Kẻ Thù Bên Gối - Chương 174 - Vịt Chết Còn Cứng Cổ

Our two bedroom story - Akiyoshi

Hàn Vũ Thần không muốn cho Lăng Tuyết quá nhiều gánh nặng trong lòng, cho nên lúc nào cũng chọn lựa kiểu này để nói sang chuyện khác...

"Lần sau không được phép nói chơi kiểu này"

Lăng Tuyết đánh nhẹn Hàn Vũ Thần một cái, hỏi, "Đúng rồi, Lăng Ngạo nói như thế nào? Anh gọi điện cho anh ấy ?"

Hàn Vũ Thần nói: "Anh ngược lại không có trực tiếp gọi điện cho cậu ta, anh gọi điện cho Ngũ ca, nói anh đêm nay đến Hải Thành, mời anh ấy với mấy anh em kết nghĩa đến tụ họp, anh chịu trách nhiệm báo với em, anh ấy chịu trách nhiệm gọi Lăng Ngạo với bọn Hàn Bắc, Ngũ ca muốn hỏi thử Lăng Ngạo, sau đó trả lời anh, nói là Lăng Ngạo đồng ý, nên anh hẹn tối mai gặp mặt ở hải tinh thành"

"A, thì ra là như vậy"

Lăng Tuyết gật gật đầu, "Ngũ ca nói thì chuẩn không thành vấn đề. Không biết rõ mấy người bọn họ hiện tại như thế nào."

"Mới vài ngày mà thôi, em đã lo lắng cho bọn họ?"

Hàn Vũ Thần cười cười, "Ngũ ca vưới Hàn Bắc thường xuyên liên lạc với anh, anh có hỏi qua tình hình của Lăng Ngạo, bọn họ nói Lăng Ngạo rất tốt, trở lại nhà họ Lãnh, mỗi ngày đều tiếp nhận trị liệu với học tập quản lý kinh doanh, cha mẹ của cậu ta đối xử rất tốt."

"Vậy là tốt rồi." Lăng Tuyết thở dài một hơi, nhớ lại việc mới xảy ra trước đây, "Lăng Ngạo rất khổ, trước đây tính tình anh ấy rất xấu, thường xuyên theo người ta đánh nhau, mới đầu còn bị người khi dễ, về sau đánh nhau đến nổi tiếng luôn, những người bạn nhỏ khác đều sợ anh ấy, so với anh ấy cao hơn một cái đầu cũng không dám chọc anh ấy, nhìn thấy anh ấy đều nhường đường. Ha ha, anh ấy là tiểu bá vương của cô nhi viện."

"Sao anh lại nghe nói em mới là tiểu bá vương đó?"

Hàn Vũ Thần cười xấu xa nói, "Hàn Bắc nói em trước kia ở cô nhi viện hống hách lộng hành, còn có danh hiệu là nữ bá vương."

"Phốc ha ha ha - -"

Lăng Tuyết nhịn không được cười to, "Đúng vậy đúng vậy, em với Lăng Ngạo là một đôi ác bá, anh ấy là nam bá vương, em là nữ bá vương, mới trước đây viện trưởng Quách bọn họ nhìn thấy hai đứa thì liền đau đầu, đặc biệt là rất phiền phức, chúng tôi luôn có tính tình phá hư, đánh nhau lợi hại, học tập vẫn là đệ nhất, cho nên không có ai không phục chúng tôi"

"Nghe thì rất tốt đẹp a"

Hàn Vũ Thần tự đáy lòng cảm thán, "Cái này chính là thanh mai trúc mã, hai đứa nhóc vô tư, cho nên phần tình nghĩa này dù ai cũng không cách nào thay thế ."

"Khó được nghe em nói như thế như bây giờ"

Lăng Tuyết khổ sở cười một tiếng, "Bọn họ đều cảm thấy em lựa chọn Thân Đồ Dạ chính là vứt bỏ bọn họ, đều đối với em trong lòng còn có oán hận, ai..."

"Trước đó anh đã nói với em, cái này chỉ là yêu quá sâu đậm, tình cắt mà thôi, bọn họ là lo lắng em bị thua thiệt bị lừa, hơn nữa trong khoảng thời gian ngắn"

Hàn Vũ Thần giải thích, "Em không cần quá để ở trong lòng, lần này gặp mặt mọi người thật tốt, có lẽ có thể hóa giải được mâu thuẫn."

"Uh, cảm ơn anh"

Lăng Tuyết nhìn Hàn Vũ Thần, "Anh là người tốt như thế, anh cũng không biết nên báo đáp như thế nào"

"Lấy thân báo đáp đi"

Hàn Vũ Thần nhìn chằm chằm Lăng Tuyết, nháy mắt cười xấu xa ra hiệu, "Đêm nay liền ăn em"

"Anh nhìn lén em"

Lăng Tuyết vội vàng kéo áo khoác xuống che kín địa Phương kia "Đại bại hoại."

"Ha ha ha..."

Hai người vui cười cười giỡn, bầu không khí đặc biệt náo nhiệt.

Cố Huy gọi điện bẩm báo tình huống với Thân Đồ Dạ, nói Lăng Tuyết lái một chiếc xe vận tải lớn chạy đi, bọn họ không thể nào đuổi theo kịp, quả nhiên, Thân Đồ Dạ đem anh mắng xối xả.

Cố Huy màng nhĩ muốn vỡ ra, cách di động cũng có thể cảm giác được Thân Đồ Dạ phẫn nộ cùng lo lắng, chỉ phải đợi ngài ấy rống hết, mắng xong, lại ôn tồn giải thích: "Chủ nhân, ngài đừng nóng giận, tôi hiện tại đang đi theo hướng cô ấy đi để đi tìm, xe vận tải lớn bánh xe ấn rất rõ ràng, tin tưởng rất nhanh sẽ có thể tìm thấy cô ấy."

"Nhanh lên tìm cô ấy về, ngàn vạn đừng để cho cô ấy xảy ra chuyện gì"

Thân Đồ Dạ tức giận lạnh lùng quát.

"vâng vâng vâng, ngài yên tâm"

Cố Huy liên tục đáp lại, "Tôi đêm nay nhất định sẽ dẫn cô ấy trở về gặp ngài."

"Bớt nói nhảm cho tôi nhờ, làm việc."

"Vâng"

...

Cúp điện thoại, cơn giận của Thân Đồ Dạ còn chưa tan, quay đầu lại trừng mắt Lôi Quân: "Cậu vừa rồi vì cái gì không cùng đi?"

"Tôi..." Lôi Quân hoàn toàn mơ hồ, việc này liên quan gì đến cậu chứ? Cậu không nhận được mệnh lệnh a a.

"Một chút cũng không biết rõ xem thời cơ làm việc, không gọi cậu, cậu cũng không biết lái xe theo sau sao?"

Thân Đồ Dạ mắng to nói "Nếu như cậu ở đây, cô gái kia không bỏ chạy được nữa, lái xe vận tải lớn nếu mà cậu bị vứt bỏ như thế, cậu chỉ có thể đi tìm chết."

Lôi Quân nghẹn miệng, ủy khuất đến một câu nói cũng nói không nên lời.

"Cố Huy tiểu tử kia thì chỉ biết miệng lưỡi trơn tru dụ dỗ người, bản lĩnh thật sự không có nhiều"

Thân Đồ Dạ lại nói sang chuyện khác nói, "Đuổi theo một cô gái cũng không thể đem người trở lại, về sau này loại việc này vẫn phải để cho cậu đi làm."

"Chủ nhân..." Lôi Quân ủy khuất tâm lại được một tia đền bù "Ngài cuối cùng phát hiện tôi tốt lắm"

"Nhưng mà cậu ăn nói vụng về, đuổi theo cũng không cách nào đem người dụ dỗ trở về." Thân Đồ Dạ trắng mắt liếc cậu một cái, xoay người liền đi lên lầu, vừa đi còn thầm nói, "cô gái này cũng quá mạnh đi? Lại dám đoạt xe vận tải? Còn lái xe xe vận tải chạy đi? Xứng đáng là người phụ nữ của mình, có ý tứ! ! !"

Lôi Quân nhìn bóng lưng của chủ nhân, cảm thấy rất không còn gì để nói, đều nói chuyện tình yêu, phụ nữ có chỉ số thông minh là không, có thể chủ nhân rõ ràng chính là nam nhân a, như thế nào cũng thay đổi đến điên điên khùng khùng ?

Đại khái sau hai mươi phút chạy xe, rất nhanh thì đến nhà.

Hàn Vũ Thần lái xe đến sân biệt thự, tùy tùng cùng nữ đầy tớ đã ở cửa chờ.

Xe vừa mới dừng lại, hai người tùy tùng liền che dù đi tới đón, che chở Hàn Vũ Thần cùng Lăng Tuyết xuống xe đi vào biệt thự, nữ đầy tớ đã chuẩn bị tốt trà nóng với ăn khuya phong phú, Lăng Tuyết nói muốn lên lầu tắm rửa thay quần áo trước, nữ đầy tớ vội vàng dẫn cô lên lầu.

Hàn Vũ Thần dặn dò: "Bên trong không có đồ cho phụ nữ, trước nên lấy áo choàng tắm của tôi cho cô Lăng mặc đỡ"

"Vâng, chúng tôi biết rõ, Hàn tổng ngài yên tâm."

Nhóm nữ đầy tớ cười hì hì, đặc biệt là bộ dáng rất cao hứng, cái này là lần đầu tiên Hàn Vũ Thần mang phụ nữ trở về, các cô đều vì anh mà cảm thấy cao hứng.

"Hàn tổng, ngài cũng lên lầu đi tắm thây quần áo sạch đi, đợi lát nữa cùng cô Lăng cùng nhau dùng cơm"

Lão quản gia ân cần nói "Ta sẽ chưng canh gà cho cậu"

"Được, cảm ơn quản gia"

Hàn Vũ Thần cũng lên lầu

Lăng Tuyết quay đầu lại nhìn anh, phát hiện anh cười cùng từng người tùy tùng, giúp việc chào hỏi, tất cả mọi người rất thân thiết, giống như người một nhà vậy, bầu không khí ấm áp tốt đẹp, Lăng Tuyết kìm lòng không được giương cao khóe môi.

Hàn Vũ Thần không có làm dáng, đối đãi với mọi người rất chân thành hiền hoà, đối với người hầu đều chung đụng được rất tốt.

Không giống Thân Đồ Dạ, vĩnh viễn đều là một bộ dạng cao cao tại thượng, nhóm người tùy tùng, người hầu nhìn nhiều hoặc liếc anh ta một cái cũng không dám, chớ đừng nói chi là cùng anh ta thân thiết chào hỏi, nói chuyện phiếm tâm sự như vậy.

Nghĩ tới một chút việc này, Lăng Tuyết tâm tình không khỏi có chút cảm khái, kỳ thật như cô là cô nhi, càng ưa thích loại hoàn cảnh gia đình ấm áp, giống như nhìn từ góc độ này, cô cùng Thân Đồ Dạ vẫn là không thích hợp ...

Cố Huy rất nhanh đã tra được Lăng Tuyết gặp và đi theo Hàn Vũ Thần, hơn nữa còn đi theo về nhà Hàn Vũ Thần, bọn họ dừng xe ở cách nhà Hàn Vũ Thần 5m, không có đi tới gần, mà gọi trước cho Thân Đồ Dạ báo cáo tình huống cụ thể.

Cố Huy biết rõ tính tình của Thân Đồ Dạ, đừng nhìn ngài ấy bình thường cao cao tại thượng, gặp phải cảm tình thì sẽ thay đổi đặc biệt nhạy cảm, nói đơn giản một chút chính là cái bình dấm chua, chỉ cần phát hiện người đàn ông nào đến gần Lăng Tuyết, toàn thân lông mao đều muốn dựng thẳng lên đến, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh!

Cho nên Cố Huy lúc giảng đạo lý cho việc này, đặc biệt chú ý phương thức, rất là uyển chuyển nói: "Chủ nhân, Cô Lăng đại khái là lúc ở trên nửa đường gặp được bạn, sau đó đến nhà bạn ở tạm. Tôi cảm thấy, chúng ta trước hết không cần đi quấy rầy cô ấy? Có lẽ ngày mai, cô ấy sẽ gọi cho ngài?"

"Bạn bè? Là người nào?"

Thân Đồ Dạ đối với loại từ ngữ này quả nhiên rất nhạy cảm, anh trước tiên là nghĩ đến Lăng Ngạo, Hàn Vũ Thần, còn có Lãnh Thanh Mặc, những người đàn ông kia cũng giống như ruồi bọ vây quanh cô, thật sự là chán ghét.

"Người kia..." Cố Huy cẩn thận nói, "Là Hàn Vũ Thần!"

"Quả nhiên là hắn"

Thân Đồ Dạ nhướng mày, giọng nói đã thay đổi bắt đầu phiền chán "Cái gì mà ngẫu nhiên gặp, giờ này hơn nửa đêm, cách xa như vậy, làm sao có thể ngẫu nhiên gặp? Khẳng định là đã sớm gọi điện thông đồng với nhau."

"Chủ nhân..."

"Cậu bây giờ lập tức đi đem cô ấy về cho tôi"

Thân Đồ Dạ cường thế ra lệnh "nói cho cô ấy lập tức, lập tức chạy trở về đây! ! ! !"

"Ách..." Cố Huy không còn gì để nói, "Chủ nhân, dạng này không được rồi? Ngài bây giờ cũng không phải là đối phó kẻ địch, ngài bây giờ đang dụ dỗ bạn gái a, dụ dỗ bạn gái sao lại dùng phương thức này mà dụ dỗ ? Ngài sẽ đem cô ấy càng đẩy càng xa ."

"Vậy cậu nói xem nên dụ dỗ như thế nào?"

Thân Đồ Dạ vội vàng xao động nói, "Tôi đối với cô ấy đã thật tốt a, cô ấy luôn biến ảo không ngừng, tôi cũng không biết vì cái gì, lúc nào thì lại chọc tới cô ấy, quả thực chính là người bị bệnh thần kinh."

Cố Huy liếc mắt, nhẫn nại tính tình hỏi: "Chủ nhân, nếu như Lăng Ngạo hoặc là Hàn Vũ Thần đến trong nhà ngài đi, cùng cô Lăng ấp ấp ôm ôm, còn cùng nhau ở thư phòng một tiếng đồng hồ, ngài sẽ như thế nào?"

"Bọn họ dám? ? ? Muốn chết! ! !" Thân Đồ Dạ lớn tiếng gầm lên.

"Uh!" Cố Huy trực tiếp tiến vào chính đề "Cho nên, ngài và mối tình đầu đi đến trong nhà ngài, ngài ôm cô ta, khoác áo cho cô ta, sau đó mang cô đi thư phòng nói chuyện một tiếng đồng hồ, ngài cảm thấy cô Lăng không nên tức giận? ?"

Nghe đến những lời này, Thân Đồ Dạ sửng sốt, trước đó hoàn toàn không có có ý thức đến, nhưng là bây giờ vừa nghĩ đến, giống như thật sẽ rất tức giận, lẽ nào cô gái kia chính là vì ghen cho nên mới tức giận ?

"Chủ nhân, tâm tư của phụ nữ kỳ thật rất đơn giản , ngài đó..."

"Nói nhảm, chút chuyện này không cần cậu tôi?"

Thân Đồ Dạ cắt đứt lời Cố Huy, cường ngạnh nói, "Tôi chẳng lẽ không biết sao? Tôi với Nhược Hi cơ bản không có cái gì, cô ấy bây giờ là Hoắc phu nhân, với tôi không có cái loại quan hệ đó, cô ấy tới tìm tôi cũng là nói chuyện đứng đắn, Lăng Tuyết, cô gái kia có cái gì tốt mà tức giận ?"

"Ách..." Cố Huy không lời nào để nói, việc này chủ nhân như thế nào cứ như vậy, vịt chết còn cứng mỏ a.

"Nhưng mà phụ nữ, lòng dạ hẹp hòi cũng có thể lý giải"

Thân Đồ Dạ tự mình cấp cho mình bậc thang đi xuống

"Khuya hôm nay thì để cho cô làm càn một hồi, tôi đoán cô ấy là đang ở khóc đó, nói không chừng chờ một lát sẽ gọi cho tôi, thỉnh cầu tôi đi đón cô ấy. Đúng rồi, cậu không cần phải để ý đến, để cho cô ấy ở bên ngoài lạnh một chút, học chút dạy dỗ, xem về sau còn dám hay không cùng tôi đấu khí!"

1 comment: