KẺ THÙ BÊN GỐI (C132: NGOAN NGOÃN)

"Hả? Cái gì ngạc nhiên mừng rỡ?" Lăng Tuyết hiếu kỳ hỏi.

"Đến lúc đó thì em sẽ biết . ."

Thân Đồ Dạ cũng không có nhiều lời, ngược lại quan sát bên trong phòng ở, đây là một ngôi nhà mang kiến trúc cổ điển, có một chút ấn ký của thời đại, trang nhã duy mỹ, mặc dù nói không thuộc loại cao cấp quý báo, nhưng mà giá trị xa xỉ.

"Được rồi."

Lăng Tuyết biết rõ tính tình của anh, nếu đã không muốn nói, mặc kệ cô truy hỏi như thế nào đều không có nói ra.

"Căn nhà này là ai tìm cho ?" Thân Đồ Dạ hỏi.

"Lãnh Thanh Mặc." Lăng Tuyết cũng không có gì che giấu, "Như thế nào ?"

"Không có gì." Thân Đồ Dạ cũng không có nhiều lời, "Em giúp Cung gia việc lớn như vậy, bọn họ vì em tìm một ngôi nhà nhỏ như vậy cũng là phải ."

"Việc này không cần phải nhắc lại" Lăng Tuyết tránh nặng tìm nhẹ nói, "Tốt lắm, bánh bao đưa cho tôi, tôi tự mình đi lên, anh cũng về sớm một chút nghỉ ngơi đi."

"Không cần tôi đưa em lên lầu?" Thân Đồ Dạ cũng không muốn đi.

"Không cần ." Lăng Tuyết trong lòng nghĩ, nếu bị Hàn Bắc Hàn Giai bọn họ trông thấy Thân Đồ Dạ, lại phức tạp thêm.

"Được rồi." Thân Đồ Dạ cũng không có miễn cưỡng, đem bánh bao đưa cho Lăng Tuyết, "Buổi tối đến đón em."

"Ách. . . ."

Lăng Tuyết nghe được câu này, đột nhiên thấy khẩn trương, trong lòng còn có chút bất an, buổi tối đến đón cô? Là không có ý vị muốn phát sinh loại chuyện đó?

"Em đây là loại phản ứng gì vậy?" Thân Đồ Dạ không vui trừng mắt cô, "Đừng giở trò với tôi, nếu không em sẽ hối hận !"

"Biết rồi." Lăng Tuyết thật sự là không dám chọc anh, "Tôi lên trước đây, bye bye!"

Nói xong, khi cô chuẩn bị rời đi...

"Cứ như vậy đi à?" Thân Đồ Dạ bất mãn quát khẽ.

"Hả?" Lăng Tuyết thất thần .

Thân Đồ Dạ cũng không nói chuyện, chỉ đem mặt tới gần, ý bảo cô hôn anh

Lăng Tuyết nhìn anh đến ngây ngốc, nhịn không được cười , cắn cắn môi, ở trên mặt anh ngượng ngùng hôn một cái, sau đó thì chạy.

Thân Đồ Dạ nhìn bóng lưng cô, bên môi nhếch cao đường cong dịu dàng, ánh mắt tràn đầy sủng ái.

Này phụ nữ ngoan ngoãn vẫn là thật đáng yêu ...

Lăng Tuyết vội vội vàng vàng chạy về nhà, vừa mới chuẩn bị mở cửa, thì cửa phòng từ bên trong mở ra .

Hàn Giai thấy cô, ngạc nhiên mừng rỡ hô to: "Lăng Tuyết, chị chạy đi đâu , cả đêm đều không có về, tất cả mọi người đang tìm chị, Hàn Vũ Thần đều sắp điên rồi ! Tôi đang chuẩn bị ra ngoài tìm chị đó."

"Ách... Tôi không sao!" Lăng Tuyết có chút lúng túng, vấn đề này đích xác không có biện pháp trả lời, cô đành phải đề tài để nói, "Hàn Bắc với Hàn Vũ Thần bọn họ sao rồi, tối hôm qua không có xảy ra chuyện gì đi?"

"Chị còn nói sao." Hàn Giai nói đến cái này thì nóng nảy, "Tối hôm qua rạp hát đột nhiên mất điện, Hàn Vũ Thần từ trên sân khấu ngã xuống, xương mắt cá trẹo, tối hôm qua cả đêm đưa vào bệnh viện, có thể anh ta vẫn luôn đang lo lắng chị, sợ chị gặp chuyện không may, nhờ mọi người đi tìm chị, còn kém báo cảnh sát ! Chị gọi anh ta nhanh đi, anh ta đã gấp sắp chết đến nơi rồi"

"Anh ta ở bệnh viện nào? Tôi đi thăm anh ta một chút!"

Lăng Tuyết cũng rất áy náy, nếu như không phải là bởi vì cô, Hàn Vũ Thần cũng không sẽ biến thành dạng này.

"Ở cùng bệnh viện với Lăng Ngạo a." Hàn Giai nhíu lại mi nói, "Bác sĩ nói xương mắt cá bị trẹo, cần nghỉ ngơi một thời gian, mặc dù cũng không phải là đặc biệt nghiêm trọng, nhưng sắp tới khẳng định là không có biện pháp biểu diễn !"

"Đều tại tôi không tốt"

Lăng Tuyết nhớ tới sự tình tối hôm qua thì đặc biệt hổ thẹn, cô rất rõ ràng đối với một minh tinh bị thương sẽ có ý vị như thế nào, hơn nửa năm toàn bộ lịch trình cũng phải hủy bỏ, không nói đến kinh tế tổn thất nghiêm trọng, fan ủng hộ cũng giảm dần, có lẽ sự nghiệp phấn đấu nhiều năm sẽ rơi vào cổ bình! (sự nghiệp tiêu tan giống như bị mắc kẹt trong cổ chai không thoát ra được)

"Cái này sao có thể trách chị? chuyện phát sinh ngoài ý muốn ai cũng chẳng ngờ ." Hàn Giai cũng không biết ẩn tình sau lưng, "Nhưng mà chị đi không nói tiếng nào có chút không đúng , tất cả mọi người rất lo lắng cho chị, đặc biệt là Hàn Vũ Thần, đúng rồi , chị tối hôm qua cuối cùng đã ở chỗ nào?"

"Tôi đi toilet cái, đợi lát nữa nói sau." Lăng Tuyết vội vã chạy về phòng mình, muốn tránh truy vấn của Hàn Giai.

Lúc này, cửa chính mở ra, một âm thanh đồng thời truyền đến: "Hàn Giai, Lăng Tuyết có liên lạc không có..."

Hàn Bắc lời còn chưa nói hết thì dừng lại , kinh ngạc nhìn Lăng Tuyết, kích động hỏi: "Lăng Tuyết, về từ khi nào vậy? Này cả đêm em chạy đi đâu , chúng tôi đều rất lo lắng, Hàn Vũ Thần thiếu chút nữa thì báo cảnh sát !"

Không hổ là hai anh em, lời anh ta với Hàn Giai không sai biệt lắm.

"Tôi không có việc gì, không phải là đã về rồi sao?" Lăng Tuyết chuyển đề tài hỏi, "Đúng rồi, nghe Hàn Giai nói Hàn Vũ Thần bị thương ? Tình hình bây giờ như thế nào, trừ ra trẹo chân, bên ngoài còn có cái gì không không thoải mái ? Lúc té xuốngđụng phải đầu không..."

"Cậu ta..."

"À, tôi còn phải trực tiếp đi bệnh viện thăm anh ta!" Lăng Tuyết cảm thấy thiệt thoài cho Hàn Vũ Thần, "Đúng rồi, tôi mua bánh bao cho mọi người, thừa dịp ăn cho nóng đi, tôi đi tắm trước"

Nói xong, cô đi về phòng mình...

"Quá tốt , tôi đang đói bụng a" Hàn Bắc lập tức nhận bánh bao gặm lấy gặm để, "Em không ăn sao?"

"Ăn, để lại vài cái cho tôi, tôi rửa mặt trước"

"Được" Hàn Bắc đáp lại.

"Nhìn xem các người đói thành bộ dạng này rồi, vừa vặn em hầm canh gà, các người uống một chén trước đi!" Hàn Giai nói.

"Nhanh đi nhanh đi" Hàn Bắc thúc giục, "Nhớ mang hai cái bình ủ nhen, cho Hàn Vũ Thần một phần."

"Biết rồi ."

...

Lăng Tuyết rửa mặt thay quần áo, ăn chút gì, sau đó cùng Hàn Bắc đến bệnh viện.

Trên đường, Lăng Tuyết hỏi Hàn Bắc tình huống tối hôm qua: "Tối hôm qua trừ  Hàn Vũ Thần ra còn có những ai bị thương không?"

"Những người khác còn thì không bị gì, chỉ có vũ đạo viên cũng bị thương ngoài da." Hàn Bắc thở dài nói, "Nhưng là lần này buổi biểu diễn coi như thất bại, Hàn Vũ Thần tổn thất nghiêm trọng! mất đi cơ hội tuyên truyền ở Mỹ thất tốt, hơn nữa vì bảo vệ danh dự, cậu ta còn trả lại tiền cho tất cả khán giả, thật sự là thảm !"

Lăng Tuyết ngẫm lại cũng đúng, dù sao lần này Hàn Vũ Thần lưu diễn ở Mỹ, nguyên bản bọn họ còn dự định dựa vào lần này để khai thác thị trường Mỹ, hiện tại đụng vào sự việc này có thể nói là tổn thất nghiêm trọng.

Hơn nữa hiện tại anh ta, người vừa mới bị thương nằm ở bệnh viện, tiếp đến trong một thời gian ngắn chỉ sợ cũng không thể chuyển được tin này, chuyện này vừa đến một lúc đã có thể hao tổn nghiêm trọng.

"Cũng không biết vì cái gì lại đột nhiên mất điện." Nói đến cái này, Hàn Bắc liền lòng đầy căm phẫn, "Theo lý thuyết show diễn quan trọng như vậy, về phương diện điện lực rạp hát cung ứng sẽ có nhiều phương án mới đúng, như thế nào đột nhiên bị mất điện?"

"Hm..." Lăng Tuyết có chút chột dạ, "Cái kia, bọn họ tra ra sao rồi? Là nguyên nhân gì?"

"Công ty Hàn Vũ Thần còn đang điều tra, chúng tôi cũng không biết. Bất quá thì cũng phải gánh chịu nhưng cũng có giá trị.

Mặc dù lần này ngoài ý muốn, nhưng người hâm mộ nhóm nhiệt tình cũng không có giảm bớt.

Nhất là những tiết mục biểu diễn trước, không ít người xem đều ào ào bày tỏ không muốn nhận lại tiền

Yêu cầu Hàn Vũ Thần khi thương thế tốt lên sau đó tiếp tục biểu diễn.

Ban PR của công ty, cả đêm triệu tập buổi họp báo xin lỗi.

Nói đến sự kiện này, còn thật không thể không bội phục hệ thông truyền thông ở Mỹ, tối hôm qua mới phát sinh sự việc, hôm nay toàn bộ hệ thống đều nổ tung, đã tuyên dương mạnh mẽ Hàn Vũ Thần trả lại tiền vé, Hàn Vũ Thần chợt lên hot search- -

Nếu như không phải là đích thân tham dự lần biểu diễn này, tôi cũng hoài nghi công ty cậu ta không phải là đang thuê hệ thống thủy quân! cái này cũng coi như là trong cái rủi có cái may, Hàn Vũ Thần ở Mỹ cũng xem như ra mắt khán giả, tôi nghĩ lần sau cậu ta tiếp tục làm lưu diễn như trong lời nói, nhất định sẽ rất thành công !"

"Vậy là tốt rồi." Lăng Tuyết nghe đến mấy cái này, trong lòng cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm, "Cuối cùng cũng không phải là quá tệ."

"Đúng rồi, Lăng Tuyết." Hàn Bắc không có nghe ra Lăng Tuyết không yên lòng, tiếp tục hưng phấn nói, "Em khẳng định còn không biết, hiện tại em cũng nổi danh !"

"Cái gì, tôi cũng tiếng?" Lăng Tuyết kinh ngạc hỏi.

"Đúng vậy, tối ngày hôm qua có rất nhiều fan chụp hình em khi xuất hiện, còn có cùng Hàn Vũ Thần song ca video, hiện tại đã thành hot search trên Facebook! Em có thể tự mình mở ra xem một chút a!"

Đến Mỹ, Lăng Tuyết cũng nhập gia tùy tục đăng kí Facebook, lúc nhàm chán thì mở xem một chút cái này cùng loại với blog ứng dụng trong nước.

Cô nghe Hàn Bắc nói, lấy điện thoại mở ra xem vừa nhìn, quả nhiên như Hàn Bắc đã nói, hot trend là video song ca của cô và Hàn Vũ Thần, trong một đêm đã có 60 ngàn lượt view

Lại có rất nhiều công ty âm nhạc của Mỹ ào ạc post video này, còn tán thưởng hai người bọn họ về trình độ biểu diễn, ào ào ở hỏi thăm hai người là ai.

Xem ra lần này thật là trong cái rủi có cái may !

Lăng Tuyết tắt di động, thở phào nhẹ nhõm nói: "Tốt quá, nhìn những cái này thì tâm trạng tôi bây giờ tốt lên rất nhiều"

"Cái gì..." Hàn Bắc nghe không hiểu cô đang nói gì

"Không có gì." Lăng Tuyết lần nữa chuyển đề tài, "trừ cái này ra chắc không còn việc gì nữa đúng không?"

"Còn có hai vũ đạo viên cũng bị thương nhẹ, chỉ là bị thương ngoài da mà thôi, không nghiêm trọng, chị An đã xử lý tốt ." Hàn Bắc nói, "Hàn Vũ Thần bị thương nằm viện, cơ bản là không tiếp phỏng vấn. Anh nghĩ, mọi thứ đều muốn chờ cậu ta sau khi xuất viện rồi hãy nói đi!"

"Uh" Lăng Tuyết gật đầu đáp lại, "Việc tối hôm qua, các người không có cùng Lăng Ngạo nói đi?"

"Nói rồi" Hàn Bắc bật thốt ra.

"Ak? Vậy anh ấy..."

"Lăng Ngạo vẫn luôn rất chú ý đến lần diễn xuất này, từ tối hôm qua đã xem trên Facebook, rạng sáng chứng kiến tin tức buổi biểu diễn gặp chuyện không may thì đã lập tức gọi điện thoại cho anh, anh sợ cậu ta bị kích thích, đã lừa cậu ta nói em không có việc gì, đang vội vàng cùng chị An cùng nhau xử lý, giải quyết tốt hậu quả, không rảnh nói chuyện với cậu ta, hôm nay trở về lại thăm cậu ta, cậu ta sáng sớm hôm nay lại truy hỏi tin tức của em, anh đều đã giấu diếm được rồi, em xíu nữa nói cho khớp nha"

"Biết rồi" Lăng Tuyết thở phào nhẹ nhõm, Hàn Bắc may mà cơ trí, nếu không để Lăng Ngạo biết rõ cô một đêm không về, chỉ sợ lại muốn nổi điên.

"Reng reng reng - -" này lúc, di động vang Hàn Bắc, anh nhanh chong nghe điện thoại, "Vũ Thần, đúng rồi, Lăng Tuyết đã về rồi a, chúng tôi đang đến bệnh viện cô ấy không có việc gì, cậu đừng lo lắng, được, tôi đưa điện thoại cho cô ấy!"

Hàn Bắc đưa di động cho Lăng Tuyết, Lăng Tuyết "A lô" một tiếng, Hàn Vũ Thần giọng nói kích động truyền đến: "Lăng Tuyết, em không có sao chứ?"

1 comment: