KẺ THÙ BÊN GỐI [C102: HÔN LỄ (tt)]

 

Image result for đám cưới trên bãi cỏ

"Anh cũng quá thực tế ." Cung Hiếu Cường cười cười, "Tôi còn thật muốn biết đại lễ này là cái gì."

"Đợi lát nữa anh sẽ biết ". Bạch Tấn Sinh nhìn đồng hồ, "Còn kém mười phút là mười hai giờ , S còn chưa có trở lại, xem ra là không có ý định tiếp tục cái hôn lễ này ."

"Đó là ai tới?"

Lúc này, một chiếc Maserati lái vào, tất cả mọi người nghiêng đầu nhìn lại, từ trên xe bước xuống lại là Hoắc Phi Vân với trang phục lộng lẫy.

Hoắc Kiều Cương nhướng mày, đứng dậy đi tới: "Phi Vân, con sao lại tới đây ? không phải là đang giúp anh con chiêu đãi khách quý sao?"

Hoắc Kiều Cương không phải là người hẹp hòi, Hoắc gia có rất nhiều người giúp đỡ chào hỏi khách quý, không cần Hoắc Phi Vân giúp đỡ, kỳ thật Hoắc Kiều Cương không muốn động đến nguyên nhân thực sự là lo lắng con gái đợi tí nữa tâm tình mất khống chế, sẽ làm ra cái gì đó thất lễ.

"Ba ba, con chính là tới đây đưa quà cưới, chào hỏi Thân Đồ một tiếng liền đi."

Hoắc Phi Vân cầm trên tay một cái hộp tinh xảo, cái hộp đóng gói cực kỳ đẹp, đây là phần đại lễ, cô tốn rất nhiều thời gian, hy vọng Thân Đồ Dạ có thể hài lòng.

"Thôi, đi qua ngồi đi." Hoắc Kiều Cương nhìn đồng hồ, "Kỳ quái, Sắp tới giờ rồi , Thân Đồ như thế nào còn chưa có trở lại? Đây là người không tôn trọng thời gian ?"

"Có lẽ anh ấy căn bản là không có ý định kết cái này hôn đâu."

Hoắc Phi Vân lạnh lùng cười một tiếng, không trở lại tốt hơn, đỡ cho cô uổng công, nhưng lại tiện nghi cho "Cung Thiên Long", cái đồ giả mạo cũng dám cùng cô đấu.

"Chớ nói nhảm." Hoắc Kiều Cương quát khẽ.

Hoắc Phi Vân nhếch miệng, nhìn lướt qua chỗ ngồi của khách quý, nghi hoặc hỏi: "Cố thị, Nghiêm thị, Mục thị không có tới?"

"Bọn họ chắc là không biết đi" Hoắc Kiều Cương nhìn biệt thự đình viện mở miệng, "Thân Đồ trở về ! !"

Hoắc Phi Vân quay đầu nhìn lại, quả nhiên, Thân Đồ Dạ đang lái Bugatti chạy nhanh đến, giống như một đạo cuồng phong, đánh một cái xoay vòng xinh đẹp, lấy một loại tư thế huyễn khốc dừng lại ở trên bãi cỏ.

Theo sát phía sau còn có một chiếc Hummer quân dụng, đó là xe của Thân Đồ Phong Hoa!

"Chủ nhân trở về ! Thì ra là đi tiếp bộ trưởng đại nhân." Lôi Quân mừng rỡ, vội vàng phân phó, "Nhanh đi thông báo cho cô Cung xuống."

"Vâng"

Tất cả mọi người bắt đầu chuẩn bị cho nghi thức, vài phút cuối cùng , mọi thứ đều đúng lúc.

Thân Đồ Dạ từ trên xe bước xuống, gài nút áo tây trang, động tác tao nhã ngang ngược.

Hoắc Phi Vân trong lòng chợt lạnh, Thân Đồ không có xem tin nhắn sao? Anh ấy lại còn dự định cưới cái đồ giả mạo kia?

Thân Đồ Phong Hoa cùng thủ hạ cũng từ trên xe bước xuống, nhìn cách trang trí lúc này, bà nhướng mày: "Không phải là nói làm hôn lễ kiểu trung quốc sao? Làm sao làm thành kiểu tây phương?"

"Tùy tiện đi"

Thân Đồ Dạ căn bản là không coi trọng hôn lễ này, tối hôm qua Cố Huy báo cáo chi tiết hôn lễ với anh, anh chỉ nói một câu: "Đơn giản là được!"

Sau đó anh cũng không chịu thử  lễ phục Thân Đồ Phong Hoa chuẩn bị kiểu Trung Quốc, cho nên Cố Huy đành phải thông báo Tần Tuệ đổi thành kiểu phương tây, còn bảo Tần Tuệ chuẩn bị đầy đủ hết, nếu Thân Đồ Dạ lại đổi ý cũng không có vấn đề gì.

"Cái gì gọi là tùy tiện?" Thân Đồ Phong Hoa cảm thấy không thích hợp, "Kết hôn nhưng là vấn đề đại sự, như thế nào có thể tùy tiện?"

Thân Đồ Dạ không muốn cùng bà nói tiếp, trực tiếp hướng biệt thự đi vào.

Khách khứa tất cả đều nghênh đón chúc mừng: "ngài Thân Đồ, Thân Đồ bộ trưởng, chúc mừng chúc mừng!"

Thân Đồ Dạ khẽ giương cao khóe môi: "Cảm ơn!"

"A, đều đến." Thân Đồ Phong Hoa ngược lại trước sau như một người thân, "xấu hổ quá, tôi đến chậm , máy bay bị trễ!"

"Ngài bộ trưởng trăm công nghìn việc, chẫm trễ cũng rất bình thường !" Cung Hiếu Cường không ngừng nịnh nọt nàng, "Lần đầu nhìn thấy ngài bộ trưởng, thật sự là người cũng như tên, hào hoa phong nhã tuyệt thế a..."

"Anh là ai vậy?" Thân Đồ Phong Hoa ngắt lời hắn.

"Ách..." Cung Hiếu Cường hết sức khó xử.

"Cô Phong Hoa!" Hoắc Phi Vân tiến lên đi theo Thân Đồ Phong Hoa chào hỏi, cung kính khiêm tốn nhã nhặn, còn rất thân mật, "ngài còn nhớ con không?"

"Hoắc Phi Vân?" Thân Đồ Phong Hoa nhếch môi cười, "Đương nhiên còn nhớ!"

"Cô, con..."

"Cháu dâu của tôi đâu? Như thế nào còn chưa xuống? Tôi đi xem một chút."

Thân Đồ Phong Hoa xoay người liền hướng biệt thự đi vào, căn bản là không để ý tới Hoắc Phi Vân.

Hoắc Phi Vân hết sức khó xử.

...

Trên lầu, Tần Tuệ từ bên cửa sổ nhìn thấy Thân Đồ Dạ trở về, kích động không thôi: "Trở về , trở về , cô chủ, chúng ta phải xuống nhanh đi, không là không kịp giờ lành ."

"Gấp cái gì, chờ bọn họ tới mời rồi đi xuống." Cung Thiên Long ngồi ở trước bàn trang điểm trang điểm lại.

"Nhưng là..."

"Thùng thùng!" Cố Huy gõ cửa, "Cô Cung, chủ nhân trở về , mời người lập tức đi xuống!"

"Tốt !"

Cung Thiên Long đáp lại một tiếng, không nhanh không chậm đứng dậy.

Tần Tuệ lập tức tiến lên đỡ cô, hai cô gái mặc lễ phục ở phía sau nâng làn váy áo cưới, đi theo Cung Thiên Long ưu nhã bước chân ra khỏi phòng, dáng vẻ trên cao nhìn đi xuống lầu...

...

Tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng, các khách mời ổn định chỗ ngồi, mục sư đứng ở trên đài, ban đồng ca thiếu nữ bắt đầu hát những ca khúc về tình yêu tươi đẹp.

Cung Thiên Long mang lên khăn voan, từ biệt thự từng bước từng bước đi ra, trong đám đông, cô tìm kiếm thân ảnh Lãnh Thanh Mặc, lại không nhìn thấy anh đâu.

Trong lòng cô thấy lạc lõng, nhưng là không thể biểu hiện ra ngoài, ánh mắt chuyển lên trên người Thân Đồ Dạ, anh ta đứng kế bên MC, lại giống như không thấy cô mà đang phân phó gì đó với Cố Huy.

...

Tần Tuệ dắt Cung Thiên Long đi đến đầu của thảm đỏ, này lúc, Lãnh Thanh Mặc cuối cùng cũng xuất hiện, anh dắt tay Cung Thiên Long, cùng cô cùng nhau từng bước từng bước đi hướng Thân Đồ Dạ.

Một giây này, Cung Thiên Long trong lòng giống như kim đâm, thật khó chịu, mỗi một bước đều rất cẩn thận.

Chôn sâu người yêu ở trong lòng, tự tay đem cô nhường cho người khác, thật là châm chọc?

Lòng cô đang rỉ máu, nhưng vẫn phải cười, phải mỉm cười.

Kỳ thật theo phong tục, dắt cô dâu, cùng cô đi hết đoạn thảm đỏ, đem cô giao cho chú rể hẳn là cha của cô dâu, nhưng cha mẹ Cung Thiên Long đều mất sớm, bà nội mới qua đời năm trước, trưởng bối duy nhất là Cung Hiếu Cường thì đang đối đầu với cô, tất nhiên không thể nào cho ông ấy đảm nhiệm trọng trách này.

Mà thân phân của Lãnh Thanh Mặc rất đặc thù, tất cả mọi người đều nhận định thân phận anh ta tương đương với anh trai của Cung Thiên Long, liên tục cúi chào mọi người đã tận tụy ủng hộ Cung thị, bảo vệ Cung Thiên Long, từ hành động của thân phận anh trai này, đem Cung Thiên Long đưa cho Thân Đồ Dạ, tất nhiên là không thể tốt hơn!

...

Cố Huy lui ra, Thân Đồ Dạ đứng kế bên MC, lẳng lặng đang đợi Cung Thiên Long đến, hắn không vẻ mặt gì, như bộ dạng lạnh nhạt bình thường , nhưng mà nhìn ở góc độ khách mời, đây là tác phong của anh từ trước, không có có cái gì không thích hợp.

Như thế này, hôn lễ bắt buộc phải làm!

"Anh Cố!" Bạch Tấn Sinh cuối cùng đem phần đại lễ kia giao cho Cố Huy, "Đây là quà cưới của tôi ngài Thân Đồ cô Cung ! Xin vui lòng nhận!"

"Cảm ơn!" Cố Huy tiếp nhận, tiện tay đưa cho người làm.

"Giao cho tôi đi." Tần Tuệ vội vàng đi tới, "Tôi lấy đi cất kỹ."

"Tốt, làm phiền rồi." Cố Huy cũng không để ý.

Tần Tuệ cầm lấy lễ vật, cung kính chào Bạch Tấn Sinh, sau đó lui về một bên.

Sáng sớm hôm nay, Lãnh Thanh Mặc đi đẵ dặn dò qua, người nào cũng có thể không để ý tới, duy chỉ có Bạch Tấn Sinh, ông ta sẽ tặng quà cưới cho nhà Thân Đồ, chị nhất định phải đi nhận, bởi vì đây là phần đại lễ rất có thể chính là thanh lý hợp đồng vô điều kiện của Bạch thị ! !

Có thanh lý hợp đồng này, Cung thị rốt cuộc cũng không cần sợ sự kiềm chế của Bạch thị, cũng không cần lại cố kỵ sự tồn tại của Cung Hiếu Cường,vấn đề trước mắt cũng được giải quyết, về sau cũng giống như bình chân như vại ! !

Bạch Tấn Sinh lạnh lùng cười một tiếng, nói khẽ với Cung Hiếu Cường: "Lãnh Thanh Mặc rất lợi hại , đều đoán được ta sẽ đưa đại lễ gì ."

"Cho nên Tần Tuệ đặc biệt đến nhận?" Cung Hiếu Cường hướng về Tần Tuệ nhìn thoáng qua, " Chị đã lui qua một bên mở quà. Cuối cùng cái anh là gì?"

"Chậc!" Bạch Tấn Sinh nhướng mày, "Anh đã sống bó tuổi lớn như thế, cũng không bằng tên tiểu tử kia".

"Tôi..." Cung Hiếu Cường suy nghĩ một chút, lúc này mới chợt hiểu hiểu ra, "Chẳng lẽ là hợp đồng thanh lý?"

"Nói nhảm." Bạch Tấn Sinh ngẫm lại liền đau, "Không chỉ không có thanh lý hợp đồng, tôi còn đưa  S 5% cổ phần! để bày tỏ thành ý của tôi! ! !"

"Anh thật không tiếc! Đại hạ giá ." Cung Hiếu Cường cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi.

"Lúc trước vì Cung thị mà đắc tội với cậu ta , lần này còn không nắm chặt thời gian đền bù?" Cung Hiếu Cường nhếch miệng, "Chỉ cần S bỏ qua hiềm khích lúc trước, muốn thêm nữa tôi cũng đưa."

"Vậy tôi phải sớm làm nịnh nọt Thiên Long..." Cung Hiếu Cường nóng nảy.

"Gấp cái gì? sau này sẽ có cơ hội."

...

Dàn đồng ca nữ trên ban công vang lên âm thanh trong suốt sáng, giai điệu ngọt ngào, có thể trực tiếp thấm sâu trong đáy lòng.

Cung Thiên Long không dám nhìn Lãnh Thanh Mặc nữa, giương mắt nhìn Thân Đồ Dạ, bên môi là nụ cười tao nhã, dịu dàng, ánh mắt nhu tình như nước.

Đáng tiếc, không đả động được Thân Đồ Dạ, ánh mắt anh vẫn luôn lạnh băng.

Biết rõ cô đến gần, anh cũng không có nửa điểm mong chờ, một đôi mắt phức tạp nhìn chằm chằm cô, thậm chí "Đã quên" đưa tay về phía cô!

Cung Thiên Long đặc biệt khó xử, ngược lại, Lãnh Thanh Mặc vẫn lạnh nhạt bình tĩnh, mỉm cười mà đợi.

"Chủ nhân!" Cố Huy ở bên cạnh thấp giọng nhắc nhở.

Thân Đồ Dạ lúc này mới có phản ứng, tiếp nhận tay Cung Thiên Long từ Lãnh Thanh Mặc, xoay người đối mặt với cha xứ.

Thân Đồ Phong Hoa cảm thấy Thân Đồ Dạ hôm nay có cái gì đó không đúng, nhìn lại một chút Cung Thiên Long, người ta là cô gái rất tốt , không có gì nha, nơi nào chọc tới nhóc này? Lại phát thần kinh cáu kỉnh.

Hoắc Phi Vân nóng nảy, Thân Đồ nhất định không xem tài liệu, nếu không anh ấy sẽ không lấy cái đồ giả mạo này .

Nghĩ tới đây, cô đứng lên nói: "Thân Đồ, em có lời muốn cùng anh"

"Phi Vân, con đang làm cái gì? Ngồi xuống." Hoắc Kiều Cương quát khẽ.

Tất cả mọi người đều nhìn Hoắc Phi Vân, chờ xem kịch vui.

"Thân Đồ, anh đã xem tin nhắn của em chưa?" Hoắc Phi Vân lo lắng hỏi, "Nếu như anh đã xem qua, anh nên biết..."

"Cố Huy!" Thân Đồ Dạ ngắt lời Hoắc Phi Vân, lãnh khốc ra lệnh, "Tiễn khách!"

"Vâng!" Cố Huy đi qua, "Cô Hoắc, xin lỗi, mời cô rời đi!"

"Thân Đồ..."

"Đủ rồi!"

Hoắc Phi Vân còn muốn nói điều gì, bị Hoắc Kiều Cương cưỡng chế trách mắng: "Không cần ở đây làm mất mặt! Đi về! ! !"

 

1 comment: