Kẻ Thù Bên Gối (C115: Chơi Xỏ Lá Thành Nghề Rồi)

Sự thật gây sốc về bé sơ sinh có hình hài soái ca - Ảnh 3

Lăng Tuyết giúp Ngũ ca check in ở sân bây, hai người đều có chút không yên lòng , lo lắng chờ đợi tin tức của Vương Hân, bọn họ chỉ có nghe đến Vương Hân bình yên vô sự mới có thể yên lòng.

Chờ  hơn nửa giờ còn chưa có tin tức, thủ tục đã làm xong, cách giờ cất cánh chỉ 8 phút, không thể chờ đợi thêm nữa, Lăng Tuyết nói Ngũ ca đi trước, chờ lúc trở lại Hải Thành nói sau.

Ngũ ca đang chuẩn bị qua cửa hải quan, này lúc, di động vang lên , anh lập tức gọi Lăng Tuyết lại, hai người đi qua một bên nghe điện thoại...

Gọi điện thoại tới là anh em của Ngũ ca - Trần Chí Khải, người đã giúp Vương Hân ở nhà.

Trần Chí Khải hưng phấn mà nói: "Ngũ ca, chị dâu đã không có chuyện gì a. Vừa rồi chúng tôi đã đưa chị ấy đến bệnh viện, không có thời gian gọi anh một tiếng. Yên tâm đi, bác sĩ đều đã kiểm tra , nói trừ ra xuất huyết quá nhiều có chút yếu ớt, không có gì đáng ngại!"

Ngũ ca với Lăng Tuyết đều thở phào nhẹ nhõm, Ngũ ca nói thẳng: "Không có việc gì thì tốt, không có việc gì thì" .

Trần Chí Khải còn nói: "Lưu Bát thật sự là tên khốn kiếp, lại ra tay với chị dâu, quả thực quá phát rồ , 'Bắt cóc phụ nữ' giang hồ đạo nghĩa đều không nói! Cũng may bạn của Lăng Tuyết đến đúng lúc, bằng không hậu quả có thể thật không dám tưởng tượng .

Bất quá, hai người bạn kia ra tay thật đúng là quá khốc, vừa nhanh vừa chuẩn, một ít động tác dư thừa cũng không có! Còn có còn có, bọn họ thế nhưng lại dùng siêu xe mấy trăm tỷ mở đường cho xe cứu thương đi, ven đường bị chặn, quán nhỏ buôn bán bỗng chốc liền bị dẹp sang bên  - -  kiểu lái xe này , giống như không cần tiền vậy, thật hăng hái!"

Anh ta kể cặn kẽ tình hình cứu người của Cố Huy và Lôi Quân  miêu tả một lần, nói kích động không thôi, Ngũ ca nghe nhiệt huyết cũng sôi trào, hận không thể đem mình lạc vào tình huống lúc đó để giải cứu người mình yêu mến.

Trần Chí Khải còn nói: " Bạn của Lăng Tuyết xác thực trượng nghĩa, cứu người về sau lại giúp đỡ sắp xếp bác sĩ và phòng bệnh tốt nhất, còn còn thuê hộ lý chuyên môn ở bệnh viện trông nom, còn nói muốn đợi đến lúc chị dâu sinh xong mới đi. Hơn nữa tôi đã nói với anh, bọn họ lại còn trả hết viện phí luôn rồi, làm việc quả thực quá chu đáo !"

"Giúp ta cảm ơn bọn họ." Ngũ ca nhìn thoáng qua Lăng Tuyết bên cạnh, anh biết rõ, Thân Đồ Dạ sẽ phải làm như vậy, đơn giản là bởi vì Lăng Tuyết.

"Vậy còn phải nói, tôi đã sùng bái cực kỳ hai người kia, không biết là thuộc võ gì" Trần Chí Khải cười nói, "Có cơ hội anh giúp tôi nói một chút, nhờ bọn họ chỉ dẫn chúng ta đi."

"Chuyện đó sau này hãy nói, vậy , Lưu Bát xử lý như thế nào ?" Ngũ ca lo lắng Thân Đồ Dạ nhân ra tay quá ác xảy ra án mạng, bởi vì cái này dính líu đến đến Lăng Tuyết.

"Lưu Bát này thằng đó về sau bị cảnh sát bắt đi , chắc là 8-10 năm sau sợ là không ra được!"

"Thế này cũng tốt..."

Ngũ ca đã rửa tay gác kiếm, trước kia đã từng "Tranh giành địa bàn, háo thắng" dần dần xem nhạt, hiện tại Vương Hân không có việc gì, Lưu Bát lần nữa vào tù cũng coi như trừng phạt đúng tội đi.

Lăng Tuyết nghe xong cũng là thở phào nhẹ nhõm, cô cũng không lo lắng cho mình, mà là sợ Ngũ ca bởi vì chuyện này bị liên luỵ, đã rửa tay gác kiếm thì cũng không nên gây thù chuốc oán làm gì nữa.

Nhưng có một điều, Lăng Tuyết rất rõ ràng, đó chính là vạn nhất Vương Hân thật xảy ra chuyện, với tính tình của Ngũ ca, phải là đến chết không ngừng trả thù.

Sau khi nghe điện thoại, Ngũ ca cảm kích đối Lăng Tuyết nói: "Tuyết, nếu không nhờ có em, Anh Năm mày trước đến giờ không nói lời cảm ơn, nhưng lần trở về, anh rất muốn cảm ơn em, nếu như không phải là em, chị dâu em liền..."

"Ngũ ca!" Lăng Tuyết ngắt lời Ngũ ca, chân thành nói, "Giữa chúng ta còn cần cảm ơn cái gì, em giúp anh là đạo lý hiển nhiên, trước kia anh cũng không phải giúp em sao?"

Ngũ ca gật đầu: "Cảm ơn lời nói không nói , khắc trong tâm khảm luôn rồi. Bạn của  em chính xác rất lợi hại, mới có thể sắp xếp ổn thỏa như vậy. Vừa rồi tim anh như muốn nhảy ra a, hiện tại cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm!"

Nghe được Ngũ ca khen ngợi Thân Đồ Dạ, Lăng Tuyết không khỏi có chút tự hào: "Đó là đương nhiên , anh ta là người làm đại sự,  chuyện nhỏ này đối với anh ấy mà nói quả thực dễ như trở bàn tay. Em sớm đã nói chỉ cần Thân Đồ Dạ chịu ra tay, chị dâu nhất định không có việc gì !"

"Đúng vậy." Ngũ ca cười cười, thật sâu nhìn Lăng Tuyết, trước kia anh vẫn cho là Lăng Tuyết đối Thân Đồ Dạ chỉ là một loại thỏa hiệp thân bất do kỷ, bây giờ nhìn lại căn bản cũng không phải như vậy.

Lúc này, sân bay thông báo lần nữa chuyến bay muốn lập tức khởi hành.

Lăng Tuyết nhắc nhở: "Ngũ ca, nhanh lên, máy bay sắp cất cánh rồi. Sau này trở về nhất định phải chăm sóc chị dâu thật đó, chờ sinh em bé ra, anh chụp mấy tấm hình gửi cho em xem một chút!"

"Được!" Ngũ ca gật đầu liên tục đồng ý, sắp chia tay lại không yên lòng nói, "Lăng Ngạo kia, anh không chăm sóc được, em cùng Hàn Bắc Hàn Giai vất vả một chuyến rồi. Còn có buổi biểu diễn kia, anh khẳng định là không có biện pháp tham gia , em thay anh nói một tiếng với Hàn Vũ Thần, nhờ cậu ấy tìm người thế, coi chừng trễ nãi đó"

"Biết rõ , đừng lo lắng."

Lăng Tuyết liên tục đáp ứng, đưa mắt nhìn Ngũ ca vội vã lên máy bay.

Đưa Ngũ ca đi, Lăng Tuyết triệt để thở phào nhẹ nhõm, việc này cuối cùng cũng giải quyết một cách hoàn mỹ. Nhưng còn Thân Đồ Dạ kia bên cạnh...

Thật muốn ba ngày sau trở về?

Quên đi!

Lăng Tuyết cau mũi, nghĩ thầm tôi còn phải ở chỗ này biểu diễn quyền cước tạo nên sự nghiệp, làm sao có thể vào thời điểm này trở về? !

Sau khi Cung Thiên Long tỉnh lại, cô mới không cần trở về cái hố kia để giao du với kẻ xấu.

Nhưng mà Thân Đồ Dạ nếu là tìm cô "Đòi nợ" thật thì làm sao bây giờ? Mặc kệ , dù sao đều đã thiếu nợ nhiều lần như vậy,  thiếu thêm một lần nữa cũng không sao.

...

Lăng Tuyết đón tắc xi trở về, trên đường nhận điện thoại của Lăng Ngạo, cùng anh kể qua sự tình một lần. Suy nghĩ một chút, lại gọi Hàn Bắc Hàn Giai, báo bình an.

Nhưng mà vừa tới lầu dưới bệnh viện, điện thoại của cô lại vang lên, Thân Đồ Dạ gọi đến.

Vừa thấy điện thoại gọi đến, Lăng Tuyết tim đập thình thịch, cả người đều khẩn trương, nghĩ thầm người này gọi đến khẳng định là đòi nợ, khẳng định là muốn gọi cô trở về rồi!

Cô tìm nơi im lặng, thấp thỏm bất an nghe điện thoại.

"A lô?" Lăng Tuyết nói lảng ra chuyện khác, giọng nói có chút run rẩy, "Thân Đồ Dạ..."

Đầu bên kia điện thoại đột nhiên truyền đến một tiếng khóc nỉ non của em bé, Lăng Tuyết sững sờ một cái mới phản ứng: "Chị dâu sinh rồi à?"

"Uh, sinh một bé trai, 3.9kg "

Thân Đồ Dạ lần đầu tiên làm chuyện tốt như thế, hơn nữa lại chào đón một cái tiểu sinh mệnh ra đời, trong lòng không hiểu có chút ngô nghê, cười một cái..."

Lăng Tuyết tâm hồn đang lo lắng bỗng chốc tan biến, bên môi nở một nụ cười dịu dàng, nghĩ thầm, Người này cũng có lúc nhẹ nhàng tin tế ấy chứ!

Thân Đồ Dạ rất bất đắc dĩ, trên tay còn ôm em bé, sao có thể nói nhưng lời ác độc chứ?

"Được rồi, tôi biết rõ anh mới không có phá hư không khí như vậy đâu, anh không biết mình lương thiện cỡ nào đâu!"

Lăng Tuyết được đằng chân lân đằng đầu, "Vừa rồi chính anh là người cứu bọn họ, hai cái mạng đó, còn có một em bé đáng yêu như vậy. Thân Đồ Dạ, anh là người tốt, anh có biết hay không nhờ anh giúp chuyện này là một chuyện tốt, người tốt đều được báo đáp !"

"Cô bớt nói nhảm đi!" Thân Đồ Dạ trả em bé cho y tá, đi qua một bên nói, "Tôi biết rõ cô bây giờ đang ở Mỹ, cô lập tức chạy về đến dập đầu nhận tội đi, có lẽ tôi còn có thể tha thứ đó!"

"Vậy không được, tôi thật không về được!" Lăng Tuyết đã hạ quyết tâm tiếp tục chơi xỏ lá.

"Lăng Tuyết, cô có phải muốn chết hay không? !" Thân Đồ Dạ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

"Được rồi được rồi, chuyện này để nói sau, hôm nào rảnh lại tám tiếp, gọi quốc tế rất mắc đó, anh tỉnh lại một chút."

Lăng Tuyết nói thì chuẩn bị tắt điện thoại, sau cùng còn bổ sung một câu, "Đúng rồi, số này là của Lăng Ngạo, bây giờ trả lại cho anh ấy. Anh không cần gọi quấy rầy anh ấy, Lăng Ngạo cũng là một người ngang ngược, các người cãi vã trong điện thoại thì thật không có ý nghĩa !"

Thân Đồ Dạ ở bên này ức khí muốn chết, cô gái chết bầm này, biết là anh sẽ không thương tổn sản phụ cùng một trẻ con mới sinh, cho nên mới dám như cả gan làm loạn như thế! !

Lôi Quân ở bên cạnh xem, buồn cười lại không dám cười.

Cố Huy lắc đầu, nghĩ tới chủ nhân người lợi hại như thế, như thế nào luôn bị Lăng Tuyết chơi xỏ lá vậy?

Thân Đồ Dạ cầm di động rời đi, đến thang máy, anh thật kèn nén quá hóa hư rồi, ra lệnh cho Lôi Quân: "Chuẩn bị máy bay, tôi muốn đi Mỹ!"




Hi hi....sắp có chuyện hay để xem rồi....là lá la...hồi hộp quá
google.com, pub-3591797810516063, DIRECT, f08c47fec0942fa0

2 comments: