Cõng Boss Đến Hạn Cuối Cùng - Chương 62 Đao của công chúa và ngôn từ của người lùn

微博
“Uy uy, như thế nào thì cũng có thể là quốc vương hoặc là kỵ sĩ chứ?”

Loại tình huống thình lình xảy ra này anh cảm thấy là chuyện gì xảy ra?
...... Quên đi, ít nhất có cách không phải sao? So với cái gì cũng không có, tốt hơn nhiều.
Hạ Hoàng Tuyền rất nhanh điều chỉnh tốt tâm tình của chính mình, giờ phút này đã không có cảm giác ánh mắt hoàng tuyền báo tin giống như trước kia rồi, nhưng mà, trên bầu trời xuất hiện mũi tên lớn rõ ràng biểu thị ra cái gọi là “Vua Zombie” Ở vị trí -- cư nhiên cũng không quá xa.
Này có được xem như gọi là “Phúc lợi đãi ngộ”?
Có lẽ là bởi vì đối phương đang đứng ở bên suy yếu, rửa sạch zombine ở thưa thớt ven đường hi, Hạ Hoàng Tuyền có thể rõ ràng nhận thấy được chúng nó không có dấu hiệu bị khống chế, điều này làm cho thở ra nhẹ nhàng, đối mà nói, zombie có được vũ lực mạnh mẽ cũng không đáng sợ, đáng sợ ở chỗ -- còn có được trí lực.
Giống như quái vật vậy, một khi trí tuệ tiến hóa ra, bất luận kẻ nào đều có thể dự đoán được hung hiểm trong đó, cũng may trước mắt zombie đã tiếp xúc, giống như chỉ có “Mục tiêu” của cô thôi.
để cho tiện giết quái, Hạ Hoàng Tuyền trực tiếp đem Thương Bích Lạc nhét vào trong lòng Ngôn Tất Hành, tuy rằng thanh niên tỏ vẻ chính mình cũng có thể hạ được zombie, nhưng bị lời nói chính nghĩa của cô gái ngăn lại -- nhiệt độ cơ thể hắn đang ở dần dần lên cao, vạn nhất vận động quá độ hoặc là trong lúc đánh quái sẽ bị thương và sẽ tăng tốc độ khuếch tán bệnh độc, cái kia mới thực sẽ làm người ta khóc không ra nước mắt.
Hơn nữa, so với mang một người trên lưng là Boss làm cô có chút không quá thoải mái, Hạ Hoàng Tuyền càng vui hơn khi được tự do đi đánh zombie.
Vì thế, cô dọa người thật sự quá hãi hùng.
“Như vậy, công chúa bệ hạ liền giao cho anh.”
“......” Ngôn Tất Hành cúi đầu nhìn chăm chú vào thân thể có ánh hào quang chiếu khắp nơi sát khí bắn bốn phía, hai từ hoàn mỹ kết hợp với nụ cười mỉm của thanh niên, cái trán toát ra mấy giọt mồ hôi, kìm lòng không đặng đã nói ra lời nói thật,“Anh nói, so với công chúa bạch tuyết, A Thương rõ ràng càng giống như bà Hoàng hậu phù thủy?”
“Không sao cả, dù sao anh cũng không giống như hoàng tử.” Hạ Hoàng Tuyền tự biên câu trả lời vào đề, vô cùng sạch sẽ lưu loát vung đao trong tay như võ sĩ, đem hung hăng đâm vào cằm của zombie một tạo thành vết chém không thấy được vết dao -- zombie phòng ngự, toàn thân đều rất rắn chắc, duy độc một nơi này là có thể uy hiếp, một khi đánh trúng, sẽ trong một đoạn thời gian mất đi lực phòng ngự. Rõ ràng điểm này ở phái sau, loại này có thân hình khổng lồ, đang di chuyển với tốc độ phi thường thong thả, zombie liền trở thành con mồi tốt nhất để giết. Chỉ nghe “Xẹt” một tiếng thanh thúy vang, cô gái rất nhanh rút trường đao về, ánh đao ở dưới ánh mặt trời xoạt qua một cái chớp mắt, liền nhanh nhẹn cho vào vỏ, giống như chồng gỗ xếp nghiêng xuống, cái đầu đen của zombie chậm rãi  đổ xuống, máu đen tuông ra như nước, hơi thở của tử vong  như khoảnh khắc bão táp ập tới.
Chờ nó hoàn toàn té ngã trên mặt đất, bóng dáng cô gái đã muốn càng lúc càng xa, thỉnh thoảng thanh niên hỗn loạn oán giận:“Tôi không phải hoàng tử còn có thể là cái gì?”
“Nga, người lùn?”
“Uy uy, như thế nào thì cũng có thể là quốc vương hoặc là kỵ sĩ chứ?”
Anh suy nghĩ nhiều quá, hơn nữa,” Hạ Hoàng Tuyền tà liếc Ngôn tiểu ca một cái,“Anh như vậy muốn cùng hắn đúng không?”
Ngôn Tất Hành nháy mắt mồ hôi ướt đẫm, A Thương tươi cười như thế nào cũng không âm hiểm đáng sợ như vậy, hắn nháy mắt “Bị” hạ nhiệt độ :“...... Tôi là người lùn! Tôi là siêu cấp vô địch đại người lùn!” Cho nên nói, vì cái gì không hay ho cũng là hắn?
Đi khoản được hai cái giờ, đoàn người rốt cục cũng đến đích.
Ở chỗ này cũng giống như thành thị bình thường, đứng sừng sững ở trước mặt bọn họ rõ ràng là một đống phế tíchtrận sau oanh tạc , nhưng mà, nhìn phía trước một tòa nhà rất lớn, nhưng đã bị bị hủy diệt trước đó, nơi này chắc là rất quan trọng -- nên không hổ là “Hoàng cung” Sao? Nhất là...... Trong đó ẩn ẩn lộ ra hơi thở......
Xuất hiện !
Cái kia ánh mắt!
Hạ Hoàng Tuyền ngẩng đầu, trong nháy mắt ánh mắt lợi hại không chút nào lui bước mắt nhìn chằm chằm, tuy rằng chưa có gặp qua, chưa có nói chuyện với nhau, một người một zombie lại giống như dùng phương thức này để trao đổi.
Nó...... Rất mạnh...... nói không chừng hoàn toàn sẽ không phải là đối thủ......
đã đến rồi?”
“Đúng, tôi đến đây.”
tới chậm.”
“Không, tôi vẫn chưa trễ, là ngươi đến quá sớm .”
“Tôi đến quá sớm ?”
“Đúng vậy, ngươi...... Ôi!”
Hạ Hoàng Tuyền giơ lên vỏ đao đã thì nghe tiếng người nào đó:“Anh đang làm cái gì a?!”
Phối âm với các người a!”
“......” tất cả không khí đều bị nhiễm? Loại tình cảnh quỷ dị này có thể là chuyện gì xảy ra?!
Nhưng mà cái này là do hắn  ban tặng, khẩn trương cái gì, thật ra sẽ trở thành hư không, Hạ Hoàng Tuyền vươn một tay ra học bộ dạng của Ngôn Tất Hành nhảy người lên ôm lấy cổ hắn:“Chờ mọi người đều an toàn thoát hiểm trở về, tôi mời anh ăn cơm!”
quên rồi sao, nhu yếu phẩm hoàn toàn ở thành phố w, cơ hồ không có khách sạn gì.
Mà thanh niên giống như cũng ăn ý quên điểm này, gật đầu cười nói:“Tôi chờ, đến lúc đó nhất định phải ăn cùng em.”
Lời còn chưa dứt, sào huyệt phía trước đột nhiên đi ra một số lượng lớn zombie, cùng lúc đó, Thương Bích Lạc ở trên đường đã mất đi ý thức, nhiệt độ cơ thể lại một lần nữa tăng lên cao, thậm chí xuất hiện dấu hiệu run nhè nhẹ.
“Ai nha, trước đánh BOSS sao là tiểu quái sao?” Ngôn Tất Hành không hề khẩn trương nhún nhún vai sau, một tay ôm lấy “Công chúa điện hạ” nhét vào trong tay Hạ Hoàng Tuyền, đẩy một cái ở phía sau lưng:“Đi thôi!”
“Nhưng mà......”
“Thời gian không nhiều lắm không phải sao?” Ngôn Tất Hành rút vũ khí tính chất đặc biệt giống như ống tuýp, vung hai cái xuống, bén nhọn ngắm về phía ánh nắng, ánh sáng chiếu xuống lóe ra tia sáng lạnh lẽo, hắn ngoắc ngoắc cái cổ, cởi áo khoác, lộ ra túi áo phía trước tay móc súng viên đạn,“Phụ nữ ngẫu nhiên vẫn phải yên tâm dựa vào đàn ông một chút mới có thể càng đáng yêu!” Hắn vừa nói vừa nhếch miệng cười,“Nói sau đi, dù thế nào cũng để anh có cơ hội biểu hiện một chút đi? Một người chiếm lấy hết giá trị kinh nghiệm thật là đáng giận !”
Hạ Hoàng Tuyền trầm mặc một lát sau, ôm chặt thanh niên trong lòng:“Anh nếu dám chết, em liền nguyền rủa anh kiếp sau kiếp sau, sau nữa vĩnh viễn sẽ không được yên.” Cho nên, sống sót! Sống sót!! Sống sót!!!
“Uy...... Khụ khụ khụ......” Thanh niên chưa mở miệng nói đã bị động tác của cô gái chặn lại,“Em cho anh ăn cái gì?”
Móng tay nguyền rủa!”
“......” Ngôn Tất Hành nhìn chăm chú vào cô gái bóng dáng rất nhanh đã chạy xa từng bước ép sát thẳng đến trước mặt zombie, có tiếng than nhỏ, thì thào nói:“Thật đúng là lời nguyền đáng sợ...... Cho nên, thừa dịp hiện tại nên cộng điểm đi.” Vừa nói, hắn lấy từ trong lòng ra một hộp thuốc lá, nhẹ nhàng bắn ra, dùng răng kéo một điếu thuốc ra khỏi hộp thuốc lá, thuần thục châm lửa, hít sâu một ngụm, nhẹ buông tay, hộp thuốc lá nháy mắt theo bàn tay rơi xuống,“Đánh lén đáng xấu hổ, xứng đáng chặt đầu!”
Bước đi nhanh, hung hăng quăng cái hộp giấy, rồi sau đó chỉ nghe đến “Xuy --” một tiếng vang nhỏ, vô số máu tươi rơi xuống nước in lên vỏ hộp thuốc, một lát sau một cái xác zombie ầm ầm ngã xuống đất, chảy lan một mãn máu đỏ, chiếu ngược hình ảnh của thanh niên chưa từng có từ trước đến nay.
Một đóng phế tích thật lớn, bốn phía đều là đất đá nổ tung, càng đi sâu vào, thì càng là một đống đổ nát.
Hạ Hoàng Tuyền cảm giác cách đó không xa lẳng lặng đợi đối thủ của chính mình, cúi xuống, đem thanh niên chậm rãi đặt xuống, nhặt lên mấy khối đá xếp thành một khoản bằng phẳng vừa vặn có thể để một người nằm, làm tốt này mọi thứ xong, đem thanh niên đặt vào trên đó, lấy ra một cái bình thủy tinh, bên trong rõ ràng là một viên thuốc con nhộng.
Cô gái nhìn chăm chú vào viên thuốc trong tay, trầm mặc một lát lâu, nắm cằm thanh niên mạnh mẽ mở miệng của hắn rồi nhét thuốc vào, cô tay lại bị cầm một phen.
Sức lực của Thương Bích Lạc suy yếu đến cực điểm, hơi hơi thở hển hỏi:“Đây là Tô Giác đưa cho em sao?”
“......” Quả nhiên cái gì cũng đều không thể gạt được hắn sao?
Đúng vậy, lúc rời đi Tô Giác từng nói chuyện bí mật một hồi với Hạ Hoàng Tuyền, mà ngày hôm sau hắn cũng nhắc nhở không nên quên Ngôn Tất Hành, nội dung nói chuyện cô gái vẫn còn nhớ như in.
“Đây là cái gì?”
Lúc ấy, Tô Giác cầm tay , đem cái bình thủy tinh này nhét vào trong lòng bàn tay , Hạ Hoàng Tuyền cũng hỏi như vậy.
Thanh niên không có trả lời , gương mặt anh tuấn hiện lên vẻ chua sót tươi cười:“Hoàng Tuyền, em không thể không thể đisao?”
“...... Thực xin lỗi.”
“Anh hiểu được,” Tô Giác nhắm mắt lại, khi mở ra, trong ánh mắt đã tràn đầy mềm mại,“Như vậy, mang theo cái này đi.”
“Đây là?”
“Phòng thí nghiệm nghiên cứu ra loại thuốc giải bán thành phẩm, đại khái hiệu quả là có thể sau khi dùng trong cơ thể sẽ tản mát ra hơi thở cùng loại với zombie, nhưng sẽ không đạt tới mục đích bị công kích, nhưng cho tới bây giờ, hiệu quả chưa qua nghiệm chứng, cho nên, không đến vạn bất đắc dĩ, trăm ngàn không cần uống!” Thanh niên vừa nói, một bên đem một cái định vị mini khác nhét vào trong tay Hạ Hoàng Tuyền,“Mang theo cái này, vô luận đi đến đâu, anh cũng đều có thể tìm được em.”
“......”
Đáng tiếc, Tô Giác không nghĩ tới là, cái thành thị này đã bị Vua Zombie khuếch tán bệnh độc từ lâu tín hiệu đã bị quấy nhiễu, đã bị bị chặn từ lâu.
khi cô đoạt được viên thuốc hạ nhiệt, cũng là nguyên nhân lần hai, Tô Giác lén nói chuyện với , đây là thuốc mà phòng thí nghiệm sở hữu bảng thành phẩm, mà đồng thời chỉ cho đàn ông, thật sự là nhiều lắm.
Hai viên thuốc hạ nhiệt, một viên trước đó đã đút cho Ngôn Tất Hành, vốn tưởng đem hắn đánh ngất sau đó nhét thuốc và Thương Bích Lạc cùng một chỗ, nhưng ...... giờ mới biết tinh tường, tên kia chỉ cần còn có thể động, liền tuyệt đối sẽ không cam tâm tình nguyện nằm an toàn ở một góc nào đó chờ trở lại.
Đương nhiên, vị này chỉ sợ cũng giống nhau, đáng tiếc thân bất do kỷ, thân là hoàng hậu nhưng tính cách công chúa a!
nhíu mày, một tay lấy một viên thuốc con nhộng khác nhét vào miệng của Thương Bích Lạc nói:“Yên tâm, uống không chết người!”
“......”
Rồi sau đó, cô đem cái định vị mini để vào túi của thanh niên, tuy rằng hiện tại bị bị chặn, nhưng một khi Vua Zombie tử vong, những người khác hẳn là là có thể bắt được tín hiệu.
Thương Bích Lạc đã suy yếu đến cực điểm, mới vừa rồi nói chuyện đã muốn hao phí hết khí lực mà hắn tích góp từng tí một hồi lâu, thế cho nên tay của hắn nắm căn không có bao nhiêu lực, cho nên Hạ Hoàng Tuyền rất dễ dàng giãy ra, đứng lên, sữa lại một khối đá khác, làm nó đứng yên, nơi này chỉ biết có thể ở lại một lúc để hít thở không khí để lấy sức.
Thanh niên ngửa đầu nhìn chăm chú vào thần sắc nghiêm nghị của cô gái, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác khủng hoảng thật lớn,“Không được...... Như vậy không được......”, âm thanh đó cứ quanh quẩn trong lòng hắn, tiếng vang càng lúc càng lớn, đinh tai nhức óc. Hắn đem hết toàn lực vươn tay, giống nhau muốn ngăn cản động tác của cô, nhưng cuối cùng, chỉ có thể nhìn đến tầm mắt ảm đạm một chút.
Cuối cùng, hắn nghe được cô nối với hắn:“Sống sót, chờ tôi trở lại!”

No comments:

Post a Comment