Cõng Boss Đến Hạn Cuối Cùng - Chương 66: Mọi Người Đều Bị Chơi Hỏng Rồi

Hai cơ thể chạm vào nhau ở trong hoàn cảnh trống vắng liên tiếp không ngừng vang lên

Hai cơ thể chạm vào nhau trong hoàn cảnh trống vắng liên tiếp không ngừng vang lên, tiếng rên luôn hỗn loạn của một người tên còn lại thì thở dốc, nhưng mà qua không bao lâu, âm thanh rốt cục dần dần dừng lại...... Luôn cảm thấy có chỗ nào đó không quá đúng!
Khụ, tóm lại, tại đây loại tình cảnh có vẻ không quá hài hòa, nếu không, nên dùng một từ đến hình dung tâm tình giờ phút này của Hạ Hoàng Tuyền, cái kia không thể nghi ngờ là -- thần thanh khí sảng. Đương nhiên, nếu lúc này có người vây xem, tám phần sẽ dùng một từ để miêu tả hành vi của cô, thì phải là -- phát rồ.
Thương Bích Lạc?
Hắn đại khái sẽ là -- thói quen là tốt rồi.
Nói ngắn gọn, đây là cái gọi là chơi tôi với bạn nhỏ, đồng bọn của tôi chơi sắp hỏng rồi......
“Hô!” Hạ Hoàng Tuyền ngồi dưới đất, cảm thấy khẩu khí mỹ mãn như vậy, người này từ lúc bị thương nặng tới nay, thật sự là càng ngày càng kiêu ngạo, muốn tẫng hắn một trận thật lâu!
Một bên “búp bê vải” bạn học Thương đang nằm úp sấp, bản thân hắn đương nhiên không vui, đáng tình ý dạt dào thì bị tạo hình đáng sợ như vậy như vậy như vậy như vậy, vấn đề ở chỗ tình thế đó.., cái gì tên phá đám kia…cái này gọi là người định không bằng trời định?!
Cơ bản là muốn dưỡng thương một thời gian, chỉ cần sau đó không bị cô gái kia để ý tới là được, nhưng dựa theo tính cách của cô gái có thù tất báothù hận”, nhưng ai có thể dự đoán được sẽ rơi vào tình huống như vậy đâu?
Thanh niên thở dài, thật sự là “Trời làm bậy thể sống, tự làm bậy không thể sống”, nhưng vào lúc này, bên cạnh cô gái lây lây hắn:“Uy, còn sống không?”
“Đã chết.”
“...... Giả chết đáng xấu hổ!” căn bản không dùng bao nhiêu lực được không?! ha, người này da mặt thật sự là càng ngày càng dầy. Trong lòng âm thầm nói thầm hai tiếng, Hạ Hoàng Tuyền phủi phủi bụi hai bên nói,“Tôi cuối cùng cũng cảm thấy thấy...... giống như chính mình quên điểm gì đó, anh có loại cảm giác này không?”
“......” Được rồi, còn có người so với hắn càng đáng buồn hơn, Thương Bích Lạc thở hì hạch, mở miệng nói ra ba chữ,“Ngôn · Tất · Hành.”
“A!” Hạ Hoàng Tuyền vỗ hạ cái trán, vội vàng đứng lên, tuy rằng căn cứ chuyện Ngôn Tất Hành không có việc gì, nhưng không thấy người thì luôn cảm thấy bất an.
Cô sửa lại thắt lưng, linh hoạt kéo Thương Bích Lạc lắc lư hai cái xong, vỗ vỗ bụi trên người, nhưng phát hiện càng phủi càng bẩn, Hạ Hoàng Tuyền yên lặng dừng tay. Vừa rồi, lúc đánh người , liền phát hiện chân hắn giống như đã “Zombie hóa” , lúc sau được khôi phục nguyên trạng, đối với chuyện này, trong khoảng thời gian ngắn cô gái không biết nên nói cái gì, chỉ có làm bộ như lơ đãng đem đối phương để lên trên lưng mình nói:“Nắm chặt!”
Thương Bích Lạc ngoéo một cái khóe miệng, hai tay bám nhanh vào cô gái, toàn thân cô gái toàn bụi đất và vết máu, nhưng hắn cũng không tốt hơn bao nhiêu so với cô, cho nên không quan hệ.
Chính là......
Hắn nhìn chăm chú vào đầu vai của cô gái chỗ có miệng vết thương, tuy rằng bởi vì bản thân cô mạnh mẽ ép xuống nên không hề chảy máu, nhưng cái vết thương này sâu đến nỗi có thể thấy được xương, không chỉ có như thế, trên cái lưng tinh tế cõng mình thường ngày bay giờ nơi nơi đều vết thương như vậy.
Thực chướng mắt -- thanh niên thầm nghĩ như thế, cùng lúc đó, trong tâm niệm của hắn khẽ nhúc nhích, giống có cái gì đó hiện lên trong đầu, Thương Bích Lạc không khỏi ngưng thần, bề ngoài phảng phất có điểm giống nhau tồn tại nhưng tìm hiểu sâu hơn có thể tìm ra này nọ......
Hạ Hoàng Tuyền đối với chuyện này tự nhiên hoàn toàn không biết gì cả, chính là cảm thấy cái tên trên lưng im lặng có chút kỳ quái, nhưng mà lo lắng cho hắn hôm nay cũng đủ vất vả, cho nên cũng sẽ không nói nói cái gì, một lát sau, một bàn tay đột nhiên phủ lên miệng vết thương ở đầu vai, tuy rằng không hề chảy máu nhưng bị đụng tới vẫn sẽ có chút đau đớn, cô gái kinh hô “Tê” một tiếng:“Đừng nháo!”
Vừa mới nói xong, đột nhiên cảm thấy miệng vết thương trở nên ngứa ngứa, giống như là bị người cầm cái đuôi của con cho quẹt qua quẹt lại trong lòng bàn tay, nhíu nhíu mày quay đầu:“Cẩn thận tôi đánh...... Ai?” lời của Hạ Hoàng Tuyền dừng lại, bởi vì nơi bị thương được Thương Bích Lạc vuốt ve, cư nhiên đang khép lại một chút.
Như đang có cảm giác phát triển, đúng là bởi vậy mà sinh ra.
Anh......” Cô gái goi một tiếng lớn trước khi hệ thống vang lên, lập tức giật mình, bị nhiễm bệnh độc giả đều có cơ hội tiến hóa một lần, Thương Bích Lạc Ngôn Tất Hành đều bị nhiễm, nếu còn hoặc là, đã nói lên...... Bọn họ đều thức tỉnh dị năng rồi?
Xem tình huống hiện tại, dị năng của Thương Bích Lạc là chữa lành vết thương?
Thương Bích Lạc...... Chữa lành vết thương?
Cái này hóa...... ra có thể chữa trị?
Vì cái gì...... rất muốn cười...... thật là vi diệu và cảm giác yếu đuối của hắn đừng có nghịch thiên như vậy được không?!
Cô gái nghĩ nghĩ, sẽ không tự giác cúi đầu “Phốc” một tiếng bật cười, Thương Bích Lạc liếc mắt một cái, đang chuẩn bị nói cái gì đó, ánh mắt trong lúc vô tình nhìn về phía trước, đột nhiên thấy nao nao.
Trên mặt đất toàn là thây của zombie, một vị thanh niên đang tựa vào phiến đá hút thuốc, khói thuốc lượn lờ, mơ hồ trên gương mặt hắn, giống như cảm giác được ánh mắt của hắn, hắn giơ lên cánh tay còn sót lại với cái bộ dạng lười biếng trước sau như một rồi nói:“Yêu ~ các người hai cái tên phụ lòng người rốt cục nhớ tới tôi?”
“Ngôn......” cô gái cúi đầu theo bản năng đã nghĩ rồi ngẩng đầu, lại đột nhiên một bàn tay bịt kín ánh mắt, cơ hồ đồng thời lúc đó, giọng thanh niên vang lên bên tai ,“Đừng nhìn.”
“...... Cáp?” Hạ Hoàng Tuyền ngẩn người, cái này đang làm cái quỷ gì? thử hỏi,“Ngôn tiểu ca lại đang cởi quần áo?”
“Khụ!” Ngôn Tất Hành bị sặc, liên tục ho khan vài tiếng mới kháng nghị nói,“Cái gì mà nói tôi lại đang cởi quần áo? Nói xấu đáng xấu hổ a, cẩn thận tôi tố cáo em phỉ báng!” Nói xong hắn kìm lòng không đậu nghĩ rơi lệ đầy mặt, đều bị khi dễ như vậy, hắn dễ dàng sao?!
“Không phải?” Hạ Hoàng Tuyền nghĩ nghĩ, lại hỏi,“Chẳng lẽ quần áo của anh đều bị zombie xé nát?”
Em như thế nào không đoán ra tôi bị chúng nó phi lễ chứ?”
“Ai ai?”
“Uy, tôi chỉ là hay nói giỡn, đừng tưởng thật a!”
“Đó là......” Hạ Hoàng Tuyền vươn tay, bắt lấy móng vuốt đang kéo kéo của Thương Bích Lạc,“Buông ra a, sao tôi không nhìn thấy đi đường nào vậy!”
Thương Bích Lạc khẽ nhíu mày, trong lòng hiện lên một chút bất đắc dĩ, buông tay ra nói, nếu em nhìn thấy...... Lại sẽ khóc đó? Nhưng, sự tình đã biến thành như vậy, hắn luôn không thể che khuất ánh mắt cả đời, hắn thở dài:“Hạ Hoàng Tuyền.”
“Cái gì?”
“Nếu em khóc, sẽ bị tôi cười nhạo cả đời.”
“Nói cái gì đó! Tôi như thế nào khả năng......” Cô gái đang lời nói thì âm im bặt mà chỉ, tưởng, biết Thương Bích Lạc vì cái gì che mắt của cô và nói mấy lời như vậy ......
Ý thức được cái gì đó, thì Ngôn Tiểu ca luống cuống tay chân muốn che cơ thể mình lại nhưng cuối cùng bị thất bại, ngượng ngùng cười cười:“Kỳ thật, tôi thật sự bị chúng nó phi lễ nho nhỏ, ha ha ha......”
Con ngườilúc thăng lúc trầm, trăng khi tròn khi khuyết, tôi chỉ là không cẩn thận bị biến thành ánh trăng a, em gái em...... Uy, em không phải yếu đuối mà khóc à? Trăm ngàn lần không cần a!” Khó làm khó làm, sở trường của hắn không dỗ được phụ nữ khóc!
“Kỳ thật như vậy rất tốt, kỳ thật, thần tượng trước đây của tôi chính là thuyền hải tặc, hiện tại vừa vặn có thể trang bị thêm cái móc sắt, chân thì thêm cái chân bằng gỗ! Thật sự, tôi vui vẻ !”
Càng cười, không khí càng vắng lặng.
Thẳng đến cuối cùng, hắn méo méo khóe miệng, như thế nào cũng cười không nổi nữa.
Làm sao......” Hạ Hoàng Tuyền run run vươn tay, muốn chạm vào cơ thể không trọn vẹn của thanh niên, hoàn toàn quên mình đối phương đang đứng cách nhau rất xa, bàn tay vươn ra, dừng lại, giống như sợ làm đau đối phương, do dự mà không dám tiếp cận.
Không hề nghi ngờ, cô gái đang rất ấy náy, tầng tầng cái tên gọi là hối hận đang dậy sóng trong lương tâm của cô, mỗi một ngọn sóng hạ xuống đều đau đến thở không nổi.
sao đem một mình hắn bỏ ở chỗ này như vậy?
Chẳng sợ sẽ chậm trễ thời gian, cũng luôn không tính toán hắn một người yếu lại đối mặt với zombie mạnh hơn.
Vì cái gì không có sớm một chút giết chết Vua Zombie?
Nếu cô mạnh n một chút, chỉ một chút thôi, có lẽ hắn sẽ không bị thương nặng như vậy.
sao không kết thúc sớm một chút a?
bởi vì nghe được hệ thống thông báo, cảm thấy hắn không có việc gì cho nên liền an tâm sao?
Thanh niên đang buồn rầu không để ý tới tàn thuốc sắp bị bỏng miệng, liều mạng hướng ánh mắt đến BOSS đang nằm trên lưng cô gái -- uy! Cô gái của cậu sắp khóc! Cô gái của cậu khóc vì một người đàn ông khác! Còn không quản quản!
-- loại sự tình này hắn đương nhiên biết.
Thanh niên một tay xoa xoa lên đầu của cô gái:“Đủ, hiện tại không phải thời điểm áy náy, em quên chuyện vừa rồi sao?”
Vừa rồi? Đúng vậy!
Cô gái đột nhiên tỉnh táo lại, thật hiển nhiên, nhớ tới dị năng của Thương Bích Lạc “Chữa lành”, nếu vừa rồi chính là muốn cười, nhưng giờ phút này trong lòng của tràn ngập cảm kích, đây là không phải, có phải ý nghĩa hay không, có thể chữa lành cho Ngôn Tất Hành không?
Cho dù nhìn không thấy gương mặt của cô gái, nhưng Thương Bích Lạc giống như có thể nhìn thấy ánh mắt dị sắc của sự chờ mong sợ hãi, chờ mong có thể đạt thành tâm nguyện, vừa sợ e ngại nghe được đáp án phủ định.
Gần giống như ánh mắt trong tưởng tượng......
Lời phủ định làm như thế nào khả năng nói ra được?
Thương Bích Lạc run rẩy ngón tay, cuối cùng đè nén xúc động muốn cắn xuống cổ này, vươn tay sờ sờ hai má của cô, vừa lòng nói:“Đem tôi đến chỗ hắn, sau đó đi kiếm cái tay và chân hắn trở về.” Đúng vậy, Ngôn Tất Hành là một tên lòng dạ hẹp hòi và yêu cái đẹp -- nếu bởi vì hắn mà người khác khóc, xác thực sẽ làm hắn phi thường không vui duyệt. Loại chuyện này, tuyệt đối không cho phép.
“...... Uy, A Thương, tôi luôn cảm thấy của cậu nói có chỗ nào đó không đúng?”
“Được!” Cô gái lập tức phục tùng chỉ huy, trước hết đem Thương Bích Lạc đặt xuống bên cạnh tên kia, sau đó học tốc chạy đi tìm, chay đi tìm kiếm tay và chân bị mất của Ngôn Tất Hành, chỉ chốc lát đã ôm chúng nó trở về, ngồi xuống đưa cho Thương Bích Lạc trị liệu, hắn đang vặn vẹo cái đùi phải của Ngôn Tất Hành cười nói,“Xem này, mặc dù có chỗ bị cắn mấy miếng, nhưng chưa bị mất miếng thịt nào.” Vừa dứt lời, giơ cái tay và cái chân lên nhìn vài cái.
Không thể không nói, thuốc của Tô Giác đưa vẫn là rất hữu dụng, nếu không, tay, chân Ngôn Tất Hành cũng sẽ không bảo quản được như vậy, chỉ sợ đã sớm bị cắn nát bét rồi.
Thật ra...... Hắn cũng không nên bị thương , nếu không phải cố ý tưởng xử lý vua zombie thì không có khả năng cô để hắn lại một mình......
“Uy!” Ngôn Tất Hành chỉ cảm thấy da đầu một trận run lên, như thế nào mà mới qua không bao lâu không gặp mặt, như thế nào mà hắn cảm thấy hai người kia đều bị chơi đến hỏng rồi vậy? Hơn nữa,“Đó là tay chân của tôi chứ không phải của bác trư a!” Cái loại tình huống mà “Lần này mua thịt được hai cái luônnói chuyện quá quỷ dị, chuyện gì đã xảy ra?
Giống như, theo hắn, bởi vì bị đột nhiên hôn rồi tỉnh lại, thế giới này còn có điểm không bình thường, bản nghĩ đến mình mất máu quá nhiều, hẳn phải chết không thể nghi ngờ nhưng hắn phát hiện thể cư nhiên lại khôi phục sức sống, hơn nữa......
Hắn phun tàn thuốc trong miệng ra, lại lấy ra một điếu nữa đưa lên miệng, đầu ngón tay khẩy khẩy, thuốc lá trong nháy mắt đã được đốt lên.
-- duyên cớ bởi vì rất thích hút thuốc, chính mình cư nhiên biến thành cái bật lửa?
Ngôn tiểu ca bị ý nghĩ của chính mình nở nụ cười.
Nhưng mà, xem ra tình trạng của A Thương, giống như một người cũng đã xảy ra biến hóa.
Hỏa dị năng?” Hạ Hoàng Tuyền trừng lớn đôi mắt, tới gần hỏi.
“Tỉnh lại sau đó còn có cái này để chơi, nhưng mà......” Ngôn tiểu ca hơi hơi dùng sức, lòng bàn tay trong nháy mắt, xuất hiện một ngọn lửa hình cầu nhỏ,“Lớn nhất chỉ có như vậy .”
Không biết có phải ảo giác hay không, Hạ Hoàng Tuyền cảm thấy khi thanh niên nói chuyện, trong ánh mắt tràn ngập hương vị hoài niệm nào đó. nghiêng đầu, tuy rằng tò mò, nhưng vẫn không có mở miệng hỏi, cho dù quan hệ của họ rất thân thiết, có cái gì đó giấu ở chỗ sâu nhất tâm linh cũng là không thể tùy tiện chạm đến, cho nên hắn chính là sợ hãi than nói:“Thật đúng là là tạo được lửa a.”
“Tránh xa cái chân một chút, đừng nướng chín!”
“Nga nga!” Cô gái liên tục gật đầu,“Đúng vậy, dị năng này có thể dùng chỗ khác.”
Ngôn Tất Hành chết điếng, quả nhiên, hắn vẫn cảm thấy cuộc đối thoại có chỗ nào không đúng.

No comments:

Post a Comment