Kẻ Thù Bên Gối - Chương 171 - Tình Cũ Vấn Vương 2

[caption id="" align="aligncenter" width="564"]✿⊱Helen ♥ McMillan Mềm lòng[/caption]

"Em trước đến giờ không nhúng tay vào việc kinh doanh, không có người nói cho em, em sao lại biết?" Thân Đồ Dạ tức giận nói, "Em không nên bao che cho cậu ta, vì lợi ích của gia tộc, vì kinh doanh, cậu ta lại nhờ giúp đỡ từ vợ, phải ăn nói khép nép thỉnh cầu tình nhân cũ? Cậu ta còn là đàn ông sao?"

"Không phải vậy, Thân Đồ, anh hiểu lầm ..."

Nhan Nhược Hi cuống quít giải thích, "Vân Phong thật không biết rõ việc này, thật ra... Là Phi Vân nói cho em biết."

"Phi Vân?" Thân Đồ Dạ nhướng mày, "Thì ra là cô ta."

"Cô ấy cũng chỉ là nói cho em biết tình hình của Hoắc thị, cũng không có để cho em tới thỉnh cầu anh, tìm đến anh là tự mình em" Nhan Nhược Hi nhẹ nói, "Thật sự, em không có lừa anh!"

"Anh biết rõ." Thân Đồ Dạ gật gật đầu, "em từ trước đến giờ cũng không nói dối."

"Cho nên... anh sẽ giúp em sao?" Nhan Nhược Hi mong đợi nhìn anh.

Thân Đồ Dạ trầm mặc không nói, rất là khó.

"Thân Đồ..." Nhan Nhược Hi kéo tay Thân Đồ Dạ, gần như là khẩn cầu nói, "Nếu như Hoắc thị thật đã xảy ra chuyện gì, Vân Phong coi như hết, em khổ sở xây dựng hạnh phúc gia đình cũng bị phá hủy, em chưa từng có cầu xin gì từ anh, đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, coi như em van xin anh, giúp em một chút, được hay không?"

Thân Đồ Dạ nhìn Nhan Nhược Hi thật sâu, tâm tình rất là phức tạp, nguyên tắc của anh sẽ không thể nào đánh vỡ, nhưng mà Nhan Nhược Hi khó có được đến thỉnh cầu anh, lại là khổ sở cầu khẩn anh như thế, anh thật không đành lòng cự tuyệt cô.

Nhan Nhược Hi từ trước đến giờ rất đơn thuần, cô cũng không hiểu được trong đó muốn hại, còn tưởng rằng đối với Thân Đồ Dạ cái này chỉ là tiện tay mà thôi, chỉ cần anh nguyện ý, chỉ cần anh ra tay, thì nhất định có thể giúp được Hoắc thị, giúp cô...

"Thân Đồ, anh tại sao không nói chuyện?" Nhan Nhược Hi điềm đạm đáng yêu nhìn anh.

"Nhược Hi..." Thân Đồ Dạ uyển chuyển nói, "việc của đàn ông, em không cần lo"

"Thân Đồ..."

"Anh đã nói với em rồi" Thân Đồ Dạ cô gắng hết sức ôn hòa nói, "Việc này rất phức tạp, không phải như em nghĩ đơn giản, hơn nữa thân phận của anh thật không thích hợp quản quá nhiều..."

"Nhưng mà bây giờ chỉ có anh là có thể Hoắc Thị"

Nhan Nhược Hi nóng nảy, "Em biết rõ là em đã khó anh, em biết rõ anh phải hao phí một chút tinh lực mới có thể giúp được Hoắc thị, anh phải trả giá này nọ, về sau em cùng Vân Phong đều sẽ trả lại cho anh."

Thân Đồ Dạ nhíu lại mi, không nói gì, anh cũng không biết nên nói như thế nào, hoặc giải thích như thế nào với Nhan Nhược Hi, thương trường như chiến trường, bứt giây động rừng, một hành động của anh sẽ tác động toàn bộ thương giới, căn bản cũng không phải như trong tưởng tượng của cô đơn giản như vậy.

"Thân Đồ..." Nhan Nhược Hi còn muốn nói điều gì, di động đột nhiên vang lên, là Hoắc Vân Phong đánh tới, cô cuống quít nhìn Thân Đồ Dạ nói, "Là Vân Phong gọi tới, anh ấy nhất định là nhịn không được."

"Em mở handsfree, anh muốn nghe nghe cậu ta nói cái gì."

Thân Đồ Dạ muốn biết, Hoắc Vân Phong sẽ không sẽ vì lợi ích của gia tộc mà hy sinh Nhan Nhược Hi.

"Cái này, không được rồi?" Nhan Nhược Hi cảm thấy nếu làm vậy sẽ không tôn trọng Hoắc Vân Phong.

"Em yên tâm, anh chỉ là muốn biết tình huống của Hoắc Thị"

Thân Đồ Dạ giải thích, "Không biết rõ tình huống, như thế nào giúp được cậu ta?"

"Anh nguyện ý giúp Vân Phong? Quá tốt"

Nhan Nhược Hi mừng như điên, lập tức nghe điện thoại, hơn nữa còn mở handsfree, "Vân Phong!"

"Nhược Hi, em đang ở đâu?"

Hoắc Vân Phong lo lắng hỏi "Anh vừa mới biết Phi Vân đã nói cho em một việc, em không nên đi tìm Thân Đồ, việc này cậu ta không có phương tiện nhúng tay, em không nên làm khó cậu ta."

"Em..." Nhan Nhược Hi còn muốn nói điều gì, Hoắc Vân Phong lại bổ sung, "em hiện tại ở chỗ nào? Đừng nói là đã đến nhà Thân Đồ rồi?"

"Đúng vậy, em là đang ở Thân Đồ, hơn nữa anh ấy đã..."

"Anh sẽ lập tức tới đón em, chờ anh"

Hoắc Vân Phong nói xong câu đó, trực tiếp cúp điện thoại .

Nhan Nhược Hi rất là bất đắc dĩ, cầm lấy di động, không biết rõ nên làm thế nào cho phải.

"Xem ra Hoắc Vân Phong không có làm cho anh thất vọng"

Thân Đồ Dạ phi thường hài lòng "Nhược Hi, cậu ta không có vì lợi ích gia tộc mà hy sinh em, anh cảm thấy rất vui mừng."

"Vân Phong đối với em rất tốt, anh ấy sẽ không làm như vậy"

Nhan Nhược Hi cố định nói "Thân Đồ, Vân Phong không muốn làm cho anh khó xử, nhưng mà em vẫn muốn van cầu anh, nếu như nếu có thể, anh phải cố hết sức giúp đỡ Vân Phong đi, coi như em van xin anh"

"Được"

Thân Đồ Dạ cuối cùng vẫn còn mềm lòng

"Em yên tâm, anh ít nhiều vẫn sẽ giúp cậu ta một chút, nhưng cuối cùng vẫn phải dựa vào chính cậu ta, hơn nữa, về sau, loại việc như thế này, em không cần để ý tới, em không hiểu nặng nhẹ trong đó, xử lý không tốt, rất dễ dàng sai lầm."

"Uh, em biết rõ . ."

Nhan Nhược Hi gật gật đầu, "Em cũng biết là, anh không phải là người vô tình vô nghĩa. Hôm nay thật sự đã làm phiền anh, thật ngại quá"

"Không có gì"

Thân Đồ Dạ đặt chén trà xuống, "Đi thôi, anh đưa em đi xuống, Hoắc Vân Phong lập tức tới liền"

Nhan Nhược Hi đứng lên, đi theo anh ra khỏi thư phòng, cô nghĩ đến việc của Lăng Tuyết, ân cần nói: "Thân Đồ, vừa rồi cô gái kia rất tốt, anh nên trân trọng cô ấy, em hy vọng anh hạnh phúc!"

"Em cũng không nhận ra cô ấy, làm sao biết cô ấy rất tốt?" Thân Đồ Dạ đùa giỡn nói.

"Ách..." Nhan Nhược Hi sửng sốt, "Lẽ nào cô..."

"Đùa với em đó"

Thân Đồ Dạ nói sang chuyện khác, "anh biết rõ cô ấy rất tốt, anh sẽ thật quý trọng!"

"Vậy là tốt rồi"

Nhan Nhược Hi gật gật đầu, bên môi nở nụ cười nhẹ, trong mắt lại có một chút lạc lõng

"Chủ nhân, ngài Hoắc đến" Lôi Quân đến bẩm báo.

"Sao mau như thế?"

Thân Đồ Dạ cười nhạt một tiếng, cũng không nói gì, nhưng mà trong lòng biết rõ.

Hoắc Vân Phong hẳn là sớm biết Nhan Nhược Hi đến thỉnh cầu Thân Đồ Dạ, cậu ta vội vội vàng vàng đuổi lại đây, cũng không phải là sợ Thân Đồ Dạ khó xử, mà là lo lắng vợ mình thua thiệt bị lừa.

Khác người ở chỗ, gọi điện rồi mới tới, nói trắng ra, cũng là có chút tư tâm, ôm từng tia may mắn như vậy, hy vọng Nhan Nhược Hi vài ba câu có thể nhận sự thoải mái giúp đỡ của Thân Đồ Dạ giúp cậu ta một chút mà thôi.

Cho dù sẽ bị Thân Đồ Dạ nhìn thấu tâm tư cũng không sao, quan trọng là, Thân Đồ Dạ đã đáp ứng hỗ trợ, bọn họ coi như là thành công .

"Nhược Hi!" Hoắc Vân Phong cơ hồ là chạy chậm xông vào nhà Thân Đồ, nhìn thấy Nhan Nhược Hi hoàn hảo không tổn hao gì đứng ở phòng khách, cậu ta cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

"Vân Phong!" Nhan Nhược Hi bước nhanh nghênh đón, như bình thường thân mật dắt tay cậu ta, mừng rỡ nói, "Thân Đồ đã..."

"Nhược Hi"

Thân Đồ Dạ ngắt lời Nhan Nhược Hi, nói sang chuyện khác, "Nếu Vân Phong đã đến đón em, anh sẽ không tiễn em, trở về tịnh dưỡng thân thể, lần sau gặp được em, cũng không thể lại gầy như thế."

"Biết rõ, cảm ơn anh." Nhan Nhược Hi cảm kích nhìn anh.

"Thân Đồ, ngại quá, tôi không biết rõ Nhược Hi chạy tới quấy rầy cậu, thật sự là xin lỗi." Hoắc Vân Phong thành khẩn xin lỗi, "Cậu không nên làm khó!"

"Không làm khó dễ"

Thân Đồ Dạ cười nhạt một tiếng, "Việc của Hoắc thị vẫn là cần cậu tự mình đi xử lý, tôi giúp không được cậu!"

Nhan Nhược Hi cảm thấy rất kỳ quái, Thân Đồ Dạ vừa mới nói sẽ giúp giúp Hoắc Vân Phong sao, tại sao lại nói giúp không được?

"Tôi biết rõ"

Hoắc Vân Phong cũng không có dấu hiệu có nửa điểm không vui bất mãn, mỉm cười nói, "Nhược Hi thân thể không tốt, tôi mang cô ấy về trước, lần sau có rảnh sẽ trở lại thăm cậu."

"Được"

Thân Đồ Dạ khẽ gật đầu, "Cố Huy, tiễn khách!"

"Vâng!" Cố Huy đi đến, khách khí nói, "Ngài Hoắc, Bà Hoắc, mời!"

...

Thân Đồ Dạ nhìn bóng lưng của Hoắc Vân Phong và Nhan Nhược Hi, ánh mắt hơi có chút phức tạp.

Lòng người đều là phức tạp ích kỷ, đặc biệt là ở đối mặt với lúc thắng bại thành bại, tính tình xấu xí cũng sẽ hiển lộ ra một mặt, cái này chút ít cũng không phải là sự tình đặc biệt gì, chỉ là, anh rất lo lắng, Nhan Nhược Hi đơn thuần thiện lương nhu nhược bị xen lẫn ở trong đó, cuối cùng sẽ biến thành người bị hại. .

Anh chỉ hy vọng Hoắc Vân Phong không sẽ đi sai đường, vô luận sự nghiệp như thế nào, đối đãi với Nhan Nhược Hi kia vẫn còn nguyên sự thủy chung, sẽ không bị biến chất. . .

Hoắc Vân Phong là một người đàn ông siêu cấp ấm áp, giống như thường ngày đỡ Nhan Nhược Hi lên xe, thay cô cài dây an toàn, sau đó lại ngồi vào chỗ tài xế lái xe đi.

Xe hướng về nhà, Hoắc Vân Phong hổ thẹn xin lỗi: "Nhược Hi, anh đã sớm cảnh cáo Phi Vân không nên cho em biết việc này, không nghĩ tới em ấy vẫn nói, em ấy đại khái là lo lắng quá mức, cho nên mới phải làm như thế, anh đã mắng cô ấy một trận rồi."

"Anh không nên trách em ấy"

Nhan Nhược Hi vội vàng khuyên bảo, "Em cũng là người của nhà họ Hoắc, Hoắc Thị có việc, em cũng muốn giúp một phần lực, Phi Vân nói cho em biết là chuyện bình thường, anh không nói cho em biết mới là không đúng"

"Nhược Hi..." Hoắc Vân Phong nắm tay Nhan Nhược Hi tay, áy náy nói, "Ngày đầu tiên chúng ta cùng một chỗ, anh cũng đã nói, anh sẽ làm em trở thành người hạnh phúc nhất thế giới, em ở bên cạnh anh, chỉ cần hưởng thụ hạnh phúc là tốt nhất, không cần nhận bất kỳ áp lực nào."

"Em cũng không bị áp lực nào..." Nhan Nhược Hi thở dài một hơi, "Từ đầu đến giờ, anh vẫn luôn che chở, chiếu cố em như vậy, vô luận gặp việc gì, anh đều chưa từng làm em bị tổn thương, nhưng là bây giờ Hoắc Thị gặp khó khăn, em phải cùng anh cùng nhau chia sẻ, nếu không em sẽ cảm giác mình thật vô dụng. Chỉ biết là núp ở phía sau anh hưởng thụ hạnh phúc, lại cái gì cũng không thể làm vì anh."

"Những chuyện kia là của đàn ông, em không cần phải để ý đến"

Hoắc Vân Phong hôn một cái lên tay cô

"Về sau không cần như vậy, hôm nay may mắn em là tìm đến Thân Đồ, nếu là đổi người khác, vạn nhất là người xấu, hậu quả không thể tưởng tượng nổi..."

"Sẽ không, Thân Đồ mới sẽ không làm thương tổn em đâu"

Nhan Nhược Hi rất kiên định, sau đó lại không thể hiểu hỏi, "Nhưng mà vừa rồi ở thư phòng thật đã đồng ý giúp anh, nhưng mà sau đó anh ấy tại sao lại nói như vậy với anh?"

"Cô ngốc, thân phận của Thân Đồ, đương nhiên không thể công khai giúp anh, nhưng mà cậu ấy nếu đã đáp ứng giúp chúng ta, thì nhất định sẽ làm được, anh nghĩ, cậu ấy sẽ phải trong bóng tối giúp anh, không cần nói làm cái gì, cho dù là chỉ điểm một chút cũng có thể tạo được tác dụng lớn"

Hoắc Vân Phong nghĩ đến cái này thì thật cao hứng, "Tóm lại hôm nay thật sự là cảm ơn em, thật sự là giúp anh một lớn rồi!"

"Thật như vậy, quá tốt "

Nhan Nhược Hi mừng rỡ, không nghĩ tới chính mình lại còn là có thể đủ tác dụng...

1 comment: