Kẻ Thù Bên Gối – Chương 401

Tôn Dạ, kể từ năm tám tuổi ấy đã lên làm thủ lĩnh, tự phong mình là vương và sửa lại xưng hô gọi là Tôn Vương, tượng trưng cho duy ngã độc tôn, vương giả cao nhất, mười năm này, hắn đã lục tục thu phục các hắc ám tổ chức lớn trên toàn cầu, thống nhất giới hắc đạo, cũng chỉ còn lại có Dạ Thần là cuối cùng liên quan đến nhiều lĩnh vực, hắn làm sao có thể sẽ buông tha?

Tuyệt đối không thể...

Năm đó Ngũ đế liên minh cũng đã lập được lời thề, có nạn cùng chịu, có phúc cùng hưởng, vài năm này, nếu như có ai gặp phải nguy cơ gì, bốn người còn lại cũng sẽ hết sức giúp đỡ.

Hiện tại Dạ Thần có khó, Thân Đồ Dạ tự nhiên cũng không thể chối từ, cứ nói đến việc trước hắn phạm phải điều cấm kỵ đã làm huyên náo không thể tách rời ra, thiếu chút nữa đã cách chức hắn, nhưng mà hắn hiện tại dù sao vẫn là ngũ đế chi nhất, nếu đã còn ngồi này vị trí, hắn sẽ gánh vác được trách nhiệm do mình làm ra.

Huống chi, sau khi hắn xảy ra chuyện, Dạ Thần coi như là có tình có nghĩa với hắn, mặc dù ngoài miệng nói rất mạnh miệng, sau lưng lại mất rất nhiều tâm tư giúp hắn.

Cho nên, về tình về lý, Thân Đồ Dạ cũng khó có khả năng bỏ mặc.

Hiện thời làm cho Thân Đồ Phong Hoa lo lắng là, Thân Đồ Dạ bị kẹp ở giữa tình thế khó xử, cuối cùng cũng không dẫn đến cái kết cục tốt gì…

Nhưng mà việc đã đến nước này, lo lắng cũng vô dụng , Thân Đồ Dạ nếu đã để cô cô cùng Lăng Tuyết về Hải Thành, cô cô cũng chỉ có thể trở về, từ góc độ lý trí mà nhìn nhận, cô cô ở Anh quốc thật sự là không giúp đỡ được cái gì, mà ở Hải Thành, những chuyện kia là Thân Đồ Dạ bận tâm, thế cho nên hắn đem tất cả tùy tùng đều ở lại để xử lý.

Nếu như cô cô có thể giúp Lăng Tuyết xử lý tốt những chuyện kia, Cố Huy, Lôi Quân, còn có bọn Đường Tiêu cũng có thể trở lại Anh quốc hiệp trợ Thân Đồ Dạ và Lỗi Lạc sớm một chút, cái này cũng là một loại biện pháp khác giúp hắn phân ưu.

Nhưng mà, Thân Đồ Phong Hoa còn có một chuyện không yên lòng, cô cô hỏi: "Đúng, Thân Đồ, Tưởng Khiếu Quân như thế nào ? Hắn không có trở về cùng với con sao?"

"Nha, chuyện này phó chỉ huy đã nói." Thân Đồ Dạ sờ sờ mũi, có chút ít lúng túng, "Tưởng ở cửa tổ chức đã bị ngăn cản không cho vào, hiện tại phải đã về nhà đi?"

"Chưa về, cô cô liên tục không có liên lạc được với hắn." Thân Đồ Phong Hoa chau mày, "Hắn không có về? Sẽ không phải là xảy ra chuyện gì chứ?"

"Có thể xảy ra chuyện gì?" Thân Đồ Dạ nhàn nhạt nói, "Nơi đó chỗ nguy hiểm nhất là trên thế giới, cũng là chỗ an toàn nhất, chỉ cần hắn không gây chuyện, cũng sẽ không xảy ra chuyện."

"Nhưng hiện tại đã mất liên lạc với hắn." Thân Đồ Phong Hoa nóng nảy, "Hắn vì cái gì bị trục xuất đi ? Đến cùng là tình huống nào?"

"Bỏ qua thân phận và địa vị của hắn, dù sao không được mời thì tất cả mọi người đều không thể vào căn cứ." Thân Đồ Dạ giải thích, "Cho nên hắn bị trục xuất, còn như mất liên lạc, xung quanh căn cứ bình thường thông tin thiết bị chặn, chỉ có máy bộ đàm mới có thể sử dụng. di động của Tưởng vừa đến vùng phụ cận sẽ không có tín hiệu, dĩ nhiên là liên lạc không được."

"Nói cách khác, hắn bây giờ còn đang chỗ đó?" Thân Đồ Phong Hoa lo lắng truy hỏi.

"Cô cô làm sao lại sốt ruột như thế?" Thân Đồ Dạ sâu kín nhìn Lỗi Lạc, "Cũng không sợ có người ghen?"

"Ách..." Thân Đồ Phong Hoa sửng sốt .

"Bây giờ mạng người là quan trọng, cậu không cần giỡn cợt cô cô của cậu." Lỗi Lạc nghiêm túc trách cứ, "Cậu biết tung tích Tưởng Khiếu Quân liền nói ra, không biết rõ thì nhanh cho người đi tra ra."

"Được rồi." Thân Đồ Dạ buông tay ra, "Từ lúc tôi lúc đi ra liền hỏi qua tình huống của Tưởng, hắn ngược lại đầy nghĩa khí, lo lắng một mình tôi ở đó không an toàn, cho nên liên tục ở căn cứ nghĩ biện pháp trà trộn đi vào để cứu tôi, về sau bị người ta phát hiện, đánh cho một trận rồi đuổi ra, sáng sớm hôm nay mới vừa trả lại, hiện tại chắc phải ở bệnh viện, phỏng đoán còn chưa có tỉnh lại, cho nên di động cũng không có mở máy."

"A?" Thân Đồ Phong Hoa kinh ngạc mở to hai mắt, "Hắn bị người ta đánh ? Đây chẳng phải là rất nghiêm trọng?"

"Con có hỏi qua, không phải là rất nghiêm trọng." Thân Đồ Dạ nhìn Lỗi Lạc một cái, "Ít nhất không có bị súng bắn nghiêm trọng như Lỗi Lạc, chỉ là do hắn từ trước đến nay được nuông chiều từ bé, không giống như Lỗi Lạc."

"Không có việc gì thì tốt..."

Sắc mặt Thân Đồ Phong Hoa có chút ít ngưng trọng, vẫn luôn lo lắng cho Tưởng Khiếu Quân, nhưng mà cô cô không có hỏi nhiều nữa, Thân Đồ Dạ nói đúng, Lỗi Lạc mới vừa vặn bị thương do bảo vệ cô cô, lúc này, cô cô phải cố kỵ cảm thụ của hắn.

Lăng Tuyết nhìn thật sâu Thân Đồ Phong Hoa, không biết rõ nên nói cái gì cho phải, kỳ thật đến bây giờ cô không rõ, người Thân Đồ Phong Hoa thích đến tột cùng là Tưởng Khiếu Quân hay là Lỗi Lạc, phát sinh nhiều chuyện như vậy, đến bây giờ, Thân Đồ Phong Hoa cũng có thể đưa ra lựa chọn .

Bằng không tiếp tục như thế nữa, chỉ sợ ba người đều bị tổn thương.

" Nhanh đến bệnh viện." Lỗi Lạc vì giảm bớt bầu không khí, cố làm ra vẻ thoải mái nói sang chuyện khác, "Lăng Tuyết cô còn khỏe không? Có nơi nào bị thương nữa không? Chờ đến bệnh viện rồi kiểm tra một chút đi."

"Em không có việc gì, chỉ là có chút bị thương ngoài da thôi." Lăng Tuyết thương cảm nhìn hắn, "Ngược lại anh đó, bị thương nặng như thế, còn chảy nhiều máu như vậy, còn muốn ngược lại an ủi bọn em."

Lỗi Lạc tính tình thật sự rất tốt, Lăng Tuyết chưa từng gặp qua người đàn ông nào ôn hòa như thế, ở trước mặt Thân Đồ Phong Hoa, hắn giống như vĩnh viễn cũng không có tính tình, cho dù Thân Đồ Phong Hoa nghĩ tới Tưởng Khiếu Quân, hắn cũng vẫn là đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ.

Có lẽ, cái này chính là tình yêu đi.

...

Đến bệnh viện, thuộc hạ đã gọi cho bệnh viện trước, với  tốc độ nhanh nhất sắp xếpbác sĩ kiểm tra chạy chữa cho bọn họ.

Bị thương nặng nhất vẫn là Lỗi Lạc bị súng bắn, mặc dù không có trúng chỗ nguy hiểm đến tính mạng, nhưng hắn mất máu quá nhiều, sắc mặt tái nhợt, nếu mà còn chậm trễ nữa sẽ bị ngất mất.

Lúc bác sĩ đang xử lý vết thương cho hắn, hắn cũng đã chống cự không nổi mệt mỏi mà mê man...

Thân Đồ Phong Hoa ở bên cạnh nhìn, nhịn không được mũi đau xót, nước mắt liền rớt xuống, Lỗi Lạc sau khi bị thương còn một tấc cũng không rời để bảo vệ cô cô, rất sợ cô cô bị một chút tổn thương, cô cô đã sớm có thói quen được hắn bảo vệ, nhìn đến bộ dạng hắn sinh long hoạt hổ, căn bản cũng không có xem trọng, cho đến sau khi chấm dứt mới hậu tri hậu giác phát hiện hắn trúng đạn .

Bây giờ suy nghĩ một chút thật sự là không nên...

"Cô cô ở đây với hắn, con mang Lăng Tuyết đi cách vách xử lý miệng vết thương." Thân Đồ Dạ vỗ vỗ vai Thân Đồ Phong Hoa nói, "Cô cô cũng chớ suy nghĩ quá nhiều, bị thương như thế này đối với hắn mà nói không tính là cái gì, ngủ một giấc sẽ không có việc gì. Chỉ là, cô cô cũng không thể không để ý hắn bởi vì hắn chịu nổi lăn qua lăn lại, đều là người lớn rồi, sinh mệnh chỉ có một, không nên chờ đến khi mất mới hối hận."

"Cô cô biết rõ..." giọng nói Thân Đồ Phong Hoa nghẹn ngào, kỳ thật cô cô cũng đã sớm có lựa chọn, dự định sẽ cùng một chỗ với Lỗi Lạc, nhưng mà về sau Thân Đồ Dạ xảy ra chuyện, cô cô muốn cầu cạnh Tưởng Khiếu Quân, nhất thời xúc động đã đáp ứng hắn, nếu như hắn có thể mời được tưởng Thất gia ra mặt trợ giúp Thân Đồ Dạ, cô cô sẽ suy tính gả cho hắn.

Hiện tại cục diện phát sinh biến hóa, cái lời thề kia tự nhiên là không thể giữ lời, nhưng mà cô cô lại không biết nên đối mặt Tưởng Khiếu Quân như thế nào...

Thân Đồ Dạ mang Lăng Tuyết đến phòng bệnh bên cạnh xử lý miệng vết thương, cô ngược lại chỉ có một chút bị thương ngoài da, còn có một chút máu ứ đọng, đều không nghiêm trọng, hơn nữa trên cổ tay chỗ có ngọn lửa hồng liệt ấn kia, cảm giác đau đớn cũng đang từ từ biến mất .

Thân Đồ Dạ nhờ như hầu đi mang đến một bộ quần áo sạch sẽ, hắn biết rõ Lăng Tuyết có chút thích sạch sẽ, đặc biệt là đầu tóc dài đen nhánh kia, nếu mà không có tắm rửa, lúc nào cô cũng cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.

Lăng Tuyết ở phòng bệnh tắm rửa sạch sẽ, còn gội đầu, thay quần áo sạch sẽ, cảm giác thoải mái hơn nhiều.

Thân Đồ Dạ để cô ngồi trên ghế sofa, sau đó ở phía sau sấy tóc cho cô.

Lăng Tuyết từ trong gương nhìn hắn, trong lòng ngọt ngào, bên môi giơ lên nụ cười ngọt ngào, Thân Đồ Dạ ngoài mặt có chút là người đàn ông thô kệch, giống như chủ nghĩa đàn ông rất lớn, còn có chút bá đạo cường thế, nhưng trên thực tế lại là ôn nhu săn sóc, lúc nào cũng cho mang đến cho cô một loại cảm giác đặc biệt ấm áp, cô rất hưởng thụ cảm giác chăm sóc này. .

"Cười cái gì?" Thân Đồ Dạ nhìn trong gương Lăng Tuyết đang cười.

"Mỗi lần anh sấy tóc cho em, em đều cảm thấy thật hạnh phúc." Lăng Tuyết kéo cái cằm, ôn nhu nhìn hắn, "Anh nói, về sau thời gian lâu dài, anh còn đối tốt như thế với em nữa không?"

"Cái này và thời gian lâu dài có quan hệ gì?" Thân Đồ Dạ yêu thương nhìn cô, "Anh yêu em, với thời gian không liên quan."

Nghe được câu này, Lăng Tuyết cảm động hết sức, đem tay hắn đang khoác lên trên vai cô áp vào mặt cô, thương cảm nói: "Em không muốn trở về..."

"Đứa ngốc." Thân Đồ Dạ bỏ máy sấy xuống, từ phía sau ôm cô, "Bọn nhỏ cô nhi viện  còn chờ em đó, còn có mẹ Quách..."

"Em biết rõ." Lăng Tuyết ngắt lời hắn, "Nhưng mà... em không bỏ được anh."

"Anh cũng vậy."

Thân Đồ Dạ hôn vai cô, trong lòng là vô hạn sầu não, hắn làm sao không tiếc cô? Hắn cũng rất muốn vĩnh viễn ở bên người cô...

Lăng Tuyết có chút ít xúc động, quay đầu lại hôn lên trán hắn.

Thân Đồ Dạ bỗng chốc liền động tình, ôm cô đến chống đỡ ở trên bàn trang điểm kịch liệt nóng bỏng hôn cô, cuồng dã nhiệt tình giống như một ngọn lửa đang hừng hực bùng cháy, Lăng Tuyết giống như một hủ mật đường, rất nhanh liền hòa tan ở dưới người hắn, nhu nhược không có xương dựa vào hắn...

Vào thời điểm mấu chốt, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, hai người đột nhiên từ trong kích tình tỉnh táo lại, thiếu chút xíu nữa, bọn họ đã mất khống chế .

"Đồ gia, bộ trưởng đại nhân nói bây giờ có thể xuất phát đi sân bay ." Tùy tùng cẩn thận nhắc nhở.

"Biết rõ ." Thân Đồ Dạ đáp một tiếng, ôm thật chặt Lăng Tuyết, lưu luyến không rời hôn lên vai cô.

"Cho anh một chút thời gian, đại khái phải bao lâu, anh mới có thể xử lý tốt chuyện bên này, về Hải Thành tìm em?" Lăng Tuyết vịn vai hắn không buông tay được.

"Đại khái..." Thân Đồ Dạ đánh giá một cái, "Bảy ngày đi."

"Được, em sẽ chờ anh bảy ngày." Lăng Tuyết nghiêm trang nói, "Anh nhớ kỹ, em chỉ chờ anh bảy ngày, nếu như sau bảy ngày anh không trở lại, em sẽ tìm người gả ."

"A?" Thân Đồ Dạ sửng sốt , hoàn toàn không nghĩ tới cô chơi chiêu này, "Em dám? ?"

"Em làm sao không dám?" Lăng Tuyết hạ quyết tâm, khí thế hung hăng nói, "Đáp ứng bảy ngày thì nhất định phải trở về, nếu mà anh không quay về, em nói được là làm được, lập tức gả cho anh xem! !"

1 comment: