Cõng Boss Đến Hạn Cuối - Chương 75 Rùng mình cần lý do sao

Chuyện cũng không phải từ ngay lần đầu xảy ra đã không kiểm soát được.

Nhưng mà trước khi quá trình tiến hóa bắt đầu, mặc dù có vài thị dân theo xe rút về phía nam, nhưng vì phòng ngừa khủng hoảng, quân đội đã phong tỏa tin tức, tuyệt đại đa số người dân cũng không biết được sự xuất hiện của zombie kiểu mới. Đương nhiên, nhưng cái đó chỉ là lén truyền tai nhau và suy đoán thôi, nhưng mà gần đây cũng chỉ có đoán với đoán mà thôi. Đi vào chỗ thị dân cư trú trong thành phố, cơ hồ đều bị zombie uy hiếp trực diện cũng bởi vì nó nên mất đi chút gì đó, cho nên rất nhiều người đều đã khắc chế chính mình không nghĩ đến hướng càng nghiêm trọng hơn.

Cho nên thẳng đến trước khi bị lâm vào hôn mê, không khí thành phố W đều coi như bình thường.

Mấy ngày sau, mọi người đều tỉnh lại, không rảnh để tìm hiểu nguyên nhân, chuyện thứ nhất họ cảm thấy cao hứng, đó chính là trải qua quá nhiều đại kiếp nạn như vậy nhưng mà có người nói -- bất luận đi qua chuyện gì đã từng phát sinh, còn sống, chính là một ân huệ lớn nhất.

Lập tức, bọn họ phát hiện có vài người bắt đầu trở nên không giống người bình thường.

Mặc dù ở trong tiểu thuyết, điện ảnh, thường gọi là “Dị năng” nên nó cũng không xa lạ, nhưng trong hiện thực nó lại chân chính tồn tại...... Đối với người dân ở quốc gia này mà nói, vẫn là lần đầu tiên.

Rất nhiều thiếu niên thời kì dậy thị đều đã từng mơ mộng như vậy, nếu có một ngày có thể có được dị năng, như vậy, nó chính là như thế nào ? Muốn lợi dụng nó làm chút gì?

Đáp án có khả năng là người không phải người mà chỉ có dị.

Mà hiện tại, về nguyên bản, tuyệt đối không thể có thể phá hủy được mầm móng, vì đặc thù trong hoàn cảnh hiện tại, với phương thức bất khả tư nghị kết quả là nở hoa, nở rộ nguy cơ của sự bồng bột.

Không ít người thậm chí bắt đầu lên diễn đàn khoe khoang di năng của mình, các loại hình ảnh, video đều có, toàn bộ diễn đàn cơ hồ nổ tung, người của Bắc Địa thì lúc ban đầu không thể tin tưởng nhưng đến bây giờ lại có các loại cảm giác hâm mộ, ghen tị, hận, thậm chí có người mãnh liệt yêu cầu đánh bom ở phía nam......

“Oa, cái này là hảo lực nha!” Ngôn Tất Hành chiếm lấy máy tính, vội vàng chụp lại cái bàn, nhiệt tình dào dạt tiếp đón đón,“Em gái nhanh đến xem.”

“Cái gì?”

Hạ Hoàng Tuyền vừa đi qua vừa thấy, nhất thời không nói gì, thì ra là dị năng của vị anh trai này là có thể đem hai tay chuyển hóa thành đao, hắn đang lấy mấy củ khoai tây tung lên không trung, rồi sau đó hai tay biến thành đao,“Rầm lạp” một trận chém loạn, mấy củ khoai tây trong nháy mắt miếng thành từng miếng vụn (giống như trò chém trái cây trên điện thoại ấy). Rồi sau đó vị này mở tiếp một video của một lão huynh khác, hai tay ở trước mặt giao nhau – rồi dùng một tay kéo một cái khác ra siêu cấp dài vô địch! (dị năng- tay có thể kéo ra siêu cấp dài)

“So với cái trước thì cái này dài hơn rất nhiều lần.” Ngôn Tất Hành bình luận nói như thế.

Đúng vậy, còn có người sau khi tỉnh lại có hai cái cánh trắng noãn, không hiểu là thần thánh phương nào, nếu trên đầu đỉnh có ánh hào quang tỏa ra thật sự có thể giả mạo thiên sứ, vấn đề ở chỗ...... hai cái cánh kia của hắn thuộc loại thuần tác phẩm nghệ thuật, nhiều lắm cũng chỉ có thể vung, hoàn toàn không có tác dụng gì khác. Đặc thù duy nhất ước chừng ở chỗ, vị bạn hữu kia mỗi lần vỗ cánh, quanh thân sẽ bay tán loạn một đống lông gà màu trắng, bay bay còn làm thành một đống lộn xộn, nào có ý nghĩa thần kỳ gì.

Hạ Hoàng Tuyền cảm thấy, hắn về sau mỗi ngày dọn phòng khẳng định là phi thường vất vả.

Kim chúc, thực vật, nước lửa, không gian, biến hóa, ẩn thân, phi tường...... đa chủng loại, dị năng có trăm loại, trên trời dưới đất làm cho người ta hoa cả mắt, không kịp nhìn, mà cái này làm bọn hon biết đến, cũng chỉ có thể là băng sơn một góc.

Còn có càng nhiều loại người khác nhau, chưa có biểu lộ ra năng lực của bản thân, giống như ba người đàn ông này.

Sau khi Tô Giác tỉnh lại, Hạ Hoàng Tuyền cũng “Khai bình” (mở ra hay biểu hiện) canh chừng hắn, thích nghe ngóng Ngôn tiểu ca ba hoa, thậm chí trêu chọc cô “dị năng của em chắc cũng sẽ không khai bình chứ?”, sau đó bị cô cho một câu âm trầm “Kỳ thật là phát triển mới đúng, anh muốn thử không?” Dọa chạy.

“Em gái, nhanh đến xem này!” Ngôn tiểu ca lại hô to gọi nhỏ Hạ Hoàng Tuyền.

“Lại là gì?” Hạ Hoàng Tuyền nhìn lại, tuy rằng biểu tình không kiên nhẫn nhưng kỳ thật trong lòng vẫn rất muốn xem náo nhiệt ,“di năng miệng...... Không phục đến chiến?” Tiêu đề của người này lấy thật ra thực uy vũ a.

Khi vừa nhìn thấy, cô la lên.

Cái dị năng này cũng quá kỳ lạ đi?

Nói đơn giản là, chỉ cần hắn mở khóe miệng thì sẽ tạo ra một loại đặc biệt...... Nói như thế nào? Mị hoặc cuồng quyến sao? Đại khái chính là “nụ cười tà mị” Đi, sau lưng sẽ toát ra ánh sáng ngọc kim quang, giống như tranh châm biếm mà người xem thấy nhân vật bị méo mó vậy.

Chỉ thấy người này dưới nhiều góc độ mà dùng nụ cười tà mị cười, luôn mãi cười, kia mở miệng một cái thì ánh sáng lòe lòe sáng lên không thể nhìn thẳng......

“Phốc! Ha ha ha ha......” Hạ Hoàng Tuyền rốt cục nhịn không được che bụng phá lên cười, thật là dị năng gì cũng có a!

“Em rốt cục cũng cười a.”

“Ai?”

“Trước đó không phải vẫn mặt nhăn, mặt nghiêm sao?” cử chỉ cà lơ của Ngôn Tất Hành so sánh nói ,“Giống như trẻ con đang giận lẫy vậy.”

“...... Anh đây là đang nói cái gì kỳ quái a.”

“Làm sao kỳ quái ?” Ngôn tiểu ca nhìn trái, phải, nhìn xung quanh xong, thì nhỏ giọng nói,“A Thương, tên kia thật sự lo lắng cho em, em xem, vì em, ngay cả tiểu máy tính yêu dấu của hắn cũng đều cho anh mượn .”

“......” Hắn xác định không phải chính mình chủ động lừa dối sao?

“Nhưng mà, em vì sao lại không quan tâm hắn a?”

“Bởi vì da mặt hắn quá dầy!” Tuy rằng trong lòng đã sắp có đáp án, nhưng sau khi tên kia biểu tình tâm tình của hắn—thì liền · hoàn · toàn · không · có · để ý · hắn!

Cô mới không ngượng ngùng cái gì, chính là không muốn làm cho hắn rất đắc ý!

Ngôn Tất Hành trầm mặc vài giây sau, xúc động cảm thán nói:“...... lý do này, anh thật sự không thể nói thây hắn được rồi!” Làm một gã người đàn ông độc thân, hắn cảm thấy chính mình không thể làm cái phao cho em gái với lý do lớn nhất chính là da mặt quá mỏng! Tiếp theo hắn tò mò, hỏi ngược lại,“Tâm tình em không tốt chính là vì vậy?”

“Làm sao có khả năng?”

“Đó là?”

Hạ Hoàng Tuyền do dự một lát, nhẹ nhàng hỏi:“Kế tiếp, trong thành phố sẽ phát sinh chuyện gì đó?” Nếu không, cô cũng sẽ không nhận được một tin nhắn như vậy từ hệ thống, tuy rằng dấu hiệu trước mắt chưa có lộ ra.

Ngôn Tất Hành sợ run một chút, cư nhiên tiện thể hề hề nở nụ cười:“Nha, em gái, gần đây chỉ số thông minh phát triển a!”

“...... Uy!”

“Cho dù phát sinh chuyện gì cũng không sợ, chúng ta nơi này có có đại danh đỉnh đỉnh sư vương bệ hạ đấy thôi!” Thanh niên vừa nói vừa vỗ vỗ bộ ngực, một bộ dáng là người rât đáng tin cậy ,“Nhỏ (tiểu nhân) cũng sẽ thề sống chết hộ giá !”

“Anh đủ a!” Tuy rằng quát như vậy, nhưng không thể phủ nhận, trong lòng của cô rất dễ chịu a.

Nói thật, Hạ Hoàng Tuyền cũng không sợ hãi, kế tiếp sắp sửa gặp phải chuyện gì, bởi vì, cô tin tưởng vững chắc, chẳng sợ lại chịu khổ, lại chịu gian nan, không có thì càng tốt. Nếu mà có thì chẳng lẽ sẽ so với đàn ông càng nguy hiểm sao? Nhưng mà, cô nghĩ tới nguy cơ lần đầu tiên, có rất nhiều người vô tội bị bị thương về thể xác và tinh thần, hiện tại, có dị năng rồi thì mọi người có thể chịu tổn thương lớn hơn nữa, thậm chí có khả năng sẽ chết, chỉ cần nghĩ như vậy, cô giống như bị nghẹn vậy.

Chết ở trong tay zombie là không thể nề hà bi kịch, chết ở trong tay người một nhà...... thì tính là cái gì?

“Nhưng mà, loại chuyện này dù thấy thế nào cũng cần hỏi A Thương thì có vẻ được rồi?”

“......”

“Tuy rằng thấy thế nào cũng âm u nếu ngồi trong nhà, nhưng tin tức của hắn nhưng thật linh thông, cũng là lão yêu chuyên đưa ra chủ ý hay ho.” Ngôn Tất Hành nở nụ cười, vươn tay vỗ vỗ vai Hạ Hoàng Tuyền,“Đừng quá lo lắng, Tô tiểu ca và Tô nho nhỏ ca hẳn là cũng có thể mang về chút tin tức, anh cũng sẽ tùy thời chú ý tình thế. Đừng quên, cái này không phải là thành phố của một mình em, cũng là của chúng ta .”

Trong lòng Hạ Hoàng Tuyền có một chút cảm động:“Ngôn......”

“Có phải cảm thấy siêu cấp cảm động hay không? Muốn cho anh một cái ‘Sao sao đát’ hay không?” Người nào đó da mặt siêu cấp dày luôn.

“Gặp sau!”

Cảm động cái gì, hoàn toàn tan thành mây khói rồi có được không?!

Nhưng mà, thật sự muốn đi tìm Thương Bích Lạc sao? Mặc kệ, mạng người là lớn nhất!

Vì thế Hạ Hoàng Tuyền kiên trì đi tới thư phòng, trong lòng ôm mấy tính trước đó bị Ngôn Tất Hành nhét vào như là sách vở, coi đây là lấy cớ, đi một bước vào trong phòng, kết quả người ta cũng không nhìn cô cái nào, vẫn còn đã xem xét mấy bộ sách trên giá.

Cô gái giật giật khóe mắt:“Uy!”

Thanh niên vô cùng trấn định quay đầu, hỏi:“Có việc?”

“Phế, vô nghĩa! Không có việc gì tôi tới tìm anh để làm chi?”

“Nga, chuyện gì?”

“...... Máy tính!” Cô đi lên trước một bước rồi nhét vào trong lòng hắn,“Ngôn Tất Hành nhờ tôi gửi lại cho anh.”

“Ân.” Thương Bích Lạc gật gật đầu, đem nó trên bàn, rồi quay lại nhìn về phía giá sách, ngón tay thon dài xẹt qua một dãy gáy sách, dừng ở một quyển sách, nhẹ nhàng dùng sức, đem nó rút ra, lật vài tờ, giống như lơ đãng nhìn về phía Hạ Hoàng Tuyền,“Còn có việc?”

Moa...... Tuyệt đối là cố ý !

Hạ Hoàng Tuyền lấy toàn bộ nhân phẩm của chính mình thề.

Rõ ràng trước còn vô tiết vô tháo, không hạn cuối không biết xấu hổ như vậy, hiện tại cư nhiên vô sự tự thông, học thuật lên mặt?

Hỗn đản! Mới bao lâu không bị thu thập, da ngứa rồi có phải hay không?

Cô tốn hơi thừa lời, cảm thấy tay của mình cũng lợi hại.

Mới nghĩ như vậy, cô đột nhiên thấy ánh mắt Thương Bích Lạc dừng trên cơ thể cô, trong đó hiện ra một sự kinh ngạc thật lớn.

Mặt tôi hay phía sau có cái gì sao?

Cô gái theo bản năng quay đầu, rồi sau đó chỉ cảm thấy lòng bàn tay ấm áp, một bàn tay bị gắt gao bị cầm.

Phía sau đương nhiên là cái gì đều không có.

Vừa thấy như vậy, nhưng lại trở mặt còn nhanh hơn lật sách, tên này cư nhiên nắm tay nhỏ bé của cô cười đến vô cùng nhộn nhạo, Hạ Hoàng Tuyền hít một hơi thật sâu, cầm lai tay đối phương, không ngừng tăng thêm lực, âm trầm sâm nói:“Anh, anh là chán sống sao?!”

Thanh niên cảm thụ được ấm áp nho nhỏ trong đó, ân, tuy rằng lực dùng có khống chế, hắn yên lặng sử dụng dị năng, chữa trị chỗ bị nắm có vết “Dát chi”, thích ý nheo nheo đôi mắt lại :“Cảm thấy chính mình bị khi dễ, thật sự tức giận sao?” Rồi sau đó hắn cư nhiên khẽ thở dài một cái :“Nhưng mà mặc kệ thấy thế nào, người bị khi dễ hẳn là anh mới đúng chứ?”

“Cáp?” Đây là kiểu ăn khớp gì vậy?

Thương Bích Lạc vươn ngón trỏ của tay kia ra quơ quơ: “ muốn như thì phải nói ra, ít nhất cũng có thể nói lại, để cho anh biết lý do vì sao chứ?”

“......”

“Anh chỉ là hai ba phút không để ý em, em chưa gì hết đã rất muốn đánh anh.” Boss Thương vừa nói, một bên lộ ra biểu tình có chút u buồn, không ngừng đọc diễn một mình “Em hiện tại cần tin thức nên mới tới hỏi đúng không”.

Không thể không nói, khi hắn làm biểu tình như vậy giống như ai mắc nợ hắn vậy, nhưng mà, khẳng định không bao gồm Hạ Hoàng Tuyền.

Sau khi cô nghe xong, không chút khách khí đi đến bên cái bàn, rút giấy và bút ra, chỉ thấy bàn tay to vung lên, ném một cái như long phi phượng múa, rồi sau đó xoay người không chút khách khí rơi trên mặt hắn – hung giữ nói :“Kháng nghị có tác dụng sao!”

“......” Thương Bích Lạc mở trang giấy ra, chỉ thấy chữ viết rõ ràng cực lớn mấy chữ -- da mặt quá dầy, tuyệt giao!

No comments:

Post a Comment