Kẻ Thù Bên Gối - Chương 280



Nghe được Hoắc Phi Vân nói như thế, Nhan Nhược Hi tức giận trong cơn giận dữ, kích động nói: "Thân Đồ sao có thể như thế? Vì một người phụ nữ mà phải trái trắng đen đều chẳng phân biệt được ?"

Hoắc Phi Vân lòng đầy căm phẫn nói: "chị dâu, Thân Đồ hiện tại hoàn toàn bị Lăng Tuyết mê hoặc rồi, ngày hôm qua Lăng Ngạo bị thương, anh ta còn kêu em hầu hạ Lăng Ngạo, cho Lăng Ngạo trị liệu tốt nhất. Hiện tại em muốn xử trí Lăng Ngạo, anh ta lại hết lần này đến lần khác ngăn trở, ngay cả nguyên tắc của mình đều không để ý ."

"Hoắc tiểu thư..." Cố Huy nhướng mày, chính là muốn nói gì đó, lúc này, điện thoại liền chuyển được, giọng của Thân Đồ Dạ vang lên, "Alo!"

"Chủ nhân." Cố Huy vội vàng nghe điện thoại trước, "Tình huống hiện tại là..."

"Đưa điện thoại cho tôi, tôi nói với Thân Đồ." Nhan Nhược Hi bước đi qua lấy đi điện thoại của Cố Huy, mở ra handsfree, trước mặt mọi người nổi giận đùng đùng nói, "Thân Đồ, Lăng Ngạo là hung thủ mưu hại Vân Phong, anh không chỉ không trừng trị hắn, lại còn bắt Phi Vân thả hắn? ? Anh tại sao có thể như vậy?"

"Nhược Hi?" Thân Đồ Dạ có chút ít ngoài ý muốn, "Em tại sao ở..."

Bên cạnh Lăng Tuyết nghe được câu này, nhíu mày nhìn anh, cô hoàn toàn không biết rõ phát sinh chuyện gì, bất quá cú điện thoại này là Nhan Nhược Hi gọi tới, hơn nữa trong loa còn vang lên âm thanh giống đang rất tức giận, chẳng lẽ là phát sinh chuyện gì?

"Anh đương nhiên hy vọng em không ở đây."

Nhan Nhược Hi tâm tình hết sức kích động, "Thân Đồ Dạ, anh có phải đã quên thân phận của mình hay không? Anh là ngũ đế, chúng tôi là Hoắc gia là gia tộc anh quản lý, chúng tôi xảy ra chuyện, anh phải theo lẽ xử sự công bằng, anh sao có thể vì một người phụ nữ mà tùy ý làm bậy? Anh như thế này làm không chỉ bất công, còn sẽ phá hủy danh dự của chính mình."

"Nhược Hi, có một số việc em không hiểu, nên không cần lo lắng, đưa điện thoại cho Phi Vân, anh nói với cô ta."

Thân Đồ Dạ không muốn nhiều lời với Nhan Nhược Hi, Nhan Nhược Hi cái gì cũng không biết, tất cả đều là do Hoắc Phi Vân ở phía sau giật giây.

Bên cạnh, Lăng Tuyết đã nghe ra một chút manh mối, từ đó có thể suy đoán Nhan Nhược Hi tìm Thân Đồ Dạ không phải là đang nói việc riêng, mà là việc công, còn dính đến Hoắc Phi Vân, nhìn ra được chuyện đã rất nghiêm trọng.

"Có cái gì tốt mà nói ! ! !" Nhan Nhược Hi cũng không giống như Hoắc Phi Vân, cô ta căn bản là không sợ Thân Đồ Dạ, nổi giận đùng đùng nói, "Anh muốn mệnh lệnh cho Phi Vân thả tên hung thủ giết người? Em nói cho anh biết, không thể nào. Trừ phi anh trước hết giết em."

"Nhược Hi - - "

"Thân Đồ, xảy ra chuyện gì?" Lăng Tuyết nhịn không được hỏi một tiếng.

"A!" Nhan Nhược Hi nghe được giọng nói của Lăng Tuyết, lại là thẹn quá hoá giận, "Nguyên lai cô ta bây giờ đang ở bên cạnh anh nha, khó trách anh phải làm như vậy, Thân Đồ Dạ, anh có phải bị người đàn bà kia làm hôn mê đầu óc hay không? Anh có biết anh hiện tại đang làm gì hay không?"

"Được rồi, em trả điện thoại cho Cố Huy, anh nói chuyện với cậu ta. ."

Thân Đồ Dạ không muốn tiếp tục dây dưa, lông mày anh cũng đã vặn thành một cục rồi.

"Đến cùng là xảy ra chuyện gì ?" Lăng Tuyết vô cùng sốt ruột, "Sẽ không phải là bọn Lăng Ngạo xảy ra chuyện gì?"

"Nhan tiểu thư, đừng nháo, di động trả lại cho tôi." Cố Huy thay Thân Đồ Dạ giải vây, "Chủ nhân có việc muốn phân phó cho tôi."

Nhan Nhược Hi ném điện thoại cho Cố Huy, nghiêng đầu nhìn Hoắc Phi Vân nói: "Phi Vân, dẫn người đi!"

"Cái này..." Hoắc Phi Vân đầy mặt khó xử, "Thân Đồ sẽ tức giận ..."

"Hắn dựa vào cái gì tức giận?" Nhan Nhược Hi trong cơn giận dữ, "Tên kia là hung thủ giết người thiếu chút nữa là hại chết Vân Phong, anh ta dựa vào cái gì muốn chúng ta thả người? Em lập tức cho người mang đi, giao cho cục cảnh sát đi, Thân Đồ Dạ có hỏi tới thì nói là ý tứ của chị, cùng những người khác không quan hệ."

Lúc nói đến câu này, Nhan Nhược Hi nhìn chằm chằm di động trên tay Cố Huy, chính là muốn để cho Thân Đồ Dạ nghe thấy, cái này đều là ý tứ của cô ta, Hoắc Phi Vân không liên quan.

Cố Huy cảm thấy rất bất đắc dĩ, nếu như đối mặt với Hoắc Phi Vân, hắn còn có sức lực có thể áp chế cô ta, nhưng mà đối mặt Nhan Nhược Hi, cậu ta liền không có cách .

Cố Huy ngày đầu tiên làm việc cho Thân Đồ Dạ, Nhan Nhược Hi chính là thiên kim tiểu thư của Thân Đồ gia, Thân Đồ Dạ đem cô ta sủng đến tận xương, vài năm qua đi, mặc dù Thân Đồ Dạ và Nhan Nhược Hi quan hệ có chỗ thay đổi, nhưng mà sủng ái Thân Đồ Dạ đối với Nhan Nhược Hi lại chưa từng có thây đổi qua.

Hiện tại Thân Đồ Dạ rơi vào tình thế khó xử, Cố Huy không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Chủ nhân, làm sao bây giờ?" Cố Huy hỏi Thân Đồ Dạ.

Thân Đồ Dạ bất đắc dĩ thở dài một hơi, phân phó nói: "Trước hết mang Năm Khúc và bọn họ rời đi, còn Lăng Ngạo, sau đó lại xử lý."

"Vâng" Cố Huy lĩnh mệnh.

...

Cúp điện thoại, Lăng Tuyết kích động truy vấn: "Chuyện gì xảy ra? Ngũ ca và bọn Lăng Ngạo rơi vào tay Nhan Nhược Hi?"

"Nhược Hi cái gì cũng không hiểu, cô ây không liên quan đến việc này." Thân Đồ Dạ giải thích, "Là Hoắc Phi Vân bắt bọn Lăng Ngạo, hiện tại Cố Huy đã khống chế cục diện, anh sẽ xử lý tốt, em không cần lo lắng."

"Xử lý tốt?" Lăng Tuyết trào phúng cười lạnh, " anh cái gì gọi là xử lý tốt chính là để bọn họ mang Lăng Ngạo đi? Cái này chính là phương thức xử lý của anh? Tôi rất cảm kích anh xuất thủ cứu bọn Ngũ ca, nhưng mà Lăng Ngạo cũng là anh em của tôi, hắn và người của Hoắc gia không thù không oán, người của Hoắc gia bắt hắn không phải là nhằm về tôi sao? Anh không thể tùy ý người của Hoắc gia làm xằng làm bậy."

"Lăng Tuyết, em tin tưởng Lăng Ngạo như vậy sao?" Thân Đồ Dạ vô cùng tức giận, "Em cũng không nghĩ, nếu như Lăng Ngạo thật sự không có làm gì, người của Hoắc gia tại sao phải nhằm vào hắn?"

"Anh có ý gì? Lăng Ngạo làm cái gì?" Lăng Tuyết kinh ngạc chất vấn.

"Để sau này sẽ nói cho em biết." Thân Đồ Dạ nhìn đồng hồ trên tay một chút, nhìn tùy tùng phân phó, "Tìm một chỗ ngừng xe."

"Vâng" lái xe tấp xem vào ven đường.

"Em đi về nghỉ trước, anh qua đi đó một chuyến." Thân Đồ Dạ nhìn Lăng Tuyết nói, "Em yên tâm, anh bảo đảm dẫn người trở về."

"Tôi đi với anh." Lăng Tuyết kéo anh, "Đó là anh em của tôi, tôi sao có thể bỏ mặc được?"

"Em có tin anh hay không?" Thân Đồ Dạ nhíu mày nhìn cô.

Lăng Tuyết nhìn vào mắt anh, do dự trong chốc lát, đúng là vẫn buông lỏng tay ra.

Cô biết rõ, chuyện này đến Hoắc gia, Hoắc Phi Vân và Nhan Nhược Hi đều tham dự trong đó, cô nếu mà lại cùng theo đi qua, việc này sẽ thay đổi đặc biệt phức tạp, ba người phụ nữ một sân khấu, mà mấy cô kia tiến đến cùng nhau, cái kia có khả năng sẽ biến thành một cuộc chiến tranh.

"Nghe lời đi, ngoan ngoãn đi về nghỉ."

Thân Đồ Dạ vỗ vỗ mu bàn tay của Lăng Tuyết, sau đó liền xuống xe, đi đến xe đằng sau, quay đầu liền đi bệnh viện.

Thân Đồ Dạ ở trong hai giới từ trước đến nay đều là người hô mưa gọi gió, bày mưu nghĩ kế, bất kẻ đối thủ là người nào đều chưa từng để vào mắt, trừ Nhan Nhược Hi ra!

Dù sao cũng là mối tình đầu thanh xuân u mê, là anh đã thề muốn cả đời sẽ bảo vệ người phụ nữ này, hắn không thể để Nhan Nhược Hi rơi nước mắt, không thể để cô ta tức giận sốt ruột...

Thực ra đã chuẩn bị được một kế hoạch hết sức cẩn thận, cũng bởi vì Nhan Nhược Hi nhúng tay mà thành phức tạp, cũng bắt đầu đi chệch với kế hoạch của anh, anh không thể không tự mình ra mặt xử lý, ngẫm lại thật sự là đau đầu.

Bệnh viện, người của Hoắc Phi Vân muốn đem Lăng Ngạo mang đi, Hàn Giai khóc rống ngăn trở, Hàn Bắc và Ngũ ca đều giữ chặt cô ấy.

Cố Huy khuyên nhủ: "Hàn Giai tiểu thư, cô yên tâm, hắn không có việc gì ."

"Đúng rồi, Thân Đồ Dạ đều đã lên tiếng, bọn họ sẽ không chịu thả người, nhưng mà sẽ không làm thương tổn Lăng Ngạo, em đừng lo lắng." Năm Khúc khuyên nhủ, "em trước theo chúng tôi trở về đi."

"Không nhìn thấy Lăng Ngạo, em không đi về." Hàn Giai khóc lắc đầu, "Em muốn cùng Lăng Ngạo cùng nhau trở về, em muốn Lăng Ngạo..."

"Hàn Giai..." Năm Khúc còn muốn nói gì, Cố Huy phất tay hướng sau gáy cô ấy đánh một cái, cô ấy lập tức liền té xỉu trong lòng Hàn Bắc, Hàn Bắc tức giận gầm lên, "Anh làm cái gì?"

"Liền coi như các người nói khô miệng, cô ấy cũng nghe không lọt." Cố Huy nghiêm túc nói, "Huống chi, cơ thể cô ấy hiện tại không thể chịu kích thích thêm nữa."

Nghe đến mấy lởi giải thích này, Hàn Bắc trầm mặc.

"Hắn nói đúng." Năm Khúc khuyên nhủ, "Chúng ta mang con bé đi trước đi."

"Uh."

...

Đoàn người mang Hàn Giai vào thang mấy từ tầng cao trực tiếp đi đến bãi đậu xe, lên xe, Năm Khúc liền lo lắng truy vấn: "Cố Huy, bọn họ mới vừa nói là thật sự sao? Lăng Ngạo thật sự lái xe đâm Hoắc Vân Phong bị trọng thương?"

"Là thật." Cố Huy thẳng thắn nói, "Lăng Ngạo xác thực cố ý lái xe đâm Hoắc Vân Phong, thiếu chút nữa đem Hoắc Vân Phong hại chết, mặc dù cuối cùng Hoắc Vân Phong nhặt về một cái mạng, nhưng để lại di chứng nghiêm trọng, cơ hội chữa khỏi cực kỳ mong manh, cơ hồ là tàn tật cả đời. Cũng khó trách người của Hoắc gia đối với bọn họ hận thấu xương."

"Tại sao có thể như vậy?" Năm Khúc không thể hiểu, "Lăng Ngạo và Hoắc gia không thù không oán? Thậm chí vốn không quen biết, hắn tại sao phải làm như vậy?"

"Hẳn là bị người sai sử." Cố Huy lắc đầu cười khổ, "Bất quá hắn tự mình cũng có vấn đề, loại chuyện thương thiên hại lý cũng làm, thật sự là tự chui đầu vào rọ, hiện tại chủ nhân của chúng tôi muốn bảo vệ hắn nhưng tìm không ra lý do."

"Hắn thật sự là váng đầu, sao có thể làm mấy chuyện như vậy được?" Năm Khúc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Sau khi hắn trở về Lãnh gia thì hoàn toàn thay đổi ." Hàn Bắc cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, "Ai, người nghèo trải qua cuộc sống xã hội thượng lưu, bỗng chốc lâng lâng, cho nên liền mất phương hướng phương hướng đi. Bây giờ nhìn lại, tựa như hắn muốn kết hôn Hàn Giai, tôi cũng không thể đồng ý, ai biết hắn có hay không vì vậy mà ngồi tù."

"Cố Huy, theo ý cậu, Hoắc gia sẽ xử trí hắn như thế nào?" Năm Khúc vẫn là rất lo lắng Lăng Ngạo, "Bọn họ có đưa hắn đến cục cảnh sát hay không?"

"Chắc sẽ không." Cố Huy nhàn nhạt nói, "Không nói đến Lăng Ngạo gây chuyện chứng cớ tất cả đã đều bị hủy diệt, lúc đó là có thể tìm đủ những chứng cớ kia, tối đa cũng là chỉ mấy năm tù mà thôi. Hoắc gia sẽ không để cho hắn thống khoái như thế."

"Vậy làm sao bây giờ? Lẽ nào Hoắc gia muốn loạn dùng hình phạt riêng?" Năm Khúcnóng nảy, "Bọn họ sẽ không phải muốn giết Lăng Ngạo chứ?"

"Nếu như không phải là chủ nhân tôi ra tay, bọn họ không chỉ là giết chết Lăng Ngạo, khẳng định sẽ làm cho Lăng Ngạo chết rất khó coi." Cố Huy cười nói, "Bất quá bây giờ chủ nhân như là đã nhúng tay, Hoắc gia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ."

"Nhưng mà tôi nhìn thấy hai người phụ nữ kia thật mạnh mẽ. Thân Đồ Dạ cùng Hoắc gia quan hệ tốt như vậy, anh ta thật sẽ vì Lăng Ngạo mà trở mặt với Hoắc gia sao?" Hàn Bắc bày tỏ hoài nghi.

"Chủ nhân đương nhiên không sẽ vì Lăng Ngạo mà trở mặt với Hoắc gia, nhưng ngài ấy sẽ vì Lăng tiểu thư, lại chuyện gì cũng làm ra được."

Cố Huy nghiêm túc nói, "Hơn nữa Lăng tiểu thư nói nghĩa khí như vậy, cô ấy chắc chắn sẽ không để Lăng Ngạo xảy ra chuyện, cô ấy nếu để mà làm căng chủ nhân nếu không muốn cũng không thể không làm."

1 comment: