Kẻ Thù Bên Gối - Chương 296

#wattpad #romance [Y/N] [L/N] excelled in the school courses earning her a place in an advanced highschool. A school filled with alphas. Her secret? She was an omega. How will she deal with the instinctive need to create a pair and what will happen in the rivalry between her possible bond partners?

"Cái gì?" Lăng Tuyết sửng sốt, lẽ nào Hàn Vũ Thần còn chưa biết Bạch Tấn Sinh đã chết sao? Bạch Tấn Sinh cũng đã chết nhiều ngày như vậy, nếu tính Thân Đồ Dạ dù che giấu thế nào, một người đang sống đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, thủ hạ của Bạch Tấn Sinh không có đi tìm sao!

"Lăng Tuyết, em mau nói cho tôi biết, em có phải biết cái gì hay không?" Hàn Vũ Thần lo lắng hỏi, "cậu của anh đã mất tích rất nhiều ngày, hiện tại anh và cảnh sát còn có người của Bạch gia đều đang tìm ông ấy, ông ấy có phải lại làm chuyện gì xấu bị Thân Đồ Dạ nhốt lại hay không?"

Hàn Vũ Thần căn bản cũng không biết Bạch Tấn Sinh đã chết, còn tưởng rằng Bạch Tấn Sinh chỉ là làm chuyện gì xấu đắc tội với Thân Đồ Dạ, bị Thân Đồ Dạ giam cầm.

Lăng Tuyết không biết trả lời Hàn Vũ Thần như thế nào, nếu như nói thật, như vậy đối với Hàn Vũ Thần chính là một đả kích rất lớn. Hàn Vũ Thần là bạn tốt của cô, thời gian qua, vô luận Lăng Tuyết gặp phải chuyện gì, Hàn Vũ Thần đều ra tay giúp đỡ, thậm chí vì cô không tiếc đắc tội Bạch Tấn Sinh. Mặc dù Bạch Tấn Sinh là đồ cặn bã, nhưng bất kể như thế nào, hắn thủy chung vẫn là cậu ruột của Hàn Vũ Thần, đối với Hàn Vũ Thần cũng là coi như cha mẹ, nếu như Hàn Vũ Thần biết là do Lăng Tuyết giết Bạch Tấn Sinh, hắn sẽ nghĩ sao?

Huống chi, này việc này Thân Đồ Dạ cũng bị liên lụy theo, mặc dù Lăng Tuyết không rõ lắm chuyện của Thân Đồ Dạ, nhưng cô cũng minh bạch, Thân Đồ Dạ quản lý thương mại khu vực châu á, ngũ đế bọn họ có ước định cấm kỵ, anh không thể đối người dưới tay mình động thủ.

Lăng Tuyết dám làm dám chịu, cho dù chịu trách nhiệm trước pháp luật cũng không sợ hãi, nhưng Thân Đồ Dạ nếu đã có tâm giấu giếm, vậy thì đại biểu chuyện này không thể nói ra ngoài. Vạn nhất liên lụy đến anh do ước định cấm kỵ, hậu quả không thể tưởng tượng nổi!

Nghĩ tới đây, Lăng Tuyết tránh nặng tìm nhẹ nói: "Vũ Thần, em biết rõ Bạch Tấn Sinh là cậu của anh, đối với anh xem như cha mẹ, có thể hắn làm rất nhiều chuyện táng tận lương tâm, nhưng anh vẫn không cần lo cho hắn."

"Anh biết rõ ông ấy không phải là người tốt, nhưng tội ông ấy không đáng chết." Hàn Vũ Thần nóng nảy, "Lăng Tuyết, đến cùng em có biết chút gì không? Em nói cho anh biết trước được hay không?"

"Thực xin lỗi, Vũ Thần, em không thể trả lời." Lăng Tuyết không dám nói thêm nữa, cô không muốn lừa dối Hàn Vũ Thần, nhưng chuyện kia liên quan rất lớn, cô không tiện nhiều lời, nghĩ tới đây, cô kéo ra đề tài nói, "Em còn có chút việc, hôm nào lại gọi điện thoại cho anh, anh chớ suy nghĩ lung tung."

"Lăng Tuyết..."

Hàn Vũ Thần còn muốn nói gì đó, Lăng Tuyết trực tiếp cúp điện thoại.

Nghe được đầu bên kia điện thoại truyền đến âm báo bận, Hàn Vũ Thần lông mày sít sao nhíu lại, nếu anh không lầm Lăng Tuyết nhất định là có chuyện gạt anh, việc Bạch Tấn Sinh mất tích khẳng định có liên quan đến Thân Đồ Dạ.

Mặc dù Bạch Tấn Sinh làm rất nhiều chuyện xằng làm bậy, nhưng mà bất kể như thế nào, hắn thủy chung vẫn là cậu ruột của Hàn Vũ Thần, đối với Hàn Vũ Thần coi như con, Hàn Vũ Thần không thể nào bỏ mặc như vậy.

Hắn nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện này, tìm được Bạch Tấn Sinh.

Cúp điện thoại, Lăng Tuyết vẫn như cũ có chút không tập trung, nhất là bị lương tâm khiển trách, cảm thấy chuyện này thật sự có lỗi với Hàn Vũ Thần; mặt khác, cô đã ở vì nhất thời sơ sẩy cảm thấy tự trách, cô cho rằng Hàn Vũ Thần biết rõ chuyện của Bạch Tấn Sinh, gọi điện thoại lại đây là muốn nói chuyện này, cho nên cô muốn chủ động xin lỗi với Hàn Vũ Thần.

Chỉ là cô tuyệt đối không nghĩ tới, Hàn Vũ Thần cũng không biết chuyện, khi đó cô rất sửng sốt, trong tích tắc đấy, cô đã nghĩ đến một vấn đề mấu chốt, chuyện lớn như vậy, Hàn Vũ Thần nếu đã hoàn toàn không biết, cái kia giải thích rõ Thân Đồ Dạ đem trọn việc kia ém xuống rồi.

Thân Đồ Dạ đã hao tâm giấu giếm chuyện này, nhất định có lý do của anh, nếu như hiện tại để Hàn Vũ Thần biết rõ, chỉ sợ sẽ tạo thành hậu quả rất nghiêm trọng, cho nên Lăng Tuyết không dám nói tiếp nữa, chỉ có thể chờ Thân Đồ Dạ trở về hỏi anh một chút rồi nói sau.

Cố Huy làm việc hiệu suất rất cao, chạng vạng cũng đã liên lạc được với Cung Hiếu Quốc.

Thân Đồ Dạ lúc này liền dẫn theo hai tùy tùng chạy tới Cung gia, trên xe, Cố Huy nghi hoặc hỏi: "Chủ nhân, ngài muốn gặp ông ta, tôi có thể dẫn ông ấy đi qua gặp ngài không được sao? Còn muốn tự mình đi một chuyến, ngài hôm nayđã bận rộn một ngày, cũng không kịp thở một cái nữa."

"Chuyện này rất quan trọng, tôi tự mình đi gặp Cung Hiếu Quốc, chính là nghĩ một lần có thể biết rõ lai lịch của Lãnh Thanh Mặc." Thân Đồ Dạ nhìn đồng hồ, phân phó tùy tùng, "Lái nhanh một chút."

"Vâng" Tùy tùng tăng tốc độ xe nhanh.

Thân Đồ Dạ vốn là muốn gọi cho Thân Đồ Phong Hoa, này lúc, Lăng Tuyết lại gọi điện thoại tới trước, anh vội vã nghe: "Alo!"

"Anh vẫn đang ở bên ngoài bận rộn sao? Lúc nào thì về nhà?" Lăng Tuyết hỏi.

"Hôm nay chuyện tương đối nhiều, trễ một chút sẽ về." Thân Đồ Dạ ôn nhu nói, "Em hôm nay khỏe không? Có cái gì không thoải mái không? Khẩu vị được hay không?"

"Em rất tốt, chỉ là..."

Lăng Tuyết muốn nói lại thôi, không biết nên bắt đầu chuyện kia như thế nào.

"Như thế nào?" Thân Đồ Dạ vội vàng hỏi, "Xảy ra chuyện gì ?"

"Hiện tại anh có tiện nghe không?" Lăng Tuyết hỏi.

"Anh đang ở trên xe, rất tiện, em nói đi." Thân Đồ Dạ hỏi, "Đến cùng là việc gì?"

"Vừa rồi Hàn Vũ Thần gọi điện thoại cho em, em trong lúc vô tình hỏi chuyện của Bạch Tấn Sinh, nguyên lai hắn cũng không biết chuyện, nhưng mà nghe được em hỏi, hắn lập tức liền cảnh giác hỏi, em nghĩ, hắn hẳn là đã nghi ngờ chuyện Bạch Tấn Sinh có liên quan đến chúng ta ..."

Nói đến chút chuyện này, tâm tình Lăng Tuyết rất phức tạp, "Thân Đồ Dạ, hiện tại tâm tình của em rất phức tạp, mặc dù Bạch Tấn Sinh làm việc táng tận lương tâm, chết cũng chưa hết tội, nhưng mà hắn dù sao cũng là cậu ruột của Hàn Vũ Thần, Hàn Vũ Thần đối với em tốt như vậy, vì em làm nhiều chuyện như vậy, em nợ anh ấy thật sự là quá nhiều, hiện tại em thấy anh ấy sốt ruột tìm kiếm tung tích Bạch Tấn Sinh như thế, em lại không thể nói cho anh ấy biết chân tướng, em có phải rất xấu hay không?"

"Không phải."

Thân Đồ Dạ trấn an nói, "Bạch Tấn Sinh là Bạch Tấn Sinh, Hàn Vũ Thần là Hàn Vũ Thần, hai người bọn họ không thể nhập làm một. Em không nên quên Bạch Tấn Sinh làm tổn thương bạn bè của em như thế nào, loại người như vậy, súc sinh cũng không bằng, em căn bản cũng không có cần thiết phải ân hận."

"Có lẽ như vậy đi" Lăng Tuyết thở dài một hơi, "Chuyện này là anh ém xuống à? Anh là không muốn em bị ngồi tù sao? Hay là  có những nguyên nhân khác?"

"Không muốn em bị ngồi tù là nguyên nhân chủ yếu, mặt khác, chuyện này không thể bị lộ ra ngoài." Thân Đồ Dạ dặn dò, "Tạm thời không cần liên lạc với Hàn Vũ Thần nữa, nhớ kỹ, có chuyện gì để anh đi xử lý, em không cần nhúng tay."

"Nhưng mà, Hàn Vũ Thần hiện tại nhất định đã biết rõ chuyện này có liên quan với chúng ta, hắn nhất định sẽ điều tra đi, em không hy vọng anh và anh ấy trở thành kẻ địch." Lăng Tuyết vô cùng lo âu nói, "Nếu không em nói thật chuyện kia cho anh ấy đi, việc này không liên quan đến anh, là chính mình..."

"Sao lại không liên quan tới anh?" Thân Đồ Dạ cắt đứt lời Lăng Tuyết nói, "Chuyện của em cũng là chuyện của anh, huống chi Bạch Tấn Sinh nhằm vào em, nguyên bản cũng là bởi vì anh."

"Nhưng mà..."

"Được rồi, chuyện này không được nhắc lại." Thân Đồ Dạ mạnh mẽ ra lệnh, "Có chuyện gì anh sẽ đi xử lý, em thì cái gì cũng không biết, sắp tới không nên liên lạc với Hàn Vũ Thần, ở nhà phải tĩnh dưỡng thật tốt, phải ngoan ngoan ngoãn nghe lời đó."

Nghe đến những lời này, trong lòng Lăng Tuyết có chút ít cảm động, thời gian dài như vậy tới nay, vô luận gặp phải chuyện gì, Thân Đồ Dạ cũng thay cô dọn dẹp, nhưng mà cô chưa từng vì anh làm gì hết, ngẫm lại thật sự là hổ thẹn.

"Hiện tại là giờ cơm tối rồi, em ăn một chút gì đi, đi nghỉ sớm một chút, không cần chờ anh, anh làm xong việc sẽ chạy nhanh về."

"Biết rồi..."

Cúp điện thoại, Thân Đồ Dạ nhìn chằm chằm di động, từ lúc anh và Lăng Tuyết trò chuyện, Hàn Vũ Thần đã gọi điện thoại tới, anh liên tục không để ý đến, do dự một chút, anh vẫn nghe điện thoại: "Alo!"

"Thân Đồ Dạ, cậu tôi có phải đang ở trên tay anh hay không? ?" Hàn Vũ Thần đi thẳng vào vấn đề chất vấn, "Mặc dù ông ấy là người do anh quản lý, nhưng anh cũng không thể loạn dùng hình phạt riêng, đó là phạm pháp."

"Ở chỗ này của tôi, tôi chính là vương pháp." Thân Đồ Dạ lạnh lùng nói, "Hàn Vũ Thần, chuyện Bạch Tấn Sinh không phải là cậu có thể quản, cậu tốt nhất không cần nhúng tay."

"Thân Đồ Dạ, anh cũng không nên quá phận." Hàn Vũ Thần kích động gầm lên, "Anh đem cậu tôi thả ra! ! !"

"Bạch Tấn Sinh đã chết." Thân Đồ Dạ gọn gàng dứt khoát nói, "Cậu muốn tìm người, đi địa ngục tìm đi."

"Cái gì? ? ?" Hàn Vũ Thần cả người đều khiếp sợ, "Anh nói là thật sao? Cậu tôi, ông ấy... ông ấy đã chết ? ? Là anh giết ? ? ?"

"Đúng!" Thân Đồ Dạ câu dẫn ra khóe môi, "Là tôi giết !"

Nói xong câu đó, Thân Đồ Dạ trực tiếp cúp điện thoại ...

Cố Huy kinh ngạc hỏi: "Chủ nhân, ngài tại sao phải làm như thế Rõ ràng cũng không phải là..."

"Tôi không thể để cho người phụ nữ của mình gánh trách nhiệm này." Thân Đồ Dạ nhàn nhạt nói, "Nếu đã tôi đã cho Lăng Tuyết phóng túng nổ súng giết người, sẽ vì cô ấy gánh chịu hậu quả!"

"Nhưng mà, ngài rõ ràng không nên để ý tới Hàn Vũ Thần ." Cố Huy nóng nảy, "Hắn nhưng màchính là một vai phụ, nếu như ngài không thừa nhận, hắn căn bản cũng không tra ra cái gì."

"Hàn Vũ Thần mặc dù là vai phụ, nhưng mà hắn có tinh thần kiên nhẫn, nếu như hắn liên tục dây dưa không ngừng điều tra chuyện của tôi, còn không bằng trực tiếp cùng thừa nhận với hắn, hắn cũng biết sẽ không làm gì được tôi." Thân Đồ Dạ vẻ mặt khinh thường.

"Vạn nhất Lãnh Thanh Mặc hoặc là Đế Phong lôi kéo hắn vào thì làm sao bây giờ? Hắn điều động tiền tài quyền thế của gia tộc, giải quyết không được cũng là một cái phiền phức."

Cố Huy nóng nảy, "Với năng lực của Hàn Vũ Thần, căn bản cũng không có biện pháp dây dưa với ngài, hắn chỉ biết dây dưa Lăng tiểu thư, nói cho cùng, ngài căn bản chính là không muốn Lăng tiểu thư bị quấy rầy, cho nên mới phải thừa nhận đi?"

Thân Đồ Dạ không nói gì, Cố Huy quả nhiên hiểu rõ tâm tư, rất nhiều chuyện nhìn một cái là có thể nhìn thấu.

Ngài là không thể gạt được ...

"Chủ nhân, ngài trước kia không phải xử trí theo cảm tính như thế." Cố Huy thấp thỏm bất an, "Ngài bây giờ là như thế nào? Sao có thể xử trí theo cảm tính, sẽ phá hủy chính mình."

"Cậu nghĩ nhiều rồi." Thân Đồ Dạ không cho là đúng, "Lãnh Thanh Mặc, Đế Phong, Long Cửu cộng lại cũng không phải là đối thủ của tôi, thêm một Hàn Vũ Thần còn có thể bay lên trời không?"

"Nhưng mà..."

"Được rồi" Thân Đồ Dạ không muốn nghe tiếp, "Không nên dài dòng nữa, cậu rất phiền!"

Cố Huy thở dài một hơi, không dám nhiều lời nữa, chỉ là trong lòng vô cùng bất an, lại làm tiếp như thế, thật sự sẽ xảy ra chuyện lớn ...

1 comment: