Kẻ Thù Bên Gối - Chương 177 - Quyết Đoán

Schöne Poster in einer Collage

"Đủ ! ! !" Hàn Vũ Thần cuối cùng nổi đóa, phẫn nộ cắt đứt lời của Lăng Ngạo - -

"Lăng Ngạo, cậu với Lăng Tuyết từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, nhưng mà cậu lại một chút cũng không hiểu rõ cô ấy, cô ấy lựa chọn Thân Đồ Dạ là vì cô ấy yêu hắn, cùng vật chất kinh tế không có một chút quan hệ, cô ấy quý trọng tình nghĩa giữa các người, nhưng cậu lại một chút cũng không quý trọng, cậu chỉ biết tự mình áp đặt ý nghĩ của mình đối với cô ấy để tiến hành công kích! !"

"Hàn Vũ Thần, cậu đang nói gì đó?"

Lăng Ngạo bỗng chốc liền trở mặt "Cậu cho rằng cậu hiểu rất rõ cô ấy? Cậu thì biết rõ bao nhiêu về cô ấy? Cậu căn bản cái gì cũng không biết..."

"Tôi không cần biết rõ quá nhiều, nhưng mà vô luận cô ấy lựa chọn như thế nào, tôi cũng sẽ đứng ở bên cô ấy ủng hộ cô ấy"

Hàn Vũ Thần lạnh lùng nói xong câu đó, kéo Lăng Tuyết muốn rời đi.

"Đứng lại"

Lăng Ngạo lập tức giữ chặt tay kia của Lăng Tuyết, kích động rống giận, "Hàn Vũ Thần, cậu buông tay cho tôi, Lăng Tuyết là của tôi!"

"Lăng Ngạo anh đủ rồi"

Lăng Tuyết thật sự là không thể nhịn được nữa "Tôi chính là tôi, không phải vật phụ thuộc của ai, anh thay đổi thật đáng sợ, mà ngay cả sự tôn trọng cơ bản cũng không hiểu "

"Được, anh nói xin lỗi!"

Lăng Ngạo vội vàng nói, "Nếu như anh có cái gì nói không được tốt hoặc có chỗ không đúng, anh nhận lỗi với em, nhưng mà, anh là thật sự yêu em..."

"Cảm ơn, em chịu không nổi."

Lăng Tuyết lạnh lùng rút tay ra, nhìn cũng không nhìn anh một cái, liền kéo tay Hàn Vũ Thần sải bước rời đi.

"Lăng Tuyết, Lăng Tuyết..."

Lăng Ngạo chỉ muốn đuổi kịp, nhưng mà chân của anh còn chưa có khỏi hẳn, đi đứng đều không tiện, thiếu chút nữa là bị trượt chân chân té, Hàn Giai vội vàng vịn lấy anh.

"Haizzzzzz, Lăng Ngạo, tôi nói cậu cũng thật là, thật vất vả mới gặp mặt được, cậu không thể thu liễm tính tình một một chút sao?"

Hàn Bắc nhịn không được trách cứ, "Cậu bây giờ nói chuyện thật sự là càng ngày càng khó nghe, Lăng Tuyết không tức giận mới là lạ."

"Hàn Bắc nói đúng"

Ngũ ca nhíu mi lại, nghiêm túc nhắc nhở "Lăng Ngạo, gần đây tính khí cậu thật thật không tốt, tôi đề nghị cậu cần gặp bác sĩ tâm lý..."

"Gặp bác sĩ tâm lý?"

Lăng Ngạo rất nhạy cảm, nghe đến từ này liền tức giận "Tôi không có bất kỳ bệnh tâm lý nào, tôi chỉ là nói sựu thật mà thôi, chẳng lẽ còn không cho người ta nói thật sao?"

"Lăng Ngạo, anh nên bớt tranh cãi một chút đi"

Hàn Giai nhịn không được khuyên bảo "Không nên lại phát loạn tính khí khó chịu"

"Tới em cũng nói tôi?"

Lăng Ngạo lời của ai nói đều không nghe lọt tai "Tôi đến cùng là sai ở chỗ nào? Tôi hiện tại có tiền, sẽ vì các người mở một công ty, cái này còn không có suy nghĩ sao? Còn Lăng Tuyết, tôi hôm nay hao phí tâm tư như thế không phải chỉ muốn cho cô ấy hồi tâm chuyển ý sao? Cô ấy chẳng những không hề hối cải, còn nói tôi thây đổi, nói tôi mất phương hướng, đến cùng là ai mất phương hướng? ? ?"

"Sự lựa chọn của tiểu Tuyết, tôi mặc dù cũng không tán thành, nhưng cô ấy có quyền tự mình lựa chọn"

Ngũ ca nghiêm túc nói, "Cậu thật sự không nên ghi hận trong lòng với cô ấy, dù sao từ lúc mới bắt đầu, cô ấy sẽ không có tiếp nhận cậu..."

"Anh..."

"Tôi biết rõ chuyện này có vài lời cậu không thích nghe"

Đoạn ngũ ngắt lời Lăng Ngạo, nghiêm túc nói, "Nhưng tôi cùng với tiểu Tuyết có ý kiến giống nhau, hy vọng cậu có thể bắt đầu trở thành người thành thục, không nên mất phương hướng"

Nói xong, Ngũ ca liền đi ...

"Ngũ ca, Ngũ ca..." Hàn Bắc kêu vài tiếng, cũng muốn đuổi theo ra ngoài, lại bị Hàn Giai giữ chặt, "Anh, anh cũng không thể đi, chúng ta nên đứng một bên Lăng Ngạo"

"Đi hết đi, đều đi luôn đi"

Lăng Ngạo rống giận "Các người mỗi một người đều đi theo Lăng Tuyết học được già mồm làm ra vẻ, cùng cô ấy đi luôn đi, không cần phải để ý đến tôi, tôi hiện tại muốn cái gì không có? Ai yêu thích nhóm các người?"

"Lăng Ngạo, cậu nói như vậy còn có ý nghĩa gì?"

Hàn Bắc vô cùng tức giận, "Sự tình diễn biến thành tình huống bây giờ, cậu cũng nên kiểm điểm lại mình một chút, không nên luôn trách cứ người khác, nhìn tính tình thối của cậu, Lăng Tuyết sẽ hồi tâm chuyển ý mới là lạ."

"Các người hãy chờ đó!" Lăng Ngạo khí thế hung hăng nói, "Một ngày nào đó, tôi sẽ bắt cô ấy trở lại bên cạnh tôi, nhất định là vậy! ! !"

Hàn Bắc không muốn nói chuyện, một giây này, anh nhìn Lăng Ngạo, cảm thấy thật xa lạ, giống như là cách bọn họ càng ngày càng xa ...

Hàn Giai rất thất vọng, vô luận cô đối Lăng Ngạo trả giá như thế nào, đôi mắt anh thủy chung nhìn không thấy cô.

Rốt cuộc muốn làm như thế nào, chỉ có mình anh rõ rang nhất, mất đi thì đã mất đi, người nên giữ lại bên người là người yêu anh nhất a. .

Chiếc xe Bentley màu trắng chậm rãi xuống núi.

Uống ba ly rượu, Lăng Tuyết có một chút ngà ngà say.

"Em sao rồi?" Hàn Vũ Thần đau lòng nhìn cô.

"Em không sao."

Tay phải Lăng Tuyết đỡ đỡ trán, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, trong đầu lại nhiều lần hiện lên những lời nói kia tràn trề oán khí của Lăng Ngạo, trong lòng giống như đốt một mồi lửa, rất là bực bội.

Cô không phải là một người có biết kiềm chế, nếu là người khác thì, cô đã sớm liền phát tác .

Từ nhỏ đến lớn, cô không có sợ qua cái gì, nhưng mà đối với Lăng Ngạo, cô lúc nào cũng nhẫn nại, bởi vì cô cảm thấy cô nên báo đáp Lăng Ngạo rất nhiều .

Nhưng mà hiện tại anh ta thật sự làm cho cô rất thất vọng, trong lòng quá bành trướng, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ xảy ra chuyện!

"Uống nước đi"

Hàn Vũ Thần lấy ra một chai nước khoáng đưa cho Lăng Tuyết, đã mở ra nắp chai.

"Cảm ơn." Lăng Tuyết nhận nước uống một ngụm, di động vang lên, cô nhìn thoáng qua điện thoại gọi đến là Cố Huy, nhận điện thoại, "Alo!"

"Cô Lăng..." Cố Huy cẩn thận nói "Sau khi cô đi, chủ nhân mất hồn mất vía, hiện tại đã khắc sâu ý thức được sai lầm của mình, cho nên để cho tôi đến đón cô, chờ cô trở về, ngài ấy sẽ tự mình hướng cô xin lỗi."

"Nếu anh ấy thật ý thức được sai lầm của mình, thì phải tự mình gọi lúc này"

Lăng Tuyết lạnh lùng nói, "Cố Huy, cảm ơn anh đã hao tâm tổn trí như thế, nhưng tôi không thích người khác nói dối đâu, cho dù là lời nói dối thiện ý cũng giống vậy!"

"Cô Lăng..."

"Phiền anh có rảnh giúp tôi mang túi sách tới đây, hộ chiếu với ví tiền đều ở bên trong, cứ như vậy đi, nếu như không muốn đưa hộ chiếu cho tôi, thì không cần gọi. Bye bye!"

Nói xong câu đó, Lăng Tuyết liền cúp điện thoại. .

Lần này cô rất rõ ràng, sẽ không thỏa hiệp.

Cô không phải là cô gái nhất lên được nhưng không thả xuống được, nếu đã Thân Đồ Dạ không bỏ được Nhan Nhược Hi, thì cô cũng không miễn cưỡng anh, cô không thích trở thành người thế thân hoặc là người dự trữ, phát hiện không thích hợp thì phải sớm chia tay, kéo đối với người nào cũng đều không phải là chuyện tốt.

"Em rất quyết đoán"

Hàn Vũ Thần cười nói, "Anh đoán trên cái thế giới này, không có mấy người dám đối với Thân Đồ Dạ nói chuyện như thế."

"Thứ nhất em không có công ty, thứ hai không tham chính, anh ta quyền thế địa vị uy hiếp không được em"

Lăng Tuyết nhàn nhạt nói, "lại nói, nói chuyện yêu đương là chuyện của hai người, cùng quyền thế địa vị không quan hệ, nam nữ yêu nhau địa vị là ngang hàng ."

"Em nói đúng"

Hàn Vũ Thần vô cùng thưởng thức Lăng Tuyết phần cá tính này.

"Ngày mai cùng đi công ty tập luyện đi, cả ngày nhàn nhã sinh lắm chuyện."

"Được, tối nay về nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai cùng đi công ty, hiện tại đã đói bụng chưa? Anh dẫn em đi ăn ngon ."

"Ân."

...

Cố Huy lại gặp trắc trở, mặc dù muốn không chịu mắng, nhưng vẫn nên thành thật bẩm báo với Thân Đồ Dạ thái độ của Lăng Tuyết.

Thân Đồ Dạ vô cùng tức giận, cô gái này thật sự là quá quật cường, không chừng không mực, cho hai bên một cái bậc thang đi xuống cũng không thể, cô như thế nào không cảm thấy được vậy?

Hiện tại ngũ thần đã đã bắt đầu đấu tranh, mặc dù anh đã đáp ứng Nhan Nhược Hi lúc thích hợp sẽ giúp đỡ nhà họ Hoắc, nhưng cũng không thể làm vượt quá nhiều, lại nói, nhà họ Cung rất nhanh sẽ tìm Lăng Tuyết, việc này rất nhạy cảm, anh phải xử lý tốt.

Trong khoảng thời gian này bên cạnh làm cực kỳ ầm ĩ, anh muốn mang Lăng Tuyết ra ngoài nghỉ phép, nhưng cô gái này hoàn toàn không phối hợp.

"Chủ nhân, tôi cảm thấy cô Lăng chính là đang đợi ngài tự mình dỗ ngọt cô ấy, cô ấy mỗi lần nghe được giọng của tôi đều rất thất vọng, nếu không ngài tự mình gọi điện cho cô ấy đi?" Cố Huy thăm dò tính hỏi.

"Tôi tối hôm qua đã gọi điện thoại cho cô ấy rồi ..."

Thân Đồ Dạ bật thốt ra, sau khi nói xong lại lập tức cấp tự mình giảng hòa, "Tôi nói cho cô ấy tự mình chạy trở về, cô ấy không nghe lời."

"Choáng, chủ nhân, ngài sao có thể nói như thế?"

Cố Huy không còn gì để nói "phụ nữ nên dụ dỗ, ngài dạng này chỉ sẽ đem cô ấy càng đẩy càng xa, cô ấy hiện tại ở cùng Hàn Vũ Thần, tôi thấy Hàn Vũ Thần lại."

1 comment: