Kẻ Thù Bên Gối - Chương 249

bobo sam - Google+

Thân Đồ Dạ trở lại phòng ngủ, Lăng Tuyết nằm ở trên giường đọc sách, thấy anh trở về, cô vội vã bỏ xuống hỏi: "Mọi việc đều dặn dò hết rồi à?"

"Ân." Thân Đồ Dạ gật đầu một cái, nằm ở bên cạnh cô, thân mật đem cô ôm vào trong ngực, "Anh đã sắp xếp tốt, ngày mai để Lôi Vân và Cố Huy đi với em."

"Anh gần đây không phải là bề bộn nhiều việc sao? Để Lôi Vân đi với em là được, sao còn đem Cố Huy đi làm gì? Cái này không phải là dùng không đúng chỗ sao?"

Lăng Tuyết cảm thấy anh có chút huy động nhân lực, Cố Huy có cái gì cũng đều muốn bẩm báo Thân Đồ Dạ, đi cô nhi viện, nhìn thấy Lăng Ngạo, nhất định sẽ báo Thân Đồ Dạ, đến lúc đó, không chừng Thân Đồ Dạ sẽ phát giận thế nào.

Lôi Vân thì không, Lôi Vân không có nhiều chuyện như vậy, không phải là việc đặc biệt lớn, cô ấy sẽ không tức thì báo với Thân Đồ Dạ.

Huống chi, Lôi Vân căn bản cũng không biết việc của Lăng Tuyết và Lăng Ngạo, đến lúc đó giống như một người bạn bình thường gặp nhau, cô ấy sẽ không chuyện bé xé ra to.

"Bây giờ là thời kì đặc biệt, anh không hy vọng có bất kỳ cái gì xảy ra ngoài ý muốn " Thân Đồ Dạ nghiêm túc nói, "Mặc dù anh bên kia xác thực có rất nhiều chuyện cần Cố Huy đi xử lý, nhưng mà an toàn của em quan trọng hơn."

"Kỳ thật không nên nhất định muốn để ý như vậy, cô nhi viện đều là người thân của em, có thể xảy ra chuyện gì?" Lăng Tuyết quan sát sắc mặt Thân Đồ Dạ, đổi giọng, "nhưng mà anh đã sắp xếp như vậy rồi, nghe anh vậy."

"Uh" Thân Đồ Dạ không có nhiều lời, "Đi ngủ sớm một chút, ngày mai còn phả dậy sớm."

"Em chín giờ mới ra cửa, có thể ngủ đến tự nhiên tỉnh. Anh nói anh rạng sáng phải dậy rồi, là muốn đi làm chuyện gì sao?" Lăng Tuyết có chút quan tâm tới anh, anh gần đây đi sớm về trễ, giống như đang xử lý việc lớn gì đó.

"Có chút việc muốn đi làm, đều là công vụ, em không cần phải để ý đến ." Thân Đồ Dạ ngửi ngửi trán Lăng Tuyết "Được rồi, ngủ đi."

"A" Lăng Tuyết đáp một tiếng, quyến luyến dựa sát vào trong lòng anh, thật lòng nói "Cảm ơn"!

Cảm ơn anh bao dung, hiểu, ủng hộ, có đôi khi cảm thấy tính tình anh không tốt lắm, nhưng trái phải rõ ràng trước mặt Thân Đồ Dạ lúc nào cũng có thể bao dung cô, hiểu cô.

Loại tình nghĩa rất khó được, làm cho cô rất cảm động.

Thân Đồ Dạ khẽ mỉm cười, ôm chặt Lăng Tuyết, trầm thấp nói: "Em vui vẻ là được rồi, anh hy vọng em ở bên cạnh anh có thể vui vẻ hạnh phúc, không bị cái gì trói buộc, cũng không cần đè nén chính mình."

Trong lòng Lăng Tuyết rất cảm động, kéo anh qua hôn hôn lên trán anh, Thân Đồ Dạ lại nhân cơ hội ôm cô, hôn cô thật sâu.

Nụ hôn của anh nhiệt tình như lửa, khí thế hung mãnh, làm cho Lăng Tuyết trở tay không kịp, cô không kịp đáp lại, anh liền nửa đè ở trên người cô, kịch liệt hôn cô, hận không thể nhét cô vào cơ thể mình.

Lăng Tuyết bị hôn đến ngừng thở, hai tay vô lực đẩy vai anh, lý trí đang nhắc nhở cô không được, nhưng mà tình cảm lại làm cho cô không tự chủ được.

Rất lâu sau đó, Thân Đồ Dạ cuối cùng buông Lăng Tuyết ra, một tay nâng mặt cô, mê luyến hôn lên khóe môi cô, trầm thấp nói: "Vốn muốn đi ngủ sớm một chút, em lại nhất định quấn quít lấy anh, hiện tại thì tốt rồi, em nhóm lửa rồi, em nói xem làm sao bây giờ?"

"Hiện tại không được đâu." Lăng Tuyết mặt như hoa đào, ngượng ngùng nói, "Vốn là thai nhi không ổn định, bác sĩ nói trước ba tháng tận lực không cần cái kia..."

"Anh biết rõ." Giọng nói của Thân Đồ Dạ mang theo sự ẩn nhẫn khàn khàn, "Cho nên anh mới chịu đựng không dám đụng vào em, mới vừa rồi còn liên tục thúc giục em ngủ, nhưng mà em tiểu yêu tinh này lại chui vào trong lòng anh, hiện tại em lại nói không được? Quá không chịu trách nhiệm đi?"

"Anh muốn thế nào?" Lăng Tuyết có chút ít sợ, "Chẳng lẽ muốn cứng rắn đến không thành? Vạn nhất bé cưng gặp chuyện gì xảy ra có thể làm sao bây giờ?"

"Anh đương nhiên sẽ không để cho bé cưng có chuyện gì xảy ra." Thân Đồ Dạ quấn quít lấy Lăng Tuyết không chịu buông, "Chỗ đó không thể đụng vào, cho nên, em có thể dùng một loại phương pháp khác giúp anh giải quyết."

"Phương pháp gì?" Lăng Tuyết nghi hoặc hỏi.

"Hắc hắc..." Thân Đồ Dạ một tay nâng mặt cô, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi mềm mại của cô, ái muội cười xấu xa, "Dùng cái này đi..."

"Hm?" Lăng Tuyết bày tỏ không hiểu.

"Không hiểu không quan hệ, anh từ từ dạy em..."

Thân Đồ Dạ tắt đèn bàn, chui vào trong chăn, bắt đầu dậy Lăng Tuyết học. . .

Một đêm này, hai người sầu triền miên, ôm nhau ngủ.

Thân Đồ Dạ rạng sáng muốn đi ra ngoài làm việc, vì không muốn đánh thức Lăng Tuyết, anh đi lặng yên không một tiếng động, rửa mặt đều là đi căn phòng cách vách.

Trước khi ra cửa, anh dặn dò Cố Huy và Lôi Vân lần nữa, nhất định phải bảo vệ tốt Lăng Tuyết, hàng vạn hàng nghìn không để xảy ra chuyện gì, nếu không sẽ hỏi tội bọn họ.

Cố Huy nguyên bản không biết là cái nhiệm vụ này có gì phức tạp, hiện tại bị ngài ấy hết lần này đến lần khác cường điệu như thế, trong lòng anh cực kỳ khiếp sợ, cũng không dám chậm trễ chút nào nữa.

...

Lăng Tuyết tám giờ đúng giờ tự nhiên tỉnh, mở mắt ra chuyện thứ nhất chính là sờ sờ gối bên cạnh, không có ai, cô vô ý thức vào toilet tìm, trong tích tắc liền nhớ tới Thân Đồ Dạ nói hôm nay rạng sáng muốn ra ngoài làm việc, buổi tối mới có thể trở về.

Tình trạng hoảng loạn trong lòng cũng an tĩnh lại, Lăng Tuyết không có nghĩ nhiều, rời giường rửa mặt thay quần áo.

Tối hôm qua Thân Đồ Dạ dạy cô nhiều phương pháp phá hư, hiện tại nhớ tới vẫn còn vô cùng ngượng ngùng, người này kinh nghiệm còn rất phong phú, cũng không biết là đã thí nghiệm qua với ai...

Người xấu! ! !

...

Ăn sáng xong, lúc lên xe đúng chín giờ, Lăng Tuyết nhận được điện thoại của Hàn Bắc gọi tới, Hàn Bắc Hàn Giai đã ngồi trên của Ngũ ca xe xuất phát đi cô nhi viện, mọi người sẽ gặp mặt ở cô nhi viện.

Lăng Tuyết ở trước mặt Cố Huy, không hảo hỏi thăm Lăng Ngạo có đi hay không, chỉ là hỏi Hàn Bắc, Ngũ ca ngày hôm qua có thông báo với viện trưởng Quách hay không?

Hàn Bắc ở đầu bên kia điện thoại hỏi Ngũ ca, Ngũ ca nói, đều chuẩn bị tốt, làm cho cô yên tâm.

Lăng Tuyết không có hỏi nhiều nữa, nghĩ tới đã tới rồi thì cứ an tâm đi, vô luận Lăng Ngạo có trở về hay không đều không sao cả, dù sao cô cũng là muốn cùng bọn họ Ngũ ca gặp nhau, hơn nữa cũng muốn gặp gặp bọn nhỏ.

Cúp điện thoại, tâm tình Lăng Tuyết thật tốt, ở nhà khó chịu nhiều ngày, hiện tại cuối cùng có thể ra ngoài buông lỏng một chút, hơn nữa còn là đi tới nơi cô muốn đến, gặp những người cô muốn gặp, hiện tại không khí rất tốt, tâm tình cũng rất vi diệu.

Đang nghĩ ngợi, di động Lăng Tuyết lại vang lên, cô lấy ra vừa nhìn, trong lòng mơ hồ bất an, là Hàn Vũ Thần gọi điện thoại tới, cô do dự một chút, vẫn nghe điện thoại: "Alo!"

"Lăng Tuyết! Đã lâu không gặp." giọng nói Hàn Vũ Thần thoải mái tùy ý, vẫn là giống như trước như vậy như ánh mặt trời thanh xuân, "em khỏe không?"

"Rất tốt" Lăng Tuyết cười đáp lại, "Anh thì sao? Gần đây như thế nào rồi?"

"Như cũ, mỗi ngày chính là đang bận rộn." Hàn Vũ Thần như một người bạn cũ tán gẫu với cô, "Nghe nói em sắp kết hôn?"

"Đúng vậy, anh nhận được thiệp mời rồi sao?" Lăng Tuyết đặc biệt dặn dò Cố Huy gửi thiệp mời cho Hàn Vũ Thần, Cố Huy sẽ không thất lễ. .

"Nhận được rồi" giọng nói Hàn Vũ Thần thay đổi sang trầm thấp, kỳ thật lúc nhận được thiếp mời trong chớp mắt ấy, là anh ta biết hết thảy đều đã trở thành kết cục đã định, có thể anh ta còn muốn tự mình hỏi Lăng Tuyết một câu, đáp án từ cô mới là đáp án cuối cùng.

"Chúc mừng em!"

Hàn Vũ Thần bổ sung một câu, cố gắng làm cho giọng của mình nói nghe mang lại sự vui sướng, nhưng chính anh cũng đều cảm thấy chột dạ.

"Cảm ơn." Lăng Tuyết nghe ra trong giọng nói của anh có chút biến hóa, không biết nên như thế nào tán gẫu tiếp.

"Không có việc gì khác, chính là gọi điện thoại tới chúc mừng em." Hàn Vũ Thần nói sang chuyện khác, "Mặt khác, Thân Đồ tiên sinh đã cho luật sư liên lạc với chị An, xử lý hợp đồng của em, chị An còn là muốn khuyên nhủ em, nhưng anh cũng đã nói rõ ràng với chị ấy, việc này là chút chuyện không thể cưỡng cầu..."

"Chờ một chút." Lăng Tuyết cắt đứt Hàn Vũ Thần lời nói, kinh ngạc hỏi, "Anh nói Thân Đồ Dạ cho luật sư thay em giải quyết hợp đồng? Hợp đồng gì?"

"Em không biết rõ?" Hàn Vũ Thần thật bất ngờ, "Anh tưởng là ý tứ của em"

"Em hoàn toàn không biết rõ việc này." Lăng Tuyết nhíu mày, "anh ấy muốn thanh lý hợp đồng của em với tập đoàn Thiên Ngụ sao? Là cái hợp đồng em ký năm năm ấy à?"

"Đúng vậy, luật sư đang đàm phán, chắc vài ngày nữa là xong"

Hàn Vũ Thần đáp lại, "Anh cho là ý tứ của em, thì ra em không biết rõ. Nhưng mà em cũng không nên tức giận, khả năng là Thân Đồ tiên sinh muốn cho em thanh thản ổn định kết hôn, không cần vì những chuyện khác phân tâm đi."

"Uh, hẳn là đi." Lăng Tuyết không nghĩ ở trước mặt người khác trách cứ Thân Đồ Dạ, đành phải uyển chuyển nói, "Gần đây chuyện của em nhiều, anh ấy chắc đã nói với em, khả năng là em quên. Bất kể như thế nào, em thủy chung đã làm khó cho anh rồi, lần trước trong show diễn bị mất điện, anh cũng bởi vì vậy mà bị thương, em đã đồng ý với chị An là tập luyện cho show kế tiếp, cùng nhau tham dự show đền bù kia, nhưng mà về sau lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, em đã quên mất chuyện này, hiện tại cũng không có dặn dò một tiếng, Thân Đồ đã cho luật sư đi đi thanh lý hợp đồng, thật thực xin lỗi."

"Đừng nói như vậy, gần đây xảy ra nhiều chuyện như thế, em rơi vào tình thế đột phát như thế, anh có thể hiểu."

Hàn Vũ Thần khéo hiểu lòng người nói, "Với lại, em hiện tại sắp kết hôn với Thân Đồ tiên sinh, anh ta khẳng định không muốn cho em xuất đầu lộ diện, việc này anh cũng có thể hiểu. Hơn nữa anh ta đưa điều điều kiện chấm dứt hợp đồng rất phong phú, bọn anh không tính hao tổn. Ha ha..."

Vì giảm bớt bầu không khí, anh ta cười hai tiếng, kỳ thật căn bản là cười không nổi, trong lòng thủy chung vẫn là cực kỳ buồn.

"Nếu như em không thể đi tham gia show diễn kế tiếp của anh, anh đi mời ai? Có chọn người thích hợp chưa?" Lăng Tuyết bất an hỏi.

"Em yên tâm, anh tự có sắp xếp" Hàn Vũ Thần không muốn thêm gánh nặng trong lòng cho cô, "Em nên chăm sóc tốt cho mình là được rồi"

"Được rồi." Lăng Tuyết biết rõ cá tính của anh ta, không muốn làm cho cô khó xử, anh ta khẳng định cái gì cũng không nên nhiều lời, vẫn là đợi lát nữa hỏi lại hỏi Ngũ ca và bọn họ Hàn Bắc đi, nghĩ tới đây, Lăng Tuyết nói, "Vậy em cúp máy trước, có rảnh cùng nhau tụ tập."

"Được" Hàn Vũ Thần đáp lại, "Phải chăm sóc tốt cho mình, nếu như có việc gì cần anh giúp đỡ, rất vui vì em cống hiến sức lực."

"Cảm ơn anh" Lăng Tuyết tự đáy lòng cảm kích.

"Đừng khách khí, cúng đây, chờ lúc em kết hôn, anh nhất định quang lâm."

"Uh"

...

Cúp điện thoại, tâm tình Lăng Tuyết có chút nặng nề, cô thủy chung cảm thấy ấy náy với Hàn Vũ Thần, không biết lúc nào có thể đền bù cho anh ta.

"Lăng tiểu thư, việc này chủ nhân nói tôi cho luật sư đi tiến hành, tôi đã quên nói cho ngài, thật xin lỗi." Cố Huy giải thích, "Chủ nhân là lo lắng cho sức khỏe của cô, dù sao biểu diễn trên sân khấu có một chút nguy hiểm, sẽ ảnh hưởng đến thai nhi, cho nên ngài ấy mới có thể cho luật sư đi tiến hành thanh lý hợp đồng."

1 comment: