Kẻ Thù Bên Gối - Chương 246



Mấy ngày kế tiếp, Lăng Tuyết đều ở nhà Thân Đồ nghỉ ngơi lấy lại sức, Thân Đồ Dạ mỗi ngày đi sớm về trễ, Lăng Tuyết cũng không biết anh đang bận rộn cái gì, nhưng mà cảm giác anh giống như đang làm một việc rất lớn.

Lăng Tuyết hỏi thăm qua tình huống Tần Tuệ, Cố Huy nói cho cô biết, dựa theo chủ nhân phân phó, đã đem Tần Tuệ đưa đến Thụy Sĩ, cái kia bên cạnh có người trong coi chị ta, chị ta tạm thời đều không thể liên lạc vơi người của Cung gia, cũng không làm ra cái gì khác như con thiêu thân.

Nghe đến những lời này, Lăng Tuyết cũng không có khoái cảm trả thù, ngược lại dặn dò Cố Huy: "Nói người bên kia không nên làm khó chị ta, chỉ cần chị ta không gây chuyện thêm là được rồi."

"Được, ngài yên tâm." Cố Huy gật đầu, "Đúng rồi, Lăng tiểu thư, chủ nhân nói tôi hỏi cô về việc mời khác cho hôn lễ, kiểm tra thử xem cô muốn mời những người nào, tôi sẽ đi sắp xếp."

"Tôi suy nghĩ đã." Lăng Tuyết suy nghĩ một chút, nói, "Mời Hàn Bắc, Hàn Giai, Ngũ ca, Hàn Vũ Thần, chị An, còn có người của cô nhi viện, thầy cô giáo ở cô nhi viện, những người làm tình nguyện ở đó và bọn nhỏ nữa, có thể sắp xếp không?"

"Đương nhiên có thể." Cố Huy cười nói, "Ngài chỉ để ý muốn mời người nào, thuộc hạ sẽ sắp xếp tốt."

"Cảm ơn, chỉ những người này, những người khác thì không có."

Lăng Tuyết nghĩ tới những người bạn kia, kỳ thật lúc ca hát quán bar còn có vài người bạn tốt, khi đó thường xuyên hỗn đến cùng nhau chơi đùa, đã từng nói đùa qua, nói cô về sau nếu là cùng Lăng Ngạo kết hôn nhất định phải thông báo bọn họ, bọn họ nhất định phải đưa một cái đại hồng bao.

Hiện tại cô thật sự kết hôn, chỉ là chú rể không phải là Lăng Ngạo.

Cô cũng do dự có nên mời bọn họ hay không, trái lo phải nghĩ, vẫn là đang tính.

Mấy người bạn bè kia với Lăng Ngạo có giao tình tốt hơn, nếu mà tùy tiện mời bọn họ, bọn họ đến lúc đó rơi vào tình thế khó xử, đến cùng đến hay không đến tham gia hôn lễ.

Dù sao hôn lễ này làm đơn giản, vẫn không nên khoe khoang thái quá.

"Vậy cũng tốt. Cố Huy gật gật đầu, lấy ra một tờ danh sách đưa cho cô, "Cái này là danh sách người của Cung gia, ngài xem một chút muốn mời người nào?"

"Danh sách của Cung gia anh đưa qua cho Thanh Mặc xem một chút đi, để anh ấy quyết định." Lăng Tuyết nói.

"A? Để Lãnh tiên sinh làm chủ?" Cố Huy có chút ít ngoài ý muốn, không nghĩ tới Lăng Tuyết sẽ có quyết định này.

"Nội bộ Cung gia anh ấy rõ ràng nhất, nên mời ai, không nên mời ai, anh ấy nắm chắc. Anh hỏi tôi, tôi ngược lại không biết trả lời như thế nào." Lăng Tuyết mỉm cười nói, "Hôn lễ lần này, tôi cũng chưa có thông báo với anh ấy, anh mang danh sách đưa cho anh ấy, thuận tiện nói một chút tôi và Thân Đồ kết hôn."

"Nha, vâng." Cố Huy mặc dù cảm giác có chút quái lạ, nhưng vẫn là hiểu được ý tứ của Lăng Tuyết, cô là không muốn phụ thuộc quá mức vào Lãnh Thanh Mặc, dù sao gia tộc này đều là hắn chống đỡ, cũng không thể có mới nới cũ, dùng xong liền đem người ta bỏ qua một bên?

Còn có, căn bản Lăng Tuyết đại khái là không có tính toán buông tha cho Lãnh Thanh Mặc, tương lai cô phụ trách quản lý gia tộc Cung thị nên cũng muốn cùng Lãnh Thanh Mặc đồng hành. Huống chi, cô liên tục tín nhiệm Lãnh Thanh Mặc như vậy, cũng coi hắn là bạn tốt nhất.

Cô lo lắng anh ta cô đơn, lo lắng anh ta một mình ở Cung gia, không có Tần Tuệ hầu hạ sẽ không thích ứng.

Tối hôm qua, cô gửi tin nhắn cho anh ta, anh ta chưa có trả lời, trong lòng cô rất là bất an.

Cho nên cô mới có thể nhờ Cố Huy đưa phần danh sách này đi qua, để Lãnh Thanh Mặc biết rõ, cô và Cung gia vẫn cần anh ta!

...

Lăng Tuyết phân phó chuyện này xong, Cố Huy tự nhiên muốn đi làm, anh ta lúc này sẽ cầm danh sách đi Cung gia tìm Lãnh Thanh Mặc. Đồng thời, anh ta cũng cho người khác mang thiêp mời đưa ra ngoài.

Lăng Tuyết vài ngày nay đều ở nhà tĩnh dưỡng, trừ ăn uống và đọc sách ra, không khỏi có chút ít nhàm chán, kỳ thật nàng rất muốn gặp Lãnh Thanh Mặc, hỏi một chút anh ta gần đây như thế nào, cũng muốn biết một chút về cô nhi viện phong tục thời xưa còn lưu lại có thu hoạch được gì không.

Nhưng mà cô đã nhắn hai tin cho Lãnh Thanh Mặc, anh ta đều chưa có trả lời, cô cũng không dám lại tìm anh ta.

Trong lòng cô thấp thỏm bất an, thậm chí có chút ít sợ hãi, không biết rõ Lãnh Thanh Mặc có phải tức giận hay không.

Buổi trưa đang nghĩ ngợi lung tung, di động đột nhiên vang lên, Lăng Tuyết nghĩ tới có phải Lãnh Thanh Mặc gọi điện thoại tới hay không, vội vàng nghe, nghe người gọi tới không phải anh ta nên phát hiện mình không vui, nhưng mà cũng có một loại ngạc nhiên mừng rỡ, là Hàn Giai gọi điện thoại tới.

"Hàn Giai!"

"Lăng Tuyết, tôi mới vừa vừa nhận được thiếp mời của chị, quả thực không thể tưởng tượng nổi, chị thật muốn kết hôn?" Hàn Giai ở đầu bên kia điện thoại kích động hỏi, "Lần này sẽ không có âm mưu gì đi? Là kết hôn giả sao?"

"Không phải " Lăng Tuyết mỉm cười đáp lại, "Tôi là thật sự muốn kết hôn !"

Đầu bên kia điện thoại Hàn Giai ngơ ngẩn, giống như không thể tin được việc này là sự thực, một hồi lâu, cô ta mới phục hồi tinh thần lại, thấp thỏm bất an hỏi: "Lăng Tuyết, chị nghĩ kỹ chưa?"

"Nghĩ kỹ rồi, đã quyết định." Lăng Tuyết quyết đoán trả lời, "Hàn Giai, tôi biết rõ các người lo lắng tôi, nhưng tôi đã nghĩ kỹ, Thân Đồ Dạ rất yêu tôi, anh ấy là một người đáng giá để phó thác cả đời."

"Được rồi." Hàn Giai bất đắc dĩ thở dài, "Chị đã như thế nói, tôi cũng không thể nói gì hơn." Lập tức, cô ta ở đầu bên kia điện thoại nói, "Các người đều nghe thấy ?"

"Hàn Giai, em đang nói chuyện với người nào?" Lăng Tuyết trong lòng cả kinh, sẽ không phải là Lăng Ngạo đi?

"Nghe thấy rồi." Một giọng nói vang lên, là Ngũ Ca, "Tốt tốt, đem di động đưa cho anh, anh với Lăng Tuyết tán gẫu vài câu."

"Ân." Hàn Giai giao điện thoại cho Ngũ Ca.

Ngũ Ca tiếp qua di động: "Tiểu Tuyết, em hiện tại có tiện nói chuyện không?"

"Tiện." Lăng Tuyết cầm lấy di động trở lại phòng ngũ, "Ngũ ca, vừa rồi Hàn Giai là dùng handsfree sao? Các người ở bên cạnh còn có ai? Lăng Ngạo có phải đã ở hay không?"

"Lăng Ngạo không ở đây." Ngũ Ca trầm thấp nói, "Đúng lúc tốt, hôm nay tới công ty, anh với Hàn Bắc nhận được thiếp mời của em đều rất khiếp sợ, suy đi nghĩ lại, để Hàn Giai gọi điện thoại hỏi em một chút. Vừa rồi những lời em nói, chúng ta đều nghe thấy, nếu em đã tự nguyện, vậy chúng ta đều sẽ chúc phúc cho em, chỉ cần không phải có âm mưu gì, không phải bị bức bách thì tốt lắm."

"Không có." Lăng Tuyết vội vàng giải thích, "Chuyện lúc trước là do hiểu lầm, hiện tại em với Thân Đồ là thật tâm yêu nhau."

"Cái này anh tin tưởng." Ngũ Ca nói, "anh nhìn Thân Đồ Dạ đối với em vẫn là rất dụng tâm, anh ta là người thành công mà lại có mị lực của đàn ông, em thích hắn cũng không kỳ quái. Anh chỉ là không biết rõ, các người sao laik sốt ruột muốn kết hôn sớm vậy? em mới vừa vặn trở lại Cung gia, trước đó không lâu, em cái kia... chị em mới qua đời, lúc này vội vã kết hôn có phải có có nguyên nhân gì hay không?"

"Anh biết việc của Cung gia?" Lăng Tuyết thật bất ngờ.

"Mấy người chúng ta đều là anh em đồng sinh cộng tử bạn bè tốt, tất cả mọi người rất quan tâm việc của em, lúc trước em xảy ra chuyện, chúng ta đều đi Cung gia đi tìm em, nhưng mà quản gia kia không cho chúng ta vào đi, còn cảnh cáo chúng ta không nên quấy rầy em. Về sau chúng ta cũng thử nói chuyện điện thoại mấy lần, không phải là tắt máy thì chính là không gọi được, chúng ta đều rất lo lắng cho em, về sau Hàn Vũ Thần kể lại cho chúng ta, để cho chúng ta không cần lo lắng, còn nói chờ em từ Anh quốc trở về sẽ giúp chúng ta đi thăm em, anh với Hàn Bắc ngày hôm qua còn thương lượng hỏi một chút Hàn Vũ Thần, không nghĩ tới hôm nay đột nhiên nhận được thiếp mời kết hôn."

Ngũ Ca nói một hơi xong mấy thứ này, thành khẩn nói - -

"Tiểu Tuyết, hiện tại thân phận địa vị của em đã khác, rất nhiều chuyện, chúng ta không giúp được gì, nhưng mà em có chuyện gì, chúng ta đều sẽ đứng ra giúp em trước tiên. Phần tình nghĩa anh em này vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi. Lần trước em giả mạo Cung Thiên Long thiếu chút nữa cùng Thân Đồ Dạ kết hôn, cụ thể nguyên nhân chúng không phải là rất rõ ràng, sự tình đi qua cũng không có bao lâu, hơn nữa ở giữa lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, hiện tại em còn nói muốn cùng Thân Đồ Dạ kết hôn, chúng ta rất lo lắng cho em có phải xảy ra chuyện gì hay không, nếu có chuyện gì, nhất định em phải nói cho chúng ta biết, không nên giấu diếm."

"Ngũ ca, cảm ơn anh." Lăng Tuyết cảm động hết sức, nghẹn ngào nói, "Cảm ơn các người còn đối tốt với em như thế, em đã nghĩ các người đã mặc kệ em rồi."

Xảy ra nhiều chuyện như thế, cô cảm giác mình đã làm liên lụy đến các anh em, lúc trước Lăng Ngạo trở mặt với cô, Hàn Bắc Hàn Giai đều đứng về phía Lăng Ngạo, Ngũ ca xem như trung lập, không nghĩ tới bây giờ cô xảy ra chuyện, bọn họ vẫn là giống như thường lo lắng cho cô.

"Đều là an hem nhiều năm như thế, cùng nhau đồng cam cộng khổ nhiều năm như vậy, ai có chuyện, chúng ta đều hết sức giúp đỡ ." Ngũ Ca trấn an nói "Tiểu Tuyết, em vẫn chưa trả lời anh đâu, em với Thân Đồ Dạ vì cái gì vội vã kết hôn như thế? Thật không có chuyện gì khác xảy ra sao?"

"Em..." Lăng Tuyết có chút ít khó có thể mở miệng, nhưng mà sợ bọn họ và Ngũ ca lo lắng, cô cuối cùng vẫn là nói ra "Em mang thai, cho nên..."

"Nguyên nhân thật sự là cái này" Ngũ Ca cũng không nghĩ đến, anh ta đã đoán được có nguyên nhân này.

"Như thế nào? Cô ấy thật sự mang thai ?" Hàn Bắc ở bên cạnh hỏi.

"Ân." Ngũ Ca đáp một tiếng.

"Đưa điện thoại cho em." Hàn Bắc lấy điện thoại qua, ngưng trọng hỏi, "Tiểu Tuyết, bây giờ là Thân Đồ Dạ chủ động chịu trách nhiệm muốn cùng em kết hôn, vẫn là, vẫn là em... Nói hắn phụ trách nhiệm?"

"Cái này có cái gì khác nhau sao?" Lăng Tuyết cười, cô biết rõ tâm tư Hàn Bắc, người này bình thường cà lơ phất phơ, bạn gái cũng không ít, thường xuyên lấy kinh nghiệm hắn tình yêu ra ra nói chuyện.

"Khác nhau rất lớn." Hàn Bắc lo lắng nói, "Nếu như là hắn chủ động chịu trách nhiệm, muốn cùng em kết hôn, cái kia đã nói lên hắn là thật tâm yêu em; nếu như là em bức hắn chịu trách nhiệm, như vậy khả năng hắn chính là tùy tiện ứng phó một cái, liền tính thật sự kết hôn , về sau cũng sẽ không thật sự tốt đối với em. Hiện tại cái xã hội này, hôn nhân không phải là cái gì bảo đảm, kết hôn còn có thể tùy tiện ly hôn. Nhất là hắn loại đàn ông đó, qua một lần hôn nhân, người ta cũng sẽ không nhìn hắn ít đi, ngược lại còn cảm thấy hắn lại nổi tiếng đó. Có thể với em thì không giống nhau, đến lúc đó, em một cô gái mang theo một đứa nhỏ, sẽ cực kỳ vất vả. Nếu như hắn không phải là tự nguyện cưới em, em thà rằng xoá sạch cái thai cũng không cần đi kết cái hôn này..."

"Là hắn chủ động đề ra muốn kết hôn." Lăng Tuyết cắt đứt lời Hàn Bắc nói, cười nói, "Hàn Bắc, anh phải hiểu rõ em, em là cái loại người bức hôn đó sao?"

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Hàn Bắc cuối cùng là thở phào nhẹ nhõm, "Nói cũng phải, em hiếu thắng như vậy, sao có thể sẽ đi bức hôn được, ha ha, anh chính là quan tâm sẽ bị loạn, em chớ để ý hắc hắc."

"Biết rồi." Lăng Tuyết cảm khái ngàn vạn, "Khó được các người còn quan tâm em như vậy, em thật thật cao hứng."

"Chúng ta đều là anh em, đương nhiên quan tâm em." Hàn Bắc cười cười, nghiêm túc nói, "Nhưng mà, kỳ thật Lăng Ngạo cũng rất quan tâm em, lần trước em xảy ra chuyện, hắn cũng không thiếu quan tâm, hắn ở sau lưng cũng làm rất nhiều việc, hơn nữa ngày đó đưa tang chị em hắn mang mấy người chúng ta đều đi, nhưng mà của các người phô trương rất lớn, chúng ta chỉ có thể nhìn xa xa."

1 comment: