Kẻ Thù Bên Gối - Chương 188 - Ai Là Người Em Tin Tưởng

Yellow hydrangeas. Possible wedding flowers.

Nghe được câu này, Hàn Vũ Thần sửng sốt, một hồi lâu sau mới phục hồi tinh thần lại, nghiêm túc hỏi: "Lăng Tuyết, em hiểu rõ em đang nói gì sao? Nếu như em trở lại Cung Thị, co nghĩa là em sẽ giống như Cung Thiên Long trở thành người cầm quyền của nhà họ Cung, tương lai phải đấu trên thương trường ngươi lừa ta gạt, thậm chí vì tương lai của Cung Thi phải buông tha cho tự do... Cuộc sống như vậy là em muốn sao?"

"Đương nhiên là không muốn"

Lăng Tuyết thở dài thật sâu "Lúc trước giả mạo chị ấy mấy ngày, tôi đã cảm thấy vô cùng đè nén, mỗi một ngày đều mơ tưởng thoát khỏi. Tôi thích làm chính mình, thích một cuộc sống vô câu vô thúc..."

"Cho nên, em nên suy nghĩ kỹ càng"

Hàn Vũ Thần nhìn cô thật sâu "Cung Thị là một gia tộc sản xuất, tương đương với gánh nặng ngàn cân, môt khi bị đeo lên lưng, thì không thể tháo xuống."

"Tôi biết rõ..." Lăng Tuyết khổ sở cười một tiếng "Nhưng mà em không có lựa chọn nào khác..."

"Ai..." Hàn Vũ Thần thở dài một hơi, không biết nên nói cái gì mới tốt, anh đương nhiên biết rõ chỗ khó xử Lăng Tuyết, cũng biết rõ Lăng Tuyết vì cái gì không có lựa chọn nào khác, Cung Thị xảy ra nhiều công việc bề bộn như vậy, dựa vào Lãnh Thanh Mặc từng bước từng bước vượt qua cửa ải khó khăn, hiện tại thật vất vả mới ổn định lại, Cung Thiên Long lại không còn.

Mạng người là quan trọng, vậy là cái gì đều đền bù không được, huống chi, Cung Thiên Long là chị song sinh của Lăng Tuyết.

Cái kia sợ không phải vì báo ân, làm một người của nhà họ Cung, Lăng Tuyết cũng nhất định mang trên lưng phần trách nhiệm này! !

Cho nên, cho dù phía trước là vực sâu vạn trượng, Hàn Vũ Thần cũng không thể ngăn cản Lăng Tuyết đi về phía trước, anh chỉ có thể đi xuống cùng cô, hộ tống cùng cô đi! ! !

...

Lăng Tuyết cùng Hàn Vũ Thần tán gẫu rất nhiều, cô có thể thổ lộ hết mọi buồn phiền, chồng chất ở trong lòng, những hậm hực cuối cùng cũng có thể thổ lộ ra, tâm tình cũng hơi cởi mở một chút.

Lúc Hàn Vũ Thần đi nhìn chăm chăm Lăng Tuyết nói: "Lăng Tuyết, hiện tại bên cạnh em có Thân Đồ Dạ, giống như có một cái ô dù, vô luận gặp phải chuyện gì không ai dám tổn thương em, nếu như em chia tay anh ta, không có sự bảo vệ ấy, như vậy em với nhà họ Cung cũng sẽ hết sức nguy hiểm. Dù sao các người đã giao du với kẻ xấu, không phải là nói bứt ra là có thể bứt ra !"

Nghe đến những lời này, Lăng Tuyết tâm tình vô cùng trầm trọng, cô đương nhiên biết rõ Hàn Vũ Thần không thể nào là đến làm thuyết khách cho Thân Đồ Dạ, Hàn Vũ Thần là đứng ở góc độ bạn bè lo lắng cho cô lời khuyên và cảnh báo.

Hiện tại ngũ thần bắt đầu tranh chấp, ngũ đế cũng là tranh đấu gay gắt.

Lăng Tuyết là người phụ nữ của Thân Đồ Dạ, người thừa kế của Cung Thị, từ trận đầu chiến tranh cũng đã tham dự vào, cho dù hiện tại cô cùng những người kia nói cô đã chia tay Thân Đồ Dạ, nên không có bất cứ quan hệ nào, cũng sẽ không có người tin tưởng.

Mặc kệ sống hay chết, bọn họ sớm muộn cũng sẽ bắt lại Lăng Tuyết, xem như quân cờ đến uy hiếp Thân Đồ Dạ.

Mà Cung Thị cũng gặp nạn trong cuộc chiến tranh này! ! !

Cái này không phải là nói chuyện giật gân, mà là sự thật không cần bàn cãi.

"Nếu em đã lựa chọn trở lại Cung Thị, vậy thì không cần nghĩa khí nắm quyền, mọi việc lấy đại cục làm trọng, chờ mọi thứ dọn dẹp xong rồi muốn làm gì cũng được!" Hàn Vũ Thần bổ sung một câu.

"Uh, tôi biết rõ, cảm ơn anh"

Lăng Tuyết trịnh trọng gật đầu, thật sự là may mắn, thời khắc mấu chốt, còn có một người bạn chân thành có thể chỉ điểm cho cô, chỉ cho cô một con đường chính xác để bước tiếp.

Thân Đồ Dạ chạng vạng mới trở lại phòng bệnh, Lăng Tuyết còn nằm ở trên giường ngẩn người, nghe thấy tiếng mở cửa, cô biết là Thân Đồ Dạ, cũng không nói gì, nhắm mắt lại giả bộ ngủ.

"Biết rõ em không ngủ, không cần giả vờ"

Thân Đồ Dạ cởi áo khoác, cởi một nút áo sơ mi "Buổi sáng ngày mai sáu giờ, lúc mặt trời mọc, chúng ta cùng nhau đưa Cung Thiên Long về nhà, ở nhà họ Cung cử hành tang lễ, đã thông báo ra ngoài"

Nghe được câu này, Lăng Tuyết mở mắt ra, nghiêng đầu chất vấn: "Là anh chuẩn bị, hay là Lãnh Thanh Mặc quyết định?"

"Lãnh Thanh Mặc"

Thân Đồ Dạ trả lời, "Mặc dù anh có quyền uy, nhưng này loại việc này tự nhiên sẽ không can thiệp, chỉ là chuyện này bởi vì anh mà ra, nên anh phải ra mặt."

"Phải không? Cái kia thật phải cám ơn anh"

Lăng Tuyết lạnh lùng cười, cô không thể bức Thân Đồ Dạ cao cao tại thượng bộ dáng, giống như anh làm mọi thứ đều là dùng một loại khẳng khái bố thí.

"Em nhất định phải dùng những lời chua xót này để nói chuyện với anh sao?" Thân Đồ Dạ nhíu mày nhìn cô.

Lăng Tuyết nghiêng đầu đi không để ý tới anh.

"Được rồi"

Thân Đồ Dạ không muốn cùng cô gây gổ, nên đã hạ giọng nói nói "Việc này đã xảy ra như vậy ròi, anh có trách nhiệm rất lớn, em oán hận anh cũng là chuyện rất bình thường, sau đó em hết giận thì tốt lắm. Bất quá bây giờ, anh muốn cùng em nói chuyện."

"Nói chuyện gì?" Lăng Tuyết hỏi.

"Em thông minh như vậy, trong lòng chắc đã hiểu rõ"

Thân Đồ Dạ cũng không quanh co lòng vòng, "nhà họ Cung xảy ra việc này, em và tôi đều khó chối tội này, huống chi, em lại là chị em song sinh với Cung Thiên Long, cô ấy đã không còn, Lãnh Thanh Mặc với Tần Tuệ nhất định sẽ lấy các loại lý do để mời em trở lại Cung Thị, tiếp tục sự nghiệp vẫn chưa xong của Cung Thiên Long..."

Nói đến đây, Thân Đồ Dạ dừng lại, bởi vì Lăng Tuyết không có phản ứng nửa điểm ngoài ý muốn, thấy rõ cô xác thực đã nghĩ tới cái vấn đề này.

"Cho nên đâu? Ý của anh là cái gì?" Lăng Tuyết nhìn anh thật sâu.

"Không phải em là người không thích kinh doanh sao? Không thích ở trên thương trường những thứ kia ngươi lừa ta gạt, hơn nữa cũng không quá thích Cung Thị"

Thân Đồ Dạ gọn gàng dứt khoát nói, "Nếu đã không thích, thì không cần miễn cưỡng chính mình, trực tiếp cự tuyệt bọn họ. Cung Thiên Long chết, anh có thể từ những phương diện khác đi đền bù Cung Thị..."

"Đền bù như thế nào?" Lăng Tuyết giận dữ cắt đứt lời Thân Đồ Dạ nói, "Đó là một cái mạng, anh muốn đền bù như thế nào?"

"Em kích động như thế làm gì?" Thân Đồ Dạ nhướng mày "Đối với sinh mệnh cách đền bù, không có gì hơn chính là một mạng đổi một mạng, anh sẽ mau chóng bắt được hung thủ, cho Cung Thị một cái công đạo. Còn có, về sau sự nghiệp của Cung Thị có vấn đề không cần lo lắng, anh sẽ bao hết tất cả"

"Anh thật đúng là khẳng khái a"

Lăng Tuyết nhịn không được cười lạnh, "Bắt được hung thủ, Cung Thiên Long có thể chết mà sống lại sao? sự nghiệp của Cung Thị anh tất cả đều bao hết, lại có thể thay thế thay một cái mạng?"

"Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, em nói đi, emmuốn thế nào?" Thân Đồ Dạ có chút nổi giận, "Lẽ nào em thật muốn trở lại Cung Thị? ?"

"Đúng! ! !"

Lăng Tuyết quyết đoán trả lời, "Không quan hệ đến đền bù, bởi vì tôi đã làm cho chị của tôi thua thiệt cả đời đều còn không rõ. Tôi thân là một phần tử của nhà họ Cung, tự nhiên muốn trở lại Cung Thị, gánh vác trách nhiệm của chính mình!"

"Em điên rồi?"

Thân Đồ Dạ lời lẽ nghiêm khắc ngăn cản, "Em rõ ràng đã không thích cuộc sống như vậy, cần gì phải miễn cưỡng chính mình? Huống chi, cái này hết thảy rất có thể là một cái âm mưu..."

"Thân, Đồ, Dạ! ! !"

Lăng Tuyết kích động cắt đứt lời Thân Đồ Dạ nói " Nội tâm của anh đến cùng là hiểm ác đến cỡ nào? Thế nhưng lại nói ra những lời này? ? Ai lại lấy sinh mệnh của mình đi lên hoạch cho một âm mưu? ? ? ? Anh cho rằng mỗi người cũng y như anh vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào sao? ?"

"Cái gì gọi là anh vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn nào? Em đầu óc xảy ra vấn đề rồi? Em biết em đang nói cái gì?"

Thân Đồ Dạ cũng không có kiên nhẫn, "anh không có nói Cung Thiên Long có âm mưu gì, cô ấy cũng đã chết, người có âm mưu đương nhiên không phải là cô ấy..."

"Đó là ai?" Lăng Tuyết người gây sự chất vấn.

"Lãnh Thanh Mặc! ! !"

Thân Đồ Dạ không chút nào giấu giếm suy đoán của mình "Việc này co trăm ngàn chỗ hở, anh hoài nghi là kế hoạch của hắn "

"A, ha ha! ! !"

Lăng Tuyết căm hận trừng mắt Thân Đồ Dạ, "Anh thật đáng sợ ! ! ! Trong mắt anh quả thực không có người tốt ."

"Em có ý gì? Em là thà rằng tin tưởng Lãnh Thanh Mặc cũng không tin anh? ?" Thân Đồ Dạ sắc mặt âm trầm.

"Anh muốn tôi tin tưởng anh như thế nào? ?" Lăng Tuyết giận dữ hét, "Anh liên tục đang gạt tôi!"

"Anh lúc nào đã lừa gạt em?" Thân Đồ Dạ không giải thích được.

"Không có sao? Vậy anh nói cho tôi biết, anh là lúc nào biết rõ thân thế của tôi?" Lăng Tuyết lạnh lùng chất vấn.

Thân Đồ Dạ ngẩn người một chút, nhíu mày trả lời: "Cái này không quan trọng, chúng ta trở lại chuyện chính, trước tiên là nói về việc kia..."

"Điều này rất quan trọng "

Lăng Tuyết vẫn muốn truy hỏi vấn đề này không chịu buông "Anh trả lời tôi trước, là lúc nào anh biết rõ thân thế của tôi?"

Thân Đồ Dạ nhíu lại mi, trầm mặc một hồi, nghiêm túc trả lời: "Lúc hủy bỏ hôn lễ với Cung Thiên Long, anh rất tức giận với sự lừa gạt của Cung Thị vô cùng tức giận, chuẩn bị chọn lựa trả thù, nhưng mà Trác Việt nói cho anh biết, em với Cung Thị có vô số quan hệ, anh nể mặt em, quyết định buông tha Cung Thị, không có đối với bọn họ chọn lựa bất luận trả thù gì, nếu không, trên cái thế giới này sớm đã không còn Cung Thị"

"Phải không?" Lăng Tuyết trào phúng cười lạnh, "Vậy tôi có nenen cảm ơn anh thật tốt?"

"Em đây là có vẻ mặt gì?" Thân Đồ Dạ trong lòng oa một đoàn lửa giận, "Em đang trách tôi không có sớm một chút nói cho em biết thân thế? Em cảm thấy tôi phải nói sao? Cung Thi lợi dụng em lừa gạt tôi, sự việc cũng đã chấm dứt, vào thời điểm kia, anh lại đi nói cho em biết thân thế, để cho em rối rắm buồn rầu?"

"Nói cho cùng, anh lại là vì tốt cho tôi?"

Lăng Tuyết cảm thấy rất buồn cười, "Tôi trước đến giờ cũng không biết, cơ ban sớm một chút khi đó, anh đối với tôi đã có tình cảm sâu như vậy "

"Em đến cùng là muốn nói cái gì?" Thân Đồ Dạ tức giận chất vấn.

"Lúc trước tôi xem nhẹ vấn đề này, bây giờ cúi đầu nghĩ lại, thật sự là suy nghĩ tỉ mỉ đến sợ hãi a..."

Lăng Tuyết thở dài một hơi, cười khổ nói, "Lúc trước Tần Tuệ đi Mỹ tìm tôi hỗ trợ, anh một lần lại một lần nhắc nhở tôi không nên cùng người nhà họ Cung quá thân thiết, nhắc nhở tôi cách bọn họ xa nhất có thể, không cần lo cho việc của bọn họ, về sau còn khó xử Lãnh Thanh Mặc, nghi ngờ anh ấy có động cơ, anh rõ ràng biết tôi là người nhà họ Cung, biết rõ Cung Thiên Long là chị của tôi, lại ngăn cản tôi cùng bọn họ thân cận, anh an tâm cái gì?"

"Lăng, tuyết! !" Thân Đồ Dạ có chút nổi giận, "cô gái này có phải đầu óc có vấn đề không? Là bởi vì anh có một lần lơ là sơ suất, em đã nghĩ anh là người âm u như thế, thậm chí nghi ngờ dụng tâm của anh? ? Đến cùng ở trong lòng em, anh là một người như thế nào?"

" Anh là một người như thế nào ..." Lăng Tuyết nhìn anh đặc biệt thất vọng, "Vào lúc này, đem một bi kịch nói thành người âm mưu, đem một thiên sứ nói thành ma quỷ, nội tâm chân thật âm lãnh của anh phải làm cho người ta sợ hãi."

1 comment: