KẺ THÙ BÊN GỐI (C118: Sự ưu đãi của Hàn Vũ Thần)

"Thật sự là làm chết người mà"

Chuyến lưu diễn này đánh dấu cho việc Hàn Vũ Thần bắt đầu khai thác thị trường hải ngoại, là sự kiện quan trọng nhất năm nay của cậu ta.

Lúc bắt đầu chúng tôi thậm chí dự định không tiếc số tiền lớn để thuê ban nhạc nổi tiếng. Nhưng Hàn Vũ Thần kiên trì muốn dùng các người, nói là biểu diễn với các người rất ăn ý.

Vốn là tôi không đồng ý, nhưng cậu ta nhất định kiên quyết, tôi có thể làm gì được, đành phải đáp ứng, sao các người có thể báo đáp cậu ta như vậy?

Trong lúc mấu chốt lại tới nói một câu trong nhà có việc, không làm được nữa? ! Ngày kia đã khai mạc rồi, thời gian gấp như vậy tôi đi nơi nào tìm người đây?"

Chị An cũng không phải là người cay nghiệt, nhưng là có nặng nhẹ, ở trong mắt chị ta thì không có chuyện gì có thể so với lần biểu diễn này của Hàn Vũ Thần quan trọng hơn .

Hàn Bắc lại không thể nói được gì quá mứ, sợ chị An tỷ đã biết rõ việc của Ngũ ca, cũng sẽ đối với anh sinh ra ác ý, cho nên đành phải không ngừng xin lỗi, liên tục nói thực xin lỗi.

"Được rồi, việc đã đến nước này, nói lại nhiều cũng vô dụng!" Chị An bất đắc dĩ thở dài, "Buổi tối cùng Lăng Tuyết lại đây luyện tập, đừng để xảy ra sự cố gì nữa đó !"

"Vâng vâng vâng, chị An, chị yên tâm, buổi tối tôi với Lăng Tuyết nhất định đến."

Hàn Bắc miệng đáp ứng, đây là lỗi bên anh, anh không lý do đi cãi cọ cái gì, có thể làm hết sức đem mọi việc sắp xếp ổn thõa.

...

Năm giờ chiều, mọi thứ đã được Hàn Bắc sắp xếp xong, sau đó, vội vội vàng vàng chạy về nhà trọ kêu Lăng Tuyết cùng đi tập luyện

Về đến nhà, Hàn Giai đang nấu cơm, chíp bông đậu đậu ở bên cạnh giúp đỡ, Hàn Bắc vội vàng hỏi: "Lăng Tuyết đâu?"

"Vừa về đến thì lăn ra ngủ , hiện tại còn chưa dậy đâu." Hàn Giai nói, "Các người bây giờ đi tập luyện sao? Cơm sắp xong rồi, ăn cơm xong thì đi."

"Không kịp thời gian." Hàn Bắc gõ cữa phòng Lăng Tuyết gọi: "Lăng Tuyết, Lăng Tuyết, em dậy chưa? Chúng ta đi luyện tập bây giờ"

Bên trong không có ai trả lời, Hàn Bắc lại gõ thêm vài cái, một hồi lâu sau, Lăng Tuyết mới đáp lại: "Được, chờ tôi một chút."

Hàn Bắc nghe Lăng Tuyết giọng nói có điểm gì là lạ, đang ở buồn bực, Lăng Tuyết  mở cửa, sắc mặt cực độ khó coi, toàn bộ người đều không có tinh thần.

"Em sao vậy, sắc mặt sao khó coi như thế? Có chỗ nào không thoải mái à?" Hàn Bắc vội vàng hỏi.

"Không biết nữa, đầu đau quá, toàn thân mềm nhũn không có tinh thần." Lăng Tuyết suy yếu vô lực nói, "Tới giờ đi luyện tập rồi à? Chờ một chút, tôi thây đồ đã"

Nói xong, nàng liền xoay người đi vào toilet, nhưng là vừa đi hai bước thì mềm nhũng ngã xuống.

"Lăng Tuyết! ! !" Hàn Bắc lập tức xông tới đỡ cô, "Lăng Tuyết, em cảm thấythế nào ? Em không có sao chứ?"

"Như thế nào là như thế nào ?" Hàn Giai vội vàng chạy đến, lo lắng hỏi thăm, "Buổi chiều lúc trở về, em thấy sắc mặt chị ấy có chút không đúng, còn tưởng rằng mấy hôm nay quá mệt mỏi , không nghĩ tới là đã bị bệnh ."

"Chị ấy giống như đang phát sốt." Hàn Bắc sờ sờ trán Lăng Tuyết, nóng đến dọa người, "Thật nóng."

"Nhanh đỡ cô ấy nằm xuống." Hàn Giai đỡ Lăng Tuyết nằm vật xuống giường, "Chị ấy phát sốt rồi, nếu không Lăng Tuyết trước đừng đi, em đưa cô ấy đi bệnh viện xem một chút, có sức khỏe tốt mới tập luyện tốt được!"

"Như thế sẽ chậm trễ mất, bằng không thì khi nào hết sốt thì trực tiếp đi đến chỗ tập luyện luôn, đi quá muộn , chị An sẽ mất hứng ." Hàn Bắc có chút bất an.

"Chị An mất hứng cái gì? Đến cùng là tôi định đoạt hạy chị ấy định đoạt?" Hàn Vũ Thần trắng mắt liếc anh một cái.

"Đương nhiên là anh định đoạt!" Hàn Bắc lập tức nói.




 

Hình như chỗ này có gì đó sai sai - mất hết một đoạn lúc HVT chạy đến nhà LT rồi...đại khái là lúc LT bị sốt - HVT chạy tới đón cô với HB đi tập luyện á, rồi không kịp đeo mặt nạ nên cứ để vậy luôn, HVT vui ko tả xiết....rồi làm tay bass nữa...

1 comment: