Kẻ Thù Bên Gối - Chương 295



Thân Đồ Dạ nghe đầu bên kia điện thoại Lăng Ngạo trầm mặc không nói, liền biết phép khích tướng của mình hữu hiệu, nói tiếp: "Cậu yên tâm, tôi sẽ bảo đảm an toàn cho cậu. Kỳ thật cậu cũng không phải là vì chính mình, cậu cũng muốn hướng các anh em khác của mình chứng minh chứ."

"Đúng." Lăng Ngạo nghĩ đến Lăng Tuyết, "Tôi muốn hướng Lăng Tuyết chứng minh chính mình, tôi muốn làm cho cô ấy biết rõ, tôi không phải là thứ hèn nhát!"

"Cậu không cần hướng cô ấy giải thích, chỉ cần hướng chính mình là được, vì chính mình chịu trách nhiệm."

Thân Đồ Dạ nhướng mày, anh không thích người đàn ông khác liên lạc với Lăng Tuyết "Cái vấn đề này không cần thiết thảo luận với tôi, tiếp đến cậu nên toàn lực phối hợp tôi, tôi sẽ nói cho cậu biết nên làm như thế nào!"

"Dược!" Lăng Ngạo lần này ngược lại thật sự rất phối hợp, hắn chẳng hề ngốc, hắn biết rõ theo dựa vào năng lực của mình căn bản không có khả năng tra ra chân tướng, cho nên nhất định phải hợp tác với Thân Đồ Dạ, liền hỏi, "Tôi hiện tại nên làm cái gì?"

Thân Đồ Dạ nghiêm túc nói: "cai nghiện ma túy, không nên hít thuốc phiện nữa, nếu không cậu rốt cuộc thật sự là vô pháp quay đầu lại, đương nhiên, với tự chủ của cậu căn bản không khả năng khống chế chính mình, tôi sẽ phái người đưa thuốc đi qua cho cậu, cậu hiện tại không nghiện nhiều, chỉ cần về sau đúng hạn dùng, rất nhanh là có thể chống lại. Cái khác cũng giống như trước kia, nên như thế nào tiêu xài thì tiêu xài như thế đó, không làm cho Lãnh Khôn biết rõ cậu đã biết chuyện này, thời khắc mấu chốt tôi sẽ thông báo cho cậu nên làm như thế nào."

"Được, tôi biết rồi."

...

Cúp điện thoại, Lôi Quân gọi tới, Thân Đồ Dạ lập tức tiếp nghe: "Như thế nào?"

"Chủ nhân, người phái đến Thụy Sĩ bẩm báo nói không gặp được Tần Tuệ." Lôi Quân vội vàng nói, "lúc chúng tôi đến trước một ngày vào buổi tối, chị ta từ phúc lợi viện chạy ra ngoài, hiện tại không biết tung tích."

"Xem đến có người đã động thủ trước chúng ta rồi."

Thân Đồ Dạ nhướng mày, Lãnh Thanh Mặc có chuẩn bị mà đến, nếu đã đã quyết định muốn cùng anh ngả bài, khẳng định đã sớm liền làm tốt công tác chuẩn bị.

Tần Tuệ là nhân vật mấu chốt, Lãnh Thanh Mặc sao lại xem nhẹ người này được.

"Chủ nhân, tôi đã phái người đi tìm Tần Tuệ, thế tất yếu phải bắt chị ta lại." Lôi Quân nói.

"Uh, manh mối không thể đứt được." Thân Đồ Dạ ra lệnh, "Nhất định phải bắt chị ta lại."

"Vâng." Lôi Quân đáp lại.

Cúp điện thoại, lông mày Thân Đồ Dạ vẫn không có giản ra được, kỳ thật đối phó Lãnh Thanh Mặc cũng không phải là việc khó gì, với thế lực của Lãnh Thanh Mặc căn bản cũng không có biện pháp chống lại anh, chỉ là Thân Đồ Dạ có điểm yếu ở trên tay hắn, hơn nữa chính mình đuối lý, cho nên mới phải bị người chế trụ.

Kỳ thật nói trắng ra, nếu như Thân Đồ Dạ yêu người không phải là Lăng Tuyết, cũng hoặc là, Lăng Tuyết không phải là người của Cung gia, thì cũng không có có nhiều chuyện như vậy . . .

Đáng tiếc trên đời không có nhiều nếu như, hết lần này tới lần khác chính là trùng hợp như thế, bóng ma duy nhất cả đời Thân Đồ Dạ cũng chỉ có chuyện kia, vừa vặn anh lại yêu phải cô bé ngày xưa anh cứu, nên mọi chuyện mới trở nên phức tạp.

"Chủ nhân..." Cố Huy nhịn lại nhịn, vẫn là nhịn không được nói, "Tôi cảm thấy chuyện này sớm muộn sẽ bị vạch trần, nếu không... Ngài nên cùng Lăng tiểu thư thẳng thắn đi? Năm đó chuỵen kia là ân oán đời trước, với ngài không có có quan hệ gì, tôi nghĩ, cô ấy sẽ thông cảm cho ngài ..."

"Thông cảm?" Thân Đồ Dạ trào phúng cười lạnh, "Cố Huy, cậu biết Lăng Tuyết đã một thời gian, cậu còn chưa hiểu rõ cô ấy sao? chuyện kia có liên quan đến vài mạng người, cô ấy sao có thể sẽ thông cảm? còn nữa nếu chẳng quan hệ tới tôi, cũng có quan hệ tới gia tộc của tôi, nếu như không phải là do Thân Đồ Tiếu năm đó..."

Nói đến đây, Thân Đồ Dạ nói không được nữa, chuyện kia đối với hắn mà nói chính là một bóng ma tâm lý, đã nhiều năm như vậy, anh không muốn nghĩ đến, cũng không muốn nhắc tới.

Năm đó anh vẫn còn là một đứa nhỏ, anh đối với những chuyện kia cũng không hiểu rõ ràng, chỉ biết là cha Thân Đồ Tiếu đã từng làm một chuyện thương thiên hại lý, tạo thành một hồi bi kịch, anh thậm chí ngay cả thân phận người bị hại cũng thật sự không rõ lắm...

Theo thời gian trôi qua, chuyện đó đã bị rơi vào quên lãng, về sau tiếp xúc với Cung Thiên Long, Thân Đồ Dạ cũng không có nghĩ nhiều, cho đến khi gặp phải "Cung Thiên Long" biến thành Lăng Tuyết, anh mới điều tra thân thế của hai người, lúc đó mới biết được người bị hại năm đó chính là Cung gia.

Mà khi đó, anh đã yêu Lăng Tuyết, vô pháp tự kiềm chế, cũng không chú ý được nhiều như vậy.

Trước đến giờ, anh cũng không phải là một người do dự thiếu quyết đoán, cũng không thích bị ân oán đời trước ràng buộc, cho nên vừa lúc mới bắt đầu cũng không có chấp nhận, chỉ là về sau Lăng Tuyết bắt đầu điều tra chuyện năm đó, nên mọi thứ trở nên phức tạp. .

Bây giờ suy nghĩ một chút, cái này đại khái cũng là do kế hoạch của Lãnh Thanh Mặc đi?

Có lẽ từ lúc vừa mới bắt đầu, Lãnh Thanh Mặc cũng đã lên kế hoạch rồi, mặc dù không có chứng cớ gì, nhưng mà Thân Đồ Dạ cảm thấy mấy chuyện này hết thảy đều đã có âm mưu từ trước, bằng không, Lãnh Thanh Mặc cũng sẽ không thể nào thuận buồm xuôi gió như thế, còn điều tra ra manh mối nhanh như thế. .

Bất kể như thế nào, chuyện năm đó là sự thật, Thân Đồ Dạ thủy chung là chột dạ, cho nên, anh coi như bị Lãnh Thanh Mặc uy hiếp, nếu không Lãnh Thanh Mặc không dám lớn lối như thế. .

"Vậy làm sao bây giờ?" Cố Huy nhíu lại mi, lo lắng hỏi, "với tình hình hiện nay, chúng ta đã đang ở thế yếu, chẳng lẽ muốn bị Lãnh Thanh Mặc nắm mũi dẫn đi như vậy à?"

Thân Đồ Dạ trầm mặc, anh đương nhiên không thể bị Lãnh Thanh Mặc nắm mũi dẫn đi, nhưng mà hiện tại, anh nhất định phải vững vàng, nhất định phải tra ra thế lực sau lưng Lãnh Thanh Mặc, với tiền tài quyền thế Lãnh Thanh Mặc trước mắt, căn bản không có khả năng đối phó với anh, không nói cái khác, chính là mua được Lãnh gia cũng không đủ tư cách.

Lãnh gia trong thời gian ngắn như vậy, mà địa vị tiền tài quyền thế gia tăng mười mấy lần, trực tiếp đem Hoắc gia sắc sảo đẩy xuống, cái này không phải là người thường có thể làm được .

Lãnh Khôn chỉ là một tiểu nhân vật, hắn căn bản cũng không có hậu trường lớn như vậy, cũng không có thực lực như vậy, phía sau hắn nhất định có người chống lưng, mà cái người này, Thân Đồ Dạ luôn hoài nghi là Lãnh Thanh Mặc, bởi vì chỉ có Lãnh Thanh Mặc mới nắm rõ chuyện giữa Lăng Tuyết và Lăng Ngạo như lòng bàn tay.

Nhưng mà Lãnh Thanh Mặc cũng không có tiền tài quyền thế lớn như thế, lẽ nào sau lưng của hắn cũng có người?

Hay là nói, qua nhiều năm như thế, hắn liên tục đang ẩn núp thực lực của chính mình, đã sớm liền tích trữ đủ năng lượng, chính là vì sao lúc này mới đối phó với Thân Đồ Dạ? ? ?

"Kỳ thật Lãnh Thanh Mặc căn bản cũng không có tư cách đấu với chủ nhân ngài, nếu như không phải là ngài quá để ý cảm thụ của Lăng tiểu thư, sao phải chịu Lãnh Thanh Mặc kiềm chế như thế." Cố Huy yếu ớt nói, "Chủ nhân, ngài hiện tại sẽ không có cái phương án gì ứng đối sao? Nếu tiếp tục như thế, hậu quả không thể tưởng tượng nổi..."

"Yên tâm, tôi có chừng mực." Thân Đồ Dạ trầm thấp nói, "Hiện tại không cần làm ra quá động tác lớn, yên lặng theo dõi kỳ biến. Mặt khác, giúp tôi liên lạc một người!"

"Ai?" Cố Huy liền vội vàng hỏi.

Thân Đồ Dạ giương mắt mắt, nói ra một cái tên: "Cung Hiếu Quốc!"

"Cung Hiếu Quốc?" Cố Huy thật bất ngờ, "Ngài hiện tại đi gặp ông ta làm cái gì? cổ phần trên tay ông ta tất cả đều đưa cho Lăng tiểu thư, hiện tại đối với Cung gia tựa hồ không có có tác dụng gì."

Cung Hiếu Quốc là em trai của Cung lão phu nhân, năm nay bảy mươi tám tuổi, ở Tập đoàn Cung thị có mười phần trăm cổ phần, bởi vì tuổi già, ông ta rất ít tham dự chuyện công ty và hội nghị gia tộc, rất ít lộ diện.

Trừ ra lần trước, thân phận Lăng Tuyết bị Cung Hiếu Cường nghi vấn, Cung Hiếu Cường mang Cung Hiếu Quốc đến Cung thị chủ trì công đạo, Cung Hiếu Quốc mặc dù có chút bao che khuyết điểm, nhưng tính tình vẫn là rất sáng suốt, về sau biết rõ chân tướng, lúc này ông ấy vì Lăng Tuyết chủ trì công đạo, hơn nữa cổ phần của mình đưa cho cô ấy, để cô ấy toàn quyền xử lý chuyện của tập đoàn Cung thị!

Trừ lần đó ra, Cung Hiếu Quốc giống như không cảm giác tồn tại vậy, Cố Huy không hiểu, Thân Đồ Dạ tại sao phải trong lúc mấu chốt này đi gặp Cung Hiếu Quốc?

Thân Đồ Dạ giải thích: "Cung gia trừ ra Tần Tuệ là người ngoài, cũng chỉ có Cung Hiếu Quốc này một nguyên lão, hiện tại tùy tùng và người hầu của Cung gia đều do Lãnh Thanh Mặc mời đến, từ trên thân bọn họ tìm không ra bất luận manh mối gì. Tần Tuệ lại đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, tôi đi gặp Cung Hiếu Quốc, chỉ là muốn muốn biết rõ ràng lai lịch thật sự của Lãnh Thanh Mặc, tôi cuối cùng cảm thấy mục đích của hắn không đơn giản, muốn biết rõ ràng động cơ của hắn, tôi mới tốt biết người biết ta, bách chiến bách thắng!"

"Vâng, tôi biết rõ." Cố Huy gật đầu liên tục, "Tôi nhìn Cung Hiếu Quốc đối với Lãnh Thanh Mặc tìm mọi cách phòng bị, có lẽ ông ấy thật có biết chút ít cái gì đó."

"Còn có Cung Hiếu Cường." Thân Đồ Dạ phân phó, "Cậu tìm vài người trong bóng tối nhìn chằm chằm hắn, chờ tôi đi thăm hỏi Cung Hiếu Quốc xong sau đó đem hắn mang tới gặp tôi, có lẽ hắn cũng biết chút ít gì đó."

"Vâng, tôi ngay lập tức đi xử lý."

...

Thân Đồ Dạ bận tối mày tối mặt, căn bản cũng không có thời gian ở với Lăng Tuyết, Lăng Tuyết mỗi ngày ở nhà học tập ngoại ngữ và các loại kiến thức kinh doanh, mặc dù rất buồn tẻ, nhưng mà so ra cái gì cũng đều không muốn làm hết.

Buổi chiều, Lăng Tuyết nhận điện thoại của Hàn Vũ Thần, nghe được giọng nói của hắn như ánh mặt trời sáng lạn, tâm tình cũng trở nên tốt hơn một chút.

"Lăng Tuyết, đã lâu không gặp, em gần đây khỏe không?" Hàn Vũ Thần ôn nhu hỏi, "Anh nhận được thiệp mời của em rồi, đến lúc đó nhất định tới tham gia hôn lễ của em và Thân Đồ Dạ."

Hắn tựa như một người bạn cũ thân thiết ân cần thăm hỏi, chưa từng chút nào tạo áp lực cho Lăng Tuyết, Lăng Tuyết không có cảm thấy gánh nặng nào trong lòng, chỉ là có chút hổ thẹn, lúc trước cô tự tay giết Bạch Tấn Sinh, mặc dù người kia gây tội ác tày trời, chết chưa hết tội, nhưng dù sao cũng là cậu ruột của Hàn Vũ Thần, đối với Hàn Vũ Thần cũng coi như cha mẹ.

Bây giờ Hàn Vũ Thần gấp rút như thế, đại khái chính là xử lý chuyện này rồi?

Hàn Vũ Thần đối tốt với Lăng Tuyết như vậy, mỗi một lần Lăng Tuyết gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, đều là Hàn Vũ Thần tỉ mỉ trả giá và chăm sóc, lúc trước bạch chuyện của Bạch Mẫn Nhi cũng vậy, Hàn Vũ Thần cũng là kiên quyết đứng về phía Lăng Tuyết, Lăng Tuyết vẫn cảm thấy mình thiếu hắn rất nhiều tình người, hiện tại chuyện Bạch Tấn Sinh, cô cũng không biết nên đối mặt hắn như thế nào.

Có thể hắn vẫn như cũ đối với cô, giống như bạn cũ vậy, tâm tình cô hết sức phức tạp.

"Sao vậy? Tại sao không nói chuyện?" Hàn Vũ Thần thấp thỏm bất an hỏi, "Em không phải là bởi vì muốn kết hôn, không muốn làm bạn với anh nữa à?"

"Đương nhiên không phải." Lăng Tuyết vội vàng trả lời, "Em chẳng qua là cảm thấy hổ thẹn, anh... anh biết... chuyện của cậu anh không?"

Hàn Vũ Thần ngẩn người một chút, trầm thấp hỏi: "em biết chuyện của cậu anh?"

"A?" Lăng Tuyết hồ đồ, Hàn Vũ Thần sao lại hỏi ngược lại, cô có chút không biết làm sao.

"ông ấy mất tích lâu rồi, anh liên tục liên lạc không được với ông ấy, đã báo cảnh sát ." Hàn Vũ Thần ngưng trọng nói, "chắc em biết cái gì phải không?"

 

1 comment: