Kẻ Thù Bên Gối - Chương 303

안녕하세요, 팻녹입니다! 이것저것 늘려놓은것은 많은데 수습못하는 바보랍니다..날씨가 많이 무덥습니다만...

Một giây này, Thân Đồ Dạ mới biết được, ở trong sinh mệnh của anh, Lăng Tuyết mới là quan trọng nhất.

Nhan Nhược Hi là cái gì, quyền thế địa vị là cái gì, tất cả đều là vật ngoài thân, những thứ kia đối với anh mà nói đều không quan trọng.

Chỉ có Lăng Tuyết, mới là người duy nhất trong sinh mệnh của anh!

Anh không dám tưởng tượng nếu mất đi Lăng Tuyết sẽ có hậu quả gì, chỉ là nhìn thấy Lăng Tuyết rơi vào tình cảnh nguy hiểm, anh cũng đã vô pháp thừa nhận.

Anh thậm chí còn cảm thấy, nếu như Lăng Tuyết có chuyện gì, anh còn sống cũng sẽ không có ý nghĩa.

Nếu như có thể, anh nguyện ý dùng toàn bộ thế giới đến đổi Lăng Tuyết! ! !

...

Lôi Vân gọi điện thoại cho Lôi Quân và Cố Huy, hai người bọn họ đều đang ở bên ngoài xử lý công chuyện, gần đây có rất nhiều người rất nhiều việc đều nhầm về phía Thân Đồ Dạ gây chuyện, hiện tại Thân Đồ Dạ đã bị đối thủ bốn phương tám hướng vây hãm, bọn họ nhất định phải tra ra chân tướng, thay Thân Đồ Dạ sắp xếp lo liệu mọi việc.

Ngày hôm qua bọn họ nhìn thấy Lăng Tuyết vẫn còn khỏe, không nghĩ tới chỉ trong vòng một ngày, Lăng Tuyết liền xảy ra chuyện lớn như vậy.

Hai người biết rõ tính tình Thân Đồ Dạ, nếu như Lăng Tuyết có chuyện gì, Thân Đồ Dạ sẽ không quan tâm đến mọi chuyện nữa.

So với Lăng Tuyết, chuyện khác đều không đáng giá được nhắc tới.

Hai người nhận điện thoại của Lôi Vân, lúc này đang chạy về.

Trên đường, Cố Huy suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này có cái gì đó sai sai, hắn còn nhớ vừa rồi lời Lôi Vân nói, hắn vô ý thức hỏi một câu, Lãnh Thanh Mặc có phải ở nhà Thân Đồ hay không, Lôi Vân vội vội vàng vàng đáp lại nói không có, còn nói Thân Đồ Dạ còn kêu cô ấy gọi Lãnh Thanh Mặc, nhưng mà điện thoại của Lãnh Thanh Mặc không gọi được.

Hiện tại chỉ có Bác sĩ Trung Y chạy tới nhà Thân Đồ!

Lãnh Thanh Mặc luôn chú ý chuyện của Lăng Tuyết như vậy, mấy ngày hôm trước còn làm ra nhiều chuyện như vậy, ngày mai Thân Đồ Dạ và Lăng Tuyết kết hôn, trong lúc mấu chốt này, làm sao có thể tìm không thấy hắn được?

Vào lúc nguy cấp này hắn không ở đây, giống như đúng lúc lại không tìm ra chứng cớ, cả một câu chuyện xem ra với hắn không có chút nào liên quan nào, khi đó càng làm cho người hoàn toàn hoài nghi.

Cái này thật sự chỉ là một sự trùng hợp thôi sao?

Nếu như Lãnh Thanh Mặc thật sự có âm mưu, nếu như Đế Phong Long Cửu thật sự triển khai hành động, như vậy bọn họ chắc chắn sẽ không buông tha cho cơ hội tuyệt với này được.

Nghĩ tới đây, Cố Huy lập tức gọi Lôi Quân: "Lôi Quân, cậu bây giờ có phải đang ở cùng người cài vào giúp Lăng Ngạo kia không?"

"Đúng vậy, vừa mới gặp, nhưng mà chủ nhân không phải là đang xảy ra chuyện sao? Tôi đang chạy trên đường trở về..."

"Cậu không cần phải đi về. Tiếp tục ở cùng người kia đi." Cố Huy quyết đoán nói, "Chủ nhân xảy ra chuyện lớn, bên cạnh nhất định phải có người giúp ngài ấy lo liệu mọi chuyện, lúc ngài ấy tâm tình mất khống chế không ổn định, chúng ta hai người đều trở về thì không được, chỉ cần một người trở về là được, chuyện bên ngoài không thể trì hoãn."

"Ý của cậu là cậu trở về? Tôi tiếp tục xử lý chuyện đang làm?" Lôi Quân và Cố Huy hợp tác nhiều năm như thế, hai người đã rất ăn ý, Cố Huy nói một câu, hắn lập tức hiểu rõ, "Cậu hoài nghi chuyện của Lăng tiểu thư là có người chủ mưu, mục đích đúng là để cho chúng ta tự loạn trận tuyến, sau đó nhân cơ hội giở trò quỷ?"

"Không có sai." Cố Huy đáp lại, "Xảy ra chuyện lớn như vậy, chủ nhân đã không rảnh để ý tới những chuyện khác, lúc này, chúng ta càng không thể tự loạn trận tuyến được. Hiện tại Hàn Vũ Thần đang điều tra vụ án Bạch Tấn Sinh, tôi hoài nghi đã có người liên lạc với hắn, nếu như người kia nắm giữ tốt manh mối, lợi dụng Hàn Vũ Thần đến vạch trần chủ nhân, hậu quả không thể tưởng tượng nổi! về tuyến của Lăng Ngạo hiện tại cậu không cần lo, bây giờ đi theo Hàn Vũ Thần, tôi về xem một chút tình hình của chủ nhân bên kia, sau đó sẽ liên lạc với cậu."

"Được, cứ sắp xếp như vậy đi." Lôi Quân gật đầu liên tục, "Nếu như sau đó chủ nhân trách tội xuống, cậu cần phải thẳng thắn nói đây là ý của cậu đó."

"Tôi lúc nào thì đào hố cho cậu lấp hả?"

"Được được được, cậu về đến nhà xem một chút tình huống như thế nào, nhắn tin cho tôi là được. Hy vọng Lăng tiểu thư cát nhân thiên tướng, không xảy ra chuyện nguy hiểm gì"

"Biết rồi, cậu nhanh đi theo Hàn Vũ Thần kia đi, xem một chút là hắn liên lạc với ai."

"Được"

Lúc Cố Huy chạy về tới nhà Thân Đồ, tình trạng của Lăng Tuyết đã ổn định.

Nhờ có bác sĩ Khải cứu chữa đúng lúc, đương nhiên, quan trọng hơn vẫn là Bác sĩ Trung Y mang thuốc cầm máu đến, khống chế được xuất huyết của Lăng Tuyết.

Lăng Tuyết hiện tại đã không xuất huyết nữa, nhưng mà vẫn hôn mê bất tỉnh, Bác sĩ Trung Y và bác sĩ Khải đều đề nghị đem cô ấy chuyển tới bệnh viện tiếp nhận trị liệu.

Cố Huy lúc này cho người chuẩn bị, vì ngăn chặn Lăng Tuyết lại chịu kích thích và quấy nhiễu, hắn đã sắp xếp cho Lăng Tuyết đến một bệnh viện tư nhân ở vùng ngoại thành.

Cái bệnh viện này không lớn, nhưng mà hoàn cảnh rất tốt, rất thanh tĩnh.

Cố Huy không có bao hết bệnh viện, chỉ là sai rất nhiều tùy tùng và người giúp việc phòng thủ, bác sĩ Khải và nhóm của cô ta cũng đi theo, đương nhiên, Bác sĩ Trung Y cũng là tạm thời không thể không đi theo.

Chuyện sắp xếp đã xong toàn bộ cũng đã đến buổi tối, Lăng Tuyết còn chưa có tỉnh lại, Thân Đồ Dạ lòng nóng như lửa đốt, một tấc cũng không rời khỏi cô ấy.

Thân Đồ Dạ cho rằng, Lăng Tuyết biến thành dạng này, một phần trách nhiệm lớn là do anh, cô ấy trước đó không lâu đã xảy ra mấy lần ngoài ý muốn, anh đã sớm liền biết thai vị không ổn định, lại vào thời điểm mấu chốt vứt bỏ cô ấy không để ý, chạy tới chăm sóc một người phụ nữ khác, làm cho cô ấy tâm tình mất khống chế, bi kịch phủ xuống.

Hiện tại bé cưng đã không còn, anh không thể để cho Lăng Tuyết lại xảy ra chuyện gì.

Lúc Nhan Nhược Hi xảy ra chuyện, Thân Đồ Dạ cảm thấy nếu như cô ta có cái gì không hay xảy ra, cả đời anh đều không thể tha thứ chính mình.

Nhưng mà bây giờ Lăng Tuyết xảy ra chuyện, anh cảm giác hoàn toàn bất đồng, anh cảm thấy, nếu như Lăng Tuyết không còn nữa, như vậy anh còn sống cũng không có có ý nghĩa gì.

Hiện tại trời sập xuống anh cũng mặc kệ, anh chỉ muốn ở bên cạnh Lăng Tuyết, cùng cô ấy thuận lợi vượt qua cửa ải khó khăn này.

...

Thân Đồ Dạ hồn bay phách lạc, di động liên tục có người gọi đến, anh đều không có nghe thấy, cho đến di động hết pin, tự động tắt máy, anh vẫn không có phát giác.

Cố Huy ngược lại bận rộn sắp chết rồi, Thân Đồ Phong Hoa, Lỗi Lạc, Tưởng Khiếu Quân đều gọi hắn, hắn vừa mới bắt đầu đã vội vàng sắp xếp mọi chuyện, cũng không có ý nhận điện thoại, hiện tại không thể không nguyên một đám điện thoại không trả lời được.

"Bộ trưởng đại nhân!" người đầu tiên cần trả lời điện thoại chính là Thân Đồ Phong Hoa.

Thân Đồ Phong Hoa nghe điện thoại, đổ ập xuống chính là một tràng chất vấn: "Chuyện gì xảy ra? điện thoại Thân Đồ Dạ đầu tiên là gọi không có ai tiếp nghe, về sau trực tiếp tắt máy, điện thoại Lăng Tuyết cũng không gọi được. Xảy ra chuyện gì ?"

"Lăng tiểu thư xảy ra chuyện, cho nên..."

"A?" Thân Đồ Phong Hoa kinh ngạc hỏi, "Lăng Tuyết xảy ra chuyện gì ?"

"Lăng tiểu thư cô ấy..." Cố Huy thở dài một hơi, thương cảm nói, "Sinh non."

"Cái gì? ?" Thân Đồ Phong Hoa cả người đều ngơ ngẩn, "Tôi không nghe lầm chứ? Cậu là nói, cậu nói Lăng Tuyết sinh non ? ?"

"Đúng." Cố Huy đi qua một bên, trầm trọng giải thích, "Lăng tiểu thư từ trên cầu thang té xuống, sinh non xuất huyết rất nhiều, bé cưng không còn nữa, chính mình cũng rất nguy hiểm, chủ nhân đang đau đến không muốn sống, trong nhà loạn thành một đống, cho nên không có ai nghênh đón các người, xin lỗi..."

"Đừng nói những lời nhảm nhí này, " Thân Đồ Phong Hoa kích động hỏi, "Đến cùng là thế nào? Lăng Tuyết đang yên lành vì cái gì lại sinh non? ? con bé có phải gây gổ với Thân Đồ Dạ hay không?"

"Có lẽ là vậy." Cố Huy tránh nặng tìm nhẹ giải thích, "Tôi hỏi người giúp việc, đại khái tình huống là, chủ nhân đột nhiên biết được tin tức Nhan tiểu thư bệnh nặng, liền vội vã chạy đến đi bệnh viện Thánh Tâm, Lăng tiểu thư gọi điện thoại cho ngài ấy, ngài ấy lúc đầu không có nghe, về sau hai người ở trong điện thoại cãi vã, Lăng tiểu thư trong cơn tức giận muốn rời khỏi nhà, sau đó không cẩn thận từ trên cầu thang té xuống..."

"Thân Đồ Dạ đầu óc bị hư mất rồi sao?" Thân Đồ Phong Hoa trong cơn giận dữ gầm nhẹ, "Ngày mai nó sẽ kết hôn với Lăng Tuyết, đến bây giờ ảnh kết hôn còn chưa có chụp, lúc thời điểm khắc mấu chột này, nó thế nhưng lại chạy đến bệnh viện chăm sóc một người phụ nữ khác? ? ? ?"

"Bộ trưởng đại nhân, ngài trước hết đừng nóng giận." Cố Huy vội vàng giải thích thay Thân Đồ Dạ nói, "Nghe nói Nhan tiểu thư bệnh cũ tái phát, tình huống rất nghiêm trọng, đang trong phòng cấp cứu, bất cứ lúc nào cũng sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, cho nên chủ nhân, người mới sẽ chạy tới. Bất kể thế nào nói, Nhan tiểu thư đều là người của nhà Thân Đồ đi ra, huống chi cha cô ta năm đó là vì cứu chủ nhân mới chết, chủ nhân đối với cô ta không có có tình yêu cũng có tình thân a, còn phải có trách nhiệm, cho nên ngài ấy mới..."

"Thối lắm! ! ! !" Thân Đồ Phong Hoa nổi trận lôi đình, "Lăng Tuyết mới là tình yêu của nó, bé cưng mới là tình than và trách nhiệm của nó, tùy tiện một người so với Nhan Nhược Hi đều quan trọng hơn! ! Tôi không phủ nhận cha của Nhan Nhược Hi chết là vì cứu Thân Đồ Dạ, nhưng là nhiều năm như thế, Thân Đồ Dạ đối với cô ta bảo vệ cũng đã đủ rồi, cô ta cũng đã lập gia đình, có chuyện gì cũng phải để chồng cô ta chăm sóc, giúp đỡ, mà không phải là chuyện gì cũng tìm tới Thân Đồ Dạ. Thân Đồ Dạ lại không phải là bác sĩ, nó đi bệnh viện, Nhan Nhược Hi có thể tốt sao?"

"Vâng vâng vâng, xin ngài bớt giận." Cố Huy không dám trêu chọc Thân Đồ Phong Hoa, lựa lời nói, ‘’ chuyện này chủ nhân là có chỗ không đúng, nhưng mà bây giờ bi kịch đã tạo thành, trong lòng ngài ấy cũng rất khổ sở, ngài cũng đừng trách mắng ngài ấy, ngài xem ngài lặn lội đường xa cũng mệt mỏi, nếu không về nhà nghỉ ngơi trước đi. Tôi bên này còn phải gọi cho Tưởng tiên sinh và Trác tiên sinh..."

"Tưởng Khiếu Quân ở cùng một chỗ với tôi, Lỗi Lạc hôm nay cũng không đến, cơ bản là kế hoạch ngày mai sẽ chạy tới hôn lễ luôn, bây giờ nhìn lại không cần thiết nữa..."

Thân Đồ Phong Hoa cố nén lửa giận trong lòng không có bộc phát ra với Cố Huy, hỏi tới, "tình trạng của Lăng Tuyết hiện tại như thế nào? Con bé ở bệnh viện nào? Thân Đồ Dạ có ở bên người con bé hay không?"

"Có." Cố Huy trả lời, "Chúng tôi đều đang ở bệnh viện Ân Huệ ở phía tây ngoại thành."

"Tôi hiện tại sẽ qua đó"

Thân Đồ Phong Hoa để lại câu này thì cúp điện thoại, đang trong tâm trạng thật sự vui vẻ tới tham gia hôn lễ, không nghĩ tới thế nhưng lại xảy ra sự cố như vậy, hiện tại cô cô quả thực đã bị chọc giận sắp bùng nổ rồi.

"Nhìn dáng vẻ của em, giống như xảy ra chuyện gì ?" Tưởng Khiếu Quân cẩn thận hỏi, "Sẽ không phải là..."

"Anh không nói lời nào không có người nói anh là người câm đâu." Thân Đồ Phong Hoa nổi giận đùng đùng trừng mắt anh ta, "Đàn ông các người không có ai là người tốt hết!"

"Ách..." Tưởng Khiếu Quân mờ mịt, "Anh như thế nào ? Anh chỉ hỏi một cái vấn đề mà thôi."

Thân Đồ Phong Hoa giận dữ rời đi, mang theo một đội tùy tùng.

"Hello!" Tưởng Khiếu Quân cảm thấy không thể giải thích được, lập tức theo ở phía sau, "Đến cùng như thế nào? Anh làm sai gì sao?"

"Đừng đi theo tôi." Thân Đồ Phong Hoa cũng không quay đầu lại, cô cô nhớ tới mình năm đó, khi đó cô cô cũng mang thai giống như Lăng Tuyết vậy.

1 comment: