Kẻ Thù Bên Gối - Chương 248

58화. 나랑 결혼해줘요, 끌림주의보 : 네이버웹소설

Có lẽ, việc này nên giấu giếm mới là lựa chọn tốt nhất...

Đang nghĩ ngợi, một đôi tay từ phía sau ôm thắt lưng Lăng Tuyết, Lăng Tuyết sợ hết hồn, quay đầu lại, nhìn thấy mặt của Thân Đồ Dạ tuấn lãng mị hoặc, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: "Anh hù chết em."

"Làm cái gì việc trái với lương tâm? Như thế chột dạ." Thân Đồ Dạ ngửi ngửi mái tóc Lăng Tuyết.

"Không có, em vừa rồi đang suy nghĩ chuyện gì đâu."

Lăng Tuyết thật có chút ít chột dạ, vừa mới nãy còn đang suy nghĩ nên giấu giếm Thân Đồ Dạ lúc đến gặp Lăng Ngạo, anh trở lại, hiện tại làm tim cô đập rất nhanh, rất sợ anh phát hiện ra cái gì.

"Phụ nữ có thai không nên nói điện thoại nhiều." Thân Đồ Dạ phát hiện trên tay Lăng Tuyết đang cầm di động, trực tiếp lấy đi, "thứ này thứ có phóng xạ, sẽ ảnh hưởng đến bé cưng, về sau không được phép dùng di động nữa."

"Anh làm quá à, toàn chuyện bé xé ra to " Lăng Tuyết không vui bĩu môi, "Gọi điện thoại anh cũng không cho, anh dứt khoát nhốt em vào tù luôn đi."

"Chưa nói không cho em gọi điện thoại, về sau muốn gọi điện thoại dùng điện thoại bàn mà gọi."

Thân Đồ Dạ ném di động qua một bên, vòng lại ôm Lăng Tuyết, "Hôm nay cảm giác như thế nào? Có nơi nào không thoải mái hay không?"

"Không có, em rất tốt." Lăng Tuyết đang suy nghĩ về việc tụ tập ở cô nhi viện, có chút không yên lòng.

"Em vừa rồi gọi điện thoại cho ai?" Thân Đồ Dạ nhìn ra cô có tâm sự, đoán được có liên quan đến cuộc điện thoại vừa rồi.

" Viện trưởng Quách"

Lăng Tuyết chẳng hề nghĩ hoàn toàn gạt anh, anh thông minh cỡ nào, cô nếu như mà cái gì cũng không nói, anh nhất định sẽ đoán được manh mối, cô chỉ được tránh nặng tìm nhẹ nói, "bà ấy biết rõ em sắp kết hôn, gọi điện thoại chúc mừng em, nói em có lúc nào rảnh thin về thăm cô nhi viện một chút. Đúng rồi, Hàn Giai cũng gọi điện thoại cho em, thì ra bọn họ vẫn luôn rất lo lắng em, muốn cùng em đi ra ngoài tụ họp. ."

"Em muốn đi sao?" Thân Đồ Dạ khẽ mỉm cười.

"Muốn a, em ngày ngày khó chịu ở nhà, thật sự là nghẹn cực kỳ, thật muốn ra ngoài dạo dạo." Lăng Tuyết thở dài một hơi, "Hơn nữa em đã lâu không gặp bọn họ, thật muốn gặp vài người bạn cũ này."

"Uh" Thân Đồ Dạ gật gật đầu, "Mấy ngày nữa đi, chờ anh hết bận sẽ cùng đi với em."

"Chờ anh hết bận cũng không biết lúc nào." Lăng Tuyết rất là bất mãn, "Em chỉ là muốn thăm cô nhi viện một chút, anh đều không đồng ý, tối hôm qua nói không thể về Cung gia, hiện tại về cô nhi viện cũng không thể đi. Thật muốn nhốt em ở nhà luôn à?"

"Em thật giống như thất vọng lắm?" Thân Đồ Dạ nhìn cô thật sâu, "Cũng bởi vì không cho em ra ngoài?"

"Em chỉ muốn đi gặp bạn bè của em." Lăng Tuyết tức giận nói, "Anh có phải hơi quá rồi hay không? Mang thai đến mười tháng lận đó, lẽ nào anh muốn cho em ở nhà khó chịu mười tháng luôn à?"

"Được rồi." Thân Đồ Dạ cũng cảm thấy như vậy không tốt, cả ngày đem cô nhốt ở nhà, tâm tình không tốt, sẽ ảnh hưởng tới bé cưng, anh thỏa hiệp nói, "Thế này đi, anh vài ngày nay thật sự là bề bộn nhiều việc, nếu như em nhất định phải đi như lời nói, anh sẽ cho Cố Huy cùng Lôi Vânđi chung. Nhưng mà..."

Thân Đồ Dạ híp mắt, từng chữ từng câu hỏi, "Đến cùng có người nào? Cô nhi viện viện trưởng, bọn nhỏ, còn có ai?"

"Hàn Bắc Hàn Giai." Lăng Tuyết tránh nặng tìm nhẹ nói, "Còn có Ngũ ca."

"Lăng Ngạo không đi?" Thân Đồ Dạ tương đối là tùy ý hỏi.

"Em không có thông báo với anh ấy, cũng chưa liên lạc với anh ấy."

Lăng Tuyết không muốn nói sạo, chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ trả lời, đến lúc Thân Đồ Dạ đuổi theo hỏi tới, đó cũng là do viện trưởng Quách mời Lăng Ngạo, cùng cô không liên quan.

"Nha." Thân Đồ Dạ gật gật đầu, không có hỏi nhiều, "Được rồi, em muốn đi lúc nào? Anh nói Cố Huy sắp xếp."

"Ngày mai đi." Lăng Tuyết đã không kịp đợi muốn gặp được mọi người. "Không được, em còn phải gọi điện thoại hỏi Ngũ ca bọn họ một chút ngày mai có rảnh rỗi hay không, cô nhi viện ngược lại không có vấn đề gì, bất cứ lúc nào đều ở chỗ đó, cũng sẽ không chạy."

"Được, vậy em hỏi một chút đi." Thân Đồ Dạ đứng dậy đi tới phòng rửa tay, "Anh đi tắm rửa trước."

"Uh" Lăng Tuyết cầm lấy di động, đợi đến lúc Thân Đồ Dạ vào phòng tắm mới gọi cho Ngũ ca, Ngũ ca nhận điện thoại rất nhanh, đang muốn nói cái gì, Lăng Tuyết hưng phấn nói, "Ngũ ca, các anh ngày mai có rảnh không? Chúng ta cùng đi cô nhi viện đi, ban ngày làm làm tình nguyện, buổi tối cùng nhau ăn cơm, sau đó tụ họp."

"Có rảnh." Giọng nói của Ngũ ca có chút ít trầm thấp, "Nhưng mà, Tiểu Tuyết..."

"Hả?" Lăng Tuyết không biết rõ anh ta muốn nói cái gì, giống như có chút khó nói.

"Không có việc gì, ngày mai gặp mặt lại tán gẫu đi." Ngũ ca không có tiếp tục nói hết, "Lúc nào thì em qua?"

"Em ngủ dậy sẽ đi, tới đó đại khái khoảng mười giờ, bằng không em lái xe đi đón các anh, chúng ta ở trên đường còn có thể tán gẫu thêm một chút."

Lăng Tuyết đã lâu rồi không có nhìn thấy các anh em, thật muốn có nhiều thời gian với bọn họ.

"Không cần đâu, anh mới vừa mua xe, ngày mai trực tiếp tiếp đón Hàn Bắc Hàn Giai đi qua luôn. Chúng ta gặp sớm một chút ở cô nhi viện, đỡ phải ở trên đường đường vòng, em ngồi xe quá lâu sẽ không thoải mái ."

"Cũng được, vẫn là Ngũ ca nghĩ được chu đáo, vậy cứ quyết định như thế, ngày mai đại khái khoảng chín giờ xuất phát, đến cô nhi viện chắc là khoảng mười giờ."

"Bên này sẽ xuất phát sớm một chút, vào trong thành phố sẽ bị kẹt xe, sẽ tận lực tới cô nhi viện trước so với em."

"Được, vậy ngày mai gặp."

"Ngày mai gặp."

"Đúng rồi, Ngũ ca..."

"Ân? Còn có chuyện gì sao?"

"Phiền toái anh giúp em thông báo với viện trưởng Quách, em không gọi điện thoại cho bà ấy được, em hôm nay đã trò chuyện rồi, nói nhóm chúng ta hẹn rồi sẽ cùng đi."

"Anh biết rồi, anh sẽ thông báo với viện trưởng. Em nghỉ ngơi thật tốt."

"Uh. Cảm ơn."

...

Cúp điện thoại, nghĩ tới ngày mai có thể cùng nhóm bạn tốt gặp mặt, trong lòng Lăng Tuyết vui rạo rực, cô không có tự mình gọi viện trưởng Quách là vì sợ viện trưởng Quách nói đến việc của Lăng Ngạo, Thân Đồ Dạ sẽ nghe thấy, cho nên liền giao phó Ngũ ca đi thông báo.

Ngũ ca làm việc từ trước đến nay rất thoả đáng, Lăng Tuyết giao phó việc này cho anh nhất định sẽ làm rất tốt.

Chỉ là không biết rõ Lăng Ngạo ngày mai sẽ đi không, nếu như muốn đi, cô hy vọng có thể cùng anh xóa bỏ hiềm khích lúc trước, quay về làm bạn bè, giống như trước làm bạn bè anh em tốt.

"Nói chuyện điện thoại xong rồi?" Lúc này, Thân Đồ Dạ từ phòng tắm đi ra, trên người còn đang nhỏ nước, đầu tóc ẩm ướt, vừa đi đến bên Lăng Tuyết, vừa lau tóc, "Anh đã xả nước ấm cho em rồi, đi tắm đi."

"Chưa tới tám giờ mà" Lăng Tuyết nhìn anh, "Anh muốn ngủ à?"

"Rạng sáng mai có việc chút, nên nghỉ ngơi sớm một chút." Thân Đồ Dạ kéo tay cô làm nũng, "Em phải ngủ với anh, nếu không anh không ngủ được."

"Được rồi." Lăng Tuyết cười "Vậy em đi tắm, anh chờ em nha."

"Uh" Thân Đồ Dạ gật gật đầu.

Lăng Tuyết để điện thoại ở trên bàn, bới tóc lên đi tới phòng tắm, đi vài bước, cô quay đầu lại nói: "Đúng rồi, em vừa rồi đã gọi điện cho Ngũ ca, anh ấy nói ngày mai có thời gian, anh nói chuẩn bị một cái đi, em buổi sáng ngày mai ăn xong bữa sáng sẽ xuất phát."

"Được" Thân Đồ Dạ gật gật đầu, "Vậy anh tới thư phòng một chút, lập tức quay lại."

"Uh" Lăng Tuyết nhìn anh cười cười, đi đi vào phòng tắm.

Thân Đồ Dạ nhìn bóng lưng cô, bên môi dáng tươi cười dần dần tản đi, sắc mặt cũng thay tối tăm đi, nhắm mắt nhìn chằm chằm di động trên bàn, đầu ngón tay động động, có một loại xúc động, muốn cầm lấy di động xem một chút, cô đến cùng có phải liên lạc với Ngũ ca hay không, có liên lạc với Lăng Ngạo hay không.

Nhưng mà cuối cùng, anh vẫn là khống chế được, cũng không có làm gì, mặt áo choàng tắm, xoay người ra khỏi phòng đi thư phòng.

...

Cố Huy cùng Lôi Vânđứng thẳng ở trước bàn sách, cung kính chờ đợi Thân Đồ Dạ chỉ thị.

Thân Đồ Dạ xoay tròn di động trong lòng bàn tay, trầm mặc rất lâu, cuối cùng mở miệng: "Ngày mai Lăng Tuyết muốn đi cô nhi viện, hai người các cậu mang thêm vài thuộc hạ đi với cô ấy, nhớ kỹ, an toàn là trên hết, vô luận như thế nào, cũng không thể để cô ấy xảy ra bất cứ chuyện gì. Lôi Vân, cô nên hai mươi bốn tiếng đồng hồ bên người bảo vệ cô ấy, một tấc cũng không rời."

"Vâng, chủ nhân." Cố Huy cùng Lôi Vân trăm miệng một lời trả lời.

"Tôi lần trước nói cho cậu chuẩn bị này nọ đều chuẩn bị xong chưa?" Thân Đồ Dạ hỏi Cố Huy.

"Chủ nhân, đều chuẩn bị tốt." Cố Huy trả lời, "mấy món đồ từ thiện cho bọn nhỏ ở cô nhi viện, còn liên lạc với mười bảy gia đình, có thể đi cô nhi viện nhận nuôi, ngày mai đem những tài liệu này cho viện trưởng Quách, để cho bà ấy xem trước một chút, thích hợp thì nói, tôi sẽ cho người đi xử lý."

"Uh" Thân Đồ Dạ gật gật đầu, "Vốn muốn sớm một chút đi làm chút chuyện này, thật sự là quá bận rộn, Long Cửu kia gần đây động tĩnh rất lớn, Đế Phong cũng muốn sớm một chút bắt được, nên vài ngày nay lại vội vàng xử lý việc của Hoắc gia, tôi phải mau chóng thu phục tất cả, đỡ phải đêm dài lắm mộng."

"Chủ nhân, ngài an tâm xử lý việc của ngài, Cung tiểu thư bên này liền giao cho tôi đi." Lôi Vân lời thề son sắt nói, "Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ tốt bảo vệ Lăng tiểu thư thật tốt, tuyệt không cho cô ấy chịu đến nửa điểm tổn thương."

"Gần đây để cho cô nhìn chằm chằm Lãnh Thanh Mặc, tình hình như thế nào?" Thân Đồ Dạ hỏi.

"Lãnh Thanh Mặc gần đây không có có động tĩnh gì, chính là mỗi ngày đi một chuyến đến cô nhi viện, chơi với bọn nhỏ và con chó kia, hơn nữa hắn ra cửa một người cũng không có mang theo, may mắn viện trưởng Quách nhìn thấy hiểu thủ ngữ, phần lớn bọn nhỏ đều nhìn không hiểu, chẳng qua là cảm thấy hắn thân thiết, thích cùng hắn chơi đùa, tôi nhìn hắn cũng không có làm ra việc đặc biệt gì."

Lôi Vân gần đây được an bài nhìn chằm chằm Lãnh Thanh Mặc, cảm giác người này thật sự là không hề sơ hở.

"Hắn hiện tại hẳn là yên lặng theo dõi kỳ biến." Thân Đồ Dạ lạnh lùng cười một tiếng, "Tóm lại các ngươi cũng không thể phớt lờ, có chuyện gì lập tức nói cho tôi biết."

"Vâng." Lôi Vân cung kính lĩnh mệnh.

"Còn có cậu." Thân Đồ Dạ nhìn Cố Huy, "Trừ ra việc chuẩn bị hôn lễ bên ngoài, việc tối quan trọng nhất là bảo vệ tốt Lăng Tuyết, hàng vạn hàng nghìn lần không để cho cô ấy chịu bất cứ thương tổn gì, chuyện của tôi bên này, tôi sẽ giao phó Lôi Quân đi làm, cậu không cần quan tâm."

"Vâng" Cố Huy đáp lại.

"Nếu như ngày mai Lăng Ngạo cũng đi cô nhi viện, cậu lập tức cho tôi biết." Thân Đồ Dạ phân phó, "Mặc kệ Lăng Tuyết dùng phương pháp gì, Lôi Vân cũng không thể rời đi cô nửa bước."

"Vâng" Cố Huy gật gật đầu, nghi hoặc không hiểu hỏi, "Nhưng mà chủ nhân, Lăng Ngạo hôm nay tìm tới cửa nháo, trước mặt nhiều người như vậy mạo phạm ngài? Ngài vì cái gì còn muốn nhẫn nhịn hắn?"

"Không tính là nhẫn nhịn đi, cũng dạy dỗ hắn. Chẳng qua nếu như hắn không phải là bạn bè của Lăng Tuyết, tôi đã sớm đem hắn tiêu diệt." Thân Đồ Dạ nhớ tới Lăng Ngạo liền nổi trận lôi đình, "Hắn ngày mai nhất định sẽ đi cô nhi viện tìm Lăng Tuyết, các ngươi nhìn chằm chằm cho ta, đừng làm cho hắn gây chuyện."

"Vâng"

1 comment: