Kẻ Thù Bên Gối - Chương 207 - Khí Chất



Cái này vốn cũng không có cái gì phải thấp thỏm cả, chỉ là muốn Cung Hiếu Cường thức tỉnh, mọi người cũng cảm thấy tình thế nghiêm trọng, không cần phạm sai lầm mới tốt, về sau theo Thân Đồ Dạ, cục diện lại thây đổi.

Người nhà họ Cung tâm tình giống như đang đi cáp treo vậy phập phồng phập phồng, thấp thỏm bất an.

Vừa rồi lúc Cung lão tiên sinh và Thân Đồ Dạ bọn họ nhường nhau xem ai trước xem báo cáo trước, có người đã lo lắng đề phòng, nếu mà kết quả chứng minh Lăng Tuyết không phải là người nhà họ Cung, vậy bọn họ có thể kết thúc thế nào?

Ngài Thân Đồ cũng không phải là người mà bọn họ có thể đắc tội được.

Còn có người nhỏ giọng nói dứt khoát không cần kết quả, tuyệt đối tin tưởng Lăng Tuyết nói thật.

Cũng may cung lão tiên sinh kiên trì, cuối cùng vẫn công bố đáp án, vẫn là để Cung Hiếu Cường người đầu sỏ gây nên chuyện tự mình công bố .

Giờ khắc này, Cung Hiếu Cường đã tuyệt vọng ngã ngồi ở trên ghế sofa, ôm đầu, thống khổ chờ đợi Thân Đồ Dạ tuyên án, ông ta đã dự liệu được con đường chết của chính mình, không còn có chỗ trống để vãn hồi.

Cung lão tiên sinh kích động không thôi, đem kia hai phần báo cáo xét nghiệm đưa cho người này xem một chút, người kia xem một chút, để cho toàn bộ người nhà họ Cung đều biết rõ Lăng Tuyết thật sự là người của nhà họ Cung.

Cung thị có người nối nghiệp ! ! !

Vài phút trôi qua, bên trong tất cả mọi người đã xem kết quả, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Có người bắt đầu thấp giọng thảo luận - -

"Tôi cũng biết kết quả là như vậy mà, cái này Thiên Tuyết và Thiên Long giống nhau như đúc, làm sao có thể không phải là chị em song sinh được?"

"Không chỉ giống, mà ngay cả kia phần khí chất cao quý cũng giống, căn bản là không cần hoài nghi."

"Đúng vậy! Có vài người không không chịu thua kém, còn cả ngày tìm người khác làm phiền toái, quả thực là chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn."

"Không có sai, chính mình không quản lý công ty, ăn cây táo, rào cây sung, còn làm cho người trong nhà thêm phiền toái."

"Lòng người dễ đổi a, về sau cũng không nên tin ông ta nữa"

"Đúng vậy đúng vậy..."

...

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đem mũi nhọn chỉ về Cung Hiếu Cường, Cung Hiếu Cường đã trở thanh bia rồi.

Trong một phút này, Lăng Tuyết nhìn ông ta, cũng không có nữa phần oán hận, ngược lại cảm thấy ông ta thật đáng thương.

Bên cạnh có người chỉ trích ông ta, tất cả đều họ đều là người nhà họ Cung, có quan hệ huyết thống với ông ấy, vừa thấy được tình thế không đúng, thái độ lập tức thây đổi thái độ 360 độ cua quẹo, ngẫm lại vẫn là trái tim rất băng giá.

Lăng Tuyết thậm chí có thể tưởng tượng được, trước kia lúc Cung Thiên Long thất thế đại khái cũng là cảnh tượng này đi?

Được làm vua thua làm giặc, ở một gia tộc một lượt diễn được vô cùng tinh tế như thế, chớ đừng nói chi là thương trường tàn khốc!

Cô tưởng tượng thấy tương lai chính mình, sẽ không có một ngày gặp phải tình huống như vậy?

Nếu như không có Thân Đồ Dạ làm cây to chống đỡ, cô còn có thể giống như bây giờ nắm chắc sao?

Đáp án không cần nghĩ nhiều cũng đã hiện lên ngay trước mắt!

Lăng Tuyết tự giễu cười.

"Mọi người nghe!" Cung lão tiên sinh giơ cao báo cáo xét nghiệm, nghiêm túc tuyên bố, "cái này là hai phần báo cáo xét nghiệm đã đủ để chứng minh nha đầu này trong sạch, về sau nếu là có người còn dám nghi vấn thân phận của con bé, ta, Cung hiếu quốc là người đầu tiên không bỏ qua hắn! !"

"Ông nội, chúng tôi từ lúc mới bắt đầu đã không có hoài nghi qua thân phận của Thiên Tuyết, đều là Cung Hiếu Cường khơi màu."

"Đúng vậy, chúng tôi liên tục chân thành bảo vệ Cung nhị tiểu thư, bắt chước cô mà làm theo!"

"Về sau chúng ta nhà họ Cung một lòng, ai nếu là ăn cây táo, rào cây sung, chúng ta cùng nhau đuổi hắn ra ngoài! !"

"Đúng, đuổi ra ngoài!"

"Cung Hiếu Cường, ngươi còn có mặt mũi đợi ở chỗ này? Còn không mau cút đi?" một người vãn bối hét lớn.

Cung Hiếu Cường cúi đầu, một câu nói cũng không dám nói.

"Trí viễn, con đây là thái độ gì? Đây là chú của con, là trưởng bối, đến phiên con tới rống mắng sao? Con có không có gia giáo?" vợ Cung Hiếu Cường nhìn không được.

"Chú ấy ăn cây táo, rào cây sung, liên hợp Bạch gia bắt nạt nhà họ Cung chúng ta, còn hoài nghi người cầm quyền của chúng ta, nên sớm đuổi chú ấy ra ngoài ."

Cung trí viễn cây ngay không sợ chết đứng nói, "Thiếu chút nữa làm hại nhà họ Cung lại phải bị một lần rung chuyển nữa, loại người này không xứng ở lại nhà họ Cung."

"Đúng, không xứng ở lại." Những người khác cũng ồn ào theo.

"Các ngươi tại sao có thể như vậy?" vợ Cung Hiếu Cường khóc, "Cậu, ngài nói câu công đạo đi, Hiếu Cường mặc dù có sai, nhưng anh ấy cũng là vì huyết mạch của nhà họ Cung mà suy nghĩ, chúng ta đều là người một nhà, còn đối xử với anh ấy như vậy sao?"

"Ai..." Cung lão tiên sinh thở dài một hơi, một câu nói cũng không có nói.

Thân Đồ Dạ nói rõ là muốn bảo vệ Lăng Tuyết, ai dám nhiều nói nửa câu, đây không phải là muốn chết sao?

"Tiểu Tuyết với các ngươi cũng là người một nhà, các ngươi tại sao phải nhằm vào cô ấy?" Thân Đồ Dạ mặt lạnh như băng quát khẽ, "Là lão hồ đồ? Hay vẫn có người ở sau lưng sai khiến ngươi? ? ?"

Vợ Cung Hiếu Cường không dám thở mạnh.

Cung Hiếu Cường lại ở tại chỗ bị hù dọa từ trên ghế salon té xuống đất, sắc mặt trắng bệch, thấp thỏm lo âu.

"Được rồi" Lúc này, Lăng Tuyết cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện "Cung Hiếu Cường nhằm vào là tôi, ông ta đối với các người lại không có làm cái gì quá đáng, các người không nên bỏ đá xuống giếng!"

Này câu vừa ra, toàn bộ đều yên lặng lại, người nhà họ Cung nhìn trộm mặt nhau, cũng không dám nhiều lời nữa, mà có vài người cũng cảm thấy rất hổ thẹn.

Thực sự, Cung Hiếu Cường mặc dù khắp nơi nhằm vào Cung Thiên Long và Lăng Tuyết, nhưng ông ta đối những người nhà họ Cung khác không có sai, những người này là một ít người của nhà họ Cung, tập đoàn Cung thị cũng không có làm cái gì, hàng năm được chia lợi nhuận, và tham gia một cuộc hợp gia tộc mà thôi.

Đến khi kêu bọn họ đưa ra chủ ý, không có có một người nói chuyện.

Đợi đến ai thất sách xảy ra chuyện, bọn họ những người nói mát, tán gẫu, lời nói cay nghiệt ngược lại một câu tiếp một câu.

Kỳ thật ba đời sau đó thì không tính có quan hệ huyết thống gì, thời điểm Cung lão phu nhân nhớ tình bạn cũ, nghĩ tới chính mình năm đó gây dựng sự nghiệp, người trong gia tộc không có thiếu hỗ trợ, cho nên mới cho bọn họ mỗi nhà một ít cổ phần, cho dù bọn họ đời sau chẳng có gì đặc sắc, dựa vào nhà họ Cung chia lợi nhuận cũng có thể sống cuộc sống áo cơm không lo.

Cho nên bản thân từ ích lợi mà nói, những người này có chút hy vọng tập đoàn Cung thị có thể kinh doanh càng ngày càng tốt, đến cuối năm, bọn họ cũng có nhiều tiền thêm, ai quản người làm chủ là ai căn bản là không quan trọng! ! !

"Chú!"

Lăng Tuyết gọi Cung Hiếu Cường một tiếng, chân thành nói, "Chú kiến thức rộng rãi, phải rõ một đạo lý - - khuynh sào phía dưới thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không! ! !

Chú là con trai của bà nội, cũng là em trai của ba tôi, cùng tôi là có quan hệ huyết thống, chúng ta là người một nhà, nếu như nhà họ Cung thật sự đã xảy ra chuyện gì, ai cũng không sống khá giả, người ngoài thủy chung vẫn là người ngoài, bọn họ lợi dụng ngài để đối phó tôi với chị tôi, chỉ là muốn mưu đoạt lợi ích của nhà họ Cung mà thôi! Hiện tại chị tôi đã không con, tôi thay thế chị ấy gánh trách nhiệm này, cần các người ủng hộ, cái kia sợ nếu các người không muốn ủng hộ, ít nhất cũng không nên ngáng chân tôi, cái này trừ làm cho người thân đau khổ, kẻ thù khoái chí bên ngoài, đối với chú không có chỗ tốt gì! !"

Nói đến đây, Lăng Tuyết thở dài một hơi, đứng dậy đỡ dậy Cung Hiếu Cường - -

"Công ty cần cải cách, ngài và các cổ đông lúc trước đã tồn tại rất nhiều khúc mắc, ở lại cũng không có ý nghĩa gì, không bằng sống thật tốt để an hưởng lúc tuổi già đi, chú có 30% cổ phần kia, tôi đã mua lại với giá gấp đôi giá thị trường, cái kia là một số tiền lớn đủ cho chú và vợ có nửa đời sau sống trong xa xỉ!

Mặt khác, tôi hiện tại ở đây hứa với chú, chỉ cần chú sẽ không tìm tôi phiền toái, không lại liên hợp người khác tổn hại công ty, việc trước kia toàn bộ xóa bỏ, tôi bảo đảm không có người động đến chú và người nhà một sợi tóc! Cũng sẽ không khiến cho người nhà họ Cung đối với chú bất kính."

Lúc nói câu này, Lăng Tuyết bén nhọn nhìn lướt qua người xung quanh, ánh mắt rơi trên người Cung Trí Viễn, mang một ánh mắt cảnh báo.

Cung Trí Viễn cuống quít cúi đầu xuống, dọa đến sắc mặt đều thay đổi .

Ở đây những người khác toàn bộ đều đối với Lăng Tuyết đều là vài phần kính trọng, không nghĩ tới cô tuổi còn trẻ, thế nhưng sẽ có lòng dạ cùng khí phách như vậy, so với Cung Thiên Long có hơn chứ không kém, rất giống Cung lão phu nhân lúc tuổi còn trẻ ngang ngược!

"Ai..." Cung Hiếu Cường trong lòng cho dù có thiên ngôn vạn ngữ, giờ phút này cũng không biết nên bắt đầu nói từ đâu, chỉ là tự đáy lòng nói rõ "Cảm ơn", sau đó cúi đầu, dẫn vợ ảm đạm rời đi.

Vợ ông ta từng bước một cúi người chào, liên tục hướng Lăng Tuyết, Thân Đồ Dạ, Cung lão tiên sinh nói lời cảm tạ.

Hai người rời đi, bên trong vẫn như cũ lặng ngắt như tờ.

Thân Đồ Dạ sủng ái nhìn Lăng Tuyết, ánh mắt ôn nhu như nước, còn mang một loại tự hào, đây chính là phụ nữ của anh, anh còn chưa có bắt đầu dạy dỗ, cũng đã chiếu lấp lánh, anh sao có không yêu đâu?

Lãnh Thanh Mặc nhìn Lăng Tuyết thật sâu, anh ta đã sớm biết, trên người cô có một loại khí phách vương giả từ lúc sinh ra đã có, nếu mà dạy dỗ thật tốt, tương lai nhất định thành châu báu.

Tần Tuệ trong lòng cảm khái ngàn vạn, hôm nay tất cả hành trình đều là Lãnh Thanh Mặc trước đó đã nói qua, nhưng mà đêm nay một màn mày có thể không ai dạy qua cho cô.

Mà cô đã phát huy được quá tốt, cái loại khí chất thong dong, khẳng khái hào phóng xử lý mọi việc, không chỉ có trấn an Cung lão tiên sinh, cũng làm cho tất cả người nhà họ Cung chứng kiến phong cách lãnh đạo, tương lai nhất định càng thêm thuyết phục!

Cô ấy đã tạo được uy tín của mình ở gia tộc Cung thị, bắt đầu từ hôm nay, không chỉ không có người nghi ngờ thân phận của cô, cũng sẽ không nghi ngờ năng lực của cô nữa ! ! !

"Tốt, tốt, rất tốt!"

Cung lão tiên sinh kích động không thôi, "Nha đầu, phần lòng dạ và khí phách này của con đã đặc biệt làm cho ta khâm phục, ta dường như nhìn thấy từ trên người con là khí phách của bà nội con năm đó, con tuổi còn trẻ có giả tâm, tương lai nhất định sẽ đem tập đoàn Cung thị phụ trách quản lý tốt!"

"Cảm ơn ông nội" Lăng Tuyết mỉm cười.

"Ai..." Cung lão tiên sinh thở dài một hơi, "nhà họ Cung vài chục năm này tai nạn không ngừng, cha mẹ con, bà nội của con đều lần lượt qua đời, hiện tại đến chị của con, rồi chú của con không không chịu thua kém, còn luôn tìm con gây phiền toái, bất quá bây giờ cũng đã giải quyết, về sau ta sẽ nhìn chằm chằm hắn, tuyệt không cho hắn lại tìm con gây phiền toái."

"Dạ, có ông nội ở đây, con không cần lo lắng" Lăng Tuyết cười gật đầu.

"Lúc mới bắt đầu ta còn nhiều lo lắng, thật ra đối với thân phận của con ngược lại không có nhiều nghi ngờ như vậy, thật ra chỉ là muốn xác định một cái, là năng lực của con, bây giờ nhìn thấy con tài giỏi như thế, trong tâm của ta trấn an không ít."

Dừng một chút, Cung lão trước đứng lên, nghiêm túc tuyên bố - -

"Ta quyết định, đem mười phần trăm cổ phần của ta chuyển giao cho nha đầu, giúp nó một tay! ! !"

1 comment: