Kẻ Thù Bên Gối - Chương 293



Thân Đồ Dạ đi đến cửa phía bắc của bệnh viện chờ Lăng Tuyết, xe vừa mới lái tới, anh liền vội vàng nghênh đón, sau lưng còn mang theo nhân viên cứu hộ.

Cửa xe mở ra, Thân Đồ Dạ ôm Lăng Tuyết xuống, kích động hỏi: "Em sao rồi? Nơi nào không thoải mái?"

"Thân Đồ Dạ..." Lăng Tuyết nhìn thấy bộ dạng kích động này, trong lòng rất cảm động, nguyên lai anh còn để ý tới cô, cô nâng mặt anh lên nói, "Đừng lo lắng, em không có đáng ngại, lúc nãy bụng có chút ít đau, hiện tại..."

Cô anhu mày, cảm giác có một loại cảm giác khó chịu nói không nên lời, nhưng lại không phải là đau.

"Được rồi được rồi, không nói nữa, để bác sĩ xem một chút liền biết ."

Thân Đồ Dạ đặt Lăng Tuyết lên giường đẩy, mấy nhân viên y tá vội vàng kiểm tra sơ bộ, xác định không có vấn đề quá lớn, sau đó đẩy cô lên lầu.

Thân Đồ Dạ chạy bộ theo, Cố Huy, Lôi Vân đều đi theo sau, Lãnh Thanh Mặc chậm rãi theo ở phía sau, tựa hồ cũng không có căng thẳng như vậy.

Lúc vào thang máy, Thân Đồ Dạ quay đầu lại nhìn chằm chằm Lãnh Thanh Mặc: "Đến cùng là thế nào?"

"Xin lỗi, tôi không có bảo vệ tốt cô ấy." Lãnh Thanh Mặc dùng thủ ngữ áy náy nói, "nhưng mà cô ấy không có việc gì, chỉ là vấp ngã mà thôi."

"Nếu như Lăng Tuyết và đứa bé trong bụng của cô ấy có chuyện gì, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu."

Thân Đồ Dạ hung dữ trừng mắt liếc anh ta một cái, đóng cửa thang máy lại.

Lãnh Thanh Mặc cười nhạt một tiếng, không hề bị lay động.

Bọn Cố Huy họ đi một thang máy khác, gặp Lãnh Thanh Mặc không có vào, liền hô: "Lãnh tiên sinh, anh có muốn vào hay không?"

"Không cần, ở đây đã không có việc của tôi." Lãnh Thanh Mặc dùng thủ ngữ nói, "Tôi đã nói qua Lăng Tuyết không có việc gì, các người cũng không tin tôi, tôi cũng không có cách nào, bất quá kiểm tra một chút cũng tốt, Thân Đồ Dạ sẽ yên tâm một chút!"

Nói xong, Lãnh Thanh Mặc liền xoay người đi ...

Cửa thang máy đóng kín, Cố Huy nhướng mày: " Lãnh Thanh Mặc này thật sự làm cho người ta không thể hiểu được, nói anh ta cố ý hại Lăng tiểu thư, nhưng nhìn lại không giống, có thể không có đi, chút chuyện này khẳng định anh ta trốn không được quan hệ. Nếu không sao có thể khéo như vậy?"

"Hiện tại chỉ cần biết rằng kia con chó có vấn đề hay không là được." Tùy tùng nhắc nhở, "Nghe viện trưởng Quách nói, con chó kia trong khoảng thời gian này đều là do Lãnh tiên sinh chăm sóc, nếu như con chó kia có vấn đề, khẳng định là do anh ta giở trò quỷ."

"Đúng." Cố Huy gật gật đầu, "Hiện tại A Buồm chắc đang trên đường chạy tới cô nhi viện, qua một lát nữa liền biết kết quả."

"Nếu như Lãnh tiên sinh thật sự có vấn đề, anh ta có đi làm chuyện gì để che giấu tai mắt người khác hay không?" Tùy tùng nói.

"Nếu thật sự chuyện là do anh ta làm thì chính là hợp ý tôi." Cố Huy cười lạnh nói, "Tôi cố ý để anh ta nhìn thấy tôi gửi tin nhắn an bài, nếu mà anh ta phái người đi hủy diệt chứng cớ, vậy thì chứng minh trong lòng anh ta có quỷ."

Thân Đồ Dạ vô cùng căng thẳng, toàn bộ chặn đường đều cùng đi với Lăng Tuyết làm kiểm tra, một tấc cũng không rời.

Một loạt kiểm tra làm xong sau đó, cũng đã mất hết hơn hai giờ, Lăng Tuyết mệt mỏi không chịu nổi nằm ở trên giường bệnh, vài chuyên gia bác sĩ khoa phụ sản đều làm kiểm tra cho cô, hiện tại bác sĩ chủ nhiệm đang báo cáo với Thân Đồ Dạ: "Thân Đồ tiên sinh, chúng tôi đã làm làm kiểm tra toàn diện cho Lăng tiểu thư, bụng cô ấy chịu một lực giống như bị đánh, động thai khí, nhưng mà cũng không có cái gì đáng ngại, dù sao cũng không phải chịu lực tác động đặc biệt nghiêm trọng."

"Nói đúng hơn là, cô ấy và đứa nhỏ trong bụng đều không có việc?" Thân Đồ Dạ lần nữa hỏi lại.

"Đúng vậy, Lăng tiểu thư và thai nhi không có việc gì." Bác sĩ khẳng định nói, "nhưng mà về sau phải chú ý, cũng không thể để như vậy nữa, cũng không phải mỗi một lần đều may mắn như thế."

"Ngươi lần trước cũng nói như thế." Thân Đồ Dạ nhướng mày, "Hơn nữa lần trước ngươi còn nói, nếu như lại xảy ra vấn đề gì, thai nhi liền giữ không được."

Bác sĩ vội vàng giải thích: "Đúng vậy, lần trước tôi đã nói qua như thế, khi đó là vì tình trạng của Lăng tiểu thư rất không ổn định, nhưng mà qua một đoạn thời gian điều dưỡng, sức khỏe đã khá hơn rất nhiều, cho nên hiện tại mặc dù chịu một lực va chạm, nhưng còn không đến mức xảy ra chuyện gì. Thân Đồ tiên sinh, ngài nếu mà còn không yên tâm, thì để Lăng tiểu thư lưu ở bệnh viện quan sát vài ngày đi, chúng tôi sẽ cẩn thận chăm sóc và dưỡng thai."

"Cũng tốt." Thân Đồ Dạ thật sự là không yên tâm, mặc dù bác sĩ nói không có gì đáng ngại, nhưng mà khí sắc Lăng Tuyết không tốt lắm, anh rất là lo lắng, nên mới đồng ý phân phó nói, "Vậy thì ở bệnh viện vài ngày, quan sát thật tốt một chút."

"Thật muốn nằm viện sao?" Lăng Tuyết nhíu mày, "Em không thích bệnh viện."

"Không ai thích bệnh viện." Thân Đồ Dạ nâng mặt cô, ôn nhu dụ dỗ nói, "Nhưng mà sức khỏe hiện tại của em không thoải mái, em phải ở lại điều dưỡng cho tốt."

"Được rồi." Lăng Tuyết cũng cảm thấy không quá thoải mái, thật sự nghe lời chỉ gật đầu, "Vậy thì quan sát hai ngày đi, nếu mà sau hai ngày đó không có việc gì, vậy em khẳng định chính là thật sự không có việc gì ."

"Uh" Thân Đồ Dạ gật gật đầu, "Hai ngày sau đó không có việc gì, chúng ta sẽ xuất viện. Hiện tại em nên nghỉ ngơi thật tốt."

Nói xong, Thân Đồ Dạ đắp kín chăn cho Lăng Tuyết, làm thủ thế, ý bảo tất cả mọi người ra ngoài.

Các tùy tùng và nhân viên cứu hộ tất cả đều lui ra khỏi phòng, Thân Đồ Dạ vỗ nhè nhẹ lên vai Lăng Tuyết, vỗ về cho cô ngủ.

Lăng Tuyết gối đầu lên cánh tay anh, mệt mỏi than nhẹ: "Chờ em ngủ xong khi tỉnh lại muốn nhìn thấy anh."

"Được" Thân Đồ Dạ ôn nhu gật đầu, "Yên tâm, anh ở đây với em..."

"Ân..." Lăng Tuyết đáp một tiếng, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.

Thân Đồ Dạ ôn nhu ngưng mắt nhìn cô, ở trong lòng nói, Lăng Tuyết, em tín nhiệm Lãnh Thanh Mặc, sớm muộn có một ngày sẽ hại đến mình, bất quá, anh sẽ không để cho em và bé cưng bị tổn thương, tuyệt đối sẽ không. ..

Thân Đồ Dạ hôn lên trán Lăng Tuyết, một lát sau, chờ anh xác định cô đã ngủ rồi, anh mới đứng người lên, rón rén rời đi.

Khi đóng cửa phòng, Lôi Vân cúi đầu nhận tội: "Là thuộc hạ làm việc bất lợi, không có bảo vệ tốt Lăng tiểu thư, xin Thân Đồ tiên sinh trách phạt."

"Cô thật sự là làm việc bất lợi." Thân Đồ Dạ lạnh lùng nghiêm nghị trừng mắt cô, "Tôi đã nói như thế nào? Để cho cô một tấc cũng không rời khỏi cô ấy, cô không làm được sao?"

"Tôi vẫn luôn một tấc cũng không rời khỏi Lăng tiểu thư, khi đi toilet cũng là cùng đi." Lôi Vân ủy khuất giải thích, "Khi đó con chó kia xông qua đến, tôi ở ngay bên cạnh, tôi biết rõ đó là chó của Lăng tiểu thư nuôi, cho nên mới giảm phòng bị, nhất thời lơ là sơ suất, làm cho Lăng tiểu thư xảy ra chuyện... Xin Thân Đồ tiên sinh trách phạt!"

"Tôi đương nhiên sẽ phạt cô, nhưng mà hiện tại cho cô một cơ hội chuộc tội." Thân Đồ Dạ ra lệnh, "Phải cẩn thận bảo vệ tốt cho cô ấy, nếu mà cô ấy lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cô nhất định sẽ chết."

"Vâng!" Lôi Vân cúi đầu lĩnh mệnh, "Tôi nhất định sẽ cẩn thận bảo vệ tốt Lăng tiểu thư, sẽ không cho bất luận kẻ nào làm tổn thương cô ấy nữa."

Thân Đồ Dạ lạnh lùng lườm nàng một cái, bước nhanh đi đến chỗ không người.

Cố Huy đem lời nói của Lôi Vân trước đó bẩm báo cặn kẽ nói cho Thân Đồ Dạ, còn nói sắp xếp của mình, nghe đến mấy chuyện này, sắc mặt Thân Đồ Dạ trở nên tối tăm, tức giận ra lệnh: " bây giờ cậu lập cho người ta đem con chó kia mang về đi, để cho tôi tỉ mỉ kiểm tra rõ ràng, nếu để tôi tra được là Lãnh Thanh Mặc giở trò quỷ, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn."

"Vâng, tôi hiểu rõ. Tôi ngay lập tức đi xử lý." Cố Huy lập tức gọi điện thoại xử lý.

Lúc này, một người tùy tùng vội vã chạy qua đến bẩm báo: "Chủ nhân, tình trạng Nhan tiểu thư bây giờ rất có nguy cơ, Hoắc tiểu thư xin ngài qua đi một chuyến."

Thân Đồ Dạ lúc này mới nhớ tới lúc nãy có người bẩm báo nói bệnh tim Nhan Nhược Hi tái phát, tình trạng rất nguy cấp, anh khi đó cũng đã chuẩn bị trở lại xem Nhan Nhược Hi, thang máy cũng đã đến trên lầu, nhưng mà cuối cùng, tình cảm của anh đối với Lăng Tuyết vẫn thắng được hết thảy, lúc đó liền quay đầu đi tìm Lăng Tuyết.

Hiện tại Lăng Tuyết đã dàn xếp xong, anh nên đi lên xem Nhan Nhược Hi một chút, bất kể như thế nào, cô ấy vẫn là người mà anh muốn bảo vệ cả đời, cho dù đã không có có tình yêu , ít nhất vẫn có tình thân.

...

Thân Đồ Dạ đi theo tùy tùng Hoắc gia đi đến bên ngoài phòng cấp cứu, Hoắc Phi Vân đẩy Hoắc Vân Phong ở đây lo lắng chờ, Hoắc Vân Phong lòng nóng như lửa đốt, tự trách không thôi: "Đều tại anh không tốt, anh không có nghĩ đến cảm thụ của cô ấy, chính ở chỗ này phát giận, làm cho cô ấy lao lực quá độ, làm cho bệnh tim tái phát, cái này hết thảy đều là anh sai."

"Anh, anh đừng tự trách, anh cũng là người bị hại, tâm tình không tốt cũng là chuyện rất bình thường mà." Hoắc Phi Vân đau long nhìn Hoắc Vân Phong, "Chị dâu sức khỏe vốn không tốt, lại chịu đả kích như vậy, cho nên mới phải..."

Hoắc Phi Vân nói được một nửa liền dừng lại, cô ta nhìn thấy Thân Đồ Dạ, mặt liền biến sắc, "Thân Đồ, anh tới rồi."

"Tình trạng như thế nào?" Thân Đồ Dạ hỏi.

"Không tốt." Hoắc Phi Vân thần sắc mặt ngưng trọng, "Vốn tình trạng chị dâu đã không tốt, trước đó không lâu mới tái phát qua một lần, hôm nay lại tái phát, bác sĩ nói tình trạng bây giờ rất nguy hiểm."

"Chuyện gì xảy ra? Lúc tôi đi cô ấy còn khỏe mà." Thân Đồ Dạ chau mày.

"Cũng bởi vì anh đi, cho nên..."

Hoắc Phi Vân nhìn nhìn Hoắc Vân Phong, đem lời đến bên miệng thu về,

Hoắc Vân Phong sắc mặt khó coi, anh ta tự nhiên biết rõ ý tứ Hoắc Phi Vân, Nhan Nhược Hi là vì Thân Đồ Dạ rời đi mới tức giận tới bệnh tim tái phát . . .

Nói cho cùng, Nhan Nhược Hi đối với Thân Đồ Dạ căn bản là vẫn là nhớ mãi không quên, lúc trước cũng đã rất ái muội, hiện tại Hoắc Vân Phong lại bị như vậy, không chừng về sau sẽ biến thành bộ dáng gì. . .

Thân Đồ Dạ nhìn Hoắc Vân Phong một cái, bình tĩnh nói: "Để bác sĩ trị liệu thật tốt, nếu như có gì nhất định muốn giúp đỡ, tôi sẽ nói Cố Huy mời chuyên gia từ nước ngoài lại đây."

"Không cần." Hoắc Phi Vân lập tức nói, "Bệnh tình của chị dâu từ trước đến nay là do Putte trị liệu, hắn đối với bệnh tình của chị ấy rõ ràng nhất, trị liệu cũng thoả đáng. Huống chi, chị dâu hiện tại cũng đang ở phòng cấp cứu, lúc này mời chuyên gia cũng không kịp."

Thân Đồ Dạ không có nói cái gì nữa, chỉ là thở dài một hơi, lập tức nói ra: "Bác sĩ đi ra thì gọi tôi."

Sau đó, anh liền đi ...

"Thân Đồ!" Hoắc Phi Vân kinh ngạc hô.

Thân Đồ Dạ dừng lại bước chân, quay đầu lại nhìn cô ta.

"Anh cứ như vậy đi ?" Hoắc Phi Vân bất khả tư nghị hỏi, "Anh mặc kệ chị dâu tôi?"

"Hoắc Phi Vân! !" Hoắc Vân Phong tức giận quát khẽ, "Em đang nói cái gì?"

"Tôi không phải là bác sĩ, ở lại đây cũng không có cái tác dụng gì." Thân Đồ Dạ nhàn nhạt nói, "Huống chi, có anh cô ở đây, cậu ấy sẽ chăm sóc tốt cho Nhược Hi."

1 comment: