Kẻ Thù Bên Gối - Chương 237

Make the impossible possible!

Thân Đồ Dạ nghe được câu này, không khỏi có chút ít đau lòng, thở dài một hơi nói: "Khi đó lúc em trở lại Cung gia, anh đã nói với em về những cái này, cũng nhắc nhở qua em, nhưng mà em khăng khăng muốn trở về, hiện tại anh ép em rút khỏi Cung gia, phỏng đoán em cũng không chịu đi."

Lăng Tuyết khổ sở cười một tiếng, thở dài nói: "Đúng vậy, nếu đã lựa chọn, đương nhiên nên kiên trì đi tiếp, tại sao có thể nửa chừng bỏ dở được!"

"Nhưng là em như vậy sẽ rất vất vả a, nếu không thì như thế này đi, việc của Cung gia... . . ."

"Việc của Cung gia tự tôi sẽ xử lý, anh không cần phải để ý đến tôi." Lăng Tuyết cắt đứt lời Thân Đồ Dạ nói, "Được rồi, chúng ta không nên nói về cái này, tôi chỉ là nhất thời cảm thán mà thôi. Kỳ thật anh nói rất đúng, tất cả nên nhắc nhở đều nhắc nhở, là tự chính tôi khăng khăng muốn lựa chọn đi đường này, vậy tôi nhất định phải đi hết. Hơn nữa, cái này cũng là một phần trách nhiêm của tôi nên làm vì tôi là người của nhà họ Cung, tôi bụng làm dạ chịu. Tần Tuệ mặc dù làm chuyện sai lầm, nhưng có chị ta ở đây, Cung gia chung quy sẽ khá hơn một chút, hiện tại chị ta không ở, có thể diễn chính cũng chỉ còn lại có tôi với Thanh Mặc hai người. Cho nên tôi không nên có ý khác, không nên có câu oán hận, lại càng không nên nửa đường bỏ cuộc, chỉ có thể cùng anh ấy cùng nhau kề vai chiến đấu, bảo vệ phần cơ nghiệp của bà nội ta lập nên, không  phụ một phần tâm ý của chị tôi!"

Nhìn thấy thái độ của Lăng Tuyết kiên định như thế, Thân Đồ Dạ đành phải nói: "Được rồi, cái kia liền nghe em, em tự mình nghĩ kỹ là được. Đợi lát nữa chúng ta lập tức đến bệnh viện, chúng ta nhờ bác sĩ lại làm kiểm tra một chút cho em, xem một chút cục cưng trổ mã được như thế nào. Anh lo lắng em mỗi ngày gặp phải nhiều chuyện như vậy, sẽ ảnh hưởng đến cục cưng, xem một chút có phải cần thêm thuốc bổ gì không."

"Hôm qua mới vừa mới làm qua kiểm tra, hôm nay tra cái gì a?" Lăng Tuyết tức giận nói ra, "Cục cưng ở bụng mới có 1cm á, có thể tra ra cái gì chứ? Lại nói, lại là siêu âm, lại là thử máu, làm nhiều khẳng định đối thai nhi cũng không tốt. Còn như anh nói những thứ kia thuốc dưỡng thai, tôi ngày hôm qua liền lên mạng điều tra, cũng không phải là uống càng nhiều thì càng tốt, tất cả các loại thuốc đều có độc và tác dụng phụ, có thể uống ít thì nên uống ít đi. Thân thể tôi khỏe là được, anh không cần lại lo lắng vớ vẩn ...

Nói đến đây, Lăng Tuyết nhìn nhìn hai bên đường, đột nhiên hỏi: "Này con đường giống như nhìn rất quen mắt chao ôi, chúng ta hôm qua đã tới có phải cũng là cái bệnh viện này hay không?"

"Đúng vậy, hôm qua tới chính là cái bệnh viện này."

Lăng Tuyết lo sợ không yên hiểu ra, sau đó liền nhíu mày đạo: "Khó trách tôi cảm thấy này con đường nhìn quen mắt như thế, anh tại sao không nói một tiếng a? Tại sao phải tôi đến kiểm tra ở bệnh viện của Hoắc gia!"

"Cái này có quan hệ gì? bệnh viện Hoắc gia chính là bệnh viện của anh, anh ở Hoắc gia có cổ phần rất lớn, đổi khác bệnh viện khác anh không tin được đâu."

Thân Đồ Dạ không cho là đúng nói, "Lại nói, cái bệnh viện này cũng chỉ có Nhược Hi và Hoắc Vân Phong là hai bệnh nhân, những người khác toàn bộ đều trống rỗng, em ngày hôm qua tạm thời lại đây làm kiểm tra, anh đều không cần phải sắp xếp cái gì nữa. Bên trong lại an toàn thanh tĩnh, cho nên anh đều nghĩ kỹ, về sau lúc em sinh ở chỗ này là tốt lắm, không có ai sẽ quấy rầy đến em."

"Được rồi." Lăng Tuyết không có nói cái gì nữa, chỉ là trong lòng mơ hồ cảm thấy có chút kỳ quái, kỳ thật cô thật sự không thích ở cùng người của Hoắc gia, Hoắc gia trừ Hoắc Vân Phong ra, cô không có ấn tượng tốt với người nào.

Đây là một loại cảm giác, nói không rõ nói không rõ, giống như từ lúc vừa mới bắt đầu nhận định một người là người xấu, như vậy hắn làm bất cứ chuyện gì liền sẽ biến thành chuyện xấu. Cô là đơn thuần không thích Hoắc gia, hơn nữa đối với mối quan hệ của Thân Đồ Dạ và Nhan Nhược Hi, trong lòng cô thủy chung sẽ có vướng mắc.

Cho nên cho tới nay, cô đều làm hết sức để cách xa người nhà họ Hoắc nhất có thể, nhưng mà vòng tới vòng lui lúc nào cũng không dứt được quan hệ với bọn họ.

...

Trong phòng ICU, bác sĩ mời Nhan Nhược Hi và Hoắc Phi Vân đi ra.

Bác sĩ nghiêm túc nói ra: "Thiếu phu nhân, tiểu thư, Hoắc tổng hiện tại cần làm một cái kiểm tra, các người ở ngoài chờ, chờ kiểm tra xong, tôi sẽ đích thân lại đây thông báo các ngài đi vào thăm ngài ấy."

Thân là người nhà bệnh nhân, Hoắc Phi Vân và Nhan Nhược Hi chỉ có thể gật đầu đồng ý, liền ở ngoài phòng chờ.

Hoắc Phi Vân đẩy Nhan Nhược Hi đi đến sân thượng, ở ngoài cửa chờ vô ích, còn không bằng đến nơi đây hóng hóng gió hít thở không khí cũng tốt. Chỉ là sân thượng gió hơi lớn, thổi vào người không khỏi có chút lạnh, Hoắc Phi Vân vì vậy liền đem cái chăn mỏng đắp lên trên người Nhan Nhược Hi, ân cần nói: "Chị dâu, chị sao rồi?"

Nhan Nhược Hi lấy tinh thần cười cười nói: "Tôi không sao, hiện tại có cảm giác rất nhiều. Chính là anh cô, tôi thật sự rất lo lắng cho anh ấy, tình trạng nghiêm trọng như vậy, hiện tại ngay cả nói chuyện cũng còn đứt quãng ... Anh ấy vì cái nhà này thật sự là hao tâm, người đều bị thương thành cái bộ dạng như vậy, lúc tỉnh lại còn la hét muốn lập tức gặp Thân Đồ Dạ."

"Em cũng không biết Hoắc gia chúng ta đến cùng là tạo cái nghiệt gì, lại bị đả kích nghiêm trọng như thế." Hoắc Phi Vân tâm tình rất sa sút, "Kể từ khi ông nội qua đời, tất cả tai nạn liền theo nhau mà đến, em với anh trai quả thực không kịp trở tay."

"Trên phương diện kinh doanh chị không hiểu, chị cũng không biết có thể làm chút gì đó giúp hai người, có đôi khi nhớ tới, thật sự cảm giác mình rất vô dụng, em và Vân Phong đều đối tốt với chị như thế hảo, nhưng mà bây giờ trong nhà xảy ra chuyện, chị lại cái gì đều không giúp được."

Nhan Nhược Hi vô cùng áy náy, nói xong con mắt lại hồng, giọng nói đều nghẹn ngào.

"Được rồi, chị dâu, chị chớ suy nghĩ lung tung"

Hoắc Phi Vân an ủi, "Anh em cưới chị về là để cho chị hưởng phúc, không phải là để cho chị nhận gánh cái gánh nặng gia đình, lại nói, anh em hiện tại hoàn tốt rồi, trong nhà có chuyện gì chúng ta sẽ xử lý, chị đừng lo lắng nhiều như vậy, chị tự bảo vệ sức khỏe của mình là tốt rồi, hơn nữa em tối qua đã đã gọi cho ba ba, ông ấy tối hôm nay sẽ về tới, có ba ba ở đây, gia tộc một ít chuyện cũng đã có người xử lý ."

"Ân." Nhan Nhược Hi gật gật đầu, "Ba ba trở về liền tốt lắm, trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, cần phải thông báo cho ông một tiếng."

"Đúng rồi, chị dâu..." Hoắc Phi Vân muốn nói lại thôi, "Có một số việc, em không biết rõ có nên nói với chị hay không..."

"Có việc gì em nên nói thẳng nha, giữa chúng ta còn có cái gì khó nói?" Nhan Nhược Hi hỏi.

"Ai..." Hoắc Phi Vân thở dài một hơi, trầm trọng nói, "Chuyện này em cũng không biết nên nói như thế nào..."

"Đến cùng là chuyện gì, em nói đi? Quanh co lòng vòng ngược lại làm tâm của chị không thoải mái." Nhan Nhược Hi nóng nảy.

"Là như thế này ..." Hoắc Phi Vân nhìn nhìn xung quanh, thấp giọng nói "Tối ngày hôm qua sức khỏe của chị không thoải mái ngủ sớm, em vẫn luôn không có ngủ, ở ngoài phòng bệnh của an hem canh chừng, về sau nghe được bệnh viện nói Thân Đồ đến bệnh viện, em liền muốn đi xem, nhưng mà lưc em đi đến lầu 7, phát hiện cả tầng lầu đều bị phong tỏa, em không được cho vào, em cho là Thân Đồ đã xảy ra chuyện gì, quả thực đều sợ sắp chết, liền ở bên ngoài liên tục quanh quẩn đợi, về sau thấy có người đến, cẩn thận nghe ngóng mới biết được xảy ra chuyện là Lăng Tuyết..."

"Lăng Tuyết?"

Nhan Nhược Hi sững sờ một cái, lúc này mới nhớ tới Lăng Tuyết chính là em song sinh với Cung Thiên Long, cũng chính là bạn gái hiện tại của Thân Đồ Dạ.

Chuyện này Nhan Nhược Hi vốn là không biết rõ, lần trước cô đến nhà Thân Đồ đi tìm Thân Đồ Dạ nói về việc của Hoắc Vân Phong, gặp được Lăng Tuyết, khi đó đã cảm thấy rất kỳ quái, còn tưởng rằng người đó là Cung Thiên Long, còn nói Thân Đồ Dạ và Cung Thiên Long không phải là cũng đã giải trừ hôn ước sao? Sao hai người lại cùng một chỗ?

Cô khi đó còn hỏi Thân Đồ Dạ, nhưng mà Thân Đồ Dạ không trả lời, sau đó về đến nhà liền hỏi Hoắc Phi Vân, Hoắc Phi Vân đem tất cả mọi việc tiền căn hậu quả đều nói với cô ...

Từ đó về sau, Nhan Nhược Hi mới biết được Lăng Tuyết chính là em song sinh của Cung Thiên Long, nguyên lai Thân Đồ Dạ lần đó hủy bỏ hôn lễ cũng không phải là bởi vì đối với cô nhớ mãi không quên, mà là bởi vì anh ấy thích cô gái tên là Lăng Tuyết, không phải là anh ấy muốn kết hôn với Cung Thiên Long.

Chuyện này nghe ra thật đặc biệt phức tạp, khi đó Hoắc Phi Vân dùng rất nhiều thời gian mới nói cho Nhan Nhược Hi rõ rang việc này, Nhan Nhược Hi sau khi nghe, tâm tình vô cùng phức tạp, đồng thời rất sa sút.

Cô liên tục ở trong lòng còn hy vọng có may mắn, cho rằng Thân Đồ Dạ trong lòng còn có cô, hơn nữa khi đó là vì cô mới hủy bỏ hôn ước, về sau mới biết, nguyên lai việc này chẳng qua là do cô quá ảo tưởng, từ khi Lăng Tuyết xuất hiện một khắc kia, cô cũng đã mất đi Thân Đồ Dạ .

"Chị dâu, chị dâu..." Hoắc Phi Vân gọi vài tiếng, Nhan Nhược Hi cuối cùng phục hồi tinh thần lại, ‘’uh, em nói tiếp đi, Lăng Tuyết xảy ra chuyện gì ?"

Hoắc Phi Vân nói tiếp: "Em lúc mới bắt đầu cũng cảm thấy kỳ quái, nên mới hỏi thăm, bọn họ cũng không chịu nói, về sau hỏi lại mới biết được, nguyên lai là Lăng Tuyết kiểm tra việc mang thai."

"Mang thai?" Nhan Nhược Hi nghe được hai chữ này, sắc mặt liền thay đổi, "Em là nói Lăng Tuyết mang thai ?"

"Chắc là vậy." Hoắc Phi Vân gật gật đầu, "Mặc dù những bác sĩ kia và các thuộc hạ toàn bộ đều không hề không đề cập tới, nhưng mà em đoán chắc không sai biệt lắm, đợi lát nữa Thân Đồ đến, chị hỏi một chút là biết."

Nhan Nhược Hi trầm mặc hồi lâu, nhẹ nói: "Loại chuyện như vậy sao chị không biết xấu hổ đi hỏi đâu..."

"Có cái gì không hỏi tốt?" Hoắc Phi Vân vội vàng nói, "Thân Đồ đối với chị rất tốt, hai người các người giống như anh em vậy, em gái hỏi một chút việc của anh trai, cũng không phải là cái gì lớn không được a."

Nhan Nhược Hi nghe được Hoắc Phi Vân như thế vừa nói, đột nhiên hai mắt tỏa sáng: "Em nói giống như cũng có chút đạo lý..."

Hoắc Phi Vân vừa quan sát sắc mặt Nhan Nhược Hi, vừa nói:

"Đúng vậy, chị và Thân Đồ hai người là Thanh mai trúc mã, anh ấy đều xem chị như em gái, mặc dù hai người bây giờ không có ở cùng nhau, anh ấy rất quan tâm chăm sóc chị, lúc trước anh ấy cũng không nói sao? Chị có chuyện gì cũng nên nói với anh ấy, hai người các người là tình anh em. Cho nên có chuyện gì nên trực tiếp hỏi anh ấy là tốt rồi, chị xem loại chuyện như vậy mặc dù chúng ta đều muốn biết, cũng không dám đi qua hỏi thăm, nếu không Thân Đồ còn cho là chúng ta đi điều tra anh ấy, chị trực tiếp hỏi ngược lại lại là thẳng thắn, chị nói rất đúng phải không."

"Đúng." Nhan Nhược Hi gật gật đầu, "Em nói đúng."

1 comment: