Kẻ Thù Bên Gối - Chương 304

64. 그게 매력이죠, 반드시 해피엔딩 : 네이버웹소설

"Đừng đi theo tôi."

"Đừng đi theo tôi." Thân Đồ Phong Hoa cũng không quay đầu lại, cô cô nhớ tới mình năm đó, khi đó cô cô cũng mang thai giống như Lăng Tuyết vậy, trong lòng vô cùng vui vẻ khi tìm được người đàn ông mình yêu, muốn đem cái tin tức tốt này nói cho hắn biết, lại bắt gặp hắn đang cùng một người phụ nữ khác.

Tình cảnh kia, cái loại cảm giác tê tâm liệt phế thống khổ đó.

Cả đời Thân Đồ Phong Hoa đều quên không được.

Cho nên từ nhiều năm trước- hơn mười năm tới nay, vô luận Tưởng Khiếu Quân đối với cô cô tốt bao nhiêu, cô cô đều không thể tha thứ cho hắn, bởi vì cô cô vô pháp quên quá khứ.

Cuộc sống giống như là một đời tu hành, những chuyện đau xót đã từng trải qua đã hóa thành vết sẹo khắc ở trong lòng, vô luận cố gắng như thế nào đều không thể xóa đi.

Rất nhiều người đều nói Thân Đồ Phong Hoa không vượt qua nổi bản thânmình, vừa không thể tha thứ cho Tưởng Khiếu Quân, lại không thể hoàn toàn kháng cự lòng tốt của hắn, cứ như vậy cùng hắn hao tổn tâm trí, đảo mắt đã tốn vài chục năm.

Hiện tại Thân Đồ Phong Hoa đã hơn bốn mươi, thanh xuân đã qua, thời gia tốt nhất cứ như vậy trôi qua.

Quay đầu lại nhìn về lúc trước, thật sự là có quá nhiều tiếc nuối.

Còn may là Tưởng Khiếu Quân vẫn còn cả ngày vây quanh cô cô, rất nhiều người đều khuyên cô cô, nên quên quá khứ, tha thứ cho hắn đi, cùng hắn sống qua ngày.

Nhưng mà cô cô chính là làm không được.

Cô cô nghĩ, cả đời này cũng khó có khả năng làm được ...

Gần đây cô cô xảy ra rất nhiều việc, sinh mạng bị uy hiếp, nhiều lần đều thiếu chút nữa chết đi, mặc dù cuối cùng vẫn từ trên con đường tử vong nhặt về cái mạng, nhưng cô cô tâm đã không có kiên cường như lúc trước nữa, cô ta bắt đầu suy tính một lần nữa, muốn tìm một người phó thác cả đời hay không, lúc này thì Lỗi Lạc xuất hiện .

Đó là một người ấm áp giống như ngày đông gặp được nắng ấm vậy, mùa hè thì thanh mát như gió làm cho người ta thoải mái bình yên.

Mặc dù không có cái gì gọi là tình cảm mãnh liệt, nhưng mà qua nhiều năm như thế, còn có thể đối với người nào nhiệt tình như lửa nữa?

Có một đoạn thời gian rất dài, Thân Đồ Phong Hoa rất muốn tiếp nhận Lỗi Lạc, cùng hắn cùng một chỗ trải qua cuộc sống thoải mái bình an.

Chỉ là Tưởng Khiếu Quân trước sau như một luôn kè kè cô cô, tựa như thuốc cao bôi trên da chó, cô cô đi chỗ nào, hắn liền theo tới chỗ đó, làm sao cũng không cắt đuôi được.

Cho nên chuyện này cứ như vậy mà trễ nãi ...

Lần này Lỗi Lạc vì chuyện của Thân Đồ Dạ mà công việc lu bù lên, không có thời gian ở bên cô cô, Tưởng Khiếu Quân thừa dịp này thừa thắng xong lên, quấn quít lấy Thân Đồ Phong Hoa không buông, lại một lần nữa đánh loạn tâm tình của Thân Đồ Phong Hoa.

Thật sự mà nói, muốn nói Thân Đồ Phong Hoa đối Tưởng Khiếu Quân đã không có tình cảm, đó là không có khả năng.

Cùng hắn hao tổn nửa đời người, hai người luôn lôi kéo lẫn nhau, em đi tới anh theo, tranh đấu kịch liệt, thường xuyên hận nghiến răng nghiến lợi, đồng thời cũng tác động tâm tình của hai bên.

Lỗi Lạc không làm cho tim loạn nhịp được, Tưởng Khiếu Quân thì có thể làm cho Thân Đồ Phong Hoa loạn nhịp.

Lỗi Lạc không có ăn ý, chỉ có Tưởng Khiếu Quân mới có.

Như lúc vừa rồi từ trên máy bay xuống, Tưởng Khiếu Quân theo thói quen đem áo khoác của mình khoác trên người cô cô, thuận thế khoác tay lên vai của cô cô, còn thuận miệng nói một câu: "Hải Thành mùa đông buổi tối chán chết, ẩm ướt, lạnh buốt, chân tay em nhỏ như vậy sẽ bị lạnh mất."

Một khắc kia, trong lòng cô cô có chút ít cảm động. Nhớ tới nhiều năm như thế, vô luận cô cô gặp phải vấn đề gì, hắn lúc nào cũng làm việc nghĩa không được chùn bước bảo vệ cô cô, làm bạn với cô cô, thậm chí vì giúp cô cô không tiếc bất cứ giá nào.

Chính là trong tích tắc như thế, Thân Đồ Phong Hoa nghĩ tới như thế này coi như hết, vẫn là nghe theo tâm tình của mình, đàng hoàng tha thứ cho hắn, cùng hắn cùng nhau sống thật tốt những ngày sau này.

Cho đến vừa rồi, biết được chuyện của Lăng Tuyết, Thân Đồ Phong Hoa lại cũng không cách nào khống chế tâm tình chính mình, những chuyện cũ tàn nhẫn kia lại vọt lên đầu, hiện lên ngay trước mắt, rõ ràng như thế, một màn kia màn giống như một cây đao tử hung hăng đâm vào trái tim của cô cô.

Mặc dù những ký ức này đã bị thời gian phủ đầy bụi, ký ức như con dao nhỏ đã rỉ sắt, nhưng nó vẫn có thể đủ nhọn để đả thương người.

Dính ở trong lòng, máu tươi đầm đìa!

Chút nào cũng không mềm lòng.

Hiện tại, cô cô đã triệt để bỏ đi ý niệm này, quyết định cũng không muốn quay đầu chô Tưởng Khiếu Quân cơ hội .

Vĩnh viễn đều không cần ! ! !

Bệnh viện, Cố Huy bị xoay xoay mòng mòng, nhận liên tục nhiều cuộc điện thoại, sắp xếp hết chuyện này tới chuyện khác, cuối cùng không thể không tiếp nhận một thực tế - - hôn lễ ngày mai chỉ có thể lùi lại ! ! !

Bộ dạng Lăng Tuyết như thế này, làm sao có thể cử hành hôn lễ?

Cũng may Thân Đồ Dạ cơ bản cũng không có dự định mời nhiều khách, cảm thấy kết hôn chính là chuyện của ngài ấy và Lăng Tuyết, mời người than tới tham gia hôn lễ là được rồi, không cần thiết phải mời những khách quý khác.

Cho nên hiện tại cũng chỉ phải báo vài người thì không có gì khó, khó là, hắn nên nói với Thân Đồ Dạ như thế nào?

Mà Lăng Tuyết thì sao? Sau khi cô ấy tỉnh lại thì tinh thần sẽ như thế nào?

Với tính cách của cô ấy, chỉ sợ là sẽ không dễ dàng tha thứ cho Thân Đồ Dạ.

Nghĩ tới đây, Cố Huy thở dài một hơi thật sâu, đi đến bên ngoài phòng bệnh, đang giơ cao tay muốn gõ gõ cửa và bẩm báo với Thân Đồ Dạ, nhưng nhìn qua cửa sổ nhỏ nhìn thấy bộ dạng bị thương của Thân Đồ Dạ, hắn lại không đành lòng quấy rầy anh vào lúc này.

"Cố Huy!" Một giọng nói quen thuộc truyền đến.

Cố Huy quay đầu nhìn lại, giống như nhìn thấy cứu tinh: "Bộ trưởng, ngài cuối cùng cũng đến, ngài tới thật đúng lúc, điện thoại của tôi bị gọi sắp nổ tùng rồi, đều đang hỏi về hôn lễ ngày mai, tôi muốn xin chỉ thị của chủ nhân, lại không đành lòng quấy rầy ngài ấy..."

"Không cần xin chỉ thị." Thân Đồ Phong Hoa ngược lại gọn gàng linh hoạt, "Cậu bây giờ cho người đi thông báo tất cả khách mời, nói bởi vì sức khỏe của cô dâu không tốt, hôn lễ sẽ lùi lại, hôn kỳ chưa định, đợi đến lúc ổn định rồi sẽ thông báo cho mọi người sau!"

"Ừ, tôi cũng nghĩ như thế ..." Cố Huy gật đầu liên tục, "Nhưng mà, có nên hỏi chủ nhân một chút hay không? Tôi sợ ngài ấy đến lúc đó..."

Thân Đồ Phong Hoa không vui nhíu mày: "Lời tôi nói chính là mệnh lệnh, có vấn đề gì tôi chịu trách nhiệm."

"Vâng, tôi ngay lập tức đi xử lý." Cố Huy vội vàng đi làm.

"Để thủ hạ xử lý là tốt rồi, không cần cậu tự mình đi xử lý, cậu sắp xếp một phòng làm việc cho tôi ở đây, nói rõ một chút chuyện xảy ra."

"Vâng"

...

Thân Đồ Phong Hoa dù sao cũng là nữ cường nhân làm chính trị, xử sự luôn mạnh mẽ vang dội, dứt khoát quyết đoán.

Gia tộc Thân Đồ cũng có đặc điểm chất lượng tốt, hiểu rõ mạnh yếu, am hiểu khống chế toàn cục.

Chuyện này đến cùng là một chuyện ngoài ý muốn, hay là có nguyên nhân khác, cô cô nhất định phải tra ra rõ ràng, còn cho Lăng Tuyết một cái công đạo!

Bé cưng không có, phụ nữ là thống khổ nhất, Lăng Tuyết sau khi tỉnh lại tâm tình chỉ sợ vẫn là khó có thể khống chế, con bé cũng phải có chỗ để thổ lộ tâm tình, nếu quả thật là ngoài ý muốn, như vậy đáng đời Thân Đồ Dạ cần phải đeo trên lưng tất cả trách nhiệm, nếu như có nguyên nhân khác, như vậy Thân Đồ Phong Hoa muốn đem tên đầu sỏ kia bắt lại, tuyệt không thể để hắn nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.

...

Cố Huy rất nhanh đã sắp xếp xong những công việc vụn vặt, còn chuẩn bị một phòng làm việc tạm thời cho Thân Đồ Phong Hoa.

Thuộc hạ của Thân Đồ Phong Hoa đã cẩn thận đã kiểm tra, phòng này không có bất kỳ thiết bị nghe, nhìn lén nào, bên ngoài cũng có người canh giữ, sẽ không để cho người khác nghe lén.

"Bây giờ cậu đem mọi chuyện cậu biết, tỉ mỉ nói cho tôi biết, đến cùng là thế nào." Thân Đồ Phong Hoa chất vấn.

"Vâng" Cố Huy gật gật đầu, bắt đầu lại kể lại từ đầu, "Sự tình là như này ..."

Hắn đem nhưng gì hắn biết rõ đều cặn kẽ nói cho Thân Đồ Phong Hoa, Cố Huy đã làm việc cho Thân Đồ Dạ nhiều năm như thế, có thể nói là rõ như lòng bàn tay chuyện bên cạnh Thân Đồ Dạ, người giúp việc và tùy tùng của Thân Đồ gia tất cả đều là do hắn và Lôi Vân quản, sau khi chuyện xảy ra, các tùy tùng y theo lệ cũ khống chế được tất cả người giúp việc, không cho người nào tùy ý ra vào.

Sau đó Cố Huy nhận được tin tùy tùng nghi ngờ nhóm nữ đầy tớ, giải rõ ràng chuyện xảy ra p khi đó.

Cho nên Cố Huy cũng biết được cuộc điện thoại mà Lăng Tuyết đã gọi cho Thân Đồ Dạ nên cũng biết được rõ ràng rành mạch, không có buông tha bất kỳ một chi tiết nhỏ nào.

Sau khi nói rõ mọi việc, Cố Huy tổng kết nói - -

"Lăng tiểu thư bình thường thật sự là người thông tình đạt lý, khéo hiểu lòng người, dựa theo lời của nữ đầy tớ giữ cửa nói, lúc chủ nhân đi, cô ấy còn hỏi là có muốn cùng đi thăm Nhan tiểu thư một chút hay không, nhưng mà chủ nhân khi đó vội vội vàng vàng, không để ý đến cô ấy, cô ấy có thể có thể có chút thất vọng. Sau đó nguyên cả buổi sáng, tâm tình của cô ấy vẫn rất ổn định, bởi vì nhóm người của cửa hàng áo cưới và nhiếp ảnh gia, thợ trang điểm đang chờ ở dưới lầu chờ, nữ đầy tớ mới đi hỏi một chút, Lăng tiểu thư lúc này mới gọi cho chủ nhân, lúc đầu gọi hai lần, chủ nhân không có nghe, khi đó sắc mặt cô ấy đã có chút ít không đẹp mắt, nữ đầy tớ vì hòa hoãn không khí, đã bưng tới cho cô ấy một chén cháo tổ yến, cô ấy ăn một chút, trong lòng vẫn còn nghĩ tới chuyện kia, cho nên lần nữa gọi điện thoại, hai người liền ở trong điện thoại cãi vã ..."

"Chờ một chút." Thân Đồ Phong Hoa lập tức nghe ra vấn đề, "Cậu là nói, Lăng Tuyết trước khi xảy ra chuyện đã ăn qua cháo tổ yến?"

"Đúng." Cố Huy gật gật đầu.

"Cậu lập tức cho người đem tất cả nữ đầy tớ trong nhà đều khống chế lại." Thân Đồ Phong Hoa ra lệnh, "Mặt khác, thử máu của Lăng Tuyết luôn, xem xem trong cơ thể con bé có độc tố hay không."

"Ngài là hoài nghi Lăng tiểu thư bị người ta hạ độc làm cho sinh non?" Cố Huy có chút ít kinh ngạc, "Không thể nào? Người giúp trong nhà việc tất cả đều đã làm cho chủ nhân rất nhiều năm, sẽ không có vấn đề. Hơn nữa, Lăng tiểu thư khi đó thật sự là té từ trên lầu xuống, cho nên mới phải..."

"Sẩy chân xác thực sẽ làm cho sinh non, nhưng mà lúc nãy cậu vừa mới nói Lăng Tuyết chỉ mới bước vài bậc thang, sao lại nghiêm trọng như vậy? Sao lại xuất huyết nhiều như vậy? cái này rõ ràng chính là có vấn đề."

Thân Đồ Phong Hoa nhớ tới chính mình lúc trước bị sinh non, cô cô cũng là bị kích thích chạy ra ngoài, bị xe đụng vào mới có thể sinh non, bởi vì xe chạy với tốc độ không phải là đặc biệt nhanh, khi đó cô cô cũng chỉ bị ra một ít máu, lúc đưa đến bệnh viện mới không thẻ bảo trụ được, nếu mà đổi thành thời điểm hiện nay, tình huống kia có lẽ còn có thể bảo trụ bé cưng.

Huống chi, cơ thể cô cô cơ bản là bị hàn nghiêm trọng, mang thai cũng không dễ dàng, cho nên về sau bị vô sinh không thể hoàn toàn trách tội tại lần đó sinh non, cũng có một phần nguyên nhân là do thể chất của cô cô.

Đại khái là người từng trải, có qua một chút kinh nghiệm, Thân Đồ Phong Hoa cảm thấy chuyện này của Lăng Tuyết có chút kỳ quặc, cho nên để nói Cố Huy ngay lập tức đi điều tra.

"Được, tôi lập tức đi an bài bác sĩ làm xét nghiệm." Cố Huy đi tới cửa phân phó tùy tùng đi kêu bác sĩ, lập tức đóng cửa lại, quay đầu nhìn Thân Đồ Phong Hoa nói, "Đúng rồi, bộ trưởng, Lăng tiểu thư trước đó còn xảy ra chuyện."

"chuyện gì?" Thân Đồ Phong Hoa lập tức truy vấn.

‘’Trước đó cô ấy ở cô nhi viện bị chó đụng qua bụng..." Cố Huy đem chuyện kia đơn giản nói với Thân Đồ Phong Hoa một cái, "Chuyện này Lôi Vân hiểu rõ hơn, hôm nay cô ấy cũng liên tục canh giữ ở bên cạnh Lăng Tuyết, so với tôi còn hiểu rõ hơn nhiều, tôi gọi cô ấy dến nói với ngài. Tôi đi lo chuyện thử máu".

1 comment: