Kẻ Thù Bên Gối - Chương 341

"Tôi muốn chị tự mình đi, như thế nào? Không được sao?" Lăng Tuyết lạnh lùng trừng mắt Tần Tuệ.

"Không phải vậy, ý tôi không phải là cái này." Tần Tuệ vội vàng giải thích, "Ngài kêu tôi đi, tôi đi là được"

"Như vậy mới đúng" Lăng Tuyết nhàn nhạt ra lệnh, "Nắm chặt thời gian."

"Được, tôi sẽ đi ngay bây giờ." Tần Tuệ gật gật đầu, xoay người rời đi.

Lăng Tuyết nhìn theo bóng lưng chị ta, bên môi câu dẫn ra nhất mạt đường cong mờ, xem ra Tần Tuệ vẫn không dám chống lại ra lệnh của cô, mọi thứ đều ở trong tầm kiểm soát...

...

Trong lòng Tần Tuệ thấp thỏm bất an, vào lúc này Lăng Tuyết nói chị đi cục cảnh sát, rõ ràng là đẩy chị ta đi sao?

Lăng Tuyết đến cùng muốn làm gì?

"Tần quản gia, chúng ta làm sao bây giờ?" Tùy tùng cẩn thận hỏi.

"Còn có thể làm sao?" Tần Tuệ vô cùng bất đắc dĩ, "Chỉ có thể nghe theo cô ấy."

"Bên phía bệnh viện..."

"Cậu gọi viện trưởng Lý vào phòng đi." Tần Tuệ thấp giọng phân phó.

"Vâng" Tùy tùng lập tức đi làm.

Tần Tuệ ở trong phòng chờ trong chốc lát, tùy tùng liền đem Viện trưởng Lý tới, Viện trưởng Lý gặp Tần Tuệ, cung kính ân cần thăm hỏi: "Tần quản gia, ngài tìm tôi?"

"Viện trưởng Lý, sáng sớm gọi ông lại đây, ông vất vả rồi." Tần Tuệ khách khí nói, " nhị tiểu thư của chúng tôi tính tình không được tốt, không có hù đến ông chứ?"

"Không có không có." Viện trưởng Lý lắc đầu liên tục, "Nhị tiểu thư nói chuyện rất sảng khoái, tôi rất là thưởng thức, sao có thể bị hù chứ."

"Không có bị hù dọa thì tốt." Tần Tuệ cười cười, "Viện trưởng Lý, ông có biết vì sao tôi gọi ông tới hay không?"

"Cái này..." Viện trưởng Lý hoảng loạn, "tôi thật không biết! Tần quản gia có chuyện gì không ngại trực tiếp phân phó đi."

"Tôi rất thích làm việc với người thông minh." Tần Tuệ cười nói, "Ông đã trực tiếp như thế, tôi cũng không vòng vo nữa."

"Vâng vâng vâng, tôi rửa tai lắng nghe." Viện trưởng Lý nói.

"Vừa rồi nhị tiểu thư để cho ông đi tìm bác sĩ đến xét nghiệm máu, ông chuẩn bị được như thế nào rồi?" Tần Tuệ hỏi.

"Đã chuẩn bị xong, vài bác sĩ chuyên khoa xét nghiệm lập tức tới ngay." Viện trưởng Lý vội vàng nói.

"Uh" Tần Tuệ gật gật đầu, "Làm việc quả nhiên thoả đáng. Chỉ là..."

"Chỉ là cái gì?" Viện trưởng Lý chờ chị ta nói hết câu kế tiếp.

"Chuyện này có chút ít phức tạp, tôi không có cách nào giải thích cặn kẽ với ông được. Chỉ là muốn nói rõ với ông..." Tần Tuệ đến gần Viện trưởng Lý, nghiêm túc nói, "Quá trinh thử máu ông làm theo là được, nhưng mà kết quả đi ra trước tiên nói cho tôi biết, đến lúc đó, tôi có khả năng sẽ cho người thay đổi kết quả một chút, ông nhất định phải làm theo."

"A?" Viện trưởng Lý ngơ ngẩn, một hồi lâu mới phản ứng tới, kinh ngạc hỏi, "Tần quản gia, ngài cái này là, đây là ý gì?"

Kỳ thật hắn nghe được rõ ràng rành mạch, trong lòng cũng rất rõ ràng là như thế nào, chỉ là không thể tin được từ lỗ tai của mình, Tần Tuệ này là muốn cùng cung nhị tiểu thư đối nghịch sao?

"Ai..." Tần Tuệ thật sâu thở dài một hơi, ngưng trọng nói, " nhị tiểu thư của chúng tôi đối với chuyện sinh non đang canh cánh trong lòng, có thể là chuyện này có liên quan đến danh dự của Thân Đồ tiên sinh, nên không có tiện kiểm tra rõ ràng..."

Nói đến đây, Tần Tuệ dừng một chút, ý tứ sâu xa hỏi, "Ông hiểu ý tứ của tôi chứ?"

"Ngài là nói..." Viện trưởng Lý vô cùng căng thẳng, " chuyện sinh non của nhị tiểu thư là do Thân Đồ tiên sinh tạo thành, nhị tiểu thư hiện tại muốn một lần nữa điều tra, có thể là kết quả sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Thân Đồ tiên sinh, cho nên tôi phải phối hợp ngài?"

"Ông quả nhiên thông minh." Tần Tuệ vui mừng cười , "Viện trưởng Lý, nhị tiểu thư là người cầm quyền của Cung gia chúng tôi, về công về tư, tôi đều phải đứng về bên phía cô ấy, nhưng cô ấy trẻ tuổi tùy hứng, làm việc thường h không suy tính đến đại cục, lúc trước cũng bởi vì chuyện sinh non mà đem hôn lễ hủy bỏ, nếu mà lại để cho cô ây tra được cái gì nữa, cũng không biết chuyện sẽ đi đến đâu nữa, tôi là lo lắng Thân Đồ tiên sinh thẹn quá hoá giận, tạo thành hậu quả nghiêm trọng, tôi và ông đều đảm đương không nổi..."

"Cái này..." Viện trưởng Lý vô cùng khó xử, hắn biết đại khái về chuyện của Lăng Tuyết và Thân Đồ Dạ, cùng Tần Tuệ nói giống nhau như đúc, Tần Tuệ sợ hãi Lăng Tuyết bị tổn thương thêm nữa, trăm nghìn cay đắng đem Lăng Tuyết tìm trở về, khẳng định không dám ở sau lưng hại cô ấy, nghĩ đến Tần Tuệ cũng là vì tốt cho Cung gia, làm như thế tự có đạo lý của chị ta đi.

Huống chi, mặc dù Lăng Tuyết là người cầm quyền của Cung gia, nhưng mà cô ấy hình như cái gì cũng không hiểu, mọi chuyện đều do Tần Tuệ đi xử lý, đắc tội Tần Tuệ chẳng khác nào đắc tội toàn bộ Cung gia, đắc tội Lăng Tuyết, có lẽ Tần Tuệ còn có thể ở sau lưng xử lý một cái...

Nghĩ tới đây, Viện trưởng Lý gật đầu nói: "Được rồi, nghe chị. Nhưng là Tần quản gia, tôi hiện tại dựa theo ý ngài đi làm, đến lúc đó nếu mà xảy ra chuyện gì, chị cần phải đảm bảo cho tôi"

"Ông yên tâm đi, chuyện này không có phức tạp như vậy." Tần Tuệ cười cười, "Nhị tiểu thư cũng chỉ là đi làm để cho mình an lòng một chút mà thôi, cô ấy làm sao biết thân thể của mình đến cùng có vấn đề gì hay không? Ông nói máu không có vấn đề, thì không có vấn đề, cô ấy sẽ không truy cứu. Vạn nhất có chuyện gì cũng có tôi bảo đảm, sẽ không ảnh hưởng đến ông."

"Vậy là tốt rồi." Lý viện thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì làm theo lời chị."

"Như vậy mới đúng." Tần Tuệ hài lòng cười, " trước hết ông dựa theo trình tự mà làm, đợi đến lúc có kết quả, không để cho bất luận kẻ nào biết rõ, trước hết gọi điện thoại cho tôi, đến lúc đó tôi sẽ nói cho ông biết nên làm như thế nào."

"Được." Viện trưởng Lý gật đầu, "Vậy tôi đi trước ."

"Đi thôi."

...

Thuyết phục được Viện trưởng Lý, Tần Tuệ từ trong phòng, trực tiếp thẳng thang máy xuống bãi đậu xe.

Lăng Tuyết lệnh cho chị ta đi cục cảnh sát thăm dò tình hình, chị ta liền đi là được, chỉ cần Lăng Tuyết cao hứng thì tốt, dù sao mọi thứ quyền lợi đều được khống chế ở trên tay chị ta, Lăng Tuyết cái gì cũng làm không được.

...

Viện trưởng Lý mang theo bác sĩ xét nghiệm tới lấy máu của Lăng Tuyết làm kiểm tra, mọi thứ đều dựa theo trình tự, Viện trưởng Lý đi cùng toàn bộ quá trình, lúc maus, Lăng Tuyết nói với Viện trưởng Lý: "khi có kết quả xét nghiệm, ông tự mình mang đến cho tôi."

"Vâng" Viện trưởng Lý cung kính lĩnh mệnh.

Lúc này, nữ đầy tớ đưa tới bữa sáng phong phú, Lăng Tuyết từ hôm qua đói đến bây giờ, đã đói sắp chết rồi, cuối cùng cũng có thể ăn một chút gì, nhìn thấy thức ăn phong phú như thế, không khỏi muốn ăn cho no, bưng lên này nọ liền gặm lấy gặm để.

Di động tối hôm qua đã hết pin, Lăng Tuyết gọi nữ đầy tớ tìm đồ sạc cho cô, còn mình thì ngồi ở bên cạnh ăn điểm tâm. Chỉ chốc lát sau, di động có một chút điện, Lăng Tuyết mở di động lên, có vài cuộc gọi nhỡ, còn có mười mấy cái tin nhắn, tất cả đều là Hàn Vũ Thần gửi tới, hắn rất lo lắng Lăng Tuyết.

Lăng Tuyết gọi lại cho hắn: "Vũ Thần."

"Lăng Tuyết, em không có sao chứ?" Hàn Vũ Thần vội vàng hỏi, "Anh đang chuẩn bị đi bệnh viện tìm em."

"Em không sao, tối hôm qua rất mệt mỏi, vừa về liền ngủ ." Lăng Tuyết nói.

"Không có việc gì thì tốt." Hàn Vũ Thần thở phào nhẹ nhõm, " hiện tại em có tiện để nói chuyện không?"

"Em đang ăn sáng." Lăng Tuyết uyển chuyển nói.

"Được, vậy em từ từ ăn." Hàn Vũ Thần bỗng chốc liền lĩnh ngộ ý tứ của cô, "Có chuyện gì bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với anh."

"Được" Lăng Tuyết đáp lại.

"Hiện tại anh đi theo cảnh sát Cao, tham gia điều tra chuyện của đám trẻ cô nhi viện." Hàn Vũ Thần nói, "Em nghỉ ngơi thật tốt, không cần lo lắng."

"Uh" Lăng Tuyết đáp một tiếng, cúp điện thoại, tiếp tục dùng bữa sáng, cô nhìn đồng hồ, đã qua mười mấy phút, trên thực tế, xét nghiệm mấy cái này không đến một tiếng đồng hồ là có kết quả, cô kiên nhẫn chờ đợi.

...

Viện trưởng Lý tự mình giám sát quá trinh xét nghiệm, đợi đến lúc có kết quả, hắn nhìn thấy tờ xét nghiệm, trong lòng thấp thỏm bất an.

Hắn rất hy vọng kết quả xét nghiệm là không có bất thường gì, như vậy, với ai hắn cũng không cần đắc tội, nhưng mà bây giờ kết quả là trong máu của Lăng Tuyết chứa độc tố, chuyện này không phải chuyện đùa...

Lăng Tuyết đặc biệt tới kiểm tra, còn hết lần này đến lần khác dặn dò hắn tự mình giám sát kết quả, thấy rõ đối với chuyện này vô cùng coi trọng, chỉ sợ cô ấy không phải người dễ lừa dối như vậy.

Nhưng mà, Tần Tuệ cũng đã lên tiếng, hắn nếu mà không nghe lời, cũng sẽ không có ngày tốt lành a.

Làm sao bây giờ?

Viện trưởng Lý thật sự là rơi vào tình thế khó xử.

"Viện trưởng Lý, có muốn tự tôi đem kết quả xét nghiệm đến cho Cung nhị tiểu thư?" Bác sĩ Triệu hỏi.

"Không cần." Viện trưởng Lý kéo bác sĩ Triệu qua một bên đi, thấp giọng nói, "Chuyện này không phải chuyện đùa, Cung nhị tiểu thư muốn tin tức chân thật, Tần quản gia lại không muốn làm cho Cung nhị tiểu thư biết rõ chân tướng, tôi bây giờ là đâm lao phải theo lao, tình thế khó xử, vạn nhất có một chút lầm lỗi, hai người chúng ta cũng phải xong đời."

"A? Vậy làm sao bây giờ?" Bác sĩ Triệu cuống quít hỏi, "Ông đã đồng ý với ai?"

"Hai bên tôi đều đồng ý." Viện trưởng Lý thở dài một hơi, "Tôi biết rõ nên làm cái gì bây giờ, thì tôi còn hỏi cậu sao?"

"Cái này..." Bác sĩ Triệu vô cùng lo lắng, "Vậy phải làm sao bây giờ mới tốt."

"Ai..." Viện trưởng Lý rơi vào tình thế khó xử, nghĩ nghĩ rồi nhìn Bác sĩ Triệu nói, "như thế này, cậu làm hai tờ xét nghiệm đi, một cái là thật, một cái là giả -  hoàn toàn không có vấn đề."

"Được" Bác sĩ Triệu lập tức làm theo.

Chỉ chốc lát sau, tờ xét nghiệm liền in ra, Viện trưởng Lý đem cái kết quả thật giấu ở trên người, sau đó cầm lấy cái giả kia đi tìm Lăng Tuyết.

Lăng Tuyết đã ăn được bữa sáng, đang nghỉ ngơi.

Viện trưởng Lý sau khi đi vào, Lăng Tuyết phất phất tay, cho tùy tùng đi ra ngoài, trong phòng bên chỉ còn lại cô và Viện trưởng Lý, Viện trưởng Lý nhìn nhìn cửa phòng, cẩn thận nói: "Cung nhị tiểu thư, báo cáo xét nghiệm đã có."

"Uh" Lăng Tuyết gật gật đầu, duỗi tay về phía hắn.

Viện trưởng Lý đem kết quả giả giao cho Lăng Tuyết: "cái này là vừa mới có, ngài xem một chút."

Lăng Tuyết tiếp nhận đến vừa nhìn, bên môi giương cao đường cong mờ: "Còn rất nhanh."

"Đúng vậy, tôi tự mình giám sát, để bác sĩ Triệu trực tiếp làm xét nghiệm cho ngài." Viện trưởng Lý cẩn thận nói.

"Thật sự là tự mình giám sát?" Lăng Tuyết giương mắt nhìn chằm chằm hắn, "Nhưng đừng gạt tôi."

"Tôi..." Viện trưởng Lý có chút bối rối, trong khoảng thời gian ngắn hoảng hồn, không biết trả lời như thế nào, ánh mắt Lăng Tuyết vô cùng sắc bén, làm cho ông ta cảm thấy khủng hoảng.

"Lý Nhàn, ông thật to gan." Lăng Tuyết chợt vỗ bàn một cái, tất nhiên gầm lên, "Lại dám gạt tôi! !"

"Cung nhị tiểu thư, tôi không dám..."

"Ông nghĩ rằng có thể dễ lừa tôi như vậy sao?" Lăng Tuyết vênh váo hung hăng nói, "Tôi đã sớm kiểm tra ở bệnh viện khác rồi, trở về để cho ông kiểm tra một lần nữa, chỉ là nghiệm chứng sự trung thành của ông mà thôi."

1 comment: