Cõng Boss Đến Hạn Cuối Cùng - Chương 65 - Chính Là Em

Angell Studio DOLL Bing Yi | 総合ドール専門通販サイト - DOLKSTATION(ドルクステーション)
Cô gái nuốt nước miếng nói:“Đại, đại ca, anh bình tĩnh một chút......”
“......”
Nếu là bình thường, Hạ Hoàng Tuyền đã sớm dùng quyền đánh rồi nói “Nói ẩu nói tả” hỗn đản, có biết cái gì gọi là đau không? nhưng vấn đề là bây giờ còn chưa tỉnh táo cả người chưa lấy lại sức lực, hơn nữa đối phương còn ra vẻ bởi vì biến thành anh em của zombie mà giá trị sức mạnh tăng lên nhiều, mà quan trọng hơn là, cái miệng của hắn đang để trên cổ của cô a a a! Nếu hắn khó chịu một cái sẽ trực tiếp cắn xuống thì liền xong đời,độc có có độc có có độc có!
Siêu · nguy · hiểm!
Cô gái nuốt nước miếng nói:“Đại, đại ca, anh bình tĩnh một chút......”
Giây tiếp theo, phát giác đối phương cư nhiên xuống tay, không, cuối miệng xuống, những giọt mồ hôi ướt sũng rơi xuống vẫn còn độ ấm -- có lẽ là bởi vì quá mức thèm muốn mà đem tế bào mẫn cảm toàn thân đều chuyển dời đến cái cổ, xúc giác bị phóng đại đến trình độ phá lệ rõ ràng -- loại cảm giác này cũng cùng loại với cảm giác bị con chó nhỏ liếm phải không? Nháy mắt, cô nổi lên một thân nổi da gà, nói cũng nói không thông :“Trên người tôi rất bẩn, rất nhiều bụi rất bám vào! Hơn nữa một chút cũng không ăn ngon! Thật sự! Siêu cấp khó ăn !”
Một loạt răng nanh chỉnh tề nhe ra sắp nghiền cô thành bột gian, đưa qua đưa lại như ma.
Uh, hoàn hảo, răng nanh giống như còn chưa có biến hóa...... Không, đây không phải là trọng điểm!
Hạ Hoàng Tuyền khóc không ra nước mắt, khẽ nhúc nhích cái tay, phát giác gần như có thể nâng lên, nhưng mà vẫn là không có bao nhiêu khí lực, chỉ có thể tiếp tục cố gắng dùng âm thanh để kéo lại lý trí của đối phương:“Uy! Anh trấn định lại! Đừng vứt bỏ lý trí a! Thương Bích Lạc!!!” Tuy rằng cảm thấy mình càng nói nói càng dễ dàng làm cho đối phương mất đi lý trí mà sẽ đi giết chết ...... Nhưng trừ cái đó ra còn có cái gì biện pháp đâu?
Đang lúc rối rắm, đột nhiên nghe thấy “Phốc xuy......” một tiếng, đối phương cư nhiên cứ như vậy bật cười ngay trên cổ của cô, Hạ Hoàng Tuyền lắc đầu muốn kéo dài khoản cách, một lát sau phục hồi tinh thần lại -- đây là bị đùa giỡn sao?
Hỗn, hỗn đản!!!
“Thương · Bích · Lạc!” cắn răng hô to,“Anh chờ đó cho tôi!”
Thanh niên âm thầm nở nụ cười: Cảm thấy chính mình bị đùa giỡn sao? Là chắc chắc hắn sẽ không xúc phạm tới sao? Cư nhiên cứ như vậy không hề cảm thấy được nguy cơ sao? Thèm ăn tính | dục, đều là ba bản năng lớn của con người, có lẽ ngay cả chính hắn cũng chia không rõ ràng lắm, vừa rồi muốn được đến đến tột cùng là cái gì?
Lý trí của con người và trong zombie còn bồi hồi, cả con người cũng giống nhau, chia làm hai nửa, mâu thuẫn thống nhất.
Rõ ràng muốn nhìn thấy cô đau, thấy cô e ngại, thấy khóc, thấy cô nước mắt lưng tròng cầu xin chính mình, nhưng mà một lúc sau đó lại muốn nuốt vào trong bụng, một giọt máu, một miếng thịt cũng không buông tha, lại bởi vì thuận miệng mà ra nói mấy câu đã dễ dàng thây đổi chủ ý, cho dù là lời nói không hề ý nghĩa, cũng chỉ cảm thấy vừa đáng yêu lại làm cho người ta tâm động, loại cảm giác này đối thanh niên mà nói là vô cùng mới mẻ, hắn vẫn là lần đầu tiên vì ham muốn cá nhân mà làm cho mình bị áp lực, cam tâm tình nguyện, thậm chí thích nghe ngóng.
Hắn biết nếu như vậy nữa là không ổn, thì biết chỉ là biết, nhưng dù vậy, vẫn vui vẻ chịu đựng như trước.
Như vậy một người tồn tại, rốt cuộc là tốt, hay là xấu đây?
-- Hạ Hoàng Tuyền, em cũng thật làm cho người ta phiền não.
Nhận thấy làm phức tạp lên thì khó chiếm được một lần thượng phong, BOSS chậm rì rì mở miệng, khẽ cười gian bởi vì nhiệt độ cơ thể tăng cao còn có chút hô hấp cực nóng phun lên da thịt trắng nõn của cô gái:“Mạng nhỏ vẫn còn trên tay tôi, mạnh miệng nói như vậy thật sự không thành vấn đề sao?”
“...... Hừ!” Có phải mạnh miệng hay không thì hỗn đản nhà anh về sau sẽ biết! Hơn nữa,“Hiện tại không phải là thời điểm để làm loại việc nhàm chán này!” Thương Bích Lạc nói “Nhiệm vụ” Cái gì hoàn toàn không biết gì cả, Hạ Hoàng Tuyền so với ai thì rõ ràng a, vội vàng nói,“Nhanh, tinh hạch!”
“Tinh hạch?”
“Đúng, nó ...... Trong đầu, có tinh hạch.”
Cô gái vừa nói, một bên quay cơ thể qua cố gắng vươn tới chỗ đầu của Vua Zombie, lại bị thanh niên nhắc lên rồi ôm ở trong lòng, không để ý tới cô “Uy!” kháng nghị, bởi vì rất ít khi có thể hưởng thụ được loại cảm giác chi phối này, giờ phút này cảm thấy sung sướng một cách dị thường, hắn đang ôm một người không thể nhúc nhích như đang ôm một cái xác chết vậy, giờ phút này nó đã không lực phòng ngự như trước nữa, móng tay sắc bén phát triển rất nhanh như hoa nở rộ trong não bộ của hắn.
Thanh niên cô gái đều kinh ngạc phát hiện, trong đầu cư nhiên không có não bộ...... Hoặc là nói, có cái gì đó thay thế bộ não, đó là một viên đá giống như kim cương, có các mặt cắt như tinh thể lớn nhỏ xinh đẹp, ánh sáng của ngọc quả thực không nên tồn tại trong đầu của loại sinh vật đáng ghê tởm sinh vật này, nếu đây là ấn tượng đầu tiên, như vậy ấn tượng thứ hai hoàn toàn đảo ngược, nhìn kỹ đi, vô số dòng chỉ đỏ như máu mạch máu và dây thần kinh nối nhau liên tiếp bao trùm cả khối tinh hạch, giống như phủ thêm một lớp áo khoác màu máu, càng xem lâu càng làm cho người ta cảm thấy tất cả long tơ bị dựng hết cả lên, thật là kinh khủng khiếp.
Nhưng mặc dù như vậy, cũng phải lấy ra!
Hạ Hoàng Tuyền vươn tay, lấy đi tinh hạch, khi lấy ra khỏi thì nó cũng đã muốn mất đi sinh mệnh, cái cục màu đỏ, có nhiều dây lớn nhỏ giống như mạng nhện nhưng lại rất dễ dàng bóc ra, cô cầm lấy tinh thể trong suốt, lau lau, chùi chùi lên áo khoác của Thương Bích Lạc.
Thương Bích Lạc khóe miệng méo méo:“......”
Không cần nói thêm chút gì nữa, khi đang tiếp xúc thì tinh hạch nhấp nháy, Hạ Hoàng Tuyền cũng đã đã biết nên làm như thế nào.
Chỉ thấy đem tinh thể nắm ở lòng bàn tay, sau đó dùng sức mạnh áp chế!
Rồi sau đó chỉ thấy -- không thể đập vụn!!!
“......” Chưa có khôi phục lại sức khỏe thật là khổ a!
Đang lúc rối rắm, một đôi bàn tay to bao lấy bàn tay nhỏ bé của , cảm nhận được độ mạnh yếu trong lòng bàn tay truyền đến nhiệt độ cơ thể, Hạ Hoàng Tuyền cảm nhận được đối phương đang muốn làm gì, không có phản kháng, cùng hắn cùng nhau, lại dùng sức đập nát tinh hạch!
Lúc này đây, thành công.
Cái cục tinh hạch kia ở trong tay hóa thành bột mịn trong nháy mắt, làm cho người ta mang đến cảm giác vô cùng vi diệu, giống như là có cái gì rất nặng trong nháy mắt đã bị đánh vỡ. Làm cho người ta kinh dị nhất là, khi mở hai tay ra, trong tay không có vật thể bột phấn gì hết, mà cô gái lại tinh tường biết, có cái gì đó từ trong lòng bàn tay bị thả ra, nếu zombie sinh ra là vì hộp “Pandora ma” bị mở ra, như vậy cái cô thả ra, giống như là linh hồn bị đặt bị nhốt trong đó được siêu thoát.
Nổi lơ lửng, chấn động, lan tràn ...... lan truyền tới từng góc nhỏ thế giới này!
[ thành công giết chết Vua Zombie, nguy cơ zombie tiến hóa được giải trừ, sẽ không có con người bị nhiễm chất độc trong không khí nữa.]
[ hai gã bị nhiễm độc giả thành công được cứu vớt.]
Nghe được cái này, Hạ Hoàng Tuyền nhẹ nhàng thở ra, Thương Bích Lạc tiến hóa tạm thời không nói, một mình, một người đối mặt với nguy hiểm, Ngôn Tất Hành cũng không có chuyện, vô luận như thế nào thật sự là quá tốt, cục đá trong lòng cô rốt cục cũng thả xuống được.
Nhưng ngay sau đó tin tức lại làm cho sợ đến ngây người.
[ thành công mở ra “con người tiến hóa trong cuộc cách mạng văn chương mới”.]
[ con người sau khi bị nhiễm bệnh độc zombie, sẽ đạt được cơ hội tiến hóa một lần, xác suất thành công thức tỉnh là một một phần ngàn, sau khi thức tỉnh từ đó về sau đối bệnh độc sinh ra kháng thể.]
[Người thành công hoàn thành nhiệm vụ ở thành phố W gọi là “Thiên nhân trảm” Cùng với người “Giết chết Vua Zombie”, đạt được giải thưởng – sẽ thành người dân tiến hóa.]
[Người đã tiếp xúc với không khí nhiễm bệnh độc ở thành phố W sẽ có cơ hội một lần tiến hóa, sự thành công thức tỉnh xác suất là một phần ngàn, người thất bại thì không có tác dụng phụ. Bởi đặc thù của tiến hóa, sự thành công ấy sẽ là từ đó về sau miễn dịch với bệnh độc, người thất bại sau một khi bị nhiễm thì không hề có cơ hội tiến hóa, sẽ bị chuyển hóa thành zombie.]
“!!!” cái tin tức này vô cùng vô cùng lớn a......
Ý nghĩ trong đầu hơi chút sắp xếp lại một chút, đại khái ý tứ là con người từ nay về sau có thể tiến hóa? Đối lập với sự tiến hóa của zombie, cái này cũng không có gì đặc biệt, mà cái gọi là tiến hóa, hay là chính là dị năng trong truyền thuyết?
Nói cách khác, người thường bị zombie cắn, sau đó trừ bỏ hẳn khả năng phải chết, còn khả có khả năng tiến hóa thành người dị năng, tuy rằng tỷ lệ rất nhỏ, nhưng so với phải chết không thể nghi ngờ gì là mạnh hơn nhiều.
Về cơ bản, thành phố W bị nhiễm bệnh độc thì có thể nói là trong họa có phúc, cư nhiên được miễn phí tiến hóa một lần, thất bại cũng sẽ không có gì tác dụng phụ, có thể nói không thể có nhiều người tiến hóa thành người di năng, nhưng mà...... Biết rõ hệ thống đã tính toán rõ ràng với Hạ Hoàng Tuyền, giải thưởng thìlớn bao nhiêu đâu, nhưng nguy hiểm còn có nhiều.
Không cần hoài nghi, thành phố W từ đó về sau sẽ có thêm những người dị năng và zombie, cái gọi là “Phiền hà” Chỉ sợ không bao giờ có thể ngăn cản bọn chúng xuể được.
Nhưng , chuyện đã muốn biến thành như vậy, phiền não cũng không có tác dụng.
Hạ Hoàng Tuyền hít một hơi thật sâu, đang chuẩn bị nhìn về thanh niên phía sau nói cái gì đó, lại phát hiện hắn không biết khi nào cư nhiên không tiếng động ngã về phía sau...... phải làm cái gì? Chạy đi hô lớn “A Thương anh không cần ngã” Sao? Vì cái gì cảm thấy cái gì đó khó nói nên lời? Không nên không nên, như vậy quá thái quá .
Đối nội tâm âm u của mình có hơi chút làm cô gái phải kiểm điểm một phen, ngẩn lên từ đùi của thanh niên, rồi sau đó kinh ngạc phát hiện, nhiệt độ trên người hắn với người bình thường đã giảm xuống, cùng lúc đó, làn da màu xanh đã khôi phục lại nguyên trạng, cả người giống như bị tẩy trắng giống như lúc bình thường, cái màu xanh lúc nãy là thuốc nhuộm đã thoát ra, trên làn da có một chút hồng hồng, cuối cùng là gương mặt của thanh niên, cư nhiên cấu thành một hình dạng như cái dây.
“Đây là......” Cô gái trừng lớn đôi mắt, nhìn chăm chú vào người này, có thể nói không khoa học một màn này, màu xanh lá cây của dây theo chiếm cứ bên phải của gương mặt tuấn mỹ thanh niên, cũng không khó nhìn, ngược lại còn thêm vài phần yêu dị, nó hơi hơi rung động , giống như điều chỉnh hình dạng bình thường, Hạ Hoàng Tuyền chỉ cảm thấy dở khóc dở cười, nên không hổ là Thương Bích Lạc sao? Dưới loại tình huống này đều có thể theo đuổi mỹ cảm?
Không biết qua bao lâu, thẳng đến khi Hạ Hoàng Tuyền cuối cùng miễn cưỡng khôi phục lại khí lực, đang chuẩn bị đứng lên thì, cái dây xinh đẹp kia cũng rốt cục cũng “Định hình” Thành công, giống như bị nàng nhìn đến thẹn thùng, cư nhiên co rụt đầu lại, theo hai má chảy xuống, đến cổ, xuống chút nữa......
Hạ Hoàng Tuyền vội vàng chạm vào quần áo của Thương Bích Lạc để ngăn, chỉ thấy cư nhiên quấn quanh ở bên phải xương quai xanh của thanh niên, không nhúc nhích nữa.
Mà lúc này, ngoại hình sau khi bị nhiễm bệnh độc của Thương Bích Lạc so với lúc trước, không có gì khác nhau.
Cái này rốt cuộc là?
Cô gái vươn tay, sờ sờ xương quai xanh của thanh niên -- không hề phản ứng.
Vậy là tốt rồi trở lại nguyên bản một khối hình xăm, hoàn toàn nhìn không ra gì khác thường, vừa rồi đã nhìn thấy tình hình rõ ràng, nhưng giờ phút này Hạ Hoàng Tuyền cư nhiên có một loại cảm giác bị lỗi “Chính mình hoa mắt ”.
lắc lắc đầu, lại vươn tay xờ xờ, xoán xoán, gãi gãi, dùng hết các loại phương pháp muốn cho cái này khôi phục lại nguyên hình, nhưng không có ngoại lệ, đều thất bại, ngay tại lúc cô lo lắng có nên lấy cái chùy đập thử hay không, một bàn tay đột nhiên bắt được tay , giọng của thanh niên khàn khàn truyền đến:“Đừng sờ loạn.” Giống nhau đang áp chế, đè nén cái gì đó.
“Ách...... Ôm, thật có lỗi, nhất thời tò mò liền......” Làm chuyện xấu bị bắt tại trận, Hạ Hoàng Tuyền xấu hổ, dưới ánh mắt cuối xuống thì ý thức một bàn tay với những ngón tay dài đang nắm lấy tay mình, móng tay cũng hoàn toàn khôi phục lại bộ dạng lúc trước, âm thầm nhẹ nhàng thở ra, hỏi,“ thân thể anh thế nào ?”
Thanh niên ngồi dậy, lần lược kiểm tra một chút, mới trả lời:“Hoàn toàn khôi phục lại sự cuốn hút như lúc trước.” Bao gồm chân...... Nhưng , giống như hắn cảm giác được trong thân thể lại có cái gì vậy......
“Phải không? Vậy là tốt rồi.” Cô gái hỏi tiếp nói,“Tôi thấy trên người anh mấy vết thương giống như đều khỏi hẳn .”
Uh, đúng vậy......” Thương Bích Lạc trả lời đến một nửa, đột nhiên cảm thấy lưng có chút lạnh cả người, tay hắn chỉ run rẩy, ngẩng đầu, quả nhiên chống lại ánh mắt giống như ác ma.
Nhe răng cười, cô gái ngồi qua một bên ôm quyền nhìn hắn, giống như đang đánh giá hắn có thể đấu được bao nhiêu.
“Đằng đằng......”
Cơ hội chờ tên hỗn đản đã tới!!!” Chịu chết đi Thương Bích Lạc, tên biến thái!
Hạ Hoàng Tuyền thực phẫn nộ -- đánh chính là anh!
Thương Bích Lạc thực ủy khuất -- tôi chỉ là muốn hỏi em có cảm thấy quên cái gì hay không......
Cùng lúc đó, có một vị anh trai thật đáng thương -- hắt xì...... Em gái...... A Thương...... Lại đánh nhau à ...... Các người như thế nào còn chưa trở về......

No comments:

Post a Comment