Kẻ Thù Bên Gối - Chương 294



Thân Đồ Dạ để lại này câu liền rời đi, anh hiện tại rất rõ ràng, Nhan Nhược Hi đã gả cho Hoắc Vân Phong, đó chính là người của Hoắc Vân Phong, chuyện này là trách nhiệm của Hoắc Vân Phong, mà không phải Thân Đồ Dạ anh.

Mỗi người đều có vận mệnh của mình, nếu Nhan Nhược Hi đã lựa chọn cuộc sống của chính mình, thì phải chịu trách nhiệm cho lựa chon đó, mà không phải khắp nơi đều muốn Thân Đồ Dạ chăm sóc, cái này đối với Lăng Tuyết là không công bằng, đối với Hoắc Vân Phong cũng không công bằng.

Thân Đồ Dạ đến bây giờ cũng không có quên lời hứa của mình, nếu như Nhan Nhược Hi thật sự gặp phải khó khăn, cần anh giúp đỡ, anh nhất định không thể chối từ.

Nhưng mà giúp đở và bảo vệ không có nghĩa là phải vứt bỏ người mình yêu và bé cưng của anh.

Nhan Nhược Hi đối với anh chỉ là một loại trách nhiệm, Lăng Tuyết và bé cưng cũng là trách nhiệm của anh! !

...

Lúc Thân Đồ Dạ trở phòng bệnh, Lăng Tuyết đang chìm trong giấc ngủ say, không biết có phải là gặp ác mộng hay không, lông mày cô nhăn lại sít sao, trong giấc mộng đều không yên ổn.

Anh cảm thấy rất đau lòng, đi tới ngồi bên giường, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve ấn đường của cô, muốn làm cho nó giãn ra, không nên mặt ủ mày chau.

Lăng Tuyết đại khái là cảm ứng được cái gì, thân thể động động, Thân Đồ Dạ vội vàng thu tay lại, không dám lại quấy nhiễu cô.

Hành vi của Thân Đồ Dạ đã làm cho Hoắc Phi Vân triệt để tuyệt vọng, cô ta cuối cùng cũng hiểu rõ, giữa người với người tình cảm một khi thay đổi thì cũng không thể nào quay về.

Trong mắt Thân Đồ Dạ hiện tại không có Nhan Nhược Hi, vậy thì thật sự là không có, vô luận các cô chơi như thế nào đều không thể thay đổi sự thật.

Nói cho cùng, nên ra tay từ Lăng Tuyết kia, nếu không cô ta thật cái gì cũng làm không được.

...

Thân Đồ Dạ cũng đã đi, màn diễn này cũng không cần thiết diễn nueax, chỉ chốc lát sau, bác sĩ liền đi ra thông báo, nói Nhan Nhược Hi đã không có đáng ngại, Hoắc Vân Phong muốn vào xem cô ta một chút, Hoắc Phi Vân kéo anh ta nói: "Anh, chị dâu vừa mới ổn định lại, anh vẫn không nên lại đi kích thích chị ấy, để cho chị ấy nghỉ ngơi thật tốt đi."

"Ai..." Hoắc Vân Phong thở dài một hơi.

"Em đưa anh trở về phòng nghỉ ngơi." Hoắc Phi Vân đẩy xe lăn cho Hoắc Vân Phong trở lại phòng bệnh của anh ta, nhẹ giọng trấn an, "Anh, anh không nên suy nghĩ nhiều, bệnh của anh vẫn có thể chữa trị, chị dâu cũng sẽ không có chuyện."

Hoắc Vân Phong cúi đầu, trầm mặc không nói.

"Đều là do tên Lăng Ngạo chết bầm kia, em tuyệt đối sẽ không buông tha hắn."

Hoắc Phi Vân vừa nghĩ tới Lăng Ngạo liền nổi giận đùng đùng, chỉ là một tên rác rưởi, thế nhưng lại đem Hoắc gia bọn họ hại thành cái dạng này.

"Anh muốn nghỉ ngơi, em đi ra ngoài đi." Hoắc Vân Phong hồn bay phách lạc, không muốn nói chuyện.

"Vậy em đi xem chị dâu một chút trước, anh nghỉ ngơi sớm một chút."

Hoắc Phi Vân đỡ Hoắc Vân Phong nằm vật xuống trên giường, sau đó liền đi.

Cửa phòng đóng lại, Hoắc Vân Phong thở dài một hơi, nhìn tùy tùng bên cạnh nói: "Cậu nhìn chằm chằm con bé, không nên chọc ra đại loạn gì, có chuyện gì báo cáo với tôi."

"A? Tiểu thư sẽ nhiễu loạn ra cái gì?" Tùy tùng không hiểu hỏi.

"Làm theo lời tôi là được, bớt nói nhảm đi." Hoắc Vân Phong quát khẽ.

"Vâng"

Hoắc Vân Phong làm thủ thế, ý bảo mấy người khác cũng lui ra, bên trong phòng rất nhanh trở nên rất yên tĩnh, Hoắc Vân Phong một mình dựa ngồi ở trên giường, tâm tình lần nữa rơi vào trầm tư, đưa tay che trán, nhắm mắt lại, sa vào trong bi thương...

Cố Huy làm việc hiệu suất rất nhanh, đến tối, cậu ta liền gọi cho Thân Đồ Dạ báo: "Chủ nhân, đã làm cặn kẽ kiểm tra con chó kia, cũng không có bệnh chó dại, cũng không có dùng bất luận thuốc gì."

"Không có?" Thân Đồ Dạ vô cùng ngoài ý muốn, "Vậy tại sao lại nổi điên đụng vào Lăng Tuyết?"

Cố Huy nói: "Tôi cũng hỏi bác sỹ thú y, bác sỹ thú y nói động vật mất khống chế công kích chủ nhân, trừ thuốc ra bên ngoài còn có nhân tố khác cũng sẽ tạo thành, nói thí dụ như nhận được kinh hãi, nhất thời mất khống chế; còn có một cái nguyên nhân nữa là, trên người chủ nhân có một loại mùi mà sủng vật phản cảm, nên mới phát tính công kích!"

"Sau đó thì sao?" Thân Đồ Dạ truy vấn.

"Sau đó tôi ở cô nhi viện điều tra, chuyện phát sinh khi đó, con chó kia đang ở trong sân gặm xương, bọn nhỏ đều đang đi học, trong sân căn bản cũng không có người, cho nên nói nó bị chấn kinh dọa thì có thể loại trừ ; cũng không biết trên người Lăng tiểu thư trên có mùi gì không mà làm nó phản cảm khong, cái này cũng không trở thành a..."

"Nói tương đương vô ích." Thân Đồ Dạ cắt đứt lời Cố Huy nói, "Tôi cũng biết là không có đơn giản như vậy, nếu quả thật là Lãnh Thanh Mặc giở trò quỷ, khẳng định là kế hoặc của hắn đến giọt nước không lọt."

"Trước mắt thật sự là không có chứng cớ gì rõ ràng." Cố Huy cảm thấy vô cùng nghi hoặc, "Tôi ở cô nhi viện điều tra toàn bộ video, thật sự tìm không ra bất luận sơ hở gì, lúc Lãnh Thanh Mặc đem kia con chó mang tới cô nhi viện, con chó rất ôn thuận, cùng bọn họ và viện trưởng Quách hoạt động cùng nhau rất bình thường, về sau Cô giáo Phùng liền đem chó vào hậu viện, còn có mấy đứa trẻ cùng nó chơi trong chốc lát... trong quá trinh này, Lãnh Thanh Mặc luôn ở cùng một chỗ viện trưởng Quách và Lăng tiểu thư, hắn không thể nào đi làm kinh hãi con chó kia, hơn nữa hắn cũng không có mang theo thuộc hạ, cũng không thể nào sai khiến những người khác đi làm cái gì. Lúc trước tôi luôn hoài nghi hắn dùng thuốc, dù sao hắn là bác sĩ, đối cái này thì rất lành nghề, nhưng mà đã qua xét nghiệm, trong cơ của con chó không có bất kỳ thành phần dược phẩm nào... Cho nên cái này thật sự là cùng Lãnh Thanh Mặc kéo không đến bất kỳ quan hệ gì, chẳng lẽ là chúng ta trách lầm hắn?"

"Chính là không có bất kỳ thành phần dược phẩm nào mới phát giác được kỳ quái." Thân Đồ Dạ lạnh lùng nói, "Cậu còn nhớ không? Trước đó không lâu, viện trưởng Quách nói bánh bao ngã bệnh, cho nên Lãnh Thanh Mặc mới muốn dẫn nó trở về trị liệu, sủng vật ngã bệnh nhất định phải uống thuốc, trong cơ thể nó tra không được bất luận thành phần nào, chỉ có thể nói, Lãnh Thanh Mặc sớm đã chuẩn bị tốt rồi."

"Đúng nga." Cố Huy bừng tỉnh đại ngộ, "Ngài không nói, tôi còn đem chuyện này quên mất."

"Bất quá đây cũng chỉ là dự đoán mà thôi, Lãnh Thanh Mặc đem tất cả chứng cớ đều hủy diệt, hiện tại cho dù trong tâm của tôi cảm thấy hắn có vấn đề, nhưng mà tìm không ra chứng cớ cũng hết cách với hắn."

"Vậy làm sao bây giờ? Lẽ nào để như vậy?" Cố Huy hỏi ngược lại.

"Tiếp đến hắn nhất định sẽ có động tác khác." Thân Đồ Dạ âm trầm nói, "Tôi nhìn hắn căn bản chính là muốn phá hư hôn lễ, hắn đối với Lăng Tuyết đã có lòng bất chính."

"A?" Cố Huy cảm thấy thật bất ngờ, "Vậy ngài có phải nên nói với Lăng tiểu thư không?"

"Không có nói được, cô ấy không nghe lọt."

Thân Đồ Dạ nghĩ đến Lăng Tuyết liền đau đầu, vô luận anh mạnh mẽ cỡ nào, cô đều điểm yếu quan trọng của anh, chỉ cần cô không đủ tín nhiệm anh, người khác sẽ có cơ hội có thể lợi dụng.

"Vậy chúng ta bây giờ có thể làm những thứ gì?" Cố Huy thấp thỏm bất an.

"Con chó kia không cần phải để ý đến nữa." Thân Đồ Dạ quyết đoán ra lệnh, "Hãy mau đem Tần Tuệ tìm trở về, còn có, cẩn thận điều tra Lãnh Khôn, có manh mối lập tức hướng báo với tôi."

"Vâng."

...

Cúp điện thoại, Thân Đồ Dạ nghiêng đầu nhìn Lăng Tuyết, anh biết rõ, Lãnh Thanh Mặc đã bắt đầu chính thức khiêu chiến với anh, hiện tại hắn là bốn phương tám hướng quấy rối anh, loạn trong giặc ngoài, vừa đối phó khiêu khích của Đế Phong, Long Cửu, lại phải đề phòng Lãnh Thanh Mặc, còn muốn đối mặt với nghi vấn của Lăng Tuyết.

Anh nhất định phải giữ vững tinh thần, toàn lực ứng phó! !

Ngoài dự đoán, hai ngày sau thì khỏe hẳn giống như bình thường, tựa hồ không có chuyện gì phát sinh, mọi thứ đều rất bình thường.

Cơ thể Lăng Tuyết xác định không có đáng ngại, có thể xuất viện, bác sĩ dặn dò cô nên nằm trên giường nghỉ ngơi, không nên đê chuyển xảy ra ngoài ý muốn nữa, tối thiểu nên dưỡng thai đến năm tháng mới có thể ổn định lại.

Thân Đồ Dạ cẩn thận bảo vệ lấy cô, vài ngày nay cơ hồ là một tấc cũng không rời, rất sợ cô lại xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn nữa, mà ngay cả kế hoạch ban đầu muốn chụp hình cưới cũng trì hoãn.

Trước lúc xuất viện, Thân Đồ Dạ đi nhìn một chút Nhan Nhược Hi, nhìn thấy bộ dáng yếu ớt, nước mắt lưng tròng nhìn anh, anh chỉ nói một câu nói: "phải tự chăm sóc bản thân mình, chăm sóc Hoắc Vân Phong cho tốt!"

"Thân Đồ anh anh..."

Nhan Nhược Hi còn muốn nói gì nữa, Thân Đồ Dạ xoay người rời đi, anh không muốn cùng cô ta nhiều lời, cũng hoặc là nói, anh hiện tại đã tại muốn giữ một khoảng cách với cô ta.

Làm một người anh trai, anh cũng hy vọng cô ta có thể hạnh phúc, nhưng anh càng hy vọng cô ta trách nhiệm của một người vợ hơn.

Lúc trước, lần bệnh tim cô ta tái phát đầu tiên, Hoắc Vân Phong không có ghét bỏ cô ta, tỉ mỉ chăm sóc cô ta chu đáo; về sau lúc cô ta mang thai a, Hoắc Vân Phong cũng không bởi vì muốn em bé mà không để ý đến sự chết sống của cô ta, ngược lại còn khuyên cô ta bỏ thai nhi đi để bảo vệ tính mạng; lại về sau cô ta sinh non, cả đời vô sinh, Hoắc Vân Phong vẫn như cũ đối với cô ta càng thêm bảo vệ.

Một người đàn ông như vậy, hoàn toàn đáng giá để phó thác cả đời.

Thân Đồ Dạ làm một anh trai trưởng đều cảm thấy Hoắc Vân Phong đối với Nhan Nhược Hi có tình có nghĩa, hiện tại Hoắc Vân Phong gặp phải sự cố như vậy, thái độ của Nhan Nhược Hi lại làm cho anh vô cùng thất vọng, anh hy vọng cô ta có thể tự hỏi bản thân, phải thật tốt đối đãi với Hoắc Vân Phong.

Mà anh cũng không muốn lại trộn lẫn giữa tình cảm vợ chộng của họ . .

...

Hai ngày nay, Thân Đồ Dạ đều không làm việc, cùng Lăng Tuyết ở bệnh viện tĩnh dưỡng, hiện tại đã có rất nhiều việc cần đi xử lý, cho nên, sau khi anh đưa Lăng Tuyết về nhà liền đi ra cửa, trước khi đi còn dặn dò cô nghỉ ngơi thật tốt, không được phép đơn độc ra cửa.

Mặc dù trong lòng Lăng Tuyết không vui, nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp ứng, không muốn làm cho anh lo lắng.

...

Sau khi Thân Đồ Dạ ra cửa, rất nhanh liền nhận một cú điện thoại, là Lăng Ngạo gọi tới.

Nhìn thấy tên người gọi đến, khóe môi Thân Đồ Dạ khẽ câu dẫn ra, không chậm không nhanh nghe: "Như thế nào? Có kết luận chưa?"

"Tôi lại lần nữa làm xét nghiệm DNA với Lãnh Khôn, tôi với hắn quả nhiên không có liên hệ máu mủ." Lăng Ngạo trầm thấp nói, "Hắn không phải là ba ruột của tôi! Hắn tại sao phải gạt tôi?"

"Vì lợi dụng cậu." Thân Đồ Dạ nghiêm túc kia sự nói, "Nghe, Lăng Ngạo, cậu hiện tại phải làm bộ cái gì cũng không biết, tiếp tục ở lại Lãnh gia, tra ra người thao túng sau lưng Lãnh là ai."

"Tại sao tôi phải làm vậy?" Lăng Ngạo tức giận gầm lên, "Anh nói bọn họ là nhằm về anh, tôi bị anh làm hại còn chưa đủ sao? Dựa vào cái gì mà giúp anh?"

"Cậu không phải là giúp tôi, là giúp chính mình." Thân Đồ Dạ lạnh lùng cười một tiếng, "cậu mà cũng bị người ta lợi dụng? Cậu không muốn biết đến cùng là ai ở sau lưng sai sử Lãnh Khôn lừa cậu? cái này đến cùng có âm mưu gì, cậu không có hứng thú biết rõ sao? Không thể nào đâu!"

Lăng Ngạo trầm mặc, Thân Đồ Dạ bắt lấy nhược điểm đó, hắn xác thực không cam lòng không chịu thua, hắn muốn vì chính mình đòi lại một cái công đạo! ! !

1 comment: