Cõng Boss Đến Hạn Cuối - Chương 80 Cởi Quần Xong Nên Cho Tôi Xem Cái Này

Lúc này những người này đã nhận thức được chuyện này, tổng số dị nhân trong quân đội và số dị năng giả trong dân chúng ít hơn rất nhiều, người sau tạm thời không đề cập tới, người trước cũng biết chuyện này là thật. Mà trên năm mươi ngàn quân đội cũng không phải là toàn bộ đóng quân ở nội thị, trên thực tế, có một bộ phận tương đương đang tuần tra chặt chẽ ven sông đề phòng tình huống có nguy cơ đối kháng với zombie trong từng thời điểm và tiến hành huấn luyện, số lượng ở lại nội thị để chấn giữ cũng không tính là nhiều lắm.

Nhưng tục ngữ nói,“Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa”, tuy số lượng lính của quân đội không nhiều lắm, đầu tiên nhảy ra tạo phản ứng với công chúng cũng có chút trọng lượng hơn người đông thế mạnh, cho nên sau lưng bọn họ nên áp dụng phương pháp nào đó.

“Oa, trước hết nên chuẩn bị đánh sâu vào kho chứa vật tư dự trữ.” Gương mặt thiếu niên mà giống như gương mặt của thanh niên vậy, xếp bằng ngồi ở ghế dựa, hoa lệ lệ vòng vo vài cái vòng, liên tục vỗ tay,“Chúc mừng cậu, lại đoán đúng rồi.”

Bị hắn khích lệ, thanh niên nhìn cũng chưa liếc hắn một cái, chỉ lầm lũi phóng tầm mắt nhìn toàn cảnh trong thành phố với ánh “Mắt” quan sát.

Tô Nhất không nghĩ đến sẽ là như vậy nên nghiêng đầu, ánh mắt chuyển đến hai tay cô gái đang ôm đao ngôi yên ở một bên, thần sắc của cô trấn định và nghiêm nghị, cả người và trường đao giống như đang hợp nhất thành một thể, dù chưa ra khỏi vỏ, cũng đã thấy sát khí.

Kế thừa trí nhớ của tự bản thể tạm thời không nói, từ lúc chân chính “Sinh ra” tới nay, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cô lộ ra thần sắc như vậy, vì thế rất có hứng thú quan sát tiếp.

Mà lúc này, thanh niên mặc quân trang vẫn đang trầm mặc kia đang cầm lấy điện thoại trên bàn, vẻ bề ngoài thật không tương xứng với giọng nói trầm ổn kia:“ bắt đầu hành động.” Sau khi gác máy xuống, hắn quay đầu nhìn về phía ba người,“Dựa theo kế hoạch, một bộ phận quân đội sẽ phái đến cứu viện.”

Đúng vậy, giờ phút này chỗ vị trí của ba người, đều không phải là là nơi ở tiểu khu nội trú, mà là ở tổng bộ quân đội trong văn phòng của Tô Giác.

Người lúc trước Tô Nhất nhắc tới, sau lần sốt cao này, không những quân hàm của hắn cao mà còn là một người thành công tiến hóa ra dị năng, nói cách khác, trong quân đội người có dị năng và quân hàm tối cao là Tô Giác không thể nghi ngờ. Ước chừng cũng bởi vậy, hắn mới có thể can thiệp sâu vào Bắc Địa, đạt được quyền chỉ huy hành động lần này.

Giống như Thương Bích Lạc đã đoán dự đoán được sẽ là như vậy, nhóm dị nhân phản nghịch nổi lên cần áp dụng sách lược là “Minh tu sạn đạo ám độ trần thương”, nói ngắn gọn, ở mặt ngoài là tấn công vào kho dự trữ lương thực, vật tư, nhưng thực tế mục tiêu chắc hẳn là tổng bộ quân đội.

Còn Hạ Hoàng Tuyền qua mấy giờ thì lần đầu tiên nghe được tin này thì đập bàn nghi vấn nói --“Này cũng quá đơn giản phải không?”

Mà Thương Bích Lạc còn trả lời là:“Tuy rằng đơn giản, nhưng vấn đề ở chỗ, nó căn không sợ bị đoán ra.”

“Ai?”

Nhìn chăm chú vào cô gái với thần sắc nghi hoặc, Thương Bích Lạc mỉm cười:“Em hẳn là có nghe nói qua một câu --‘Dân dĩ thực vi thiên’.”

“Cái này đương nhiên a,” Hạ Hoàng Tuyền cảm thấy mình có chút bị khinh bỉ, khẽ hừ một tiếng rồi trả lời,“Chỉ cần con người còn muốn dựa vào miếng ăn để duy trì cuộc sống, những lời này vĩnh viễn sẽ không đi quá giới hạn?”

“Đúng là như thế.” Thanh niên hơi hơi vuốt cằm,“Quân đội có thể chi phối toàn thành, ngoại trừ có được vũ lực bên ngoài, còn có rất nhiều thứ quan trọng -- tức là có được thứ quý giá cần cho cuộc sống. Trong đại bộ phận người dân, bọn họ tự nhiên sẽ nghe lời. Cho nên theo một ý nghĩa nào đó mà nói, ai có được lương thực, người đó chính là lão đại.”

“Ân...... chính xác là như thế.” Hạ Hoàng Tuyền cái hiểu cái không gật gật đầu, trong lòng có một chút hiểu ra, nhưng không cách nào nói ra rõ ràng được.

“Khi Bọn họ tấn công kho lương thực, tất nhiên sẽ tùy ý tuyên truyền, nếu em là dân chúng trong thành phố, khi nghe tin tức như vậy, sẽ làm như thế nào?”

“Tôi sao?” Cô gái nghiêng đầu, tự hỏi một lát rồi trả lời,“Đại khái cũng sẽ đi, xem có cơ hội giúp được gì không, dù sao lương thực nếu nắm giữ ở trong quân đội, nếu khi phân phối ít nhất cũng công bằng, nếu như bị tư nhân cướp được, về sau ngày chỉ sợ sẽ không có gì nữa?”

“Đúng là như thế.” Thương Bích Lạc mở ra hai tay ra,“Người dân vây xem sẽ rất đông, bất tri bất giác, nơi đó người sẽ càng tụ tập càng nhiều, trong đó rất hỗn loạn và có vài người có tâm ý khác, cuộc xung đột bùng nổ cũng tuyệt đối không nhỏ, đủ để đem mọi người bị cuốn vào.”

Nói đến đây, Hạ Hoàng Tuyền xem như hoàn toàn hiểu được, cô thở dài:“Cho nên nói, kế hoạch này căn bản không phải âm mưu, mà là dương mưu a. Cho dù biết rõ có vấn đề, quân đội vẫn không thể không phái người đi, bởi vì căn bản bọn họ không có khả năng buông tha cho lương thực.”

“Đúng vậy.” Thương Bích Lạc mỉm cười cười, vươn tay sờ sờ đầu,“Hôm nay em phá lệ rất linh hoạt.”

“Uy!” Hạ Hoàng Tuyền tức giận uy hiếp giơ giơ quyền,“muốn ngược sao?”

“Chờ chuyện này chấm dứt rồi nói sau.” Hiện tại Thương Bích Lạc, bị đánh quả thực giống đang mát xa, còn có thể chọn thời gian...... Điểm ấy làm cho cô gái vô cùng tức giận muốn hộc máu!

Cô hít vào một hơi, nghĩ đến tình thế trước mắt, cũng tạm thời vứt bỏ tạp niệm, tiếp tục nói:“Nhiễu loạn càng lớn, quân đội sẽ phái ra càng nhiều người, thậm chí......” Cô dừng một chút, mới nói tiếp,“Mà có khi những người còn có dị nhân, quân đội cũng chỉ có thển vận dụng dị nhân mới có đủ khả năng để đối kháng, cái này quả thực là......”

“Bức dây động rừng.” Thương Bích Lạc ăn ý nói tiếp,“Nhưng vẫn là câu kia, không biết sẽ như thế nào? Vẫn là không thể không đi.”

Lần này đối thoại đến đây thì dừng.

Mà lúc này tình thế thoàn toàn chứng mình lời của Thương Bích Lạc, trên tay Tô Giác luôn cầm lấy điện thoại, lặp đi lặp lại nhiều lần phái ra người đi “Trợ giúp” kho lương thực, duy trì trật tự nơi đó, thẳng đến cuối cùng điện thoại vừa thông suốt, hắn nói một hơi “Còn lại” di nhân.

Khi nghe thanh niên buông điện thoại xuống phát ra âm thanh vang nhỏ, tất cả mọi người biết -- thời cơ đã đến.

Đối với mỗi người mà nói,“Tổng bộ” là hư không, dị nhân cũng gần đều xuất động, chẳng lẽ không đúng với câu ngư ông đắc lợi sao?

Nếu nói nhóm dị nhân dẫn xà xuất động, bọn họ Hạ Hoàng Tuyền làm sao còn không phải? Khác nhau ở chỗ, đối phương là công khai, mà bọn họ là trong bóng tối.

Đừng quên, di nhân trong quân đội số lượng chính xác hơn bảy trăm người.

Tốc chiến tốc thắng, quả thực không tồn tại nghi vấn, nhưng mà......

Hạ Hoàng Tuyền nhíu nhíu mày: tên Ngôn Tất Hành kia rốt cuộc chạy đi nơi đâu ? Dựa theo tình huống bình thường hẳn là tin tức hắn có được đến không sai chứ? Như vậy ít nhất nên đến hội hợp với bọn họ chứ?

Hẳn là...... Không có việc gì đi? Dù sao trước đó nhìn thấy hắn, trên người hắn cũng không có tử khí nồng đậm gì, mặc kệ như thế nào, chỉ cần không chết là tốt rồi, hơn nữa, hiện tại cũng không phải lúc nghĩ về chuyện này.

Cô đột nhiên đứng lên:“Bắt đầu!”

Khi những người khác còn chưa nhận thấy gì, với trực giác nhạy bén của cô đã nắm bắt được tình hình.

Chỉ thấy cô vừa dứt lời, không khí giống nhau đọng lại bình thường, nặng trịch, nhưng chỉ là trong nháy mắt, mọi thứ giống như lại khôi phục như thường, nhưng mà, cũng chỉ là giống nhau mà thôi.

Tô Nhất nở nụ cười:“Thật đúng là kết giới dị năng a, em lại đoán trúng.”

“Không chỉ có như thế, tín hiệu liên lạc đều bị chặn hết rồi.” Tô Giác bổ sung nói.

“Đây là cái gọi là úng trong nước a.” Tô Nhất vươn ngón trỏ quơ quơ,“Nhưng mà, bọn họ giống như nghĩ sai cái gì rồi, rốt cuộc ai mới là nước.”

Lần này nhóm phản nghịch có gần ba trăm người, thoạt nhìn giống như không quá nhiều, nhưng mà từ nhóm lớn tới nhóm nhỏ tạo thành, hơn nữa cơ hồ toàn bộ là dị nhân, đối với năm sáu ngàn dị nhân của thành phố W mà nói, thật sự đã không phải số lượng nhỏ. Mục đích của bọn họ tự nhiên là phá vỡ phòng tuyến của quân đội, rồi đến đại bản doanh, rồi sau đó khống chế người gọi là “Chỉ huy trưởng”...... Vũ khí, quân đội có chút kiêng nể khi sử dụng đối dân chúng, nhưng không có nghĩa là bọn họ không dám.

Nói ngắn gọn, đối với bọn họ mà nói, chỉ cần chiếm lĩnh tổng bộ, cũng đã thắng.

Đáng tiếc là, hai trăm đối với sáu trăm -- đây là một trận đánh thấy trước được kết quả.

Cùng với tình huống này thì cái gọi là phối hợp với “bộ đội Lâm thời”, có được ăn ý hay không giữa dị nhân và những chiến sĩ đã trải qua thời gian ngắn huấn luyện thì hiển nhiên càng chiếm ưu thế, tối thiểu thì thời điểm bọn họ sẽ không xúc phạm tới đồng đội của mình. Hơn nữa cơ hồ là đồng đội tốt, dị nhân của quân đội đã khống chế được “Kết giới” của nhóm dị nhân dân thường, để ngăn ngừa họ đánh vỡ “Nước” mà bị ngập úng.

Hạ Hoàng Tuyền ngồi trên của sổ phòng lầu hai, nhìn chăm chú vào quảng trường phía dưới không tham gia trận này “Dị nhân chi chiến”, cái này đại khái là từ khi dị nhân sinh ra tới nay mới có một trận đấu đầu tiên, hơn nữa...... Cũng có rất nhiều người lần đầu tiên tham gia cùng họ chiến đấu.

Nếu dùng một từ để hình dung, thì cái kia đại khái là --

“Vô cùng thê thảm.” thanh niên đẩy xe lăn đến bên người cô gái bên lắc lắc đầu,“Xem, những người đó trong lúc chiến đấu hoàn toàn không có phối hợp gì hết.”

Ở đâu bay đến một cái khối băng không cẩn thận trúng vào quần áo của đồng đội.

Một trận cuồng phong bị lệch khỏi quỹ đạo làm cho đồng đội bị cuốn vào giống như bị lún trong đầm lầy.

Hạ Hoàng Tuyền nhìn nhìn, không khỏi chán nản, cái tình huống loạn thất bát tao này là chuyện gì xảy ra?

Những người này đều không phải là chưa từng cùng nhau chiến đấu với zombie, nhưng mà khi nắm giữ dị năng lại không đủ sức, nhìn từ gốc độ khác mà nói, lực lượng của quân đội bên này tốt hơn nhiều lắm, ít nhất trước đó Thương Bích Lạc đã phân tích qua, bọn họ cơ bản đã có rèn luyện hàng ngày.

Quả cầu lửa đánh úp lại!

Đứng mũi chịu sào là các chiến sĩ đã tránh được, cùng lúc đó, bên cạnh chiến hữu ăn ý tiến lên, hai tay lập tức, nhưng mà trong nháy mắt, trước mặt đột nhiên có một khối đất màu giống như nham thạch chặn lại làm thành một vách tường.

Quả cầu lửa bay tới, tia lửa văng khắp nơi!

Chỗ gần các chiến sĩ đều linh hoạt tránh né, nhưng thật ra cái tên dị nhân này không phản ứng nhanh, trực tiếp bị bỏng, ít nhất cũng bị cháy một góc áo, nhất thời một trận mắng chửi vang lên, thậm chí có người lấy lại tinh thần vung quyền đầu tên dị nhân có quả cầu lửa, ra dấu cảnh cáo.

Rất nhanh, mọi thứ đã trở thành một đống đổ nát, cát bụi bây tứ tung.

Hoặc là nói, từ đầu tới cuối, trận này căn bản chính là một bên bị trấn áp.

“Cảm tưởng như thế nào?”

Đối mặt với vấn đề của thanh niên, Hạ Hoàng Tuyền sửng sốt, lập tức thở dài:“Làm cho tôi không nói được một câu.”

“Ân?”

“Quần anh cũng đã cởi, nên cho tôi xem cái này phải không?!”

“...... Khụ!!!” Thương Bích Lạc là thật bị sặc.

Lời tuy bất nhã, nhưng thật sự thể hiện tâm tình của Hạ Hoàng Tuyền lúc này, cô vốn tưởng rằng chuyện có lớn bao nhiêu, nếu làm tốt khâu chuẩn bị thì bình thường liều lĩnh chiến đấu cũng không sao, không nghĩ tới từ đầu tới cuối mọi tình huống đều bị Thương Bích Lạc chặt chẽ nắm ở trong tay, kết quả cô lại hoàn toàn không có cơ hội ra tay.

Anh thấy không □ đột nhiên bị thương không dậy nổi a, không dậy nổi!

“Nhưng mà, giống như bình thường, thản nhiên chấm dứt cũng không có gì sai.” Hạ Hoàng Tuyền sau khi nói xong, thấp giọng bật cười.

Thương Bích Lạc quay đầu nhìn chăm chú vào gương mặt cô gái bên cạnh, trong lòng có một chút ấm áp, sau một cái chớp mắt thì đôi mắt sụp xuống, ngón tay đặt lên tay vịn xe lăn, tuy rằng cái này giống như không có gì sai, nhưng thật đáng tiếc......

“Bằng bằng! Các người không thể đụng đến tôi! Bằng không chết không chỉ có mình tôi!”

No comments:

Post a Comment