Kẻ Thù Bên Gối (C113: Khẩn Cấp)

Lăng Tuyết đi bệnh viện tìm y tá, hỏi thăm mời về việc thuê hộ lý, đang nói , một y tá vội vội vàng vàng chạy đến gọi cô: " cô Lăng, phòng bệnh 32 bệnh nhân tìm cô, cô chạy nhanh qua."

Lẽ nào Lăng Ngạo gặp chuyện không may ?

Lăng Tuyết trong lòng cả kinh, vội vàng chạy về phòng bệnh, đến phòng bệnh lại thấy Lăng Ngạo không có việc gì, trên tay còn cầm di động.

Lăng Tuyết không khỏi có chút tức giận hỏi: "anh làm cái gì, có bị thần kinh không!"

Lăng Ngạo giơ cao di động lo lắng nói: "Chị dâu gặp chuyện không may, em mau đi về tìm Ngũ ca!"

Lăng Tuyết trong lòng cả kinh: "Chuyện gì xảy ra, xảy ra chuyện gì ? !"

"Chị dâu đau bụng dữ dội, đoán chừng là muốn sinh. Gọi điện thoại cho Ngũ ca không có bắt máy, gọi Hàn Bắc Hàn Giai cũng không có nghe máy, nên mới gọi cho anh. Em chạy nhanh về tìm Ngũ ca, chị dâu ở nhà một mình, cũng đừng xảy ra chuyện gì!" Lăng Ngạo vội vàng nói.

"Ngũ ca không phải là mời bảo mẫu cho chị dâu sao, còn có bạn bè của anh ấy đâu, bọn họ đi đâu rồi? Sao vào thời điểm quan trọng lại không có ai hết?"

Lăng Tuyết cầm lấy di động của Lăng Ngạo gọi Hàn Bắc Hàn Giai, buổi sáng đã tắt chuông di động của Ngũ ca, Ngũ ca bởi vì chăm sóc Lăng Ngạo mà chưa ngủ, bây giờ chắc điểm ngủ quên rồi, không có tiếng chuông sao gọi được đây? Nếu như vì vậy mà chị dâu xảy ra chuyện, Lăng Tuyết không thể tha thứ cho mình.

"Chị dâu vừa rồi nói như thế nào , cụ thể tình huống không?" Lăng Tuyết một bên gọi điện thoại một bên hỏi.

"Anh không biết rõ a, lúc chị dâu vừa gọi, không nói được câu gì, giống như là té xỉu ." Lăng Ngạo đặc biệt sốt ruột, "Em nhanh đi về tìm Ngũ ca đi, đừng ở chỗ này gọi điện thoại , anh đã gọi hết rồi, không có người nghe!"

"Em chạy về trước ." Lăng Tuyết lấy di động vừa chạy ra ngoài, vừa chạy vừa dặn dò y tá, "làm phiền các chị chăm sóc bệnh nhân giùm, nhà của tôi có việc, tôi phải chạy về một chút!"

"Yên tâm, chúng tôi sẽ chú ý ."

...

Lăng Tuyết một bên vội vội vàng vàng chạy về nhà trọ, một bên gọi Vương Hân gọi, cũng là không có người nhận máy, cô lại gọi Hàn Bắc, cuối cùng cũng bắt máy.

Vừa mới nghe được, Lăng Tuyết đã mắng xối xả: "Hàn Bắc, sao anh không nghe máy! có di động làm gì, đem ném đi!"

Hàn Bắc bị chửi được không giải thích được, vẻ mặt đau khổ giải thích nói: "Tôi cũng không nghe điện thoại vang lên a, không phải cố ý không nhận. Vừa rồi chúng tôi đang mua đồ ăn, trong chợ quá ồn, căn bản là không nghe thấy, sao em hung hăng như thế, lẽ nào đã xảy ra chuyện gì?"

Lăng Tuyết chạy thở hồng hộc, lười phải mắng nữa: "Chị dâu gặp chuyện không may, Ngũ ca điện thoại không có người nghe, vừa rồi gọi cho Lăng Ngạo giống như té xỉu , các anh nhanh về nhà trọ đi, tình huống khẩn cấp!"

"Trời ạ, tại sao có thể như vậy." Hàn Bắc vừa nghe cũng gấp , vội vội vàng vàng liền xông lên lầu, "Anh về đến dưới lầu rồi , lập tức đi lên lầu tìm Ngũ ca."

"Anh nói Ngũ ca, trước gọi cho bảo mẫu với anh em của anh ấy, nhờ bọn họ nhanh chóng đến trong nhà đi, nếu như có gì đó gọi nhờ hàng xóm cũng được, nước xa không cứu được lửa gần, chúng ta phải gọi hỏi hàng xóm xem chị dâu đang bị gì, nếu như không có người lập tức gọi điện báo cảnh sát cùng 120 cấp cứu!"

"Biết rõ ."

...

Hàn Bắc về đến nhà, lập tức dùng sức gõ cửa đánh thức Ngũ ca: "Ngũ ca, Ngũ ca..."

Ngũ ca bỗng chốc bừng tỉnh hỏi: "Như thế nào ? sao lo lắng quá vậy ."

"Chị dâu gặp chuyện không may." Hàn Bắc lòng nóng như lửa đốt nói, "Chị dâu muốn sinh, trong nhà không có người nào hết, gọi anh nhiều lần mà không nghe máy, anh gọi nhanh xem tình huống như thế nào rồi."

Ngũ ca lập tức cầm lấy di động nhìn, vài chục cuộc gọi nhỡ, tim đập nhanh muốn nhảy ra , cuống quít gọi Vương Hân.

Tuy nói ngày dự sinh còn vài ngày nữa, nhưng cũng chỉ đau bụng, sao lại bị té xỉu? Ngũ ca cũng nghĩ không ra, bệnh viện làm kiểm tra cũng không có gì, bác sĩ trước giờ chưa nói qua có vấn đề gì.

Hàn Bắc vội vàng nói: "Lăng Tuyết vừa rồi gọi điện thoại cho em, nói anh gọi cấp bảo mẫu và anh em của anh nhờ họ chạy nhanh qua xem giúp"

Ngũ ca lúc này mới phản ứng, lập tức gọi bảo mẫu, thế mới biết bảo mẫu hôm nay trong nhà có việc xin nghỉ nói qua trễ, hết lần này tới lần khác lại vừa vặn xảy ra sựu cố.

Bảo mẫu vừa nghe trong nhà xảy ra chuyện cũng bị hù dọa, cuống quít nói: "Tôi lập tức tới ngay, anh yên tâm, tôi bây giờ gọi xe cứu thương, có chuyện gì tôi nhất định gọi điện thoại cho anh trước!"

Bảo mẫu an ủi Ngũ ca, bà bầu bị té xỉu , Ngũ ca sao có thể yên tâm được? anh lại dọi cho anh em của mình, nhờ bọn họ chạy nhanh qua.

"Ngũ ca, ngươi đừng vội, chúng tôi lập tức chạy qua, thật ra chúng tôi mới vừa chỗ chị dâu trở về, sao lại gặp chuyện không may ?" Anh em bên kia cũng rất lo lắng, "Đúng rồi, Lưu Bát mới ở tù về, tìm anh khắp nơi, mới vừa rồi còn ở chỗ chị dâu cãi nhau một trận, mấy người chúng tôi đem anh ta đuổi ra, chắc không phải là vì vậy kích thích đến chị dâu chứ?"

"Cái gì? Lưu Bát ra rù rồi ?" Ngũ ca thật bất ngờ, "Thằng đó lại còn tìm được nhà của tôi?"

"Đúng vậy, thằng đó chạy đến nhà anh gây chuyện, nói muốn tìm anh tính sổ, chị dau cùng thằng đó ầm ĩ một trận, mấy người chúng tôi kiên quyết hắn lôi đi ."

"Lẽ nào lại như vậy, Lưu Bát tên khốn kiếp kia, nếu mà vợ tôi và em bé có chuyện gì không hay xảy ra, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha hắn."

"Thằng đó bị thần kinh rồi, ngồi tù ngồi đến điên luôn !"

"Được, cái này mặc kệ, chạy nhanh qua trước đi, ngàn vạn lần đừng để cho vợ với con tôi có chuyện gì!"

"Được được được, anh yên tâm, chúng tôi nhất định bảo vệ tốt chị dâu."

...

Cúp điện thoại, người như Ngũ ca đã vượt qua bao nhiêu sóng gió, bây giờ tâm cũng loạn như ma, tay cầm điện thoại đang phát run.

"Bây giờ làm sao đây?" Hàn Bắc Hàn Giai cũng sợ .

Vừa mới nói xong, Lăng Tuyết liền thở hồng hộc chạy tới, mạnh mẽ vang dội nói: "Vé máy bay em đã đặt rồi, Hàn Giai, thu xếp đồ cho Ngũ ca với hộ chiếu, Hàn Bắc đi gọi tắc xi! Ngũ ca, chúng ta lập tức đi sân bay."

"Được!"

Mọi người lập tức đi làm.

Đang trong tình thế hỗn loạn, Lăng Tuyết chỉ đạo mọi người làm, chỉ một lát sau mọi thứ đã sẵn sàn.

Chuyến bay sớm nhất cất cánh phải hai tiếng nữa, thế nên phải vội ra sân bay ngay

Ngũ ca trong taxi vẫn thúc giục tài xế lái nhanh hơn, cái này là bởi vì căng thẳng mà tâm tình bất an.

Lăng Tuyết an ủi nói: "Ngũ ca, không cần quá lo lắng , chị dâu nhất định không có việc gì ! Trước khi sinh kiểm tra cũng không có vấn đề gì. Hiện tại, người bên kia đã đưa chị dâu đến bệnh viện, nói không chừng anh về nhà có thể ôm em bé mập mạp của anh a!"

"Đúng đúng đúng, không có việc gì, nhất định không có việc gì !" Ngũ ca cũng an ủi bản thân, nhưng căng thẳng tay không tự chủ được run rẩy .

Đúng lúc này, di động của anh vang lên, là điện thoại của anh em giúp đỡ bên kia gọi tới.

Ngũ ca lập tức nhận điện thoại: "A lô!"

"Năm Khúc, không nghĩ tới anh cũng có hôm nay a!"

Người nói là Lưu Bát

Lưu Bát ở khàn cả giọng hô to, "Mày làm hại tôi cửa nát nhà tan, hôm nay tao cũng vậy để cho mày nếm thử mùi vị vợ con ly tán! Không, tao muốn để cho cha con sinh ly tử biệt,  mặt con cũng không thấy được, vĩnh viễn không thấy được!"

"Lưu Bát, con mẹ nó mày dám động đến một sợi tóc của vợ con tao, tao sẽ giết mày!" Ngũ ca kích động rống giận.

Lưu bát ở đầu bên kia điện thoại cười to: "Tốt, đến đi, tới giết tao đi! Đáng tiếc, mày đến được đây tao cũng đã đem bọn họ tiêu diệt , ha ha ha!"

Điện thoại bị đột nhiên ngắt, Ngũ ca gọi lại nhiều lần cũng không được. Di động đã bị Lưu Bát cướp đi, tình huống bên kia có nhiều nguy hiểm!

Lăng Tuyết đều sợ : "Tại sao có thể như vậy? Nếu không chúng ta báo cảnh sát đi?"

"Không được, không thể báo cảnh sát, Lưu Bát là một thằng điên, báo cảnh sát, nó nhất định sẽ lập tức giết chết Hân nhi ."

Ngũ ca nắm chặt quả đấm, gân xanh nổi lên, anh nghiến răng nghiến lợi, một lần lại một lần tự nói với mình không cần sợ không cần sợ, hết cách rồi, có lẽ chỉ có thỉnh cầu cái người kia !

Anh lập tức gọi điện thoại cho đại ca của anh, cũng chính là người mà lúc trước Lăng Tuyết mượn xe để đua xe, là Kiều Thất.

"Đại ca, là em, Năm Khúc,  Lưu bát trói vợ của em, vợ em sắp sinh, em, em thỉnh cầu anh cứu cứu bọn họ!"

Kiều Thất thong thả ung dung nói: "Là Năm Khúc a, sao vậy, đột nhiên nhớ tới tôi thế? Tôi nghe nói anh hiện tại phát triển được rất tốt, đều đã nổi tiếng và đi nước ngoài rồi!"

Ngũ ca nhẫn nại, khổ sở cầu khẩn nói: "Đại ca, vợ em sắp sinh rồi, Lưu Bát bắt đi cô ấy, tôi sợ nếu để lâu thêm nữa, tính mạng của vợ và con em sẽ giữ không được , van cầu anh, em van cầu anh cứu cứu cô ấy!"

Kiều thất cười, lạnh lùng nói: "Năm Khúc, năm đó mày đi theo tao, tao có từng bạc đãi mày không? Mày lại muốn buông tay gác kiếm thành lập ban nhạc, tham gia giới giải trí, tao cũng chưa từng làm khó mày? Thời gian mày theo tao, cũng là duyên phận, duyên đến duyên đi duyên không ở đây, xảy ra chuyện, mày lại kêu tao ra tay giúp đỡ, mày xem Kiều Thất tao là cái gì, cứu khổ cứu nạn Bồ Tát sao? !"

Ngũ ca còn nghĩ sẽ vứt bỏ thể diện để khẩn cầu, Kiều Thất đã ngắt điện thoại .

Một bên Lăng Tuyết nghe được đại khái, trong lòng đã loạn cào cào rồi.

Cô vừa áy náy lại khổ sở, tự trách nói: "Đều tại em, đều là em không tốt, nếu như không phải là em nhờ anh đi theo chúng em đến Mỹ, anh cũng không rơi vào tình trạng này, nếu như không phải là em tắt chuông điện thoại, anh sớm đã nhận được sự cầu cứu của chị dâu, sự tình cũng không phát triển đến nước này."

Ngũ ca sắc mặt tái nhợt, uể oải cực độ, anh lại tìm danh bạ điện thoại , xem có ai có thể giúp anh không.

Nhưng là không có, mấy trăm mã số, ngay cả một người có thể giúp được cũng không có!

Sắc mặt từ đỏ ngầu thay đổi sang xanh mét yếu ớt, từ yếu ớt thay đổi ảm đạm, đường đường một người đàn ông, hiện tại đang ngồi trên xe, khóe mắt nước mắt mơ hồ... - - - - - - - - - -

1 comment: