Kẻ Thù Bên Gối - Chương 301



Một người bệnh nặng làm sao lại nghĩ đến gửi loại tin nhắn như thế? Cái này phải có tâm cơ sâu cỡ nào mới có thể làm được?

Nhan Nhược Hi nhất định đã có âm mưu từ trước.

Bất quá Thân Đồ Dạ cũng không phải là người dễ lừa gạt nhân như vậy, anh sẽ không phải đã phát hiện cái gì, đang xử lý đi?

Không đúng, Thân Đồ Dạ đối với Nhan Nhược Hi tình thâm nghĩa trọng, anh cho dù biết rõ Nhan Nhược Hi lừa gạt anh, nhưng cũng không làm cái gì nhẫn tâm được, không được gì sẽ thì bỏ qua, về sau không bao giờ để ý tới cô ta nữa.

Nếu quả thật là như vậy, anh vì cái gì đến điện thoại cũng không nhận đâu?

Lăng Tuyết trong đầu suy nghĩ lung tung, càng nghĩ càng phức tạp.

"Lăng tiểu thư, lăng tiểu thư..."

Một cái tiếng kêu truyền đến, Lăng Tuyết lúc này mới phục hồi tinh thần lại, ngẩng đầu nhìn nữ đầy tớ, "Hm? Sao vậy?"

"Cái kia..." Nữ đầy tớ sắc mặt có chút ít thấp thỏm, cẩn thận hỏi, "Đề Na và trợ thủ của đã ở lầu dưới chờ lâu rồi, kêu tôi đi lên hỏi ngài một chút lúc nào có thể xuất phát?"

"Đề Na?" Lăng Tuyết ngơ ngác một chút mới nhớ tới, "Chính là người mà Thân Đồ đặc biệt mời từ Pháp về là nhiếp ảnh gia?"

"Đúng." Nữ đầy tớ gật gật đầu, "đã hẹn hôm nay đi chụp hình cưới, chín giờ xuất phát, các cô ấy tám giờ đã đến, thợ trang điểm và stylist cũng đang ở trên xe chờ, hiện tại đã sắp mười giờ ..."

"Chờ hai tiếng rồi." Lăng Tuyết thở dài một hơi, hổ thẹn nói, "Giúp tôi nói tiếng xin lỗi với bọn họ, nói cho bọn họ biết, Thân Đồ tạm thời có việc gấp ra ngoài, cho nên mới phải làm trễ nãi thời gian của mọi người, ngươi đi mời mọi người vào nhà ăn chút điểm tâm nghỉ ngơi một chút trước, tôi gọi cho Thân Đồ lần nữa."

"Vâng, tôi lập tức đi an bài." Nữ đầy tớ đi xuống lầu an bài.

...

"Lăng tiểu thư, cháo tổ yến." Một cái nữ đầy tớ bưng tới cho Lăng Tuyết một chén cháo hầm cách thủy, cháo tổ yến mới nấu xong, "Bữa sáng ngài ăn rất ít, nhất định đói bụng rồi đúng không? Mau thừa dịp còn nóng ăn thêm một chút."

Lăng Tuyết thật sự là đói bụng, lúc mới mang thai ăn cái gì đều buồn nôn, vừa rồi bữa sáng mới uống một nửa ly sữa, vài cái bánh chẻo thì ăn không trôi, bây giờ trong dạ dày rỗng tuếch, vô cùng không thoải mái, nhìn thấy chén cháo tổ yến có chút ít muốn ăn, vì vậy nhận lấy.

Trong lòng vẫn còn nhớ đến vụ chụp hình cưới, cô ăn một chút thì không có khẩu vị, lấy điện thoại di động ra gọi lại lần nữa cho Thân Đồ Dạ, điện thoại vang lên thật lâu, cuối cùng có có người nghe.

"Alo!" giọng Thân Đồ Dạ truyền đến, "Lăng Tuyết!"

"Cô ấy như thế nào? Không có sao chứ?" Lăng Tuyết cố nén tức giận, tận lực làm cho giọng của mình tỏ ra bình tĩnh nhu hòa.

"Tình huống rất tệ." Thân Đồ Dạ thanh âm trầm thấp, "Là anh xem nhẹ cô ấy..."

Nghe đến những lời này, trong lòng Lăng Tuyết rất không có tư vị gì, nhớ tới tin nhắn kia, nhịn không được hỏi: "Anh xác định cô ấy là thật sự bệnh cũ tái phát sao? Hay vẫn là..?"

"Em có ý gì?" Thân Đồ Dạ giọng nói bỗng chốc liền thay đổi, tức giận quát khẽ, "lúc này là lúc nào rồi mà em còn nói những lời này, có phải quá ác độc hay không?"

"Em ác độc?" Lăng Tuyết cuối cùng không thể nhịn được nữa, "Thân Đồ Dạ, anh có phải đã quên hôm nay là ngày mấy hay không? Là ai nói muốn kết hôn? Ai nói hôm nay một ngày đều ở với em? Ai muốn chụp hình cưới? Anh hiện tại ném một mình em ở nhà, chạy tới với người phụ nữ khác, anh nói tôi ác độc? ? ?"

"Kết hôn lại không phải là chuyện gì lớn, muộn vài ngày thì có thể như thế nào? Nhược Hi cô ấy hiện tại..."

"Kết hôn không phải là chuyện gì lớn? ? ?" Lăng Tuyết phẫn nộ gầm thét, "Vậy thì không cần kết, thật tốt chăm sóc mối tình đầu của anh đi! ! !"

Rống hết này câu, Lăng Tuyết trực tiếp cúp điện thoại, tức giận đến trong cơn giận dữ, đem di động hung hăng ném ra ngoài, đập trên tường, màn hình vỡ thành mạng nhện.

"Lăng tiểu thư, ngài đừng nóng giận..." Nữ đầy tớ bị cô hù, sợ hãi khuyên nhủ, "Chủ nhân có khả năng lập tức trở về, ngài trước hết phải nghỉ ngơi một chút đi."

"Trở về cái gì? Hắn sẽ không trở về ." Lăng Tuyết buồn cười nói, "Hắn ở bệnh viện chăm sóc Nhan Nhược Hi rồi."

"Nhan tiểu thư có bệnh tim, khả năng lần này là thật sự tái phát nghiêm trọng đâu?" Nữ đầy tớ cẩn thận nói, "cái kia là một cái mạng, chủ nhân không thể bỏ mặc đi."

"Mạng của người nào?" Lăng Tuyết thẹn quá hoá giận, "Nhan Nhược Hi căn bản chính là đang gạt người, cô ta nửa đêm hôm qua cho tôi gửi tin nhắn, nói sẽ không để cho hôn lễ tiến hành bình thường, cô ta rõ ràng là cố ý đem Thân Đồ Dạ dẫn đi qua, đang phá hư hôn lễ."

"A? Không thể nào?" Nữ đầy tớ quá sợ hãi, "cái này là thật sao? Tôi thấy Nhan tiểu thư nhu nhu nhược nhược, không giống như là loại người này a."

"Ra ngoài!" Lăng Tuyết không muốn nói thêm nữa, cô hiện tại quả thực là nổi trận lôi đình, bất cứ lúc nào cũng muốn phát hỏa.

"Thực xin lỗi, là tôi lắm miệng" Nữ đầy tớ cúi đầu, thu thập xong này nọ yên lặng đẩy cửa đi ra, lúc mở cửa phòng, một nữ đầy tớ khác vội vàng đến gần hỏi, "Sao rồi? Lăng tiểu thư gọi cho chủ nhân sao? Chủ nhân lúc nào thì trở về?"

"Đừng hỏi, lăng tiểu thư đang ở phát giận đó." nữ đầy tớ bưng cháo tổ yến thấp giọng nói, "Nhan tiểu thư bệnh tim tái phát, chủ nhân ở bệnh viện chăm sóc cô ta."

"Sắp kết hôn rồi, chủ nhân sao có thể dạng này?" Ngoài cửa nữ đầy tớ tức giận bất bình nói, "Tôi nhìn thấy ngài ấy bình thường rất yêu thương Lăng tiểu thư, sao thời khắc mấu chốt lại chạy tới chăm sóc Nhan tiểu thư ?"

"Chủ nhân là yêu thương Lăng tiểu thư, nhưng lại quan tâm Nhan tiểu thư..." Không biết rõ nữ đầy tớ nòa nói câu này, "Chỉ cần Nhan tiểu thư nói một câu, chủ nhân liền liều lĩnh chạy đi, tôi nhìn loại tình huống này một chút là thay đổi không được nữa."

"Chớ nói nhảm! ! ! !"

"Lắm miệng! ! !"

Hai nữ đầy tớ quát khẽ, sau đó đóng cửa lại, rất sợ Lăng Tuyết nghe thấy.

Nhưng mà Lăng Tuyết đã nghe thấy, mà ngay cả nữ đầy tớ đều biết rõ chút chuyện này, sao cô lại liên tục ở lừa mình dối người.

Thân Đồ Dạ quan tâm Nhan Nhược Hi, coi trọng, cô không phải là không biết rõ, không phải là không có trông thấy, mà ngay cả ngày hôm qua, cô cũng chính tai nghe thấy hắn phái người đi tìm hiểu rõ bệnh tình Nhan Nhược Hi không phải sao?

Cô mặc dù trong lòng không vui, lại không có nhiều hỏi.

Khi đó cô còn từ cho rằng đây là một loại cảm giác khéo hiểu lòng người, hào phóng khéo léo, bây giờ mới biết, nguyên lai là tự rước lấy nhục.

Thật sự là buồn cười! ! ! !

...

Đầu bên kia điện thoại, Thân Đồ Dạ cũng rất tức giận, anh cảm thấy sinh mệnh ở trước mặt, những chuyện khác đều phải xếp đặt ở phía sau, cái này là không thể nghi ngờ, Lăng Tuyết bình thường cũng là một người thông tình đạt lý, hiện tại sao có thể cố tình gây sự như thế?

Phụ nữ lúc ăn dấm chua đến quả thực chính là không thể nói lý.

Thân Đồ Dạ cũng không để ý tới, anh hiện tại chỉ hy vọng Nhan Nhược Hi có thể vượt qua giai đoạn nguy hiểm, nếu như Nhan Nhược Hi cứ chết như vậy, anh cả đời cũng sẽ không tha thứ chính mình.

Còn như Lăng Tuyết, cô ấy nhiều nhất chính là phát phát giận mà thôi, cô ấy từ nhỏ đã có thói quen độc lập, trải qua nhiều sóng to gió lớn, đã sớm lrèn luyện thành một người đánh không chết được vì những chuyện nhỏ, sẽ không vì như thế mà chịu kích thích, sẽ tốt thôi.

Huống chi, trong nhà nhiều người như vậy, cô cũng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Chờ tình huống Nhan Nhược Hi ổn định lại, anh sẽ lập tức trở lại là tốt rồi.

Nghĩ tới đây, Thân Đồ Dạ đem di động thu lại, đi ra bên ngoài phòng chờ Nhan Nhược Hi.

...

Lăng Tuyết nhìn chằm chằm di động, mặc dù màn hình đã bị vỡ, nhưng di động vẫn còn tốt, có tín hiệu, điện thoại còn có thể gọi được, nhưng mà Thân Đồ Dạ cũng không có gọi lại...

Một giây, hai giây, ba giây... Ba phút trôi qua.

Thân Đồ Dạ vẫn không có gọi điện thoại lại! ! ! ! !

Trong lòng Lăng Tuyết giống như ngũ hải sôi trào, mọi cách không thể diễn ta, có một ngọn lửa giận đang thiêu đốt sôi trào, cô rất muốn khóc, nhưng cô lại cười, cười trào phúng, cười chính mình quá ngây thơ, một lần lại một lần lừa mình dối người, cho rằng Thân Đồ Dạ đã sớm bỏ xuống, toàn tâm toàn ý yêu cô...

Kỳ thật căn bản cũng không có, từ trước đến giờ anh đã và sẽ không có buông tay Nhan Nhược Hi, trong lòng anh, Nhan Nhược Hi vĩnh viễn đều xếp hạng đầu tiên.

Mà cô Lăng Tuyết, cái gì đều không phải là.

Cô vì cái gì còn phải ở chỗ này phát ngốc chờ hắn?

Như thế ti tiện chờ hắn?

Lăng Tuyết hít một hơi thật sâu, đứng dậy đi ra ngoài, lúc này cô đã cảm giác được bụng truyền đến một trận quặn đau, nhưng cô cũng không để ý tới, mấy ngày nay cơn đâu này thỉnh thoảng đều đau nhức một cái, cô cũng đã đau thành thói quen . .

"Lăng tiểu thư, ngài như thế nào rồi? Sắc mặt khó coi như thế?" Lôi Vân mới vừa làm xong việc chạy đến, nhìn thấy bộ dạng này của Lăng Tuyết, sợ hết hồn, "Ngài có phải nơi nào không thoải mái hay không? Tôi lập tức gọi bác sĩ."

"Không cần." Lăng Tuyết trầm thấp nói, "Tôi không sao."

"Ngài có phải đang giận Thân Đồ tiên sinh không?" Lôi Vân giải thích, "Chủ nhân vừa rồi gọi điện thoại cho tôi, nói tình trạng Nhan tiểu thư bây giờ rất nghiêm trọng, bất cứ lúc nào đều có thể nguy hiểm đến tính mạng, cho nên ngài ấy mới muốn..."

"Không cần nói mấy chuyện này với tôi." Lăng Tuyết phẫn nộ cắt đứt lời Lôi Vân nói, tức giận gầm lên, "Thân Đồ Dạ và chuyện của Nhan Nhược Hi chẳng liên quan tới tôi."

"Được rồi." Lôi Vân vội vàng nói sang chuyện khác, "Tôi biết rõ ngài hiện tại đang nổi nóng, không nghe lọt lời tôi khuyên, nhưng mà xin ngài tin tưởng chủ nhân, ngài ấy thật sự không có lừa ngài..."

"Đủ!" Lăng Tuyết vô cùng bực bội, "Không nên nói nữa."

Cô vịn tay vào hàng rào cầu thang đi xuống lầu, cảm giác cơ thể càng ngày càng không thoải mái, nhưng mà cô kiên quyết muốn rời khỏi nơi này, chỉ muốn rời xa thế giới Thân Đồ Dạ, đừng để cho mình trở thành như câu chuyện cười.

"Lăng tiểu thư, ngài muốn đi đâu?" Lôi Vân tiến lên đỡ Lăng Tuyết, "Chủ nhân nói ngài ở nhà chờ ngài ấy, ngài ấy nói chỉ cần Nhan tiểu thư vượt qua giai đoạn nguy hiểm, ngài ấy lập tức trở về, ngài có chuyện gì muốn làm nói tôi đi làm cho, không nên chạy loạn."

"Vượt qua giai đoạn nguy hiểm?" Lăng Tuyết buồn cười hỏi, "Nhan Nhược Hi thật sự có nghiêm trọng như vậy sao?"

"Hẳn là thật ..."

"Vậy hãy để cho anh ấy chăm sóc Nhan Nhược Hi là tốt lắm." Lăng Tuyết càng nghĩ càng tức giận, lạnh lùng nói, "Dù sao mạng của tôi cứng rắn, không chết được, không cần hắn chăm sóc."

"Lăng tiểu thư ngài đừng như vậy..."

"Nói cho Thân Đồ Dạ..." Lăng Tuyết không muốn nghe tiếp, quyết đoán tuyên bố, "Cái hôn lễ này, tôi không kết ! ! ! Hắn yêu ai chăm sóc ai, thì kết với người đó đi."

"Lăng tiểu thư..."

"Hiện tại tôi không phải là người của Thân Đồ gia." Lăng Tuyết trừng mắt cô ấy, "tôi muốn đi lúc nào thì đi thôi, ai cũng không cản tôi được! ! !"

Nói xong, Lăng Tuyết gạt tay Lôi Vân ra, bước nhanh xuống lầu...

"Lăng tiểu thư..."

Lôi Vân muốn tiến lên đi đỡ cô, nhưng cô ra dấu tay cự tuyệt, cô ấy biết rõ tính tình của cô, không dám cãi lời, chỉ là lập tức gọi Thân Đồ Dạ...

Thân Đồ Dạ lo lắng Lăng Tuyết phát giận, lại nháo xảy ra chuyện gì, cho nên liên tục cầm lấy di động, Lôi Vân gọi điện thoại tới, anh lập tức nghe : "Alo!"

"Chủ nhân, Lăng tiểu thư cô..."

"A - - "

Lôi Vân đang chuẩn bị nói chuyện, sau lưng đột nhiên vang lên tiếng hét thảm, là tiếng của nhóm nữ đầy tớ hoảng sợ, tiếng thét chói tai: "Lăng tiểu thư! ! ! !"

Lôi Vân quay đầu nhìn lại, Lăng Tuyết bước hụt, toàn thân đang lăn từ trên bậc thang lăn xuống ...

1 comment: