Cõng Boss Đến Hạn Cuối Cùng - Chương 72 Anh Rốt Cuộc Là Ai



Hạ Hoàng Tuyền một chút cũng không ý thức được chính mình làm ra hành động có bao nhiêu nữ hán tử, dù sao cô cũng đã thói quen ...... Làm một cô gái mạnh mẽ như vậy!
Thang dây bị một chút lây động do ngọn gió phiêu lãng, động tác Hạ Hoàng Tuyền lúc ban đầu còn mới lạ sau đó biến thành thuần thục. Cánh quạt của trực thăng xoay quanh ở giữa không trung, đồng thời đã từ từ rút lên thang dây, Hạ Hoàng Tuyền động tạc rất bình tĩnh, chỉ cảm thấy cơ thể càng ngày càng cao, có thể cảm nhận được gió cũng càng ngày càng mạnh, cùng lúc đó, cái kia “Ong ong” một tiếng vang lên đinh tai nhức óc, so với tiếng vang lên lúc trước đó thì không biết lớn hay nhỏ hơn bao nhiêu lần.
Thương Bích Lạc đang ôm cổ của cô giống như đang thể nghiệm và quan sát sâu sắc tự nhiên trong lòng nổi lên cảm xúc, thấp giọng hỏi nói:“Làm sao vậy?”
“Ân? A...... Chính là cảm thấy có điểm bất khả tư nghị.” (không nói nên lời)
“Bất khả tư nghị?”
“Đúng vậy.” Cô gái ngẩng đầu nhìn xem âm thanh đang dần dần giảm xuống, ánh mắt dừng lại ở hình ảnh nơi chân trời kia, đường chân trời cuối cùng là một ánh nắng chiều tà thần bí, một lát sau dần dần di chuyển xuống, nhìn chăm chú về phía dưới mặt đất đã bị tàn phá khủng khiếp kia, cái cảnh tưởng một mảnh đất bị tàn phá thê thảm, thì tình cảnh đặt vào nó vô luận xem bao nhiêu thứ đều có thể làm cho người ta thể nghiệm và quan sát được rung động sâu nhất trong tâm trí,“Trước kia chưa từng nghĩ tới, có một ngày có thể giống như bây giờ...... Nói ra anh khả năng không tin, kỳ thật mới trước đây, tôi còn có điểm khủng bố khi tới đây .” Nhưng không biết bắt đầu từ khi nào -- đại khái là bắt đầu từ khi đi vào thế giới này, vật tùy thân mang theo chỉ có trường đao bên hông, muốn sống để đi tiếp tục đi thì sẽ không có sợ hãi, không giết chết chúng nó thì sẽ bị giết, cứ như vậy, số lượng giống như mỗi đều tăng dần, biến thành bộ dạng như bây giờ cái mà trước kia hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, đồng thời...... Cũng gặp được rất nhiều nhiều tình huống, phong cảnh chưa bao giờ gặp qua.
Giống như giờ phút này.
Thương Bích Lạc nghiêng nghiêng đầu, lập tức cười nói:“Thật là rất khó tin được, em cư nhiên còn có thời điểm sợ hãi.”
“...... Tôi rất muốn cho rằng anh là đang khích lệ tôi, nhưng không thể nào tưởng tượng được lại muốn dần anh đó?”
“Bởi vì em thẹn thùng .”
“......” Mới là lạ đó! Sách, cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Nhưng vào lúc này, trên đỉnh đầu đột nhiên truyền đến một giọng nói --“Em gái, đừng ngẩn người, đưa tay!”
Nguyên lai không biết khi nào, thang dây đã sắp lên tới trực thăng, Ngôn Tất Hành dĩ nhiên cũng đã lên đến bên trong, đồng thời vươn móng vuốt dơ bẩn muốn đỡ Hạ Hoàng Tuyền lên.
Dưới sự trợ giúp của hắn, Hạ Hoàng Tuyền Thương Bích Lạc cuối cùng cũng an toàn vào trong trực thăng, lúc mới đi vào, liền nhìn thấy một người còn đang thật sự ngồi ở buồng lái của trực thăng đột nhiên buông tat ra, quay đầu liền hỏi thăm:“Hoàng Tuyền, em không sao chứ?”
“...... Uy! Anh còn thật sự là phi công a!” Hạ Hoàng Tuyền bị cái này làm cho kinh ngạc đến một thân mồ hôi lạnh, cái này kết quả này thực sự cool a, như là từ trên trời rơi xuống một cái khả năng không hề tồn tại.
Tốt” Đối phương gật gật đầu, thành thành thật thật xoay người tiếp tục động tác.
Hạ Hoàng Tuyền lại nhìn chăm chú vào bóng dáng của đối phương, dần dần nhíu mày.
“Đúng rồi, Hoàng Tuyền, em còn chưa có trả lời anh.”
“...... Tôi rất muốn trả lời anh, nhưng trước đó, anh có thể trả lời trước em một vấn đề được không?”
“Cái gì?”
Cô gái nheo đôi mắt lại, tay phải lặng yên nắm chặt chuôi đao, hỏi từng một chữ một:“Anh, rốt cuộc là ai?”
“Cáp?” người ngồi ở vị trí điều khiển, vị thanh niên kia không rõ cho nên quay đầu, đôi mắt tràn đầy nghi hoặc ý tứ hàm xúc,“Hoàng Tuyền, em đang nói cái gì kỳ quái a? Anh đương nhiên là Tô Giác a, bằng không còn có thể là ai?”
“Phải không?” Hạ Hoàng Tuyền hỏi lại một tiếng, đột nhiên vươn tay, hung hăng bóp cổ đối phương,“Tuy rằng không có chứng cớ gì, nhưng tôi biết, anh nhất định không phải A Giác.” Tất yếu không nên hỏi vì cái gì, chỉ có thể nói trực giác nói cho cô biết --tên trước mắt vô cùng không phải là Tô Giác, theo vẻ bề ngoài đến ngữ điệu, đến hơi thở đều gần như giống nhau, nhưng chính là cho rằng đối phương không phải thật thật sự chính chính Tô Giác, không có lý do gì.
, luôn tin tưởng vào trực giác của chính mình.
Không chỉ có , tiểu đồng bọn của Hạ Hoàng Tuyền cũng không thể không tin lời của .
Ngôn Tất Hành xoay người linh hoạt một cái, ngồi xuống ghế, vươn chân đạp thanh niên đang bị cô gái bóp cổ:“Bạn hữu, cậu vẫn nên khai ra hay là đến lượt tôi đến.”
“Tô Giác” khóe miệng gợi lên một chút cười khổ:“Tôi có thể nói không sao?”
Vừa dứt lời, một họng súng khéo léo để ở trên huyệt Thái Dương hắn. Chủ nhân nói:“Có thể, mời nói.”
“...... Nói cũng như không nói phải không?”
Thanh niên bất đắc dĩ nhường ra vị trí phía sau, bị Hạ Hoàng Tuyền một phen nhanh nhẹn đi đến phía sau, ở trong buồng lái một người bị dây thừng trói chặt. Nằm ngoài dự kiến của cô, Ngôn Tất Hành, người này thật sự là có có chút tài năng, nếu nói ban đầu lái trực thăng còn có chút cảm giác mới lạ, ngay sau đó thì giống như đã quen từ lâu bình thường, hoàn toàn nhìn không ra chút cảm giác xa lạ nào. Nhưng mà hiện tại cũng không phải thời điểm để truy cứu mấy chuyện chuyện này, vươn tay kéo kéo một chút trên mặt “Tô Giác”, lại ấn ấn, không có gì dị thường.
Kỳ thật, của nàng cảm giác thực vi diệu, phi thường vi diệu.
Cùng lúc, cảm thấy đối phương khẳng định không phải Tô Giác; Về phương diện khác, lại khẳng định hai người có điểm gì đó rất giống nhau.
Điều này làm cho cô có chút hỗn loạn.
“Tô Giác” này không có một chút phản khan lại động tác tùy ý của cô, thẳng đến lúc cô tức giận thu tay lại, mới mỉm cười hỏi:“Hiện tại, Hoàng Tuyền em có thể an tâm chưa?” Rồi sau đó hắn thở dài,“Anh không có nói dối, anh thật là Tô Giác. Không tin thì anh có thể chứng minh.”
“Chứng minh?”
“Đúng vậy.” Thanh niên vừa nói, nghiêng đầu qua một bên giống như nhớ lại cái gì đó rồi nói ,“Mới trước đây, em rất nghịch ngợm, có một lần trời đang có bão mà em còn bên ngoài chạy loạn, chuồn êm đến công viên chơi, rồi sau đó trơ mắt nhìn thất một gốc cây đại thụ bị sét đánh thành hai nửa ngay trước mặt em......”
“......” Hạ Hoàng Tuyền có chút ngốc, bởi vì lời hắn nói là thật sự, không chỉ có tồn tại trong hệ thống hoặc trong trí nhớ giả tạo, ở thế giới thật, xác thực đã gặp qua loại chuyện như thế.
“Sau đó em bị sợ hãi, khi anh tìm được em, chỉ nhìn thấy được dáng người nho nhỏ của em bị ướt đẫm, đứng ở phía trước cái cây bị tét làm hai, rồi bị cháy xem mà vẫn không nhúc nhích, không nói được một lời, cả người giống như choáng váng đứng hình.”
“Thẳng đến khi anh ôm em trở về, giúp em tắm rửa......” Nói tới đây, thanh niên giống như nghe thấy âm thanh khả nghi, hắn khẽ nhíu mày,“ âm thanh gì vậy?”
Hạ Hoàng Tuyền đang chột dạ thì nhìn lên nói:“Đại khái là con chuột đi.”
“Trên trực thăng mà cũng có chuột?”
“Khụ!!!” đang nghiêm trang nghe náo nhiệt, Ngôn Tất Hành ho khan vài tiếng ,“Đại khái là muốn thể nghiệm cảm giác hạ phi sau đó làm giống như tiếng bước đi, rồi nói mời cậu tiếp tục!”
Thanh niên gật gật đầu, nói tiếp:“lúc giúp em tắm rửa, thì em đột nhiên ôm ta ‘Oa’ một tiếng khóc nức nỡ.”
“......” cái này vẫn là sự thật! Nhưng ! Ở trong trí nhớ của cô, người cô ôm lão ba của cô được không hay không ? Hệ thống giả tạo trí nhớ cũng quá nhàn hạ đi, trực tiếp cắt, dán xong thì thành như vậy? Không trách nhiệm, quá kém!
“Vào ban đêm em......”“Tô Giác” Lại dừng lại,“Con chuột lại kêu, lần này so với lúc vừa rồi âm thanh còn lớn hơn nữa, các người nghe thấy không?”
“Khụ!!!”x2
Lúc này, Hạ Hoàng Tuyền Ngôn Tất Hành đồng thời ho khan vài tiếng, mở đánh gãy lời của đối phương nói:“Được rồi, anh không cần nói nữa.” Nói thêm gì nữa trực thăng chắc bị bị con chuột cắn thành một cái động lớn, bọn họ toàn bộ sẽ bị thổi ra ngoài.
“Nói như vậy, các người đã tin tôi ?”
Bởi vì hỏi là “Các người”, Hạ Hoàng Tuyền vì thế trưng cầu ý kiến của tiểu đồng bọn, theo như vừa rồi, thì Ngôn Tất Hành cười trộm rồi giơ tay lên nói “Tôi bỏ quyền!”, lại nhìn về phía Thương Bích Lạc.
Chỉ thấy người này hóa cư nhiên trực tiếp mở của của trực thăng ra nói :“Giả, đem hắn bỏ lại đi thôi.”
“...... Uy!” Đây là ở mạng người đó có được không? Cho nên nói, người này rốt cuộc là có nhiều keo kiệt a? Nhưng ......
Hạ Hoàng Tuyền lược bỏ xấu hổ xoay qua, ho nhẹ một tiếng, chợt nghe thấy “Tô Giác” Lại hỏi:“Như vậy còn em? Hoàng Tuyền.”
Cô gái trầm mặc một lát sau, gật gật đầu:“tôi tin” Mắt thấy thanh niên muốn nói gì đó, nói tiếp,“Anh có được trí nhớ của ‘Tô Giác’, nhưng đồng thời tôi cũng xác định, anh thật sự không phải là chính hắn.”
“......”“Tô Giác” Trầm mặc một lát sau, nghiêng nghiêng đầu,“Thật không hổ là Hoàng Tuyền, trực giác vẫn là nhanh nhạy như vậy.”
“Anh thừa nhận ?”
“Đúng vậy, tôi nhận thua, em thật sự trong trí nhớ với bản thể giống nhau lợi hại quá.”
“...... Bản thể?” Hạ Hoàng Tuyền kinh ngạc hỏi ngược lại, có phải nghe được cái từ ngữ gì khó lường hay không? Chẳng lẽ, đây là dị năng của Tô Giác?
“Đúng vậy, bản thể, ân, em có thể gọi anh là Tô Nhất.” Thanh niên mỉm cười nói,“Nhưng mà, bản thể còn không biết anh tồn tại.”
cái này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
“Nếu đã muốn đến, chính thức đi gặp để chứng minh một chút như thế nào?”
Nguyên lai khi nói chuyện, mấy người dĩ nhiên đã về tới thành phố W, còn chưa đáp xuống, Hạ Hoàng Tuyền đã có chuẩn bị tâm lý thật hoàn hảo, cho dù bình tĩnh như Thương Bích Lạc cũng có chút giật mình, rồi trực tiếp hô lên:“Đã xảy ra chuyện gì?”
Chỉ là đập vào mắt hắn, trên ngã tư đường toàn bộ thi thể nằm lăn lóc khắp nơi.
Nói là “Thi thể khắp nơi”, thật sự không chút nào khoa trương, bởi vì đầu đường bảy tám thi thể ngã xuống, theo những biểu tình trạng thái của những người này, không hề nghi ngờ, cái này thuộc tình huống đột ngột, mà nhìn lên một chút...... Đúng thời điểm bệnh độc truyền nhiễm.
“Uy uy, cái gì vui không? Nơi này cũng bị zombie chiếm lĩnh sao?” Ngôn Tất Hành một bên khống chế phi cơ vững vàng rớt xuống, vừa nói nói, ngữ điệu có chút hỗn loạn tương đối lo lắng.
“Ai biết được?” Tô Nhất nhún vai,“Sự tình phát sinh lúc ấy, bản thể đang cùng quân đội của hắn thảo luận vấn đề này. Căn cứ trước đó mà nói, nơi đó xuất hiện zombie kiểu mới, các người sẽ tức thì bị vây ở tại chỗ, cầu gãy, định vị cũng mất tín hiệu, hắn cơ hồ là lập tức muốn tổ chức nghĩ cách cứu viện, nhưng đã có không ít người kiên trì phản đối ý kiến đó.”
Hắn thở dài, nói tiếp:“A Giác dù sao chỉ có quân hàm mà không có quân quyền trực tiếp, đợt thảo luận này giằng co thật lâu, chưa ra kết quả, toàn thành thị người dân đột nhiên đều bắt đầu sốt cao.”
Tình huống hắn nói không hề khoa trương, trận sốt cao này thình lình xảy ra, cơ hồ là cùng lúc với họ, mọi người toàn bộ biến thành tù binh. Nghiêm trọng hơn là còn hôn mê bất tỉnh, rất nghiêm trọng nên giãy dụa muốn đi bệnh viện, kết quả đi được nửa đường thì hôn mê bất tỉnh, vì thế liền tạo thành tình trạng như bây giờ toàn thành đều là “Thi Thể”.
“Bản thể cũng xuất hiện cùng lúc ấy nên đoán là trận sốt cao cao này xuất hiện có liên quan đến zombie kiểu mới, nhưng hắn rất nhanh liền mất đi ý thức, cho tới bây giờ đều chưa có tỉnh lại.” Tô Nhất buông tay,“Mà trong lúc sốt cao, thân thể hắn giống như đã xảy ra biến hóa không biết tên, ước chừng là ‘Muốn mang Hoàng Tuyền về’ chấp niệm quá mức mãnh liệt, tôi cứ như vậy ở sinh ra trong kỳ vọng của hắn.” Hắn gật gật đầu,“về mặt ý nghĩa nói, bản thể coi như là sáng tạo ra tôi, giống như là cha của tôi vậy, mà em, hẳn là chính là mẹ của tôi.”
“...... Uy!” còn rất trẻ đó có biết hay không?! Chưa yêu đương, chưa kết hôn đó?! Đột nhiên làm mẹ cái gì, thiệt tình muốn chết không dậy nổi!!!
“Cái gì?”
Cậu...... Thật sự là một chút cũng không giống A Giác!”
“Ai biết được.” Tô Nhất nở nụ cười,“Có lẽ tôi mới là chân chính hắn cũng không chừng
“...... Quên đi.” Hạ Hoàng Tuyền xoay qua,“Tóm lại, muốn tìm A Giác, đem hắn mang về.” Không thể để hắn nằm ở bên ngoài được đúng không?
Hơn nữa, người chưa tỉnh dậy, dị năng đã phát động trước rồi, loại tình huống này cũng quá quá đặc thù, thiệt tình sẽ không khiến cho cái gì đó biến hóa ấy chứ? Tuy rằng trước mắt trực giác còn chưađoán ra, nhưng Hạ Hoàng Tuyền vẫn cảm thấy thật lo lắng cho cái này, hơn nữa, thiệt tình kỳ vọng -- Tô Giác sẽ không có việc gì.

No comments:

Post a Comment