Cõng Boss Đến Hạn Cuối Cùng - Chương 60: Nắm tay người trong lòng ngủ

画像
Loại chuyện này,  tuyệt đối không cho phép!


Màn đêm buông xuống cùng với tiếng mưa rả rít tạo cảm giác buồn miên man.
Cũng may trước đó đã chuẩn bị đủ đầy đủ, nếu không mưa giống như đêm đêm nay không biết một đêm này ngủ thế nào, con người cho dù không bị zombie cắn bị thương thì cũng tuyệt đối sẽ bị bệnh. Hạ Hoàng Tuyền đồng bọn của cô ngồi trong trại, đã tắm rửa sạch sạch sẽ và quấn trên người một tấm thảm lông thật dày, tuy rằng trong lều có thể đốt lửa, nhưng xuất phát từ chỗ tiết kiệm đồ dùng lo lắng vấn đề an toàn, vài người đều ăn qua loa chút rau củ quả.
“Kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?” Trên đầu vẫn còn quấn cái khăn mặt, Hạ Hoàng Tuyền mở miệng hỏi, trường đao đã được đặt ở bên tay , không hề nghi ngờ, ở trong thành thị nguy cơ tứ phía như thế này, cho dù mưa đêm theo lý cũng không thể thả lỏng cảnh giác được.
Xác thực phiền toái a......” Ngôn Tất Hành mở ra hai tay ra chầm chập vặn cái lưng một cách lười biếng, phát ra một tiếng rắc rắc. Sau đó mới nói nói,“Nếu là phía nam lúc trước, ngược lại hoàn toàn không cần lo lắng, nhưng hiện tại, nơi này trừ zombie ra chính là phế tích, chờ đồ dùng hết sạch rồi hoàn chúng ta sẽ rơi vào bi kịch .”
Hai người đồng thời nhìn về phía Thương Bích Lạc...... Tay đang lướt trên máy tính, sau vụ tại nạn xe ngoài ý muốn, vẫn còn có thể dùng được, sản phẩm trong nước thật uy vũ!
Xuất phát từ dự kiến ban đầu, boss Thương cư nhiên nhíu mày lắc lắc đầu:“Tín hiệu đã bị chặn rồi.”
“Bị chặn?” Hạ Hoàng Tuyền kinh ngạc hỏi,“Làm sao có khả năng? Phía nam hoàn toàn biến thành phế tích, theo đạo lý mà nói không nên tồn tại cái gì gọi là tín hiệu bị chặn a.”
Tình trạng cụ thể tôi cũng không rõ ràng.” Thương Bích Lạc một bên đánh máy tính một bên trả lời,“Nhưng có một điểm hình như là bị sóng điện từ quấy nhiễu.”
Tuy rằng giọng nói trước sau vững vàng như một, nhưng không biết vì sao, Hạ Hoàng Tuyền cảm thấy chính mình từ trong đó nghe được một chút làm phức tạp. Tuy rằng đối lời hắn nói cũng không biết, nhưng ngay cả BOSS cũng cảm thấy khó giải quyết, cái này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
cũng đừng quá lo lắng.” Có lẽ là cảm thấy trong lòng cô gái lo lắng, thanh niên theo bản năng ngừng động tác tay, mở miệng nói,“Đầu tiên, chính phủ chỉ là chặt đứt hơn một nửa thôi không phải là toàn bộ đều bị chặn, không phải không có phương pháp trở về; Tiếp theo, người trốn trở về cũng không rõ ràng Hứa An Dương còn sống hay đã chết, hắn người phụ trách cho hành động lần này, hẳn là còn có thể có người sẽ đến giúp hắn; Cuối cùng......” Nói tới đây hắn dừng một chút, trong mắt hiện lên một chút không hờn không giận, lại vẫn là nói ra miệng,“Tô Giác cũng sẽ không để cô lại chỗ này.”
Uh” Hạ Hoàng Tuyền gật gật đầu, không thể không nói, tuy rằng trong lòng vẫn là có chút rối rắm, nhưng vào lúc này cô vẫn rất thích tin tưởng tên hỗn đản Thương Bích Lạc này -- thật sự không nghĩ sẽ xuất hiện cái gì ngoài ý muốn .
Hai tay ôm lấy khăn mặt chà xát vào đầu, bây giờ luôn cảm thấy tóc dài thật sự rất phức tạp, đang nghĩ như thế không có chú ý tới ánh mắt của Thương Bích Lạc Ngôn Tất Hành trao đổi cái gì đó, biểu tình của hai người nếu không đơn thuần hút thuốc thì không thoải mái, ngược lại sẽ có cảm giác trầm trọng một chút.
Thương Bích Lạc cũng không có lừa gạt Hạ Hoàng Tuyền, chính là, phiền toái là nơi này đã có không ít người muốn chạy về phía nam, cũng mang về tin thức “Zombie đã được tiến hóa”.
Là mạo hiểm trong nguy hiểm để trở về cứu viện, có khả năng đã có người chết, nhưng vẫn là hoàn toàn cam đoan an toàn cho mọi người.
Ai cũng không biết, cuối cùng bọn họ sẽ có quyết định như thế nào, mà năng lực của Tô Giác trong lúc này sẽ phát huy tác dụng như thế nào? Mọi thứ đều chưa rõ ràng.
ở đây, lúc này, tín hiệu cư nhiên bị bị chặn, hiện trạng thật sự có thể nói là không xong đến cực điểm.
Nhưng , sự thật, thật sự sẽ giống như phỏng đoán của mọi người phát triển như vậy sao?
Ban đêm, Ngôn Tất Hành không biết từ khi nào đã sắp ngã xuống đất, phát ra tiếng hít thở rất nhỏ mà đều đều, Hạ Hoàng Tuyền liếc mắt nhìn hắn, trong một ý nghĩa nào đó nói, cũng thật sự hâm mộ người này mặc kệ ở nơi như thế này mà cũng có thể ngủ say a.
Bởi vì ban ngày “Chơi” quá khùng, nên thân thể của hắn có chút mỏi mệt, nhưng mà, tinh thần lại vô cùng phấn khởi, thế cho nên cả người đang không ngừng giãy dụa, có chút gian nan.
Hơn nữa, còn có một chuyện làm cho phi thường không an tâm.
Ban ngày Thương Bích Lạc đã trải qua có thể nói là nguy cơ sinh tử, theo đạo lý mà nói, nếu vượt qua được cửa ải khó khăn này, như vậy tử khí trên người hắn hẳn là tiêu tán hầu như không còn mới đúng, nhưng mà, sự thật cũng là “Tử khí hoàn toàn không có biến mất”.
Kế tiếp, còn có thể có nguy cơ càng đáng sợ hơn sao?
Mặc kệ như thế nào, luôn để mắt theo dõi hắn thì có thể, chuyện ban ngày tuyệt đối không thể phát sinh lần nữa!
Vì thế, trong lúc Thương Bích Lạc vô tình ngẩng đầu, liền thấy được một màn như vậy -- cô gái với tóc dài rối tung hai tay đang ôm đầu gối, cằm thì để trên hai đầu gối, chân trần đang để trên thảm, cái khăn mềm đã che khuất một nữa khuôn mặt của cô, đôi mắt với một bện có dị sắc đang không nháy mắt theo dõi nhìn hắn, giống như sợ người ta cướp đi đồ ăn trong chén của con mèo nhỏ cho nên đang thật sự ngồi cánh giữ chén thức nhỏ của nó vậy.
Không nói lời nào, không đánh người, không cố ý lộ ra biểu tình lãnh diễm cao quý  như mọi khi, vẫn là thực sự đáng yêu không thôi, khó có khi gặp được loại tình huống mặc kệ làm cái gì cũng sẽ không cơ hội bị đánh, đáng tiếc không có đậu miêu bổng (không biết cái này là cái gì).
-- trong lòng “Thầm thì” toát ra ý nghĩ xấu, boss Thương có chút tiếc nuối nghĩ đến.
Cùng lúc đó, Hạ Hoàng Tuyền theo bản năng đánh cái như bừng tỉnh, cả người vừa rồi rơi vào trạng thái một nữa hoảng hốt tỉnh lại, cảnh giác nhìn về phía đối diện thấy thanh niên đang mỉm cười với mình:“Anh xem cái gì?” Bởi vì sợ đánh thức Ngôn tiểu ca, giọng nói của bị ép tới mức thấp nhất, thế cho nên hoàn toàn không thể lộ ra khí phách như bình thường.
Khóe miệng thanh niên cong đủ độ thâm, thấp giọng trả lời:“Nhìn đang nhìn tôi.”
“......” Không · thể · giấu mặt! Hạ Hoàng Tuyền bi ai phát hiện, Thương Bích Lạc này hóa ra đã muốn hoàn toàn từ bỏ nhân phẩm, tiết tháo cuối cùng a, mà làm một tên BOSS vì đạt thành mục tiêu nào đó quyết tâm vứt bỏ cái gì đó...... trở nên rất đáng sợ a, giống như cái kia cái gọi là “Mục tiêu” có thể là chính mình, em gái Hoàng Tuyền không khỏi bi ai trong lòng đến không thể đoạn tuyệt.
Nhìn thấy tử khí quấn thân mọi người, hẳn là chính đi? Vì sao lại có năng lực này?!
Nhưng , cho dù đối với chuyện này nói cái gì đó hoặc là có thể đáp lại, hiện tại cũng không phải thời cơ tốt nhất, ai biết tên Ngôn tiểu ca khi nào thì sẽ tỉnh lại đâu? Hơn nữa, tử khí......
Mới nghĩ đến đây, Hạ Hoàng Tuyền đột nhiên nghe thấy Thương Bích Lạc cúi đầu ho khan vài tiếng, nhíu nhíu mày, cầm lấy cái khăn lau lau trên đâu rồi đi qua:“Uy, anh làm sao vậy?”
“Không có việc gì.” Thương Bích Lạc lắc lắc đầu, ngay sau đó lại ho nhẹ vài tiếng,“Chỉ là có chút phát sốt.”
Phát sốt?
Hạ Hoàng Tuyền vội vàng vươn tay sờ sờ trán của hắn, lập tức nhíu mày, kinh ngạc hỏi:“Sốt rồi? Uống thuốc không? Tôi đi tìm......” Phát sốt, người chết cũng không phải không có nghe nói qua, zombie không giết chết hắn trong tai nạn xe cộ, hắn không bị giết chết, nếu thật sự là vì vậy mà chết thì cũng quá oan uổng đi!
“Không cần.” Thương Bích Lạc bắt lấy cổ tay cô gái, lại lắc đầu,“trước đó đã uống rồi.”
“Ai? Uống khi nào?”
Thanh niên không biết nghĩ tới cái gì, trên mặt lại biểu hiện làm cho Hạ Hoàng Tuyền tươi cười:“Đây là vẻ mặt đỏ bừng của anh sao.”
“......” Giống như nhớ tới cái gì không tốt lắm, phủi phủi nó!
Hạ Hoàng Tuyền nheo nheo mắt, yên lặng ghi nhớ ở trong lòng tội lớn của người nào đó, tay thì rút lại khỏi cái nắm tay của thanh niên, phóng tới một bên, thấp giọng nói:“Thân thể không thoải mái thì nên nghỉ ngơi sớm một chút.”
“Tôi......”
“Hai lựa chọn: Một, tự anh nằm xuống đi ngủ;” Cô gái giơ lên hai căn ngón tay, hung tợn cắn răng nói,“Hai, tôi đè anh xuống đi ngủ. Anh chọn cái nào?”
Thương Bích Lạc nâng cằm tự hỏi một lát sau, hỏi ngược lại:“Tôi chọn......”
“Không có cái thứ ba, cũng không có cái thứ bốn, thứ năm, chỉ có một và hai thôi!”
Đang nhìn chăm chú vào người nào đó trong lúc nhất thời đang ngay người, Hạ Hoàng Tuyền sung sướng ngoéo khóe miệng một cái, vừa mới có chút đắc ý, chỉ thấy người nào đó càng thêm vô sỉ, mở rộng hai tay ra, cười đến hết sức khiếm nhã đáp lại nói:“Vậy cô đến đè tôi đi.”
“......” Tổng cảm thấy lời này, có chỗ nào không đúng? Là ảo giác sao?
Hạ Hoàng Tuyền nghiêng đầu, vẫn là vươn tay đem người nào đó đẩy xuống, từ đầu tới đuôi trùm kín toàn thân bằng cái chăn bông, rất giống nhưbệnh nhân phát sốt ra mồ hôi”, một cuộn người trong chăn bông, cũng đấp lên trên người hắn, tuy rằng đêm thu có chút lạnh, nhưng trong lều gió lùa không lớn hơn nữa bên trong còn có ba người, cho nên độ ấm cũng không phải rất thấp, hơn nữa thân thể cô có tố chất tốt, cho nên cũng không lo lắng sẽ bị bệnh.
Sau sửa sang lại tốt mọi thứ, đang chuẩn bị nằm xuống tại chỗ, bỗng nhiên phát giác tay mình bị nắm chặt.
Hạ Hoàng Tuyền kéo kéo tay:“Buông ra!”
“Tôi bị thương.”
“...... Tay anh không bị thương ?!” tên hỗn đản đừng nghĩ gạt người!
“Tôi đang bị sốt .”
“Cái đó và tay của anh thìliên quan ?!” Hạ Hoàng Tuyền cúi đầu nhìn chăm chú vào thanh niên đang bị sốt nên sắc mặt có chút hồng nhuận, không biết là là do bóng đêm tạo thành không mà cô thấy ánh mắt của hắn thoạt nhìn rất khẩn thiết lại đáng thương, cùng với cái loại biểu tình ngụy trang trước kia rất không giống nhau, một giây này Thương Bích Lạc tạo ra cho cảm giác chân thật.
ngẩn người, trong phút chốc, lý trí nói cho cô biết không nên đồng ý, nhưng mà......
Lại một đám tử khí quấn quanh trên thân thể của thanh niên, trong lòng hoảng hốt, tuy rằng còn chưa tới cảnh hẳn phải chết, nhưng nếu tái tiếp tục kéo dài giống như vậy nữa...... vươn tay kia ra, hai tay ở chăn gắt gao cầm lấy tay Thương Bích Lạc, cúi đầu nói:“Xem như anh thành tâm thành ý khẩn cầu, tôi sẽ có lòng từ bi đáp ứng anh, nhưng , anh cũng phải đáp ứng tôi một điều kiện.”
“Cái gì?” trên mặt Thương Bích Lạc hiện ra một nụ cười nhạt nhẽo lại chân thật, nghiêng đầu hỏi.
Cô gái thì thật sự nói:“Sáng mai nhất định phải đứng lên được.”
“Ân......” Không đợi cô gái thở ra một hơi, thì lại nói ngay,“Tôi lo lắng.”
“Hả!”
Thanh niên không tiếng động cầm lại tay cô gái, nắm thật chặt, lập tức nhắm mắt lại, lập tức chìm vòa giấc ngủ không tiếng động.
Hạ Hoàng Tuyền ngồi chồm hỗm ở bên người hắn, lẳng lặng nhìn chăm chú vào thanh niên, hai mắt nhìn không nháy mắt, giống nhau sợ hãi chỉ cần nhắm mắt một cái thì tử khí sẽ gia tăng. Nhưng mà cơ thể của hắn thật sự rất mỏi mệt, bản tinh thần dần dần uể oải, không biết qua bao lâu sau, cũng chậm chậm đi vào trạng thái ngủ gật.
Nhưng mà cô lại quên một chút, mỗi tên BOSS đều giỏi về gạt người , Thương Bích Lạc cũng không ngoại lệ.
Hơn nữa, lần này hắn giảo hoạt, tên này căn bản là không có hứa hẹn.
Sáng sớm hôm sau, Thương Bích Lạc bị sốt cao không chỉ có không có hạ xuống ngược lại tăng càng thêm nghiêm trọng, cả người giống như bị nung trong đống lửa, nhiệt độ tăng cao đến dọa người.
“Uy! Thương Bích Lạc! Thương Bích Lạc! Anh tỉnh tỉnh cho tôi!!!”
Hạ Hoàng Tuyền thử kêu làm cho hắn tỉnh lại, nhưng mà, đều thất bại, thanh niên giống lâm vào hôn sâu, đang lưu lạc ở một thế giới nào đó, căn bản không thể đáp lại cô.
“Uy! Thương Bích Lạc!!!”
Hỗn đản! Tên lừa người!
Em gái, làm sao vậy?” Trong lúc mơ ngủ, Ngôn Tất Hành bừng tỉnh đã đi tới, kinh ngạc nhìn chăm chú vào Thương Bích Lạc, rõ ràng sắc mặt hồng đến không bình thường,“Như thế nào lại bị sốt thành như vậy?”
“Tôi cũng không......” Hạ Hoàng Tuyền đang nói thì âm im bặt mà chỉ.
Ngôn Tất Hành kỳ quái nhìn chăm chú vào cô gái, cô đang nhìn chăm chú vào hắn thì đột nhiên trừng lớn hai tròng mắt, đồng tử hơi co lại, giống như thấy được chuyện gì đó cực kỳ đáng sợ, thanh niên không khỏi quay trở về lúc đầu, lại nhìn trái phải, rồi nhìn xung quanh, rốt cục xác định cái cô đang nhìn thấy là nhìn chính mình.
“Em gái, em......” Lời còn chưa dứt, Ngôn Tất Hành đột nhiên ôm quyền ho nhẹ vài tiếng,“Khụ khụ, em làm sao vậy?”
“Như thế nào s...... cái này rốt cuộc là......” Có thể làm cho Hạ Hoàng Tuyền kinh ngạc đến trình độ này, lý do chỉ có một -- đúng vậy, tử khí!
Màu sắc của tử khí trên người Ngôn Tất Hành đã gia tăng rồi, hơn nữa...... Ho khan, cùng với tình trạng của Thương Bích Lạc tối hôm qua rất giống nhau.
Nếu chỉ có Thương Bích Lạc thì cô còn có thể hiểu, bởi vì hắn bị thương có vẻ nghiêm trọng, phát sốt đều không phải là không có khả năng đã xảy ra, nhưng Ngôn Tất Hành rõ ràng không có bị thương a, vì sao cũng biến thành như bây giờ?
[ Mời chú ý, hai người đó đã hít phải hai, ba loại khí độc.]
“!!!” Hít phải khí độc? Làm sao có thể?!
Nhưng mà...... hai, ba loại?
Hạ Hoàng Tuyền bỗng nhiên nhớ tới cái kia gọi là “nhiễm bệnh độc”, lúc đầu, một số đông loài người biến thành zombie, hiện tại, zombie tiến hóa, bệnh độc cũng tiến hóa theo sao?
Bởi vì do bị thương, cơ thể của Thương Bích Lạc Ngôn Tất Hành có sự chênh lệch, cho nên thời gian phát bệnh cũng khác nhau?
Như vậy, mấy loại bệnh độc này sẽ lan truyền có khoảng cách có phát sinh biến hóahay không? Chỉ có phía nam bị nhiễm bệnh độc trong không khí thôi hay đã lan truyền về hướng bắc rồi?
Không biết, cái gì cũng không biết!
Chỉ duy nhất hiểu được một...... Thương Bích Lạc Ngôn Tất Hành khả năng sẽ biến thành zombie...... chuyện buồn cười gì đây?!
Loại chuyện này, tuyệt đối không cho phép!

No comments:

Post a Comment