Cõng Boss Đến Hạn Cuối - Chương 83 - Vì sao tôi thích anh a

love is endless love is not about you and me its about us but not all know the meaning of it
--làm một người đàn ông, chỉ muốn đặt người phụ nữ của mình ở bên người để âu yếm, yêu thương


Bởi vì sử dụng dị năng quá độ mà thoát lực, đối với Hạ Hoàng Tuyền mà nói đây là một trải nghiệm phi thường mới mẻ, nhưng cơ thể cô không giống như người bình thường, giống như thể chất của “Tinh tinh”, cho nên rất nhanh đã tỉnh lại.

Không thích hợp -- đây là cảm giác thứ nhất sau khi cô tỉnh lại.

Nhưng cụ thể có chỗ nào không thích hợp, cô còn nói không được.

Hạ Hoàng Tuyền nghiêng đầu, cũng không nghĩ ra rõ ràng cái gì, chính là đột nhiên cảm thấy môi phi thường rát, mùa thu thời tiết có khô ráo như vậy sao? Theo bản năng liếm liếm môi, sau đó một chén nước xuất hiện trước mặt cô.

“A...... Cám ơn.” Cô nói theo bản năng, rồi sau đó tiếp nhận chén nước,“ần ực” uống xong.

Thương Bích Lạc “Thành thành thật thật” ngồi ở bên giường dựa vào ghế, một tay màu xanh chống lên tay vịn, một gác tay lên má, nhìn chăm chú vào cô gái dị thường “hào sảng” cuồng dã uống nước, một giọt nước rơi từ bên môi chảy xuống cái cổ thon dài xuống tới nội y làm đôi mắt đen dần dần thâm thúy, trong miệng cũng rất tự nhiên hỏi:“Thân thể sao rồi?”

“Ân?” Hạ Hoàng Tuyền buông cái chén, thỏa mãn thở dài sau, sau một thoáng cảm thụ, gật đầu nói,“Đã sắp hoàn toàn khôi phục.”

Chống lại đôi mắt của đối phương đang nháy mắt, cô ngẩn người, theo bản năng hỏi,“Anh không phải là đã làm cái chuyện gì xấu?” Ánh mắt thoạt nhìn tò mò, quái quái!

“Cái gì?” Thương Bích Lạc phi thường “Vô tội” hỏi ngược lại, không thể không nói, người này hàng thật là xuất thân người xấu, tâm lý tố chất và lịch sử là một bản sự quá vĩ đại, đương nhiên, cũng phải cảm tạ dị năng chữa lành vết thương của hắn, làm cho hắn thành công không lưu lại “chứng cớ phạm tội” gì.

“...... Quên đi, đại khái là di chứng của ác mộng đi.”

“Ác mộng?”

“Ân.” Hạ Hoàng Tuyền gật gật đầu, nghĩ nghĩ sau đó nói,“Cụ thể nhớ không rõ, nhưng giống như là bị một con chó liếm linh tinh, thật sự là......” Trên mặt còn có nước miếng nữa, thật sự là rất ghê tởm, cô ôm cánh tay run lên,“Tôi về sau cũng không muốn nuôi chó !”

“......”

Nếu cô gái lúc này nhìn về phía thanh niên, đại khái có thể nhìn trên mặt hắn chợt lóe qua một thần sắc kỳ quái mà phát hiện manh mối, nhưng thật đáng tiếc, cô chỉ vội vàng chà xát cánh tay thôi, mà Thương Bích Lạc lúc này cũng dĩ nhiên khôi phục trấn định, nếu bị phát hiện, hắn hiện tại đã đánh tơi bời không phải sao? Về phần bị trở thành “Chó”, điểm ấy là việc nhỏ thật sự rất không đáng nhắc tới.

“Đúng rồi, về dị năng, đã hoàn toàn nắm giữ sao?”

“A?” câu này là câu nghi vấn, Hạ Hoàng Tuyền rốt cục nhớ lại mọi thứ trước đó, nghĩ nghĩ, thần sắc của cô có một chút trở nên khó coi lên, rồi sau đó, xoay người hung tợn trừng mắt về phía thanh niên, cắn răng quát,“Thương · Bích · Lạc! Cái này tất cả đều là do anh sai khiến ma quỷ ?!!!” Kích động tới cực điểm, cô nắm tên đó quăn lên giường, cưỡi trên người hắn hai tay trói lại,“Trách không được tôi vẫn cảm thấy có điểm không đúng, anh gạt tôi rốt cuộc là muốn làm cái gì?”

Kết quả hắn khẽ thở dài một cái, vươn tay bắt lấy cô gái :“Nếu tôi nói tôi cũng không có ác ý, em tin sao?”

Cái này...... Là muốn giải thích? Hạ Hoàng Tuyền ngẩn người, dựa theo tính cách tên hỗn đản này, hẳn là bị hiểu lầm cũng chết không cậy được miệng, tuyệt không hối cải giống như vậy chứ? Cô vốn đang lo lắng sẽ đánh hắn bị đau mới nói thật đó.

Nếu Thương Bích Lạc có thể nghe được tiếng lòng của cô, khẳng định dị thường bất đắc dĩ, đối với những người khác hắn đương nhiên là khinh thường giải thích, nhưng là cô...... Từ trước đó là chuyện của một con rồng đen nóng tính, thô lỗ đã khiến cho bọn họ thiếu chút nữa quyết liệt, lần này nếu không nói chuyện thông suốt, trời biết sẽ xảy ra hậu quả như thế nào.

Hắn đối với chuyện này một chút cũng không tò mò.

“Anh đã muốn nói,” Hạ Hoàng Tuyền một phen chụp láy móng vuốt của hắn, nhân tiện cũng buông lỏng hai tay ra,“Tôi liền có lòng từ bi cho anh một cơ hội giải thích. Nhưng mà! Nếu anh còn dám gạt tôi, tôi liền......” Cô nhíu mày, luôn nói anh, có phải lực uy hiếp không đủ hay không?

“Nên là cái gì?”

Không kịp nghĩ cái gì, cô thốt ra:“Tôi liền đem anh bán cho Hồng tỷ, trước như vậy sau cũng như vậy, một trăm biến a một trăm biến!”

“......” Lúc trước nhắc tới đến Hồng tỷ liền hung bạo là ai a?

Xa xa ở chỗ Hồng tỷ lại đánh cái hắt xì, nhu cái mũi, trong lòng nghi hoặc: Chẳng lẽ lại bị cảm?

“...... So với người kia, tôi còn là có vẻ nguyện ý làm Hoàng hậu lạnh lùng.” Mắt thấy người cưỡi trên người mình, cô gái vừa muốn nổi bão, Thương Bích Lạc quyết đoán chuyển đề tài,“Tôi nói từ đầu?”

“Nói!”

Thanh niên trầm ngâm một lát, chậm rãi tự thuật đứng lên:“Tôi sửa chữa kế hoạch, là vì phát hiện một chuyện.”

“chuyện...... Là dị năng của tôi?”

“Đúng vậy.” Thương Bích Lạc gật đầu.

“Nhưng mà, anh làm sao mà biết được?” Ngay cả chính cô cũng không rõ ràng được? Cảm thấy có điểm nào đó lạ lạ a.

“Trước đó có một lần em đánh tôi, đại khái là do cảm xúc quá kịch liệt, nói một câu không được là bị đánh, thời điểm không được sử dụng dị năng, rồi sau đó quả nhiên là thực hiện.”

“...... Anh nói xem thời điểm đó có xấu hổ được không?! Cảm xúc kịch liệt của tôi đều là bởi vì ai a?” Hạ Hoàng Tuyền quả thực là muốn hộc máu, người này da mặt rốt cuộc là dày cỡ nào, đối với loại chuyện như vậy hoàn toàn là không nghĩ đến xấu hổ còn vênh mặt lên! Hơn nữa, lúc ấy sau hắn không giống như vậy “Di năng của ngươi cũng vô dụng” Vì thanh danh mà xảo trá đi? Vô sỉ! Ti bỉ! Khinh bỉ hắn!

Thương Bích Lạc phi thường phối hợp lộ ra biểu tình xấu hổ:“Đều là của tôi sai.”

“...... Tiếp tục nói!” Nếu nói chuyện tào lao nữa cô thật sự lo lắng mình bị ức chế quá sẽ bóp chết hắn.

“Nhưng mà chính em cũng không có ý thức được, tôi mới phải thử vài lần, kết quả,” Hắn buông tay,“Em hiểu được mà.”

“Tiếp tục.”

“Nếu quá lo lắng trong tình huống như vậy, em cũng nên hỏi tôi chứ.”

“...... Được! Tốt, tôi bây giờ tới hỏi!” Hạ Hoàng Tuyền dùng ánh mắt oan uổng liếc xéo hắn một cái, rồi mới đem nghi vấn trong lòng nói ra,“Đầu tiên, vì cái gì không trực tiếp nói cho tôi biết?”

“Bởi vì tôi cũng không thể trăm phần trăm khẳng định, hơn nữa cho dù nói cho em, em sẽ dùng phương pháp gì để nghiệm chứng đây?”

“Cái kia đương nhiên......”

Lời còn chưa dứt, giọng nói của thanh niên lại truyền đến:“Lần đó trong lúc vô ý, kích phát dị năng và cảm xúc có liên quan, nhưng em có thể cố ý làm cho nó kịch liệt phản ứng lên sao?” Cô căn bản sẽ không diễn trò, lại càng sẽ không tổn hại, làm thương vong con người, chỉ có ở trong những tình huống tự nhiên thì dị năng mới đạt tới hiệu quả tốt nhất.

“Tôi......” Cảm giác bị hắn nói đến cứng họng, Hạ Hoàng Tuyền gãi gãi hai má, bàn tay to vung lên,“Cho dù là vậy, vấn đề kế tiếp, anh làm sao có thể xác định bọn họ nhất định sẽ làm theo kế hoạch của anh?”

Cô gái vẫn muốn truy cứu làm cho thanh niên âm thầm nhẹ nhàng thở ra, kích phát dị năng của cô đương nhiên là trọng điểm, nhưng mà, hắn cũng đã suy nghĩ kỹ, kết quả cho dù tốt đến mấy trong suy nghĩ của hắn, tuy rằng ngoài miệng không thừa nhận, nhưng trong lòng hắn cũng không phải không đúng tý nào.

Về phần cái vấn đề thứ hai, tự nhiên không hề khó khăn, hắn gợi lên khóe miệng, trả lời thật sự quá bá đạo làm người ta tức điên lên:“Em quên toàn bộ dân thành thị đều nằm trong tầm hiểu biết của tôi sao?”

“......” Được rồi, đúng là cô thật sự đã quên, rồi sau đó cô đột nhiên ý thức được,“Nói như vậy, cái tên khống chế côn trùng kia, anh biết rất rõ năng lực của hắn? Thậm chí còn biết hắn đem côn trùng về phía nam? Trách không được, thời điểm anh xoá sạch lỗ tai hắn, là anh cố ý yếu kích thích hắn phẫn nộ?” Càng nói, tư duy càng được khai sáng, lúc trước cảm thấy kỳ quái, nói dần dần cũng hiểu rõ,“Tôi đã nói mà, tên đó vẫn yêu khoác lát da dê vì sao lại đột nhiên làm ra cái loại đáng sợ như vậy chứ.”

“Nói đúng.” Thanh niên lời nói khẳng định suy đoán của cô.

“Anh điên rồi sao?” Hạ Hoàng Tuyền xiết chặt quyền,“Vạn nhất tôi không kích phát được dị năng, anh có biết hay không...... anh......” Cô hít sâu nói,“Anh nói rõ ràng cho tôi!”

Cho dù phẫn nộ đến như thế này, cũng như trước muốn cho hắn cơ hội giải thích sao?

Mà đến tột cùng là bắt đầu khi nào, hắn cư nhiên bởi vì “Người khác mà nguyện ý đi giải thích” Loại chuyện này lúc trước chỉ là chuyện mà hắn khinh thường cười nhạt nhưng mà chuyện tình cảm thì tim đập gia tốc khó có thể tự mình kiểm soát ?

-- cái này thật đúng là không quá vi diệu.

Nhưng mà......

Thanh niên ngửa đầu nhìn chăm chú vào cô gái đang đỏ bừng hai má cũng đang chuyên chú nhìn chăm chú vào đôi mắt mình.

-- giống như không phải như vậy thì không xong.

“Nếu em ở thời điểm đó thật sự không thể kích phát dị năng, tôi cũng chỉ có thể chịu nhục mà thôi.”

“Anh......” Hạ Hoàng Tuyền ngẩn người, máu bắt đầu dồn lên não,“Thiếu rồi, dễ nghe như vậy sao, tôi mới không tin đâu!”

“Thật đáng tiếc.” Thương Bích Lạc lộ ra thần sắc thất vọng,“Khó được tôi có một lần nói thật.”

“...... Câm miệng!” Hơn nữa rất ít nói thật ra có cái gì đáng giá tự hào chứ? Mặc dù, tuy rằng, bằng cảm giác cho cô biết – lời hắn nói thật là lời nói thật, cô mới không bởi vì như vậy mà cảm động đâu!

“Kỳ thật, dị năng của tên đó cũng không có đáng sợ như em tưởng tượng đâu.” Thương Bích Lạc tinh tế giải thích thêm,“Hiện tại đã sắp cuối mùa thu, côn trùng, đặc biệt là loại côn trùng có số lượng nhiều cũng không phải có rất nhiều, nếu bay ngược về phía nam, số lượng tất yếu sẽ giảm bớt một ít.” Không thể không nói, trước mắt bệnh độc gần đây chỉ có thể chuyển hoán thành thây ma, mà chưa có có tác dụng đối động vật, thật là may mắn cho con người, nếu không, chỉ cần một loại côn trùng, đã đủ để diệt sạch tuyệt đại bộ phân dân cư.

“Nhưng vẫn là có côn trùng không phải sao? Chỉ cần có một người biến thành zombie, thì thành phố này tùy thời sẽ gặp phải nguy hiểm.” Người thành công chuyển hóa thành dị nhân tất nhiên đối bệnh độc sẽ miễn dịch, nhưng quá it không có chuyển hóa cho số đông, chỉ cần bị cắn, sẽ bị bị nhiễm.

“Về điểm này, cũng đều không phải là quá khó hiểu.”

Không thể không nói, Thương Bích Lạc thật sự phi thường hiểu Hạ Hoàng Tuyền. Bình tâm mà nói, khi đó hắn nói một câu kia “sống chết của bọn họ, với tôi không có liên quan gì hết?” Cũng không có nói dối, toàn bộ dân thành phố này hay cả quốc gia này hay thậm chí toàn bộ thế giới, nếu toàn bộ đều tử vong thì liên quan quái gì đến hắn? Hắn không chỉ có sẽ không bi thương...... Hơn nữa, đối với “Toàn bộ thế giới chỉ có tôi và em” Chuyện này còn được chờ mong là đằng khác. Nhưng mà, hắn không thèm để ý, không có nghĩa là cô không thèm để ý.

Hai người muốn cùng một chỗ, chủ yếu là nên biết lúc nào cần thỏa hiệp cho nhau mà thôi.

Nếu cô không vui, có ý lui từng bước, như vậy đành phải để hắn lui, dù sao cũng cũng không phải là chuyện gì khó có thể làm được.

Hắn xoay xoay ngón tay, một làn khói xanh lại hiện lên lên trong không trung:“Em có biết bản chất của nó là cái gì không?”

“Bản chất?” Hạ Hoàng Tuyền ngẩn ngơ, nghĩ đến nơi phát sinh ra nó, còn đang nghiền ngẩm lời Thương Bích Lạc vừa mới nói, đôi mắt cô dần dần trừng lớn,“Ý của anh là......”

“Đúng vậy.” Mắt thấy cô đã đoán ra đáp án trong ánh mắt không thể tin kia của cô gái, Thương Bích Lạc không tự giác cười, hắn vươn tay xoa xoa gương mặt của cô, ngón tay xẹt qua đôi mắt mở to như mắt mèo con kia,“Là bệnh độc.”

“!!!” Khiếp sợ quá độ nên cô gái không ý thức được chính mình lại bị một đôi tay giặc đang “Phi lễ”, trong lòng chỉ cảm thấy như bừng tỉnh ngộ, trách không được, cô luôn cảm thấy tử khí và làn khói xanh kia có điểm chung nào đó, hiện tại nghĩ đến, đại khái là vì chúng nó đều nơi phát ra từ zombie. Hơn nữa, cô và Thương Bích Lạc đều có thể thông qua phương thức nào đó để hấp thu chúng nó, khác nhau ở chỗ, của cô là thông qua trường đao, còn hắn lại là cái dây leo.

“Cái này quả thực rất bất khả tư nghị .”

“Kỳ thật cũng đều không phải là cái gì đó quá vô thường.” Thương Bích Lạc nắm hai má hồng hồng của cô gái, xoa xoa, phát giác xúc cảm rất thích sau đó lại xoa xoa,“Đừng quên, dị năng của tôi là chữa lành, cái này coi như là một loại kiểu để chữa lành đi?”

Chữa lành? Đúng, nói như vậy cũng đúng a. Thương Bích Lạc có thể đem xác chết hấp thu bệnh độc, như vậy cũng hoàn toàn có thể đem bệnh độc tên con người hấp thu a.

“Buông móng vuốt ra! Anh, người này là muốn nghịch thiên sao?!” cái dị năng này cũng làm cho người ta quá hâm mộ, ghen tị còn có hận nữa đó? Hạ Hoàng Tuyền gạt móng vuốt của người nào đó ra, nhân phẩm của người này vì sao tốt lên như vậy?

“...... Nghịch thiên không phải tôi, mà là em.” Thương Bích Lạc không nói gì, chẳng lẽ cô không ý thức được thế giới này đáng sợ nhất là dị năng cô đang sở hữu sao? đứng lên như một đấng cứu thế, có một chút nhưng thật ra vô cùng thú vị, cô gái này rõ ràng quá mạnh mẽ đến nỗi đủ để làm người ta sinh ra tâm lý e ngại sức mạnh, càng tiếp cận, ngược lại càng là làm cho người ta cảm thấy cô cực vô hại.

Còn nữa, đã nghĩ tốt là muốn bảo vệ lại cô gái “Vô hại” này.

Thật mâu thuẫn a, nhưng mà, lại cũng kỳ quái nhưng làm cho người ta cảm thấy vi diệu.

Thanh niên tự hỏi như thế rồi nói tiếp:“Hơn nữa, dị năng của tôi không phải là không hạn chế, đừng quên,” Hắn cởi bỏ cúc áo, lộ ra cái dây leo quấn quanh xương quai xanh,“Tổng số lượng hấp thu có hạn chế . Tuy rằng có thể ở lập tức xuất ra dùng, nhưng mà, giống như trước đó phải tìm tòi nghiên cứu thì mới ra được như vậy, nếu liên tục sử dụng dị năng sẽ làm cho cơ thể cảm thấy mỏi mệt, cho nên......” Hắn tổng kết nói,“Tất nhiên có thể vết thương được chữa lành sẽ bị giảm chất lượng, nhưng mà em hiểu rất rõ ràng, người bị nhiễm nhiều nhất sau tám tiếng sẽ chuyển hóa thành zombie, nếu cùng một lúc bị nhiễm nhiều người, tôi không có khả năng cứu trị kịp thời hết mọi người.” Nói ngắn gọn, nếu để hắn làm người chủ lực đi cứu hết tất cả mọi người thật là không khoa học, mà thôi nếu con người bị biến thành zombie, cho dù làn khói xanh của hắn đến hấp thu, cũng tuyệt đối không thể khôi phục lại nguyên trạng.

“Cho dù như vậy, cũng rất lợi hại .” khẩu khí Hạ Hoàng Tuyền, trong ánh mắt là thuần túy vui sướng,“Có dị năng này, tỷ lệ sống sót của dân thành thị này là rất lớn không phải sao? Cái này thật sự là quá tốt.”

“......” Quên đi, cô vui vẻ là tốt rồi.

“Như vậy, vấn đề kế tiếp -- Ngôn tiểu ca bị bắt, anh có biết không?”

Vấn đề này thật sự đúng là một chuyện so với một chuyện càng sắc bén hơn, nhưng lừa gạt thật rõ ràng là không thể được, Thương Bích Lạc đành phải nói sự thật:“Cảm kích, nhưng mà, hắn cuối cùng không phải đã bình an đã trở lại sao?”

“...... Hồng tỷ là anh dẫn đi cứu Ngôn Tất Hành ?”

“Cô ta là người trung lập đối quân đội có vẻ có nhiều hảo cảm.” Trên thực tế, nếu không phải Hạ Hoàng Tuyền lại nhắc tới người này, Thương Bích Lạc thật đúng là nhớ không nổi, thông qua “Mắt” quan sát sâu sắc của hắn, hắn mới quyết định dùng cô ta đi cứu người, huống hồ...... Nếu hắn nhớ không lầm, khi lần đầu tiên gặp mặt Ngôn Tất Hành đã bị cô ta đánh qua?

Để cho bọn họ gặp nhau lần nữa cũng không sai đúng không, gần đây, người nào đó thật sự là quá sắt rồi.

“Anh lại suy nghĩ cái gì loạn thất bát tao đó à?” Hạ Hoàng Tuyền “Ba” nện một quyền nhẹ lên đầu Thương Bích Lạc, rồi nói tiếp,“Thật ra như anh nói, hắn bị người ta bắt anh có nhúng tay hay không?”

“Không có.” Thương Bích Lạc trả lời thật quyết đoán,“Tôi chỉ là biết mà không có ngăn cản, hơn nữa, trước đó tôi đã nhắc nhở hắn ‘Đừng dẫn lửa thiêu thân’, đáng tiếc hắn không đem lời tôi nói để ở trong lòng.” Tuy rằng lời cô gái nói là khẳng định, nhưng đây là khẳng định a, trước mặt của cô, đã có thể giải thích nên mọi thứ đều nên sáng tỏ.

Nói thật hoặc là nói dối, Hạ Hoàng Tuyền đương nhiên phân biệt được rõ ràng, nhưng cô vẫn như trước khó hiểu hỏi:“Anh vì cái gì không nói rõ với hắn?” Ngôn Tất Hành đã sắp thức tỉnh dị năng rồi không phải sao? Không nên giống như cô “phải kích thích sự phẫn nộ” đúng không?

“Này......”

“Cái gì?” Cô gái nhíu nhíu mày, có · âm · mưu!

“Không thể nói.”

“Cáp?” cái này là muốn chết sao?

“Thật sự không thể nói.” Thương Bích Lạc lắc lắc đầu, vẻ mặt thật thành khẩn bày tỏ mình cũng không phải là nói chơi,“Chuyện này quan hệ đến bí mật của hắn, còn có liên quan đến người muốn đối phó hắn.”

“...... Bí mật?” Hạ Hoàng Tuyền nhớ tới hành động kỳ quái của Ngôn tiểu ca gần đây, cô đương nhiên biết hắn có bí mật, nhưng vấn đề là,“Anh làm sao mà biết được?”

“Trong lúc vô ý biết được.”

“Thiên tài giữ chữ tín a! Anh cái tên cuồng xem trộm!” có quỷ mới tin hắn! Nhưng mà cũng có thể hiểu vì sao Thương Bích Lạc bất hòa nên không nói thẳng với Ngôn Tất Hành, vẫn không muốn mở miệng nói bí mật của người khác, cái này mới thật sự là đáng xấu hổ. Theo hiểu biết của cô đối với Ngôn tiểu ca, hắn tình nguyện bị đánh, cũng không nguyện ý gặp phải tình trạng như vậy. Hơn nữa, cho dù biết có nguy hiểm, Ngôn Tất Hành cũng sẽ không lựa chọn lùi bước, dùng lời của hắn thường nói “Tới cũng là một đao, lui cũng một đao, sớm chết sớm siêu sinh a!”—với hắn đó mới chính là đàn ông.

“Quên đi,” Cô cũng không nhớ rõ mình hôm nay là lần thứ mấy nói những lời này, nhưng mà cũng hiểu được,“Đối với hắn cũng không thể yêu cầu quá cao.” Cô rất rõ ràng, ngoài nguyên nhân này, hắn hẳn là còn muốn thông qua “bị kịch của Ngôn tiểu ca” để kích phát cảm xủa của của cô, tuy rằng có thể thực hiện.

Mặc kệ như thế nào, hắn đều không phải là là thật sự muốn làm tổn thương Ngôn Tất Hành, còn là vì thế mà an bài đường lui, cái này đối Thương Bích Lạc mà nói, thật là khó được tiến bộ a.

“Vấn đề kế tiếp...... Còn có cái gì nữa?” Hạ Hoàng Tuyền nghiêng đầu tự hỏi một lát, bởi vì trong lòng có nghi hoặc nhưng cơ hồ đã có được giải đáp, cho nên trong khoảng thời gian ngắn cô cũng không biết nên hỏi cái gì, rốt cục, cô cũng tìm được một cái,“Anh làm nhiều thứ như thế, chỉ là vì làm kích phát dị năng của tôi thôi sao? Chắc không phải đâu? Anh rốt cuộc còn muốn làm chút gì nữa đúng không?”

Còn muốn làm chút gì?

Hôm nay, sau màn cô cướp đoạt dị năng của tất cả dị nhân xấu đã chính thức làm cho một nhóm người biết, rồi sau đó, cô đem dị năng đó cho một nhóm người bình thường khác, thì trong thành phố này sẽ tọa được uy tín tuyệt đối.

Cái sức mạnh này làm cho người ta rục rịch, sức mạnh này tuyệt đối làm cho người ta thần phục.

Huống chi, chuyện hôm nay, việc cô bùng nổ cũng là bởi vì “Muốn bảo vệ thị dân”, cùng chuyện lần đó trên báo chí đều giống nhau, cô gái trước sau đều bầy ra phẩm đức tốt đẹp của con người này, cái đó đúng là rất nhiều người đã thiếu mất.

Mạnh mẽ, nhưng không tàn khốc.

Có được sức mạnh, nhưng cũng nguyện ý nhận trách nhiệm.

Vô luận thừa nhận hay phủ nhận, trong máu mọi người đã minh khắc nô tính, cái kia ngàn vạn năm qua đã lắng đọng ở chỗ sâu nhất trong linh hồn của con người, thói hư tật xấu cũng sẽ không dễ dàng đã bị vứt bỏ như vậy, mà hiện tại cô, hoàn mỹ phù hợp với tuyệt đại bộ phận kỳ vọng hình tượng người “Thống trị” của con người.

Nếu nói từ trước cô đã có sức ảnh hưởng hữu danh vô thực với thành phố này bao nhiêu đi nữa, nhưng về chuyện sau này, hắn sẽ làm cho cô -- nổi danh thật sự.

Cũng chỉ có như vậy, cô mới có thể đạt được an toàn tuyệt đối.

Thương Bích Lạc biết, cô gái này rất mạnh mẽ, có lẽ cũng không cần hắn bảo vệ, nhưng hắn vẫn như trước đã nghĩ thông suốt, phải làm cho cô không hề bị bất kỳ tổn thương gì.

Cái này với sự thông minh hay sức mạnh hay không có sức mạnh, linh tinh loạn thất bát tao gì đó không hề liên quan, nếu không nên miệt mài theo đuổi, đại khái là -- làm một người đàn ông, chỉ muốn đặt người phụ nữ của mình ở bên người để âu yếm, yêu thương.

Đối với hắn mà nói, cái này không phải sai, cho dù là như vậy, chỉ sợ tương lai cũng sẽ tái phạm.

“Nói chuyện a?” Cô gái chờ hắn trả lời, đợi cho có chút không được bình tĩnh.

Thương Bích Lạc vẫn bị cô gái cưỡi ở dưới thân đột nhiên ngồi dậy, xoay người đem người trong lòng ngu ngốc bắt lấy, hai người nháy mắt biến thành -- cô gái hai chân mở ra ngồi chồm hỗm trên đùi của thanh niên, cả người bị đối phương gắt gao ôm vào trong ngực, lỗ tai dán vào trái tim của hắn, lắng nghe tiếng tim hắn đột nhiên kịch liệt tăng tốc -- như vậy một tư thế phá lệ thân mật.

Tóc dài rối tung, khẽ vuốt cho suông xuống, ôm ấp thân thể ấm áp tỏa hương thơm tự nhiên lan tỏa, thật là đáng quý, nếu đã tìm thấy một nữa phù hợp. Lúc ôm chặt thậm chí sẽ có một loại cảm giác, cả người của chính là vì hắn mà tạo thành, mỗi một chi tiết, thậm chí đỉnh đầu bởi vì vừa tỉnh dậy mà rối bù, cũng vì như vậy mà thấy ấm lòng ấm dạ.

Đáng tiếc, thời gian như vậy nhất định không thể hưởng thụ được lâu, trong lòng cô gái rất nhanh như một cái chớp mắt, hoảng hốt tỉnh táo, rồi nổi bão với người đang ôm mình, Thương Bích Lạc đẩy cô ra, tay vẫn còn vươn vấn cái cảm giác mềm mềm thơm thơm kia đang gần trong gang tấc, đối diện với ánh mắt của cô thật sự mà chuyên chú:“Tôi chỉ là muốn bảo vệ em.”

“......”

Người kia......

Còn cho là thật sự ......

Không cần dùng ánh mắt như vậy nhìn cô a!

“Đông!”

“Thùng thùng!!”

Cô gái theo bản năng che ngực, giây tiếp theo lại vội vàng buông tay, trên mặt không tự giác đỏ ửng, cả người nỗi da gà, nhảy xuống khỏi người hắn, ngồi xuống một bên:“Hỗn, hỗn đản! Anh đang nói chuyện gì a! Kì kỳ quái quái ! Ai muốn anh bảo hộ !!!” Mưu toan lấy cớ như vậy để che dấu tiếng tim đập loạn nhịp của mình.

“Như vậy, em quyết định như thế nào? Sau khi nghe tôi giải thích mọi thứ.”

“......” Cô gái trầm mặc một lát sau, đột nhiên giơ cao quyền, hung hăng hướng gương mặt thanh niên đánh tới, nhân tiện đem trái tim loạn nhịp kia của cô giảm gia tốc đi!

“Thương Bích Lạc, anh quả nhiên là tên hỗn đản!”

Bị đánh lại bị mắng, trong lòng thanh niên có một chút thất vọng, nhưng đối kết quả như vậy cũng đều không phải là không thể nhận, chính là, sau này cô sẽ lấy thái độ như thế nào đối đãi hắn đây?

Đang suy nghĩ, hắn đột nhiên nhận thấy được có cái gì đó tiếp cận, hắn muốn quay đầu nhìn, lại rốt cuộc đã muộn một bước, chỉ cảm thấy có cái gì mềm nhũn thơm thơm ngào ngạt gì đó ở trên gương mặt hắn chạm một cái trong nháy mắt.

Đây là?

Hắn kinh ngạc quay đầu, ngón tay khẽ vuốt lên mặt, cô gái cũng không kịp làm gì, đã rất nhanh bối rối xoay người, rất khí thế phi thường hợp tình hợp lý nói :“Nhưng mà nói như thế nào anh cũng là vì tôi, như vậy, tạm thời tha thứ cho anh đó! Lần sau tái phạm, tôi sẽ đánh chết anh!!”

Nhưng lời này, nghe như thế nào cũng thấy chột dạ.

Hắn đột nhiên cười khẽ ra tiếng, rất nhanh đi qua, làm như thế nào cũng chưa biện pháp nhìn thấy vẻ mặt của cô -- cô vẫn trốn tránh hắn a!

“Vừa rồi cái kia, là thưởng cho sao?”

“......”

“Như vậy, có phải nên thưởng cho hai má chứ?”

“......” Cô gái sau khi đứng lại hỏi,“Anh thật sự làm sao vậy?” muốn bị đánh thêm má phải cái gì, thấy thế nào cũng không bình thường đi?

“Bởi vì bị đánh có thưởng cho a.”

“...... Uy! Mới không có loại chuyện kỳ quái gì đó đâu!”

“Ân?” âm thanh của thanh niên ý vị thâm trường truyền đến,“cái kia vừa rồi là cái gì? Giống như......”

“Câm miệng a hỗn đản!!!” Không hề nghi ngờ, Hạ Hoàng Tuyền lại bị đùa giỡn, cô nhảy người lên, không chút khách khí một cước đem người nào đó đá lên giường, nhưng bi kịch là, bởi vì quá mức kích động, cô không kìm được ý nghĩ của mình, thốt ra một câu --

“Tôi rốt cuộc bị bệnh gì mới có thể thích anh, một tên vô sỉ da mặt dày không tiết tháo hỗn đản a?!” Ai cho cô thuốc đi? Cô tuyệt đối phải trị liệu a a a a a!!!

“......”

No comments:

Post a Comment