Welcome to dieptrucgiai's blog. Our main goal is to always achieve a high level of our readers satisfaction with the services and products that we provide. This simple approach has effectively fueled our growth. We’re thrilled you’ve decided to visit us - please browse our site to discover what we’re all about.
TSTTVTĐ: Chương 6
Thời điểm tỉnh lại đã về đến nhà.
Bị An Dĩ Trạch ném lên ghế sô pha trong phòng khách, Tô Giản tò mò đánh giá khái quát căn hộ. Đây chắc là kiểu căn hộ có kết cấu ba phòng ngủ với hai phòng khách, trang hoàng theo phong cách đơn giản, nhưng lại có thể nhìn ra chỗ không tầm thường, rất có khiếu thời trang, nhưng mà lấy tông màu đen trắng làm chủ đạo cùng phòng tân hôn thật không được thích hợp cho lắm, nhìn tới nhìn lui, phòng này cũng không giống như là hôn phòng.
Người này là tổng tài CMI, bất động sản như thế nào có thể chỉ có một chỗ này chứ? Làm không khéo này chỉ là một chỗ người ta dừng chân tạm thời ấy chứ? Tô Giản chua xót nghĩ, ngược lại cũng đã sáng tỏ mối nghi hoặc.
Có điều vừa nghĩ đến hắn cùng An Dĩ Trạch hiện tại là phu thê hợp pháp, An Dĩ Trạch lại có tiền, sau khi ly hôn sẽ đạt được một nửa tài sản của hắn, tâm tình Tô Giản không khỏi lại phấn khích lên.
“An, cái kia Dĩ Trạch a, ta muốn tham quan một chút nhà chúng ta!” Nói xong không đợi An Dĩ Trạch đáp lại, liền ngồi lên xe lăn bắt đầu thăm thú khắp nơi trong nhà.
An Dĩ Trạch ngược lại cũng không ngăn cản hắn, chỉ ngồi trên sô pha lẳng lặng điều khí.
Quả nhiên, phòng ngủ nhà An Dĩ Trạch tựa như An Dĩ Trạch người này, cũng là trắng đen xám ba màu làm mặt hắn co quắp lông mày giật giật. Tô Giản chậc chậc lắc đầu, đang muốn đi ra ngoài, ánh mắt đảo qua giường lớn có thể đủ cho năm sáu người nằm xuống kia, bỗng nhiên nghĩ đến hắn hiện tại là vợ của An Dĩ Trạch, như vậy nói cách khác, đêm nay bao gồm mỗi tối về sau, hắn phải cùng An Dĩ Trạch ngủ chung ở trên chiếc giường lớn trước mắt này?
Sấm, sét, cuồn, cuộn!
Kêu hắn cùng tình địch ngủ một giường, còn không bằng kêu hắn đi tìm chết!
Vả lại, hai người bọn họ thật đúng là đã đăng ký giấy kết hôn làm vợ chồng hợp pháp, coi như An Dĩ Trạch muốn làm cái gì với hắn, cảnh sát cũng đều bó tay không cách nào giúp hắn được! làm sao đây làm sao đây làm sao đây… Đúng rồi, cái chân!
Tô Giản cúi đầu xem xét chính mình cái chân bị bó bột trắng trắng mập mạp, bỗng nhiên cảm thấy nó vô cùng khả ái.
Liền nói bởi vì chính mình trên đùi có thương tích, cho nên hai người không thích hợp ngủ cùng phòng, vấn đề được giải quyết!
Tô Giản đang muốn xoay người đi ra ngoài cùng An Dĩ Trạch đàm phán, chợt nghe phía sau vang lên thanh âm của An Dĩ Trạch: “Lại đây, ta có chuyện phải nói với ngươi.”
Tô Giản gật đầu: “Vừa vặn, ta cũng có chuyện muốn nói với ngươi.”
An Dĩ Trạch sửng sốt một chút: “Ngươi nói trước đi.”
Tô Giản nói: “Ta là muốn nói, chân ta vẫn chưa khỏi hẳn, hai ta hay là chia phòng ngủ trước đi.”
An Dĩ Trạch trong mắt hơi lướt qua một tia kinh ngạc, đang định mở miệng, bỗng nhiên nghe được một loạt âm thanh ọt ọt ọt.
Tiếp đó liền nghe Tô Giản nói: “Chuyện thứ hai ta muốn nói là, ta đói bụng, lão công ngươi có hay không là nên nấu cơm?”
An Dĩ Trạch rõ ràng có chút ngạc nhiên.
Tô Giản nâng nâng chính mình chân: “Ngươi xem, chân ta đều tàn.” Ý tứ là, ta hiện tại bị như vậy, ngươi còn muốn ngược đãi người tàn tật?
An Dĩ Trạch cũng không có nói gì thêm, đứng dậy. Tô Giản chính là hài lòng chờ xem tử tình địch ngoan ngoãn vào phòng bếp nấu cơm cho mình, lại không nghĩ đến An Dĩ Trạch đứng dậy lấy ra điện thoại.
“Tiệm cơm Giang Nam phải không?”
Gia hỏa này thế nhưng gọi cơm tiệm! đây rõ ràng là ăn gian mà! Tô Giản thập phần không cam tâm, oán hận trừng trừng nhìn bóng lưng An Dĩ Trạch.
An Dĩ Trạch xoay người lại, nói với hắn: “Ba mươi phút sau đưa đến.”
Tô Giản không được tự nhiên “Ân” một tiếng.
An Dĩ Trạch ngồi xuống, lẳng lặng nhìn hắn.
Tô Giản bị hắn nhìn chòng chọc có chút hoảng sợ: “Ngươi, ngươi nhìn ta làm cái gì?”
An Dĩ Trạch chăm chú nhìn hắn: “Ngươi thật sự cái gì cũng đều không nhớ ra?”
Tim Tô Giản lập tức đập mạnh, ngoan ngoãn gật gật đầu: “Hoàn toàn không nhớ gì hết.”
An Dĩ Trạch im lặng một lát, bỗng nhiên nói: “Kỳ thật, chúng ta là hợp đồng hôn nhân.”
“Hả?” Tô Giản ánh mắt trợn tròn, hợp đồng hôn nhân? Đây là chuyện gì vậy chứ?
An Dĩ Trạch Bình tĩnh nói: “Cho nên chúng ta cũng không phải phu thê chân chính, ta và ngươi lúc trước đã thỏa thuận, một năm sau liền ly hôn.”
“A?” Tô Giản ngơ ngác há to miệng, bị tình tiết có phần kỳ dị bất thình lình chấn đến mức hồn vía lên mây.
Choáng váng một hồi lâu, Tô Giản rốt cuộc trừng mắt nhìn: “Đợi, đợi một lát! ý của ngươi là, ngươi… Chúng ta kỳ thật một chút quan hệ cũng không có?”
An Dĩ Trạch nói: “Trên danh nghĩa pháp luật, chúng ta là quan hệ phu thê, hơn nữa, chúng ta lúc trước có ước định, ở trước mặt người ngoài tất yếu phải biểu hiện ra tình cảm thân mật.”
Tô Giản biểu tình càng thêm rối rắm: “Ý của ngươi là, hai chúng ta tuy rằng nhận giấy kết hôn, nhưng trên thực tế là kết hôn giả, một năm sau sẽ liền ly dị, nhưng ở trước mặt người khác không được để lộ ra, mỗi ngày đều phải diễn ân ái?”
An Dĩ Trạch trả lời thực ngắn gọn: “Đúng.”
Ai nha, này rõ ràng chính là tình tiết cẩu huyết bên trong phim truyền hình thông thường a, thế nhưng phát sinh tại trên người ta, trọng sinh này cũng không tránh khỏi một điểm quá biến thái! Tô Giản bị sự biến chuyển cẩu huyết này chấn cho choáng váng, rầu rỉ nói: “Vì cái gì vậy?”
An Dĩ Trạch nhíu mày.
Tô Giản nói: “Ta muốn nói là, hai ngươi… Hai ta vì sao muốn giả bộ kết hôn vậy chứ?” Tuy rằng An Dĩ Trạch là tình địch của hắn, nhưng đứng ở góc độ khách quan mà xem, hắn không thừa nhận cũng không được, An Dĩ Trạch quả thật có vốn liếng để các muội tử vây quanh, mà tô muội tử muốn mặt có mặt muốn thân hình liền có thân hình, cũng là không lo gả không được, hai người đều là hàng chất lượng tốt, không cưới xin đàng hoàng, làm sao lại muốn giả bộ kết hôn?
An Dĩ Trạch nhìn hắn: “Bởi vì ngươi cần tiền.”
Tô Giản ánh mắt trừng càng lớn hơn: “Tiền?” Gao ồ*, cùng kịch tình bên trong phim truyền hình diễn một điểm cũng không khác a!
(*nguyên gốc là ‘喵了个咪的’ ý nghĩa là tỏ ra bất mãn với chuyện gì đó, mình mượn đỡ tiếng ‘gao ồ’ nhạc trong phim siêu nhân gao với lại nàng nào rảnh thì search google ca ca xem cái mặt mèo nó ra làm sao ha)
An Dĩ Trạch nói: “Thân mẫu của ngươi mắc chứng nhiễm trùng đường tiểu, cần một số lượng lớn tiền để chữa bệnh.”
“Cho nên ngươi giúp mẹ của ta thanh toán khoản tiền nợ không nhỏ này, sau đó ta đáp ứng giả bộ kết hôn với ngươi cùng ngươi diễn trò ân ái?” Tô Giản cảm giác ngực có chút khó thở.
An Dĩ Trạch gật đầu.
Ngọa tào! đây mới là chuyện cẩu huyết lâm li đời thực a! Tô Giản ở trong lòng một trận rít gào, sau đó hỏi An Dĩ Trạch: “Vậy còn ngươi? Ngươi là vì cái gì mà muốn giả bộ kết hôn?” Nhưng đừng nói cho ta biết ngươi là học làm một vị thúc thúc ngọc thụ lâm phong giúp Tô mỹ nhân chỉ vì chứng tỏ tấm lòng của ngươi rất tốt, này căn bản là không khoa học!
An Dĩ Trạch cho hắn một đáp án khoa học: “Ngươi không cần biết.”
Đột! Tô Giản căm hận vụng trộm đưa ngón tay giữa hướng lên, trong lòng tà ác nói: Ngươi không nói cho ta biết ta liền đoán không được sao? Làm cao phú soái chung quanh muội tử vây thành đàn lại không hảo hảo kết hôn cố tình dùng tiền đi theo một muội tử cần tiền giả bộ kết hôn, nguyên nhân còn có thể là cái gì? Kia chỉ có thể là – có, ẩn, tật! mà ẩn tật lớn nhất này có thể là cái gì? Kia tất yếu là – không, cương, nổi!
An Dĩ Trạch bị Tô Giản âm thầm định nghĩa không cương nổi lúc này thản nhiên nói: “Còn có gì không rõ hay không?”
Tô Giản xem xét khuôn mặt vô cảm của hắn, lặng lẽ lại bổ sung một loại khả năng: Kỳ thật, cũng có khả năng không phải không cương cứng nổi, chung quy còn có một loại khả năng, đó chính là, An Dĩ Trạch hắn là – đồng, tính, luyến!
Vừa nghĩ như vậy, Tô Giản không khỏi run run, trước mắt nếu người này đồng tính luyến ái mà nói, chính mình cùng hắn chung sống dưới một mái hiên, chẳng phải là rất nguy hiểm sao?
Hoàn toàn không ý thức được chính mình đã không còn điều kiện tiên quyết để cùng An Dĩ Trạch đồng tính luyến ái.
An Dĩ Trạch nhìn chằm chằm tư duy đã càng chạy càng xa đầy mặt rối rít của Tô Giản: “Không còn cái gì muốn hỏi sao?”
Tô Giản đột nhiên phục hồi tinh thần: “Có!”
An Dĩ Trạch dùng ánh mắt ý bảo hắn được phép nói.
Tô Giản mặt đầy nghiêm túc nói: “Theo như ngươi nói, tình huống này hai ta sẽ phải ly hôn, tài sản của ngươi có phân cho ta một nửa không?”
An Dĩ Trạch: “…”
.
Tô Giản thực bi phẫn.
Trọng sinh thành nữ nhân còn bị đem gả cho tử tình địch, lẽ ra đã đủ nghẹn khuất, kết quả không nghĩ tới hai người này còn chơi trò kết hôn giả, thêm nữa ở trước khi cưới thì đã có ước định, ngoại trừ khoản tiền viện phí An Dĩ Trạch vì Tô mẫu chi trả ra, Tô tiểu muội sẽ không muốn nhận thêm phân nửa đồng tiền nào khác từ An Dĩ Trạch!
Nghe ý tứ An Dĩ Trạch, đây là Tô mỹ nhân lúc trước chủ động kiên quyết tự mình đề suất, Tô Giản lập tức liền cảm giác dạ dày quặn đau. Ai u muội tử của ta ơi, ngươi thế nào lại ngốc như vậy chứ? Ngươi là một cô nương vẫn còn trong sạch liền như vậy gả cho họ An làm vợ bồi tiếp hắn diễn trò, tuy rằng trên thực tế là không có phát sinh quan hệ nam nữ gì, nhưng một năm qua đi ngươi coi như gái đã ly hôn nha, đối với một nữ hài tử mà nói, tổn thất đó là quá lớn, ta tất yếu phải dùng công phu sư tử ngoạm đòi họ An trả phí tổn thất danh dự, nhưng cô nương ngươi vì sao lại cứ hiền lành tốt bụng như vậy chớ!
Tô Giản bênh vực kẻ yếu, buồn bực không thôi.
Cùng An Dĩ Trạch ly hôn rồi được phân một nửa tài sản, hoặc An Dĩ Trạch chết đi chính mình sẽ kế thừa di sản, đây chính là điều an ủi duy nhất sau khi biết được bản thân trở thành vợ của An Dĩ Trạch, kết quả thì sao, hiện tại ngay cả niềm an ủi duy nhất này cũng không còn! huống chi, người này bây giờ còn trở thành ông chủ của mình, cố gắng làm tốt vai diễn cô vợ nhỏ hảo hảo kiếm tiền mang đến cho mẫu thân đang bệnh nặng, ngẫm lại hảo khổ bức!
Được rồi, đây mới là nguyên nhân chân chính khiến Tô Giản bi phẫn.
Tô Giản yên lặng trở lại phòng mình. An Dĩ Trạch nói cho hắn, ở bên trong căn nhà này, phòng ngủ chính cùng thư phòng thuộc về An Dĩ Trạch, Tô Giản trước kia thì vẫn ngủ ở phòng khách. Tô Giản đã tham quan hết một lượt phòng khách, may mà phòng khách diện tích cũng không tính là nhỏ, bên trong nào là giường, tủ quần áo, bàn cái gì nên có cũng đều có, so sánh với phòng An Dĩ Trạch mà nói, phong cách tổng thể mềm mại và ấm áp hơn rất nhiều. Tuy rằng bên trong có một ít chi tiết nhỏ mang nét nữ tính khiến Tô Giản có điểm không được tự nhiên, nhưng dù sao, Tô Giản đối với gian phòng hiện tại của mình vẫn là rất hài lòng.
Đương nhiên, An Dĩ Trạch còn nói cho hắn, bởi vì nghĩ không muốn bí mật hai người giả bộ kết hôn bị người khác phát hiện, cho nên An Dĩ Trạch không cho mời bảo mẫu cũng không tính toán thuê người giúp việc, vô luận là nấu cơm hay là quét tước, từ trước Tô Giản đều một mình gánh chịu hết.
Ai nha muội tử của ta ơi, ngươi vẫn là không nên hiền lành như thế a! vừa nghĩ đến sinh hoạt bi thảm từ nay về sau làm hầu gái kiêm bảo mẫu cho An Dĩ Trạch, Tô Giản cảm giác đau đớn như bị cắt rời tứ chi!
Trên bàn đặt một máy vi tính xách tay, có lẽ là của Tô mỹ nhân lúc trước, bất quá hiện tại tự nhiên là thuộc quyền sở hữu của Tô Giản lão đại. Tô Giản ngồi vào trước bàn, đem nó mở ra, thế nhưng cũng không có mật mã, máy tính khởi động vô cùng thuận lợi.
Mặc dù có cảm giác tội ác nho nhỏ khi xâm phạm sự riêng tư của người khác, nhưng vừa nghĩ đến bản thân mình hiện tại chính là Tô Giản, về sau còn phải dựa vào thân phận của nàng mà sống, bây giờ biết nhiều hơn về con người nàng là tương đương việc chính nghĩa bình thường, Tô Giản nhất thời lại an lòng, lập tức hơi tò mò đem ổ cứng bên trong máy tính của Tô Giản đều xem qua một phen.
Rõ ràng nhìn ra được, Tô Giản là một cô bé ngoan yêu thích sự gọn gàng sạch sẽ, bên trong máy tính gì đó đều sửa sang lại hết sức có trật tự, văn kiện được sắp xếp rất ngăn nắp. Tô Giản một đường nhìn lại, bên trong máy tính này, trừ một ít tư liệu mà nàng dạy học, còn lại cũng chỉ có vài ca khúc điện ảnh phổ thông gì gì đó, khiến sự hưng phấn của Tô Giản tắt lịm, may mà cuối cùng, Tô Giản bỗng nhiên tìm thấy cặp thư mục gọi là “Ảnh chụp”, lập tức mới có một tia thích thú nổi lên.
Bên trong cặp thư mục là ảnh chụp Tô Giản cùng gia đình và bạn bè. Ngoài bản thân mình Tô Giản một người cũng không nhận thức, chỉ đành chăm chú nhìn ngắm chính bản thân mình. Tô Giản trên ảnh chụp, không thể không nói, thật sự là giai nhân thanh tú, lúc cười rộ lên còn có lúm đồng tiền nho nhỏ như ẩn như hiện hai bên má, thoạt nhìn thật sự là thanh tú động lòng người.
Tô Giản nhìn trong chốc lát, bỗng nhiên phát hiện bên trong có cặp thư mục tên là “Hắn”. Tay Tô Giản liền ngừng một lát, kích động, vừa thấy từ này liền biết có chuyện hay xem a! Nhấn trỏ chuột hai cái đi vào, bên trong quả nhiên là ảnh chụp một nam nhân, số lượng còn rất là nhiều, cũng có không ít tấm ảnh Tô Giản cùng người này chụp chung, xem vẻ mặt và tư thế hai người, không còn nghi ngờ gì nữa đúng là tình nhân!
Tô Giản sờ cằm đánh giá một phen. Người tình của Tô muội tử đây sao, từ vẻ bề ngoài xem ra không sánh bằng An Dĩ Trạch, cùng mình hồi đó anh tuấn tiêu sái càng là không thể so, bất quá… Cũng là mặt người dạ thú, hừ!
Tô Giản chết không thừa nhận trong lòng mình một tia ý niệm bị chính mình đạp vào một góc “Như thế nào từng bước từng bước đều đem hắn so với mình” hâm mộ ghen tị hận.
Nguyên lai tô muội tử đã có người yêu a! Vậy vì sao còn muốn cùng An Dĩ Trạch giả bộ kết hôn? Nếu thật sự là bởi vì thiếu tiền cho mẫu thân chữa bệnh mà không thể không dằn lòng cùng người yêu chia tay thật sao… Này cũng quá cẩu huyết a!
Bất quá hoàn hảo hai người này hiện tại không ở cùng nhau, Tô Giản thầm than may mắn, ít nhất Tô Giản cùng An Dĩ Trạch là kết hôn giả, phải thay đổi yêu một người đồng giới, Tô Giản cảm giác chính mình sẽ càng gian nan.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
-
Không Hầu từng lén đọc qua hai thoại bản tu tiên, một quyển viết kiếm khách nào đó vô cùng lương thiện, giúp đỡ người nghèo bảo hộ ...
-
Photo from Pinterest Nhìn thấy Lăng Ba cùng tiểu sư đệ xuất hiện, ánh mắt Trường Đức quét mấy lần ở trên người bọn họ, ánh mắt trở nê...
[…] 1 C 2 C 3 C 4 C 5 C 6 C 7 C 8 C 9 C […]
ReplyDelete