Kẻ Thù Bên Gối - Chương 305



"Được, cậu nhanh đi đi." Thân Đồ Phong Hoa thúc giục.

"Vâng" Cố Huy lập tức gọi Lôi Vân tới, sau đó tự mình đi giám sát quá trinh xét nghiệm máu.

Lôi Vân bởi vì chuyện xảy ra với Lăng Tuyết nên vô cùng tự trách, đối mặt với Thân Đồ Phong Hoa cũng vô cùng áy náy, lúc vào phòng liền quỳ xuống: "Chủ nhân, tôi đã phụ sự nhờ vả của ngài, không có bảo vệ tốt cho Lăng tiểu thư, xin chủ nhân trách phạt."

Lôi Vân từ mười lăm tuổi đã đi theo Thân Đồ Phong Hoa, là trợ thủ đắc lực của Thân Đồ Phong Hoa.

Lúc trước Thân Đồ Dạ muốn cô đi qua bảo vệ Lăng Tuyết, chính là thưởng thức năng lực của cô, hơn nữa lại là một cô gái, bảo vệ Lăng Tuyết càng thuận tiện.

Không nghĩ tới Lôi Vân và Lăng Tuyết, liên tiếp xảy ra chuyện, cô khó lòng phòng bị, mỗi một lần cũng không có bảo vệ tốt Lăng Tuyết, Thân Đồ Dạ mặc dù miệng trách mắng qua, nhưng mà cũng chưa thật sự trách phạt cô cái gì.

Chính vì vậy mà làm cho Lôi Vân cảm thấy hổ thẹn và đau lòng.

"Cũng chẳng trách cô được." Thân Đồ Phong Hoa thở một hơi dài, "Lúc cô ở bên cạnh tôi chỉ cần ứng phó về võ lực là được rồi, chính giới mặc dù phức tạp, nhưng bên cạnh tôi có rất nhiều nhóm chuyên xử lý về mưu lược, cô chưa từng có ứng phó những chuyện như ngươi lừa ta gạt, làm cho Thân Đồ đến bây giờ thì không giống vậy. Người bên cạnh Thân Đồ đều là nhân tài toàn năng, giống như anh của cô và Cố Huy, không chỉ phải có thân thủ tốt, ánh mắt sắc bén và đầu óc cơ trí, còn phải có rất nhiều kỹ năng chuyên nghiệp nữa. Cô nha, vẫn cần phải rèn luyện thêm."

"Lôi Vân cảm thấy vạn phần hổ thẹn."

Lôi Vân cúi đầu, quả thực xấu hổ vô cùng, bất kể như thế nào, thất trách chính là thất trách, không nên biện hộ, cô hiện tại có một loại cảm giác bị thất bại mãnh liệt, quả thực muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

"Được rồi, bây giờ không nói những lời nhảm nhí này." Thân Đồ Phong Hoa nhìn đồng hồ trên tay một chút, "Tôi hoài nghi Lăng Tuyết sinh non là có người chủ mưu, nghe Cố Huy nói lần trước ở cô nhi viện còn bị một con chó xô ngã, cô kể cặn kẽ quá trinh đó cho tôi nghe, còn có chuyện lần này cũng nói một chút, để tôi xem một chút có cái gì bỏ sót không..."

"Vâng!" Lôi Vân ngẩng đầu lên, đem chi tiết hai chuyện này cặn kẽ nói cho Thân Đồ Phong Hoa, không có bỏ xót bất kỳ chi tiết nhỏ nào.

Thân Đồ Phong Hoa nghe qua những lời này, đôi lông mày nhíu chặt lại, lập tức hỏi: "Loại chuyện như vậy, Thân Đồ Dạ không thể nào không coi trọng, nói phải cho người đi điều tra kia con chó chứ?"

"Đã điều tra." Lôi Vân gật gật đầu, "Anh của tôi đi điều tra, nhưng mà kia con chó trong cơ thể không có có một loại thuốc nào, tinh thần cũng không có vấn đề gì, càng không có chịu kinh hãi, tóm lại chính là không hề sơ hở, mặc dù chủ nhân cảm thấy chuyện này có vấn đề, nhưng mà tìm không thấy bất kỳ chứng cớ nào."

"Không hề sơ hở chính là sơ hở." Thân Đồ Phong Hoa híp mắt, " viện trưởng cô nhi viện nói kia con chó bị bệnh, sau đó Lãnh Thanh Mặc đem kia con chó mang về nuôi dưỡng, đã như vậy, con chó kia đương nhiên có uống thuốc, nếu đã được uống thuốc, mà không khả năng tra ra trong cơ thể nó không có nhiễm bất kỳ loại thuốc nào. Như vậy, nhất định là có người động tay động chân."

"Nhưng mà lúc chuyện xảy ra, tôi liền cho người đem con chó khống chế lại." Lôi Vân trăm mối như tơ vò, "Nếu như Lãnh Thanh Mặc muốn gian lận đổi chó, cái đó cũng phải làm sau khi xảy ra a."

"Cho nên cái này chính là một cái vấn đề khó khăn không thể hiểu nổi." Thân Đồ Phong Hoa lắc đầu cảm thán, "Nếu là thật sự đơn giản như vậy, sau đó cũng sẽ không có nhiều vấn đề phát sinh như vậy."

"Chút chuyện này thật sự là rất phức tạp, tôi nghĩ như thế nào cũng nghĩ không thông." Đôi chân mày của Lôi Vân cũng bắt đầu ngưng kết - -

"Còn có chuyện hôm nay, Lăng tiểu thư, lúc bị té xuống lầu tôi đang gọi cho chủ nhân, vừa nghe thấy âm thanh đã lập tức phản ứng, bay nhào tới che chở cho Lăng tiểu thư, Lăng tiểu thư, khi đó đã lăn xuống bảy tám bậc cầu thang, tôi dùng chính cơ thể mình làm đệm cho cô ấy, không nghĩ tới cô ấy vẫn xảy ra chuyện, chảy nhiều máu tại chỗ như vậy, tôi đều kinh ngạc đến ngây người ..."

"Còn có chi tiết như vậy?" Thân Đồ Phong Hoa lúc này mới biết chi tiết này "Nếu là như vậy, Lăng Tuyết phải không đến mức bị thương nghiêm trọng như vậy a."

"Đúng vậy đúng vậy." Lôi Vân gật đầu liên tục, "Bởi vì khi đó tình huống khẩn cấp, Lăng tiểu thư đã xảy ra chuyện, tất cả mọi người đều bị dọa hỏng, hơn nữa tôi cũng cảm giác mình thất trách không có bảo vệ tốt cho cô ấy, cũng không có nghĩ tới chi tiết này, lúc ngài hỏi tới, tôi mới nhớ tới những chi tiết này. Mặc dù tôi không biết rõ chuyện phụ nữ sinh non là thế nào, cũng chưa từng thấy qua, nhưng mà khi đó thật sự cảm thấy cô ấy chắc cũng không có bị đau quá lớn, hơn nữa lúc cố ấy lăn xuống cầu thang đều là vô ý thức dùng cánh tay che chở bụng, như thế nào bị... nghiêm trọng như vậy được? Chảy nhiều máu như vậy..."

Nói nói, tâm tình Lôi Vân cũng có chút thương cảm - -

"Nếu như không phải là bác sĩ Khải cứu chữa đúng lúc, hậu quả không thể tưởng tượng nổi, tôi cũng không biết thì ra khi phụ nữ mang thai lại nguy hiểm như thế, thật đáng sợ ."

Những lời sau đó, Thân Đồ Phong Hoa một câu cũng không có nghe lọt, cô cô hiện tại cảm thấy, chuyện Lăng Tuyết sinh non nhất định không phải là chuyện ngoài ý muốn, sau lưng nhất định là có người đang làm trò quỷ.

Đang nghĩ ngợi, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng huyên náo, có người đnag kích động quát khẽ: "Tránh ra, tôi muốn đón Cung tiểu thư trở về."

Giọng nói này giống như có chút quen thuộc.

"Chẳng lẽ là người của Cung gia?" Lôi Vân nhìn về phía cửa.

"Ra đi xem một chút." Thân Đồ Phong Hoa phân phó.

"Vâng." Lôi Vân đi tới mở cửa tra xét, kinh ngạc nói, "Là Tần Tuệ và Lãnh Thanh Mặc! ! !"

"Cái gì?" Thân Đồ Phong Hoa cảm thấy rất khiếp sợ, cô cô đã sớm biết chuyện Tần Tuệ lần trước mưu hại Lăng Tuyết, về sau bị Lãnh Thanh Mặc và Thân Đồ Dạ vạch trần, Thân Đồ Dạ đã đem Tần Tuệ đưa đến Thụy Sĩ, không có lệnh của hắn, ai dám đem người trở về?

Chẳng lẽ là Lãnh Thanh Mặc?

Hắn bây giờ là muốn công khai chống đối với Thân Đồ Dạ sao?

"Chủ nhân, bọn họ muốn đón Lăng tiểu thư, đi." Lôi Vân quay đầu lại bẩm báo.

Thân Đồ Phong Hoa lập tức đứng dậy đi qua, cắn răng quát khẽ: "Tôi muốn nhìn một chút tên Lãnh Thanh Mặc kia đến cùng có bản lãnh gì, lại dám công khai chống đối với Thân Đồ gia."

Lôi Vân mở cửa, Thân Đồ Phong Hoa đi ra ngoài, Lôi Vân đi theo sau.

...

Cố Huy vừa mới mang bác sĩ đến lấy máu của Lăng Tuyết đi xét nghiệm, cũng bẩm báo với Thân Đồ Dạ chuyện Thân Đồ Phong Hoa nghi ngờ.

Thân Đồ Dạ hiện đã khôi phục lý trí, cũng cảm thấy những chuyện này rất kỳ quặc.

Anh bây giờ nghĩ lại, lúc Nhan Nhược Hi bị tái phát bệnh cũ, giống như có người cố ý điệu hổ ly sơn, dụ anh đi, sau đó làm cho Lăng Tuyết xảy ra chuyện, nhưng mà anh đã tận mắt thấy lồng ngực Nhan Nhược Hi bị mổ ra.

Cái này không có khả năng làm giả.

Chính lúc đang suy nghĩ lung tung, Thân Đồ Dạ đột nhiên nghe thấy tiếng cãi vã bên ngoài, đôi chân mày cau lại, nghiêng đầu nhìn sang, vừa vặn nhìn qua cửa sổ nhỏ trong suốt nhìn thấy đôi mắt của Lãnh Thanh Mặc!

Từ khi biết Lãnh Thanh Mặc đến bây giờ cũng đã nhiều năm, Lãnh Thanh Mặc luôn ở trước mặt Thân Đồ Dạ một mực cung kính, nhưng mà bây giờ, ánh mắt hắn mang một loại địch ý không chút che giấu nào.

Hắn đã công khai bắt đầu khiêu chiến Thân Đồ Dạ!

"Cung tiểu thư của chúng tôi đã bị các người làm liên lụy mà chết, hiện tại nhị tiểu thư lại bị các người hại thành như vậy, chúng tôi sẽ không thỏa hiệp nữa."

Tần Tuệ lòng đầy căm phẫn tiếng hét lên một cách phẫn nộ, bệnh viện đang yên tĩnh bỗng nhiên có tiếng hét đặc biệt bi phẫn.

"Cho dù các người là Thân Đồ gia dù có nào tài cao thế lớn, chúng tôi cũng không lạ gì, chúng tôi chỉ cần Cung nhị tiểu thư bình an, khỏe mạnh."

Tần Tuệ còn đang la ó, nhóm tùy tùng và người hầu Cung gia cũng đi theo phụ trợ.

"Các ngươi ầm ĩ cái gì?" Thân Đồ Phong Hoa bước đi tới, quát khẽ, "Ở đây là bệnh viện, các ngươi thật sự là vì tốt cho Lăng Tuyết sao? Hay là muốn cố ý gây chuyện?"

Tần Tuệ nhìn thấy Thân Đồ Phong Hoa, dù sao cũng có chút khiếp đảm, không còn lớn lối kiêu căng như vừa rồi, nhưng mà vẫn lớn gan nói: "Bộ trưởng đại nhân, tôi biết rõ ngài quyền cao chức trọng, chúng tôi không dám đắc tội ngài, nhưng mà Cung nhị tiểu thư của chúng tôi hiện tại biến thành dạng này, chúng tôi là người nhà của cô ấy cảm thấy quá đau lòng, chúng tôi muốn đón cô ấy trở về cũng là chuyện bình thường cần phải làm. Coi như là gả một cô nương bị ủy khuất nên mới chạy về nhà mẹ đẻ, huống chi Cung nhị tiểu thư của chúng tôi còn chưa có gả cho Thân Đồ tiên sinh đâu."

"Ngươi tính là vật gì? Cũng xứng nói chuyện với ta sao?" Thân Đồ Phong Hoa mắt lạnh trừng mắt Tần Tuệ.

"Ngài..."

Tần Tuệ tức giận đến cứng họng, một câu nói cũng nói không nên lời.

"Lãnh Thanh Mặc!" Thân Đồ Phong Hoa bén nhọn nhìn chằm chằm Lãnh Thanh Mặc, lạnh lùng chất vấn, "Ngươi là làm sao biết Lăng Tuyết đang ở đây? Cô ấy mới vừa được đưa lại đây không bao lâu, đã nhanh như thế liền tra được? Tin tức của ngươi thật sự có linh thông như thế sao? Hay là, ngươi liên tục đang giám sát con bé?"

"Bộ trưởng đại nhân nghĩ nhiều rồi." Lãnh Thanh Mặc không kiêu không nịnh, dùng thủ ngữ nói, "Bác sĩ Hoa là bác sĩ gia đình của Cung gia chúng tôi, được một tay Cung lão phu nhân bồi dưỡng lên, Cung nhị tiểu thư xảy ra chuyện, về tình về lý, hắn đều phải báo cáo với chúng tôi một tiếng."

Thân Đồ Phong Hoa chuyển mắt nhìn Bác sĩ Hoa đằng sau.

Bác sĩ Hoa thấp thỏm lo âu cúi đầu, hoảng loạn giải thích: "Bộ trưởng đại nhân, thực xin lỗi, tôi không phải cố ý châm ngòi cái gì, chỉ là, tình trạng của Cung nhị tiểu thư, tôi..."

"Thôi" Thân Đồ Phong Hoa biết rõ bác sĩ Hoa là người thành thật, Lãnh Thanh Mặc muốn khống chế hắn cũng không phải là việc khó gì, huống chi, Lãnh Thanh Mặc nói được cũng đúng, bác sĩ Hoa thấy Lăng Tuyết biến thành dạng này, chỉ báo một tiếng với người của Cung gia cũng rất bình thường.

"Các ngươi lui xuống trước đi." Thân Đồ Phong Hoa phất phất tay, "Không cần vây quanh ở đây, Lăng Tuyết cần nghỉ ngơi."

"Cung nhị tiểu thư cần một nơi thanh tĩnh an toàn để nghỉ ngơi." Tần Tuệ lạnh lùng nói, "Ai biết cô ấy còn ở đây sẽ không xảy ra chuyện gì?"

"Ngươi câm miệng cho ta."

Thân Đồ Phong Hoa trong cơn giận dữ, cô cô từ trước đến nay đều chán ghét Tần Tuệ loại người bằng mặt không bằng lòng này, âm hiểm bỉ ổi, mà ngay cả cùng khi cùng chị ta nói chuyện cũng cảm thấy là thân phận mình bị giảm xuống nghiêm trọng.

"Tôi là thay thế Lãnh tiên sinh nói chuyện." Tần Tuệ có chút e sợ, nhưng cũng không lùi bước, "Lãnh tiên sinh là bác sĩ giỏi nhất, Cung nhị tiểu thư của chúng tôi có vấn đề gì, tự nhiên có Lãnh tiên sinh tự mình đến trị liệu, không cần làm phiền các người huy động nhân lực mời bác sĩ."

"Ngươi..." Thân Đồ Phong Hoa đang muốn phát tác, cửa phòng mở ra, Thân Đồ Dạ mở cửa, bén nhọn trừng mắt Lãnh Thanh Mặc, từ trong kẽ răng phun ra một chữ, "Cút! ! ! !"

Sát khí trong mắt anh lóe lên làm cho người ta sợ hãi, quả đấm nắm lại kêu kẽo kẹt rung động.

Nếu như không phải là Lăng Tuyết còn đang nằm trên giường bệnh, quả đấm của anh đã muốn đấm rồi.

1 comment: