Welcome to dieptrucgiai's blog. Our main goal is to always achieve a high level of our readers satisfaction with the services and products that we provide. This simple approach has effectively fueled our growth. We’re thrilled you’ve decided to visit us - please browse our site to discover what we’re all about.
TSTTVTĐ: Chương 23
Hai ngày kể từ hôm đó, Mẹ An vẫn oán hận không nói chuyện với Tô Giản lấy một câu.
May mà không quá hai ngày, Ba An lúc trước vẫn chưa từng xuất hiện từ nước ngoài trở về.
Cha của An Dĩ Trạch tên là An Tông Hải, ngay đến Tô Giản lúc trước không thường xuyên nghe ngóng tin tức tài chính kinh tế mà cũng đã nghe qua cái tên này. Tô Giản đối với An Dĩ Trạch cái loại công tử nhà giàu này cảm thấy hâm mộ ghen tị hận, đối với An phụ người giàu có một đời này tương đối sùng bái. Chỉ có điều thân phận hắn hiện tại là vợ của An Dĩ Trạch, con dâu thứ ba của nhà họ An, hơn nữa còn là một người con dâu mà mẹ chồng không ưng ý lắm, cũng không biết Ba An sẽ có cái thái độ gì đối với hắn.
Tô Giản ngược lại cũng không phải là sợ sệt cái gì, nhưng có chút đau đầu, Ba An nếu thật sự không thích hắn mà phản đối hắn và An Dĩ Trạch ở cùng một chỗ, chỉ sợ so với Mẹ An càng khó đối phó hơn.
Nhưng mà chờ đén lúc chân chính nhìn thấy Ba An rồi, tinh thần cảnh giác của Tô Giản chậm rãi buông lỏng xuống.
Ba An cũng là người trên dưới sáu mươi tuổi, nhưng mà thoạt nhìn còn rất trẻ, giống như người mới chỉ năm mươi tuổi vậy, được cho là một tay đại thúc quyến rũ. Hơn nữa Ba An đối với Mẹ An thập phần cưng chiều, Tô Giản có thể xem như biết tính tình kỳ quái giống như thiếu nữ kia của Mẹ An là từ đâu mà đến.
Càng làm cho Tô Giản không ngờ được là, thái độ của Ba An đối với hắn rất hòa ái, không chỉ cho hắn một phần lễ vật quý trọng, hơn nữa còn thân thiết hỏi thăm tình hình sức khỏe của hắn, thái độ ôn hòa lại hiền lành, hoàn toàn giống như là một người cha từ ái vậy. Thậm chí trong bữa tối gia đình ngày hôm đó, Ba An còn ở trước mặt An Dĩ Trạch nghiêm túc dặn dò, muốn hắn phải chăm sóc Tô Giản thật tốt, không được ức hiếp.
Tô Giản được thương mà lo lắng, buổi tối trước khi ngủ nhằm vào An Dĩ Trạch tự đắc nói: “Xem ra ba ba ngươi rất thích ta a!”
An Dĩ Trạch nói: “Ngươi là kiểu người ba ta thích.”
Tô Giản kinh sợ: “Ta là mẫu người… ba ngươi thích?”
An Dĩ Trạch đầu đầy hắc tuyến (sọc đen kẻ xuống trong anime có vẽ nhiều lắm á): “Là kiểu nữ nhi mà ba ta thích, ba ta thích có con gái.”
Tô Giản có chút kinh ngạc, nghĩ nghĩ nói: “Trách không được nhà các ngươi ba nam một nữ, có phải bởi vì cha ngươi vẫn muốn có con gái, kết quả sinh thêm sinh thêm nữa đều là con trai, cho nên vẫn muốn sinh tiếp?”
An Dĩ Trạch khóe miệng hơi hơi giật giật, thầm cam chịu.
Tô Giản nghe đến đây liền hứng thú: “Ba ngươi thích ta như vậy? Xem ra ta có thể khiến cho người ta yêu thích a!”
An Dĩ Trạch yên lặng nhìn hắn một cái: “Bề ngoài của ngươi thực phù hợp đối với kỳ vọng nữ nhi của ông ấy.”
Anh hùng có ý tưởng lớn gặp nhau a! Tô Giản thầm nghĩ, ta cũng hiểu được bề ngoài Tô muội tử thực phù hợp kỳ vọng của ta đối với nữ nhi của mình, đương nhiên, cũng phù hợp kỳ vọng ta đối với mẹ của nó a!
Ngay sau đó, Tô Giản bỗng nhiên thầm nghĩ lại, nhất thời nổi giận: “Cái gì gọi bề ngoài rất phù hợp?” Họ An ngươi là đang nói móc ta không có não đừng cho là ta nghe không hiểu!
An Dĩ Trạch như trước yên lặng nhìn hắn một cái: “Ba ta thích nữ nhi nhu thuận.”
Tô Giản thốt ra lời: “Ta không nhu thuận sao?”
An Dĩ Trạch: “…”
Tô Giản bật thốt lên một câu chờ bộ não theo kịp thì mới biết chính mình vừa nói cái gì nên có chút không được tự nhiên, đang muốn chuyển hướng lấy đề tài khác, bỗng nhiên nghe được An Dĩ Trạch nghiêm túc nói hai chữ.
“Nhu thuận.”
Tô Giản: “…”
Tuy rằng Tô Giản cảm thấy sắc đẹp và trí tuệ của mình cùng tồn tại, đầy đủ cả về vẻ bề ngoài lẫn nội tâm bên trong, nhưng mà hai chữ An Dĩ Trạch đánh giá này bổ xuống, Tô Giản vẫn là bị sấm sét hung hăng nện một cái, để ngăn cản khuôn mặt đang bình thường bỗng dưng lại đỏ lên, Tô Giản vội vàng tìm đại một đề tài chuyển hướng.
“Vậy Dĩ Trạch, ngươi thích con của mình là con trai hay con gái?”
An Dĩ Trạch lại yên lặng nhìn hắn một cái: “Nữ nhi.”
“Ồ.” Tô Giản cảm giác thấy khô khan trong miệng, “Nữ nhi đó sẽ như thế nào?”
An Dĩ Trạch: “Nhu thuận giống như ngươi.”
Tô Giản: “…”
Buổi tối hôm đó, Tô Giản làm một giấc mộng.
Trong mộng, hắn vậy mà lại vì An Dĩ Trạch sinh một nữ nhi!
Trước giường sản phụ, An Dĩ Trạch ôm bé gái quấn trong vải lót đến cho hắn xem, vẻ mặt đầy kích động: “Lão bà nàng xem, nữ nhi của chúng ta nhu thuận giống hệt nàng!”
Tô Giản cười đến ôn nhu: “Lão công, chàng đặt cho nữ nhi một cái tên đi.”
An Dĩ Trạch nghĩ nghĩ: “Nữ nhi của chúng ta nhu thuận như thế, không bằng liền gọi là An cục cưng đi…”
Buổi sáng tỉnh lại, nhớ tới cảnh trong mơ tối qua, Tô Giản thiếu chút nữa bị sét đánh chết khét, sắc mặt vẫn không được tốt lắm cho đến khi xuống ăn bữa sáng sắc mặt cũng không khá hơn.
An Dĩ Trạch đem sữa đưa cho hắn, thấy thế hơi hơi nhíu nhíu mày, thấp giọng nói: “Đang nghĩ gì vậy?”
Trong đầu Tô Giản mấy chữ “An cục cưng” đang lập vòng tuần hoàn không dứt, nghe vậy nhìn hắn một cái bật thốt lên: “An cục cưng!”
An Dĩ Trạch: “…”
An phụ sửng sốt, vui tươi hớn hở: “Quả nhiên là tân hôn yến nhĩ (mới cưới nên tình tứ), cách xưng hô này quả thật là rất đặc biệt…”
An cục cưng một ngày nay tâm tình đều không được tốt cho lắm, nhưng tâm tình Tô Giản thì ngược lại.
Bởi vì tiểu muội của An Dĩ Trạch là An Dĩ Nhu về nhà nghỉ hè.
Tô Giản sớm từ chỗ người hầu nghe được tin tức này, An Dĩ Nhu là một cô bé xinh đẹp, lại thêm tướng mạo An phụ An mẫu An Dĩ Trạch trong nhà này chứng minh, Tô Giản càng tin tưởng An muội tử nhất định là mỹ nhân.
Quả nhiên, đến khi gặp mặt An Dĩ Nhu, Tô Giản không khỏi thầm than: An gia có gien thật tốt!
Chính là thời điểm An Dĩ Nhu cười hào phóng gọi hắn “Tam tẩu”, hắn yên lặng để sét đánh một chút.
Qua mấy ngày ở chung, Tô Giản đối với vị tiểu thư An gia này càng tăng thêm hảo cảm. An Dĩ Nhu năm nay mới mười chín tuổi, đang là sinh viên năm thứ hai đại học, tuy rằng xuất thân phú quý, nhưng trên người không hề có tính khí kiêu căng. Hơn nữa An Dĩ Nhu tựa hồ đối với nàng vị tam tẩu này ấn tượng rất tốt, vì thế thường xuyên lôi kéo Tô Giản nói chuyện, Tô Giản tự nhiên cũng vui vẻ phụng bồi.
Sáng hôm nay An Dĩ Nhu đi tới phòng Tô Giản tìm hắn, phát hiện Tô Giản đang ôm MacBook xem video, lại gần xem xem, An Dĩ Nhu kinh hỉ nói: “Tam tẩu chị vậy mà cũng thích xem anime!”
Tô Giản cười nói: “Gần đây tương đối nhàm chán, liền tùy tiện xem một chút.”
An Dĩ Nhu hưng trí bừng bừng: “Tam tẩu chị thích bộ nào nhất?”
Tô Giản không nghĩ tới tiểu muội tử thế nhưng đối với đề tài này cảm thấy hứng thú, nghĩ nghĩ nói: “Trước mắt là [Tokyo thực thi quỷ].” (Tokyo Ghoul có manga nữa nói về quỷ ăn thịt người)
“Tẩu tử chị cũng thích [Tokyo thực thi quỷ] sao?” An Dĩ Nhu vẻ mặt đầy kinh hỉ vì tìm được người cùng sở thích.
Tô Giản gật gật đầu.
An Dĩ Nhu dứt khoát ngồi xuống bên cạnh Tô Giản, vịn lấy cánh tay hắn bắt đầu hưng trí bừng bừng nhắc tới anime. Tô Giản thấy An Dĩ Nhu thân cận hắn như thế, trong lòng cao hứng, lại thêm hai người còn có chung niềm đam mê, tự nhiên phối hợp trò chuyện rất sảng khoái.
Hai người bất tri bất giác nói đến giờ cơm mà không hay, An Dĩ Nhu lại do vẫn chưa hết ý, nhìn Tô Giản, nàng cảm khái nói: “Tam tẩu, lúc trước nhìn dáng vẻ của chị, em còn nghĩ chị là cái loại người có tính cách nhã nhặn ngại ngùng, không nghĩ tới chị lại thú vị như vậy, trách không được tam ca của em thích chị như vậy!”
Tô Giản hơi hơi cứng đờ, thầm nghĩ: Ta cảm giác ta hiện tại cũng rất nhã nhặn e lệ nha! Hơn nữa, tam ca ngươi mới chính là không thích ta đó, người này vài ngày gần đây không biết làm cái gì, cơm tối cũng không trở về ăn, làm không tốt nói là đi ra bên ngoài hẹn hò với tiểu tam tẩu của ngươi cũng không chừng…
.
Trong những ngày kế tiếp, An Dĩ Nhu thường xuyên lôi kéo Tô Giản cùng nhau xem anime. Tô Giản cũng là mừng rỡ cùng đi, chung quy bồi manh muội tử xem anime so với bồi Dung ma ma xem phim thần tượng tốt hơn nhiều. Đương nhiên, An Dĩ Nhu trừ anime ra, cũng thích phim truyền hình, hôm nay liền lôi kéo Tô Giản cùng nhau đánh giá một bộ phim thần tượng rất hot gần đây.
Tô Giản lúc đầu còn lo lắng An Dĩ Nhu cũng sẽ giống như An mẫu trào ra tình cảm chôn dấu của thiếu nữ, vì thế hắn yên lặng bày ra tư thế phòng vệ, chuẩn bị tốt khăn tay.
Ai ngờ, tình hình thực tế hoàn toàn không phải như thế.
“Ha ha ha này giá 5 mao tiền đặc hiệu!”
“Ha ha ha đây là cái quỷ gì! Còn có thể cùng nhau khoái trá chơi đùa hay không!”
“Ha ha ha nữ chủ hảo đáng thương! Nam chủ lại cùng bạn trai chạy!”
“Ha ha ha nội dung vở phim này như nồi lẩu thập cẩm vậy! Làm em cười thật là sảng khoái!”
Tô Giản: “…”
An Dĩ Nhu: “Tam tẩu, chị cảm thấy phim này thế nào?”
Tô Giản: “Ưm, tàm tạm…”
An Dĩ Nhu chống cằm: “Kỳ thật em còn rất thích nam chính của phim này, ngốc nghếch ngốc nghếch.”
Tô Giản đánh giá khách quan: “Ừm, đẹp trai thật.”
“Thật không?” An Dĩ Nhu thật cao hứng, “Nhị ca hình như quen biết với nam diễn viên chính, hôm nào kêu nhị ca đem về cho em một bức ảnh có chữ kí về, tam tẩu có muốn một tấm hay không?”
Tô Giản yên lặng cảm khái một câu “Quyền thế”, chần chờ nói: “Kỳ thật chị càng thích nữ chính hơn, không biết nhị ca có quen nữ diễn viên chính hay không?”
An Dĩ Nhu nghĩ nghĩ: “Giống như nghe nhị ca có nói qua, hẳn là quen biết. Không có việc gì cả, dù không quen biết, em đều sẽ khiến nhị ca đem ảnh nữ chính có chữ kí lấy ra cho chị!”
Tô Giản nói cảm ơn, trong lòng lại suy nghĩ, nam nữ diễn viên chính của bộ phim này đều là ngôi sao đình đám, An nhị ca thế nhưng lại đều có giao tình, vậy danh tiếng cũng không phải dạng vừa, nhưng mà tại sao hắn giống như chưa từng nghe qua cái tên ‘An Dĩ Hằng’ này chứ?
Tô Giản thử thăm dò hỏi: “Chị còn chưa thấy qua nhị ca, nhị ca là đi nước ngoài quay phim sao?”
An Dĩ Nhu trả lời: “Nhị ca không ở trong nhà, anh ấy gần đây hình như đi XX thành thị chụp ảnh ghi hình cho bộ phim [Phi Vân truyền kỳ], phải mất mấy tháng mới xong, trong thời gian ngắn hẳn là sẽ không trở về.”
[Phi Vân truyền kỳ]? Tô Giản yên lặng cả kinh, đây chính là bộ phim điện ảnh boom tấn, được một đạo diễn có danh tiếng lớn đầu tư, ngay cả người không đặc biệt chú ý tới giới giải trí như hắn cũng có nghe nói qua, An nhị ca có thể tham gia diễn một bộ phim như vậy, có thể thấy được danh tiếng hẳn là rất lớn.
“Tuy rằng còn chưa gặp qua nhị ca ngoài đời, nhưng trên TV tam tẩu hẳn là đã thấy qua.” An Dĩ Nhu cười nói, “Nhị ca đoạn thời gian trước lấy được giải thưởng kim hoa ảnh đế là nhờ bộ [đại thời đại] đó, chị có xem qua chưa?”
Kim Hoa ảnh đế? [đại thời đại]? Tô Giản cả kinh: “Diệp Lãng?”
“Đúng vậy,” An Dĩ Nhu cười tủm tỉm, “Nghệ danh của nhị ca gọi là Diệp Lãng.”
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
-
Photo from Pinterest Nhìn thấy Lăng Ba cùng tiểu sư đệ xuất hiện, ánh mắt Trường Đức quét mấy lần ở trên người bọn họ, ánh mắt trở nê...
-
Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh Thể loại: Linh dị ma quái, Tiên hiệp tu chân Tình trạng: Hoàn convert. Đang edit Review bởi: Lê...
[…] 21 C 22 C 23 C 24 C 25 C 26 C 27 C 28 C 29 C […]
ReplyDelete