Kẻ Thù Bên Gối - Chương 180 - Lãnh Thanh Mặc Ra Tay

.

"Nói trong điện thoại sẽ không rõ ràng, các người đang ở đâu? Tôi tới tìm các người." Hàn Vũ Thần vội vàng hỏi.

"Ở nhà họ Cung"

Tần Tuệ vội vàng trả lời, "Anh Lãnh đang ở bên cạnh tôi, anh ấy nói mời ngài đến nhà họ Cung gặp mặt nói chuyện."

"Được, tôi lập tức tới ngay."

...

Hàn Vũ Thần cúp điện thoại, lập tức kêu tùy tùng lái xe đến nhà họ Cung.

Mặc dù nhà họ Cung có quyền thế nhưng cũng vô pháp chóng lại nhà họ Bạch, nhưng Lãnh Thanh Mặc là một người có bản lĩnh, anh đã được chứng kiến.

Lúc trước Cung Thiên Long đối mặt với Cung Hiếu Cường trong tình thế vô cùng cường thế, bức bách đến nỗi không thể chống đỡ nỗi, mắt thấy vị trí người thừa kế nếu không bảo vệ được, nên Tần Tuệ lúc này mới liên lạc với Lãnh Thanh Mặc, Lãnh Thanh Mặc trở về ngày thứ ba liền đánh lui Cung Hiếu Cường, giúp Cung Thiên Long ổn định vị trí này.

Về sau Cung Hiếu Cường hợp tác với nhà họ Bạch cùng nhau đối phó Cung Thiên Long, thậm chí vận dụng cả thủ đoạn đen tối, Cung Thiên Long bị nạn giao thông nghiêm trọng, phải nhập viện trở thành người thực vật, Lãnh Thanh Mặc tìm đến Lăng Tuyết thay thế Cung Thiên Long, mặc dù phương thức và phương pháp có chút không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nhưng cũng giống nhau có thể như vậy đem nhà họ Cung ổn định đứng vững.

Lại về sau, bởi vì Tần Tuệ sơ sẩy, hơn nữa quan hệ với Lăng Ngạo, Lăng Tuyết đã kiên trì rút khỏi giao dịch, không chịu giả mạo Cung Thiên Long, nên Cung Thiên Long thật sự không thể không tự mình trở về, phải thay thế Lăng Tuyết kết hôn với Thân Đồ Dạ, lại bị Thân Đồ Dạ nhận ra.

Thân Đồ Dạ nói cứng ngay trong hôn lễ, nhà họ Cung lần nữa gặp nạn, việc kinh doanh bị sụp đỗ ngã không dậy nổi, toàn cả gia tộc rung chuyển bất an, nhưng mà Lãnh Thanh Mặc đã tìm đến Dikaba vị cứu tinh này, hơn nữa còn có sự hỗ trợ của Lăng Tuyết, cuối cùng vẫn còn kinh sợ mà không nguy hiểm đã vượt qua cửa ải khó khăn nhất.

Hiện tại Cung Hiếu Cường cái ngay cả rắm cũng không dám đánh, nhà họ Cung không ai còn dám phản đối Cung Thiên Long.

Người người đều nói bên cạnh Cung Thiên Long có một người như Lãnh Thanh Mặc, giống như có một thiên sứ bảo vệ, thiên sứ có siêu cường thần lực, vô luận nhà họ Cung gặp phải nguy cơ gì, chỉ cần có anh ta ở đó, cuối cùng mọi việc sẽ có thể biến nguy thành an! !

Tuy nói trong quá trình này có một chút thủ đoạn đen tối, cũng có những người khác giúp đỡ, nhưng người chỉ đạo chính là Lãnh Thanh Mặc, có thể dựa vào sức một mình mình đem một gia tộc sắp sữa phá sản từng bước một chống đỡ đến khi hồi phục và đi vào quỹ đạo, đó cũng không phải là người bình thường có thể làm được.

Lãnh Thanh Mặc ở thành phố này, không ai là không biết, không có tiền tài quyền thế, không có bất kỳ người chóng lưng nào, cái anh ta có chỉ chính là tâm tư kín đáo và đầu óc mưu tính sâu xa, dựa vào hai thứ này, anh ta có thể bày mưu tính kế, trợ giúp nhà họ Cung vượt qua tầng tầng cửa ải khó khăn.

Như vậy, lần này, anh ta cũng có thể cứu Lăng Tuyết trong tình cảnh nước sổi lửa bỏng này! ! !

Hàn Vũ Thần dùng tốc độ nhanh nhất đuổi tới nhà họ Cung, Lãnh Thanh Mặc với Tần Tuệ cũng đã chờ đợi rất lâu ở phòng khách.

Gặp mặt, lễ phép ân cần thăm hỏi, Hàn Vũ Thần gọn gàng dứt khoát hỏi Lãnh Thanh Mặc: "Lăng Tuyết đã từng nói anh là một người bạn tuyệt đối có thể tin cậy, lần này, đại khái thật sự cũng chỉ có anh mới có thể cứu cô ấy."

"Vào thư phòng nói" Lãnh Thanh Mặc làm động tác mời.

Tần Tuệ đỡ Hàn Vũ Thần lên lầu, dù sao chân anh cũng bị thương vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn, Hàn Vũ Thần trong lòng rất gấp, vừa đi vừa nói chuyện đã xảy ra, không chừa một chi tiết nào, toàn bộ đều nói cho Lãnh Thanh Mặc nghe...

Biết rõ người đi đến thư phòng để bàn chuyện, hai nữ đầy tớ đẩy cửa phòng ra, Hàn Vũ Thần trông thấy Cung Thiên Long trong phòng, cả người chấn kinh đến trợn mắt há hốc mồm! ! !

"Lăng... Lăng Tuyết..."

Theo bản năng kêu ra cái này tên, qua rất lâu, Hàn Vũ Thần mới phục hồi tinh thần lại, hoảng loạn nói, "Cô là Cung Thiên Long?"

Anh từ đầu đến giờ tiếp xúc qua đều là Lăng Tuyết, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Cung Thiên Long thật sự! ! !

Thật rất giống, nếu như anh không phải đã biết trước Lăng Tuyết bị cảnh sát bắt đi, chỉ sợ anh cũng sẽ nhận lầm người.

"Uh, tôi là Cung Thiên Long!"

Cung Thiên Long tươi cười rạng rỡ chào hỏi Hàn Vũ Thần "Lần đầu gặp mặt, anh vẫn ổn chứ!"

"Thật rất giống..." Hàn Vũ Thần nhìn đến ngây người, quên dời ánh mắt.

Lãnh Thanh Mặc khẽ nhíu mày, nhẹ nhàng lôi kéo ống tay áo Hàn Vũ Thần, dùng khẩu hình miệng nói; "Ngài Hàn, mời vào!"

"Nha, cảm ơn."

Hàn Vũ Thần đi vào thư phòng, nhìn thấy Cung Thiên Long ngồi đối diện trên ghế sa lon, không biết như thế nào, trong lòng thế nhưng có chút khẩn trương.

Lãnh Thanh Mặc làm động tác, Tần Tuệ hỏi: "Ngài Hàn, ngài mới vừa nói đến một nửa, sau đó như thế nào? ?"

"Thời khắc mấu chốt, Lăng Tuyết bắt lấy tay Mẫn Nhi, muốn cùng Mẫn Nhi đồng quy vu tận cũng tốt, hoặc vì bức Mẫn Nhi buông tay cũng tốt, tóm lại lúc ấy là cơ hội duy nhất cho cô ấy tự cứu lấy mình, Mẫn Nhi và đám bạn kia nhìn thấy tình hình lúc ấy, đều buông lỏng tay ra, Lăng Tuyết cũng đúng lúc buông tay ra, nhưng mà Mẫn Nhi không phản ứng kịp, tay bị nhúng vào nồi lẩu..."

Hàn Vũ Thần tình hình đã xảy ra cặn kẽ nói một lần, kể cả nhưng điểm anh cảm thấy có kỳ quặc đáng hoài nghi.

Sau khi nói xong, Lãnh Thanh Mặc chau mày, dùng khẩu hình miệng nhìn Cung Thiên Long nói một lời, Cung Thiên Long làm động tác, Tần Tuệ lập tức gọi tới vài người tùy tùng, Cung Thiên Long bắt đầu ra lệnh - -

"A K, anh bây giờ lập tức đi cục cảnh sát báo án, nói Lăng Tuyết là kẻ khả nghi buôn lậu súng ống đạn dược, còn có liên quan đến trọng đại án giết người, lúc trên đường gọi cho luật sư Hoang kêu hắn lập cho anh một văn bảng án kiện, chú ý nhất định phải có căn có cứ, trông càng sống động càng tốt."

"Vâng" A K ngay lập tức đi xử lý.

"A? ? cái này là gì vậy?"

Hàn Vũ Thần cả người đều kinh ngạc đến ngây người, rất nhanh đã lập tức phản ứng

"Tôi biết rồi, kêu cảnh sát cho rằng Lăng Tuyết kẻ khả nghi trong trọng án, người của nhà họ Bạch cũng không dám tùy tiện dẫn người đi, hơn nữa cảnh sát còn có thể bảo vệ Lăng Tuyết, điều tra kỹ hai chuyện này."

"Không sai"

Cung Thiên Long gật đầu mỉm cười, "Dù sao trong thời gian này có lẽ có vài vụ án, cuối cùng vẫn có cơ hội để phủi bỏ, Lăng Tuyết sẽ không phải chịu bất luận dính líu nào"

"Các người quá lợi hại ..."

Lúc Hàn Vũ Thần đang nói chuyện, Lãnh Thanh Mặc đã đứng lên, Hàn Vũ Thần vội vàng hỏi, "Anh Lãnh anh muốn đi đâu?"

"Đi bệnh viện"

Cung Thiên Long trả lời " y thuật của anh ây không người nào có thể địch nổi, anh ấy bây giờ sẽ mang theo thuốc tự chế đi đến bệnh viện trị liệu cho Bạch Mẫn Nhi, chỉ cần Bạch Mẫn Nhi vượt qua cửa ải khó này, thì vẫn có thể kêu Bạch Tấn Sinh cho vài phân tình cảm."

"Đúng đúng đúng..."

Hàn Vũ Thần gật đầu liên tục, "Mẫn Nhi nếu là kinh sợ mà không nguy hiểm, cái gì đều không dám, nếu mà cái tay kia thật sự bị phế đi, hậu quả đã có thể nghiêm trọng, cậu tôi coi như là liều mạng và toàn bộ gia sản cũng sẽ không bỏ qua cho Lăng Tuyết"

"Ngài Hàn, anh chớ để ý..." Cung Thiên Long mỉm cười nói, "Lấy tính cách của Bạch tổng, thì cô Bạch chắc không có có cái gì đáng ngại, nếu không ông ta cũng sẽ không bỏ qua đơn giản Lăng Tuyết, nhưng mà bất kể như thế nào, cô Bạch thương thế giảm bớt đối mọi người đều là chuyện tốt."

"Cô nói đúng"

Hàn Vũ Thần tự đáy lòng kính nể, anh hiện tại mới phát hiện mình vẫn là trãi nghiệm trường đời rất ít, chỉ có chút chuyện này, anh hoàn toàn không nghĩ tới, mà Lãnh Thanh Mặc nghe xong cả quá trình lập tức có thể sắp xếp, mà Cung Thiên Long xử lý sự việc cũng rất mạnh mẽ và quyết đoán, dứt khoát lưu loát.

Cung Thiên Long nhìn Hàn Vũ Thần cười cười, tiếp tục ra lệnh - -

"Mấy người các người bây giờ đi đến nhà hàng lẩu điều tra tình huống, xem một chút có hay không người trong nhà hàng hoặc khách hàng hoặc là người đi đường chụp được chuyện đã xảy ra, nếu là có, ra giá cao mua lại, sau đó trực tiếp gửi tới vương vùng núi. Camera trong nhà hàng không cần tra xét, khẳng định đã bị xử lý qua, nhưng mà người đi đường tự mình dùng di động chụp lại sẽ rất khó trong thời gian ngắn như vậy xử lý sạch sẽ."

"Vâng" Tùy tùng lập tức đi làm.

Toàn bộ đã được sắp xếp ổn thỏa, bác sĩ và hộ lý đúng lúc bưng một chén thuốc Đông y đi tới, Cung Thiên Long uống thuốc, tinh thần có chút mệt mỏi, tạm biệt Hàn Vũ Thần, đi trước về phòng nghỉ ngơi, trước khi đi cô hỏi Hàn Vũ Thần: "Đúng rồi, anh Hàn, anh có hay không báo việc này với ngài Thân Đồ không?"

"Tôi đã gọi điện thoại, nhưng mà di động liên tục tắt máy." Hàn Vũ Thần nhíu mi lại.

"Tắt máy?"

Cung Thiên Long hơi ngẩn ra, trầm mặc một lát, nói, "ngài Thân Đồ giống như đang trên máy bay mới có thể tắt máy, chẳng lẽ là đi ra ngoài ?"

"Có lẽ vậy"

Hàn Vũ Thần vừa nhắc tới anh ta là giận dữ "Ngài ấy cũng quá không chịu trách nhiệm, thế nhưng đem Lăng Tuyết một người nhét vào Hải Thành rồi mặc kệ."

"Không phải vậy chứ"

Cung Thiên Long cười nhạt một tiếng, "Nếu như tôi không có tính sai lời nói, ngài Thân Đồ phải có phái người ở Hải Thành bảo vệ cô ấy, chắc là sáng mai sẽ có người liên lạc với anh"

"Là sao?" Hàn Vũ Thần không quá ôm kỳ vọng.

"Ngài Thân Đồ đối Lăng Tuyết sủng ái như vậy, ít nhất sẽ để lại một trợ thủ đắc lực bảo vệ Lăng Tuyết, không phải là Cố Huy thì chính là Lôi Quân"

Cung Thiên Long phân tích nói "Vô luận là ai cũng có thể hoàn toàn bảo vệ Lăng Tuyết. Chỉ là tình huống bây giờ quá khẩn cấp, nếu như chúng tôi không làm chút gì đó, chỉ sợ Bạch Tấn Sinh xuống tay trước, đến lúc ấy mọi thứ sẽ không kịp ..."

"Lần này thật sự là cảm ơn các người"

Hàn Vũ Thần cảm thấy vui mừng, "May mắn có các người hỗ trợ, nếu không tôi có biết nên làm thế nào mới tốt, cậu tôi đối tôi đều biết rõ như lòng bàn tay, hắn áp chế tôi, tôi cái gì đều làm không được."

"Anh cái gì cũng đều không cần làm, hiện tại có thể đi bệnh viện chờ tin tức. Anh yên tâm, Lăng Tuyết không có việc gì"

Cung Thiên Long kiên định nói, "Cô ấy đã giúp tôi nhiều như vậy, lần này, tôi nhất định sẽ giúp cô ấy vượt qua cửa ải khó này!"

"Vậy là tốt rồi..."

Hàn Vũ Thần thở phào nhẹ nhõm.

Bạch Tấn Sinh có người ở đồn cảnh sát, bình thường đưa tiền là có thể làm việc.

Thuộc hạ của ông ta mang một cái rương tiền đưa đến, chuẩn bị đem người mang ra, cũng đã gần như sắp ra khỏi cục cảnh sát, người cảnh sát có quan hệ vội vã chạy đến đây ngăn lại, lo lắng nói: "người này các người không thể mang đi."

"Vì cái gì? Các người tiền đều đã nhận rồi"

"Tôi đưa tiền lại cho các người, người này thật sự không thể mang đi. Vừa rồi có người báo án, tố cáo cô ấy là kẻ khả nghi buôn lậu súng ống đạn dược, còn có liên quan đến một vụ án giết người liên hoàng, kinh động tới giám đốc, cấp trên tự mình gọi điện thoại tới, nhất định phải đem phạm nhân này giam lại, bất luận kẻ nào cũng không thể đưa đi"

"Cái gì? ? ?"

Người tùy tùng của nhà họ Bạch sững sờ, rõ ràng chỉ là cố ý đả thương người, tại sao lại phạm vào đại tội như thế? Người phụ nữ này cuối cũng đã chọc bao nhiêu việc vậy?

"Đây, đây là cái rương tiền vật quy nguyên chủ, người trả cho chúng tôi."

"Haizzz, các người như vậy không thể được, đắc tội Bạch tổng, về sau không có quả ngon để ăn."

"Vậy chúng tôi cũng lực bất tòng tâm, cái kia vụ án giết người liên hoàn đã kinh động đến trung ương, vạn nhất xảy ra vấn đề gì, chúng tôi trước kia giao dịch đều sẽ bị đào ra, đến lúc ấy có thể không phải chỉ là không thể kiếm tiền đơn giản như vậy, xảy ra án mạng, Bạch tổng cũng sẽ bị dính líu, người bận rộn đem sự tình nặng nhẹ cùng nói cho Bạch tổng hiểu một chút, ông ta khẳng định sẽ hiểu."

"Này..."

Các tùy tùng nhìn trộm mặt nhau, không thể không rời đi.

Bạch Tấn Sinh nghe điện thoại, tức giận đến nổi gân xanh, ông ta biết rõ, sự việc không có đơn giản như vậy, nhất định là có người ở trong bóng tối giúp đỡ Lăng Tuyết...

1 comment: