Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thể loại: Linh dị ma quái, Tiên hiệp tu chân
Tình trạng: Hoàn convert. Đang edit
Review bởi: Lê Nhật Linh từ Hội Nhiều Chữ
-----
Chớ quấy rầy phi thăng là một bộ truyện tương đối dài nếu nói về nội dung, còn nếu tính về thể loại tu tiên thì độ dài của nó tương đối ngắn, gồm 156 chương chính văn và 2 chương ngoại truyện. Một bộ truyện nhẹ nhàng, dễ đọc, không quá ấn tượng nhưng đọc giải trí thì ok.
Tag truyện là tu tiên, nhưng tu tiên chỉ là phụ, nói đúng hơn là quá trình gặp gỡ và thành đôi của nữ chính Không Hầu và nam chính Hoàn Tông, quá trình Không Hầu giúp Hoàn Tông tìm ra ‘đạo’ của mình, tìm ra lí do tại sao chàng phải trở nên cường đại.
Truyện vẫn đi theo motip thường thấy của ngôn tình, nam chính vốn là một kẻ lạnh nhạt, không quan tâm mọi thứ xung quanh, trong lòng chỉ có kiếm, nhưng nhờ nữ chính nên dần dần trở nên ‘người’ hơn, biết quan tâm nhân tình ấm lạnh chứ không chỉ đơn giản là một thanh kiếm, chỉ biết tu luyện, rồi cũng bởi chính vì vậy nên không thể tiếp tục cầm kiếm.
Về nhân vật, mình không đánh giá cao cách tác giả xây dựng nhân vật nam chính, vì mình thấy hình tượng Hoàn Tông thường quá, có thể bắt gặp nhan nhản ở các truyện khác, không để lại ấn tượng trong mình quá nhiều. Dàn nhân vật phụ khá ok, rất dễ thương và tương đối có điểm nhấn. Còn về nữ chính, mình khá thích nhân vật Không Hầu.
Không Hầu là công chúa cuối cùng của dòng họ Cơ, ngay cả cái tên cũng khiến người ta chê cười, bởi phụ hoàng của nàng yêu thích âm luật, say mê Phượng Thủ Không Hầu mà tùy tiện đặt cái tên Không Hầu cho đứa con duy nhất của mình. Cơ gia đổ, mẫu hậu tự vẫn, Không Hầu trở thành linh vật để thể hiện sự khoan dung của tân đế. Gánh trên mình tội nghiệt của bao nhiêu đời đế vương họ Cơ, bị kiểm soát chặt chẽ từ hành động tới tính mạng, niềm hi vọng nho nhỏ của Không Hầu là 2 quyển thoại bản tu tiên và mong ước sẽ có tiên nhân mang mình đi, rời khỏi nơi hoàng cung ngột ngạt.
Và rồi hi vọng của nàng cũng thành sự thật, sư phụ Vong Thông mang nàng đi Lăng Ưu giới, thế giới của người tu tiên. Một Không Hầu khuyết thiếu tình cảm được đón nhận vào một tông môn tràn đầy tình cảm, quá trình tu tiên thuận lợi, gặp được nhiều bảo vật quý hiếm trăm năm khó gặp, thuận tay nhặt luôn đệ tử thiên tài của môn phái khác về nhà, Thiên Đạo ưu ái đứa con của mình như vậy.
Không Hầu luôn tràn ngập hi vọng vào tương lai, tấm lòng rộng rãi, lúc còn đang phân vân về tình cảm sẽ rối rắm, nhưng khi đã quyết định sẽ dũng cảm tiến vê phía trước. Điều mình thích nhất ở Không Hầu có lẽ là việc nàng dùng thái độ chân thành của mình để đối xử với người khác, sự chân thành ở Không Hầu khiến người ta khó mà ghét nàng được.
Điểm sáng của truyện là Vân Hoa Môn – tông môn của nữ chính, tông môn mà mình đánh giá là cute nhất hệ Mặt Trời. Tông môn đứng thứ 8 trong bảng xếp hạng thập đại tông môn, trong ấn tượng của các tông môn khác là một tông môn trọng ăn uống, trọng hưởng thụ, đệ tử trì trệ tu hành, nhưng nó trăm năm vẫn sừng sững không ngã khỏi thập đại tông môn.
Vân Hoa môn là một tông môn hiền hòa, đệ tử hòa thuận, đặc biệt trong việc ăn uống và xem náo nhiệt. Ở đây không có sự ganh ghét khi sư đệ sư muội tu vi cao hơn sư huynh sư tỉ, ngược lại họ thật lòng lo lắng cho nhau, thành tâm chúc mừng khi có người độ kiếp thành công, đặc biệt bao che cho người trong nhà, trưởng bối thích quăng đan dược, pháp bảo, thần khí cho hậu bối ra ngoài lịch duyệt. Đặc biệt, tiêu chí chọn đệ tử của họ khác người hơn cả, không phải là thiên phú tốt, mà họ chọn đệ tử dựa vào tâm, Vấn Tiên Lộ của Vân Hoa Môn là con đường sàng lọc những ai có tâm tính phù hợp với tông môn.
Đánh giá chung của mình về truyện này là nội dung truyện không có gì quá đặc sắc, kẻ ác cũng bị tiêu diệt khá dễ dàng, bởi thế 158 chương mình cảm thấy hơi dài, lan man, đọc luôn có cảm giác bao giờ mới hết. Truyện vẫn đáng đề cử bởi Vân Hoa môn quá ư cute, điểm sáng ngời ngời của bộ truyện luôn. Nếu bạn đang tìm một bộ truyện nhẹ nhàng, ngọt ngào, không mệt não thì có thể thử bộ này. Nhưng khuyến cáo của mình là bộ này nên đọc xen kẽ với những bộ khác, mỗi ngày đọc vài chương để giảm mệt mỏi khi đọc các bộ cần dùng não, còn đọc 1 lèo hết truyện thì sẽ hơi đuối, hơi ngấy với độ ngọt của truyện.
Chương 90
Chương 89
Chương 88
Chương 87
Chương 86
Chương 85
Chương 84
Chương 83
Chương 82
Chương 81
Chương 80
Chương 79
Chương 78
Chương 77
Chương 76
Chương 75
Chương 74
Chương 73
Chương 72
Chương 71
Chương 70
Chương 69
Chương 68
Chương 67
Chương 66
Chương 65
Chương 64
Chương 63
Chương 62
Chương 61
Chương 60
Chương 59
Chương 58
Chương 57
Chương 56
Chương 55
Chương 54
Chương 53
Chương 52
Chương 51
Chương 50
Chương 49
Chương 48
Chương 47
Chương 46
Chương 45
-----
Chớ quấy rầy phi thăng là một bộ truyện tương đối dài nếu nói về nội dung, còn nếu tính về thể loại tu tiên thì độ dài của nó tương đối ngắn, gồm 156 chương chính văn và 2 chương ngoại truyện. Một bộ truyện nhẹ nhàng, dễ đọc, không quá ấn tượng nhưng đọc giải trí thì ok.
Tag truyện là tu tiên, nhưng tu tiên chỉ là phụ, nói đúng hơn là quá trình gặp gỡ và thành đôi của nữ chính Không Hầu và nam chính Hoàn Tông, quá trình Không Hầu giúp Hoàn Tông tìm ra ‘đạo’ của mình, tìm ra lí do tại sao chàng phải trở nên cường đại.
Truyện vẫn đi theo motip thường thấy của ngôn tình, nam chính vốn là một kẻ lạnh nhạt, không quan tâm mọi thứ xung quanh, trong lòng chỉ có kiếm, nhưng nhờ nữ chính nên dần dần trở nên ‘người’ hơn, biết quan tâm nhân tình ấm lạnh chứ không chỉ đơn giản là một thanh kiếm, chỉ biết tu luyện, rồi cũng bởi chính vì vậy nên không thể tiếp tục cầm kiếm.
Về nhân vật, mình không đánh giá cao cách tác giả xây dựng nhân vật nam chính, vì mình thấy hình tượng Hoàn Tông thường quá, có thể bắt gặp nhan nhản ở các truyện khác, không để lại ấn tượng trong mình quá nhiều. Dàn nhân vật phụ khá ok, rất dễ thương và tương đối có điểm nhấn. Còn về nữ chính, mình khá thích nhân vật Không Hầu.
Không Hầu là công chúa cuối cùng của dòng họ Cơ, ngay cả cái tên cũng khiến người ta chê cười, bởi phụ hoàng của nàng yêu thích âm luật, say mê Phượng Thủ Không Hầu mà tùy tiện đặt cái tên Không Hầu cho đứa con duy nhất của mình. Cơ gia đổ, mẫu hậu tự vẫn, Không Hầu trở thành linh vật để thể hiện sự khoan dung của tân đế. Gánh trên mình tội nghiệt của bao nhiêu đời đế vương họ Cơ, bị kiểm soát chặt chẽ từ hành động tới tính mạng, niềm hi vọng nho nhỏ của Không Hầu là 2 quyển thoại bản tu tiên và mong ước sẽ có tiên nhân mang mình đi, rời khỏi nơi hoàng cung ngột ngạt.
Và rồi hi vọng của nàng cũng thành sự thật, sư phụ Vong Thông mang nàng đi Lăng Ưu giới, thế giới của người tu tiên. Một Không Hầu khuyết thiếu tình cảm được đón nhận vào một tông môn tràn đầy tình cảm, quá trình tu tiên thuận lợi, gặp được nhiều bảo vật quý hiếm trăm năm khó gặp, thuận tay nhặt luôn đệ tử thiên tài của môn phái khác về nhà, Thiên Đạo ưu ái đứa con của mình như vậy.
Không Hầu luôn tràn ngập hi vọng vào tương lai, tấm lòng rộng rãi, lúc còn đang phân vân về tình cảm sẽ rối rắm, nhưng khi đã quyết định sẽ dũng cảm tiến vê phía trước. Điều mình thích nhất ở Không Hầu có lẽ là việc nàng dùng thái độ chân thành của mình để đối xử với người khác, sự chân thành ở Không Hầu khiến người ta khó mà ghét nàng được.
Điểm sáng của truyện là Vân Hoa Môn – tông môn của nữ chính, tông môn mà mình đánh giá là cute nhất hệ Mặt Trời. Tông môn đứng thứ 8 trong bảng xếp hạng thập đại tông môn, trong ấn tượng của các tông môn khác là một tông môn trọng ăn uống, trọng hưởng thụ, đệ tử trì trệ tu hành, nhưng nó trăm năm vẫn sừng sững không ngã khỏi thập đại tông môn.
Vân Hoa môn là một tông môn hiền hòa, đệ tử hòa thuận, đặc biệt trong việc ăn uống và xem náo nhiệt. Ở đây không có sự ganh ghét khi sư đệ sư muội tu vi cao hơn sư huynh sư tỉ, ngược lại họ thật lòng lo lắng cho nhau, thành tâm chúc mừng khi có người độ kiếp thành công, đặc biệt bao che cho người trong nhà, trưởng bối thích quăng đan dược, pháp bảo, thần khí cho hậu bối ra ngoài lịch duyệt. Đặc biệt, tiêu chí chọn đệ tử của họ khác người hơn cả, không phải là thiên phú tốt, mà họ chọn đệ tử dựa vào tâm, Vấn Tiên Lộ của Vân Hoa Môn là con đường sàng lọc những ai có tâm tính phù hợp với tông môn.
Đánh giá chung của mình về truyện này là nội dung truyện không có gì quá đặc sắc, kẻ ác cũng bị tiêu diệt khá dễ dàng, bởi thế 158 chương mình cảm thấy hơi dài, lan man, đọc luôn có cảm giác bao giờ mới hết. Truyện vẫn đáng đề cử bởi Vân Hoa môn quá ư cute, điểm sáng ngời ngời của bộ truyện luôn. Nếu bạn đang tìm một bộ truyện nhẹ nhàng, ngọt ngào, không mệt não thì có thể thử bộ này. Nhưng khuyến cáo của mình là bộ này nên đọc xen kẽ với những bộ khác, mỗi ngày đọc vài chương để giảm mệt mỏi khi đọc các bộ cần dùng não, còn đọc 1 lèo hết truyện thì sẽ hơi đuối, hơi ngấy với độ ngọt của truyện.
Nguồn review từ hội nhiều chữ trên facebook
Nguồn edit từ https://diendanlequydon.com
Danh Sách Chương
Chương 148
Chương 147
Chương 146
Chương 145
Chương 144
Chương 143
Chương 142
Chương 141
Chương 140
Chương 139
Chương 138
Chương 137
Chương 136
Chương 135
Chương 134
Chương 133
Chương 132
Chương 131
Chương 130
Chương 129
Chương 128
Chương 127
Chương 126
Chương 125
Chương 124
Chương 123
Chương 122
Chương 121
Chương 120
Chương 119
Chương 118
Chương 117
Chương 116
Chương 114
Chương 113
Chương 112
Chương 111
Chương 110
Chương 109
Chương 108
Chương 107
Chương 106
Chương 105
Chương 104
Chương 103
Chương 102
Chương 101
Chương 100
Chương 99
Chương 98
Chương 97
Chương 96
Chương 95
Chương 94
Chương 93
Chương 92
Chương 91
Chương 148
Chương 147
Chương 146
Chương 145
Chương 144
Chương 143
Chương 142
Chương 141
Chương 140
Chương 139
Chương 138
Chương 137
Chương 136
Chương 135
Chương 134
Chương 133
Chương 132
Chương 131
Chương 130
Chương 129
Chương 128
Chương 127
Chương 126
Chương 125
Chương 124
Chương 123
Chương 122
Chương 121
Chương 120
Chương 119
Chương 118
Chương 117
Chương 116
Chương 114
Chương 113
Chương 112
Chương 111
Chương 110
Chương 109
Chương 108
Chương 107
Chương 106
Chương 105
Chương 104
Chương 103
Chương 102
Chương 101
Chương 100
Chương 99
Chương 98
Chương 97
Chương 96
Chương 95
Chương 94
Chương 93
Chương 92
Chương 91
Chương 90
Chương 89
Chương 88
Chương 87
Chương 86
Chương 85
Chương 84
Chương 83
Chương 82
Chương 81
Chương 80
Chương 79
Chương 78
Chương 77
Chương 76
Chương 75
Chương 74
Chương 73
Chương 72
Chương 71
Chương 70
Chương 68
Chương 67
Chương 66
Chương 65
Chương 64
Chương 63
Chương 62
Chương 61
Chương 60
Chương 59
Chương 58
Chương 57
Chương 56
Chương 55
Chương 54
Chương 53
Chương 52
Chương 51
Chương 50
Chương 49
Chương 48
Chương 47
Chương 46
Chương 45
Chương 44
Chương 43
Chương 42
Chương 41
Chương 40
Chương 39
Chương 38
Chương 37
Chương 36
Chương 35
Chương 34
Chương 33
Chương 32
Chương 31
Chương 30
Chương 29
Chương 28
Chương 27
Chương 26
Chương 25
Chương 24
Chương 23
Chương 22
Chương 21
Chương 20
Chương 19
Chương 18
Chương 17
Chương 16
Chương 15
Chương 14
Chương 13
Chương 12
Chương 11
Chương 10
Chương 9
Chương 8
Chương 7
Chương 6
Chương 5
Chương 4
Chương 3
Chương 2
Chương 43
Chương 42
Chương 41
Chương 40
Chương 39
Chương 38
Chương 37
Chương 36
Chương 35
Chương 34
Chương 33
Chương 32
Chương 31
Chương 30
Chương 29
Chương 28
Chương 27
Chương 26
Chương 25
Chương 24
Chương 23
Chương 22
Chương 21
Chương 20
Chương 19
Chương 18
Chương 17
Chương 16
Chương 15
Chương 14
Chương 13
Chương 12
Chương 11
Chương 10
Chương 9
Chương 8
Chương 7
Chương 6
Chương 5
Chương 4
Chương 3
Chương 2
No comments:
Post a Comment