KẺ THÙ BÊN GỐI (C125: KHẾ ƯỚC 33 NGÀY)

Có một chiếc xe không biết rõ xuất hiện từ nơi nào, còn muốn theo dõi Thân Đồ Dạ, nhưng là rất nhanh đã bị Thân Đồ Dạ bỏ xa.

Lăng Tuyết nhìn thấy thế mà trợn mắt há hốc mồm, kỹ thuật lái xe này, tuyệt đối không ở phía sau cô.

Nhưng mà, nhưng mà lần trước rõ ràng cô đã thắng anh, cô vẫn cho là kỹ thuật lái xe của anh không thể nào hơn cô, như thế nào lại?

"Cằm sắp rơi xuống rồi kìa" Thân Đồ Dạ khép cằm của Lăng Tuyết lại.

Lăng Tuyết có chút lúng túng, cắn môi dưới, kiềm nén một bụng đầy nghi vấn không hỏi ra miệng, trong đầu tuỳ tiện chuyển động , nghĩ đến rất nhiều vấn đề...

Kỹ thuật lái xe của anh so với cô có thể cao hơn không?

Nếu như bọn họ so tài, anh sẽ không thắng cô đúng không?

Hôm nay tay bass ở trên sân khấu là anh sao?

Ngoài đua xe ra, còn là tay chơi đàn?

Không thể nào.

"Thân Đồ Dạ..." Lăng Tuyết cuối cùng nhịn không được hỏi, "Kỹ thuật đưa xe giỏi như thế, vậy lần trước sao anh lại thua tôi?"

"Thua?" Thân Đồ Dạ cười lạnh nói, "Trong từ điển của tôi không có từ này."

"Có ý gì?" Lăng Tuyết nóng nảy, "Nhưng mà lần trước rõ ràng ..."

"Em không nhìn ra được sao?" Thân Đồ Dạ nhướn mày cười lạnh, "Tôi cố ý !"

"Làm sao có thể!" Lăng Tuyết ngạc nhiên không thể tin được, "Anh tại sao phải cố ý thua tôi? Anh không phải là người có phong độ như vậy"

Thân Đồ Dạ nhướng mày, lãnh ngạo nói: "Đầu tiên, tôi rất có phong độ; tiếp theo, tôi cố ý thua là không muốn để cho Thân Đồ Phong Hoa mặt vạch trần em; cuối cùng, mặc dù kỹ thuật lái xe của em là không sai, nhưng đã sớm là bại tướng dưới tôi, chỉ là em không biết rõ mà thôi."

"Cái gì? Cái gì bại tướng dưới tay?" Lăng Tuyết bật thốt ra, "Đua xe thắng qua tôi chỉ có một người thôi, đó chính là..."

Nếu là lúc trước, cô sẽ không chút do dự nói là Hàn Vũ Thần, nhưng là bây giờ, cô đã biết đêm hôm đó người thắng cô không phải là anh ấy, mà là là một người khác, chẳng lẽ là...

"Cô Lăng, cô đã quên chuyện đêm hôm đó sao?" Lôi Quân cười nói, "Party của gia tộc Cung thị đó, cô lái chiếc Maybach chạy đi, chúng tôi đuổi theo cô bằng chiếc Bugatti, vừa mới bắt đầu cô đã lao thẳng đi quăng chúng tôi ở phía sau, tôi không thể nào đều đuổi kịp cô, nhưng về sau chủ nhân đổi tay lái, bỗng chốc thì..."

Lôi Quân lời còn chưa dứt, bởi vì sắc mặtcủa Lăng Tuyết đã thay đổi, cô bất chấp nhìn Thân Đồ Dạ, kích động chất vấn: "Anh là nói, đêm hôm đó người đua xe thắng tôi là anh? Không thể nào đâu?"

"Vì cái gì không thể?" Thân Đồ Dạ nhướn mày, "Em nghĩ  có thể phải đua với tôi lần nữa?"

"Nhất định phải ! !" Lăng Tuyết không phục, "Không thể đua lại, tôi sẽ không thừa nhận anh lợi hại hơn tôi đâu."

"Tốt" Thân Đồ Dạ nhếch môi cười, "Nếu như em thua , thì phải ngủ với tôi!"

"Nếu như anh thua thì sao?" Lăng Tuyết hỏi ngược lại.

"Tôi sẽ ngủ với em thôi." Thân Đồ Dạ bật thốt ra.

"Hừ!" Lăng Tuyết tức giận mắng to, "vậy còn không phải là cho anh chiếm tiện nghi à?"

"Sao lại trở thành tôi chiếm tiện nghi rồi? Tôi giúp em làm ấm giường, tôi rất thiệt thòi đó." Thân Đồ Dạ nghiêm trang nói, "Đổi thành những người khác, tôi cũng sẽ không đánh cuộc với cô ta!"

"Thôi vậy" Lăng Tuyết nói sang chuyện khác, "Nếu như anh thua, sự tình trước kia xóa bỏ, về sau anh cũng không được dây dưa với tôi, không được tìm tôi gây phiền toái."

"OK. Đồng ý!" Thân Đồ Dạ sảng khoái gật đầu, "Lôi Quân, chuẩn bị một chút, một giờ sau, lên núi Tiên Nữ!"

"Vâng, chủ nhân!" Lôi Quân lập tức gọi điện thoại kêu người ta chuẩn bị.

"Một tiếng?" Lăng Tuyết sợ , "Đêm nay đua xe? Sao vội vàng vậy ?"

"Thi đấu xong thì đúng lúc lên đỉnh núi ngắm mặt trời mọc." Thân Đồ Dạ nghiêng đầu nhìn, ánh mắt nóng rực như lửa, "Đem chuyện lần trước ở đỉnh núi kia chưa làm xong hôm nay làm cho xong hết!"

"Anh..." Lăng Tuyết mặt ửng hồng ngay lập tức, người bại hoại cả ngày chỉ loại chuyện đó.

"Nói chuyện phải chắc chắn !" Thân Đồ Dạ xoa bóp mặt Lăng Tuyết, "Em đã đồng ý với tôi, nhất định phải thực hiện!"

"Vậy việc anh đã đồng ý với tôi cũng nhất định phải làm được, nếu như tôi thắng , anh không được phép dây dưa với tôi nữa!"

Bằng bất cứ giá nào, vì giành được tự do, cô nhất định phải liều mạng này một lần.

"Tôi đều nói OK a." Thân Đồ Dạ buông buông tay, "Nếu như em thua , sau này sẽ là người của tôi, mỗi ngày buổi tối đều phải ngủ với tôi"

"Cái gì? Anh mới vừa nói không phải chỉ một đêm thôi sao?" Lăng Tuyết kinh ngạc hỏi, "Tôi cho rằng..."

"Em cho là bản thân mình có giá rất cao sao? hay quá thấp?" Thân Đồ Dạ trào phúng cười , "Em nợ tôi như vậy nhiều, một đêm có thể hoàn lại sao? ?"

"Tôi..."

"Ngủ một đêm với ngủ cả đời có cái gì khác nhau? Dù sao đều là ngủ!" Thân Đồ Dạ đương nhiên nói, "Hơn nữa em mỗi ngày đều được ngủ!"

"Anh..." Lăng Tuyết tức giận nói không ra lời, người này vốn bại hoại hoành hành ngang ngược như vậy, quả thực chính là vô lại.

"Em vừa rồi đã đồng ý, bây giờ không thể đổi ý." Thân Đồ Dạ lãnh ngạo nói, "Dù sao em không muốn cũng phải muốn, tôi muốn ngủ với em, cơ bản em không phản kháng được!"

Lăng Tuyết trong lòng nổi trận lôi đình, nhưng là ngẫm lại cũng đúng, ai kêu cô đi  trêu chọc anh trước?

Anh là người cuồng chiếm hữu, còn không bằng liều lĩnh đánh cuộc!

Nhưng mà cả đời quá dài, một cơ hội quay lại cũng không có.

Nghĩ tới đây, Lăng Tuyết thử cùng Thân Đồ Dạ cò kè mặc cả: "Cái kia dù sao cũng phải có cái kỳ hạn đi? Cái gì mà cả đời, quá dài , nếu tôi không phiền, anh chắc cũng sẽ ngán đúng không."

"Chắc sẽ không phải đi?"

Thân Đồ Dạ cũng đang tự hỏi, vì cái gì hiện tại đối Lăng Tuyết hội cảm thấy hứng thú như vậy, cũng bởi vì cô không giống người bình thường? Hay là sở thích của cô và anh giống nhau?

"Hiện tại không thích bởi vì em còn chưa có nếm đủ tư vị, về sau nếu chán sẽ bàn tiếp." Lăng Tuyết nhân cơ hội đề ra yêu cầu, "Nếu không bảy ngày đi? chín ngày cũng được..."

"Không được." Thân Đồ Dạ quyết đoán cự tuyệt, "Thời gian quá ngắn ."

"Vậy thì ba mươi ba ngày." Lăng Tuyết lập tức nói, "Không thể dài hơn ! Thật ra ngủ lâu như vậy sẽ ngán, nếu như chỉ vì một lần đấu mà đem cả đời cá cược, vậy cuộc sống sau này còn có cái gì là niềm vui thú? Cũng không có cái gì gọi là cảm giác tươi mới a. Về sau chúng ta còn có rất nhiều cơ hội có thể đọ sức đó!"

"Nói được cũng đúng ha. Một lần thắng lại một lần thắng em, chinh phục em, cái loại cảm giác này sẽ càng tuyệt vời!" Thân Đồ Dạ lần đầu tiên tán thưởng lời cô nói.

"Được rồi, nếu như tôi thua, sẽ ngủ với em ba mươi ba ngày! Nếu như em lại chống chế, tôi có rất nhiều biện pháp thu thập em! Hôm nay em cũng chứng kiến rồi đó, cái kia chỉ là một giáo huấn nho nhỏ thôi!"

"Anh nói mà không biết xấu hổ nữa?" Lăng Tuyết nhớ tới việc hôm nay thì tức giận, "anh đột nhiên tắt công tắc nguồn, có biết sẽ gây nhiều nguy hiểm không?Trên sân khấu có rất nhiều gốc tối có cơ quan, nói không chừng dàn vũ đạo sẽ phát sinh sự cố."

"sao có thể có nhiều nguy hiểm được?" Thân Đồ Dạ không cho là đúng, "Không làm việc mờ ám trong đó thì bị thương là đúng rồi!"

Kỳ thật anh biết rõ, lúc đó trên sân khấu cũng chỉ có Hàn Vũ Thần với hai diễn viên múa vũ đạo thôi, không sinh ra sự cố gì lớn.

"Anh quá ngong cuồng" Lăng Tuyết phẫn nộ chỉ trích, "Anh sao lại chắc chắn sẽ không có sự cố? Lỡ may đã xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?"

"Gặp chuyện không may tôi sẽ chịu trách nhiêm" Thân Đồ Dạ nhàn nhạt nói, "Cái này không cần em quan tâm, vẫn là suy nghĩ thật kỹ chút nữa lên núi làm sao để thắng được tôi, lỡ may em thua , về sau ba mươi ba ngày trong ngoài đều là người của tôi, tôi sẽ nghĩ cách nào chơi em thì tuyệt vời nhất"

"Khốn kiếp!" Lăng Tuyết tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

"Cảm ơn." Thân Đồ Dạ nhếch môi cười, "Nghe nói, bình thường một phụ nữ mắng đàn ông khốn kiếp chính là lúc là thích anh ta."

"Bệnh thần kinh, điên mới thích anh đó."

Lăng Tuyết bật thốt ra, nhưng là sau khi nói xong thì mặt lại ửng hồng.

"Em không thích tôi, vậy em thích ai?" Thân Đồ Dạ lông mày lại nhăn lại hỏi, "Hàn Vũ Thần? hay vẫn là Lăng Ngạo?"

"Lười phải nói với anh" Lăng Tuyết chuyển đề tài, "Đúng rồi, vừa rồi trên sân khấu chơi Bass là anh đúng không ?"

"Không phải là tôi!" Thân Đồ Dạ lạnh lùng trả lời.

"Không thể nào..." Lăng Tuyết rất khẳng định nói, "Mặc dù anh mang mặt nạ, nhưng là tôi rõ ràng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của anh, rõ ràng chính là anh!"

"Vậy em còn hỏi?" Thân Đồ Dạ cười lạnh, "Không phải là nói nhảm sao?"

"Thật sự là anh? ?" Lăng Tuyết không dám tin mở to hai mắt, "Anh lại còn có thể chơi Bass?"

Bởi vì là Trác Phong fan, cho nên lúc đó ở trên sân khấu, Lăng Tuyết đặc biệt chú ý anh ta.

Cô cũng là tay bass chuyên nghiệp, nhưng là ở trước mặt anh ta thì cảm thấy mặc cảm, nhưng thân phận của anh là "Trác Phong", như vậy có kỹ năng tinh xảo chuyên nghiệp như vậy cũng không phải là chuyện gì kỳ quái, dù sao Trác Phong nhân vật truyền kỳ trong giới rock'n'roll.

Nhưng là bây giờ xác định tay Bass đó là Thân Đồ Dạ, Lăng Tuyết vô cùng khiếp sợ !

Một người đứng đầu thương giới - chính trị nắm mọi thứ trong tay, không chỉ có kỹ thuật lái xe xuất thần nhập thần, rất khốc này, còn có thể vui đùa nhạc khí nữa? ? ?

Cô có phải là tính sai rồi ? ?

Nhất định là vậy! ! !

"Em một lat thì nghi vấn, một lát lại khẳng định, thần kinh có bị nhảy loạn lên chưa?"

Thân Đồ Dạ khinh bỉ nghiêng mắt nhìn Lăng Tuyết một cái, tiếp tục chuyên tâm lái xe, "Đúng rồi, lần trước tôi xem em đua xe, kỹ thuật bay lơ lửng trên không và tiếp đất không được thuần thục lắm, nếu tham gia giải đua lớn trên núi như vậy rất nguy hiểm! Em xem, phải giống như vậy..."

Vừa nói, Thân Đồ Dạ làm mẫu cho Lăng Tuyết xem, nếu phải di chuyển trên không, động tác phải đặc biệt cực nhanh, Lăng Tuyết nhìn không dám nháy, vẫn không có thấy rõ ràng, cả người đều ngã lên trên người Thân Đồ Dạ, vượt lên xem bên cạnh, hưng phấn mà kêu to: "Anh quá lợi hại ! ! !"

Bởi vì đang trên đại lộ, Thân Đồ Dạ không nghĩ sẽ làm ảnh hưởng đến xe khác, rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.

Lăng Tuyết kéo cánh tay anh, kích động nói: "Dạy tôi đi!"

"Đợi lát nữa đến dưới chân núi sẽ dạy em." Thân Đồ Dạ nhìn cô mặt đầy vẻ sùng bái, nhếch môi tươi cười đắc ý nói, "Bây giờ mới biết tôi lợi hại à?"

"Ừ, xác thực rất lợi hại." Lăng Tuyết gật đầu liên tục, "Lúc anh tiếp đất rất nhẹ nhàng, một chút cũng không tốn sức, không giống tôi, mỗi lần đều bị sóc, phải xuất ra tất cả vốn liếng... Không đúng..."

Cô đột nhiên nhớ tới cái gì, mày nhăn lại, nghiêm túc nói, "Kỷ thuật lơ lững trên không điêu luyện như vậy, kỹ thuật đua xe lại càng không cần phải nói, vậy tôi còn như thế nào thắng anh?"

"Lăng Tuyết..." Thân Đồ Dạ đầu đầy vạch đen, "Đừng nói là em đổi ý vào lúc này đó? ?"

1 comment: