Kẻ Thù Bên Gối (C114: Thiên Thần Hộ Mệnh)

[caption id="" align="aligncenter" width="1200"]Related image Maybach[/caption]

Lăng Tuyết áy náy cực kỳ, ở trong lòng cô, Ngũ ca trước đến giờ đều là một nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất, mặc kệ ,trước kia đã xảy ra chuyện gì, chỉ cần nói với Ngũ ca, anh ấy sẽ không chút do dự ra tay giúp đỡ, cho dù sự kiện kia có khó giải quyết, nhiều phiền toái, anh đều rất nghĩa khí đứng ra, đem hết toàn lực đi giúp cô.

Nhưng là bây giờ, Thần hộ mệnh Ngũ ca, lại bất lực như một đứa bé, run lẩy bẩy, gần như tuyệt vọng.

Ai nói nam nhi không dễ dàng rơi lệ?

Lăng Tuyết quay mặt, mu bàn tay lặng lẽ xoa xoa chính mình khóe mắt, cô không nghĩ vào lúc này để Ngũ ca nhìn thấy sự yếu đuối của cô.

Có lẽ Lãnh Thanh Mặc sẽ có biện pháp?

Nghĩ đến đây, Lăng Tuyết lập tức lấy điện thoại ra gọi. Trước kia, Lăng Tuyết nếu đụng phải vấn đề không thể giải quyết, Lãnh Thanh Mặc cũng sẽ ở sau lưng giúp cô giải quyết, không rõ chi tiết, tất cả đều làm được một giọt nước cũng không lọt.

Điện thoại bên kia tục vang lên, nhưng là thủy chung không ai nghe, gọi thêm một lần nữa, vẫn như cũ không nhân ai nghe...

Hôm nay sao thế nhỉ, gọi cho ai cũng "Không nghe máy" là sao? !

Lăng Tuyết không biết rõ Lãnh Thanh Mặc bên kia có hay không phát sinh chuyện gì, nhưng mạng người quan trọng, đã không có thời gian lo lắng nữa .

Trừ ra Lãnh Thanh Mặc, còn có ai có thể ra tay?

Một hình ảnh quen thuộc từ trong đầu lóe qua, Lăng Tuyết không thể không bắt đầu nhìn thẳng vào đáy lòng rằng rất muốn quên đi người kia - - Thân Đồ Dạ!

Hai cái mạng, một cú điện thoại, ai nặng ai nhẹ không nói cũng rõ, sao lại có nhiều suy tính như vậy? Cơ hồ là không chút do dự , cô liền gọi điện thoại...

Trong lúc chờ điện thoại, cô đột nhiên ý thức được có cái gì không đúng, trước kia cô giả mạo Cung Thiên Long, mỗi một lần tìm Thân Đồ Dạ đều là trực tiếp tra danh bạ điện thoại, mà lần này dùng là di động của Lăng Ngạo , cô thế nhưng trực tiếp bấm mã số

Người thì muốn quên, nhưng số điện thoại thì khắc cốt ghi tâm!

...

Thân Đồ Dạ đang trên đường đến bệnh viện, nhìn bên con phố quen thuộc, không ý thức lại nhớ tới Lăng Tuyết, nhớ tới rất nhiều chuyện cũ xảy ra giữa bọn họ, tâm tình thấp thỏm, lo âu, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng giận kia, anh rất muốn quên, nhưng lúc nào cũng như bóng với hình, vẫy không đi...

"Reng reng - - "

Đột nhiên, di động đột nhiên vang lên , là một số xa lạ.

Số di động của Thân Đồ Dạ chưa bao giờ công bố ra ngoài, trên thương trường bạn bè cũng biết rõ anh không thích nghe điện thoại mấy, có việc đều chỉ biết gọi cho thuộc hạ của anh. Vừa mới nhìn thấy số lạ này, Thân Đồ Dạ vốn là nghĩ từ chối không nghe, nhưng ma xui quỷ khiến nhưng lại nhận .

Có lẽ, là cô gái kia gọi tới?

Quả nhiên, trong điện thoại Lăng Tuyết nghe giọng quen thuộc mà lại xa lạ thanh âm: "Thân Đồ Dạ... Là tôi!"

Thân Đồ Dạ cảm giác tim mình đã ngừng đập một nhịp, cái loại cảm giác không thể nói rõ này anh chưa bao giờ được trãi nghiệm qua. Anh đè nén tâm tình phức tạp, chỉ có thể làm cho giọng nói của mình được bình tĩnh lạnh lùng: "Lăng Tuyết?"

"Là tôi!" Lăng Tuyết không biết mở miệng như thế nào , dù sao lúc trước còn mở miệng nói một tiếng trả thù , nhưng bây giờ mình đang cầu cạnh người ta, cô vô cùng căng thẳng, thậm chí có chút nói năng lộn xộn, "Tôi, tôi, tôi có việc muốn thỉnh cầu anh"

Thân Đồ Dạ sửng sốt : "Cô... Thỉnh cầu tôi?"

"Vợ của bạn tốt của tôi sắp sinh, nhưng là bây giờ lại bị người ta ép buộc , tình huống vô cùng nguy hiểm, tôi muốn thỉnh cầu anh cứu cứu cô ấy, nếu không cô ấy lập tức mất mạng ! địa chỉ là..."

Lăng Tuyết không có quanh co lòng vòng, trực tiếp nói địa chỉ, nói xong còn bổ sung, "Anh nhớ được không? Tôi đã gửi tin nhắn!"

Cô sợ Thân Đồ Dạ nhất thời không nhớ được,  cố ý nói gửi tin nhắn cho Thân Đồ Dạ.

"A!" Thân Đồ Dạ lạnh lùng cười , "Lăng Tuyết, tôi phát hiện cô thật rất buồn cười, lừa tôi lâu như vậy, tôi còn chưa tìm cô tính sổ, cô lại vác người thối nhờ tôi giúp đỡ! Thật sự là hoang đường! ! !"

"Chuyện chúng ta sẽ tính sau, không nhanh lên sẽ trễ mất, đây là người bạn đối với tôi mà nói rất đặc biệt, vô cùng quan trọng, hơn nữa vụ lần này cũng bởi vì tôi mà ra, nếu như anh không đi cứu cô ấy, nếu như cô ấy xảy ra chuyện, tôi cả đời này cũng sẽ không tha thứ chính mình !"

Lăng Tuyết nói rất vội vàng, nói xong lời cuối cùng đều gần như là cầu khẩn ...

"Coi như tôi van cầu anh được hay không, anh giúp ta một chút, một lần, giúp tôi một chút!"

Thân Đồ Dạ biết rõ Lăng Tuyết trước đến giờ sẽ không dễ dàng mở miệng cầu người, cho dù chính mình bị ngược đãi sắp chết cũng tuyệt đối không cầu xin, mà lần này lại còn nói nhiều lần "Van cầu anh", anh cảm giác được, chuyện này đối với Lăng Tuyết rất quan trọng, so với tính mạng của cô còn quan trọng hơn, trong lòng anh có chút dao động .

Anh không nói gì, yên lặng ra hiệu cho Lôi Quân, đưa địa chỉ cho cậu ta nhìn một chút.

Lôi Quân hiểu ý, lập tức quay đầu chạy đến chỗ đó.

Mặc dù đã hành động, nhưng là Thân Đồ Dạ ngoài miệng nhưng vẫn rất quật cường: "Cho tôi một lý do, tôi vì cái gì nên giúp cô?"

"Mạng người quan trọng a, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp!" Lăng Tuyết gấp đến độ liền tục nói thành ngữ , "Tôi biết rõ anh không phải là người máu lạnh , anh nhất định sẽ giúp tôi có đúng hay không? Coi như tôi thỉnh cầu anh giúp tôi, chỉ cần anh đáp ứng ra tay, về sau anh kêu tôi làm gì đều được, tôi cái gì đều đáp ứng anh!"

"Thật cái gì cũng có thể?" Thân Đồ Dạ khóe môi nhếch lên đường cong mê người.

"Thật thật ! ! !" Lăng Tuyết bất chấp, hiện tại chỉ cần có thể cứu người, cái gì cô đều chịu làm.

"Được, tôi có thể giúp cô cứu người!" Thân Đồ Dạ dứt khoát nói, "Nhưng cô phải đáp ứng tôi, ba ngày sau đó nhất định phải xuất hiện ở trước mắt tôi!"

"Ah?" Lăng Tuyết ngẩn người một chút.

"Không được? Vậy thì, tạm biệt!" Thân Đồ Dạ dọa cúp điện thoại.

"Không muốn không muốn, tôi đồng ý" Lăng Tuyết vội vàng gọi anh lại.

"Nói chuyện muốn chắc chắn!" Thân Đồ Dạ giọng nói thay đổi sang lạnh lùng, "Ba ngày sau đó, nếu như cô không có xuất hiện, người cô nhờ tôi cứu sẽ chết còn thảm hơn!"

"Anh yên tâm, chỉ cần anh cứu chị ấy, anh muốn tôi làm thế nào thì sẽ như thế đó, tôi đều đồng ý với anh!"

Lăng Tuyết thề non hẹn biển

"Tốt, vậy một lời đã định."

Cô gái này, vẫn là chó cùng đứt dậu, tính tình nóng nảy, chuyện gì cấp bách đều đều đáp ứng, mỗi lần đều giống nhau như vậy!

Cúp điện thoại, Thân Đồ Dạ tâm tình bỗng chốc thay đổi được khá hơn, sắc mặt đều là bộ dáng tươi cười mê người, nghiêng đầu chỉ đạo Cố Huy, Lôi Quân: "Các cậu đều  nghe thấy rồi, lập tức đi cứu người, bất kể là tình huống nào, nhất định phải đem cái người kia một cọng tóc cũng không được bị tổn hao gì cứu ra!"

"Vâng!" Lôi Quân nhấn ga mạnh, từ kính chiếu hậu đã nhìn thấy một Thân Đồ Dạ sự nghiêm túc, thận trọng giờ phút này cũng đã vô cùng hồi hộp, khẩn trương.

...

Lúc Thân Đồ Dạ nhận lời, Lăng Tuyết thở phào nhẹ nhõm, nhìn Ngũ ca nói: "Yên tâm đi, Ngũ ca, người kia nếu đã đáp ứng giúp em, anh ấy nhất định sẽ cứu được chị dâu!"

Trong một phút này, tảng đá trong lòng Lăng Tuyết đã hoàn toàn rơi xuống , ở trong lòng cô, chỉ cần Thân Đồ Dạ đáp ứng chuyện gì, sẽ không có gì làm không được .

Ngũ ca ở bên cạnh nghe, cũng biết chút ít tình huống, anh áy náy nói: "Nhưng là vì giúp anh, em lại phải cam kết gì với cậu ta, đến lúc đó thực hiện như thế nào?"

Nghe nói như thế, Lăng Tuyết trong lòng cũng có chút sợ, nghĩ thầm thật chẳng lẽ muốn ở ba ngày sau đó chạy đi gặp anh ta sao? cô mới không cần đâu!

"Cái này không cần phải để ý đến, chuyện của anh ta nói sau, dù sao em lại không phải là lần đầu tiên chơi xỏ lá với anh ta!"

Lăng Tuyết căn bản không có đặt việc này ở trong lòng, dù sao cô cũng không phải là lần đầu tiên đối Thân Đồ Dạ đưa chi phiếu trống.

Lăng Tuyết nhìn thấy vẻ mặt không căng thẳng như vừa rồi của Ngũ ca, biết rõ anh ấy cũng đã thở phào nhẹ nhõm, an ủi nói: "Ngũ ca, anh đi về trước chăm sóc tốt chị dâu với em bé, chuyện bên này không cần lo lắng, có em ở đây!"

"Uh" Ngũ ca gật gật đầu, ở trong lòng yên lặng cầu nguyện, hy vọng vợ và con bình an vô sự.

...

Thân Đồ Dạ xe rất nhanh đã đến địa điểm mà Lăng Tuyết đã từng ở qua.

Đường phố quen thuộc, cửa hàng quen thuộc, ven đường là một chuỗi dài của hàng trên vỉa hè, giống như tình huống lúc trước đã cứu con chó bánh bao kia.

Một lần kia, Lăng Tuyết cũng giống như bây giờ vô cùng lo lắng?

Thân Đồ Dạ thầm nghĩ lúc đó đã hoài nghi đây là nhà của Lăng Tuyết, bây giờ nhìn lại, quả nhiên là vậy.

Gần tới địa chị cứu người, hai bên hàng vỉa hè có quá nhiều gánh hàng rong, xe phải đi chậm lại, mà ở đằng sau bọn họ, một chiếc xe cứu thương bởi vì bán hàng rong  quá nhiều mà bị bức bách dừng ở đầu đường, nửa bước cũng khó đi, chỉ có thể bất lực kêu "ò e ò e".

Nghĩ đến phải cứu bà bầu sắp sinh, Thân Đồ Dạ nghĩ xe cứu thương có khả năng chính là muốn đi cứu người bạn kia của Lăng Tuyết, quyết đoán ra lệnh: "Đụng vào, đem những gánh hàng vỉa hè tất cả đều dẹp sang một bên!"

Siêu xe mấy trăm tỷ, giống như là xe ủi không chút do dự liền vọt tới.

Quán cóc, xe ba bánh, rao hàng giá rẻ, hàng quần áo vỉa hè, cùng với tiếng hét lớn của người đi đường mới ý thức được mọi thứ đã bị dẹp sang bên cạnh!

Vì ... Chính là giúp xe cứu thương phía sau mở đường!

Xe cứu thương một đường thông suốt, đi theo chiếc số lượng hạn chế Maybach chạy đến nơi.

Lầu dưới vây đầy người, tiếng nghị luận, tiếng ồn ào liên tiếp, mà trong đám người, một người đàn ông bốn mươi, năm mươi tuổi đầu trọc ở giữa tay cầm dao phay, dao gọt trái kề hai bên người thai phụ từng bước từng bước đi ra ngoài.

Dưới chân người phụ nữ đã tràn đầy máu tươi, nhìn thấy đã không nhịn được .

Một phụ nữ là bảo mẫu ở trong đám người bị hù dọa thét chói tai khóc lớn, hai cậu trai đang bị thương, bộ dáng lưu manh không ngừng khuyên can: "Bát gia, anh đừng kích động, mau đem dao bỏ xuống..."

Đáng tiếc, tên kia không nhúc nhích chút nào, cười gằn nói: "Năm Khúc hại vợ con tao ly tán, ngồi tù bảy năm, tao bây giờ muốn phá nhà hắn, giết chết vợ con hắn! !"

"Oan có đầu nợ có chủ, anh có oán hận phải tìm Ngũ ca, sao lại đối phó với một phụ nữ mang thai thì có bản lĩnh gì chứ? Chị dâu lại không có chọc tới ngươi..."

"Câm miệng, cút ngay! !" Lưu Bát căn bản không nghe lọt.

...

Thân Đồ Dạ ra hiệu cho Cố Huy cùng Lôi Quân, hai người nhanh chóng xuống xe.

Tiếng người huyên náo, tên đầu trọc càng kích động, kề dao lên cổ người phụ nữ có thai, dao phay mơ hồ có dấu hiệu đã cắt đứt động.

Lẫn trong đám người Lôi Quân cùng Cố Huy nhìn nhau thoáng qua, Lôi Quân đẩy  đám người ra, bay thẳng đến tên đầu trọc.

Tên đầu trọc giọng nói và vẻ mặt đều nghiêm khắc hô to: "Làm sao, mày muốn làm gì, mày đi lên phía trước một bước tao sẽ giết cô ta!"

Bước một bước nhanh, giống như mũi tên, Lôi Quân "Vụt" một tiếng đã đứng trước mặt tên đầu trọc, không đợi hắn có bất kỳ hành động nào, một quả đấm như thái sơn nhanh chóng tập kích...
google.com, pub-3591797810516063, DIRECT, f08c47fec0942fa0

1 comment: