Kẻ Thù Bên Gối – Chương 400

Mặc dù Thân Đồ Dạ và Tôn Dạ là anh em kết nghĩa, hai người tâm tâm tương tích, nhưng là nói đến đại cục, Thân Đồ Dạ vẫn phải là đứng ở phía Dạ Thần.

Đây là quy củ giang hồ, cũng là vi nhân đạo nghĩa!

Huống chi, giới hắc đạo ở Anh đã tương đương với nhất thống thiên hạ, Dạ Thần dựa vào sức một mình mình phát triển đến cái này trình độ hôm nay đúng là không dễ, cái này xem như lấy lớn hiếp nhỏ, cho dù là từ đạo lý mà nói, cũng là nói không thông .

Nếu như Tôn Dạ hiểu được, thuyết phục Dạ Thần quy thuận bằng đàm phán, đó là lại là chuyện khác.

Nếu như Tôn Dạ cưỡng chế dùng thủ đoạn diệt trừ Dạ Thần, ngũ đế chắc chắn sẽ không ngồi yên không nói lý, đương nhiên, mặc kệ Đế Phong, bọn họ không biết rõ, Thân Đồ Dạ, Lỗi Lạc, Long Cửu nhất định sẽ đem hết toàn lực cứu trợ Dạ Thần ...

Thân Đồ Dạ đúng là nghĩ đến điểm này, biết rõ rất có thể sẽ có một trận đánh ác liệt, cho nên mới tìm lấy cớ đem Lăng Tuyết và Thân Đồ Phong Hoa đưa về Hải Thành trước...

Thân Đồ Phong Hoa trong giới chính trị dốc sức làm nhiều năm như vậy, tự nhiên là hiểu được cái đạo lý này.

Trước đó cô cô cũng không nghĩ tới chuyện sẽ trở nên nghiêm trọng như thế, bây giờ nghĩ lại mọi người cũng như lâm đại địch, sắc mặt ngưng trọng, cô cô mới loáng thoáng cảm giác được một chút.

...

Mặc dù Long Cửu tức giận bỏ đi, nhưng mà Thân Đồ Dạ cũng hiểu rõ, hắn vẫn luôn vì Dạ Thần.

Kỳ thật Dạ Hỏa nói đúng, trên cái thế giới này, đại khái không có người nào quan tâm Dạ Thần hơn Long Cửu.

Long Cửu từ nhỏ đã đi theo Dạ Thần, cơ hồ đem Dạ Thần xem như là thân trong suy nghĩ của hắn, mỗi tiếng nói cử động của Dạ Thần, hắn đều coi như chân lý.

Vô luận xảy ra chuyện gì, Long Cửu vĩnh viễn đều lấy Dạ Thần làm trọng, hiện tại Dạ Thần xảy ra chuyện, hắn có chút ít mất đi chỗ dựa, nổi điên lên, kỳ thật cũng là hợp tình lý.

Cho nên Thân Đồ Dạ chẳng hề so đo với hắn, chỉ là muốn hắn trở về, để yên tĩnh một chút cũng tốt.

Hiện tại hắn còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, một chút cũng không thể trì hoãn.

Dạ Hỏa đã ra ngoài sắp xếp người tung tin tức đi, Dạ Băng chuẩn bị hộ tống bọn họ trở về, Thân Đồ Dạ lại phân phó: "Chuyện ở đây để người của Trác gia làm là được, cô trở về mời Đế Phong ở trong thành chờ, nói Dạ vương bị mời đi, bốn người chúng ta sẽ họp vào buổi tối, thảo luận làm như thế nào để bảo vệ Dạ vương."

"Vâng" Dạ Băng gật gật đầu, có chút muốn nói lại thôi, "Cái kia, Đồ gia, có câu, tôi không biết có nên nói hay không..."

"Cô yên tâm, Dạ vương không ở đây, tôi sẽ không tự tiện chủ trương đối với Đế Phong như thế nào, mọi chuyện đợi Dạ vương trở về lại xử trí." Thân Đồ Dạ đã sớm nhìn thấu tâm tư Dạ Băng, nghiêm túc nói, "Nhưng mà, Đế Phong thân là ngũ đế chi nhất, thời khắc mấu chốt cũng phải vì Dạ vương mà ra một phần lực, hiện tại Dạ vương xảy ra chuyện, hắn cũng không thể bỏ trốn mất dạng đi?"

"Tôi hiểu." Dạ Băng thở phào nhẹ nhõm, uyển chuyển nói, "Đồ gia ngài yên tâm, Dạ vương trước đó đã có phân phó, chuyện của ngài chưa có hoàn toàn giải quyết, nên không thể để cho Đế tiên sinh rời khỏi tòa thành nửa bước."

"Tôi cũng biết là Dạ vương có dự kiến trước." Thân Đồ Dạ vui mừng cười , "Chúng ta đều là người thông minh, nói chuyện không cần quanh co lòng vòng, mọi người công bằng, chuyện sẽ dễ xử lý hơn nhiều ."

"Ngài nói đúng." Dạ Băng đối Thân Đồ Dạ lại thêm vài phần kính nể, "Trước kia ít tiếp xúc với Đồ gia, bây giờ mới biết tính tình ngài luôn công bằng, quang minh lỗi lạc, đối với ngài rất là kính nể, ngài yên tâm, lúc Dạ vương không ở đây, Dạ Băng nhất định sẽ theo lời ngài mà làm!"

"Như vậy thì tốt! ! !" Thân Đồ Dạ gật đầu, "Mau đi đi."

"Vâng!"

...

Dạ Băng lúc này đi săp xếp công việc, Thân Đồ Dạ dắt Lăng Tuyết lên xe Lỗi Lạc, đầu tiên là kiểm tra vết thương của hắn, xác định không có làm bị thương đến xương cốt, hơn nữa đã được sơ cứu qua, lúc này mới yên lòng lại: "đi về xử lý vết thương một lần nữa, không có cái gì đáng ngại."

"Vết thương nhỏ mà tính cái gì? Đại đàn ông, lề mề." Lỗi Lạc hoàn toàn không đáng lo, nhìn thật sâu Thân Đồ Phong Hoa, "Chỉ cần Phong Hoa... chúng ta không có việc gì là tốt rồi."

"Thực xin lỗi, tôi cuối cùng làm liên lụy Lạc rồi." Thân Đồ Phong Hoa vô cùng áy náy.

"Phụ nữ đều thích nhận sai." Thân Đồ Dạ khẽ mỉm cười, "Nhưng mà cô cô nói đúng, cô cô nha, cô cô như thế này mới giống phụ nữ..."

Hắn sủng ái xoa xoa má Lăng Tuyết, cười nói, "Chỉ là tạo thêm phiền toái cho chúng tôi, cho nên, tôi sẽ đưa hai người nhanh về Hải Thành, đỡ phải ở lại đây gây chuyện thị phi."

"Con muốn cô cô và Tiểu Tuyết đi Hải Thành?" Thân Đồ Phong Hoa có chút ít ngoài ý muốn, "chuyện cô nhi viện còn chưa có giải quyết, Tiểu Tuyết trở về là phải, cô cô cũng phải đi sao?"

"Phong Hoa đương phải đi." Lỗi Lạc lập tức nói, "Lãnh Thanh Mặc ở Hải Thành làm ra một đóng chuyện bề bộn như vậy, hơn một trăm đứa trẻ của cô nhi viện, viện trưởng Quách, Lăng Ngạo, Nhan Nhược Hi... Đợi chút, tất cả đều xảy ra chuyện, mấy chuyện này đều chờ đợi có người đi giải quyết tốt hậu quả, một mình Lăng Tuyết làm sao được? Phong Hoa ở Anh quốc cũng không có chuyện gì làm, còn không bằng đi theo trở về giúp đỡ cô ấy."

"Đúng vậy." Thân Đồ Dạ tiếp theo nói, "Những chuyện kia thủy chung là bởi vì con mà ra, bất kể là ai có cái gì ngoài ý muốn, con cũng sẽ tiếc nuối cả đời, hai người các người coi như thây con xử lý chuyện nội bộ, chuyện bên ngoài đã chịu gian khổ nhiều năm rồi để cho đàn ông chúng con đi giải quyết là được rồi."

"Không có sai không có sai..." Lỗi Lạc vội vàng hùa theo.

"Được rồi được rồi." Thân Đồ Phong Hoa không vui nói, "Hai người các người kẻ xướng người hoạ, lời cô cô nói đều không lọt tai, cô cô nói không như lời nói, chẳng phải là tỏ ra quá không thông tình đạt lý ?"

"Nói như thế cô cô là đồng ý ?" Thân Đồ Dạ mừng rỡ hỏi.

"Cô cô có thể không đồng ý sao?" Thân Đồ Phong Hoa nhìn Lỗi Lạc, "Hai người các người chưa có bàn qua mà cứ ăn ý như vậy, ý kiến đạt thành nhất trí, tôi muốn không đồng ý cũng khó khăn."

"Hắc hắc..." Lỗi Lạc có chút ít thẹn thùng, đây là sự thật, hắn và Thân Đồ Dạ rất ăn ý mà ngay cả Thân Đồ Phong Hoa so ra còn kém hơn.

"Hai người các người giật giây chúng tôi về Hải Thành như thế, không phải là có chuyện gì đi?" Lăng Tuyết thấp thỏm bất an hỏi, " không phải là bởi vì chuyện của Dạ Thần chứ? Chuyện này rất nghiêm trọng rất phức tạp sao? Các người có thể ứng phó sao?"

"Em nghĩ chỗ nào vậy." Thân Đồ Dạ vội vàng phủ định, cố làm ra vẻ cười giỡn nói, "Em cũng đã nói Tôn Vương, Tôn Dạ là em kết nghĩa của em, hắn có thể làm khó bọn anh sao?"

"Nói cũng đúng."

Lăng Tuyết gật gật đầu, mặc dù không có quá nhiều căn cứ, nhưng mà dựa vào trực giác, cô không tin chắc Tôn Dạ không phải là loại người làm xằng làm bậy, người xấu hay không, tin chắc hắn sẽ không làm tổn thương Thân Đồ Dạ.

"Cái gì em kết nghĩa?" Lỗi Lạc hiếu kỳ hỏi.

"Hì hì." Lăng Tuyết đắc ý hả hê nói, "Em ở trong rừng cứu Tôn Dạ, còn bắt hắn gọi em là chị, về sau hắn vì báo đáp tôi, liền cho em một cái dấu ấn, các người xem, chính là cái này..."

Lăng Tuyết vén tay áo lên, lộ ra trên cổ tay ấn ký ngọn lửa.

"Ngọn lửa liệt ấn? ? ?" Lỗi Lạc nhìn một cái liền nhận ra , "Em bị hắn cắn?"

Lỗi Lạc và Thân Đồ Dạ là biết rõ chuyện bí mật của Tôn Dạ, bọn họ làm sao lại không biết tin tức này?

"Ách..." Lăng Tuyết có chút ít lúng túng, "Làm sao anh cũng biết rõ?"

Vốn là cô muốn giả bộ, ra vẻ mình thuộc loại trâu bò, không nghĩ tới bỗng chốc liền bị Lỗi Lạc vạch trần .

"Bí mật kia người biết không nhiều, tôi và Thân Đồ đúng lúc là trong hai người đó." Lỗi Lạc nhíu lại mi, "Chuyện này ngàn vạn không cần truyền đi, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi."

"Đúng." Thân Đồ Dạ cũng nghiêm túc nhắc nhở Lăng Tuyết, "Em ở trước mặt ba người chúng ta nói một chút cũng không sao, về sau với những người khác không nên nhắc tới, kể cả những người kia thân nhân bạn bè, nếu mà bọn họ biết rõ cái bí mật này, sẽ tìm đến họa sát thân."

" Nghiêm trọng như thế?" sắc mặt Lăng Tuyết đại biến.

"Bọn họ nói như vậy cũng không khoa trương." Thân Đồ Phong Hoa cũng cảnh cáo nói, "Con ngàn vạn không nên phớt lờ, phải coi trọng!"

Thân Đồ Phong Hoa mặc dù không rõ lắm tin này, nhưng mà biết rõ chuyện có tính nghiêm trọng, hơn nữa con bé chẳng hề nghĩ tới, bởi vì cái kia không phải là cái chuyện tốt gì.

"Dạ, biết rõ, cô cô." Lăng Tuyết gật đầu liên tục.

"Được rồi, trước hết đưa các người đi bệnh viện xử lý một chút, sau đó liền đi sân bay." Thân Đồ Dạ nhìn đồng hồ trên tay một chút, "Thân Đồ Phong Hoa, cô cô gọi người đem hộ chiếu của cô cô đưa đến bệnh viện đi."

"Được." Thân Đồ Phong Hoa lập tức gọi điện thoại...

"Bọn anh thật không có việc gì sao?" Lăng Tuyết vẫn còn có chút thấp thỏm bất an, "Lúc nào anh sẽ về Hải Thành?"

"Hôm nay Tôn Dạ không phải đã nói sao? Chuyện của anh, hắn sẽ bảo vệ ." Thân Đồ Dạ mỉm cười nói, "Cho nên, chuyện kia đã giải quyết ! Hiện tại anh chỉ là muốn ở lại chờ Dạ vương trở về, cùng hắn thương lượng chuyện nội bộ thôi, còn có... anh với Lãnh Thanh Mặc có ân oán nên cũng muốn làm một cái kết."

"A..." Lăng Tuyết cúi đầu xuống, nhắc tới Lãnh Thanh Mặc, cô cũng không biết nên đáp lại như thế nào, thứ nhất là vì áy náy, dù sao cũng là cô sai, tin lầm Lãnh Thanh Mặc, bị hắn lợi dụng, mới sẽ tạo thành nhiều phiền toái như thế, mặt khác...

Chuyện năm đó rất phức tạp, Lãnh Thanh Mặc xác thực thật là đáng thương, người bị hại, chỉ là tâm tính vặn vẹo, dùng sai phương thức để báo thù Thân Đồ Dạ, tạo thành nhiều bi kịch.

Hiện tại, Lăng Tuyết đại khái đã có thể đoán được kết cục của hắn, với tính cách của hắn, nếu mà Thân Đồ Dạ thành công thắng hắn, chỉ sợ là hắn sẽ không sống cho qua ngày đâu?

Nhưng mà, hắn còn có âm mưu quỷ kế gì để hại Thân Đồ Dạ nữa không?

Nghĩ tới những thứ này, Lăng Tuyết lại có chút không yên lòng được, lần nữa dong dài hỏi: "Anh thật sự không có việc gì sao?"

"Thật thật ! ! ! Anh biết rõ em không muốn đối mặt, cho nên mới muốn để cho em sớm trở về." Thân Đồ Dạ đem Lăng Tuyết ôm vào trong ngực, "Em yên tâm, chắc không lâu nữa, anh sẽ trở về Hải Thành đi tìm em."

"Ân." Lăng Tuyết nhu thuận gật đầu, giơ tay lên ôm chặt thắt lưng Thân Đồ Dạ.

...

Thân Đồ Phong Hoa nói chuyện điện thoại xong, nhìn thật sâu Lăng Tuyết, nghĩ tới cô gái này thật là đơn thuần, Thân Đồ Dạ nói vài câu đã lừa được con bé.

Mặc dù Lãnh Thanh Mặc đã không còn là uy hiếp của Thân Đồ Dạ, mặc dù Tôn Dạ đã nói qua muốn bảo vệ Thân Đồ Dạ, nhưng với tính cách của Thân Đồ Dạ, vẫn sẽ gánh chịu sai lầm của "chính mình", cho nên, cách chức không thể tránh khỏi.

Huống chi, trong lòng Thân Đồ Phong Hoa quá rõ ràng, đối với giới hắc đạo mà nói, công và tư là tuyệt đối rõ ràng, Tôn Dạ căn bản không có khả năng sẽ không vì giao tình với Thân Đồ Dạ mà buông tha thu phục Dạ Thần, chuyện này nói nhỏ thì là một món quà cho lễ trưởng thành, nói lớn thì là một cái chiến công...

Trong giới hắc đạo tổ chức Đế Quốc của Tôn Dạ đã ngồi trên đỉnh của thế giới, đã không có thứ gì có thể chinh phục được, trừ Dạ Thần ra! ! !

1 comment: