Cõng Boss Đến Hạn Cuối Cùng - Chương 69 Trong Nháy Mắt Kia Tâm Đã Động



Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc 2
kéo áo lên cho tôi xem xem!”

“Là thấy sai sao? Làm thế nào tôi cũng cảm thấy chúng nó không quá có tinh thần ?” Ngôn Tất Hành gãi gãi vài sợi tóc, vươn cánh tay của zombie lên, quơ quơ nói “Thương· Bích Lạc và cái mầm móng con ếch kia·” xúc tua có thể trói đám tiểu quái này, chiếm được vài tiếng phi thường nên không gầm rú thoải mái sao.
Tiếng kêu vừa rồi cũng chưa có sức sống a!”
Hạ Hoàng Tuyền bị hắn nói mấy lời như vậy thì không biết nói gì nữa -cạn lời, nhưng mà, như thế nào cũng cảm thấy có thể là ảo giác?
Có lẽ hắn nhìn không tới, nhưng Hạ Hoàng Tuyền nhìn thấy vô cùng rõ ràng, cơ hồ là cái dây kia quấn quanh trên đám zombie trong nháy mắt, trên người chúng nó cư nhiên nổi lên một đám khói màu xanh như sương mù, rồi sau đó theo cái dây leo đó và hướng về phía Thương Bích Lạc. (đại khái là giống như cái dây leo kia hút hết sinh lực của đám zombie rồi truyền lại cho boss Thương làm nội lực)
Cái này có chút giống với tử khí mà trường đao hút vào, nhưng màu sắc lại hoàn toàn không đúng.
Trong tâm của cô gái khẽ nhúc nhích, đột nhiên rút đao bên hông ra, hung hăng chém vào đám zombie -- tử khí được hấp thu!
Quả nhiên, cho dù sau khi tiến hóa, trên người zombie vẫn mang theo tử khí như trước, màu sắc chúng nó vẫn là màu đen như trước, như vậy...... cái đám khói màu xanh mà dây leo của Thương Bích Lạc hút lấy đến tột cùng là cái gì vậy?
“Em gái, em cư nhiên thưởng quái, vô sỉ a vô sỉ!”
“......” Quên đi, dù sao sớm hay muộn cũng sẽ biết, chẳng sợ nàng nghĩ không ra, Thương Bích Lạc là chủ nhân của nó khẳng định hiểu được a, đến lúc đó hỏi hắn là tốt rồi. Không nói? Đánh chết!
Vì thế thời gian kế tiếp, cơ hồ đều là Ngôn tiểu ca đơn độc nói nhảm.
Trong chốc hắn lại chơi trò đánh tennis, một lúc thì chơi cầu lông, còn có bóng chày và đánh golf gì gì nữa......Chơi vô cùng vui vẻ quên lối về luôn.
Mà Thương Bích Lạc, tuy rằng đã sử dụng được dị năng, nhưng thường thường sẽ dừng lại suy tư một lát, rồi sau đó tiến hành điều chỉnh rất nhỏ.
Hạ Hoàng Tuyền ngược lại vô cùng nhàn hạ, theo dọc đường đi không ngừng dùng trường đao xé đầu zombie ra, lấy tinh hạch ra từ trong đó. Cấu tạo bộ não của zombie Vua Zombie không khác là bao nhiêu, nhưng vì vừa mới phát sinh dị biến nên cấp bậc còn rất thấp, tinh hạch tuy rằng cũng trong suốt, cho dù không trong suốt bằng cái trước đó của vua zombie sáng  như ánh sáng ngọc, nhưng nhìn gần thì vẫnthể thấy cây nho lớn hay nhỏ.
Nhìn thấy Ngôn Tất Hành vẫn còn sức lực và chơi rất hưng phấn, ồn ào còn nói “Kim cương”“Phát tài ” nữa, nhưng sau khi nhìn kỹ lại hắn cũng chết lặng ...... Đàn ông a, so với thu thập ánh sáng của vật thể này thì thích chơi đánh quái hơn.
Vì thế khổ cực cho Hạ Hoàng Tuyền, trên lưng Thương Bích Lạc, cứ như vậy, một đường đánh zombie và thu thập chiến lợi phẩm, rồi sau đó người quay về địa điểm lúc ban đầu, mọi thứ đều không có gì khác so với lúc rời đi, xác của zombie bị giết trước đó lẳng lặng nằm, Hạ Hoàng Tuyền đi lên trước dùng đao đẩy ra đầu nhìn nhìn, đại khái là vì phối hợp với mệnh lệnh “Đặt ra” của hệ thống, nên trong đầu chúng nó đều xuất hiện tinh hạch.
“Oa, lúc này cũng thật phát tài .” Ngôn tiểu ca rất là hưng phấn vuốt cằm cọ cọ đến bên người Hạ Hoàng Tuyền.
Cô gái không chút khách khí cho hắn một cái cùi chỏ:“Dọc theo đường đi đều là tôi giúp anh kiểm, hiện tại cái này đều giao cho anh!” Dù sao sau khi tiến hóa ra dị năng, đối với bệnh độc đã miễn dịch, cũng không lo lắng hắn xảy ra chuyện nữa.
“...... Không phải đâu? Nhiều như vậy tôi đều phải làm? Em so với đại ca xã hội đen chơi còn ác hơn a!”
“Thiếu dong dài!” Đoán!
Đi hai bước, quay đầu:“Em gái, đao cho anh mượn dùng nha!”
“Ok!” Hạ Hoàng Tuyền đem đao trong tay ném ra ngoài, cái thế giới, cái đao này đã ở chung với cô thời gian dài nhất, có thể nói, đem tánh mạng ký thác trên cây đao này, là vật bất li thân. Nhưng mà, khi cô làm ra “Némnày, không có một chút do dự nào.
Mắt thấy đã qua vài giờ người vẫn còn nằm trên mặt đất, coi chết đi sống lại. Hiện tại, người nào đó đang vui vẻ chạy như điên đi, Hạ Hoàng Tuyền không tự giác nhoẻn miệng cười một cái, lập tức đi tìm khối đó xem như sạch sẽ, đem Thương Bích Lạc trên lưng thả xuống, rồi sau đó cũng tự mình đặt mông ngồi xuống bên người hắn, quay đầu nhìn vào đôi mắt của thanh niên giống như vẫn còn đang trầm tư, sau đó móc trong túi ra một viên tinh hạch, giơ lên ánh nắng nhìn nhìn.
Cái này là ngoài ý muốn...... Đến tột cùng nên sử dụng như thế nào?
Cách đó không xa, Ngôn Tất Hành có chút linh cảm, hơi hơi quay đầu lại, chỉ thấy một đôi thanh niên nam nữ đang sóng vai dựa vào nhau ngồi trên phiến đá. Một ngón tay chỉ chỉ vào đầu, tỏ vẻ giống như đang suy nghĩ chút gì đó; Mà tên còn lại, đang giơ tinh hạch trong tay phải cao lên, không ngừng điều chỉnh góc độ, dị sắc của đôi mắt đang chuyên chú nhìn vào, giống như trong đó cất dấu bí mật gì lớn lắm vậy. Tuy rằng không có trao đổi ánh bằng mắt ngôn ngữ, nhưng lại có một cảm giác khó tìm thấy tung tích tồn tại một sự ăn ý chân thật, vờn quanh trên hai người bọn họ thậm chí sẽ làm hắn cảm thấy có điểm ấm áp.
-- rõ ràng là một cô gái đẩu s bạo lực và tên ma đẩu m quỷ súc, sách, quả nhiên hắn cũng bị chơi đến hỏng rồi sao?
Thanh niên nghĩ phảng phất như thế rồi như nhớ tới cái gì, than nhỏ một tiếng, lập tức ngẩng đầu lên nhìn chăm chú vào bầu trời mùa thu kia, thoạt nhìn rất cao với màu xanh lam của bầu trời, mỉm cười rộ lên.
-- quên đi, dù sao như bây giờ cũng rất tốt.
Chuyên chú vào “Nghiên cứu” nên Hạ Hoàng Tuyền không có chú ý tới chính mình bị vây xem, chỉ lo cầm tinh hạch trong tay, nhìn trái nhìn phải, sau đó còn lấy một viên khác, sau đó...... Vẫn là cái gì cũng không phát hiện!
“Đang nhìn cái gì?” Không biết khi nào, Thương Bích Lạc nhìn qua, đột nhiên nói chuyện, gương mặt đưa lại thật gần, mấy sợi tóc của Hạ Hoàng Tuyền còn bay phất phất trên cổ hắn.
né tránh qua một bên, mới trả lời:“Xem tinh hạch.”
“Nhìn không ra, đến em cũng thích loại ánh sáng này.” Có lẽ là do tâm tình tốt lắm, Thương Bích Lạc này cư nhiên nổi lên vui đùa.
“Uy, nói như thế nào tôi cũng nữ tính được không?” sự nữ tính trời sinh đối những viên đá lập lòe lòe tỏa sáng, không có sức chống cự được không? Nhưng mà ở trên cái thế giới này cô là một đệ tử nghèo khổ, thức ăn còn chưa đủ làmcơ hội thỏa mãn tâm nguyện, hiện tại...... nhìn chăm chú vào hai cái tinh hạch nhỏ trước mặt kia, xinh đẹp ơi là xinh đẹp, nhưng ch yếu nhất là ánh sáng nơi phát ra, hoàn toàn không thể không yêu được hay không?
“Được rồi, em cũng nữ tính.”
“...... cái ngữ khí này của anh là sao? là chuyện gì xảy ra?!” Hạ Hoàng Tuyền cho một quyền vào bụng Thương Bích Lạc, cái động tác này làm theo quán tính, đã nắm chắc lực vô cùng đúng chỗ. Lại đột nhiên cảm giác được xúc cảm không đúng, giống như tạp trúng một khối kim cương, cứng rắn , tuy rằng không đến mức chấn động nhưg tay của cô gái run lên, rồi làm như trước đó cô kinh ngạc vô cùng,“Anh, anh khi nào thì luyện ra cơ bụng như vậy?”
“......”
Nhìn theo ánh mắt đối phương mà thấy thật bất đắc dĩ, Hạ Hoàng Tuyền đột nhiên như tỉnh mộng rồi xích lại nói:“Không đúng a, vài giờ trước tôi mới đánh qua anh, khi đó không phải giống như bây giờ!” Khi cô nói xong nói thì vươn móng vuốt tội ác tới thanh niên, đột nhiên nghĩ làm như vậy giống như không quá văn minh lễ phép, vì thế nói,“kéo áo lên cho tôi xem xem!”
Hoàn toàn không ý thức được trong lời nói và cử chỉ của mình có bao nhiêu lưu manh, Hạ Hoàng Tuyền bị hung hăng cự tuyệt, Thương Bích Lạc giống như sớm đã đoán được cô sẽ nói như vậy, phi thường bình tĩnh trả lời:“ nơi riêng tư, phi lễ chớ nhìn.”
“Uy!” Cũng không phải chưa thấy qua, phải không? Cái này là muốn giúp hắn kéo quần sao!
Giống như đã nhận ra sự buồn bực trong lòng cô gái, Thương Bích Lạc vươn tay nhéo nhéo hai má của cô:“Bằng không, cho em một cơ hội?”
Hạ Hoàng Tuyền nheo nheo mắt:“Không cần cám ơn!” Chỉ biết người này không có hảo tâm!
Không đề cập tới thì thôi, vừa nhắc tới, đột nhiên nhớ lại, người này giống như ước chừng hoặc là khả năng trước đó...... Hướng gì gì gì kia của cô? Nếu hắn không nói, không cẩn thận quên mất, có thể bị bóp chết hay không?
Nhưng mà, thừa dịp hắn nhắc tới, Ngôn tiểu ca không ở bên người, nguy cơ đã được phân tán, vẫn nên nói rõ ràng được rồi? Nói đến thì, cảm thấy loại chuyện này một là là một hai chính là hai, thích liền nhận, không thích nên rõ ràng rành mạch cự tuyệt.
Nghĩ đến đây, mở miệng:“Tôi......”
Lúc này, ở đây nói mấy chuyện này có hơi kỳ lạ không?” Thương Bích Lạc vô tình cầm lấy một viên tinh hạch.
Lời nói bị gián đoạn, không ngừng cố gắng:“Tôi nói......”
“Nhưng thật ra ở trong một bộ sách nhắc tới quá nó chỗ hữu dụng, anh cảm thấy cái kia không phải hư cấu?”
“......”
Vẻ mặt của đối phương giống như hoàn toàn không đem lời nói mới rồi của cô là chuyện gì nghiêm trọng, Hạ Hoàng Tuyền lại cảm thấy hắn là cố ý, khẳng định là cố ý, tuyệt đối là cố ý.
Rõ ràng có thể kiên trì nói xong một hơi, nhưng nhìn thấy hành động của hắn, không biết vì sao, trong lòng của nổi lên một tia do dự, trong đầu cư nhiên hiện lên thời gian hai người ở chung, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh trong lúc nguy cấp hắn nằm trên phiến đá giúp cô bắn một viên đạn vào Vua Zombie kia.
Biến thành zombie sẽ mất đi lý trí, chuyện này cơ hồ không có ngoại lệ. Cái kia rốt cuộc là cái gì chống đỡ hắn đi một bước dài đến bên người cô vậy?
Không, có lẽ không chỉ đi.
Trí nhớ về hình ảnh đó càng thêm rõ ràng, ánh mắt của cô không khỏi rơi xuống hai ống tay áo của thanh niên và ở trên đầu, nơi đó có rõ ràng có để lại dấu vết có lực ma sát, chỉ có hoạt động giống như loài bò sát, mới có thể xuất hiện dấu vết như vậy.
Cho dù không có tận mắt thấy qua, trong đầu của cô cũng cơ hồ có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đó-- thanh niên dốc hết toàn lực, đẩy người về trước, rồi sau đó tay chân cùng sử dụng để có thể  di chuyển trên mặt đất, giống một chút với zombie, dùng hai tay bám trên mặt đất, rồi sau đó, dùng đầu và cánh tay cùng nhoài về phía trước, kéo theo hai chân không thể nhúc nhích về phía trước. Dần dần, hai chân mất đi tri giác đã chậm rãi có thêm một chút khí lực, hắn bám vòa một bên của phiến đá, bị trượt ngã vô số lần, sau đó rốt cục thành công đứng lên, nhất hai chân một đường lảo đảo đi tới, nghiêng ngả lảo đảo, khi thì ngã sấp xuống rồi lại lại bò lên, thẳng đến lúc tìm được .
Từ trước đó, Hạ Hoàng Tuyền đã phát giác ra, Thương Bích Lạc là một tên phi thường kiêu ngạo, hắn chẳng sợ hai chân bị chặt đứt, cũng hiểu được cái này, nên luôn lấy đó để nhìn những người khác, quả thực đem nhân phẩm của mọi người cộng lại cũng đều không tự tin như vậy, ngạo khí đến ngất trời.
Nhưng mà, một người như vậy, có thể vì mà có hành động có thể nói chật vật như vậy, hơn nữa, sau khi nhận thấy lời cô muốn nói, thì thật cẩn thận chuyển đề tài.
Ý thức được điểm này, Hạ Hoàng Tuyền, trái tim đột nhiên gia tốc, kịch liệt nhảy lên lên, theo bản năng ôm ngực.
Không thể không nói, phụ nữ thật là một sinh vật phi thường dễ dàng bị những chi tiết mà cảm động, có thể nói, mỗi ngày đưa đến trước mặt một Mân Côi* khinh thường nhất, nhưng cũng khả năng bởi vì bị bệnh một chút mà vứt bỏ để lao vào tình cảm sâu đậm kia.
Mân côi: là hoa hồng – tràng mân côi là cái tràng hoa hồng xung quanh đức mẹ Maria
Không hề nghi ngờ, trong nháy mắt này cô đã bị cảm động.
Tốt...... nhảy hố nha......
Với trực giác kinh người làm cho Hạ Hoàng Tuyền lập tức phát hiện điểm ấy, rồi sau đó cô thầm nghĩ thì rơi lệ đầy mặt, lúc này cũng quá không đúng đi? Cho nên nói, không luyến ái qua chính là bi kịch, cũng quá dễ dàng bị lừa tới tay!
Nếu thời gian có thể ngừng lại, nhất định phải yêu đương qua mười tám lần để luyện ra sự cương quyết!
Vấn đề ở chỗ, thế gian này chưa từng có chuyện tình nào gọi là “nếu như”, cái kia cũng chỉ có thản nhiên tiếp nhận rồi, cảm thấy, chính mình có lẽ nên sửa sang lại suy nghĩ một chút.
Vì thế buông tay ra, còn thật sự nhìn về phía Thương Bích Lạc:“Đợi sau khi trở về, chúng ta cần nói chuyện.”
Nhìn thấy sắc mặt, tâm tình thanh nhiên trấn định cho dù là sống chết trước mắt đều, mặt không đổi sắc thì tâm tình cư nhiên rất là không yên, bởi vì phản ứng của cô gái hiển nhiên cũng nằm ngoài dự kiến của hắn. Nói như vậy, dưới loại tình huống này hẳn sẽ nói “Tôi tuyệt không thích anh, anh hết hy vọng đi” rồi theo đó là một tràng lời nói linh tinh chứ? Hắn đối với cái này đã sớm đoán trước được, hơn nữa dự cảm đối thoại không dinh dưỡng như vậy sẽ liên tục rất dài rất dài trong một đoạn thời gian.
Kết quả......? Đây là cái tình huống gì?
Không phải hắn bị ngốc, mà là...... Được rồi, cái này đã nói là theo thói quen luôn bị cự tuyệt , cho nên cho dù có chuyện gì từ trên trời giáng xuống cũng nhất thời không nên phản ứng lại như vậy chứ.
Thương Bích Lạc cảm thấy chính mình trong khoảng thời gian ngắn này cư nhiên không thể nắm chắc được hướng suy nghĩ của cô gái, cũng may chuyện tình này giống như có vẻ phát triển  theo hướng tốt? Vì thế hắn gật gật đầu, đồng ý với đề nghị của cô gái – nhưng mà có thể đem Boss tràn ngập sự tự tin tra tấn thành bộ dáng không tự tin như vậy, theo ý nghĩa này mà nói, Hạ Hoàng Tuyền thật sự là nhân tài .
Hoặc là nói, với một người có sự tự tin kiêu ngạo ngất trời thì trước tình yêu cũng sẽ trở nên hèn mọn.
Ai yêu trước, ai yêu càng nhiều, thì người đó sẽ rơi vào cuồng phong không thể nghịch chuyển, sẽ gian nan xoay người. Nhưng mà, dù vậy, cũng rất ít người có thể quyết định thật nhanh để thoát thân mà thôi, ngược lại hãm càng sâu.
Nếu Hạ Hoàng Tuyền có thể ý thức được điểm này, chỉ sợ cũng sẽ hiểu rõ, có lẽ Thương Bích Lạc từng không giống như vậy, nhưng giờ phút này, đã muốn biến thành một người thật thật chính chính sẽ bởi vì luyến ái mà phiền não, giống như toàn bộ đàn ông bình thường trên thế giới này.
Nhưng hiển nhiên, một lần nữa đem ánh mắt chuyển dời từ người cô lên tinh hạch nên tạm thời không có tâm lực chú ý cái này, cô chỉ là vươn tay lấy lại tinh hạch trong tay Thương Bích Lạc nói :“Anh cảm thấy cái này nên dùng như thế nào?”

No comments:

Post a Comment