Kẻ Thù Bên Gối - Chương 238



"Chao ôi, nói đến đến cũng thật sự là người giống người nhưng số phận lại khác nhau." Hoắc Phi Vân lại thở dài nói, "Lăng Tuyết và Thân Đồ Dạ cùng một chỗ mới mấy tháng đã mang thai, chị và anh trai em cùng một chỗ nhiều năm như vậy, thật vất vả mới mang thai, lại xảy ra chuyện đó!"

Nghe được câu này, sắc mặt Nhan Nhược Hi lập tức liền thay đổi, một đôi trong suốt không rảnh trong mắt bịt kín một tầng mờ sương, cả người thay đổi thành bộ dạng mảnh mai đáng thương, nhu nhược bất lực...

Mang thai, chuyện này đối với cô mà nói chính là cấm kỵ, là một sự đau xót.

Nhan Nhược Hi là một cô gái đơn thuần, chỉ muốn gả cho người đàn ông mình yêu mến, giúp vợ dạy con, thật tốt sống qua cả đời, thật sự không nghĩ đến vận mệnh lại không công bằng với cô như thế. Cô nhiều năm chưa mang thai, thật vất vả mới mang thai nhưng lại sinh non, cuối cùng còn dẫn đến cả đời cũng không thể sinh con được!

Cô xuất thần nhìn về phía phương xa, những năm gần đây, bất kể là ở góc đường hay là bệnh viện, chỉ cần cô nhìn thấy phụ nữ mang thai, hoặc là nghe được người khác mang thai, trong lòng sẽ không ngừng hâm mộ, nhưng mà lại hồi nhớ cả đời này cô cũng không có cách nào ủng có phúc như vậy, mỗi lần đều sẽ đau lòng không thôi!

"Chị dâu, thực xin lỗi, em có phải nói sai lời nói gì hay không?" Hoắc Phi Vân vội vàng nói xin lỗi, "Em không phả có ý tứ kia... Kỳ thật việc của chị, em và anh trai đều không để ý, ba ba em sẽ không để ý. Anh em yêu chị như vậy, chị có thể sinh con hay không kỳ thật đều không sao cả ..."

Nhan Nhược Hi khổ sở cười một tiếng, ngược lại an ủi: "Phi Vân, chị không có nghĩ ngợi lung tung, chị sớm đã luyện thành thói quen. Em đừng lo lắng, thật sự, chị không sao."

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi..."

Hoắc Phi Vân dường như thở phào nhẹ nhõm, trong mắt lại có một luồng hào quang phức tạp chợt lóe qua.

...

Hai người đang trò chuyện, một thuộc hạ vội vã đến bẩm báo: "Hoắc tiểu thư, Thiếu phu nhân, Thân Đồ tiên sinh đến !"

"Đến rồi, sao nhanh như thế?"

Hoắc Phi Vân quay đầu nhìn lại, cửa thang máy vừa vặn mở ra, Thân Đồ Dạ ôm Lăng Tuyết từ thang máy đi ra.

Hoắc Phi Vân vội vàng đẩy ra Nhan Nhược Hi nghênh đón, xa xa đã tha thiết, ân cần thăm hỏi Thân Đồ Dạ: "Thân Đồ, đến rồi !"

Nhan Nhược Hi cũng cùng Thân Đồ Dạ chào hỏi: "Thân Đồ!"

Hai người ân cần thăm hỏi xong sau, không hẹn mà cùng đưa mắt rơi ở trên người Lăng Tuyết, cũng không biết nên xưng hô như thế nào.

Bầu không khí có chút lúng túng, Lăng Tuyết cũng không biết nên nói như thế nào.

Thân Đồ Dạ giới thiệu: "Các người đã gặp mặt rồi, đây là Lăng Tuyết, tôi ..."

Từ cuối cùng này, Thân Đồ Dạ kéo thật sự dài, suy nghĩ kỹ mấy giây mới nói ra kết luận, "là hôn thê của tôi"

Vị hôn thê! ! !

Hoắc Phi Vân và Nhan Nhược Hi hai người đều cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.

Nhan Nhược Hi sắc mặt liền ảm đạm, cả người tâm tình đều không thích hợp.

Hoắc Phi Vân ngược lại rất tự nhiên, cười nói: "Nhanh như thế à, các người là muốn chuẩn bị kết hôn sao?"

Thân Đồ Dạ gật đầu: "Không có sai, chuẩn bị hôn lễ rồi!"

Lăng Tuyết kinh ngạc nhìn Thân Đồ Dạ, anh có thể ở trước mặt Hoắc Phi Vân và Nhan Nhược Hi nói trắng như thế, giới thiệu thân phận của cô, hơn nữa còn nói bọn họ chuẩn bị chuyện kết hôn, cái này làm cho cô cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn và thật sự ngạc nhiên mừng rỡ, anh rất rõ ràng bày tỏ thái độ của mình, anh hiện tại rõ ràng rành mạch đứng bên này cùng Lăng Tuyết, đều giữ khoảng cách với Hoắc Phi Vân, Nhan Nhược Hi.

"Lăng Tuyết, hai vị này em đều đã gặp, Hoắc Phi Vân cùng Nhan Nhược Hi đều là bạn tốt của anh."

Thân Đồ Dạ nhìn Lăng Tuyết giới thiệu, anh rất ít công khai chính thức giới thiệu như thế, hôm nay là trường hợp đặc biệt.

"Chào!" Lăng Tuyết chủ động chào hỏi.

"Chào, cung nhị tiểu thư!" Hoắc Phi Vân tỏ ra rất hào phóng và ưu nhã, chủ động nắm tay Lăng Tuyết, khách khí cười nói, "Trước kia không rõ lắm thân phận chân thật của cô, liên tục còn tưởng rằng cô là Cung Thiên Long, còn nháo ra một chút hiểu lầm, hiện tại cuối cùng là biết rõ rồi, bất kể như thế nào, tôi đối với cô trước đến giờ sẽ không có ác ý, hy vọng cô cũng bỏ qua cho, về sau mọi người vẫn là bạn bè."

"Đương nhiên!"

Lăng Tuyết tuyết khẽ mỉm cười, khách khí mà xa cách, cô biết rõ Hoắc Phi Vân cô gái này không đơn giản, cũng là bởi vì không đơn giản, cho nên mới có thể đem tâm tình che giấu tốt như vậy.

Không giống Nhan Nhược Hi, sắc mặt nói thay đổi liền thay đổi ngay, tâm tình biến hóa rõ rang như vậy.

Thật ra so với Hoắc Phi Vân, Nhan Nhược Hi là một cô gái đơn giản, có chuyện gì đó cũng sẽ biểu hiện ở trên mặt, hiện tại, sắc mặt cô ta giống như mây đen giăng đầy, đôi mắt trong suốt trở thành ảm đạm thất thần, nguyên lai cô cũng không phải là không thèm để ý Thân Đồ Dạ, đến bây giờ, cô vẫn còn có tình cảm với anh.

Lại hoặc là nói, cô ta đã thành thói quen hưởng thụ bảo vệ và chung tình của Thân Đồ Dạ, hiện tại tình cảm Thân Đồ Dạ dời đến người khác, Nhan Nhược Hi sẽ có một loại cảm giác mất mát thật sâu.

Nhan Nhược Hi không giống Hoắc Phi Vân, cô ta không ở trên thương trường lăn lộn, là một người không có tâm cơ, cho nên cô ta không hiểu được che giấu tâm tình chính mình là như thế nào, có chuyện gì cũng sẽ biểu lộ ở ngoài, điểm này ngược lại làm cho Lăng Tuyết cảm thấy không có tâm lý đối địch như vậy.

Ngược lại như Hoắc Phi Vân cô gái này mới cần càng thêm cẩn thận một chút, cảm giác như cô ta là người như vậy, bất cứ lúc nào tùy chỗ cũng có thể sẽ bán người, người còn phải giúp cô ta đếm tiền.

...

"Chào, Hoắc phu nhân!" Lăng Tuyết chủ động chào hỏi Nhan Nhược Hi.

Nhan Nhược Hi sững sờ một cái, mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng mỉm cười đáp lại: "Chào!"

"Nghe nói sức khỏe cô không quá thoải mái, hiện tại khá hơn chút nào không?" Lăng Tuyết thân thiết ân cần thăm hỏi.

"Rất nhiều rồi, cảm ơn cô quan tâm."

Nhan Nhược Hi nhìn Lăng Tuyết một cái, lại nhìn một chút Thân Đồ Dạ, ánh mắt mang một tia u oán.

Thân Đồ Dạ quay mắt đi, không nhìn tới cô ta nữa.

Nhan Nhược Hi sắc mặt có chút không được tự nhiên, Lăng Tuyết đều cảm thấy lúng túng, trong lòng có chút không thoải mái.

Hoắc Phi Vân nhìn ra bầu không khí tế nhị này, vội vàng hoà giải: "Thân Đồ, anh em đã tỉnh, anh ấy vừa mở mắt ra đã vội vã muốn gặp anh, nếu không em dẫn anh vào xem một chút đi? Để Lăng Tuyết tiểu thư và chị dâu tôi ở bên ngoài nghỉ ngơi một chút a."

"Được" Thân Đồ Dạ gật gật đầu, quay đầu nhìn Lôi Quân nháy mắt, Lôi Quân vội vàng tiến lên nói, "Lăng tiểu thư, tôi đưa cô đi đi vào phòng nghỉ ngơi!"

"Cái kia..." Lăng Tuyết đang muốn hỏi Nhan Nhược Hi làm sao bây giờ, Thân Đồ Dạ liền nhìn Nhan Nhược Hi nói, "Em và Lăng Tuyết cùng đi phòng nghỉ nghỉ ngơi đi, đợi lát nữa anh đi ra còn có việc muốn nói với em."

"Có việc gì?" Nhan Nhược Hi liền vội vàng hỏi.

Lăng Tuyết cũng rất muốn biết, Thân Đồ Dạ căn bản cũng không có nói gì với cô, anh ở trước mặt cô nói có việc muốn nói với Nhan Nhược Hi, nhất định là việc riêng đi, là có chuyện gì?

Hoắc Phi Vân cũng đang suy đoán.

"Lúc nữa sẽ nói sau, anh đi xem Hoắc Vân Phong trước." Thân Đồ Dạ nói xong nhìn người giúp việc của Hoắc gia nói, "Mang các cô ấy đi nghỉ ngơi ở phòng nghỉ đi."

"Vâng, Thân Đồ tiên sinh!" người giúp việc của Hoắc gia cung kính đáp lại.

"Em đi nghỉ ngơi một chút trước, anh rất nhanh sẽ quay lại " Thân Đồ Dạ nâng mặt Lăng Tuyết lên, hôn lên trán cô, "Chờ anh quay lại sẽ cùng đi làm kiểm tra với em."

"Uh" Lăng Tuyết gật đầu.

Sau khi thông báo xong, Thân Đồ Dạ đi cùng với Hoắc Phi Vân.

Lôi Quân và thuộc hạ của Hoắc gia hai người mang Lăng Tuyết và Nhan Nhược Hi đến đến phòng nghỉ nghỉ ngơi, thuộc hạ của Hoắc gia sắp xếp đặc biệt chu đáo, cho bọn họ chuẩn bị các loại điểm tâm, còn có nước trái cây, sữa các loại này nọ, trong phòng cũng bố trí rất ấm áp.

Những người khác toàn bộ tất cả lui ra, chỉ có Lôi Quân và nữ giúp việc của Hoắc gia ở trong phòng với bọn họ, hai người đứng ở cửa mỗi người ở một bên, yên tĩnh bảo vệ.

Lăng Tuyết và Nhan Nhược Hi ở trên ghế sofa nghỉ ngơi, hai cô gái nhìn nhau chẳng nói gì, bầu không khí có chút lúng túng, còn có chút cứng ngắc.

Trầm mặc rất lâu, cuối cùng vẫn là Lăng Tuyết phá vỡ trước cục diện bế tắc trước, mỉm cười hỏi: "Sức khỏe của cô vẫn tốt chứ?"

Nhan Nhược Hi gật đầu: "vẫn tốt"

"Nghe nói Hoắc tiên sinh xảy ra chút chuyện, anh ấy hiện tại như thế nào ?" Lăng Tuyết lại hỏi.

"Hắn hôm nay đã tỉnh, không có gì đáng ngại." Nhan Nhược Hi đáp lại.

"A." Lăng Tuyết đáp một tiếng, cũng không biết nên tiếp tục như thế nào, cô cảm giác nếu cô hỏi một câu Nhan Nhược Hi sẽ trả lời một câu, Nhan Nhược Hi giống như cũng không có muốn cùng cô tán gẫu, Lăng Tuyết cũng không muốn nói cái gì nữa .

Lăng Tuyết cảm thấy có chút lúng túng, cũng có chút khát nước, đi vào phòng tắm bưng lên một ly nước trái cây đang chuẩn bị uống.

"Lăng tiểu thư, xin chờ một chút." Lôi Quân đột nhiên đi tới, cầm lấy ly nước trái cây trên tay cô, "ngại quá, Lăng tiểu thư, tôi đi kiểm tra cái này trước."

"Được" Lăng Tuyết đưa ly nước trái cây cho cậu ta.

Lôi Quân cẩn thận kiểm tra một chút nước trái cây, còn đem mấy thức ăn khác đều kiểm tra một lần, xác định đều không có vấn đề, mới đưa lại ly nước trái cây o cho Lăng Tuyết, sau đó liền lui ra.

Đối với những trình tự này, Lăng Tuyết cũng không có cảm thấy có cái gì kỳ quái, cô biết rõ Thân Đồ Dạ rất để ý bé cưng trong bụng cô, biết làm mấy cái này một chút cũng không kỳ quái.

Mà Nhan Nhược Hi đã cảm thấy nghi hoặc, nhịn không được hỏi Lôi Quân: "Cái này là ý tứ  của Thân Đồ sao?"

Lôi Quân nhìn Lăng tuyết một cái, gật đầu đáp: "Đúng vậy, Nhan tiểu thư!"

Nhan Nhược Hi không nói gì, trong lòng rất không thoải mái, không nghĩ tới Thân Đồ Dạ chăm sóc chu đáo Lăng Tuyết như thế, từng giọt nước cũng phải do thuộc hạ của anh kiểm tra, người của Hoắc gia cũng tin không nổi, rất sợ Lăng Tuyết sẽ bị một chút tổn thương.

Lăng Tuyết phát hiện sắc mặt Nhan Nhược Hi không thích hợp, giải thích: "Cô bỏ qua cho, Lôi Quân không phải là nhằm vào Hoắc gia, hiện tại tất cả sinh hoạt và ăn uống hàng ngày của tôi cậu ấy đều phải kiểm tra, đây chỉ là một vấn đề trình tự."

"Không nghĩ tới Thân Đồ hiện tại lại tỉ mỉ như vậy đâu?" Nhan Nhược Hi trong mắt có chút chua xót vô pháp che giấu.

Lăng Tuyết khẽ giơ giơ lên khóe môi, không nói gì, cô có thể cảm giác được địch ý Nhan Nhược Hi, nhưng cô thật sự không biết rõ, Nhan Nhược Hi cũng đã gả cho Hoắc Vân Phong , nghe nói cô ta và Hoắc Vân Phong tình cảm rất tốt, đã như vậy, vì cái gì cô ta còn lưu luyến không quên Thân Đồ Dạ vậy?

Lúc trước là tự cô ta lựa chọn Hoắc Vân Phong cùng một chỗ, rời Thân Đồ Dạ, hơn nữa còn là cô ta kết hôn với Hoắc Vân Phong trước, hiện tại trong lòng còn quyến luyến một người đàn ông khác không thôi, điều này có chút nói không quá mức đi.

Lăng Tuyết vụng trộm nhìn Nhan Nhược Hi một cái, Nhan Nhược Hi nhíu lại mi, trên mặt vô cùng bất an, nhưng mà cũng không có nói cái gì nữa.

Lăng Tuyết trong lòng nghĩ, có lẽ tình cảm Nhan Nhược Hi và Thân Đồ Dạ là thanh mai trúc mã, Nhan Nhược Hi cũng đã hình thành thói quen tính ỷ lại Thân Đồ, trong khoảng thời gian ngắn còn sửa không được, hoặc là cô ta đã tạo thành thói quen được Thân Đồ Dạ bảo vệ, hiện tại đột nhiên phát hiện Thân Đồ Dạ đối với cô gái khác coi trọng như thế, trong lòng cô ta sẽ có một loại cảm giác chênh lệch.

1 comment: