KẺ THÙ BÊN GỐI (C127: QUYẾT ĐẤU -II)

Lúc Lăng Tuyết chính là liều mạng, thường xuyên đua với thái độ chó cùng rứt giậu, đó là bởi vì có có vài phần nắm chắc, nhưng là bây giờ gặp loại đường này, cô cũng không có can đảm vượt qua, bởi vì nếu thật sự muốn vượt qua đồng nghĩa với mất mạng không còn nghi ngờ gì.

Coi như tay đua thuộc loại trâu bò, có xe thần thì cũng khó có khả năng vượt qua!

Lăng Tuyết nhếch môi cười, nghĩ thầm, chỉ cần cô duy trì tốc độ xe thì nhất định sẽ thắng !

Đằng sau, Thân Đồ Dạ nhìn sang đỉnh núi, đã đến khúc cua cuối cùng rồi, là thời điểm !

Anh tăng tốc, giống như tia laser trực tiếp xông tới...

Lăng Tuyết từ trong kính chiếu hậu chứng kiến xe của Thân Đồ Dạ, không khỏi sợ hãi.

Thân Đồ Dạ xe trực tiếp xông qua, nhưng con đường lại hẹp như thế, căn bản không có phải là đường để đua xe, anh là muốn phá xe của cô ra sao?

Nếu như anh ta đụng tới, xe của cô sẽ đụng vào vách núi, chắc là chết chứ  còn nghi ngờ gì nữa.

Tim Lăng Tuyết trái đạp nhanh như muốn ngưng đập, tên khốn kiếp này, vì giành được trận đấu, chẳng lẽ muốn mưu sát?

Không có thời gian suy tính , Lăng Tuyết dùng toàn lực tăng tốc, đồng thời thay đổi tay lái dọc theo bên phải vách đá đi về phía trước, dạng này tương đối an toàn một chút! !

Cùng một lúc, Thân Đồ Dạ xe chạy như bay tới, nhưng anh không có vọt lên xe của Lăng Tuyết, mà là từ bên cạnh cô, dùng kỹ thuật bay lơ lửng nghiêng xe một bên vượt nguyên cái thân xe qua xe bên cạnh ( tưởng tượng vách núi một bên là vựt thẳm một bên là vách núi - xe của LT đang chạy sát vào vách núi với tốc độ cao, còn xe của TĐD đang ở phía sau nghiêng xe bên vực thẳm bay vọt qua xe của LT - ôi trời 2 người này đang đùa phải không?!!!), nhưng là do con đường quá hẹp, cho dù có thể vượt lên toàn bộ thân xe qua xe bên cạnh nhưng cũng không cách nào qua nổi, cho nên...  Pagani của Thân Đồ Dạ trực tiếp cưỡi Bugatti của Lăng Tuyết (một trên một dưới - quá đỉnh), giống như là Bugatti chở đi về phía trước.

Lực chấn động mãnh liệt như vậy làm cho hai tay Lăng Tuyết tê dại, cô cầm thật chặt tay lái, không dám thất lễ chút nào, đường xá nguy hiểm như thế, không cẩn thận, hai người bọn họ sẽ cùng nhau ngã vào vựt thẳm, tan xương nát thịt!

Cả người Lăng Tuyết đều kinh ngạc đến ngây người, hít thở không thông, toàn thân căng thẳng, kinh ngạc nhìn xe của Thân Đồ Dạ, người này làm được như thế nào? ? ?

Đã vượt qua khúc cua cuối cùng, phía trước là con đường hơi chút rộng một chút, Pagani lập tức lướt xuống phía trước, dọc theo bên vách núi tăng tốc về phái trước, xoẹt một tiếng, vèo một tiếng thì vượt qua Bugatti của Lăng Tuyết, trực tiếp vội vã chạy về phía trước.

thân xe Bugatti đã chà xát không còn hình dáng, nhưng siêu xe chính là siêu xe, mấy tỷ USD với bản số lượng có hạn Bugatti không hổ là xe đỉnh của đỉnh, mặc dù đã vượt qua sự cọ xát mãnh liệt với lực đẩy mạnh như vậy, nhưng không có chút ảnh hưởng nào với lái xe.

Chỉ còn lại một đường cuối cùng, Thân Đồ Dạ đã vượt qua Lăng Tuyết, vọt tới phía trước, mắt thấy mình sắp thắng được trận đấu, Lăng Tuyết không phục, cô không cam lòng cứ thua như vậy, cô dùng tất cả vốn liếng, toàn lực tăng tốc, nhất định phải đuổi kịp Thân Đồ Dạ.

Đoạn cuối cùng có quá nhiều khúc cua, con đường gập ghềnh, xe Thân Đồ Dạ xe cũng không có chạy được quá xa, cách Lăng Tuyết chỉ một trăm mét, xe đuổi theo anh giông như một cơn bão, nhưng mà đoạn này vẫn như cũ vẫn còn rất hẹp, giống tình huống vừa rồi, cô chỉ có bắt chước phương thức của anh vừa rồi mới có thể thắng anh, nếu không cơ bản không thể nào có bất cứ kỳ cơ hội nào!

Lăng Tuyết nhớ tới lúc dưới chân núi Thân Đồ Dạ đã chỉ qua kỹ thuật bay lơ lững trên không và tiếp đất nhẹ nhàng, cô đã nói qua là muốn dùng kỹ thuật anh dậy một chiêu thắng anh, cho nên, Thân Đồ Dạ... anh nhìn một chút đi !

Lăng Tuyết cắn chặt hàm răng, toàn lực nhấc đầu xe Bugatti, học phương thức của Thân Đồ Dạ nghiêng xe sang bên phải rồi bay lơ lững vượt lên trên! ! !

Thật ra kỹ thuật này, lúc trước Lăng Tuyết cũng chơi đùa qua, chỉ là cô khống chế được nhưng không phải là đặc biệt thành thạo, hơn nữa trước kia lúc nhấc đầu xe lên, đường đua hoàn toàn không có vấn đề như bây giờ, nhưng hiện tại loại đường đua này không thích hợp, trong lòng cô cơ bản cũng không nắm chắc bao nhiêu ! !

Thân Đồ Dạ từ trong kính chiếu hậu nhìn Lăng Tuyết, lông mày sít sao nhăn lại, cô gái này lòng hiếu thắng quá mạnh mẽ , vì thắng, quả thực không để ý hậu quả!

Lăng Tuyết cả người đều nhanh sắp bùng cháy, toàn lực ứng phó, cuối cùng đem xe nghiêng xe qua một bên, xe dọc theo bên vách núi  đang bay nghiêng lơ lững trên không, ý đồ vượt qua Thân Đồ Dạ, bất luân như thế nào thì Lăng Tuyết không thể trực tiếp cưỡi lên trên xe giống như Thân Đồ Dạ.

Thực ra kỹ thuật bay lơ lửng trên không chỉ có thể chống đỡ được trong thời gian rất ngắn, đặc biệt đường núi gập ghềnh như vậy, hai tay Lăng Tuyết tê dại, cả người nhanh chống mất khống chế, bánh xe trượt sát bên vách núi qua đi, một đường trợt xuống vô số đá vụn.

Thân Đồ Dạ cắn răng chửi nhỏ: "Cô gái chết tiệt, thật sự là không muốn sống ! !"

Hiện tại không thể vì cô nhường một ít không gian, Lăng Tuyết sẽ rất nguy hiểm !

Nhưng mà xe Thân Đồ Dạ đã ép sát trong vách núi rồi, tránh cũng không thể tránh - - cơ bản thì con đường quá hẹp, không thể nhường hoặc tránh được?

Bất đắc dĩ, Thân Đồ Dạ ấn kèn vang lên, hy vọng cô có thể biết khó mà lui, chỉ vì một trận đấu mà tính mạng cũng không cần thì thật là không đáng.

Nhưng Lăng Tuyết tâm làm bằng sắt, không có ý tứ điều chỉnh phương hướng một chút nào, càng không có chậm lại, vẫn như vậy thấy nguy hiểm mà vẫn thẳng vọt lên, thân xe lung la lung lay, giống như một giây sau thì rớt xuống vực sâu thăm thẳm dưới kia.

Trong lúc đó, Thân Đồ Dạ dài thở dài một hơi, thầm nghĩ chắc kiếp trước khẳng định là mắc nợ cô rồi ! Tay lái chuyển một cái, phối hợp xe theo quán tính, đem hai bánh xe bên trái nâng lên làm bàn đạp cho Lăng Tuyết tiếp tục chạy về phía trước.

Vách núi xa không bằng mặt đường bằng phẳng, vừa mới tiếp xúc, Pagani  của Thân Đồ Dạ gầm xe liền đụng vào rồi chạm vào bộ máy, phát ra âm thanh "Rầm rầm rầm".

Nhưng may mà, khúc cua hẹp kia có thể chứa được thêm nữa thân xe.

Lăng Tuyết không có thời gian dư thừa suy nghĩ vì cái gì mà Thân Đồ Dạ có thể làm như vậy, cô đã vượt lên trên phía trước, trong lòng không khỏi vui mừng, chân ga lần nữa đạp lút cần, như ánh điện, xông tới.

Động cơ nổ vang, bánh xe bay lộn, gần cuối con đường đá vụn bay như mưa.

Lúc này hai xe vọt ra theo hình chữ "V'' song song mà chạy, hai người một bước cũng không nhường.

Lăng Tuyết lại lần nữa tăng tốc vượt qua, nhưng tốc độ xe đã đạt tới cực hạn, nếu như miễn cưỡng tăng tốc nữa, đừng nói là trận đấu , thật sự mạng cũng góp vào luôn.

Lại tiếp diễn một màn mạo hiểm nữa, hai người bọn họ rất nhanh đã đến khúc cua cuối cùng, nếu như tiếp tục không ai nhường ai, kết quả chỉ có thể là Lăng Tuyết rơi xuống vực sâu, tan xương nát thịt!

"Thật không muốn sống ?"

Thân Đồ Dạ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, quả thực muốn đem Lăng Tuyết hung hăng mắng một trận, nhưng bây giờ là tình huống khẩn cấp, cơ bản không có thời gian mở miệng, mà Lăng Tuyết, cô gái này cơ bản cũng không có để vuột mất cơ hội.

Đến lúc này, Thân Đồ Dạ giống như không chút do dự thắng gấp! ! !

Chính xác anh rất muốn thắng, nghĩ là bởi vì lần tranh tài này có thể giành được Lăng Tuyết, nhưng anh càng hy vọng Lăng Tuyết sống sót, sống thật khỏe mạnh!

Hiểm lại càng hiểm, xe Lăng Tuyết cọ xát thân xe Thân Đồ Dạ khó khăn lắm mà qua, cuối cùng phản chiêu!

Cũng vừa lúc đó, bánh xe không thể duy trì bay lơ lưng lâu hơn, Lăng Tuyết điều chỉnh phương hướng rồi rơi xuống phía trước, toàn bộ đã va vào vách núi!

Tốc độ xe rất nhanh, như ngựa hoang mất cương xông lên giống nhau, toàn bộ thân xe cuối cùng cũng vững vàng tiếp đất.

Lăng Tuyết vòng nhanh bánh lái, trước mắt ánh sáng chiếu thẳng, đã thấy lá cờ hiệu chiến thắng đón gió bay phấp phới phía trước.

Lòng bàn tay của Lăng Tuyết tất cả đều nắm chặt lại, cả người ngăn không được phát run, cô thậm chí cảm thấy được toàn thân cũng bắt đầu lạnh đi. Nhưng khi nhìn thấy lá cờ hiệu, Lăng Tuyết đang mệt lã trong nháy mắt giống như là được cho uống máu gà, lập tức hưng phấn vui vẻ...

"Thiên a, thật sự là lấy mạng mà!"

Nhìn qua mặt lá cờ, Lăng Tuyết cảm thán một câu sau đó lập tức lại phá lên cười, "Thắng lợi đang ở trước mắt, quá tốt, tôi muốn thắng, tôi muốn thắng !"

Đang nói chuyện, Pagani như mũi tên bắn nhanh qua, thì đã ở trước mặt cô, đón lấy lá cờ đang phấp phới bay rồi đánh một vòng xinh đẹp quay đầu ngừng lại!

Thân Đồ Dạ tay xuyên qua cửa sổ xe trong một cái nháy mắt nhổ lá cờ kia lên!

Đã! Thùa! Rồi! Sao! ? ! !

Lăng Tuyết cả người đều như đang mơ, thậm chí đã quên thắng xe lại, như vậy mạnh mẽ đâm tới!

"Rầm!"

Theo sau là một tiếng nổ lớn, ngột ngạt tiếng vang, xe Lăng Tuyết đụng vào xe Thân Đồ Dạ!

Cũng may Thân Đồ Dạ mới vừa rồi là chạy xe vượt qua dừng ở đỉnh núi, bị đụng vào Pagani phần lớn vọt tới trước theo quán tính, dù vậy, xe anh cũng đã bị đẩy tới bên vách núi, chỉ thiếu một chút thì rơi xuống núi .

Lăng Tuyết hoàn toàn bị dọa đến ngốc rồi, nhìn qua cửa sổ xe bị nát kính sững sờ nhìn  Thân Đồ Dạ phía trước, mà Thân Đồ Dạ cũng nhìn lại cô, chau mày, trong mắt tràn đầy lửa giận...

Mắt đối mắt nhìn nhau trong khoản thời gian dài, Lăng Tuyết cuối cùng cũng "tỉnh táo" lại, khóc nức nở chất vấn: "Anh, anh làm như thế nào!"

Cô không thể lý giải Thân Đồ Dạ thắng như thế nào, rõ ràng cô đã bỏ qua anh, nhưng vì cái gì chỉ trong chớp mắt, chỉ có vài giây a, thắng bại đã đổi chủ ?

"Tôi vì cái gì làm không được?"

Thân Đồ Dạ từ trên xe bước xuống, từng bước từng bước đi đến chỗ Lăng Tuyết, đôi con ngươi đen như mực trong đêm tối lóe lên hào quang cuồng ngạo, khi anh đi đến trước mặt Lăng Tuyết, bỏ lá cờ trên tay xuống, một tay kéo Lăng Tuyết ra, bóp cằm của cô rồi mắng ác- -

"Em, cô gái đáng chết này quả thực không muốn sống! Em có biết vừa rồi em có nhiều nguy hiểm lắm không, nếu như cuối cùng không phải là tôi nhường em, em có mấy cái mạng đều chết sạch !"

Hiện tại Lăng Tuyết đầu trống rỗng, sững sờ nhìn về phía trước, đối với Thân Đồ Dạ tiếng mắng thì mắt điếc tai ngơ.

"Em cứ như vậy nghĩ là thắng sao? ! Em cứ như vậy chỉ muốn thoát khỏi tôi sao? ! Tôi  thật đáng như vậy sợ sao ? !"

Thân Đồ Dạ tiếp tục mắng, đem nhưng lời trong lòng muốn nói đều mang ra mắng hết

Từ lần đầu gặp đến tiếp cận, từ thích đến kết hôn, từ lừa gạt đến bị vạch trần, trong nội tâm tất cả bất mãn cùng bực tức lúc này như cơn hồng thủy trút xuống!

Vừa rồi vì thắng lợi mà Lăng Tuyết đã đem hết toàn lực, giờ phút này gần như mệt lả, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt trống rỗng, như một gốc cây cô lập bất lực, như ngọn cỏ nhỏ ở trong gió run lẩy bẩy, cô đến bây giờ còn đắm chìm ở trong tình huống mình đã thua trận trận đấu sự thật, không chút phản ứng nào...

Thân Đồ Dạ cuối cùng cũng rống hết, mạnh mẽ duỗi tay kéo cô vào trong lòng, ôm chặt lấy, cúi đầu, dùng sức hôn lên...

Một nụ hôn này, dường như dài như thế kỷ.

Bầu trời, sao lốm đốm đầy trời, mặt trăng lưỡi liềm cao cao treo như câu, không mây, ánh trăng nhu hòa như nước chiếu nghiêng xuống. Đỉnh núi Tiên nữ gió núi lành lạnh, lại thổi không tan quanh quẩn trong lòng vô số bận tâm.

Tâm rối như tơ tằm, vô số, không biết bắt đầu như thế nào và kết thúc ra sao.

Thân Đồ Dạ tha thiết ôm hôn Lăng Tuyết, trong mắt phẫn nộ dần dần bị thâm tình thay thế...

Giống như tất cả mọi thứ đều không quan trọng, danh lợi, lừa gạt, khế ước, một giây này, có cô ở bên cạnh, cuộc đời này thế là đủ!

1 comment: