Kẻ Thù Bên Gối - Chương 283

70 Easy Acrylic Painting Ideas for Beginners to try

"Tôi nhìn cậu cũng không phải là người ngu xuẩn như vậy." Thân Đồ Dạ nhàn nhạt nói, "Hiện tại tôi cho cậu hai con đường lựa chọn!"

Lăng Ngạo chuyển mắt nhìn anh, chờ hắn nói hết lời.

Thân Đồ Dạ vung vẫy đầu ngón tay nhìn lãnh ngạo nói: "Con đường thứ nhất, tôi đưa cậu đi tìm bọn Ngũ Khúc, sau đó cho các người một khoản tiền, các người muốn đi nơi nào thì đi nơi đó, rời đi càng xa càng tốt, cuộc sống sẽ yên tĩnh hơn; con đường thứ hai, trở lại Lãnh gia tìm ra đáp án, tìm được kẻ chủ mưu phía sau, điều tra rõ chân tướng, cấp chính mình một cái công đạo. Điều kiện tiên quyết là, cậu phải nghe tôi ! ! !"

"Tôi dựa vào cái gì tin tưởng anh?" Lăng Ngạo lạnh lùng trừng mắt anh, "Tôi làm sao biết anh có âm mưu gì?"

"Tự mình cũng biết rõ, cậu không có có cái giá trị lợi dụng gì, tôi có thể đối với cậu có âm mưu gì?"

Thân Đồ Dạ buông tay ra, buồn cười nói, "Cậu cảm thấy tôi có thể từ trên người cậu có được cái gì? ? Nếu như tôi muốn điều tra Lãnh Khôn, dựa vào năng lực của tôi cũng có thể. Không cần thiết đem cậu liên lụy vào, cho nên tôi cho cậu cơ hội này, chỉ là để cho cậu cấp cho chính mình một cái công đạo! Bị người khác đùa bỡn một cách vô ích, còn bị nghiện, cậu dự định cứ như vậy à?"

Lăng Ngạo trầm mặc một lát, trong lòng có chút ít dao động: "Được, liền coi như anh nói có đạo lý, nhưng mà bây giờ còn không có biết rõ Lãnh Khôn đến cùng có phải cha ruột tôi hay không, nếu như hắn là cha ta, vậy tôi tuyết đối không thể hại hắn."

"Đây cũng không phải là vấn đề gì." Thân Đồ Dạ tiện tay rút ra một phần tài liệu đưa cho hắn, "Cậu tự mình cầm xem một chút."

Nói xong, Thân Đồ Dạ bật đèn trong xe lên...

Lăng Ngạo mở tài liệu nhìn kỹ, cả người đều sửng sốt, cái này là một phần kết quả báo cáo DNA, trên mặt rõ ràng rành mạch viết, hai phần huyết dạng xét nghiệm kết quả là không có bất kỳ liên hệ máu mủ, hắn kích động hỏi: "Đây là kết quả xét nghiệm máu của tôi và Lãnh Khôn huyết sao?"

"Nếu như cậu không tin, đại khái có thể tự mình làm xét nghiệmmột lần nữa." Thân Đồ Dạ nhàn nhạt nói, "Mặc dù năng lực của cậu không đủ, nhưng là xử lý chút ít chuyện này sẽ không có vấn đề gì đi."

Lăng Ngạo lần nữa trầm mặc, hắn hiện tại trong lòng rất loạn, hắn cảm thấy, Thân Đồ Dạ nói này chút ít rất đúng, Lãnh Khôn gần đây biểu hiện thật sự rất có vấn đề, hơn nữa trước đây không lâu còn đối hắn thấy chết mà không cứu, cái này đã rất giải thích rõ vấn đề .

Hắn không phải là loại người có thể để cho người ta tùy ý đùa bỡn, hắn nhất định phải biết rõ ràng chân tướng.

Có thể hắn đối với lời nói Thân Đồ Dạ bán tín bán nghi, Thân Đồ Dạ đến cùng phải rắp tâm bất lương hay không, hắn hoàn toàn không biết rõ, hắn đối Thân Đồ Dạ từ trước đến nay đều ôm lấy địch ý, cũng không muốn cùng tình địch hợp tác.

"Không bằng như thế này..." Thân Đồ Dạ đưa ra một cái di động cho Lăng Ngạo, "Cái này là số của cậu, sim điện thoại cũng của cậu, hiện tại có thể gọi cho Lãnh Khôn, thăm dò thăm dò hắn!"

"Bọn họ không phải là nói, không thể lấy lại sim cũ sao?" Lăng Ngạo nhận di động nhìn nhìn, thật là số điện thoại di động của mình, "Anh làm như thế nào?"

"Chuyện nhỏ như vậy, tôi tùy tiện tìm tùy tùng có thể làm được." Thân Đồ Dạ có chút ít không kiên nhẫn, anh cảm thấy trả lời loại câu hỏi ngây thơ rất không có có ý tứ, "Hoắc Phi Vân cho cậu một cái di động mới, là không muốn làm cho cậu liên lạc với Lãnh Khôn mà thôi."

"Nhưng là tôi, tôi hiện ở gọi cho hắn nên nói cái gì?"

Lăng Ngạo có chút ít chần chừ, nghĩ đến hành động lúc trước của Lãnh Khôn, hắn cảm thấy trái tim vô cùngbăng giá - -

"Lúc trước Hoắc Phi Vân bắt tôi, tôi đã từng gọi điện thoại cầu cứu, hắn căn bản là không thèm để ý, nói tôi đang ở nhà, còn nói Hoắc Phi Vân đang gạt hắn, tôi khi đó đều kêu ra tiếng, hắn vẫn là không tin..."

"Khi đó là khi đó, hiện tại thử lại lần nữa." Thân Đồ Dạ chớp chớp cái cằm, ý bảo hắn gọi điện thoại.

Lăng Ngạo do dự một chút, cuối cùng vẫn là bấm gọi Lãnh Khôn, lần này, Lãnh Khôn vẫn như cũ không có nghe điện thoại, Lăng Ngạo đã quyết định buông tha cho, dự định cắt đứt...

"Đừng tắt." Thân Đồ Dạ ngăn trở ngón tay hắn, "Hắn sẽ nghe!"

"Nhưng mà..." Lăng Ngạo chính là muốn nói cái gì, điện thoại liền chuyển được, giọng của Lãnh Khôn từ đầu bên kia điện thoại truyền đến, "Lãnh ngạo!"

"Là con" Lăng Ngạo trầm thấp đáp lại.

"Lãnh ngạo, con sao rồi? Con không có sao chứ?" Lãnh Khôn kích động hỏi, "Lúc trước điện thoại con sao không gọi được? Ba và mẹ của con rất lo lắng cho con. Lúc trước còn có người gọi điện thoại còn giả mạo con, muốn gạt ta, ta cũng biết là con không có việc gì, con hiện tại đang ở đâu? Ta lập tức tới đón con."

Lãnh Khôn nói xong một hơi, Lãnh Ngạo nghe chỉ cảm thấy buồn cười, vài lời này nói trăm ngàn chỗ hở, hắn sẽ không tin tưởng nữa.

Thân Đồ Dạ vỗ vỗ tay Lăng Ngạo, dùng ánh mắt nhắc nhở hắn đáp lại, Lăng Ngạo phục hồi tinh thần lại, cứng ngắc nói: "Con đang ở Hải Thành."

"Con đang ở với ai? Hiện tại an toàn không?" Lãnh Khôn truy vấn.

"Con..." Lăng Ngạo không biết rõ nói như thế nào, Thân Đồ Dạ trực tiếp cúp điện thoại, lắc đầu cảm thán, "Cậu đích xác không phải là một quân cờ giỏi, quá ngu dốt ."

"Thân Đồ Dạ..."

"Tôi để cho cậu thăm dò hắn, kết quả lại là hắn đang thử dò xét cậu." Thân Đồ Dạ cười lạnh nói, "Hắn mới vừa nói mỗi một câu nói đều là đặt bẫy cậu, cậu không có nghe ra sao?"

"Hắn tại sao phải làm như vậy?"

Lăng Ngạo cảm thấy trái tim rất băng giá, hắn làm hai mươi mấy năm cô nhi, thật vất vả có cha mẹ, nhưng bây giờ phát hiện cha mẹ này rất có thể là giả, còn đang gạt hắn, lợi dụng hắn, vì cái gì có thể như vậy?

"Cho nên cái đáp án này cần cậu tự mình tìm ra câu trả lời." Thân Đồ Dạ không muốn nói nhảm nhiều với hắn quá nữa, "Như thế nào? Cậu hiện ở suy nghĩ kỹ càng chưa?"

"Suy nghĩ kỹ càng" Lăng Ngạo nhìn chằm chằm di động, làm ra quyết định, "Tôi muốn trở lại Lãnh gia, tra rõ chân tướng!"

"Như vậy mới đúng." Thân Đồ Dạ nhếch môi cười, "Ngừng xe!"

"Vâng"

...

Thân Đồ Dạ để tùy tùng đem Lăng Ngạo bỏ xuống đường, cửa xe mở ra, anh nói với hắn một câu nói: "Trực tiếp gọi tắc xi trở về, nói cho Lãnh Khôn, di động của cậu không có điện, cho nên vừa rồi mới không thể gọi"

"Nhưng mà..." Lăng Ngạo nhìn di động, "Rõ ràng còn có điện, vạn nhất hắn đánh tới làm sao bây giờ?"

"Yên tâm, hắn sẽ không chủ động gọi tới ."

Thân Đồ Dạ cười nhạt một tiếng, ra dấu tay, tùy tùng xe khởi động lái đi.

"Ak, anh dù sao cũng phải gọi cho tôi một chiếc xe a." Lăng Ngạo tức giận hô to.

Thân Đồ Dạ không để ý tới hắn, xe vội vã đi.

Lăng Ngạo đỡ cột đèn đường đứng ở ven đường, nhìn xe nghênh ngang rời đi, tứ đến sắc mặt xanh mét, hắn bây giờ là người bị trọng thương, Thân Đồ Dạ thế nhưng ném hắn ở ven đường như vậy, tình địch này cũng quá ác a.

Bất quá cũng đúng, nếu như Thân Đồ Dạ trực tiếp đưa hắn về Lãnh gia, chuyện kia không phải làm lộ sao?

Hiện tại hắn gọi một chiếc tắc xi trở về, về đến nhà thì bản thân là từ trong Hoắc gia trốn ra được, Lãnh Khôn cũng sẽ không hoài nghi.

Nghĩ tới đây, Lăng Ngạo chỉ có thể chống đứng lên, phất tay đón xe.

Đêm đã khuya, mưa phùn mông lung, không khí trong trẻo nhưng lạnh lẽo, Lăng Ngạo vừa lạnh vừa đói lại đau nhức, nhưng mà cũng chỉ có thể kiềm nén, hắn đã lâu không có nếm qua loại khổ sở này, nhưng mà bây giờ quay đầu lại ngẫm lại, lúc trước hắn và Lăng Tuyết từ cô nhi viện đi ra lang bạt cũng đã trải qua tình cảnh như vậy, bây giờ suy nghĩ một chút, cũng không phải là chuyện gì lớn...

Chỉ là hắn đã qua chiều chuộng đi. .

...

"Chủ nhân, ngài vì cái gì không đưa hắn trở về luôn?" Lôi Quân không hiểu hỏi, "Hắn như vậy ở ven đường đón xe, vạn nhất vừa xảy ra chuyện làm sao bây giờ?"

"Nếu mà hắn chỉ có chút bản lãnh như thế cũng không có, cũng không xứng để Lăng Tuyết thương nhớ."

Thân Đồ Dạ nhàn nhạt nói, "Huống chi, không cho hắn chịu đau khổ nhất, hắn sao có thể trưởng thành?"

"Cũng đúng." Lôi Quân tự đáy lòng bội phục, "Vẫn là chủ nhân ngài nghĩ đến chu đáo."

"Nhìn thấy Lãnh Khôn thật sự là có người sai khiến." Thân Đồ Dạ híp mắt, "Nếu không hắn không lại nhanh như vậy thay đổi thái độ. Lãnh Khôn căn bản chính là cái bọc mủ, làm việc cũng không được, tất cả đều dựa vào bàn tay đen kia ở phía sau màn, trong bóng tối thao túng, hắn mới biết được nên làm cái gì bây giờ."

"Tên Lăng Ngạo kia đối phó hắn cũng không có vấn đề đi?" Lôi Quân hỏi.

"Vậy thì nói không chính xác được, Lăng Ngạo cũng là bọc mủ, bọc mủ đối bọc mủ, nhìn  một chút cái nào lợi hại hơn." Thân Đồ Dạ nhếch miệng, "Dù sao tôi sẽ không dạy hắn, một chút bản lãnh như thế cũng không có, sống sót đều là lãng phí không khí."

"Ách..." Lôi Quân không còn gì để nói.

"Được rồi, nhanh đi về." Thân Đồ Dạ đưa tay kéo trán, "Chết đói mất."

"Vâng" Lôi Quân phân phó tùy tùng gia tốc.

...

Lúc này, Thân Đồ Dạ di động vang lên, là Lăng Tuyết gọi điện thoại tới, Thân Đồ Dạ nghe điện thoại: "Alo!"

"Cứu ra Lăng Ngạo chưa?" Lăng Tuyết hỏi.

"Rồi" Thân Đồ Dạ nhàn nhạt đáp lại, "Đã đem hắn đưa về Lãnh gia . ."

"Lãnh gia?" Lăng Tuyết kinh ngạc hỏi, "Không phải là nói Lãnh Khôn có vấn đề sao? Sao có thể để cho hắn về nhà?"

"Hắn muốn đem chuyện này điều tra rõ ràng, cấp chính mình một câu trả lời thỏa đáng." Thân Đồ Dạ nói, "Đàn ông, dù sao cũng phải phải có điểm đảm đương."

"Nhưng mà..."

"Được rồi" Thân Đồ Dạ cắt đứt lời Lăng Tuyết nói, "Trở về rồi hãy nói."

"Được rồi." Lăng Tuyết cảm thấy rất bất đắc dĩ, "Tóm lại hắn bây giờ an toàn là tốt rồi. Anh nhanh lên trở về đi, Thanh Mặc ở nhà chờ anh thật lâu."

"Lãnh Thanh Mặc?" Thân Đồ Dạ nghi hoặc nhíu mày, "Hắn ở nhà chúng ta?"

"Đúng vậy." Lăng Tuyết nhìn Lãnh Thanh Mặc trong phòng bếp bận rộn, trong lòng cảm giác đặc biệt an bình, "Em khi về đến nhà, anh ấy đã ở đại sảnh chờ chúng ta nửa giờ, bởi vì em đã đói bụng, cho nên hiện tại anh ấy đang ở nấu cơm cho em."

"Nấu cơm?" Thân Đồ Dạ nhướng mày, "Hắn ở nhà anh nấu cơm?"

"Đúng vậy, không nghĩ tới anh ấy còn biết làm cơm đó." Giọng nói của Lăng Tuyết trở nên ôn nhu, "Thân Đồ Dạ, anh thì đến nước cũng không nấu được."

Thân Đồ Dạ liếc mắt, cắn răng nói: "Anh lập tức trở về."

"Uh, được." Lăng Tuyết đáp một tiếng, sau đó liền cúp điện thoại.

"Tít tít..." Thân Đồ Dạ nghe trong điện thoại truyền đến âm báo bận, trong lòng rất là khó chịu, Lăng Tuyết vừa thấy được Lãnh Thanh Mặc thì giống như mất hồn vậy, hoàn toàn sẽ không để ý đến anh, anh ở trong nội tâm của cô đến cùng tính cái gì? ?

"Chủ nhân, ngài đừng nghĩ nhiều, Lăng tiểu thư chỉ là..."

"Lãnh Thanh Mặc sao lại đột nhiên xuất hiện ở nhà vậy?" Thân Đồ Dạ lầm bầm lầu bầu nói, "Hắn lại muốn giở trò quỷ gì?"

"Tôi nghe Cố Huy nói, hắn hôm nay muốn đến cùng ngài và Lăng tiểu thư thảo luận về chuyện mới ai trong Cung gia tham dự hôn lễ." Lôi Quân nói.

1 comment: