Cõng Boss Đến Hạn Cuối - Chương 76 Không phải Thừa tướng mà là Hoàng hậu

Mắt thấy người nào đó da trên mặt rất dầy vì mấy chữ kia mà vênh mặt lên “Kháng nghị” Còn không nhịn được lộ ra biểu tình nào đó, khó có thể gọi là dụ tình (dụ hoặc), Hạ Hoàng Tuyền trong lòng cảm thấy khó diễn tả, khóe miệng miễm cưỡng cười cười, còn ho nhẹ ra tiếng:“Được rồi, hiện tại cũng không phải là thời điểm để nhăn nhó như vậy.” Còn vươn tay đè đầu Thương Bích Lạc xuống, cô lời lẽ chính nghĩa nói,“Hung Nô chưa diệt, dùng cái gì để vì gia?” (có thể hiểu là gia đình và chiến tranh, cái nào cần diệt trước và xây dựng sau - ở đây là zombie và tình cảm nam nữ)

Thương Bích Lạc khóe miệng nhếch lên:“...... Hung Nô?”

Hạ Hoàng Tuyền trừng hắn liếc mắt một cái:“Chú ý tinh thần đồng đội!” Tiếp theo phủ định nói,“Tổng, tóm lại, đường đường là đàn ông, không, nữ tử hán đại trượng phu, đương nhiên lấy đại cục làm trọng.” Chính là tư tình nhi nữ cái gì đó, lúc này, tại đây nên để sau, để sau!

Khổ thân BOSS Thương: Nhân vật này được tạo ra tổng cảm thấy có chỗ nào đó không quá thích hợp, quên đi...... cô cảm thấy vui vẻ là tốt rồi.

Hắn ngẩng đầu nhìn chăm chú vào khóe miệng cô gái phá lệ có ý cười, trong lòng có chút vi diệu, ấm áp, nhìn vào gương mặt để tìm hiểu, chỉ thấy ánh mắt kia trong suốt tỏa sáng, trong nháy mắt trở nên vô cùng cảnh giác, vén một bên che mắt lên, giống như mèo con vậy, ngón tay hắn vươn ra ôm lấy mặt cô, nhẹ nhàng lắc lắc, ánh mắt màu hổ phách trong phút chốc trở nên kinh ngạc, giống như đang hỏi --“Tên hỗn đản này đang làm cái gì nha?”

“Như vậy có vẻ đẹp đó.”

“...... Ai ai? Trọng, trọng điểm không ở nơi này đi!”

Thanh niên câu câu lên khóe miệng, làm mặt cô gái đỏ bừng lên, biểu tình thật sự rất câu tình, ngữ khí cũng rất trêu chọc:“Hung Nô chưa diệt, dùng cái gì vì gia? Vị nữ tử hán này, bây giờ chúng ta nên nói chính sự đi.”

“......” Hạ Hoàng Tuyền cố gắng khắc chế xúc động muốn cắn tên này một ngụm, khẽ hừ một tiếng, đứng thẳng lên hai tay đan ngực, thoạt nhìn khí thế hơn mười phần,“Nói nhanh!”

“Kỳ thật, anh cảm thấy em không cần lo lắng quá mức.”

“Có ý tứ gì?” Gặp đối phương nghiêm túc đứng lên, Hạ Hoàng Tuyền cũng nghiêm túc theo, nhảy người lên ngồi trên bàn, hỏi ngược lại.

“Trước mắt, thị dân ở thành phố W chủ yếu được phân làm hai loại, quân đội và thị dân. Mà trong đó, đầu tiên là quân đội thì không cần lo lắng.” Thương Bích Lạc vươn tay chỉ, đẩy xe lăn đi tới,“Bọn họ có tín ngưỡng, có kỷ luật, có lực lực lượng, dễ dàng và sẽ không bất ngờ làm phản.”

“Về phần còn dân chúng (thị dân), trước mắt có một số có dị năng......”

“Năm ngàn người.” Hạ Hoàng Tuyền khẳng định trả lời,“Đừng hỏi tôi làm sao biết, dị năng giả sinh ra xác suất ước chừng là 1 phần ngàn trong số đó.”

“Có nhiều hơn năm trăm vạn dân chúng, một phần ngàn trong số đó đúng là năm ngàn.” Thương Bích Lạc cong đôi mắt lên, khẽ cười nói,“Toán học của em học được cũng không tệ lắm.”

“...... Anh là đang khen tôi sao?”

“Em nghĩ như thế nào” Trước khi thành phố bị đánh chiếm, thanh niên sáng suốt chuyển đề tài,“Số liệu này cũng không tính là nhiều, nhưng mà tuyệt không thiếu.”

Hạ Hoàng Tuyền gật gật đầu, Thương Bích Lạc nói không sai, trong cái hội quán hoặc nhóm dân cư, mọi người thường xuyên thảo luận trong đó thì cô cảm thấy năm ngàn là con số rất nhỏ, nhưng kỳ thật đi khi tham gia các hội thể dục thể thao, khoản một hai nghìn người đứng chung một chỗ thì đủ để làm cho người khác sợ hãi. Cho nên, năm ngàn tuy rằng với toàn bộ thị dân mà nói rất ít, nhưng chia ra thì không phải là một con số nhỏ có thể bỏ qua.

“Huống chi, trong đó có dị năng giả (người có dị năng) thì không thể xem nhẹ lực lượng này.” Thương Bích Lạc nói tiếp,“Tỷ như Ngôn Tất Hành vậy, một người đủ để đối phó mấy chục người thường.” Nói đến nơi đây, hắn dừng lại, nhìn chăm chú thật sâu vào Hạ Hoàng Tuyền, “Đương nhiên, em không tính là người thường thì có thể tình huống sẽ có thể được tính là điểm khác, đáng tiếc......”

“Anh, cái kia hoàn toàn không phải là điểm đáng tiếc đi!” Hạ Hoàng Tuyền nheo đôi mắt lại, cái cảm giác vô cùng vui sướng khi người gặp họa, cô đã sớm miễn dịch rồi !

“Khụ! Chúng ta tiếp theo nói đi.”

“......” Sách, cho dù cô không có dị năng cũng đủ để đưa hắn đến địa ngục rồi!

“Đương nhiên, những người có dị năng này không có khả năng tất cả đều thích hợp để chiến đấu.” Thanh niên nói tới đây, nâng cằm lên trầm ngâm một lát,“Tạm thời dựa theo cách nói của Ngôn Tất Hành mà tìm ra và phân loại bọn họ một chút đi, loại có thể chiến đấu, khẳng định là cũng phụ trợ được, loại hậu cần, thì phải có tính chất đặc biệt mới được. Đương nhiên, làm được việc mới là tuyệt đối, trọng điểm ở chỗ mỗi người phải tự thân sử dụng dị năng hay khả năng của mình, cùng với thiên thời địa lợi thì tình huống sau đó sẽ khác và sẽ có một nhóm ngời có chút bình thường nếu thoạt nhìn hoặc không có dị năng sở trường hoặc thậm chí so với người bình thường thì mạnh hơn một chút cũng có thể dùng để chiến đấu cũng tốt.”

“Không có tối cường chức nghiệp, chỉ có tối cường ngoạn gia!” ( chắc là ý của câu này là không có trâu bắt chó đi cày cũng được hoặc giặc đến nhà đàn bà cũng đánh- đại khái là vậy) Hạ Hoàng Tuyền nắm tay lại, những lời này cô đã nghe qua rất nhiều lần .

“Em nói như thế, kỳ thật là không quá chính xác.” Thương Bích Lạc cười nói,“trong từng trò chơi, theo lý đều có tính tương đối là có vẻ mạnh mẽ hơn hoặc yếu thế hơn, thì công ty trò chơi cũng sẽ căn cứ tỉ lệ đó mà tiến hành điều chỉnh kỹ năng......”

“Đằng đằng, anh cư nhiên xem cái này là trò chơi?” Cứu mạng! Cái này so với đánh BOSS ngựa đực trong tiểu thuyết còn làm cho người ta kinh tủng hơn có được không?!

Bản thân của Boss Thương thế nhưng rất bình tĩnh, giống như mình chưa nói ra cái gì kinh thế hãi tục vậy còn nói :“Từng có cái nghiên cứu về đối tượng ham thích thực chiến như thế, anh đối với tình trạng tâm lý của những người đó thật sự cảm thấy hứng thú, sau đó......”

“Im miệng!” Hạ Hoàng Tuyền ra dấu “Tạm dừng”,“Tôi cũng không muốn nghe anh đã chơi hỏng ai với ai, đừng làm gián đoạn đề tài, tiếp tục nói!” Nhưng mà, thật ra, không quen nên mới hoàn hảo, một khi quen thuộc liền phát hiện cái này hóa ra hoàn toàn không phải cái người cao cao tại thượng gì, người mà chỉ có thể nhìn ở xa xa không thể chạm vào Bạch Liên hoa mà thôi, Ngôn Tất Hành nói đúng, cái này hóa chính là một tên trạch nam thích ngồi trong nhà...... Giống như đàn ông bình thường cũng không có gì hoa hoa, ngoại trừ gương mặt đẹp trai và tính cách có ác liệt một chút...... Không! Hiện tại không phải lúc thất thần!

Hạ Hoàng Tuyền tập trung tinh thần, nghe đối phương nói tiếp:“Năm ngàn người, trước mắt chân chính mà nói nếu hội tụ lại sẽ tạo thành uy hiếp không thể nghi ngờ là sẽ ‘Chiến đấu’ với nhau, nhưng những người này cũng đều không phải toàn bộ đều có tồn tại khuynh hướng nguy hiểm.”

“Ân, cái này thì đúng.” Hạ Hoàng Tuyền gật đầu, có được lực lượng cũng không có ý tứ là nhất định phải đi phá hư cái gì, ít nhất chính cô sẽ không, Ngôn tiểu ca cũng khẳng định sẽ không.

“Tâm lý bình thản nên tạm thời không nói, còn có một bộ phận người có thân thích bằng hữu ở phía Bắc, bọn họ cũng sẽ không làm cái gì.”

“Ai? Đằng đằng, bọn họ hẳn là bất mãn đúng không? Không thể cùng thân nhân đoàn tụ, hội họp linh tinh gì đó ......” Nghĩ như thế nào cũng đã làm cho người ta sinh ra tâm lý oán hận.

Thương Bích Lạc lắc lắc ngón tay:“Đúng là bởi vậy mới sẽ không làm ra cái gì. Loại người này cơ hồ đều thông qua mạng internet để tìm kiếm tin tức về thân nhân và bằng hữu của mình, mà mấy loại này tin tức này cũng do chính phủ giám sát chặt chẽ, một khi bọn họ làm ra cái gì không lý trí, thật sự có khả năng ảnh hưởng người nhà không phải sao? Chỉ cần nghĩ đến điểm này, bọn họ sẽ rất khó hạ quyết tâm làm ra chuyện gì. Đơn giản mà nói, giống như bị người ta nằm được điểm yếu vậy (thuyên thượng cẩu liên lang khuyển).”

“...... cái này thật đúng là không thể so sánh.” Hạ Hoàng Tuyền ghét bỏ liếc mắt nhìn hắn, giận dữ chỉ nói,“Anh, thật sự là Thái Âm ám .”

Thương Bích Lạc bắt lấy tay đầu ngón tay của cô, xiết chặt, trên mặt hiện ra biểu tình bất đắc dĩ:“Anh đây không có nói ?”

“Anh dám!”

“Em không phải nói anh là quỷ quyệt sao?”

“Cho nên lòng từ bi của tôi cho anh một cơ hội tiếp tục nói, cố gắng làm cho mình có vẻ giảm bớt xảo trá hơn sao.” Nói xong, cô gái giơ giơ cằm lên, ánh mắt kia giống như một người bễ nghễ trong thiên hạ,“Như thế nào? Có ý kiến?”

Thương Bích Lạc “Xuy” một tiếng bật cười:“Đại vương vạn tuế, tiểu nhân không dám.”

“...... Uy!” Hạ Hoàng Tuyền vừa rút ngón tay về, vừa kêu ra tiếng, đột nhiên lại cảm thấy không quá thích hợp, trước đó rõ ràng chỉ có Ngôn tiểu ca thích chuyển đề tài trong khi đang nói chuyện, bây giờ như thế nào mà Thương Bích Lạc cũng biến thành như vậy? Cái này thật đúng là xu thế không ổn a.

“Nói ngắn lại, trước hết nên chân chính tổ chức tập họp lại tất cả mọi người, tuyệt đại bộ phân hẳn là không có người thân ở phía Bắc, hoặc là không có liên lạc được, còn có, sau đó thì có một bộ phân dân chúng mới di cư vào thành phố W.”

“Sau đó?”

“Đúng vậy,” Thanh niên đặt mười ngón đan vào nhau ở trên đùi, gật gật đầu,“Giai đoạn trước cơ hồ người dân đều là được quân đội bảo vệ đi tới thành phố W, tuy rằng phát sinh quá xung đột, nhưng ở sâu trong nội tâm cũng để lại những hình ảnh nhất định mà bọn họ sẽ không dễ dàng chống đối với quân đội, ngược lại với những người tới sau đó, là dựa vào chính mình để đi vào thành phố W, trên đường chịu thương vong cũng không ít, những người này trong lòng đối với quân đội, hoặc là nói đúng hơn là đối với những người ở thành phố này, cơ hồ đều đã tồn tại tâm lý bất bình nào đó. Loại ý đó, mới là căn nguyên nguy hiểm.”

“Thì ra là thế......” Nghe xong mấy lời này, trước đó Hạ Hoàng Tuyền chỉ cảm thấy bao phủ trong đầu là một tầng sương mù không có lối thoát. Còn bây giờ trở nên có chút ánh sáng chỉ đường rồi.

“Đương nhiên, cũng không ngoại trừ một số ít người có dã tâm muốn đục nước béo cò.” Thương Bích Lạc cong lên khóe miệng, thoáng nở nụ cười châm chọc,“Trở thành một người thị thống trị giả của thành phố, đứng chỗ cao nhất thì sẽ thấy phong cảnh nói vậy thật không sai.” Nói tới đây, hắn ý vị thâm trường nhìn về phía Hạ Hoàng Tuyền,“Chúng ta không làm tốt kết hoạch sưng vương của bệ hạ để nghênh đón khiêu chiến sao?”

“...... Đa tạ Thương đại nhân quan tâm!”

“......”

“Không, tôi nếu là bệ hạ như trong lời nói, thì nên gọi anh là Thừa tướng có vẻ được rồi? Phốc, cũng giống như thừa tướng rùa a!” Cô gái nói xong nói xong, không tự chủ cười ra tiếng.

“So với cái này, anh cảm thấy danh hào khác càng thích hợp hơn với anh.”

“Ai? Cái gì?”

Thương Bích Lạc nghiêng nghiêng đầu, tươi cười, không biết vì sao, trong lòng Hạ Hoàng Tuyền dâng lên một chút dự cảm không tốt, quả nhiên giây tiếp theo, chợt nghe thấy cái tên này vô tiết vô tháo nói:“Hoàng phu như thế nào?”

“...... Anh, ý là Hoàng hậu!” Đằng đằng, cô đang nói chút cái gì a?

“Em đã nói như vậy, anh liền miễn cưỡng đồng ý vậy.”

“Đừng cho là miễn cưỡng a!” Hạ Hoàng Tuyền nhảy xuống bàn, vươn tay tới Thương Bích Lạc, không chút khách khí quát,“Anh lại chụp mũ tôi có phải hay không? Vô sỉ! Ti bỉ!! Da mặt dày!!!”

“Anh sai rồi.” Thương Bích Lạc vô cùng đáng xấu hổ giơ lên hai tay đầu hàng,“Tha thứ cho anh đi, bệ hạ ~”

“......” Đây là cô tiếp tục bị đùa giỡn sao? Hỗn, hỗn đản!

Ánh mắt Hạ Hoàng Tuyền đỏ lên, bắt lấy người nào đó lại “Bùm bùm” đánh tơi bời một trận, một bên đánh một bên rống giận:“Không được cho dùng dị năng với tôi a, hỗn đản!” nếu như vậy quả thực giống như cô đang massage hắn vậy!

Sau đó không lâu.

Khi bình tĩnh trở lại.

Thanh niên “Tê tê” bắt đầu chữa lành vết thương trên người, cô gái mới chột dạ nhìn trời, quay đầu nói:“Tôi nói không cần dị năng, anh liền thật sự không cần a? Ngốc, ngốc chết được!”

Khóe miệng Thương Bích Lạc gợi lên một chút cười khổ, cũng không phải hắn không muốn dùng, mà là...... Nhưng mà, nhưng thật ra khó được có cơ hội như vậy, hắn trừng mắt nhìn, lại một lần nữa rên ra tiếng.

“Uy...... Anh không sao chứ?” Hạ Hoàng Tuyền có chút hoảng hồn, chẳng lẽ là bởi vì cảm thấy đối phương có năng lực chữa lành vết thương cho nên xuống tay mạnh như vậy? Hẳn là không có đi? Nhưng mà phản ứng này của hắn...... Cô không khỏi lo lắng, thật cẩn thận vịn đầu vai của hắn,“Rất đau sao?”

Thương Bích Lạc gục đầu xuống, trong tay tiếp tục sử dụng dị năng, không có nhìn cô cũng không có nói chuyện -- bởi vì một khi làm như vậy tám phần sẽ lòi đuôi.

Trong lòng Hạ Hoàng Tuyền không yên lên, tuy rằng trực giác nói cho cô biết đối phương giống như không có xảy ra chuyện này, nhưng mà phản ứng này...... Thấy thế nào cũng giống như là không có việc gì a?

Có chút bất tri bất giác, cô gái cũng biết “Quan tâm sẽ bị loạn” cái từ ngữ này nói trên người thanh niên, chính là tự cô cũng không biết là cố ý hay vô tình bỏ qua điểm này, cho nên thậm chí đã tin tưởng vào ánh mắt mà bỏ qua trực giác.

“Tôi...... Tôi không phải cố ý ......” Cô ngồi chồm hỗm xuống, vươn tay ra nhưng lại do dự mà thu trở về, nhìn chăm chú vào bàn tay thanh niên đang trị liệu,“Tôi cũng không nghĩ tới anh sẽ nghe lời như vậy a, rõ ràng bình thường như vậy...... Tôi sai rồi!” Hạ Hoàng Tuyền cảm thấy sau khi làm sai còn tìm lý do là quá xấu hổ, cũng rất vô dụng, nếu như vậy còn không bằng giải thích rõ ràng và nhận lỗi còn hơn, rồi tìm kiếm cách giải quyết, cô nghĩ nghĩ, nói,“Nếu không, anh đánh lại đi? Đến đây đi!” Cô dang hai cánh tay ra, đột nhiên nhớ tới lúc trước bị “Đánh lén”, lại vụng trộm mở mắt.

“...... Quên đi.” Tuy rằng trong lòng có chút rục rịch không yên, nhưng mà đã nhận lỗi thì thôi, đâu phải lần đầu không biết rõ Thương Bích Lạc, nên lúc này “Bất động” mới là tốt nhất “Đánh”, hắn lắc lắc đầu, vươn tay vỗ vỗ đầu cô gái,“Anh làm sao có thể hạ thủ được.” Ngược lại nói,“Chúng ta nói tiếp đi.”

Quả nhiên, cô gái thoạt nhìn lại có vài phần đứng ngồi không yên, giống như cảm thấy phi thường ngượng ngùng.

Trên thực tế, trong lòng Hạ Hoàng Tuyền thật sự trong nháy mắt cảm thấy “có khả năng Thương Bích Lạc không phải xấu xa như vậy cũng không chừng”, nhưng giây tiếp theo, chỉ cảm thấy sau lưng tóc gáy tất cả đều dựng thẳng lên -- có âm mưu -- ba cái chữ to này hiện lên trong đầu cô.

-- cái này rốt cuộc là muốn làm cái gì đây?

Cô quyết định bình tĩnh xem biến này.

Rồi sau đó chỉ nghe thấy Thương Bích Lạc nói:“Ác không thắng thiện, cần hạn chế tổn thất đến thấp nhất, nếu sử dụng áp chế, không bằng hướng dẫn.”

“Hướng dẫn?”

No comments:

Post a Comment