Kẻ thù bên gối [C102: Hôn Lễ]

 

Image result for bugatti hồng

Điện thoại của Thân Đồ Dạ không ngừng vang lên, anh cảm thấy thật phiền lòng, trực tiếp tắt rồi vứt qua một bên, nhưng lúc này, trong lúc vô tình anh nhìn thấy tin nhắn có một cái tên mới: "Lăng Tuyết! !"

Lăng Tuyết?

Thân Đồ Dạ híp mắt, nhìn chằm chằm cái tên này, qua một lúc lâu, vẫn là mở ra tin nhắn ra xem cụ thể...

Hoắc Phi Vân thật đúng là dụng tâm, điều tra được cặn kẽ như thế, coi như là tìm được rất nhiều chứng cớ thật, chỉ là không biết rõ những chứng cớ này có giống với cái Trác Việt điều tra?

Anh nhếch khóe môi, nhìn chằm chằm ảnh chụp trong điện thoại, cũng không có gì thây đổi lắm so với lúc trước, cô lái một chiếc Halley màu đen đang lướt như bay, và đang nở một nụ cười rất sảng khoái, đây là một loại cảm giác đặc biệt quen thuộc!

Đây có phải là em không!

Đang xem hình "Cung Thiên Long", Thân Đồ Dạ có một loại cảm giác quen thuộc không rõ ràng, bây giờ anh mới phát hiện, thật cô với Cung Thiên Long rất khác nhau cô rất thô bạo ...

Một người cao quý ưu nhã, ôn nhu nhã nhặn lịch sự; một người ương ngạnh, tính tình nóng nảy, rất tùy ý!

Anh thích "Cung Thiên Long" nào, ánh mắt rất có khí chất, khí chất kia ở mỗi người đều khác nhau, là độc nhất vô nhị !

Anh tại sao lại không nhận ra sự khác biệt đây?

"Ting!" Di động vang lên một cái, báo tin nhắn, Thân Đồ Dạ kiểm tra, là Cố Huy gửi, đúng là anh đã nhờ Trác Việt điều tra qua.

Thật ra, có rất nhiều chuyện, Thân Đồ Dạ sớm đã biết rõ trong lòng, chỉ là anh không muốn vạch trần mà thôi.

Đã nhiều năm, Thân Đồ Dạ chưa từng có muốn có được một người phụ nữ như thế, anh biết rõ trên người "Cung Thiên Long" có rất nhiều điểm đáng nghi, nhưng lại giả vờ không biết gì, chỉ không nghĩ  trò chơi này gần kết thúc như vậy, thật ra còn có một cái nguyên nhân  - -

Anh rất thích cảm giác thần bí trên người cô, cũng như những ngạc nhiên mà cô đem lại làm cho tâm tình lạnh lùng như mặt nước phẳng lặng của anh vì thế mà rung động!!!

Anh vẫn luôn không chịu thừa nhận, nhưng lại phải thừa nhận, chỉ trong thời gian ngắn ngủi hơn một tháng, cô đã ở in dấu thật sâu trong lòng anh , như bóng với hình, đuổi không đi!

Cho nên, tối hôm qua cô trở về đúng hẹn, anh như nổi điên đứng ngồi không yên, chỉ ngắn ngủi vài giờ chờ đợi, anh đã nghĩ rất nhiều, anh đã nhớ lại một lần những chuyện đã phát sinh giữa anh và  "Cung Thiên Long" từ khi quen biết tới bây giờ, phát hiện có rất nhiều sơ hở, hồi trước anh chẳng hề nghĩ điều tra, nhưng là khi đó, trong lòng anh đích xác rất bất an, nhất định muốn biết rõ ràng chân tướng, nên liền gọi cho Trác Việt...

Trác Việt muốn điều tra một người rất đơn giản, nhanh thì vài chục phút, chậm thì vài tiếng đồng hồ, có thể đem tổ tông mười tám đời của người ta đều tra rõ ràng tường tận.

Sáng sớm hôm nay lúc thức dậy, Thân Đồ Dạ đã nhận được bưu kiện của Trác Việt, nhưng anh không có xem, anh không muốn xem, sợ nhìn thấy những thông tin không muốn nhìn thấy, trong lòng sẽ không phải tiếp nhận.

Anh thà rằng trở thành một người nghĩ ngợi lung tung, thà rằng tính sai, cũng không muốn bỏ qua...

Cho đến lúc nãy, thông qua chiếc nhẫn kia đã đoán ra một ít chuyện, anh mới tỉnh ngộ, trong lòng cũng có đáp án, mà cùng lúc nãy, Hoắc Phi Vân lại báo có bí mật, còn gửi tới thông tin này.

Thân Đồ Dạ cũng không có quá nhiều hứng thú, chỉ là đặc biệt khi nhìn thấy cái tên này , và tấm ảnh, trong lòng có một chút chấn động mà thôi!

Mở bưu kiện cẩn thận xem tài liệu, từng tấm hình, vài tờ tài liệu, tất cả đều rõ ràng rành mạch, rất rõ ràng, trong khoảng thời gian này cùng anh quen biết là cô gái kia, căn bản không phải là Cung Thiên Long, mà là - - Lăng Tuyết!

Khi mở cửa tắc xi đuổi theo cô qua mấy con phố, lúc cản lại chiếc Lincoln dài , còn có lúc cô cầm thiết chùy gầm lên kêu anh xuống xe, cô với mái tóc đỏ trang điểm đậm;

Lúc đang ăn bữa tối dưới nến lại vô cùng lo lắng chay đi tìm con chó, còn đem con chó kia coi là ân nhân, còn có lúc cầm dao mổ chó uy hiếp chủ tiệm thịt chó;

Còn lúc trên sân khấu biểu diễn cảnh ân ái với người đàn ông khác, hào quang rực rỡ, vạn người chú ý.

Còn có lúc chọc giận anh, rồi lại làm anh vui vẻ, chủ động hôn anh, ôm anh, trêu chọc anh động tâm với tiểu mèo hoang... Lăng Tuyết! ! ! !

Đúng là cô gái bản lĩnh, Lăng Tuyết, đem lừa  anh thật giỏi! ! !

Thân Đồ Dạ nắm thật chặt di động, gân xanh nổi lên, nhiệt huyết sôi trào, trong mắt vọt lên lửa giận hừng hực...

"Chủ nhân, đã đến !"

Bên ngoài truyền đến tiếng Lôi Quân cung kính.

Thân Đồ Dạ thu hồi suy nghĩ, nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, Tần Tuệ, Lãnh Thanh Mặc cùng người làm nhà họ Cung đang đứng ở cửa đang đợi anh đến!

Một tấm thảm đỏ tươi từ bên cạnh xe đến cửa biệt thự kéo dài một đường đến cùng, trên mặt thảm trưng bày hoa hồng, trên sân thượng nhỏ, trên cửa buộc trái tim hình khí cầu, xung quanh biệt thự du dương khúc dương cầm lãng mạn.

Tất cả giông như mộng như ảo, hoàn mỹ không thể bắt bẻ.

Nhưng  trong mắt Thân Đồ Dạ lại hiện lên hơi lạnh thấu xương, anh nghĩ tới hôm qua Cung Thiên Long về trễ , giống như... Đã không phải là cô ấy, nhưng anh cũng không chịu, anh cần chứng thật rõ ràng, bây giờ chuẩn bị đón dâu đến cùng là người nào! ! !

"Ngài Thân Đồ, cô Cung đã chuẩn bị tốt !" Tần Tuệ cung kính nói.

Lôi Quân đứng ở cửa, chờ đợi Thân Đồ Dạ chỉ thị, trong lòng rất bất an, chủ nhân bây giờ lại là như thế nào? Chẳng lẽ lại đổi ý? Bây giờ cũng đã đến cửa, làm sao một chút phản ứng cũng không có?

Sắc mặt Tần Tuệ có chút thay đổi, thấp thỏm lo âu nhìn Lãnh Thanh Mặc.

Lãnh Thanh Mặc ngược lại trấn định hơn, rất bình tĩnh, khóe mắt mỉm cười, lẳng lặng chờ đợi Thân Đồ Dạ xuống xe.

Tần Tuệ nhìn vẽ mặt lạnh nhạt của Lãnh Thanh Mặc, tự an ủi mình, không nên suy nghĩ bậy bạ, Anh Lãnh đã nói không thành vấn đề, vậy thì nhất định không có vấn đề.

Trên lầu, Cung Thiên Long đã chuẩn bị tốt rồi, dáng vẻ ưu nhã ngồi nghỉ ở lầu hai , đợi Thân Đồ Dạ đến.

Cô đã đứng trước cửa sổ sát đất thấy xe của Thân Đồ Dạ lái vào, nhưng đã qua vài phút mà người còn chưa xuống, lầu dưới động tĩnh một chút cũng không có.

Cung Thiên Long có chút bất an, chẳng lẽ Thân Đồ Dạ đã phát hiện cái gì?

Thời gian trôi qua, tất cả mọi người thấp thỏm bất an chờ đợi Thân Đồ Dạ, không biết rõ anh đến cùng là đang suy nghĩ gì, vì cái gì đã tới cửa mà không xuống xe?

Tần Tuệ đều có chút thiếu kiên nhẫn , lần nữa nhìn Lãnh Thanh Mặc, dùng khẩu ngữ hỏi có cần tới hay không xin mời xuống?

Có phải mình và người làm đã không làm tốt chỗ nào không? Hay, Thân Đồ Dạ đang đợi bọn họ tiến lên đi mở cửa xe cho anh?

Lãnh Thanh Mặc vẫn không có chỉ thị gì, còn nói kiên nhẫn chờ đợi.

Tần Tuệ lòng nóng như lửa đốt, mở miệng kêu: " Ngài Thân Đồ ..."

Cùng lúc đó, Lôi Quân nhận chỉ thị, tiến lên mở cửa xe ra: "Chủ nhân!"

" Ngài Thân Đồ!" Tất cả mọi người đều ân cầm thăm hỏi.

Tần Tuệ nhất mực cung kính nghênh đón, cúi đầu nói: "Ngài Thân Đồ, Cô Cung đã chuẩn bị sẵn sàng, ở trên lầu chờ ngài đã lâu ."

Thân Đồ Dạ không nói gì, mà là ngẩng đầu nhìn Lãnh Thanh Mặc.

Lãnh Thanh Mặc hướng anh chào, mỉm cười khiêm tốn nhã nhặn nhìn anh, ra dấu tay "Mời".

Thân Đồ Dạ nhìn anh một cái thật sâu, cũng không nói gì, trực tiếp đi vào biệt thự, trong biệt thự cũng được trang trí lãng mạn và duy mỹ, màu trắng trên hàng rào buộc nơ bướm và bong bóng hình trái tim, trên bậc thang trang trí hoa hồng rực rỡ, trên lầu , trước cửa phòng ngủ chính có 4 cô gái trẻ mặc lễ phục!

Thân Đồ Dạ nhìn cầu thang hình xoắn, anh biết rõ, giờ phút này, Cung Thiên Long đang ở trong phòng chờ anh.

"Ngài Thân Đồ!" mời,  Tần Tuệ liên tục cuối người, nhất mực cung kính đón Thân Đồ Dạ.

Thân Đồ Dạ bước lên lầu.

Tần Tuệ, Lãnh Thanh Mặc, Lôi Quân theo sát phía sau.

Hơn 90 bậc cầu tháng hình xoắn, Thân Đồ Dạ không phải là lần đầu tiên đi, từ trước cũng không có có cảm giác gì, nhưng là bây giờ, mỗi bước đi đều nghĩ đến những chuyện khi cùng một chỗ với Lăng Tuyết!

Anh nhớ lúc cô từ nơi này sôi nổi chạy xuống nấu cơm cho anh;

Nhớ lúc cô tay nhấc theo váy dài cẩn thận xuống lầu với bộ dáng đáng yêu;

Nhớ lúc cô kéo cánh tay anh với bộ dáng lưu manh.

Nhớ lúc cô ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên hỏi: "Thân Đồ Dạ, anh sẽ lấy tôi sao?"

Bây giờ, ở trong phòng chờ anh là "Cung Thiên Long", vẫn là cái người đối anh cười, cùng anh nháo, cùng anh ca hát, nấu cơm cho anh, ở trước mặt anhsôi nổi, tùy tính làm bậy sao?

Cuối cùng cũng đến, Thân Đồ Dạ dừng lại, trong lòng thế nhưng có chút khẩn trương.

"Cô Cung, Ngài Thân Đồ đến !" Tần Tuệ cung kính bẩm báo.

Một người làm chậm rãi gõ cửa...

Bên trong là ánh đèn rực rỡ tươi đẹp nhiều màu thạch anh, Cung Thiên Long mặc một bộ váy cưới dài trắng noãn, tóc dài vén lên, một tay mang trang sức xa xỉ tinh xảo, một tay nâng hoa hồng kiều diễm màu vàng nhạt, dịu dàng mỉm cười nhìn Thân Đồ Dạ!

Thân Đồ Dạ cũng nhìn nàng, giống như muốn nhìn xuyên qua cô.

Khuôn mặt nhìn giống như đúc, tìm không ra bất kỳ sơ hở khác thường nào, cũng không có có chỗ nào không thích hợp, nhưng là... Cô là cô sao?

Anh muốn , chỉ là cái cô nàng kia!

"Em đang đợi anh!" Cung Thiên Long giọng nói dịu dàng, mỉm cười mê người như cũ, "Anh nói sẽ cưới em, em tin tưởng anh nhất định đến đón !"

Đây là câu mà Thân Đồ Dạ đã nói Lăng Tuyết , cho nên, cô chính là cô?

"Dạ..." Cung Thiên Long hướng Thân Đồ Dạ vươn tay, ưu nhã mà duy mỹ.

Thân Đồ Dạ nhìn vào mắt cô, chậm rãi đi về phía cô: "Em gọi tôi là gì?"

"Dạ!" Cung Thiên Long ôn nhu như nước nhìn anh, "Có thể chứ?"

Thân Đồ Dạ hơi nheo mắt lại, khóe môi giương cao đường cong mờ, có chút lạnh! ! !

"Anh không thích?" Cung Thiên Long cho là mình mạo phạm anh, "Vậy em..."

"Không quan hệ." Thân Đồ Dạ ngắt lời cô, "Đi thôi!"

"Vâng!" Cung Thiên Long thân mật kéo cánh tay Thân Đồ Dạ , đi theo anh cùng đi ra khỏi gian phòng.

Tần Tuệ ức chế kích động trong lòng, mừng rỡ theo ở phía sau, haicô gái mặc lễ từ phía sau nâng làn váy áo cưới.

Khi đi ngang qua Lãnh Thanh Mặc, Cung Thiên Long nhịn không được nhìn anh ta một cái, anh ta khẽ cúi đầu, hiển thị rõ cung kính khiêm tốn, lông mi cô khẽ run, tiết lộ bi thương, nhưng là tức thì bị che giấu đi .

Thân Đồ Dạ mắt nhìn thẳng, xải bước đi về phía trước, giống như không còn có nửa điểm do dự.

Cung Thiên Long đi theo anh, từng bước từng bước đi ra khỏi nhà họ Cung, trên mặt thủy chung mang hạnh phúc mỉm cười của cô dâu mới cưới.

Lúc tới cửa, Lôi Quân chỉ một chiếc Bugatti mới toạnh vừa mới độ lại, cười nói: "Cô Cung mời!"

"Ah?" Cung Thiên Long sửng sốt , "Ngồi chiếc xe này?"

"Em không phải đã nói, chính mình sẽ lái Bugatti làm xe hoa sao?" Thân Đồ Dạ nhướn mày cười một tiếng, "Đây là anh đặc biệt vì em mà độ chế , thích không?"

Tần Tuệ trong lòng thầm mắng Lăng Tuyết, cô dâu tự mình lái xe hoa, lại là một chiếc xe thể thao!

Như vậy mà cũng nghĩ ra được!

Ngài Thân Đồ thế nhưng cũng theo cô ta hồ nháo.

"Em..." Cung Thiên Long đương nhiên không thích, cô căn bản là không biết lái xe, cũng không thích ngồi loại xe kích thích này, nhưng phải làm sao bây giờ? Lăng Tuyết đã vào trước là chủ, cùng Thân Đồ Dạ đã thương lượng tốt về xe hoa, hiện tại cô phải tự bào chữa như thế nào?

Lãnh Thanh Mặc nháy mắt, Tần Tuệ lập tức hiểu ý, tiến lên cung kính nói: " Ngài Thân Đồ, ngài đã quên sao? Cô Cung tối hôm qua xảy ra việc ngoài ý muốn bị thương ở chân, không thể lái xe đâu!"

"À! Thiếu chút nữa đã quên." Thân Đồ Dạ như bừng tỉnh , "Vậy tôi sẽ lái."

Chính anh mở cửa xe, "Còn đứng ngây đó làm gì? Lên xe!"

"Em..." Cung Thiên Long sắc mặt cứng ngắc, không dám lên xe.

Tần Tuệ thập phân lo âu, nhưng lại không dám nhiều lời, chỉ được xin giúp đỡ nhìn Lãnh Thanh Mặc.

Lãnh Thanh Mặc bước lên một bước, mỉm cười nhìn Thân Đồ Dạ, dùng khẩu hình miệng nói: "Ngài Thân Đồ, ngài đã quên, Thiên Long tối hôm qua bị nội thương."

Lúc nói , anh ta còn đưa ra một bảng chụp x quang cho Thân Đồ Dạ xem, "Cô ấy tối hôm qua bị ngã một cái, não bộ chấn động một chút!"

"Nghiêm trọng như thế à?" Thân Đồ Dạ mặt đầy ngoài ý muốn, "Vậy cũng tốt, các người ngồi chiếc xe kia, tôi sẽ tự mình lái xe này."

Sau đó, anh trực tiếp ngồi lên Bugatti, vội vã lái xe đi...

Một loạt động tác thật nhanh, mọi người còn chưa có lấy lại tinh thần thì bóng xe đã đi xa, Lãnh Thanh Mặc từ trước đến nay bình tĩnh không gợn sóng, bây giờ trong mắt lóe lên một tia ánh sáng phức tạp .

"Anh Lãnh, Cô Cung, mời!" Lôi Quân mở cửa xe Lincoln.

"Này... Này không tốt lắm đâu?"

Tần Tuệ sắc mặt khó xử, ngày cưới, lại nhờ Lãnh Thanh Mặc giúp Cung Thiên Long ngồi làm chú rể xe hoa, không biết rõ còn tưởng rằng bọn họ đang kết hôn ấy.

"Các ngươi lên xe, Tôi ngồi đằng sau xe."

Lãnh Thanh Mặc nói với Cung Thiên Long và Tần Tuệ một câu, sau đó liền lên đằng sau chiếc xe kia.

"Vâng" Tần Tuệ vội vàng đỡ Cung Thiên Long lên xe.

Lúc này đoàn xe rước dâu xuất phát, tất cả mọi người đều có tâm sự riêng.

Cung Thiên Long nhíu mày, cảm thấy có cái gì đó không thích hợp, hỏi: "Thân Đồ trước đây cũng có thái độ này đối Lăng Tuyết sao?"

"Cái này..." Tần Tuệ sắc mặt khó xử, muốn nói lại thôi.

"Không sao, nói thẳng đi" Cung Thiên Long hiểu rất rõ cô ấy.

"Tôi cảm thấy ngài Thân Đồ hôm nay là lạ ." Tần Tuệ cẩn thận nói, "Bình thường ngài ấy đối với cung... Đối với Lăng Tuyết rất tốt , Ngài ấy tối hôm qua rõ ràng biết rõ chân cô bị thương , như thế nào hôm nay còn kêu cô đi lái xe? Mặc dù, hôm nay hôm qua tức giận, nhưng đối với nhóm người chúng tôi vẫn hiền hoà như cũ, nhưng tôi cảm thấy sự hiền hoà này lại nhiều hơn một phần là bất hòa. Ngài ấy bình thường cùng Lăng Tuyết thì rất thân mật, hai người vừa nói vừa cười , hi hi ha ha , Lăng Tuyết kia thường xuyên có nhiều ý kiến quái đản, ngài ấy lúc nào cũng dung túng cô ta, mua Bugatti làm xe hoa chủ ý khẳng định cũng là cô ta đưa ra, cô xem, ngài Thân Đồ còn đặc biệt độ lại cho cô ta một cái xe mới..."

Tần Tuệ nói một tràng, thấy sắc mặt Cung Thiên Long mới ý thức được chính mình nói nhiều, cuống quít giải thích, "Cô Cung, cô đừng hiểu lầm, tôi không phải là cái này ý tứ, tôi chỉ là..."

"Chị chỉ là nói thật mà thôi, tôi hiểu rõ!" Cung Thiên Long ngắt lời Tần Tuệ, cười nhạt một tiếng, "Kỳ thật tôi cùng với Thân Đồ cũng không phải cùng một loại người, rất không hợp nhau, thậm chí cũng không có tiếng nói chung. Tôi vốn cho là anh ta ở thương giới bày mưu nghĩ kế, có thể hàn huyên một chút về kinh doanh, có thể anh không thích nói đến công việc, lúc ở cùng nhau rất trầm lặng, giống như đều không có lời gì có thể nói!"

"Vậy cũng không thể giải thích rõ cái gì đi." Tần Tuệ mặt ủ mày chau, "Nhưng tôi cảm thấy ngài Thân Đồ hôm nay không thích hợp, cũng trong khoảng thời gian này nhìn thấy ngài ấy không giống lắm, ngài ấy không phải là phát hiện cái gì đi?"

Cung Thiên Long không nói gì, trên thực tế, trực giác của phụ nữ nói cho cô biết, suy đoán của Tần Tuệ rất có khả năng là thật, nhưng là sự tình đã đến nước này, không có đường lui, cô chỉ có thể đón lưỡi dao mà lên!

...

Bên trong một chiếc xe khác, Lãnh Thanh Mặc lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, không nhúc nhích, như một bức tượng điêu khắc, dường như đang suy tư cái gì, trong mắt anh thiên phàm quá tẫn, suy nghĩ sâu xa, dường như có rất nhiều chuyện tình cần suy tính.

Rất lâu, anh cuối cùng cũng có phản ứng, lấy điện thoại gửi một tin nhắn, sau đó nhận được trả lời, bên môi giương cao đường cong mờ, dường như hết thảy đều nắm chắc phần thắng trong tay...

Hoắc Phi Vân ở trên đường gặp được đoàn xe rước dâu của nhà Thân Đồ, cô không hiểu, cô cũng đã đem những chứng cớ kia gửi cho Thân Đồ, vì cái gì anh ta còn muốn rước Cung Thiên Long?

Đây Cung Thiên Long giả mạo, khó trách lần trước ở nhà hàng, tiếng Pháp cũng sẽ không nói, cuối cùng trong thang máy nói một câu "em yêu anh" thì có thể qua , hôm nay, cô nhất định phải vạch trần cô ta!

...

Thân Đồ Dạ chạy một đường, lại rất hy vọng ở trên đường có thể lần nữa gặp được cô gái kia đua xe đuổi theo anh, đáng tiếc anh không còn gặp được, anh thậm chí lái xe qua đoạn đường bọn họ đã từng đi qua, con hẻm nhỏ kia, chỗ đó người đến người đi, đáng tiếc lại không có thân ảnh của cô.

Tay nắm chặt tay lái, đôi con ngươi đen như mực trong đôi mắt lóe lên hàn quang lạnh thấu xương.

"Lăng Tuyết! ! !" Hắn từ trong kẽ răng phát ra cái tên này, lạnh lùng nói, "anh sẽ cho em biết, lừa gạt anh có kết cục như thế nào! ! !"

...

Đoàn xe thuận lợi đến nhà Thân Đồ, mọi thứ đã bố trí sẵn sàng, trên bãi cỏ trang trí đầy màu vàng nhạt của hoa hồng, khắp nơi tung bay bong bóng màu hồng phấn, MC đã ở trên sân khấu, mục sư, ban nhạc, đồng ca nữ...

Mặc dù, đây là buổi lễ được tổ chức đơn giản, nhưng là trình tự thì cũng không có thiếu.

Đoàn xe hoa đã vào biệt thự, nhưng không thấy Thân Đồ Dạ.

Để Cố Huy ra mở cửa, từ trên xe bước xuống chỉ có Cung Thiên Long cùng Tần Tuệ, anh ta kinh ngạc hỏi: "Chủ nhân đâu?"

" Ngài Thân Đồ chưa có trở về sao?" Tần Tuệ kinh ngạc hỏi, "Không thể nào? Ngài ấy lái xe đi trước ."

"Chuyện gì đã xảy ra?"

Cố Huy cảm thấy rất nghi hoặc, nào có lúc rước dâu, chú rể lại không đi cùng cô dâu?

"Có đi đường vòng qua nơi khác không? Hôm nay nhà họ Hoắc gia cũng kết hôn."

Lôi Quân bật nói ra, nói xong mới ý thức được mình nói sai, vội vàng hướng Cung Thiên Long giải thích, "Cô Cung, cô đừng hiểu lầm, tôi không phải là ý tứ kia."

"Không có gì, tôi không nghĩ nhiều."

Cung Thiên Long khẽ mỉm cười, nếu như Thân Đồ Dạ thật sự đi nhà họ Hoắc, sự tình ngược lại không có phức tạp như vậy .

"Khách mời cũng đã đến đông đủ, Cô cung đi vào trước nghỉ ngơi một chút đi." Cố Huy chào hỏi, "Chờ chủ nhân trở về , tôi dẫn ngài ấy đi tìm đến cô."

"Vậy cũng được." Cung Thiên Long ưu nhã hướng biệt thự đi vào, Tần Tuệ cẩn thận đỡ cô.

Sau lưng, hai cô gái nâng làn váy áo cưới theo ở phía sau.

Lãnh Thanh Mặc đứng cạnh cửa xe, cũng không muốn đi vào.

"Ngài Lãnh, ngài không muốn vào nghỉ ngơi?" Lôi Quân hỏi.

Lãnh Thanh Mặc chỉ chỉ cách đó không xa nhóm người bận rộn, ý bảo mình muốn đi giúp.

Lôi Quân là người ít nói, cũng sẽ không có nhiều lời, vội vàng đi xử lý những chuyện khác .

...

Cố Huy sau khi đưa Cung Thiên Long vào thì đang đứng bên ngoài phòng, thỉnh thoảng xem thời gian,  đã hơn mười một giờ, khách quý lục tục đã đến, mười hai giờ là giờ cử hành nghi thức, chủ nhân như thế nào vẫn chưa trở lại? Ngài ấy hôm nay lại như thế nào ?

Sáng sớm thì tâm tình không tốt, tâm sự nặng nề , chẳng lẽ lại xuất hiện tình huống gì ?

...

Ở bên trong, Tần Tuệ đứng ở trước cửa sổ sát đất nhìn ra bên ngoài, Thân Đồ Dạ vẫn chưa về, cô lòng nóng như lửa đốt: "Chuyện gì xảy ra? ngài Thân Đồ rõ ràng lái Bugatti đi trước, sao đến bây giờ vẫn chưa về? Ngài ấy đến cùng là đi chỗ nào ?"

"Tần Tuệ, chị quá thất lễ " Cung Thiên Long ngược lại rất nhạt nhưng, "Lại đây ngồi đi, đừng đi tới đi lui."

"Cô chủ, bây giờ là 11:30." Tần Tuệ chỉ đồng hồ đeo tay, "ngài Thân Đồ vẫn chưa về, ngài ấy một chút cũng không sốt ruột sao?"

"Có cái gì tốt mà sốt ruột ? Sốt ruột hữu dụng sao?"

Cung Thiên Long nhận ly trà nóng người làm đưa tới, ưu nhã thưởng thức, ánh mắt lại nhìn ra cửa, anh ta không có về, anh ta đang làm gì?

"Còn nói cô không nóng nảy." Tần Tuệ phát hiện chi tiết tế nhị này, "Cô ấy vẫn nhìn chằm chằm vào cửa, không phải là hy vọng ngài Thân Đồ trở về sao?"

Cung Thiên Long mím môi cười một tiếng, không nói gì, cô chờ người không phải là Thân Đồ Dạ, mà là...

"Ồ, tốt lắm giống như là Cung tổng." Một cái nữ người làm đột nhiên nói.

Tần Tuệ vội vàng đi đến bên cửa sổ đi thăm dò, là Cung Hiếu Cường đến , phía sau còn có khách mời khác, Hoắc thị, Hoắc Kiều Cương cùng Bạch thị,  Bạch Tấn Sinh cũng ở trong đó.

"Mọi người đều đến." Tần Tuệ càng thêm sốt ruột, "Nếu như bọn họ biết rõ ngài Thân Đồ đến bây giờ đều chưa về, trong lòng sẽ nghĩ sao?"

Cung Thiên Long nhìn đồng hồ, lông mày cũng nhíu lại, xem ra Thân Đồ Dạ đã phát hiện cái gì rồi, buổi hôn lễ này nhất định có thể không tiến hành thuận lợi, nhưng là, trong lúc nguy cấp, Thanh Mặc đang làm gì?

"Anh Lãnh đang ở chỗ nào ?" Tần Tuệ hỏi câu hỏi Cung Thiên Long muốn hỏi, "Ta đi tìm tìm anh ấy."

"Không cần." Cung Thiên Long ngăn cản chị ta, "Thanh Mặc nếu có chuyện gì, tự nhiên sẽ tới tìm tôi, nếu như anh ấy không có tới tìm tôi, tự nhiên có lý do."

"Nhưng là..."

"Chị càng ngày càng thiếu kiên nhẫn." Cung Thiên Long nhướng mày, "cái gì nên đến ngăn cản cũng không ngăn được, tôi đều không lo lắng, chị lo lắng cái gì?"

"Được rồi."

Tần Tuệ bất đắc dĩ thở dài, Cô cung đi theo anh Lãnh quá lâu, sớm đã học được bản lãnh trước mặt núi thái sơn có sụp đổ mặt cũng không thay đổi sắc, vô luận gặp phải chuyện gì đều có thái độ lạnh nhạt thong dong, binh tới tướng đỡ, nước tới đắp đất chặn, đại khái chính là như vậy đi.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tất cả mọi người lòng nóng như lửa đốt chờ đợi.

Chỉ còn mười phút, nghi thức hôn lễ bắt đầu, nhóm khách quý đều ở quảng trường ngoài trời ngồi vào vị trí, Thân Đồ Dạ vẫn chưa về.

Khách mời đều không phải là kẻ đầu đường xó chợ, không ai dám nghị luận, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu, hôn lễ này cuối cùng còn có thể hay không kết hay không? Mỗi người đều ở phỏng đoán! ! !

Cung Hiếu Cường thấp thỏm bất an, thấp giọng hỏi Bạch Tấn Sinh: "Này đến cùng là thế nào? hôn lễ còn có thể kết hay không? Tôi nghe nói buổi sáng ngài Thân Đồ tự mình đi nhà họ Cung đón dâu, như thế nào bây giờ lại không thấy bóng dáng ?"

"Yên lặng theo dõi đi." Bạch Tấn Sinh đã chuẩn bị tốt quà cưới đặt ở sau lưng, "Nếu như hôn lễ thuận lợi tiến hành, tôi sẽ đem phần đại lễ này đưa ra ngoài, nếu như hôn lễ này không kết , ha ha, vậy tôi sẽ không tặng!"

4 comments:

  1. Chào bạn, mình cũng mới bắt đầu theo dõi truyện này, mà công nhận nó hay thật xem một lèo từ tập 1 đến 100 trong vòng 2 ngày ở bên nhà greenhouse, nhưng hơi tiếc là bên đó làm hơi chậm mà lại cắt ở cái đoạn gây cấn, nên mình phải đi tìm nhà khác hy vọng cũng có một người editior nào đó cũng thích truyện này và edit cho mọi người. Thật may là mình tìm đc nhà của bạn. Cảm ơn bạn nhiều nhé vì đã bỏ thời gian ra edit bộ mình rất thích này. Mình rất ủng hộ bạn tiếp tục làm truyện này, đừng bỏ truyện bạn nha. Luôn luôn ủng hộ và theo dõi truyện của nhà bạn. Mình đọc chỉ để giải trí nên không bao giờ hối thúc đâu. Ai cũng có công việc, cuộc sống riêng của mình. Bởi vì đam mê bạn mới bỏ thời gian edit truyện này nên mình rất tôn trọng công sức cùng thời gian bạn. Cảm ơn bạn nhiều nha 😊😊😊

    ReplyDelete
  2. cảm ơn bạn nhiều nhiều...mình cũng rất thích á nên làm luôn, chờ bên kia lâu quá...nhưng văn chương không có nhiều lắm nên chỗ nào còn lũng cũng bạn nhắc nhen...mình sẽ sữa..đảm bảo ko drop

    ReplyDelete
  3. 😂😂😂 ko sao mình đọc đc hết.

    ReplyDelete