Cõng Boss Đến Hạn Cuối Cùng - Chương 70: Em Còn Có Thể Tiếp Tục Ôm Tôi

Ôm kiểu công chúa!

Cái này?” Thương Bích Lạc nhíu mày, nắm tinh hạch trong bàn tay với những ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng, ước chừng là vì trước kia đã từng chịu quá nhiều vết thương, nên trên mu bàn tay, làn da trắng đã có chút trong suốt, có thể nhìn thấy rõ màu xanh của mạch máu, “Dựa theo lẽ bình thường mà nói, trong đó hẳn là ẩn chứa dị năng có thể hấp thu năng lượng đúng không?”
Hạ Hoàng Tuyền gật đầu:“Tôi cũng cảm thấy như vậy, nhưng ......” 

Hoàn toàn không biết sử dụng như thế nào, dùng phương pháp gì để phát huy năng lượng thu vào?

“Ngô,” Thanh niên trầm ngâm một lát, đột nhiên rất đứng đắn nói,“Ăn thử như thế nào?”

“Oa, thật sự là phương pháp tốt!” Cô gái vỗ tay, lập tức nhận lại tinh hạch...... Nhét vào trong miệng Thương Bích Lạc,“ ghê tởm như vậy anh tự mình ăn thử đi!” Hỗn đản, coi cô là đứa ngốc sao?!

“Khụ khụ khụ......” Hại người không thành còn tự mình đập chân mình, boss Thương khổ sở phun tinh hạch ra khỏi miệng, liên tục ho khan vài tiếng,“Dựa theo độ cứng của nó, trừ em ra nha, không có người có thể cắn được?”

“......” câu này, cô xem như bị khích lệ hay là bị khách sáo?

“Bóp nát ra rồi nhìn xem như thế nào?” Thương Bích Lạc vừa nói, một bên chậm rãi xiết chặt tinh hạch trong tay, cô gái cũng đang làm như vậy, hắn thực sự có thể cảm giác được bên trong đó ẩn chứa năng lượng.

“Ai?” Hạ Hoàng Tuyền sợ ngây người, sở dĩ giật mình, đương nhiên không phải bởi vì hành động của Thương Bích Lạc, mà là bởi vì, nhìn theo động tác của hắn, tinh hạch kia cư nhiên thật sự đã vỡ vụn ra...... cái này hóa ra, trừ bỏ vụn trộm luyện cơ bụng, khi nào thì còn luyện khí lực, đằng đằng! nheo đôi mắt lại, khói xanh?

Đúng vậy, theo động tác của thanh niên, có vài điểm phi thường không rõ ràng, một làn khói màu xanh bay ra, nếu không nhìn kỹ căn bản không thể nhận ra thấy, đây là?

Cùng với một tiếng vang nhỏ, tinh hạch rốt cục hoàn toàn vỡ ra, giống như trái nho bị vỡ vậy, vật cứng vỡ vụn bên trong có một chút chất lỏng chảy ra, trong suốt, nhưng ánh nắng chiếu vào thì lại lóe ra vô số điểm sáng, trực giác nói cho Hạ Hoàng Tuyền, cái này có thể ăn.

thật cẩn thận vươn ngón trỏ, chấm một chút, vừa định đưa lên miệng thì đột nhiên nghĩ đến cái này từ trong não của zombie lấy ra, nếu nói tinh hạch tương đương với bộ não của zombie, như vậy cái này...... Liền tương đương với tuỷ não phải không? Vị giác nhất thời rùng mình, vô luận như thế nào thì cũng ăn không vô nữa, lặng lẽ nhìn Thương Bích Lạc bên cạnh, tính thừa dịp hắn không chú ý quét một chút lên người hắn.

Kết quả đương nhiên là thất bại.

Bởi vì này ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chú vào .

Trong lòng Hạ Hoàng Tuyền rơi lệ đầy mặt, trước mặt vẫn duy trì lãnh diễm cao quý, ho nhẹ một tiếng:“Anh mau nếm thử, khẳng định đại bổ!” Phản, dù sao trực giác của cô là như vậy, ăn vào khẳng định có điểm ưu việt, cho nên BOSS anh nên thưởng thức đi!

Thương Bích Lạc thu lại lửa giận mỉm cười:“Em không phải không muốn ăn sao?”

“......”

“Lãng phí rất đáng xấu hổ.”

“Uy! Vậy em nói làm sao bây giờ?” Hạ Hoàng Tuyền trừng mắt liếc hắn một cái,“Nếu không anh nếm thử trước đi?”

Cái này có lẽ chính là một cảm giác, một bóng ma trong lòng, giống như không ăn cái loại động vật, côn trùng này nọ, nhưng nhìn người khác ăn, chính mình cũng muốn ăn, sau đó ăn ăn mọi người đều xem là thói quen, chỉ là não, tuỷ não mà thôi, lại không phải chưa ăn qua, coi như ăn óc heo!

“Được”

Ngoài dự kiến của cô, Thương Bích Lạc này, cư nhiên trả lời thật sảng khoái, Hạ Hoàng Tuyền vừa định căn cứ  vào Vì đồng đội xung phong” Tinh thần là nên khích lệ vài câu, chỉ thấy hắn cầm trong tay của mình, giật mình nhăn nhăn, người này miệng chó không phun được ngà voi, cư nhiên nắm đầu ngón tay , đặt lên cái lưỡi ấm áp chậm rãi mút một cái, đem thượng chất lỏng đó liếm sạch sẽ.

“!!!”

Hỗn đản!

Hắn lại làm không đúng chỗ nào a?

Hắn nghĩ mình là người vượng sao?

Cư nhiên liếm loạn!

Da gà nổi lên hết rồi được không?!

Hơn nữa, cái tối quan trọng là --

Hạ Hoàng Tuyền rút lại ngón tay, chùi chùi ngón tay lên trên mặt hắn, lau nước miếng quát: “Tôi bị dính mùi của zombie nhiều, chưa có rửa tay đó? Anh như vậy là muốn đau bụng a?! Mang mang mang mang mang đủ giấy vệ sinh không?!”

“......” Không phá phá hỏng không khí này thì sẽ chết sao?

“......” Đằng đằng, cô rốt cuộc đang nói cái gì vậy? Tổng, tóm lại, đều là lỗi của tên hỗn đản này!

Trong cơn giận giữ, Hạ Hoàng Tuyền vì thế bắt lấy người nào đó lại béo béo một chút...... cái này thật sự là một bi thương xa xưa nha.

Nó nói cho chúng ta biết, đừng tưởng sờ được mông của Bắc Đại Tinh Tinh nhất thì định phải trả giá bằng máu và nước mắt của đại giới.

Cùng lúc đó, cách đó không xa có một tên điên đang chạy loạn, chuẩn bị nghỉ ngơi thì Ngôn Tất Hành yên lặng dừng bước bước, vây xem một hồi, quay đầu lại rồi rời đi, ân, hắn kỳ thật cái gì cũng chưa nhìn thấy, nam nữ ân ái nhanh tách ra đi ha ha ha ha, hắn cái gì cũng không biết, vẫn tiếp tục đi bồi zombie giúp em gái đi, ít nhất chúng nó sẽ không đột nhiên nhảy dựng lên đánh người.

Chờ Hạ Hoàng Tuyền rốt cục cũng phát dục xong, không đúng, là sau khi xả giận kết thúc, thở hổn hển, đạp vào chân người nào đó:“Đừng giả chết, đừng nói là tôi không nha? Anh nhanh thành thật trả lại công đạo cho tôi!”
Thương Bích Lạc mở đôi mắt đen lấy ra, trên mặt hiện ra thần sắc bất đắc dĩ, buông tay, xoay người ngồi dậy:“Trước tiên là nói về người nào?”

“Tinh hạch đi.”

Chất lỏng này thật sự có thể uống, hơn nữa sau khi uống, tôi nhận thấy được dị năng trong cơ thể tăng cường sức mạnh, tuy rằng rất nhỏ, nhưng xác thực, sức lực có tăng lên.”

“Phải không?” Hạ Hoàng Tuyền nghiêng đầu, mũi chân đá đá một viên tinh hạch trên mặt đất, hơi hơi dùng sức đá nó bỏng lên, tinh thể trong suốt liền vững vàng rơi vào trong tay , cô gái không có nhìn về phía thanh niên mà tay thì bóp nát, ngược lại đem độ mạnh yếu đặt ở một trên đỉnh tinh hạch, chỉ nghe “Ca” một tiếng vang thanh thúy, đỉnh của liền bị bóp nát một khối. Nhìn xuyên qua cái lỗ bị bể ra đó, có thể nhìn rõ chất lỏng xinh đẹp trong đó đang lưu chuyển, hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên, đưa tinh hạch cách miệng, ngữa đầu ra rồi đổ vào trong miệng.

Rồi sau đó!

Phát hiện!

Có cảm giác!

Nhưng không giống như cảm nhận của Thương Bích Lạc, không phát giác được sức mạnh có cái gì tăng lên, nhưng mà thân thể mỏi mệt giống như lảo đảo một chút, nhưng mà cô uống cái này vào thì hoàn toàn có thể đứng vũng, cho nên, cái này đối mà nói vô dụng? Hay vẫn là nói, tác dụng của tinh hạch chỉ giành cho dị nhân?

Về điểm này, tính tìm Ngôn Tất Hành sẽ thực nghiệm tiếp.

Rồi sau đó, cô quay lại một đề tài khác, cảm thấy hứng thú với cái đó hơn cô nói:“bụng của anh, còn có sức lực, lúc tôi đánh anh thì có xảy ra biến chuyển gì không?” Cùng với bình thường giống nhau không, hay hoàn toàn không cảm giác được có chỗ khác biệt nào vì người này đã bị giáo huấn nhiều lần trước đó thành quen rồi.

Em hẳn là có thể nhìn thấy đúng không?” Thương Bích Lạc nói,“Dây leo của tôi khi tiếp xúc với zombie, nó có thể biến dạng này nọ trên người tôi, nhưng tạm thời kêu nó trở thành làn khói thì được lắm.”

“Ân.” Hạ Hoàng Tuyền gật đầu,“Sau đó thì sao?”

“Tôi phát hiện có thể đem nó dùng cho toàn thân” Thanh niên vừa nói, vừa làm mẫu,“Tỷ như, có thể từ ch này di chuyển tới trên tay, khiến cho sức lực tăng lớn, hoặc làm cho làn da cứng rắn thêm.”

“Đằng đằng, cái kia không phải là giống với zombie sao?” Hạ Hoàng Tuyền sửng sốt, theo bản năng nhớ tới lúc gặp zombie phòng ngự, không hổ là nơi phát ra sức lực, chính là như vậy đúng không? Ngay cả hình thức đều không có sai biệt, nói như vậy...... zombie nhanh nhẹn cũng?

Không đợi cô gái hỏi ra miệng, đôi mắt của cô bỗng dưng trừng lớn, trong ánh mắt gần như kinh hãi, thanh niên chậm rãi đứng lên.

Biến hóa này...... Còn cử chỉ nữa -- đây là trực giác đầu tiên của Hạ Hoàng Tuyền.

Bởi vì trên lưng luôn mang theo một người, cơ hồ chưa bao giờ đối diện với một Thương Bích Lạc cao lớn như thế này, so với cô thì cao hơn một cái đầu, lúc nhìn thẳng, ánh mắt của cô chỉ có thể mơ hồ nhìn đến xương quai xanh tinh xảo của hắn.

Đương nhiên, cái gì cũng so ra kém hơn cái “Đứng lên” của hắn. Cơ thể này càng làm cho người ta rung động, thậm chí còn, hắn còn nhấc lên một bên của phiến đá rồi đi hai bước, đi lại có chút ít hơi khó khăn, hiển nhiên, thanh niên đã thật lâu chưa làm qua động tác như vậy, trước đó đã thử qua một lần, giờ phút này vẫn đang không quá thuần thục.

anh anh anh có thể......”

“Đúng vậy, tôi có thể đứng lên đi.” Thương Bích Lạc nở nụ cười, đến gần cô gái một chút, Hạ Hoàng Tuyền theo bản năng lui về phía sau một chút, không nên tiếp cận quá gần, nhưng luôn cảm thấy...... 

Không quá thích ứng với một Boss như vậy, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, có chút ngốc hỏi,“Tôi từ đây về sau không thể ôm anh kiểu công chúa rồi phải không?” Luôn cảm thấy thật đáng tiếc a...... Đằng đằng, loại tâm tình này là chuyện gì xảy ra? Chụp phi chụp phi!

“......” Thương Bích Lạc run rẩy khóe miệng,“Em muốn nói là thế này sao?”
“A! Chúc mừng!” Hạ Hoàng Tuyền vỗ hai cái,“Chúc mừng chúc mừng!”

“...... Quên đi.” Dù sao hắn cũng không trông cậy có thể theo đi theo cô mãi như trước được, thanh niên khẽ thở dài một cái,“Thật đáng tiếc, về sau chỉ sợ em vẫn phải như trước cần ‘Ôm’ tôi.”

Ảo giác sao? Cảm giác thấy hắn “Ôm” càng thêm trọng lượng, siêu cấp không tốt ý, có chút quái quái.

Nhưng mà Hạ Hoàng Tuyền hiển nhiên không đem trọng điểm đặt ở nơi này, là ngược lại hỏi:“Lời này của anh là cái ý tứ gì?”

“Tại thân thể của tôi là tiêu hao thực phẩm.”

“Chúng ta đây lại đi giết!” Cô gái theo bản năng sờ đao, đột nhiên nhớ tới chính mình giống như bắt Ngôn Tất Hành đi làm rồi.

Thương Bích Lạc bởi vì cái này không chút do dự nói, trong lòng nổi lên lo lắng, cũng lắc lắc đầu, hơi hơi ngứa ở cổ áo, cào cào lôi cái dây leo quấn quanh trên xương quai xanh ra:“Phát hiện cái gì không đúng?”

“Di?” Hạ Hoàng Tuyền kề sát vào nhìn nhìn, kinh ngạc phát hiện, cái dây màu xanh kia, cư nhiên có có màu đm, vô cùng không cân đối, trong lòng hiện lên một tia hiểu ra, hỏi ngược lại,“là nơi tích trữ phải không?”

“Đúng vậy.” Thương Bích Lạc gật gật đầu,“chất long bị hấp thu đều tích trữ ở trong này, mỗi khi sử dụng sẽ với đi một ít, nếu không bổ sung thì cái dây này sẽ héo đi, nếu nó dùng hết, thì không thể đi lại giống như bây giờ được.”

“Tôi hiểu được, giống như pin của di động vậy!”

Tuy rằng so với hình tượng thì bình thường, nhưng vì sao luôn cảm thấy quái quái ở chỗ nào đó? Để ý như thế xong thì thấy khóe miệng thanh niên theo bản năng gợi lên một chút ý cười yếu ớt, hắn nói tiếp,“Cho dù đem nó dùng toàn bộ ở hai chân, cũng vô pháp làm cho tôi đi lại trong thời gian dài, nói như vậy, em hiểu chưa?”

“Ân, nói đúng là, tôi còn yếu mà phải ôm anh tiếp thôi.” Hạ Hoàng Tuyền khinh sách một tiếng,“Hừ, anh gần đây lại phì, mệt chết tôi!”

“......” Nếu phì, cái kia nhất định là bị đánh đến phù thũng, đương nhiên, lời này hắn không dám nói ra miệng, vừa rồi vì chống cự bạo lực của cô cơ hồ dùng hết một phần ba sức của làn khói xanh, hắn cũng không có sức mà thừa có thể lãng phí. Sức mạnh của tinh hạch trừ bỏ có thể chữa lành vết thương, cái dây leo giống như cũng có hiệu quả, nếu dùng nhiều, có thể gia tăng lượng pin cho cơ thân mình nói không chừng.

Có lẽ...... Có lẽ, một ngày nào đó có thể cho một kinh hỉ.

Không, có lẽ sẽ là kinh hách cũng nói không chừng.

Chỉ là tưởng tượng thấy biểu tình khi đó của cô, sẽ làm cho người ta buồn cười.
Hạ Hoàng Tuyền nếu biết cái này thì sẽ bổ não hắn, khẳng định sẽ lại ra tay nặng thêm, nhưng mà, giờ phút này đang suy nghĩ nên làm như thế nào để gia tăng lượng phin cho làn khói xanh.

Cùng với ý nghĩ đó, tư duy của hai người ăn ý một cách vi diệu.

Vì thế, khi làm chúng nó đều tự tìm đường trống đi, Ngôn tiểu ca ở bên ngoài đi bộ hồi lâu rốt cục chịu không nổi chạy trở về, rồi sau đó, sự thật làm cho hắn một cái kinh hách thật lớn, hắn không thể tin nhìn chăm chú vào Thương Bích Lạc đang đứng thẳng, nheo nheo ánh mắt, lại nheo nheo ánh mắt, cuối cùng vẫn là không nhịn xuống kinh hô ra tiếng:“Ai có thể nói cho tôi biết? Rốt cuộc đã xảy ra cái gì?!”

Hắn rốt cuộc là đã đi được bao lâu?

Cái này so với tranh châm biếm, thì cách chuyển biến cao thấp đều phải nói trạng thái này rốt cuộc là muốn nháo đến loại nào a uy!

No comments:

Post a Comment