Kẻ Thù Bên Gối (C107: Bắt đầu hỏi tội)

Hàn Giai nói cho Hàn Bắc là Lăng Tuyết đã đồng ý, Hàn Bắc lập tức gọi cho Hàn Vũ Thần.

Hàn Vũ Thần nhận được tin này rất vui mừng, còn đi máy bay riêng đến Mỹ vì chuyện này luôn, còn hy vọng bọn Hàn Bắc tạm thời không cần cho Lăng Tuyết biết việc anh đến Mỹ, muốn cho cô một niềm vui bất ngờ.

Hàn Bắc nghĩ bây giờ Lăng Tuyết đã không cần đi giả mạo người khác, không có gì cần che đậy, nên đã đồng ý, nghĩ tới chính mình rất nhanh có thể biểu diễn trên sân khấu hoành tráng như vậy, anh đặc biệt rất mong đợi, cũng muốn cùng Hàn Vũ Thần tạo mối quan hệ.

...

Cùng lúc đó, ở bệnh viện Hải Thành .

Sau khi chờ đợi một thời gian dài đằng đẵng, đèn trong phòng giải phẩu cuối cùng cũng tắt.

Hoắc Vân Phong lập tức chạy tới, kích động hỏi: "Bác sĩ, như thế nào rồi?"

Sau khi bác sĩ tháo xuống khẩu xuống, mệt mỏi nói: "thật may đã kịp thời đưa đến bệnh viện, bệnh nhân đã an toàn vượt qua giai đoạn nguy hiểm, nhưng là..."

Anh ta có chút thấp thỏm liếc nhìn mọi người, bản thân là một bác sĩ nổi tiếng, anh ta đương nhiên biết rõ trước mặt mình đều là những người có thân phận, nên phải lựa lời để giải thích: "Nhưng là em bé không thể giữ lại, hơn nữa, bệnh nhân về sau chỉ sợ rất khó mang thai tiếp"

Sau khi nghe được tin này, Hoắc Vân Phong đứng im bất động, một lúc lâu mới nói không ra lời, mọi người trong nhà họ Hoắc cũng đồng thời rơi vào tâm tình trầm trọng, không biết nên nói cái gì để an ủi Hoắc Vân Phong.

"Chỉ cần Nhan Nhược Hi bình an vô sự thì tất cả đều tốt" Thân Đồ Dạ bình tĩnh nói, "Bác sĩ đã vất vã rồi!"

"Ngài đừng khách khí."

Bác sĩ mặc dù không biết Thân Đồ Dạ, nhưng nhìn đến người nhà họ Hoắc cung kính như thế, tự nhiên cũng đoán được thân phận của anh không phải là người bình thường.

"Vân Phong, là đàn ông phải rộng lượng một chút!" Thân Đồ Dạ vỗ vỗ bả vai Hoắc Vân Phong, ý tứ sâu xa nói, "Có hay không có con không quan trọng, Nhược Hi đã đem cả đời cô ấy giao cho anh, anh phải bảo vệ và đối xử tốt với cô ấy".

"Tôi biết rõ." Hoắc Vân Phong khổ sở cười một tiếng, thương cảm nói, "Muốn nói không khó chịu khẳng định là giả , nhưng tôi không phải bởi vì chuyện này mà làm cho cô ấy chịu nửa điểm ủy khuất."

"Vậy là tốt rồi." Thân Đồ Dạ gật gật đầu, cùng Hoắc Kiều Cương chào hỏi, "chú con đi trước !"

"Chú tiễn con". Hoắc Kiều Cương nói.

"Không cần đâu". Thân Đồ Dạ xoay người hướng thang máy đi đến.

"Để con tiễn anh ấy xuống dưới" Hoắc Phi Vân nói, "Cha , Cha về nghỉ ngơi sớm một chút, đừng quá đau lòng"

"Được"

...

Nếu Nhan Nhược Hi đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, hiện tại bệnh tình ổn định, làm "người ngoài" Thân Đồ Dạ tất nhiên không thể ở lâu.

Vào trong thang máy, Hoắc Phi Vân nhịn không được hỏi: "Thân Đồ, anh dự định xử trí người nhà họ Cung như thế nào cùng cái đồ giả kia..."

Còn chưa dứt lời, cô liền chạm vào ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị của Thân Đồ Dạ, không dám nói tiếp nữa, cuống quít xin lỗi: "Thực xin lỗi, em..."

"Đây là chuyện của tôi, sẽ do chính tôi xử lý, về sau xin cô không nên hỏi nhiều." Thân Đồ Dạ lạnh lùng nói.

Hoắc Phi Vân vội vàng giải thích: "Thân Đồ, em biết rõ anh không thích người khác hỏi đến chuyên riêng của anh, em cũng không phải là muốn hỏi đến, em chỉ là lo lắng anh bị lừa. Dù sao chuyện này quá không bình thường, trên thế giới thế nhưng thật sẽ có hai người giống nhau như đúc - - nếu đổi lại là ai cũng có thể nghi ngờ.

Cô nói đã hiểu rõ về tôi, tôi không phải là cái loại người nhiều chuyện, tôi cũng không thích người khác giở trò sau lưng tôi..."

Lúc này thang máy vừa vặn đến tầng trệt, Cố Huy đứng ở bên ngoài, xe cũng đã chuẩn bị tốt.

"Phi Vân..." Thân Đồ Dạ lần nữa ngắt lời Hoắc Phi Vân, "Bất kể như thế nào, tôi cũng muốn cảm ơn cô đã lo lắng, nhưng là xin cô hãy giữ bí mật, không cần tung tin ra ngoài."

Hoắc Phi Vân liền vội vàng gật đầu đáp ứng: "Yên tâm, nếu anh không muốn sự việc này truyền đi, tôi nhất định sẽ không nói ra."

Thân Đồ Dạ không nói gì nữa, trực tiếp lên xe đi.

Trên xe, Cố Huy nhìn kính chiếu hậu thấy sắc mặt âm trầm của Thân Đồ Dạ , dè dặt nói: "Chủ nhân, tất cả khách quý cũng đã dàn xếp tốt lắm, bộ trưởng đại nhân đang ở trong nhà chờ ngài trở về. Lãnh Thanh Mặc..."

Bây giờ còn đang ở thư phòng chờ ngài, lại vẫn duy trì tư thế khom lưng, giống như đang đợi ngài hỏi tội, cô Cung, bọn họ đã về nhà họ Cung rồi".

Đã ở cùng Thân Đồ Dạ lâu như thế, Cố Huy biết rõ chuyện này đối với ngài ấy tuyệt đối là một lần núi lửa đang chờ bộc phát, hiện tại lại bị chuyện của Nhan Nhược Hi, nên tâm tình chắc là đã đạt đến cực hạn xấu!

Dựa theo lệ cũ, lúc này, Thân Đồ Dạ sẽ lập tức trả thù, nếu giám chọc giận ngài ấy ấy nhất định phải trả giá một cái rất cao!

Nhưng mà Thân Đồ Dạ cái gì cũng chưa nói, chỉ là trầm mặc.

Ngài ấy cúi đầu xem số di động xa lạ kia,  nhìn mã số điện gọi đến, giống như đang suy nghĩ gì...

Cố Huy không dám nói nhiều, trong lòng thấp thỏm, chờ đợi Thân Đồ Dạ mệnh lệnh.

Qua rất lâu, Thân Đồ Dạ cuối cùng ngẩng đầu ra lệnh: "Tôi đưa một mã số, anh kiểm tra cho tôi đây là mã số nơi nào, ngay lập tức, ngay lập tức!"

"Vâng!" Cố Huy gật đầu, lập tức ngừng xe sang bên, bắt đầu công tác định vị.

Ban đầu là một cảnh vui vẻ ở nhà họ Cung, hiện tại lại sa vào một mảng yên tĩnh, thậm chí ngay cả người giúp việc cũng không dám nói nhiều, rất sợ rước họa vào thân.

Trong thư phòng, Tần Tuệ hỏi Cung Thiên Long: "Cô chủ, cô nói Lăng Tuyết sẽ nói với ngài Thân Đồ tiên mọi việc đều do cô ta sắp đặt? Không biết rõ ngài Thân Đồ sau khi nghe cô ta giải thích sẽ làm thế nào, anh Lãnh sẽ gặp nguy hiểm sao? chúng ta nên làm những gì sao?"

Cung Thiên Long chau mày, sắc mặt ngưng trọng: "Lăng Tuyết là người hiểu được nên báo đáp ân nhân như thế nào, tôi nghĩ cô ấy cũng đã gọi cho Thân Đồ. Nhưng có thể tạo được tác dụng như thế nào, ai cũng không biết, tôi lường trước cho dù có tác dụng, phỏng đoán cũng là cực kỳ nhỏ."

"Vậy làm sao bây giờ?" Tần Tuệ lo lắng hỏi.

"Cởi chuông phải do người buộc chuông..." Cung Thiên Long suy nghĩ nửa ngày, quyết định thật nhanh nói, "Chuẩn bị xe, tôi muốn đi nhà Thân Đồ, ở trước mặt nói  rõ ràng với anh ta, tạ tội ở trước mặt!"

"Nhưng chúng ta vừa mới từ nhà ngài Thân Đồ trở về, hiện tại quay trở lại sẽ thích hợp sao?" Tần Tuệ bất an hỏi.

"Hiện tại không thể so với vừa rồi, vừa rồi nhà Thân Đồ có nhiều khách mời và bạn bè, chúng ta tiếp tục ngây ngốc chỉ có thể trở thành trò cười cho bọn họ, chúng ta lúc trước có thể có nhiều lời nói đều nói không rõ ràng. Nhưng lúc này, những khách mời và bạn bè đã về hết, mà Thân Đồ Dạ cũng có thể đã từ bệnh viện trở về ..."

Cung Thiên Long cẩn thận phân tích - -

"Lúc này là thời cơ tốt nhất, chúng ta thành tâm thành ý xin lỗi, tôi nghĩ lấy thân phận và địa vị của Thân Đồ, không phải đến mức làm làm khó một cô gái như tôi!"

"Cô nói đúng, tôi ngay lập tức đi chuẩn bị xe."

Tần Tuệ lập tức phân phó lái xe chuẩn bị xe đi nhà Thân Đồ...

Thân Đồ Dạ vừa đi vào cửa nhà đã nhìn thấy Thân Đồ Phong Hoa ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, anh nhăn mày đi đến.

"Con cuối cùng trở về "

Thân Đồ Phong Hoa để chén trà trong tay xuống, có chút kích động hỏi: "Đến cùng là xảy ra chuyện gì, co lập tức giải thích rõ ràng cho cô!"

"Cô sao vẫn còn ở đây?" Thân Đồ Dạ có chút không kiên nhẫn nói, "Hôn lễ cũng đã hủy bỏ, cô không phải là trăm công nghìn việc sao? Xin cô hãy trở về Anh quốc đi!"

"Con nói xem bây giờ cô về như thế nào?"

Thân Đồ Phong Hoa kìm nén tức giận nói, "Chuyện bây giờ đã đến nước này, nói kết hôn lại tạm thời hủy bỏ, này có thể trò đùa sao?"

Làm việc không có phân nặng nhẹ, con còn nhỏ lắm sao, ba mươi có hơn rồi!

Nếu con không giải thích rõ việc này mà kêu cô trở về đi ah? Cô cũng vậy nghĩ lập tức trở lại, nhưng là cô trở về nói như thế nào với người cha đã khuất của con, còn lời dặn dò của ông ấy nữa!"

Vừa nghe những lời này, lông mày  của Thân Đồ Dạ liền nhíu lại: "cô có phiền hay không a, Thân Đồ Phong Hoa! cô thật sự là càng già càng dong dài, cả ngày động một chút là đem lời trăn chối của lão già ra !

Đây là việc của con, là vấn đề tình cảm cá nhân, mắc mớ gì tới ông ấy? con sẽ xử lý chuyện của con, không cần cô mù quán quan tâm, mù quán quấy rối!"

Thân Đồ Phong Hoa biết rõ tính tình Thân Đồ Dạ, hít một hơi dài nói: "Được được được, cô mặc kệ con, con và những thứ kia đánh rắm cô cũng chẳng muốn quản. Cô cũng chỉ hỏi con một câu, con phải trả lời cô, sau khi con trả lời xong cô lập tức đi, một phút liền biến mất!"

"Con biết rõ cô muốn hỏi cái gì, " Thân Đồ Dạ nói, "Cô ta không phải!"

"Cái gì gọi là 'Cô ta không phải' , như thế nào thì 'cô ta không phải' ?" Thân Đồ Phong Hoa nhất quyết không tha chất vấn, "ngày đó cô rất rõ ràng, rõ ràng rành mạch nhìn thấy con bé lái xe cứu cô, hiện tại lại nói không phải? Lẽ nào trên thế giới này còn có hai đứa Cung Thiên Long? !"

Vừa mới dứt lời, nàng đột nhiên liền ý thức được vấn đề nằm ở chỗ nào, có chút sững sờ nói: "chẳng lẽ có 2 Cung Thiên Long thật? cái này cũng quá không bình thường đi!"

Thân Đồ Dạ lười phải lại để ý tới cô, cái gì cũng chưa nói, trực tiếp đi lên lầu, để lại Thân Đồ Phong Hoa tự nhủ: "Ôi mẹ nó, chắc không phải mình đã đoán đúng ah!"

Bà ấy bắt lấy Cố Huy vừa định đi, nói: "Cậu ở lại, nói cho tôi biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì".

Cố Huy thật khó khăn, nhưng là nghĩ thầm việc đã đến nước này, lừa gạt cũng không gạt được, đành phải nói: "Bộ trưởng đại nhân, chuyện này chính xác rất không bình thường ... Kỳ thật hôm nay cùng chủ nhân kết hôn là cô Cung, thật không phải là người ngày đó cứu ngài".

"Tại sao có thể như vậy, cô gái cứu ta đến cùng là ai?"

"Cụ thể tôi không dám nói nữa, tôi sợ nói ra sẽ chọc cho giận chủ nhân, tôi sẽ gặp nạn".

Cố Huy nói "Bộ trưởng đừng quá lo lắng , chờ chủ nhân xử lý xong, tôi nghĩ ngài ấy sẽ đích thân nói cho bộ trưởng biết, chuyện bây giờ chưa có xử lý tốt, ngài ấy cũng không biết nên nói như thế nào với bộ trưởng"

Thân Đồ Phong Hoa biết rõ hỏi cũng không được gì, vì vậy liền nói: "Tốt lắm, cậu nói cho tôi biết, ân nhân cứu mạng của tôi hiện tại đang ở đâu?"

"Cái này tôi cũng không biết, tôi chỉ biết cô ấy đã rời khỏi Hải Thành " Cố Huy nói thật.

Thân Đồ Phong Hoa không hỏi, quay đầu lại liền phân phó thủ hạ nói chuẩn bị xe rời đi.

...

Sau khi lên lầu, Thân Đồ Dạ đi thẳng đến thư phòng, sắc mặt âm trầm, đằng đằng sát khí.

Cửa bị đá văng ra, ầm ầm rung động.

Lãnh Thanh Mặc tiếp tục duy trì tư thế khom lưng khúc cung tận tụy, đứng ở trước bàn sách, gặp Thân Đồ Dạ vào, cũng không ngẩng đầu lên, cũng không nói chuyện, liền đứng khúm núm như vậy .

Thân Đồ Dạ đằng đằng sát khí từng bước từng bước đi đến trước người Lãnh Thanh Mặc, u ám nhìn chằm chằm Lãnh Thanh Mặc, gầm lên: "Ngẩng đầu lên!"

Lãnh Thanh Mặc nhẹ nhàng ngẩn đầu, trên mặt là mây trôi nước chảy, khóe môi trước sau như một rất nhỏ giương cao, cho dù là phạm sai lầm, giống như không ảnh hưởng đến nội tâm thần thánh kiên cường.

Thân Đồ Dạ nhìn bộ dáng này của anh ta thì lại tức giận, một cái quả đấm đánh vào bụng, đánh ngã xuống.

Lãnh Thanh Mặc bị đánh ngã trên mặt đất, khóe miệng khẽ rỉ máu, cũng không đi lau sạch, đứng lên , sau đó tiếp tục cúi người xuống, giống như quả đấm kia chưa hề xảy ra, duy trì tư thế lúc trước, không nói lời nào, không bày tỏ, không đánh lại.

Thân Đồ Dạ giận dữ hét: "Lãnh Thanh Mặc, anh thật to gan, thế nhưng dám lừa gạt tôi, thật sự là chán sống !"

1 comment: