Kẻ Thù Bên Gối - Chương 236

9 cosas que las personas con autocontrol hacen muy bien

Cuối cùng, trong lòng Thân Đồ Dạ vẫn xem trọng Nhan Nhược Hi nhất mà không phải cô Lăng Tuyết! Lăng Tuyết nhìn di động ngăn không được suy nghĩ, thì ra cô cộng thêm bé cưng trong bụng đều so ra kém Nhan Nhược Hi!

Chua xót làm sao a, một ngọn lửa đang nhen nhóm trong lòng!

Lúc này Thân Đồ Dạ đã rửa mặt xong đi ra, anh không biết rõ sẽ phát sinh chuyện gì, thấy Lăng Tuyết tỉnh liền ân cần dặn dò cô: "Sao dậy sớm vậy, em ngủ thêm nhiều một lát đi. Tối hôm qua ngủ muộn lắm a, em không muốn nghỉ ngơi thì bé cưng trong bụng cũng cần nghỉ ngơi đó."

"Anh đến cùng là muốn đi đâu?" Lăng Tuyết ngửa cằm lên nhìn anh.

"Anh không phải mới vừa nói sao, ra ngoài làm chút việc a." Thân Đồ Dạ sững sờ một cái, quay đầu lại nhìn cô nói, "Sao vậy, có việc gì sao?"

"Là sao? Vậy là anh ra ngoài làm chuyện gì vậy, gặp ai vậy?" Lăng Tuyết cười lạnh.

Thân Đồ Dạ nhíu mày không lên tiếng.

"Là đi gặp Nhan Nhược Hi?" Lăng Tuyết trực tiếp quăng di động qua cho anh, "Là gặp người tình cũ Nhan Nhược Hi!"

Thân Đồ Dạ chân mày nhíu chặt hơn, giọng nói buồn bực: "Lăng Tuyết, anh cũng không biết em còn có tật xấu nhìn lén di động người khác!"

"Đúng vậy, tôi nhìn lén di động của anh, nếu như không có mà chỉ nghe từ lời nói, tôi thậm chí đến bây giờ còn chẳng hay biết gì, căn bản cũng không biết anh tối hôm qua nói những lời kia tất cả đều là thối lắm, anh luôn mồm hứa hẹn nhưng đều không chống cự nổi chỉ cần người phụ nữ kia gọi một tiếng, cô ta chính là kêu một tiếng thì anh tới, đuổi thì đi, tôi thì sao? Tôi thì tính là cái gì?"

Lăng Tuyết trong lòng vô cùng phẫn nộ, cho nên nói chuyện cũng không lý trí.

"Lăng Tuyết, em có biết em đang nói cái gì hay không?"

Thân Đồ Dạ đặc biệt tức giận, trước đến giờ cũng không có một cô gái nào dám nói chuyện như thế với anh, Lăng Tuyết quả thực càng ngày quá phận, anh tức giận gầm lên - -

"Anh bây giờ chỉ là muốn đi bệnh viện một chuyến, bởi vì bọn họ nói với anh Hoắc Vân Phong đã tỉnh, muốn gặp anh, muốn cùng anh nói một việc, cho nên anh mới tới bệnh viện một chuyến mà thôi, sao em lại nghĩ thành nghiêm trọng như vậy?"

"Anh đi bệnh viện? ?" Lăng Tuyết trào phúng cười lạnh, "Thân Đồ Dạ, lẽ nào tôi còn chưa hiểu rõ anh sao? Anh là nhân vật cỡ nào? Hoắc Vân Phong tỉnh lại nói muốn gặp anh, Anh liền sẽ đích thân chạy đến bệnh viện? ? Bọn họ chỉ cần thông báo với thuộc hạ của anh một tiếng là đủ, nào có thần muốn gặp Hoàng thượng còn phải mời Hoàng thượng tự mình chạy tới ? Hoắc Vân Phong có uy lực lớn như vậy? Nếu như không phải là Nhan Nhược Hi, anh sẽ đi sao?"

"Được được, anh không cùng em ầm ĩ." Thân Đồ Dạ tự giác đuối lý, không kiên nhẫn nói, "Em quả thực chính là không thể nói lý!"

Anh mặc quần áo tử tế, cầm lấy di động xoay người rời đi.

"Thân Đồ Dạ, anh hôm nay nếu là dám đi ra khỏi cửa thì không nên trở về  - -" Lăng Tuyết kích động rống giận.

Thân Đồ Dạ dừng lại bước chân, quay đầu lại nhìn Lăng Tuyết: "Lăng Tuyết, em có biết hay không em hiện tại quả thực giống như một người đàn bà chanh chua! Anh đã kiên nhẫn và giải thích chuyện đã xảy ra, em lại không nghe lọt, liền ở cùng anh nháo, em cảm thấy có ý tứ sao?"

"Không có ý nghĩa, tôi cũng cảm thấy không có ý nghĩa." Lăng Tuyết con mắt hồng, "Nhưng tôi không cho phép trong lòng người đàn ông của tôi luôn nhớ một phụ nữ khác, không cho phép đàn ông của tôi bị một phụ nữ khác hễ kêu là tới, tôi không thể chịu được, vô pháp tiếp nhận!"

Lăng Tuyết càng nói càng kích động, phẫn nộ chất vấn anh - -

"Thân Đồ Dạ, tối ngày hôm qua anh còn nói anh chỉ là coi cô ta như bạn bè, anh nói tôi với bé cưng mới là người quan trọng nhất, nhưng mà anh hiện tại hành động ngược lại, anh là đến cùng là trong lòng nghĩ như thế nào, kính nhờ anh nói rõ cho tôi, Lăng Tuyết tôi không phải là cái loại phụ nữ quấn quít chặt lấy người, nếu là anh không bỏ được Nhan Nhược Hi, tôi lập tức đi ngay, tuyệt đối sẽ không dây dưa với anh, nhưng mà, nếu như anh muốn cùng với tôi, vậy thì kính nhờ anh giữ một khoảng cách với tất cả phụ nữ khác! ! !"

Thân Đồ Dạ nhìn thấy bộ dạng này của Lăng Tuyết, trong lòng vẫn là bực bội, nếu là lúc trước anh đã sớm đạp cửa mà đi, nhưng mà nghĩ đến trong bụng Lăng Tuyết còn có bé cưng, anh lo lắng Lăng Tuyết lại phát giận, vạn nhất vừa lúc này xảy ra cái gì ngoài ý muốn liền hết .

Thân Đồ Dạ đã thấy quá trên người Nhan Nhược Hi và Thân Đồ Phong Hoa, anh không thể để loại ngoài ý muốn này xảy ra lần nữa.

Nhịn lại nhịn lại, Thân Đồ Dạ rốt cục vẫn phải đem lửa giận đè trở về, bình tâm tĩnh khí nhìn Lăng Tuyết nói: "Anh đã nói với em lời nói đều là thật, em và bé cưng trong lòng anh mới là quan trọng nhất, không ai có thể thay thế. Nhưng Nhược Hi đối với anh mà nói cũng là người rất quan trọng, anh xem cô ấy như em gái, cô ấy hiện tại xảy ra chuyện, anh không thể bỏ mặc cô ấy, huống chi anh hiện tại chỉ là đi bệnh viện xử lý việc của Hoắc Vân Phong. Như vậy đi, nếu em không yên tâm, em có thể đi cùng anh đến bệnh viện thăm Hoắc Vân Phong, đến lúc đó em liền biết anh có phải đi làm việc công hay không, cũng liền biết anh với Nhược Hi không có cái gì gọi là tư tình ."

Nghe được Thân Đồ nói như thế, Lăng Tuyết trầm mặc, trong lòng suy nghĩ có nên hay không đi với Thân Đồ Dạ tới bệnh viện, chỉ là cô cảm thấy rất không có có ý nghĩa, cùng một phụ nữ khác đi tranh một người đàn ông, loại chuyện như vậy cô đặc biệt chán ghét.

Nếu như không phải là bởi vì có đứa bé này, nếu như không phải là Thân Đồ Dạ liên tục nhiều lần cường điệu anh chỉ muốn cùng với cô, cô thà rằng buông tha cho đoạn cảm tình này, cũng không muốn cả ngày vì tính phong lưu hoa tâm của anh mà tính toán.

Vậy bây giờ, Thân Đồ Dạ hai bên đều muốn nắm, bên nào cũng không muốn buông xuống

Mà cô chính là bạn gái chính thức, đến cùng có nên đi gặp Nhan Nhược Hi một lần hay không?

"Làm sao vậy? Em lại không dám đi, nửa đường bỏ cuộc ?"

Thân Đồ Dạ cố ý kích cô, quả nhiên anh dùng chiêu này là rất hữu dụng.

Lăng Tuyết phản ứng rất lớn, lập tức nói: "Ai không dám? Tôi lại không làm gì sai việc gì, vì cái gì không dám? ?"

"Vậy là được, anh kêu người giúp em thay quần áo, sau đó ăn một chút gì rồi đi." Thân Đồ Dạ mở cửa phòng, kêu hai cái nữ đầy tớ vào, sau đó nhìn Lăng Tuyết nói, "Em từ từ làm, không vội, anh tới thư phòng, chờ một lát em ăn điểm tâm xong thì goi anh."

"A." Lăng Tuyết đáp một tiếng.

"Ngoan ngoãn, đừng nóng giận" Thân Đồ Dạ dụ dỗ một câu, sau đó liền đi thư phòng.

Hai cái nữ đầy tớ tiến tới hầu hạ Lăng Tuyết rửa mặt thay quần áo, Lăng Tuyết chậm rì rì, trong lòng còn có chút mâu thuẫn, kỳ thật cô một chút cũng không thích đi đối mặt người của Hoắc gia, từ lúc vừa mới bắt đầu, cô chẳng hề nghĩ đi tranh cái gì, càng không muốn chỉ trích người ta cái gì, dù sao quyền quyết định loại việc này nằm trên tay Thân Đồ Dạ, chỉ cần anh có tự chủ, người ta cũng không thể làm gì.

Hiện tại cô với Thân Đồ Dạ lại chưa có xác định quan hệ, cái gì đều không phải, không có kết hôn cũng không có đình hôn, Thân Đồ Dạ cũng không có tuyên bố với bên ngoài quan hệ của bọn họ, cô dựa vào cái gì đi vênh váo hung hăng chỉ trích người khác? Tự cô đều cảm thấy hoang đường.

Nhưng mà lời nói cũng đã nói rồi, cô mà không đi lại ra vẻ mình khiếp đảm chột dạ, vậy sau này nếu là gặp lại loại chuyện như vậy, cô làm sao có thể chất vấn Thân Đồ Dạ?

Được rồi, lời nói cũng đã nói ra rồi, đi thì đi thôi, coi như là đi bệnh viện thăm một chút Hoắc Vân Phong.

Lăng Tuyết ngồi ở trước bàn trang điểm soi gương sửa sang lại đầu tóc, cảm giác mình gần đây sắc mặt rất kém, để người giúp việc mang thêm một cái đồ trang sức trang nhã, sau đó một chiếc váy trắng mịn, lại thêm áo khoát, sau đó thì xuống lầu.

Lúc này, Thân Đồ Dạ từ thư phòng đi ra, còn đang nói điện thoại, nói đơn giản vài câu, liền cúp điện thoại, ôm thắt lưng Lăng Tuyết, cùng cô xuống lầu ăn điểm tâm, giống như việc gì cũng đều chưa từng xảy ra vậy.

Giống như bọn họ không có cãi vả, không có khúc mắc, không có bất kỳ không vui.

Lúc ăn sáng, Thân Đồ Dạ còn giống như trước đây dịu dàng săn sóc, gắp thức ăn cho Lăng Tuyết, dặn dò cô ăn nhiều một chút.

Lên xe, Lăng Tuyết nhịn không được hỏi anh: "Anh thật muốn tôi cùng đi bệnh viện sao? Anh không biết là có lúng túng sao?"

Thân Đồ Dạ lạnh lùng nói: "Có cái gì mà lúng túng? Anh với các cô ấy lại không có quan hệ gì không đứng đắn, lại nói, không dẫn em đi một chuyến, sao có thể chứng minh anh là trong sạch ? Đỡ phải về sau luôn cùng anh nháo. Dù sao em đi một chuyến, coi như anh chính thức tuyên bố với bọn họ em là người của anh, về sau cũng sẽ không có những vấn đề này phát sinh ."

Thân Đồ Dạ nói giọng đương nhiên, Lăng Tuyết không có lý do gì lại đi cự tuyệt, cũng sẽ không có nói thêm nữa.

điện thoại Thân Đồ Dạ vài ngày này bận vô cùng, khả năng bởi vì ngày hôm qua vừa mới trở lại Hải Thành liền tắt máy, hiện tại liên tục nhận nhiều điện thoại, nói đều là công viẹc, dùng các loại ngôn ngữ.

Lăng Tuyết nghe không hiểu anh đang nói là cái gì, chỉ biết là anh nói những thứ này đều là công việc, cùng bản thân không có gì bao nhiêu quan hệ, cũng không có có tâm tư đi để ý tới. Nhưng mà cuối cùng tiếp một cuộc điện thoại của Cố Huy, Lăng Tuyết ngược lại nghe rõ, là Cố Huy gọi tới hỏi thăm về nơi đến của Tần Tuệ.

Thân Đồ Dạ liền nói: "Tùy tiện đem chị ta đi đày ở chỗ nào đó, càng xa càng tốt, về sau không để cho tôi gặp lại chị ta. Còn hai bác sĩ kia, huỷ giấy phép bác sĩ của bọn họ, để bọn họ về sau không thể lại làm bác sĩ, không thể làm ở bệnh viện, còn muốn đuổi bọn hắn ra khỏi Hải Thành, tùy tiện để bọn họ đi chỗ nào cũng được? Trong vòng mười năm không được quay về Hải Thành."

"Vâng, thuộc hạ biết rõ." Cố Huy đáp một tiếng, ngay lập tức đi xử lý.

Cúp điện thoại, Thân Đồ Dạ nghiêng đầu nhìn Lăng Tuyết: "Như thế nào? Xử lý như vậy em hài lòng không?"

Lăng Tuyết trầm mặc một lát, nói: "Anh đã đều quyết định như thế, tôi còn có thể nói cái gì? Hiện tại tôi mới biết được năng lực làm việc của anh, mạnh mẽ vang dội, nói đuổi đi liền đuổi đi, trong vòng mười năm không để cho người trở về, giống như toàn bộ Hải Thành này đều là thiên hạ của anh vậy."

Thân Đồ Dạ nhướng mày: "Lăng Tuyết, anh trước kia cảm thấy em gọn gàng linh hoạt, như thế nào gần đây thay đổi thành dông dài như vậy ? Mỗi người sẽ vì hành động của mình mà gánh chịu hậu quả, trả giá thật lớn, bọn họ làm ra việc ác liệt như thế, anh cũng không thể cái gì đều không làm đi!"

"Ai..." Lăng Tuyết thở dài một hơi, giải thích, "Tôi nếu quả thật cảm thấy anh làm như thế là không đúng, thì tôi sẽ căn cứ vào đạo lý mà bảo hộ quyền lợi của mình, tôi chỉ là đang cảm thán mà thôi, cảm thán cái này là hào môn thế gia, xã hội thượng lưu thật sự không giống như trong tưởng tượng của tôi hoàn toàn khác nhau, loại cuộc sống này quá phức tạp, mỗi thời mỗi khắc đều là đấm đá nhau, ngươi lừa ta gạt, cảm giác sẽ không có một khắc là thái bình, tôi hiện tại rất hoài niệm cuộc sống trước kia của mình, mặc dù cả ngày vì tiền sốt ruột, nhưng mà trong cuộc sống có một mục tiêu, có một trọng tâm, tôi cảm giác mình sống phong phú tự tại, vui vẻ tiêu dao, nhưng mà bây giờ, tôi mỗi ngày đều cảm thấy rất áp chế, giống như rất nhiều chuyện chờ tôi đi làm, nhưng mà những chuyện này tất cả đều là việc tôi không thích làm nhất, tôi thật sự rất chán ghét cách sống như thế này..."

~~~~~~~~~~~~`` thây đổi…cách xưng hô của LT & TĐD xíu ----------- thấy lằng nhằn quá nên đổi…chỗ nào ngọt ngào sẽ đổi lại…^^^^

1 comment: