Kẻ Thù Bên Gối - Chương 175 - Đàn Ông Tốt * Đàn Ông Xấu

Đây là những pic về mỹ nam và chuyện tình của anh í ~~~ chỉ là pic ri… #lãngmạn # Lãng Mạn # amreading # books # wattpad

"Được rồi, ta biết rõ." Cố Huy không có nhiều lời nữa "Vậy tôi về trước?"

"Uh"

Thân Đồ Dạ đáp một tiếng, cúp điện thoại, nghĩ đến Lăng Tuyết hiện tại đang ở cùng một người đàn ông khác, vừa rồi lớn lối kiêu căng hoàn toàn không có, trong lòng oa một phen, rất là buồn bực.

Cô gái này tại sao có thể như thế khốn kiếp? Nói đi là đi, nói tìm đàn ông khác là tìm đàn ông khác, hoàn toàn không suy tính cảm nhận của anh.

Nhưng mà nói đi thì nói lại, lời Cố Huy nói là thật sao? cô thật sự là bởi vì ghen cho nên mới làm loạn như thế?

Nói nhiều như vậy, cô vẫn là rất để ý anh ...

Nhưng mà phụ nữ sao lại phiền toái như thế? Động một chút là ghen, động một chút là tức giận, anh cũng không biết lúc nào sẽ chọc cho đến cô, quả thực như một quả bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào, tùy chỗ cũng sẽ nổ tung.

...

Nhà họ Hàn

Lăng Tuyết tắm nước ấm, thay bộ đồ ngủ dài của Hàn Vũ Thần xuống lầu đến ăn khuya.

Hàn Vũ Thần đã làm xong từ sớm, mặc quần áo thoải mái ở nhà, ngồi ở phòng ăn đợi cô.

Nghe được tiếng bước chân, anh ngẩng đầu nhìn lại, không khỏi ngơ ngẩn, bộ đồ ngủ màu xám dài mặc trên người cô giống như là một chiếc váy ngắn, tùy ý mà lại lộ liễu, còn lộ ra một loại mỹ cảm đặc biệt tự nhiên, tóc dài được cột lên, hiện lên ánh mặt trời tươi mát của tuổi thanh xuân!

"Tắm rửa sạch sẽ thoải mái quá"

Lăng Tuyết thở ra một hơi, ngồi ở bên cạnh Hàn Vũ Thần, nhìn thấy một bàn thức ăn khuya phong phú, đã nhịn không nổi, bưng lên một ly sữa nóng từng ngụm từng ngụm uống.

"Ăn từ từ, không có người tranh ăn với em đâu"

Hàn Vũ Thần gắp thức ăn cho cô, săn sóc nói, "máy thứ này có chút thanh đạm, đều là nhưng loại trước kia đi nhà hàng em đã ăn qua này nọ, nếu như còn có cái gì muốn ăn, nói cho anh biết, anh sẽ kêu phòng bếp làm"

"Không cần đâu, nhiều quá rồi, đừng lãng phí." Lăng Tuyết cắn một cái bánh bao xá xíu, nghĩ đến cái gì, liền vội vàng hỏi, "Đúng rồi, anh nói cái gì? Em trước kia đã ăn qua ở nhà hàng này nọ? tất cả anh đều nhớ kỹ, sau đó kêu phòng bếp đi làm?"

"Ừ"

Hàn Vũ Thần cười tủm tỉm gật đầu, "Như thế nào? Ăn ngon không?"

"Ăn ngon..." Lăng Tuyết một bàn thức ăn phong phú như này, quả nhiên tất cả đều là thức ăn cô thích, cô không khỏi có chút cảm động, "Hàn Vũ Thần, anh thật sự là quá tốt ..."

"Em thích là được"

Hàn Vũ Thần một tay nâng cằm lên, muốn đi vào phòng ngủ"

Lăng Tuyết duỗi cái lưng mệt mỏi, cảm giác thật sự là cực kỳ mệt mỏi, hiện tại rất muốn ngủ.

"Em vừa vặn cũng muốn trở về phòng, cùng nhau đi."

"Được"

...

Hai người cùng nhau trở về phòng, hai phòng nằm cách vách, từng người nói lời từ biệt chúc ngủ ngon, sau đó quay về phòng của mình.

Hàn Vũ Thần đưa lưng về phía cửa phòng, tim đập còn rất nhanh, vừa rồi dưới loại tình huống kia, bầu không khí khó tránh có chút ái muội, anh rất muốn nghiêm túc thổ lộ với cô, ôm tâm tình may mắn, có lẽ tâm tình cô vui sẽ đáp ứng làm bạn gái của anh cũng có thể á.

Đáng tiếc anh cuối cùng vẫn không có thể có dũng khí, mà cô cũng không cho anh cơ hội.

Lăng Tuyết nằm ở trên giường, nghĩ tới Thân Đồ Dạ, nghĩ tới anh chăm sóc Nhan Nhược Hi từng ly từng tý, trong lòng vẫn còn một bụng oán khí.

Bây giờ suy nghĩ một chút, lúc trước sao lại dễ dàng nhận lời Thân Đồ Dạ?

Tất cả cố kỵ, tất cả vấn đề đều không quan tâm, nhưng bây giờ muốn thừa nhận việc này có chút buồn cười hậu quả. . .

Thân Đồ Dạ một đêm không ngủ, đầu óc đều là thân ảnh của Lăng Tuyết.

Căn phòng này, cái giường lớn này, cái gối này, chăn mền này, khắp nơi đều là hơi thở của Lăng Tuyết, như bóng với hình, chỗ nào cũng có...

Mở mắt ra mọi thứ đều ở trước mắt, mọi thứ đều có bóng dáng của cô, nhắm mắt lại, lại ảo tưởng cô đang ở bên người, loại tư vị này giống như có vài con mèo nhỏ ở trong lòng gãi ngứa ngứa, làm anh ăn ngủ bất an.

Cơ bản anh không phải loại người phải cúi đầu trước người khác, nhưng mà đêm nay lại vô số lần cầm lấy di động kiểm tra, nghĩ tới chính mình có phải là đã bỏ qua cái gì, Lăng Tuyết vì cái gì còn chưa gọi điện cho anh, ít nhất thì cũng nhắn tin chứ.

Cô gái này là hoàn toàn quên anh rồi sao?

Hay cô bây giờ đang cùng Hàn Vũ Thần thân mật? ?

Thân Đồ Dạ càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng bực bội, cầm lấy di động, cơ hồ đã muốn đem màn hình điện thoại di chọc phá, nhịn lại nhịn, anh rốt cục vẫn nhịn không được gọi cho Lăng Tuyết...

Lăng Tuyết mơ mơ màng màng sắp chìm vào giấc ngủ, nghe được di động vang lên, buồn ngủ, mông lung lấy ra điện thoại nghe: "alo!"

"Em đang ở đâu?" Thân Đồ Dạ vội vàng chất vấn.

Lăng Tuyết nghe được giọng nói của anh, đang ngủ gật bỗng chốc liền tỉnh, mãnh liệt xoay người ngồi dậy: "Thân Đồ Dạ!"

"Nếu không, em nghĩ rằng anh là ai?"

Thân Đồ Dạ tức giận nói, "Hơn nửa đêm chạy đi với đàn ông khác lêu lổng, chỉ có mình em làm được thôi."

"Ai cần anh lo?"

Lăng Tuyết không chút nào yếu thế "Thân Đồ Dạ, ngày mai anh kêu người đem túi sách của tôi đưa lại đây, ví tiền với hộ chiếu đều ở bên trong."

"Em có ý gì? Em muốn thế nào?"

Thân Đồ Dạ trong cơn giận dữ, "Embây giờ là muốn đi cùng Hàn Vũ Thần? Chạy đến trong nhà hắn còn không muốn trở về phải hay không? ?"

"Làm sao anh biết tôi đang ở nhà Hàn Vũ Thần?"

Lăng Tuyết lạnh lùng cười, "Anh cho người theo dõi tôi?"

"Bớt nói nhảm đi"

Thân Đồ Dạ trở lại vấn đề chính, khẳng khái nói "Được rồi, anh là đại nhân không chấp lỗi tiểu nhân, tha thứ cho em một lần, em nên trở về đi, anh anh sẽ cho người ngay bây giờ tới đón em! ! !"

Lăng Tuyết trợn trắng cả mắt, trực tiếp cúp điện thoại.

"Tút, tút!" Thân Đồ Dạ nghe đầu bên kia điện thoại truyền đến âm báo bận, cả người đều phát sợ" dựa vào cái gì, cô gái này lại dám cúp điện thoại của anh? ? ?"

Anh cảm thấy quá không thể tưởng tượng nổi ! ! !

Anh cũng đã lui một bước, cho cô một cái hạ bậc thang, cô không chỉ không cảm kích, lại còn cắt đứt điện thoại của anh, cô gái này điên rồi? ? ?

Thân Đồ Dạ tức muốn chết rồi

...

Lăng Tuyết nổi giận đùng đùng tắt di động, ngã đầu liền ngủ, Thân Đồ Dạ tên khốn kiếp này, đến lúc này lại còn không biết hối cải, còn mặt dày nói tha thứ cho cô, thật sự là quá buồn cười ...

Loại đàn ông này nên để cho anh ta hối hận một lần thôi, cô mới không cần để ý hắn.

Lăng Tuyết trong lòng liên tục nghĩ đến Thân Đồ Dạ đủ loại tính tình không tốt, muốn xem nhẹ anh trong lòng mình, về sau không cần tốt với anh như vậy, nhưng mà càng nghĩ càng ngủ không yên. .

Sau nửa đêm cứ như vậy bị mất ngủ.

...

Sáng sớm, Lăng Tuyết mới mơ mơ màng màng ngủ, Hàn Vũ Thần sáng sớm ra đã đi làm việc, gõ gõ cửa phòng cô, thấy cô không có trả lời, anh sẽ không muốn quấy rầy, một mình ra cửa, trước khi đi đã dặn dò người giúp việc: "Chờ cô Lăng tỉnh dậy, ngươi đi hỏi một chút xem cô ấy muốn ăn chút gì không, lập tức chuẩn bị bữa sáng, mặt khác, tôi đã kêu người ta cả đêm mang trang phục đến cho cô ấy, chắc lát nữa sẽ đưa lại đây, đến lúc ây nhớ đưa cho cô ấy. Tôi ba giờ chiều sẽ về."

"Vâng, biết rõ"

Lăng Tuyết ngủ một ngày, cảm giác cả người đều sống lại.

Nữ đầy tớ đưa tới quần áo mới, đều là loại thoải mái, tùy ý, mặc lên người rất thoải mái.

Lăng Tuyết thây quần áo, xuống lầu ăn cái gì đó, mà lúc này, Hàn Vũ Thần vừa vặn từ bên ngoài trở về, kéo cái chân bị thương, thong thả đi tới: "Em bây giờ mới rời giường a? một con heo lười"

"Hắc hắc"

Lăng Tuyết có chút thẹn thùng "Hôm nay, được ngủ một ngày, hiện tại cuối cùng đã có tinh thần, buổi tối đi gặp Lăng Ngạo, trạng thái cũng khá hơn một chút."

"Uh, vậy là tốt rồi"

Hàn Vũ Thần tươi cười rạng rỡ nhìn cô "Đói bụng không? Anh sẽ ăn cái gì đó với em, cơm trưa còn chưa ăn đó"

"Bây giờ là lúc nào rồi, còn chưa ăn cơm? Anh cũng quá bận rộn rồi, nhanh lại đây ăn!"

Hai người cùng nhau dùng cơm, cùng nhau thảo luận tiếp đến việc diễn xuất, Hàn Vũ Thần nói cho Lăng Tuyết, ngày kia sẽ bắt đầu tập luyện, chuẩn bị ba tháng sau đó sẽ khai mạc.

"Nhưng chân của anh còn bị thương chưa khỏi hẳn, tập luyện như thế nào?" Lăng Tuyết lo lắng hỏi "Tối hôm qua lúc anh lái xe, em đều rất lo lắng đó"

"Hiện tại tập luyện chính là ca hát và hiệu quả của sân khấu, bộ phận vũ đạo sẽ chờ đến chân anh khỏe hẳn mới lại tập luyện"

Hàn Vũ Thần nói "Em có muốn cùng anh cùng đi tập luyện? Hôm nay chị An đã hỏi việc này đó"

"Đi a, cái này cũng là việc của em, em đương nhiên muốn đi"

Lăng Tuyết gật đầu đáp lại " Ngũ ca và Hàn Bắc cũng đi luôn sao?"

"Tất nhiên, Hàn Giai cũng muốn đi"

Hàn Vũ Thần nói "Cô ấy ở dàn hát bè, đã chính thức ký hợp đồng, trước rèn luyện một chút sau đó sẽ chuyển lên chính thức."

"Rất tốt" Lăng Tuyết gật gật đầu.

"Được, đầy là bản kế hoạch tập luyện"

Hàn Vũ Thần đưa nhiều tài liệu cho Lăng Tuyết

"Nếu em rảnh thì nhìn một chút, lần này vì cho người xem một cảm giác mới, nên đã chuẩn bị một tiết mục kịch, đạo diễn có kế hoạch là kêu anh và em cùng nhau diễn xuất, em cảm thấy như thế nào."

"Không thành vấn đề a"

Lăng Tuyết nhìn sang, không có nhìn kỹ, "Em sẽ hoàn toàn phối hợp với anh"

"Vậy là tốt rồi"

Hàn Vũ Thần thật cao hứng, gấp cho Lăng Tuyết một khúc lươn "Tốt lắm, ăn cái gì đó đi, ăn xong nghỉ ngơi một chút, chúng ta chuẩn bị đi khách sạn Hải Tinh."

"Uh"

...

Năm giờ chiều, hai người đúng giờ đi tới cửa khách sạn Hải Tinh, trên đường, Hàn Vũ Thần đã nhận điện thoại của Ngũ ca, xác định Ngũ ca, Hàn Bắc, Hàn Giai còn có Lăng Ngạo cũng đã đi trước đang trên đường tới nhà hàng.

Lăng Tuyết thật cao hứng, cô lúc trước còn lo lắng Lăng Ngạo sẽ thay đổi, bây giờ anh ấy đang muốn đến, trong lòng cô thật cao hứng.

1 comment: